Chương 77: Siêu sao đại nhân, tránh xa ra một chút 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: PhươngNhi1612

Hai người ngầm đi đến gara, lại không ngờ đụng phải Tần La cũng đang tính toán rời đi.

Hai người gặp mặt, Tần La nhìn thấy Tuyên Vân Chi đầu tiên là sửng sốt, sau đó trong mắt mang theo chút hứng thú, đem cô trên dưới đánh giá.

"Cô, thực không tệ."

Trên mặt Tuyên Vân Chi mang theo nụ cười nhàn nhạt, không kiêu ngạo không siểm nịnh.

"Tần La tỷ"

Cô ta từng bước một đi đến trước mặt Tuyên Vân Chii, móc ra một điếu thuốc lá thon dài dành cho nữ giới, môi đỏ phun ra sương khói màu trắng, mang theo một cỗ khí chất mê ly thanh lãnh.

Trợ lý phía sau nhịn không được lên tiếng ngăn lại: "Tần La tỷ, nếu như bị phóng viên chụp được ····"

Tiếng nói vừa dứt, Tần La xua xua tay không thèm để ý: "Không có việc gì."

Lúc nói xong, ý bảo bảo tiêu cùng trợ lý phía sau: "Tôi cùng Tuyên tiểu thư có chuyện muốn nói, các người đi lên xe trước đi."

Trợ lý do dự một chút, nhìn xem bốn phía không có ai, hẳn là cũng sẽ không xảy ra chuyện gì, đoàn người liền đồng thời lui xuống.

Tuyên Vân Chi nhìn Tần La, cũng xoay người nói: "Vương tỷ, chị vào trong xe trước đi."

Vương tỷ gật gật đầu, cũng rời đi.

Tại đây, nơi gara ngầm trống trải chỉ còn lại hai người là Tần La và Tuyên Vân Chi. Tần La hút một ngụm thuốc, phun ra một đám khói màu trắng, mang ý cười:

"Có thể để Tư tiên sinh nhìn với con mắt khác, nói vậy cô cũng không hề kém cạnh."

Tuyên Vân Chi hàm chứa ý cười nhạt, không biết người này tới đây mục đích là cái gì. Sau đó, thanh âm của hệ thống vang lên trong đầu:

"Tích ——————, tuyên bố nhiệm vụ phụ, cùng Tần La trở thành bạn tốt. Khen thưởng nhiệm vụ, mở ra thành không gian."

Tuyên Vân Chi chớp chớp mắt, trở thành ··· bạn tốt?

Tiêu chuẩn là cái gì? Theo đó là tiếng lạnh lẽo của người máy vang lên: "001 tự mình bình luận quyết định."

Thành không gian là cái gì?

"Ký chủ hoàn thành tự nhiên sẽ biết." Hệ thống 001 trước sau như một việc công xử theo phép công. Nó tuyên bố nhiệm vụ xong liền lại lần nữa biến mất.

Tuyên Vân Chi ngẩng đầu, đối diện tầm mắt với Tần La:

"Tần tiểu thư thích anh ấy?" Cô dứt khoát dò hỏi.

Động tác hút thuốc của Tần La dừng một chút, sau đó nhìn Tuyên Vân Chi cười một tiếng, dùng ngữ khí giống như vậy hỏi lại:

"Tuyên tiểu thư thích anh ta?"

Tuyên Vân Chi nhìn Tần La, nửa ngày sau cười gật đầu: "Ân, thích."

Cô thích anh, từ lúc hệ thống nói rằng Tư Vân Tà này cùng Tư Vân Tà lúc trước là cùng một người, cô liền thích rồi. Tuy rằng Tư Vân Tà cũng không nhớ rõ nàng, nhưng không quan hệ, người còn ở đây là tốt rồi.

Cô thích thẳng thắn, cũng lười phải che lấp. Trong mắt Tần La nhanh chóng hiện lên tia sáng, ánh mắt khi nhìn Tuyên Vân Chi mang theo ý vị thâm trường,

"Trách không được."

Cô dứt khoát như vậy, ngược lại được Tần La nhìn với con mắt khác.

Hai người đang nói chuyện với nhau, liền nghe được ở nơi xa truyền đến thanh âm của một nam một nữ.

"Ngô ~, Tiểu Mục, anh đừng như vậy, ngô ~ Tiểu Mục."

Thanh âm này ký ức của Tuyên Vân Chi đã khắc sâu, chính là mục tiêu cô phải công lược Mộng Vũ Văn.

Một gương mặt phúc hậu và trắng nõn vô hại, ánh vào trong tầm mắt mọi người. Đây ước chừng chính là tiểu bạch kiểm trong truyền thuyết.

Chỉ là này người đàn ông này dáng người thon dài, nhất cử nhất động đều mang theo nhanh nhẹn, hơn nữa một thân quân trang kia, là danh hiệu thiếu tá.

Tiếp đó, liền nghe thấy thanh âm của người đàn ông kia giữa lúc răng môi quấn quýt.

"Vũ Văn, nhớ em quá."

Hai người gắt gao ôm nhau, hôn đến kịch liệt, hôn đến vang trời động đất, căn bản cũng chưa nhận ra được cách đó hơn mười mét còn có hai người khác.

Tuyên Vân Chi nghe được Tiểu Mục hai chữ này, đột nhiên nhớ tới một cái tên, Tư Đồ Mục? Một trong hai nam thần trong hậu cung của Mộng Vũ Văn - Tư Đồ Mục?

Hơn nữa xem hai người đó có bộ dáng kia, đoán chừng Mộng Vũ Văn cùng anh ta đã có một đoạn thời gian qua lại rồi.

Đến nỗi Âu Dương Mông có biết hay không, cũng không biết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro