Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, cảnh sát Hoàng dự định ra ngoài mua sắm cho khuây khỏa. Cũng bởi dạo gần đây có nhiều chuyện xảy ra, anh đã lâu không sắm quần áo mới cho bản thân.

Anh đến trung tâm thương mại cách nhà không xa. Hiện tại khá vắng.

Đột nhiên, trong mắt anh hiện lên một thân ảnh quen thuộc. Không chỉ có dáng dấp quen thuộc, mà khuôn mặt lại càng không thể nhầm lẫn. Dung mạo nam tính của người đàn ông quá mức đặc thù, thật sự để lại ấn tượng sâu sắc cho người khác, một khi đã nhìn qua thì không thể nhầm lẫn, nhất là bộ râu quai nón!

"...?!" Hoàng cảm thấy hồi hộp đến mức nghẹt thở, đôi chân như bị ai dính chặt xuống đất, không thể nhúc nhích.

Mà bết bát hơn chính là, râu quai nón tựa như cảm nhận được, cũng hướng về phía này nhìn tới.

Hoàng theo bản năng xoay người muốn bỏ chạy. Nhưng đối phương phản ứng còn nhanh hơn anh một bước, hai ba bước chân đã tới sau lưng anh, túm lấy cổ áo anh kéo vào phòng thay quần áo bên cạnh.

May là vào buổi sáng, lại không phải ngày nghỉ cuối tuần nên chẳng có mấy ai trong trung tâm mua sắm. Cũng không có người nào trông thấy hành vi kì lạ của bọn họ.

Anh bị đối phương hung bạo đẩy vào góc tường, phát ra động tĩnh nho nhỏ.

"Anh... anh muốn làm gì?" Hoàng lùi vào trong góc tường chật hẹp, bày ra tư thế đề phòng, nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang cẩn thận khóa cửa lại. "Sao anh lại ở đây? Anh theo dõi tôi?"

"Ha ha, cũng không phải lỗi của anh. Đều tại hương vị của em thật sự quá tuyệt vời, mấy người bọn anh đều rất nghiện nha! Không phải vì vậy anh mới tới thăm em sao?"

Hoàng cố gắng giữ bình tĩnh, giơ nắm đấm lên đe dọa, "Anh là tội phạm, quên rồi sao? Tôi có thể bắt anh rồi giao nộp cho cục cảnh sát ngay bây giờ."

"Được rồi." Râu quai nón cười xấu xa, giơ tay lên như không có gì, chậm rãi nắm lấy cổ tay anh, còn vuốt ve làm ra những hành động mờ ám. Sau đó cả thân thể tiến lại gần, ép sát anh lên tường. "Muốn bắt tôi sao? Vậy thì mau làm đi thôi."

Không biết tại sao, hương vị nam tính của râu quai nón xộc vào mũi, bao trùm lấy không gian xung quanh lại khiến toàn bộ cơ thể anh vô lực, không có cách nào phản kháng, trên tay một chút lực đạo cũng không có. Anh chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ thể hắn dán sát lấy mình.

"Đừng... không được qua đây." Đôi môi anh run rẩy, bất lực lắc đầu. Anh chợt phát hiện, khí tức giống đực mạnh mẽ tỏa ra từ râu quai nón, lại khiến tiểu huynh đệ của anh cương cứng.

Không chỉ có dương vật cương lên, phải là toàn thân đều xuất hiện phản ứng sinh lý mãnh liệt. Trên người có đủ loại cảm giác tê dại, núm vú cùng hậu huyệt càng ngày càng ngứa ngáy.

Râu quai nón ép chặt cổ tay anh lên tường, lấy tư thế từ trên cao nhìn xuống, "Có chuyện gì với em vậy? Có phải... sĩ quan cảnh sát của chúng ta, trông thấy anh liền tưởng tượng tới chuyện đó không?"

"Các anh, rốt cuộc là đã cho tôi dùng thuốc gì?" Hoàng phẫn nộ nhìn hắn.

Râu quai nón một tay nhào nắn cơ ngực nở nang của anh, tay còn lại lướt qua toàn bộ cơ thể, cuối cùng dừng trước khu vực tam giác cấm, không ngừng trêu chọc vũ khí đã giương lên của Hoàng. "Không phải em đã biết rồi sao? Chính là thứ, có thể khiến cho cảnh sát sung sướng. Em cũng không thể phủ nhận nó."

Hoàng muốn chế trụ đối phương, muốn chạy trốn. Nhưng bàn tay của người nọ như ẩn chứa ma lực, so với tối hôm qua tự anh chơi đùa càng mang tới cho anh nhiều khoái cảm hơn. Anh cảm giác được côn thịt của mình được đối phương chậm rãi vỗ về, vuốt ve đang không ngừng tiết ra chất lỏng. Thậm chí lỗ nhỏ ở phía sau cũng đang co rút mãnh liệt, ép ra dâm dịch, giống như thay anh bày tỏ... mong chờ người nọ đối xử thô bạo với mình.

"Thả... thả tôi ra đi!" Anh cúi thấp đầu, đã sớm tuyệt vọng với thân thể của mình.

Râu quai nón không thèm để ý, nhanh chóng tháo thắt lưng da giúp anh, sau đó lột quần jean của anh xuống.

Khung cảnh bên trong lớp quần jean quả thực ấn tượng. Quần sịp boxer thuần trắng ôm trọn lấy cặp mông căng tròn của anh. Bắp đùi săn chắc màu lúa mạch khỏe khoắn khe khẽ run rẩy. Mà ở đằng trước, chiếc quần tứ giác bị con cặc cương cứng dựng lên thành một túp lều, lớp vải trên đỉnh vì ướt đẫm mà trở nên trong suốt.

Râu quai nón không có ý định chăm sóc khu vực phía trước giúp anh, mà trực tiếp vòng tay ra sau, cách một lớp quần lót, cọ xát lỗ ass của Hoàng.

Chạm vào nơi đó, đầu ngón tay cảm nhận được sự ẩm ướt.

"Mẹ kiếp. Cảnh sát dâm đãng, em còn giả vờ? Rõ ràng lỗ đụ ướt đẫm, dâm dịch đã sớm chảy ra ngoài."

Hoàng nhục nhã cắn chặt hàm răng, trầm mặc không nói gì.

Râu quai nón áp môi lên lỗ tai anh, đầu lưỡi hạ lưu thè ra, cẩn thận liếm láp từng ngóc ngách. "Nói cho anh biết, chỗ đó của em cả ngày đều ẩm ướt, hay là... sau khi nhìn thấy anh mới trở nên ẩm ướt?"

Hoàng ủy khuất vùi đầu vào hõm vai hắn, không muốn trả lời.

Râu quai nón đưa tay vào trong lớp quần lót mỏng manh. Cảm giác da thịt trực tiếp cọ vào nhau, đúng là dễ chịu. Ngón giữa của hắn dễ dàng tìm đến địa phương bí ẩn, đơn giản cắm vào.

"Ô..." Hoàng thống khổ nhắm chặt hai mắt, không muốn chấp nhận khoái cảm tê dại truyền đến từ bên dưới, nhưng trong lòng lại có một giọng nói vẫn không ngừng vang lên, "Cắm vào sâu hơn một chút, dùng nhiều sức hơn chút nữa, dùng sức khuấy động... Tiểu dâm huyệt thực sự rất muốn."

Anh không dám mở miệng, sợ một khi mở miệng, sẽ không kìm được mà đem những lời kia nói ra.

Người nọ vẫn kiên nhẫn, dùng ngón tay chăm sóc hậu huyệt giúp anh, vừa rút ra đâm vào vừa xoay tròn, một bên còn xoa nắn bắp đùi rắn chắc. "Ngài cảnh sát dâm đãng của chúng ta có gì phải ngượng ngùng? Bộ dáng hèn hạ hơn của em tôi đều đã nhìn thấy, huống chi đây chỉ là trả lời một câu hỏi mà thôi. Không phải rất đơn giản sao? Nhanh lên, nói xong tôi liền cho em, giúp em thoải mái."

Hoàng kịch liệt run rẩy, xác thực anh đang khao khát một thứ gì đó lớn hơn. Anh trông thấy đũng quần của người nọ đã dựng thành một cái đùm lớn. Nếu... có thể dùng thứ đó cắm vào, rồi kịch liệt trừu sáp...

Mới chỉ tưởng tượng, anh đã cảm thấy mình sung sướng tới muốn bắn ra.

"Là thấy anh... sau đó mới ướt."

"Ha ha ha, thật sự là một vị cảnh sát trung thực." Râu quai nón nghe vậy hài lòng, lật người anh lại. "Vậy như em mong muốn, thưởng cho em một lần."

Anh quay lại mới phát hiện mình vừa rồi dựa vào một tấm gương lớn. Mà giờ phút này, anh bị ép phải nhìn bộ dáng bản thân ưỡn mông để người nọ lột quần, sau đó nhìn hắn lôi hung khí giấu trong quần ra, hung hăng đâm vào khu vực giữa hai chân anh.

"Ô a... a..." Cảm giác có chút đau đớn, nhưng nhiều hơn vẫn là sảng khoái không nói thành lời.

"Thật chặt. Không hổ là sĩ quan cảnh sát dâm đãng." Râu quai nón siết chặt lấy eo anh, mạnh mẽ đụ anh từ phía sau.

Trông thấy bản thân mình trong gương, bị người đàn ông hung hăng làm nhục, khiến cho khóe mắt đỏ lên, dường như muốn đối phương chú ý tới mà thương yêu. Cảnh sát Hoàng như thế nào cũng không dám tin người này lại chính là mình.

Nhưng lỗ đụ phía sau truyền đến khoái cảm vô cùng chân thật. Cặc của người nọ ấm nóng mà mạnh mẽ, tốc độ rút ra đâm vào rất nhanh, mang đến khoái cảm mà một quả dưa leo không thể nào cho anh. Hoàng chợt nảy ra ý nghĩ, hậu môn của mình sinh ra đúng là để cho người khác địt.

"Ưm... ư..." Dương vật của anh không được chăm sóc, lại đang chậm rãi rỉ ra một dòng chất lỏng. Cứng rắn đến mức đỏ tím dữ tợn.

"Nhanh như vậy... đã muốn bắn sao? A, có vẻ cảnh sát rất thỏa mãn với côn thịt của tôi. Vậy, nói vài lời êm tai, tôi liền giúp em sung sướng bay lên tận thiên đường..."

"A a a... Yes... Cặc lớn, anh trai cặc lớn, địt em thật sướng..."

Râu quai nón hung hăng hướng côn thịt của mình về vị trí tuyến tiền liệt, dùng đầu khấc to tròn mạnh mẽ trừu sáp hai cái, Hoàng liền không nhịn được thét lên một tiếng thỏa mãn, tinh dịch gần như trong suốt phun lên mặt gương.

Hậu cao trào, cơ thể cao lớn của anh mềm nhũn đến đứng cũng không vững. Người nọ đơn giản ép chặt anh lên tấm gương lành lạnh, lại hung hăng càn rỡ một hồi trong hậu huyệt mới xuất tinh.

Hắn mỉm cười, tốt bụng giúp Hoàng mặc quần, sau đó dìu anh ngồi xuống chiếc ghế nhỏ trong phòng thay đồ, lại nhét một chiếc túi vào tay anh. "Cảnh sát, đây là quà gặp mặt muộn mà ba người chúng tôi chuẩn bị cho em, tốt nhất là đừng từ chối. Đúng rồi, sáu giờ sáng ngày mai, mặc bộ đồ trong túi, đến nơi lần trước chúng ta chia tay, bọn anh sẽ tới đón em, được chứ? Nhớ kĩ, toàn bộ đồ vật trong túi đều phải mặc lên người, không thể thiếu một thứ nào, nếu không..."

Hắn lại tới gần, áp sát tai anh thì thầm, "Nhớ đến. Chúng tôi sẽ khiến em sướng chết, khóc lóc cầu xin mới thôi..."

"Nghỉ ngơi thêm một lát nhé, đồng chí cảnh sát. Tôi đi trước. Hẹn gặp lại."

Hoàng thất thần, những lời nói vừa rồi hiển nhiên anh đều nghe rõ.

Anh có muốn đi không?

Vừa rồi quả thực bắn rất sung sướng. Nhưng sau khi xuất tinh vẫn không cảm thấy thỏa mãn, luôn muốn có một khúc thịt thứ hai tiếp tục, mạnh mẽ đâm vào trong hậu huyệt ngứa ngáy. Sau đó, còn muốn cái thứ ba, thứ tư...

Tốt nhất là khiến anh bắn đến không còn gì để bắn. Đó mới là khoái cảm tột cùng!

Anh không biết mình sẽ quyết định ra sao, lặng lẽ nhìn tấm gương phản chiếu thân thể cường tráng của bản thân. Dường như, anh đã bước sang một thế giới hoàn toàn khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro