Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian chiếu phim là giữa đêm khuya, tại một rạp chiếu phim khá vắng vẻ gần căn nhà anh đang ở hiện tại. Bộ phim có đề tài về chiến tranh, chắc hẳn xuyên suốt thời gian chiếu phim sẽ toàn là tiếng nổ ầm ầm của mưa bom bão đạn, rất thích hợp để người ngồi bên dưới có thể làm một vài chuyện đen tối.

Hoàng bần thần ngồi chết lặng cả buổi tối, trên người anh giờ toàn là mồ hôi, cảm giác rất khó chịu. Anh nhìn thoáng qua đồng hồ treo trong phòng khách, đã gần đến giờ hẹn. Không còn cách nào khác, anh đành tắm rửa sạch sẽ rồi bước ra khỏi nhà.

Ngồi trên chiếc ghế mềm mại trong rạp chiếu phim, cảnh sát Hoàng hoàn toàn không thể tập trung vào nội dung của bộ phim. Đèn trong rạp đã được tắt hết, chỉ còn thứ ánh sáng lấp lóe trên màn ảnh lớn ở phía xa. Bóng tối bao trùm lên hàng ghế của khán giả, khiến Hoàng không nhịn được suy nghĩ lung tung. Anh tưởng tượng có một bàn tay thô ráp vươn ra từ trong bóng tối, không ngừng sờ soạng thân thể anh...

"Rè... rè..." Điện thoại trong túi quần rốt cuộc cũng rung lên.

Hoàng nhớ mệnh lệnh trước đó của người đàn ông, anh kết nối điện thoại với tai nghe bluetooth rồi mới ấn nút nhận cuộc gọi, "Hừ..."

"Cảnh sát Hoàng nhớ tôi chứ?" Âm thanh máy móc kì dị qua bộ chuyển đổi giọng nói từ đầu dây bên kia truyền đến.

"Đừng nói nhảm. Anh... còn muốn tôi làm gì nữa?"

"Cảnh sát Hoàng sao lại thở gấp vậy, có phải em... đã bị hai viên kẹo của tôi giày vò tới mất lý trí rồi không?"

"..."

"Đầu tiên tôi sẽ tiết lộ cho em một bí mật nho nhỏ. Thật ra... tôi đang ngồi ghế phía sau em..."

"Fuck!" Hoàng kích động chửi thầm một tiếng. Anh đang định quay đầu về phía sau, muốn nhìn xem mặt mũi của người đàn ông khốn kiếp này ra sao thì bờ vai đã bị một bàn tay mạnh mẽ giữ lại.

"Đừng xúc động như vậy. Chỉ cần tôi chạm nhẹ lên màn hình điện thoại, tất cả những hình ảnh nhục nhã của em sẽ được tung lên mạng ngay lập tức. Em sẽ không muốn tay tôi run đâu đúng không? Giờ thì ngoan ngoãn ngồi xuống ghế, đừng nghĩ tới chuyện nhìn trộm."

Hoàng hốt hoảng vì lời đe dọa của đối phương, cứng ngắc ngồi xuống vị trí cũ, "Tôi sẽ không làm vậy. Anh... mau cất điện thoại đi."

"Đồng chí cảnh sát quả là có tinh thần hợp tác. Nếu em đã phối hợp như vậy, chúng ta có thể bắt đầu trò chơi. Đầu tiên, đồng chí Hoàng, hai quả trứng rung kia đâu, tại sao em không dán nó lên ngực theo mệnh lệnh của tôi?"

"Hai quả trứng không nhỏ, dán lên ngực rất dễ khiến người khác chú ý. Vậy nên... tôi cất nó vào trong túi rồi." Hoàng xấu hổ giải thích.

"Tôi biết em không nỡ vứt chúng mà ha ha! Hiện tại không có ai chú ý, em hoàn thành nốt nhiệm vụ của mình đi."

"Ngay trong... rạp chiếu phim?"

"Không cần quá lo lắng. Em nhìn cái rạp chiếu phim tồi tàn này, tổng cộng chỉ lác đác vài người xem, sẽ chẳng có ai chú đến bên này đâu."

Hoàng biết bản thân mình đang bị người ta nắm thóp, không cách nào phản kháng. Anh nhẹ nhàng vén áo lên, dán cố định hai quả trứng rung lên bầu ngực săn chắc. Xong xuôi, anh bấm mở công tắc. Hai quả trứng trên núm vú bắt đầu dao động với tần số cao, phát ra tiếng kêu "ong ong" của động cơ.

"Ưm..." Từ đầu ngực truyền đến cảm giác tê dại khiến toàn thân anh trở nên mềm nhũn. Anh cắn chặt răng, kìm nén tiếng rên rỉ muốn bật ra khỏi cổ họng.

"Đồng chí Hoàng, đừng bày ra bộ dáng kiên cường bất khuất như vậy nữa. Tôi thấy em hẳn là rất thích cảm giác này. Nhưng tôi biết, chắc chắn em đang cảm thấy chưa đủ, hai quả trứng lạnh lẽo không thể thỏa mãn núm vú ngứa ngáy của em. Em thích được những người đàn ông chăm sóc. Em thích bọn họ dùng bàn tay thô ráp xoa nắn bầu ngực của em, thích bọn họ dùng lưỡi miếm mút núm vú đỏ hồng trước ngực, hay dùng răng cắn mạnh day day khiến em cảm thấy vừa đau vừa sướng. Thậm chí, em còn muốn những người đàn ông kia dùng quy đầu thô to chà xát lên trên, đó mới là thứ khiến em say mê nhất. Bộ ngực của em rắn chắc nhưng hai núm vú lại nhạy cảm hơn cả đám đàn bà, đúng là dâm đãng..."

"Ưm ư... đừng... đừng nói nữa..." Từng lời nói của người đàn ông tựa như bão táp, khơi dậy trong tâm trí anh những kí ức dâm đãng nhất khiến anh không thể nào chịu nổi.

"Có phải đồng chí Hoàng của chúng ta cảm thấy chỉ có núm vú được kích thích là chưa đủ hay không? Không sao cả, may là tôi đã đoán trước, chuẩn bị cho em một món quà đặc biệt." Một tiếng "cạch" vang lên, tựa như tiếng bấm nút. Ngay sau đó dương vật giả bên trong hậu môn anh bắt đầu rung lắc dữ dội.

"A a a..." Hoàng không hề biết món đồ chơi bên dưới còn có tính năng này. Anh bất ngờ kêu lên thảm thiết, thân thể run rẩy kịch liệt, "Không, không được... Mau tắt đi..."

Anh vô thức đưa tay bụm lấy đùm cặc phía trước, cảm giác nứng tột độ mà con cặc trong quần không thể cương lên khiến anh khổ sở vô cùng. Một bàn tay khác nhanh chóng thò vào trong quần, muốn kéo dương vật giả bên trong mông ra. Nhưng đáng tiếc, anh không thể thành công.

"Muốn tôi tắt nó đi?"

"Ưm... đúng... đúng vậy... nhanh tắt... hức... nhanh lên..." Hậu huyệt và núm vú bị kích thích khiến dương vật anh cương lên nhanh chóng, nhưng vừa mới nở ra to hơn một chút thì đã bị bao da chật chội ép chặt. Cảm giác đau đớn truyền đến lại khiến con cặc anh xìu xuống. Quá trình thống khổ này cứ lặp đi lặp lại, vậy mà lại sinh ra một loại khoái cảm đặc biệt. Con cặc cứng lên bị ép chặt trong một không gian hẹp đầy gai cao su và những đốm tròn sần sùi. Cảm giác vừa đau, vừa nhức, vừa ngứa mà không thể giải thoát - nhanh chóng chuyển thành sự kích thích cực độ.

"Tất nhiên là có thể tắt..." Đối phương cố ý nói thật chậm rãi, "chỉ cần em cởi quần ra."

"Không... không được..." Hoàng tuyệt vọng. Anh nghe thấy người phía sau cười khẽ. Dường như đối phương vừa ấn nút gì đó, dương vật giả bên trong mông anh thoáng cái đã tăng nhanh tần suất rung lắc. Quy đầu giả làm bằng kim loại lành lạnh thậm chí còn chèn ép vào bên trong sâu hơn, nhanh chóng xoay tròn.

"Đừng... A a a... mau dừng lại... ruột sẽ bị mài hỏng mất..." Hoàng cong lưng ngồi trên chiếc ghế nhỏ, hai tay anh gắt gao nắm lấy đai trinh tiết muốn cởi xuống. Nhưng không có chìa khóa, có kéo mạnh thế nào cũng vô dụng.

"Tôi cởi... tôi cởi ngay lập tức... Anh... mau bấm nút dừng lại... " Anh chỉ có thể chịu đựng thêm trong khoảng thời gian ngắn. Một lát sau, đành phải nghe theo lời của đối phương, nhổm mông kéo quần xuống, sau đó tiện tay vứt cái quần tội nghiệp sang ghế trống bên cạnh.

"A, vừa rồi tôi quên nói. Không chỉ cần cởi quần mà em còn phải dạng hai chân ra gác lên hàng ghế phía trước."

"Ư ư ư..." Hoàng đau đớn bụm lấy bộ phận sinh dục của mình, anh có cảm giác như đang bị tra tấn, "Thật sự... không thể được... sẽ bị nhìn thấy..."

Người đàn ông xấu xa không hề có ý định trả lời anh. Hắn ta chỉ nhếch khóe miệng, điều chỉnh mức độ rung và tốc độ quay của đầu khấc dương vật giả lên đến mức lớn nhất.

"A a a!" Thành ruột nóng ran như lửa đốt, anh có cảm giác như sắp bị dương vật giả kia chấn đến hỏng mất, nhưng không thể phủ nhận khoái cảm mà nó mang lại. Những cái gai nhỏ nhô lên trên dương vật cọ xát lên thành ruột mềm mại, thậm chí là đâm sâu vào vị trí tuyến tiền liệt, khiến cho lỗ ass ngứa ngáy của anh thoải mái đến mức chảy ra một dòng dâm dịch.

"Tôi làm, tôi làm là được chứ gì?" Trong mắt Hoàng đã đong đầy nước mắt. Ai có thể ngờ rằng một cảnh sát viên ngày thường oai phong lẫm liệt, không sợ hãi trước bất cứ sự tra tấn thể xác nào lại bị một con cặc giả đâm đến phát khóc?

Hoàng khó khăn nhấc đôi chân trần gác lên tay vịn của chiếc ghế trước mặt. Thắt lưng và hông của anh theo đó trượt xuống một chút. Anh đang nửa nằm nửa ngồi dựa trên lưng ghế, hai chân dang rộng sang hai bên, để lộ vùng bí ẩn khiêu gợi nhất của một người đàn ông. Tư thế này rất giống với tư thế thường thấy trong các bộ phim khiêu dâm. Anh tưởng tượng mình sắm vai vào nhân vật chính, nằm dạng háng trong rạp chiếu phim chờ những người đàn ông xung quanh phát hiện ra, tiến tới địt anh.

Sau khi thực hiện hết yêu cầu này đến yêu cầu khác của người đàn ông, tưởng chừng như mọi chuyện đã kết thúc, một cảm giác tê dại mãnh liệt đột ngột truyền tới từ hậu huyệt và con cặc của anh.

"A a a... lại là gì vậy? Mau tắt nó đi... không được... Ô ô, cầu xin anh... tha cho tôi..." Anh thoải mái đến mức vặn vẹo thân thể. Loại khoái cảm chưa từng có này thực sự rất mãnh liệt, khiến cho anh bắt đầu nói năng lộn xộn.

"Ha ha, rất xin lỗi, hình như tôi bấm nhầm sang nút khác. Nhưng nhân tiện nói cho em biết một chuyện, đai trinh tiết này không chỉ có tính năng xoa bóp, còn có thể phóng ra điện nữa đấy."

"Sao... sao có thể... Dừng lại... sẽ bị giật chết mất... A a a, không được..." Hoàng khó chịu vặn vẹo cơ thể, bắp đùi anh không ngừng run rẩy, co quắp lại đầy bất lực.

"Đừng sợ, đồng chí Hoàng. Đây là món đồ chơi mới nhất, tiên tiến nhất và cũng đáng tự hào nhất của bộ phận nghiên cứu trong tổ chức. Tôi có thể cam đoan với em rằng dòng điện mà nó phát ra không hề gây hại đến cơ thể em."

"Ưm ư ư... không... tôi không muốn... Mau tắt nó đi... tắt rồi tôi sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh... hức hức..."

Con cặc của cảnh sát Hoàng bị dòng điện kích thích đến mức chảy ra từng dòng chất nhờn trong suốt. Nhưng do có bao da ép chặt bên ngoài nên nó không tài nào cương cứng hết cỡ, chỉ có thể giật giật trong không gian chật hẹp đó. Hậu huyệt của anh cũng bị dòng điện chạy qua làm cho tê dại từng cơn, co rút hết đợt này đến đợt khác, không ngừng ép ra dịch ruột nhơn nhớt, thấm đẫm mặt ghế bên dưới.

Hoàng gắt gao nắm lấy hai bên tay vịn để ổn định cơ thể. Anh không có cách nào thoát khỏi sự kích thích từ món đồ chơi tà ác đang tác quái trên cơ thể mình, chỉ có thể lắc đầu một cách yếu ớt, liên tục mở miệng cầu xin người đàn ông phía sau, nhưng hiển nhiên hắn ta chỉ lắng nghe một cách thích thú mà không hề phản ứng lại.

"A a a... mau tắt đi... cầu xin anh..."

"Huyệt dâm đã ướt đẫm rồi... ưm ư ư... khó chịu quá..."

"Anh mau tới địt em đi... dùng con cặc của anh, đâm vào lồn em được không?"

"Hức hức... tất là đều là lỗi của em... em đã làm sai... Em chính là một con chó cảnh sát dâm đãng. Làm ơn, đừng trừng phạt em nữa..."

"A... cặc em đau quá... Daddy, ba ba, anh trai... đừng... dừng lại... Cầu xin anh... quy đầu sắp hỏng rồi..."

Cảnh sát Hoàng thống khổ dùng hai tay bụm chặt lấy bộ phận sinh dục trong bao da. Thắt lưng và hai chân anh co quắp, cả người nhễ nhại mồ hôi, bên dưới hạ thể toàn là dâm dịch đang không ngừng tỏa ra thứ mùi dâm đãng. Chỉ chốc lát sau, ngay cả chút khí lực để giãy dụa cũng không còn. Hoàng buông xuôi tất cả thả mình nằm trên ghế. Vẫn trong tư thế đó, miệng anh không ngừng rên lên những âm thanh ư ử vô nghĩa, nước miếng mất khống chế từ khóe miệng chảy ra ngoài.

"Lỗ đụ hỏng mất... ư ư... dương vật cũng liệt mất... A a, mau đến địt em đi... Em là thằng cảnh sát thèm cặc, mau đến địt chết em..." Hoàng vô thức đưa tay mơn trớn khắp cơ thể, rên rỉ mới microphone để người phía sau có thể nghe rõ.

"A a... sướng quá... ưm... thật sự không chịu được nữa..." Hoàng chống hai tay xuống mặt ghế làm điểm tựa. Anh cong người, cảm giác cao trào sắp đến gần nhưng dương vật của anh thậm chí còn không thể cương cứng hoàn toàn, "Em muốn bắn... a a a... để cho con cặc bẩn thỉu của em bắn đi..."

"Đồng chí Hoàng, em có biết cực khoái là gì không?" Đột nhiên, âm thanh máy móc lạnh như băng của người đàn ông lại vang lên, "Một tên cảnh sát cặn bã như em có thể đạt cực khoái mà không cần xuất tinh."

Hoàng vặn vẹo cơ thể, anh vùng vẫy kịch liệt như đang cố gắng thoát ra khỏi xiềng xích nào đó. Tuy anh không có thời gian để suy ngẫm xem rốt cuộc đối phương muốn ám chỉ điều gì, nhưng anh biết hẳn là không phải chuyện gì tốt đẹp, cơ thể anh sẽ bị hắn ta hành hạ đến hỏng mất.

Một người đàn ông đạt cực khoái mà không cần xuất tinh. Làm sao có thể...?

Thân thể mẫn cảm của anh đã phải chịu đựng quá lâu. Hiện tại sắp đạt tới cao trào, cả thân trên cơ bắp cuộn tròn lại trên lưng ghế, hai chân vô thức mở rộng ra, phơi bày lỗ ass và con cặc dâm đãng. Anh cứ hẩy hẩy hạ bộ lên phía trước tựa như đang đụ vào một cái lỗ vô hình nào đó.

"Để cho em mở mang kiến thức, biết được cái gì gọi là cực khoái, cũng cho em biết chính bản thân mình dâm tiện đến mức nào." Người đàn ông cười khẽ, nâng cường độ dòng điện đến mức tối đa.

"A a a a a a..." Toàn thân anh như bị kéo căng, đồng tử trong hai mắt giãn ra, phần hông kịch liệt co giật một hồi. Duy trì tình trạng như vậy trong khoảng nửa phút, thân thể anh mới đột ngột rơi xuống, sau đó co quắp lại. Vừa rồi dường như anh đã đạt được cực khoái nhưng lại không hề xuất ra một giọt tinh dịch nào. Thế nhưng trải nghiệm lần này lại sung sướng hơn nhiều so với bất cứ lần nào trong quá khứ, khoái cảm lan tràn đến từng ngóc ngách trên cơ thể, kể cả những nơi hẻo lánh nhất. Mỗi tấc da thịt trên người anh sau khi cơn khoái cảm rút đi đều cảm thấy ngứa ngáy tê dại, gào thét đòi sự vuốt ve của đàn ông.

"Ư ư..." Hoàng không ngừng đưa tay nhào nặn từng bộ phận trên cơ thể mình, trong miệng anh phát ra những tiếng rên rỉ vô nghĩa. Thân thể cường tráng giờ phút này lại tỏ ra vô cùng yếu ớt.

Sau khi đã thưởng thức trọn vẹn bộ dạng đáng thương của cảnh sát Hoàng, người đàn ông đứng lên, từ phía sau ném tới một chiếc chìa khóa nhỏ, "Đồng chí Hoàng, hôm nay chúng ta dừng lại ở đây. Tôi rất hài lòng với màn "biểu diễn" của em. Còn em thì sao, thích bộ phim này chứ?"

Hoàng vẫn nằm yên trên ghế, hơi thở yếu ớt. Anh gom hết chút sức lực còn sót lại để bắt lấy chiếc chìa khóa kia, hai tay run rẩy mở khóa đai trinh tiết trên người, sau đó từ từ tháo xuống.

"Ưm..." Con cặc của anh và dương vật giả đồng thời trượt ra khỏi thứ đang bao bọc lấy nó. Từ phía trước và sau đều tràn ra những dòng chất lỏng trơn ướt, khiến anh không nhịn được rên lên một tiếng đầy thỏa mãn. Anh muốn đưa tay cầm lấy dương vật nằm giữa háng để thủ dâm, nhưng vừa chạm vào đã phải rụt tay lại. Lúc này, thân thể anh thực sự quá nhạy cảm, ngay cả mặc quần áo vào cũng cảm thấy khó chịu.

Hoàng nhắm mắt ngồi nghỉ trong chốc lát. Sau đó anh đứng dậy rời đi trước khi bộ phim kết thúc.


Truyện được cập nhật sớm nhất tại: https://prince1133.blogspot.com/p/edit-am-my-18-cuong-hiep-canh-sat.html

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro