Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Truyện được cập nhật sớm nhất tại
https://prince1133.blogspot.com/p/edit-am-my-18-cuong-hiep-canh-sat.html 

"..." Hoàng tuyệt vọng nhìn những bức ảnh tán loạn trên mặt bàn. Ký ức xấu hổ mà anh đã quyết tâm phải buông bỏ cho bằng được, lại một lần nữa bóp nghẹt anh tới mức không thở nổi.

"Đồng chí Hoàng, biểu hiện của đồng chí khiến tôi cực kỳ thất vọng. Tuy công tác điều tra không có tiến triển, lâm vào bế tắc, nhưng sao đồng chí có thể buông bỏ như vậy? Thái độ sa đọa của đồng chí đồng nghĩa với việc khuyến khích xu hướng phạm tội của bọn họ."

Bờ môi Hoàng run run, anh không thể phản bác một lời nào.

Trong ấn tượng của anh, cục trưởng là một người đàn ông vừa ôn hòa vừa nghiêm khắc. Dù cục trưởng đã từng trách phạt cấp dưới, nhưng anh chưa từng nghe cục trưởng tức giận to tiếng với ai như lần này. Anh rất ngưỡng mộ tác phong làm việc và bản thân con người anh ta. Vậy mà bản thân anh lại khiến cho cục trưởng thất vọng.

"Hành vi của đồng chí là phản bội lại sự tín nhiệm của nhân dân." Giọng nói nghiêm nghị của cục trưởng lại vang lên, "Tôi phải nghiêm phạt đồng chí."

"Sao..."

Trước khi Hoàng kịp phản ứng lại với những lời vừa rồi, hai trong ba người đàn ông ngồi bên kia bàn đã nhanh chóng bật dậy, một trái một phải khống chế đè anh xuống mặt bàn đầy ảnh chụp. Không biết bọn họ lấy từ đâu ra một bộ còng tay, dùng nó khóa hai tay của anh vào chân bàn.

"Đây là đồn cảnh sát, các anh muốn làm gì?" Hoàng giãy dụa kịch liệt, khuôn mặt đỏ bừng. Đối với tình huống này, anh không phải mới gặp lần đầu.

Người đàn ông trung niên vậy mà không hề kiêng dè, bình tĩnh đi đến bên cạnh bàn, đưa tay ấn eo của anh sát lại mép bàn, "Cảnh sát Hoàng, chúng tôi biết đây là đồn cảnh sát, cảm ơn em đã nhắc nhở. Nhưng hôm nay, người muốn dạy dỗ em là người đàn ông kia, có chức vụ cục trưởng cục cảnh sát, là cấp trên của em, chứ không phải ba người chúng tôi." Trung niên vừa nói vừa tháo thắt lưng của anh. Bàn tay nhanh thoăn thoắt lột chiếc quần cảnh sát, đôi giày da và tất trên chân anh, để lộ một đôi chân dài, mịn màng mà rắn chắc.

"Ha, cảnh sát Hoàng vẫn mặc quần lót? Không phải mấy ngày trước còn cởi truồng đợi chúng tôi tới địt em sao?" Trung niên nói với giọng bỡn cợt, hai tay không ngừng xoa nắn bờ mông đầy đặn của anh.

Cục trưởng đứng ở một bên, nghe vậy tức giận quát, "Không biết xấu hổ." Nói rồi anh ta lấy ra một cây thước gỗ.

Hoàng đã từng nhìn thấy cây thước này trước đây. Kể từ ngày anh vào làm việc trong phân cục, nó đã được đặt trên bàn làm việc của cục trưởng, chưa từng rời đi nơi khác. Cây thước gỗ không biết làm từ loại gỗ gì, vừa dày vừa dài, trông rất chắc chắn.

Không có ai trong phân cục biết nó dùng để làm gì. Vậy mà Hoàng hôm nay lại chứng kiến nó rời bàn, có lẽ anh sẽ được thể nghiệm công dụng của nó.

"Cục trưởng bình tĩnh..." Hoàng nghiêng đầu, ánh mắt cầu xin nhìn về phía cục trưởng đang vung vẩy cây thước.

"Giáo dục cấp dưới là trách nhiệm của tôi."

Cục trưởng nói với giọng nghiêm khắc. Vừa dứt lời, một tiếng "bốp" giòn giã vang lên, cây thước vung một vòng trên không trung rồi đánh xuống mông anh. Dù cách một lớp quần sịp, Hoàng vẫn cảm nhận được lạnh lẽo truyền đến, theo sau đó là nóng rát và đau đớn khiến cơ thể anh run rẩy rụt lại.

Âm thanh "bốp bốp" không ngừng vang vọng trong căn phòng yên tĩnh. Cây thước gỗ liên tục vung lên hạ xuống, kèm theo tiếng vun vút xé gió. Hoàng nghiến răng chịu đòn, không muốn bản thân mất khống chế mà rên rỉ.

Nhưng dường như ba người đàn ông đứng ngoài quan sát còn cảm thấy chưa đủ. "Này, ngài cảnh sát trưởng, trừng phạt như vậy không hiệu quả. Anh thấy đấy, đồng chí Hoàng của chúng ta có vẻ không đau chút nào." Da đen ngồi trên ghế, vừa đưa ngón tay ngoáy ngoáy lỗ tai vừa nói.

Râu quai nón cũng phụ họa, "Đúng vậy. Đồng chí Hoàng suy đồi đạo đức, đánh mất tôn nghiêm nghề nghiệp, cục trưởng nhất định phải mạnh tay."

Cục trưởng tức giận nhìn hai người kia, không biết phải làm thế nào.

Người đàn ông trung niên bước tới. Hoàng lúc này đã không thể đứng thẳng, hai chân vẫn chạm đất, nhưng cả người đã nằm xuống mặt bàn. Trung niên kéo mép quần lót màu trắng xuống, để lộ bờ mông tròn trịa giờ đã sưng đỏ. Hắn đang định lui ra cho cục trưởng tiếp tục, đột nhiên phát hiện điều gì đó, luồn tay qua giữa hai chân Hoàng mà sờ soạng. "Cảnh sát trưởng không cần nhẹ tay. Ngài xem, đồng chí Hoàng chịu trừng phạt, bị lột quần xuống đánh, thế mà con cặc lại cứng như đá rồi..."

"Cái gì?" Cục trưởng kinh ngạc, "Không thể nào!"

"Ngài không tin tôi thì tự mình sờ đi."

"Không... đừng..." Hoàng vùi mặt xuống bàn, hai chân vô thức áp sát lại mép bàn, không để người khác trông thấy phản ứng xấu hổ của bản thân.

Tên trung niên nói không sai. Đúng là anh cảm thấy kích thích khi bị cục trưởng trừng phạt. Dù mông đít truyền tới cảm giác đau đớn cùng nóng rát, nhưng cảm giác này so với ánh mắt nhìn chằm chằm của bốn người đàn ông cường tráng xung quanh là vô cùng nhỏ bé. Dường như những cú đánh hung ác kia chỉ là phụ, chịu cái nhìn từ bốn người đàn ông mới là "trừng phạt" chân chính. Anh cảm thấy vừa xấu hổ vừa sung sướng, con cặc nhanh chóng cương lên, tiết dịch thấm đẫm một mảng quần lót.

Cục trưởng thấy phản ứng tránh né của anh thì càng nghi ngờ. Một tay kéo hẳn quần lót của anh xuống, một tay khác nắm lấy khúc thịt bật ra.

"Đúng là cứng như đá." Cục trưởng tức giận đánh lên con cặc đang nứng dữ dội, "Không biết xấu hổ."

Bàn tay thô ráp của cục trưởng đánh lên cặc khiến Hoàng càng cảm thấy nứng hơn. Con cặc đung đưa giữa hai chân rồi phọt ra một dòng tinh dịch trắng đục, men theo thân cặc nhỏ giọt xuống nền nhà.

Hoàng không có lời gì để phản bác vào lúc này. Chính anh tự cảm thấy bản thân đúng như lời cục trưởng nói, không biết xấu hổ.

"Tôi nghĩ không chỉ có phía trước phản ứng thôi đâu." Trung niên nói một câu thêm dầu vào lửa. "Để tôi xem."

Hoàng đang xuất tinh, anh kiễng chân ưỡn người theo phản ứng tự nhiên của cơ thể, tư thế này khiến cho bờ mông của anh được nâng cao, trông như đang mời gọi người khác chà đạp nó. Trung niên nhân cơ hội này tách hai cánh mông của Hoàng sang hai bên. Lộ ra trước mặt bốn người là một cái lỗ đít hồng hào với đám lông trơn mượt xung quanh, nhìn vô cùng khêu gợi. Hắn dùng ngón trỏ chọc vào bên trong.

"Ưm... a..." Đã mấy ngày không làm tình cùng người khác. Thật ra Hoàng phải chịu đựng rất vất vả, kiềm chế dục vọng đã ăn sâu vào cơ thể không dễ dàng chút nào. Anh gần như đã tới cực hạn, chỉ dựa vào chút nghị lực còn sót lại để ngăn bản thân sa đọa một lần nữa.

Nhưng giờ đây, ngón tay thon dài, thô ráp đâm vào hậu huyệt, không ngừng trừu sáp đã đánh đổ phòng tuyến tâm lý mà anh nỗ lực xây dựng mấy ngày qua. Suýt chút nữa Hoàng đã chủ động lắc mông cầu xin những người đàn ông bên cạnh địt mình.

Ngón tay của trung niên chỉ đùa bỡn một vòng trong lỗ ass rồi lại rút ra ngoài. Trên ngón tay giờ đây dính đầy dịch thể trong suốt nhớp nháp. Hắn cười cười đưa tay tới trước mặt cục trưởng đang quan sát chăm chú, "Ngài xem, trong lỗ đít của đồng chí Hoàng đã đầy nước nhờn rồi."

"So với gái điếm còn dâm đãng hơn."

"Đúng vậy. Nên ngài cảnh sát trưởng nhất định phải dạy dỗ cái lỗ dâm đãng này." Râu quai nón vui vẻ tiến tới, nắm lấy một bên mông đít Hoàng. Da đen cũng ăn ý tiến tới bên kia, nắm lấy bên mông còn lại của anh. Hai người kéo sang hai bên, một lần nữa phơi bày lỗ đít hồng hào trước mắt bốn người. Cái lỗ bị kéo căng tạo thành mấy nếp nhăn, đang không ngừng co bóp.

"Cảnh sát trưởng, đánh vào chỗ này. Đánh vào nơi khác không có chút tác dụng nào, đồng chí Hoàng sẽ không hối lỗi đâu."

Tuy Hoàng không nhìn thấy phía sau, nhưng anh biết bọn họ đang nói tới bộ phận nào. Anh lắc mông muốn trốn khỏi bàn tay của hai người kia, "Không được, buông ra..."

"Câm miệng." Cục trưởng nghiêm giọng quát lên, cây thước gỗ hung hăng đánh xuống hậu môn đang co rút.

"A a a..." Hoàng hét lên, cả người căng cứng, hai chân kiễng lên khỏi mặt đất, một đợt tinh dịch bất chợt phun thẳng ra ngoài.

"Ha ha ha." Râu quai nón và da đen không nhịn được cười lớn, "Xem ra đồng chí Hoàng của chúng ta không chỉ thích đánh vào mông, còn thích được đánh vào lỗ đít?"

"Không phải như vậy." Hoàng vừa mới xuất tinh, chỉ có thể vừa nức nở vừa nhỏ giọng giải thích.

Cục trưởng cười lạnh, "Tôi cũng muốn nhìn xem, có phải đồng chí Hoàng dâm đãng như lời bọn hắn nói hay không? Hai người bọn mày, đè nó lại."

Da đen và râu quai nón tiếp tục cố định hai chân của Hoàng, đồng thời tách hai bên mông ra, để lộ lỗ ass đỏ hồng còn đang không ngừng co rút, trông rất kích thích.

Trong lòng cục trưởng như có lửa đốt, liên tục giơ cao cây thước gỗ, chuẩn xác đánh xuống khe ass giữa hai bên mông. Lỗ ass bị đánh đau hơn nhiều so với đánh vào mông. Hoàng cảm thấy xung quanh lỗ đít truyền tới từng hồi đau rát và ngứa râm ran, không nhịn được uốn éo mông né tránh, nhưng không thể trốn thoát. Ánh mắt cục trưởng sáng như sao, ghim chặt vị trí lỗ đít hồng hào kia, cây thước mỗi lần hạ xuống đều đánh vào cùng một vị trí. Rõ ràng kĩ năng của cục trưởng rất tốt, hẳn là dựa vào khả năng chiến đấu rèn luyện trong ngành cảnh sát mới có thể ra tay chuẩn như vậy.

Mặc dù đau dữ dội, nhưng sâu trong hậu huyệt càng ngày càng cảm thấy ngứa ngáy, dường như đang khát vọng một điều gì đó...

"A, đừng đánh nữa. Cục trưởng đừng đánh nữa!" Cơ thể Hoàng run rẩy, giọng nói đã nhẹ đi rất nhiều.

Cục trưởng cuối cùng cũng dừng tay, ngắm nghía thành quả của mình. Một mảng da thịt xung quanh tiểu huyệt Hoàng đã sưng đỏ từ lâu. Hắn nhìn cây thước chăm chú, trên đó đã có một khu vực ẩm ướt sáng bóng. Hắn đưa tay quệt dịch thể nhớp nháp trên cây thước, bước đến phía trước mặt Hoàng.

"Đồng chí Hoàng, thứ này dính trên thước gỗ của tôi. Đồng chí nói cho tôi biết đây là gì?"

Hoàng bị còng tay, chỉ có thể nằm úp sấp trên mặt bàn. Anh hơi ngước lên nhìn, chỉ thấy trước mắt là ngón tay thô ráp dính đầy chất dịch trong suốt, cùng với đũng quần căng phồng của cục trưởng. Hoàng không dám nhìn lâu vào cái đùm đầy tính khiêu khích ấy, anh đưa mắt sang nơi khác, "Tôi... tôi không biết."

Cục trưởng không kiên nhẫn, cánh tay lực lưỡng dễ dàng túm lấy cổ áo của Hoàng xách lên như một con chó, bắt anh phải đối diện với ngón tay đầy dịch thể trơn ướt kia, "Đề nghị đồng chí trả lời. Hoặc không trả lời cũng được, há mồm ra mút hết đi."

Giọng của cục trưởng rất trầm, dường như đang vô cùng tức giận, khí chất bá đạo của một vị cảnh sát cấp cao nháy mắt tràn ra, từng câu từng chữ rõ ràng không cho phép người đối diện lảng tránh. Đến Hoàng cũng cảm thấy sợ hãi.

"Là... dịch ruột của tôi..." Hoàng trả lời xong, không dám nhìn phản ứng của cục trưởng, xấu hổ cúi đầu.

Cục trưởng hừ lạnh, lại xách cổ áo Hoàng quay sang hướng khác, chỉ vào một tấm ảnh, "Trong tấm hình này, đồng chí đang làm gì vậy?"

Hoàng liếc nhìn tấm hình trên mặt bàn, hình ảnh trong đó vô cùng kích thích, khiến toàn thân anh run rẩy, cả người khô nóng, lại không dám phản ứng quá mãnh liệt, chỉ sợ cấp trên của mình nhận ra bản thân đang hưng phấn. Anh thoáng do dự, không dám nói.

Cục trưởng sớm đã không còn kiên nhẫn, dùng tấm ảnh đó tát lên mặt anh, tuy không đau nhưng âm thanh phát ra lại giòn giã, "Cấp trên hỏi thì đồng chí phải trả lời, không được nói dối, không được giấu giếm."

Cục trưởng cũng là cảnh sát hình sự. Trước đây, Hoàng nghe nói cục trưởng rất nóng tính và thô bạo, nhất là đối với bọn tội phạm. Chỉ là sau này trở thành lãnh đạo của phân cục, tính tình mới tốt hơn một chút. Ban đầu anh còn không tin, giờ đây anh lại có thể tự mình "trải nghiệm" tính cách tàn bạo ấy. Thật là không biết nên nói gì cho phải.

Hoàng không dám do dự nữa, "Tôi... tôi đang bú cặc cho một người đàn ông."

"Cảm giác liếm mút cặc người khác thế nào? Vị có ngon không? Đồng chí có vẻ rất thích công việc này?" Cục trưởng nắm lấy cằm anh, ép anh đối mặt với hắn.

Hoàng thật sự rất muốn khóc. Phòng tuyến tâm lý của anh đã sụp đổ từ lâu. Càng bị tra khảo bởi những câu hỏi nhục nhã như vậy, anh càng cảm thấy hưng phấn. Dương vật dù đã xuất tinh hai lần trước đó không hề xìu xuống, giờ càng trở nên cứng rắn hơn, dựng thẳng như sắp phọt tinh tới nơi. Vừa nghĩ xung quanh còn có ba người đàn ông khác đang nhìn chằm chằm cơ thể dâm đãng của mình, Hoàng lại càng không thể nhịn nổi. Lỗ ass bên dưới kịch liệt co rút, cảm giác ngứa ngáy ngày càng rõ ràng, khiến anh mong ước có người tiến tới địt mình ngay lập tức.

"Rất ngon... tôi rất thích bú cặc..." Hoàng nhìn cục trưởng với đôi mắt ướt đẫm, như đang cầu xin anh ta.

Cục trưởng nhếch môi, cầm lên một tấm hình khác, "Còn tấm này?"

"Tôi trong hình nằm dạng háng, cầu xin bọn họ đâm cặc vào trong..."

"Tấm này?"

"Tôi đóng vai một con chó cảnh sát, bị người ta địt tới mức bắn nước đái bên vệ đường."

"Tấm này thì sao?"

"Lỗ đụ của tôi đang được hai con cặc cắm vào. Hai người bọn họ cùng địt tôi... Cục trưởng, đừng... đừng hỏi nữa... Tôi không chịu được." Những lời nhục nhã đem lại cho Hoàng khoái cảm mà anh vừa thèm khát vừa trốn tránh suốt mấy ngày qua. Anh không nhịn được, bắt đầu uốn éo thắt lưng, nâng cao bờ mông căng tròn, muốn bốn người đàn ông chú ý đến nơi đó.

"Đồng chí không chịu được cái gì?"

"Lỗ đít... lỗ đụ của tôi ngứa quá, không thể chịu được... Tôi muốn bị các anh địt..." Nước mắt của Hoàng chảy xuống hai gò má, dường như anh vừa buông bỏ tôn nghiêm của mình một lần nữa, nhưng bản thân anh lại cảm thấy như được giải thoát.

Cục trưởng buông tay ra khỏi cổ áo anh. Anh ta tháo thắt lưng trên vòng eo rắn chắc của mình, phát ra âm thanh "lạch cạch", "Được. Hôm nay tôi sẽ giáo dục đồng chí đến nơi đến chốn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro