Chương 6 : Vào hộp đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đổi với vấn đề của Tống Hiểu Thuần Chu Mỹ Lệ không có gì kinh ngạc , bởi vì cô có thể nhìn thấy bóng dáng của chính mình trên người Tống Hiểu Thuần .

Nhà của Chu Mỹ Lệ điều kiện kém , cô lại là con cả , vốn dĩ học xong cao trung nên bỏ học , sau lại dấn thân vào công việc kia , không chỉ có thể tiếp tục đi học mà còn mua được một căn hộ nhỏ ở huyện thành. Kỳ thật như vậy cũng là một chuyện , người khác bán đồ ăn bán quần áo , cô bán thân mình , cũng không có gì khác nhau .

Chu Mỹ Lệ gật đầu , đem tình huống của công việc cùng lợi và hại đều nói cho Tống Hiểu Thuần , cuối cùng lại nói :" Cậu có gương mặt đẹp , dáng người so với tớ lại càng tốt , nếu cậu chịu nỗ lực , cậu sẽ hơn tớ rất nhiều , bất quá chuyện này cũng không vội , cậu đi về trước nghĩ kỹ lại rồi tới tìm tớ , công việc này bước vào thì dễ dàng , rời đi lại khó khăn "

Tống Hiểu Thuần nội tâm giãy giụa . Cả đêm cô tâm tình phức tạp , căn bản là không thể nào ngủ ngon được. Sáng sớm ngày hôm sau , mẹ Tống lại gọi điện thoại tới thúc giục tiền .

Cha Tống lúc trước bởi vì đánh bạc nên cùng với mẹ Tống ly hôn sau liền đi nơi khác làm việc , trong nhà bốn đứa con đều mặc kệ , cũng chưa bao giờ gửi tiền về . Trong nhà cô và hai em trai đi học cùng phí sinh hoạt đều là mẹ Tống đi làm cùng anh trai Tống Hiểu Thuần gửi tiền về . Hiện tại sự việc của anh trai , Tống Hiểu Thuần cũng biết trong nhà thực sự là không có tiền .

Lần này Tống Hiểu Thuần không dám do dự , cô cùng anh trai quan hệ rất tốt , cho nên không thể trơ mắt nhìn hắn  bị ngồi tù . Vì thế cô trực tiếp đi tìm Chu Mỹ Lệ . Chu Mỹ Lệ thấy cô quyết định , liền nói buổi tối mang cô đi làm .

Tan học , Tống Hiểu Thuần lại gọi xin nghỉ làm thêm , kết quả giám đốc nhà hàng ngại cô có nhiều việc , nói cho cô nghỉ hẳn , hết tháng liền thanh toán tiền lương . Tống  Hiểu Thuần cười khổ , biết mình đã hoàn toàn không có đường lui .

Đến tối 9 giờ , Chu Mỹ Lệ mang theo Tống Hiểu Nhiên đến hộp đêm quán bar .

Hộp đêm từ trong ra ngoài đều là kim bích huy hoàng , Tống Hiểu Thuần xem đến táp lưới , nơi này khẳng định là tiêu tiền như nước đi .

Chu Mỹ Lệ tìm quản lý nói chuyện , đối phương đem Tống Hiểu Nhiên đáng giá , vừa lòng mà nói :" Cô ta muốn làm việc ở đây cũng được , bộ dạng này hoàn toàn không thành vấn đề , cô trước tiên mang theo cô ta đi làm quen công việc , nếu được , bắt đầu từ hôm nay liền đi làm "

Quản lý hướng Tống Hiểu Thuần nói :" cô thấy thế nào ?" 
Tống Hiểu Thuần vội vàng trả lời :" tôi đồng ý "

Quản lý họ Vương , là một nữ nhân hơn 30 tuổi nhìn thực khôn khéo , cô nhìn Tống Hiểu Thuần cười nói :" Được , cô từ hôm nay trở đi đi theo Mỹ Lệ , ấn giờ tính tiền lương , tôi xem cô có tố chất , cô ở chỗ chúng tôi tuyệt đối có thể đổi đời "

Tống Hiểu Thuần hiểu ý tứ của quản lý Vương , cô không có mặt mũi hỏi , chỉ cười cười nói cảm ơn .

Thực mau Chu Mỹ Lệ liền tìm một bộ quần áo đưa cho Tống Hiểu Thuần thay , quần áo ở hộp đêm là nữ phục vụ , phần trên kín nhưng váy chỉ tới ngang đùi , Tống Hiểu Thuần nhìn thoáng qua gương , tức khắc liền đỏ mặt , cô chưa từng mặc váy ngắn như vậy .

Chu Mỹ Lệ nhìn ra tâm tư cô, trấn an nói :" nếu lựa chọn làm ở hộp đêm , liền phải chấp nhận mọi chuyện , nếu cậu đến quần áo đều không thể chịu được, hình ảnh kế tiếp cậu có thể bị dọa sợ "

Tống Hiểu Thuần vội nói :" sẽ không ,  tớ đã chuẩn bị tâm lý thật tốt "
Chu Mỹ Lệ gật đầu , mang theo Tống Hiểu Thuần đi ra ngoài .

Vừa đi Chu Mỹ Lệ vừa giới thiệu cho cô công việc ở nơi này , tới trước cửa Chu Mỹ Lệ lại nói :" Cậu trước tiên là rót rượu cho bọn họ , nếu có chuyện gì tớ sẽ giúp cậu chống đỡ , cậu nhất định phải nhớ kỹ , muốn kiếm tiền phải học được cách dung nhập với nới này "

Tống Hiểu Thuần hít sâu một hơi , đẩy của ra theo Chu Mỹ Lệ đi vào .

Không gian trong phòng rất lớn , bên trong có ba nam nhân ôm nữ nhân ca hát uống rượu , ánh đèn lờ mờ , mùi rượu cùng tiếng cười giao tạp , làm cho người ta có cảm giác ái muội cùng thối nát .

Trong đó một người nam nhân thấy Chu Mỹ Lệ tới , vội vàng đẩy nữ nhân trong lòng ngực ra , hướng cô cười :" Tiểu bảo bối , anh còn tưởng hôm nay em không tới , mau mau mau , mau tới đây "

Chu Mỹ Lệ liền lâp tức cười duyên , tới bên nam nhân ôn nhu kêu :"anh trai~"

Nam nhân ước chừng khoảng 40 tuổi có thể làm cha của Chu Mỹ Lệ , nhưng cô lại kêu hắn là anh trai , mà nam nhân nghe được vẻ mặt hưởng thụ , thập phần cao hứng , ôm Chu Mỹ Lệ  hôn lên .

Tống Hiểu Thuần phản ứng còn cứng nhắc , chạy nhanh ngồi xổm xuống rót rượu cho đại gia.

Cô đưa mắt nhìn nam nhân ngồi bên phải kia tay luồn vào trong áo của nữ nhân bồi rượu bên cạnh , sau đó dùng sức mạnh mẽ đem áo của cô ta xé thành hai nửa , trong phòng mọi người đều thấy được nửa người trên cùng nịt ngực của cô ta .

Mà nữ nhân bồi rượu kia cũng không giận ngược lại nở nụ cười với nam nhân, nam nhân cười dâm đãng , môi lưỡi hôn lên bộ ngực sữa của cô ta , một bàn tay lại từ váy cô ta tiến vào , trong chốc lát nữ nhân bồi rượu liền kêu rên lên , biểu tình hưởng thụ lẫn thống khổ nói :" Phương lão đại , anh thật xấu nha  , làm cho em thực thoải mái , lại đi vào một chút ~"

Tuy rằng trước khi vào đây đã chuẩn bị tâm lý thật tốt , nhưng Tống Hiểu Thuần lúc này vẫn có chút kinh ngạc , nhưng cô không nghĩ tới bọn họ lại có thể ở trước mặt người khác làm chuyện dâm loạn .

Ngay sau đó , Phương lão đại đột nhiên thu hồi tay , nhéo ngực nữ nhân bồi rượu , cười nói :" tiểu tao hóa , đem mông nhếch lên "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro