Chương 40: Đại kết cục (thượng 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Warming: rượu vang đỏ / liếm đồ ăn / dẫm dương vật 

Hắc Tẫn là tổ chức màu xám lớn nhất đại dương, thuốc phiện, súng ống đạn dược, thuốc sinh học là một tay che trời. Cùng có quan hệ với Hắc Tẫn, hoặc là quãng đời còn lại có thể ở hắc bạch lưỡng đạo ngẩng cao đầu mà đi, hoặc là chạy trốn đến chết dưới sự truy sát của các tổ chức sát thủ.

"Mày làm sao biết được!"

Quý Tuân Thâm không tỏ ra phẫn nộ, mà là ánh mắt nghiền ngẫm sâu thẳm nhìn đứa con đã lâu không còn nói chuyện, tự hỏi lời hắn nói có bao phần có thể tin.

"Bị ba đuổi tới nước ngoài mấy năm kia, con vẫn luôn suy nghĩ vì sao ba đột nhiên hận con cưỡng gian Trì Tầm như vậy. Ba là một thương nhân khôn khéo, ngày thường không có khả năng không phát hiện ra tâm tư của con đối với Trì Tầm, xa lánh anh ấy mới là bản năng của người làm ba ruột chứ, nhưng ba lại hành động ngược lại, vậy nhất định bản thân anh ấy phải rất quan trọng đối với ba. Mà ba cùng Trì Dật từng là đồng học, ba đã từng tham dự nghiên cứu của ông ấy, nhưng sau đó ông ấy đột nhiên ngưng hẳn hết thảy nghiên cứu đổi nghề làm giảng viên đại học. Bởi vì thành quả nghiên cứu kia chỉ cần biến hóa liền có thể trở thành vũ khí uy lực thật lớn, bị Hắc Tẫn nhìn trúng. Trì dật đã giấu thành quả đó đi, chỉ chừa một "chìa khóa" quan trọng, để 20 năm sau mở ra mật mã kho nghiên cứu giao cho người nào đó, vợ ông ta Mạc Tư Đường là mối tình đầu của ba, bà ta không biết, vậy chỉ có thể ở trên người Trì Tầm thôi."

Quý Tuân Thâm cũng không giả vờ nữa, híp mắt nhìn Quý Nhiên Chu. Tiểu tử này vậy mà lại biết nhiều như vậy.

Nghiên cứu của Trì Dật là một cái kho hỗn loạn, hắn mất mấy năm trời mới tìm ra chìa khóa là một cái mã hóa sinh vật che giấu trong cơ thể con người, lại thêm vài năm nữa mới xác định được nó ở trên người Trì Tầm —— Trước đó, hắn cùng Mạc Tư Đường từ nhỏ liền chưa bao giờ ngừng thôi miên ám chỉ đối với Trì Tầm, nhưng cũng không thu hoạch được gì.

Quý Tuân Thâm hỏi: "Mày làm sao lấy ra được."

Quý Nhiên Chu đáp lời: "Thuốc kích thích, ba cũng biết sinh vật mã hóa của Trì Dật có một đặc tính, đó chính là ở sau khi khung máy móc thành niên mới có thể ổn định, sai lầm mã hóa ở mỗi một lần thí nghiệm đều sẽ có bộ phận không ăn khớp, mã hóa chính xác lại ổn định, hơn nữa ba cũng biết Trì Dật lưu lại 20 năm, năm nay Trì Tầm 24 tuổi, vừa vặn là sau khi ông ta chết tròn 20 năm, mã hóa đã hoàn toàn ổn định."

Quý Tuân Thâm đánh giá Trì Tầm, gót chân y có hai dấu vết rõ ràng là mối nối được khâu lại, y xác thật bị đánh gãy chân không cách nào đứng thẳng. Quý Nhiên Chu từ trên bàn gắp một miếng thịt, ném đến trên mặt đất, mệnh lệnh cho Trì Tầm ăn. Trì Tầm lại a a ô ô, thật sự bò qua đó, dựa vào mùi vị tìm được chỗ đồ ăn ném xuống kia, sau đó dùng miệng ngậm miếng thịt lên, nhai nhai vài tiếng rồi nuốt xuống.

Lấy tính cách cùng xu hướng tính dục của y, đây tuyệt đối không có khả năng giả vờ.

"Con đưa mã hóa cho ba, chỉ cần cho con thứ con muốn là được." Quý Nhiên Chu hoàn toàn không để Quý Tuân Thâm vào mắt, không kiên nhẫn nói.

Quý Tuân Thâm cũng không để ý chút tình cảm cha con hư ảo này, nhưng ông chức quyền không đủ, nói: "Tao chỉ có thể dẫn mày đi gặp hắn, mày tự mình cùng hắn nói, nhưng có thể tồn tại trở về hay không liền khó nói."

Sau đó cũng không lá mặt lá trái giả bộ tình cảm nữa, cắt đứt cuộc gọi video.

Trước khi tắt còn nhìn xuống gương mặt quen thuộc của người cho dù bị dẫm lên dương vật lại vẫn hưng phấn mà chảy nước miếng, cười nhạo một tiếng, "Cùng một bộ dạng với mẹ nó."

......

Đàm phán bước đầu đạt thành.

Kim đồng hồ cách điểm chính giữa một vạch, đã 11 giờ tối.

Trì Tầm được cởi y phục keo da, quỳ ghé vào trên sô pha bị Quý Nhiên Chu thao làm.

"A...a...a..."

Trì Tầm gần như không còn thần chí, sảng đến nắm tay hết mở ra lại nắm chặt lại, đơn điệu mà kêu to.

Quý Nhiên Chu ở trong thân thể Trì Tầm bắn một lần, còn không có rút ra đã lại ngạnh cứng, hắn lật thân anh trai lại một lần nữa cắm vào. Trì Tầm giữa kẽ mông đều là tinh dịch đặc sệt trộn lẫn với dâm dịch nhớt nhát, Quý Nhiên Chu cảm thấy như thế nào cũng giống như không đủ, một lần lại một lần không biết mệt mỏi lấp đầy nhục huyệt đã mềm nhũn của y.

Quý Nhiên Chu bắn ở bên trong mông Trì Tầm, nhìn những dâm ngữ trên người anh trai, bỗng nhiên cúi người hôn lên, dần dần từ hôn biến thành gặm cắn.

Kim đồng hồ điểm 12h.

"12 giờ rồi, chúng ta nên kết hôn thôi." Quý Nhiên Chu lấy ra một chiếc nhẫn, nắm tay Trì Tầm, đeo nó lên ngón áp út, "Qua hôm nay, anh trai liền không còn là anh trai nữa."

Quý Nhiên Chu lại dùng tay Trì Tầm cầm nhẫn đeo lên cho mình, "Ngày mai qua đi, em liền mang anh lên đảo hưởng tuần trăng mật."

Hắn mang nhẫn tay khoe ra ở trên người Trì Tầm du tẩu, ngân quang lập loè, cuối cùng dừng ở trước ngực đối phương, hỏi người dưới thân bị thao đến hai chân khép không được, "Anh trai vĩnh viễn, ngoan ngoãn làm nô lệ của em sao?"

Lần này dường như Trì Tầm có thể nghe hiểu lời hắn nói, y lập tức dùng sức gật đầu, lục lạc lách cách rung động.

"Anh trai thật ngoan, sinh nhật vui vẻ."

"Muốn ước nguyện điều gì không?"

Đáng tiếc Trì Tầm nghe không hiểu, y chỉ có thể nghe hiểu một số từ ngữ như tính giao, nô lệ, chó hoang linh tinh cùng mệnh lệnh. Sau khi mờ mịt đợi trong chốc lát, lại sợ soạng ở trên người hắn tìm đồ vật có thể liếm láp.

"Vậy lần này để em thay anh ước nguyện đi." Quý Nhiên Chu mở ra một chai rượu vang đỏ, thong thả ung dung rót vào ly của từng người, "Anh trai thực hiện nguyện vọng của em, nguyện vọng của em chính là hy vọng tất cả nguyện vọng sau này của anh đều có thể thực hiện."

Ngửa đầu uống rượu, phần lớn chất lỏng đỏ sậm chảy vào hầu tràng.

Còn lại, hòa với nước bọt đan chéo trong nụ hôn hai người, chảy xuống xương quai xanh như điếm xuyến vài bông hoa đỏ trên làn da trắng.

Tiếng bước chân vang lên trong hành lang dài trống trải cũ nát, Quý Nhiên Chu dưới sự chỉ dẫn đi qua một cánh cửa, đi vào một đại điện đổ nát thê lương, rất có phong cách Gothic của thế kỷ 18.

Trách không được không ai có thể tìm tới nơi này, không ai sẽ dự đoán được hang ổ của Hắc Tẫn vậy mà lại là một nơi bị tàn phá như vậy.

Quản gia hòa ái nhiệt tình chiêu đãi hắn uống trà lại có một đôi tay hàng năm cầm súng, dưới ánh đèn tối tăm lay động, hắc ám sau lưng không biết ẩn núp nhiều ít sát khí.

Quản gia lui ra, một người đàn ông dáng người cao thẳng, rất ưu nhã cười ngồi lên ghế dựa vị trí chủ nhân trong bậc thang cao nhất.

"Cậu chính là một đứa con khác của Quý Tuân Thâm phải không, rất vui được gặp mặt." Gã tự nhiên mà giao điệp hai chân, ngồi ở nơi xa nhưng âm giọng lại như tiếng chuông to lớn vang dội trầm thấp, "Ngồi đi, tôi họ Lệ."

"Lệ tiên sinh, ngưỡng mộ đã lâu."

"Nghe nói cậu tìm được chìa khóa của Trì Dật, cậu muốn cái gì." Người đàn ông hỏi.

Quý Nhiên Chu nói ra yêu cầu về đảo nô lệ cùng kế hoạch bảo hộ cả đời, đối phương cười, "Thú vị, hai điều này có thể. Nhưng tôi còn có điều kiện."

Quý Nhiên Chu nói: "Ngài nói đi."

"Người anh trai kia của cậu phải giao cho tôi."

"...Đương nhiên có thể." Quý Nhiên Chu không dự đoán được gã sẽ nói như vậy, nao nao, "Chỉ là ngài muốn anh ấy làm gì, y giờ mất nhận thức rồi, biến thành một nô lệ chỉ biết động dục, đối với ngài không có bất kỳ lợi ích gì cả."

Lệ tiên sinh buồn bã nói, "Từ năm ấy nghe lén cha mẹ nói chuyện, sau quyết định cưỡng gian anh trai cậu đến bây giờ, 7 năm đã qua đi, cậu nên trả lại đồ vật 7 năm trước cậu lấy của tôi mà thôi."

Quý Nhiên Chu nhíu chặt mày chớp chớp mắt, lại trợn mắt một lúc lâu, người đàn ông vốn ngồi tít ở xa đã đến gần xuất hiện ở đối diện hắn từ bao giờ.

Đối diện với một đôi mắt âm trầm nguy hiểm, Lệ tiên sinh hỏi hắn: "Đúng không? Nói cho tôi ý tưởng chân thật của cậu đi."

Quý Nhiên Chu thất thần, biểu tình biến đổi nháy mắt bại lộ cảm xúc thật của mình: "Không có khả năng, anh trai là của tôi! Ai cũng không thể thương tổn anh ấy!"

Phản ứng của Quý Nhiên Chu hoàn toàn trong dự kiến của Lệ tiên sinh, gã rất có kiên nhẫn mà dẫn đường, "Vậy cậu vì sao lại làm ra chuyện như vậy với y? Trước đây quan hệ tình cảm của hai người rất tốt còn gì."

Quý Nhiên Chu hoàn toàn rơi vào ám thị, trừng mắt oán hận thủ phạm đã hủy diệt sinh hoạt của bọn họ, ngữ điệu lại lộ ra một loại bình tĩnh không thể vãn hồi của cảnh còn người mất.

"—— bởi vì Quý Tuân Thâm cùng Mạc Tư Đường muốn khi Trì Tầm thành niên sẽ giao cho tôi, mà cậu thích mạnh mẽ cướp đi chứ không giống lần đầu tiên rơi vào ái tình, lại biến y thành thực nghiệm thể hoặc là tính nô bị bán đấu giá. Một khi bị tôi mang đi, y liền không có khả năng tồn tại."

Người đàn ông nhìn kỹ hắn, ưu nhã mà bình luận: "Thật là diệu kế."

Hắn có thói sạch sẽ, xác thật chỉ thích xử nữ sạch sẽ.

"—— Quý Nhiên Chu!!!! Động thủ!"

------

p/s: Sao câu chuyện nó lại thế nhỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro