Chương 76: Siêu sao đại nhân, tránh xa ra một chút 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: PhươngNhi1612

Tuyên Vân Chi cứng đờ, nhưng lập tức trên mặt chứa đầy ý cười.

Đối mặt với tiếng chụp ảnh răng rắc răng rắc không ngừng, cũng không bị xấu mặt, theo như lời nói vừa mới của Tư Vân Tà, cũng vẫn chưa đáp lại bất luận cái gì.

Giống như không phải đang đối với cô nói chuyện.

Xác thật, nhìn phản ứng của Tuyên Vân Chi, một bộ dáng cùng Tư đại siêu sao không thân, mọi người cũng cho rằng chính mình phản ứng quá độ, đảo qua hiện trường ở đây liền nghe thấy ý cười của Tần La tràn đầy khắp, thanh âm thanh thúy dễ nghe:

"Tư tiên sinh thật đúng là một người bận rộn."

Tần La thân là người cấp bậc Ảnh hậu, tự nhiên cũng là tiêu điểm cho truyền thông quay chụp.

Kết quả là, cô ấy vừa đáp lại lời này, mọi người liền cho rằng vừa rồi là Tư Vân Tà cùng Tần La chào hỏi, xôn xao, màn ảnh không ngừng lập loè giữa hai người.

Tuy nhiên, tựa hồ ····· Tư đại siêu sao của chúng ta, tựa hồ cũng không muốn đơn giản qua loa như vậy. Xem nhẹ mọi người ở xung quanh, chân dài trực tiếp bước hướng trước mặt Tuyên Vân Chi đi qua.

Cách một chiếc bàn phủ vải trắng, đôi tay cắm ở trong túi quần, mang theo tia lười biếng không chút để ý, bỗng nhiên khom lưng, gương mặt tuấn mỹ vô song kia liền phóng đại ở trước mắt Tuyên Vân Chi.

Cô thuần túy là phản xạ có điều kiện, lạch cạch một tiếng, liền cả người mang theo ghế dựa đều lui về sau một bước. Né tránh gương mặt tuấn mỹ kia.

Cô là sợ thằng nhãi này mặc kệ người chung quanh, làm theo ý của mình hôn xuống. Tư Vân Tà nhìn phản ứng của cô, môi mỏng chứa ý cười nồng đậm: "Trốn cái gì?"

Người này căn bản là không đem truyền thông để vào mắt.

Cô tức giận cười cười: "Tôi trốn cái gì, Tư tiên sinh không biết ư?"

Lông mày của Tư Vân Tà nhếch lên:

"Tư tiên sinh? Chi Nhi khi nào lại cùng tôi khách khí như vậy?"

Cô chớp chớp mắt, một bộ dáng vô tội:

"Sợ là tôi cùng với Tư tiên sinh cũng không thân. Nếu là gọi như vậy chẳng phải là làm người khác hiểu lầm sao?"

Hai người bọn họ ai thật sự cách rất gần, hai người phân cao thấp, người phóng viên ở phía sau, cái gì đều không có nghe được. Chỉ là nhìn đến hai người bọn họ có tư thế ái muội như vậy, rõ ràng chính là có chút tình huống!!!

Nghĩ lại con đường thành danh của Tư đại siêu sao. Có từng gặp qua anh cùng người khác từng có bất luận hành động ái muội gì không?

Không có!

Ngay cả là Tần La người duy nhất có tai tiếng với anh cũng chỉ là quay chụp được hình ảnh hai người mỉm cười nói chuyện, sau đó bị một số cư dân mạng nảy sinh phán đoán bọn họ có quan hệ mờ ám.

Thời điểm nghĩ vậy, ánh sáng vẫn xoát xoát xoát không ngừng lập loè.

Tư Vân Tà nhìn cô, ý cười vẫn như cũ bất biến, tầm mắt trở nên có chút ái muội:

"Vừa rồi, Chi Nhi cũng không phải là phản ứng như vậy."

Thanh âm của anh ý vị thâm trường, mang theo chút dư vị.

Gương mặt của Tuyên Vân Chi không thể khống chế đỏ lên.

Rốt cuộc nghe thấy một tiếng ho khan của Âu Dương Mông: "Tư tiên sinh, đã lâu không gặp."

Đôi mắt phượng hẹp dài sâu kín nhìn qua, nhìn Âu Dương Mông nửa ngày, chỉ là cười cười, không nói một câu nào. Cuối cùng chân dài bước đi tới vị trí của chính mình ngồi xuống, nhìn màn ảnh:

"Đã tới chậm, xin lỗi."

Anh bỏ qua như vậy, làm trên mặt Âu Dương Mông hiện lên một tia xấu hổ.

Cuộc họp báo một tiếng rưỡi từ trên xuống dưới, cơ hồ đại bộ phận thời gian tất cả đều ở trên người Tư Vân Tà. Đầu đề ngày mai... đã có tin tức để đăng.

Cuộc họp báo kết thúc, tự nhiên là căn cứ trình độ đại vị bất đồng, nên địa phương nghỉ ngơi cũng là bất đồng.

Tuy nhiên tiếp theo cũng không có chuyện của Tuyên Vân Chi nữa. Vương tỷ ở một bên dắt theo làn váy cho cô, khôn khéo giỏi giang, nhưng là đối với việc về Tư Vân Tà hết thảy đều chưa đề cập đến một chữ.

Chỉ là nói: "Vân Chi, suất diễn của bộ 《 Thời thanh xuân》này sửa lại rất nhiều, em sau khi trở về xem xem, ba ngày sau tiến tổ bắt đầu quay."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro