Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phụ đạo viên thân thể hơi béo ,  tuổi cũng sắp đến 60  không giống như người trẻ tuổi tinh lực tốt , hiện tại cơ thể cùng tâm trí đều hưởng thụ , qua vài phút liền cảm giác muốn bắn .

Tống Hiểu Thuần quan sát gương mặt của phụ đạo viên , cánh tay trên đầu cô càng ra sức ấn xuống , biết hắn muốn kết thúc , vì thế vội vàng nghe theo lời dặn dò của Chu Mỹ Lễ , vội nghiền đầu đem dương vật của phụ đạo viên từ trong miệng mình ra ngoài .

" Làm gì a , mau mau mau , lập tức muốn bắn " phụ đạo viên gấp đên độ nói không rõ .

Tống Hiểu Thuần nhân cơ hội đề yêu cầu :" Lão sư , em thực sự rất cần học bổng , thầy hiện tại có thể thay đối tên của em trong danh sách sao ?"

" thay đổi , chờ anh ra liền thay đổi " phụ đạo viên nóng nảy mà kiên quyết đem dương vật trở lại trong miệng Tống Hiểu Thuần , lại động hai ba cái,  thân thể giật giật liền đem toàn bộ dịch trắng bắn vào trong miệng Tống Hiểu Thuần .

Phụ đạo viên hóa khí rất lớn , tinh dịch tanh hôi ghê tởm , Tống Hiểu Thuần phun toàn bộ vào thùng rác .

Dù sao phú đạo viên đang sảng khoái , hắn cũng không để bụng Tống Hiểu Thuần nôn hay không , lúc này tựa lưng vào ghế ngồi ổn định hô hấp , dương vật liền mềm xuống trông giống như ngón út

Vội vàng phun tinh dịch ra , cũng không kịp cẩn thận rửa sạch , Tống Hiểu Thuần lại lần nữa nói :" Lão sư , thầy xem danh sách học bổng..."

Phù đạo viên sau khi đem khóa quần kéo lên , ở bàn làm việc tìm đơn nói :" Sáng mai liền phải giao nộp rồi , em tới cũng thật kịp thời "

Kỳ thật học bổng cho ai hắn cũng không sao cả , chỉ là hiện tại đã đem Tống Hiểu Như nếm tới ngon ngọt rồi ,  về sau còn có nhiều học bổng khác , dựa vào tình huống hiện tại , tiểu mỹ nhân này sẽ còn tìm đến hắn , so với Điều Miêu vừa lùn vừa béo , hắn tự nhiên càng chờ mong Tống Hiểu Thuần ,  huống chi hắn còn chưa chân chính ăn cô , chỉ là do tuổi đã cao , hôm nay đã bắn tới hai lần , lúc này dương vật cũng không cương nổi .

Nói qua vài câu  , Tống Hiều Thuần mới cảm ơn liền vội vàng chở về ký túc xá . Cô súc miệng đánh răng vài lần , lại tắm  rửa một cái , cả người lúc này sạch sẽ mới nhẹ nhàng thở ra .

Cô biểu hiện với phụ đạo viên chiều này đều là Chu Mỹ Lệ dạy cô , cho nên có thể lấy được học bổng cũng có công ít nhiều của Chu Mỹ Lễ , Tống Hiểu Thuần là người có ân báo đáp , cô liến nhắn tin cho Chu Mỹ Lệ , mời cô ta ăn cơm chiều .

Hôm nay cô vì chuyện học bổng mà cố ý xin nghỉ làm thêm , không sai biệt lắm 8 giờ tối , cô cùng Chu Mỹ Lệ  đi đến nhà ăn .

Tống Hiểu Thuần ngày thường ăn mặc tiết kiệm , mua quần áo không vượt qua một trăm tệ , một bữa cơm cũng không vượt qua mười tệ , nhưng hôm nay bất cứ giá nào cô cũng phải đãi cơm.

Hai người từ tối hôm qua cùng nói chuyện hôm nay liền quen thuộc hơn , cô cảm thấy Chu Mỹ Lệ không giống như người khác nói , hơn nữa cô còn rất thích Chu Mỹ Lệ .

Hai người nói chuyện thật vui , hơn nửa giờ sau , điện thoại của Tống Hiểu Thuần đột nhiên vang lên . Là mẹ Tống gọi .

Tống Hiểu Thuần tiếp điện thoại , đang muốn cùng mẹ Tống nói về việc cô có được học bổng nhưng mẹ  Tống đã vô cùng lo lắng mà mở miệng :" Hiểu Thuần a , trên người con còn có  tiền không ? Anh con cùng đồng nghiệp phát sinh mâu thuẫn liền đánh người ta đến nhập viện , hiện tại họ muốn tiền bồi thường đến tám vạn"

Tống Hiểu Thuần vừa nghe xong máu trong người đều lạnh , cô là một sinh viên vừa học vừa làm thêm , chỉ có thể miễn cưỡng giải quyết phí sinh hoạt của bản thân , làm gì có tới tám vạn tiền .

Mẹ Tống ở trong điện thoại khóc lớn , nói trong 3 ngày nếu không có tám vạn thì anh trai của Tống Hiểu Thuần liền phải ngồi tù . Tống Hiểu Thuần không có biện pháp , trước tiên an ủi mẹ Tống rồi chính mình tìm ra biện pháp .

Nhưng thực tế cô tìm đâu ra biện pháp , thời trẻ cha Tống đánh bạc mượn tiền sau lại không có tiền trả liền bán hết đồ trong nhà , họ hàng thân thích đã sớm cùng Tống gia cắt đứt quan hệ , hiện giờ tính tới tám vạn , cô một học sinh nghèo vừa học vừa làm kiếm đâu ra tám vạn ?

Anh trai cùng cha Tống giống nhau đều không biết cố gắng , Tống Hiểu Thuần vừa giận vừa gấp , nước mắt liền rơi .

Chu Mỹ Lệ thấy thế vội vàng dò hỏi , hiểu được tình huống cô nghĩ nghĩ , nói :"Hiểu Thuần , tám vạn này tớ cho cậu mượn là được "

Tống Hiểu Thuần sửng sốt , vội nói :"Như vậy sao được , chúng ta đều là sinh viên , tiền của cậu cũng đều là trong nhà cung cấp , hơn nữa tớ cũng không biết phải làm bao nhiêu năm mới kiếm được tám vạn trả cho cậu ."

Chu Mỹ Lệ cười , không chút nào để ý nói :" tớ học xong cao trung trong nhà đều không có tiền , tiền đều tự tớ chính mình kiếm được , không nói gạt cậu , hiện tại mỗi tháng tớ kiếm được hơn vạn , cho nên cho cậu mượn tám vạn hoàn toàn không thành vấn đề , cậu đến lúc có tiền chậm rãi trả tớ cũng được ."

" Cái gì ? " Tống Hiểu Thuần kiếp sợ không thôi , " Cậu , cậu sẽ không ...."
kỳ thật cô muốn hỏi Chu Mỹ Lệ có phải hay không là được người khác bao dưỡng , nhưng lời này thực sự không dám nói ra .

Nhưng Chu Mỹ Lệ lại tiếp nhận lời nói " Cậu muốn hỏi các bạn học đồn đại có phải sự thật hay không đi ? "
Tống Hiểu Thuần nhấp môi không nói

" Hiểu Thuần , tớ cảm thấy cậu cùng những người khác không giống nhau , thiệt tình xem cậu là bạn bè mới nói cho cậu biết , kỳ thật tớ đi làm ở chỗ ăn chơi ."

Tống Hiểu Thuần ngẩn ra , tức khắc có chút không biết nói như thế nào .

" Cái này cũng không có gì là mất mặt , hiện tại xã hội này khác xưa nhiều rồi , cậu xem trinh tiết cao quý nhưng không phải đều là những kẻ có tiền phá hủy sao ? Cậu gặp qua người nghèo bị người khác mua vui đi ?"

Kỳ thật Chu Mỹ Lệ nói đều là đạo lý , Tống Hiểu Thuần lần này không phải vì tiền mà đi tìm phụ đạo viên sao ?

Nghĩ đến cuộc điện thoại vừa rồi , lại nhìn tới Chu Mỹ Lệ trước mặt , Tống Hiểu Thuần ở trong lòng thầm hạ quyết tâm , dũng khí hỏi :" Mỹ Lệ , tớ cũng có thể đi làm ở chỗ ăn chơi sao ?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro