Chương 46: Thư của Andrew

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mẹ, mẹ có khỏe không? Hiện tại con đang ở trong ký túc xá Slytherin.

Nơi này rộng rãi hơn con tưởng tượng nhiều, nó giống phòng ngủ trong nhà như đúc, con nghĩ chắc là cha đã kêu gia tinh bố trí lại, con dám khẳng định không phải chính cha tự làm, bởi vì cha chưa bao giờ làm việc nhà mà,......

Con vừa gặp lại một người bạn cũ, mẹ đoán xem là ai? Ha ha, là Romeo đó, con còn tưởng rằng nó đã bay đến Siberia cơ, Romeo thực sự quá thích tự do, nhưng bây giờ nó đang đứng bên bàn nhìn con viết thư này, mẹ thấy bất ngờ không.

Con cũng mới làm quen một người bạn mới, cậu ấy tên là Gary Blake, cũng là tân sinh Slytherin, sáng ngày mai bọn con sẽ học Thảo dược học, buổi chiều là Lịch sử Pháp thuật, môn của cha còn phải đợi mấy ngày nữa mới được học, con thực chờ mong phong thái giáo sư của cha.

Đúng rồi, đồ ăn trong Hogwarts thực phong phú, rau dưa hoa quả hay các loại canh đều có, con không kén ăn đâu đó, nhưng con mới chỉ vươn tay tới gần chiếc pudding thứ hai đã bị cha trừng rồi, nên con chẳng dám ăn nữa, à, còn có cả kẹo bạc hà, con thừa dịp cha không chú ý trộm lấy một ít để vào túi áo, mẹ đừng nói cho cha được không? Mỗi ngày con chỉ ăn hai viên thôi, con bảo đảm......"

..................................................

"Mẹ, con đã nhận được pudding mẹ gửi tới, vẫn nóng hầm hập, mẹ đã học được thần chú giữ nhiệt độ ổn định sao? Mẹ quá lợi hại. Con phân cho cha một chiếc, trộm đặt lên bàn sách của cha lúc cha đi dạy, con không muốn bị cha nhéo lỗ tai nói không được ăn nhiều đồ ngọt đâu, mà rõ ràng hàm răng con rất tốt, sao cha cứ nói con suốt cả ngày vậy.

Mẹ, con phát hiện kỳ thật đi học ở Hogwarts cũng chẳng khác gì trường học cũ cả, đều thực nhàm chán, bởi vì những nội dung đó con đều biết hết rồi, hơn nữa, con còn phát hiện, có rất nhiều phù thủy, cho dù là những người tự xưng là phù thủy thuần huyết cũng không nắm giữ được bao nhiêu thần chú, Gary còn nói cho con, hồi nhỏ họ không được học ma pháp, bởi vì không có đũa phép.

Nhưng mà cha cho con đũa phép dùng mà, ừm, chắc là cha đã rất tốn công sức vào chiếc đũa phép đó, mẹ cất kỹ nó giúp con được không? Hình như con ném nó trong tầng hầm, con cảm thấy thực có lỗi với cha......"

..................................................

"Mẹ. Cảm ơn mẹ đã cất đũa phép cho con, hôm qua con đã hỏi cha, cha nói cây đũa phép đó là do cha tự tay làm, cha biết làm đũa phép?!!! Ôi Chúa ơi, con thực sự không thể ngờ......

Mẹ, mẹ biết không, thì ra ngày thường cha đối xử với con vẫn khá tốt, thái độ của cha đối với những họ sinh khác...... tiết học độc dược sáng nay là một tai nạn! Đúng nghĩa đen!!! Con không khoa trương đâu!

Hôm nay bọn con phải chế dược trị mụn ghẻ, rất đơn giản mà! Con làm được cái này từ lúc năm tuổi! Nhưng mà một tân sinh Gryffindor biến nó thành một quả bom! Thật đó, uỳnh một tiếng, cái vạc bay lên, nước thuốc vung vãi khắp nơi!!!

May mà con phản ứng nhanh, đúng lúc triệt tiêu đám dược bay qua bên phía con, đại bộ phận Slytherin thoát nạn, nhưng bên Gryffindor con không kịp làm gì, hầu hết học sinh đều mọc đầy mụn ghẻ! Thậm chí còn có vài hạt mụn màu xanh biếc...... èo...... thật kinh tởm!

Cha giận điên lên, lập tức trừ Gryffindor mười điểm, còn mắng người làm hỏng dược kia khóc thảm thiết! Ôi Chúa ơi, con chưa từng thấy cha tức giận đến thế bao giờ, quả thực như khủng long rít gào vậy! Mẹ, mẹ đừng nói con hình hình dung cha như thế nha, con biết tối nào hai người cũng trò chuyện."

..................................................

"Mẹ, thời tiết hôm nay rất đẹp, con thậm chí còn thấy con mực dưới Hồ Đen nổi lên phơi nắng. Nó rất thông minh, có thể hiểu được con nói gì đó, con nghĩ, lần sau có lẽ nó sẽ cho phép con sờ sờ xúc tua.

Sáng nay bọn con học môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám, mẹ, con không thích giáo sư Lupin chút nài, tuy mặt ngoài có vẻ rất ôn hòa, rất được học sinh Gryffindor hoan nghênh, cả Gary cũng rất thích ông ta, nhưng con lại cảm thấy vị giáo sư này có vẻ âm trầm thế nào ý, luôn luôn tâm sự nặng nề, hơn nữa, hình sư ông ta không thích Slytherin......

Mẹ, con nghĩ có lẽ khi đi học, giáo sư Lupin là một Gryffindor, nhưng mà ông ta thiên vị theo kiểu khá ẩn núp, không giống cha, ài, con hơi lo lắng, nhân duyên của cha không được tốt lắm......

Cả Hagrid nữa, bác ấy đã dẫn một con Bằng Mã thật ra làm tài liệu giảng dạy, à, không phải cho bọn con, là cho học sinh năm ba, bây giờ bọn con còn chưa được học môn Chăm sóc Sinh vật Huyền bí. Nhưng con rất thích nó, ngày hôm qua tới gặp bác Hagrid, con còn được cưỡi Bằng Mã bay lên nữa đấy, quá tuyệt vời! Còn tuyệt hơn chổi bay nhiều, tuy ở lớp Bay con cũng là người đầu tiên bay được lên không trung, nhưng con không thích cảm giác cưỡi chổi, mông rất khó chịu!"

..................................................

"Mẹ, mẹ nói cho cha là con trộm tới xem Bằng Mã?! Mẹ, nhất định là mẹ! Mẹ đừng làm vậy chứ, đừng nói hết mọi thứ cho cha mà! Con biết hai người không giấu nhau cái gì, nhưng mà đây là bí mật của con và mẹ mà! Mỗi ngày cha đều tới gặp mẹ, nhưng mẹ cũng không thể quên cậu con trai đáng yêu này được!

Hôm nay cha phạt con rất nặng, không phải đánh đòn, nhưng mà cha bắt con xử lý một thùng sên, quá ghê tởm! Đến tận bây giờ con vẫn còn cảm thấy như trên tay có gì đó nhớt nhớt, thật sự quá kinh dị, con lại đi tắm đây......"

..................................................

"Mẹ, không phải đâu, con không giận mẹ, chỉ là đã xảy ra một việc làm con cảm thấy có chút bất an, tiết học của Hagrid có chút vấn đề, con Bằng Mã tên Buckbeak tấn công Malfoy, mà cha của anh ta lại là một trong những giáo đổng của trường.

Anh ta rêu rao rằng cha mình nhất định sẽ xử lý Buckbeak, bộ dạng anh ta lúc đó thực ấu trĩ, cứ như là đứa nhỏ ba tuổi ấy, cha bảo con cách xa anh ta ra, cha nói rằng đó là một đứa nhóc được cưng chiều quá mức.

Nhưng mà, vấn đề mấu chốt là cha của anh ta, ngài Malfoy đã tới trường học, hình như ông ta cũng rất tức giận, mẹ, con rất lo cho Hagrid và Buckbeak."

..................................................

"Mẹ, con đã nghĩ kỹ lời mẹ nói hôm qua, hồi sáng con cũng đã tới thư viện tra xét những điều pháp luật tương quan, mẹ nói không sai, bọn họ không thể tùy tiện phán tử hình một sinh vật thần kỳ, ít nhất phải trải qua thẩm phán, như vậy chúng ta sẽ có cơ hội! Nhưng, thực sự con không muốn sự tình phát triển tới mức ấy. Con phải đi học rồi, buổi tối chúng ta lại nói chuyện tiếp nhé."

..................................................

"Mẹ, buổi chiều ngày hôm qua đã xảy ra một chuyện, con vô cùng tức giận, con quyết định chán ghét Lupin! Từ giờ trở đi! Xưng hô một giáo sư như thế rất vô lễ, con biết, nhưng hành vi của ông ta, thực sự không phải điều một giáo sư nên làm!

Ông ta vũ nhục cha, còn là trước mặt các học sinh! Lupin làm một Ông Kẹ biến thành hình dạng của cha, rồi làm nó mặc vào áo đầm của bà già! Không chỉ một lần!!!

Sự tình đã lan truyền khắp toàn trường, con thấy hơi thoải mái chút vì biết không phải toàn bộ Hogwarts đều thích cái trò đùa mang tính vũ nhục này, rất nhiều Slytherin tỏ vẻ tức giận, nhưng mà bọn con không có biện pháp nào, mẹ đừng nói với cha chuyện này được không? Cha có hơi sĩ diện, ở trước mặt cha chúng ta cứ coi như không biết là được, nhưng mà, con thực sự không thể để mặc người khác nhục mạ cha mình mà không hành động gì cả. Tuyệt đối không!!!"

..................................................

"Mẹ, mẹ đừng lo lắng, con đã có một kế hoạch hoàn mỹ, mẹ vẫn thường nói, có một số việc không thể không làm mà, đúng không? Đây chính là một chuyện như vậy, đặc biệt là khi con đã biết cha thường xuyên phải điều chế một loại độc dược gì đó cho Lupin!

Nhưng mà cha không cho con biết đó là dược tề gì, Lupin bị bệnh sao? Thảo nào tuần trước ông ta xin nghỉ lâu như vậy, là cha dạy thay mấy tiết Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám, cha dạy xuất sắc cực kỳ, chúng con được học về người sói, tuy rằng đó không phải là nội dung trong sách giáo khoa.

Mẹ, cảm ơn mẹ vì nhắc nhở con cuối tuần này là sinh nhật của mình, con có chút khó chịu, đây là buổi sinh nhật đầu tiên không có mẹ, con nhớ mẹ quá!"

..................................................

"Mẹ, quà sinh nhật thực quá tuyệt vời, Gary cũng nói đó là món quà tuyệt nhất mà cậu ấy từng thấy, một cái ván trượt ma pháp! Wow!

Hai đứa bọn con chơi cả buổi tối, quá tuyệt, nó còn có thể bay lên nữa! Ha ha ha, có cái ván trượt này, con không cần hâm mộ đội viên đội Quidditch nữa! Okay, con thừa nhận, mặc dù con không thích cưỡi chổi, nhưng từ khi xem đội Quidditch huấn luyện, con cảm thấy mình khá hướng tới môn thể thao này, cha nói phải đến năm học thứ hai mới được phép gia nhập, con thực sự rất mong chờ.

Đúng rồi, mẹ thay con chuyển lời cảm ơn đến Michael nhé, con cũng nhớ cậu ấy."

..................................................

"Mẹ, đã một tuần rồi mới có thể viết thư cho mẹ, tuy ngày nào cũng có thể tới chỗ cha dùng Gương Hai Mặt nói chuyện với mẹ, nhưng có một số chuyện con không muốn nói trước mặt cha.

Mẹ còn nhớ Lupin không? Con không thể nói kế hoạch cụ thể cho mẹ, nhưng kế hoạch tiến hành không quá thuận lợi, Lupin rất cảnh giác, ông ta dễ dàng tránh né bọn con theo dõi, mà thần chú ẩn thân của con cũng không tốt lắm, không thể ẩn thân hoàn toàn, thời gian duy trì cũng thực ngắn, có lần con còn đột nhiên hiện ra hai cái đùi, làm các bạn học trong Slytherin kinh hãi.

Mẹ đừng nói cho cha nhé, dù hai người không có gì giấu nhau, nhưng mẹ giữ bí mật này được không? Vì con!"

..................................................

"Mẹ, con bị cha bắt quả tang!!! Cha cấm túc con từ giờ tới tận Halloween, còn cảnh cáo con tránh xa Lupin ra!

Có phải Lupin rất nguy hiểm không mẹ? Thái độ của cha không đúng lắm, con có chút hoang mang. À, con trộm nói cho mẹ nhé, thực ra con không ghét bị cấm túc, đêm nay cha để con xử lý cỏ ánh trăng, cha có vẻ rất hài lòng thành quả của con.

Đúng rồi, thuật biến hình của con đã có chút thành tựu rồi, hì hì, giáo sư McGonagall cũng nói con tiến bộ rất lớn.

Con đã thành công biến một cái ghế thành cú mèo, nó có thể kêu, còn bay được nữa, tuy rằng chỉ kéo dài được hai phút, nhưng giáo sư McGonagall cũng rất vui vẻ, cô còn nói đáng tiếc vì lúc đó không phải trong giờ học, nếu không thì con đã kiếm được hai mươi điểm rồi.

Mẹ, con rất thích giáo sư McGonagall, tuy nghiêm khắc nhưng cô cũng rất nhiệt tình, giáo sư còn tự mình đi tới văn phòng của cha gọi con đi luyện tập thuật biến hình. Mẹ, giáo sư McGonagall thực thích đồ của Scotland, mẹ giúp con chuẩn bị một phần quà được không, con muốn cảm ơn cô ấy.

À, còn nữa, từ khi vào trường, giáo sư Dumbledore không để ý tới con nữa, lúc trước còn có thể viết thư giao lưu một vài vấn đề, nhưng mà bây giờ giáo sư không trả lời thư của con nữa, con có chút thương tâm, con còn nghĩ mình cũng có thể coi là bạn của cụ chứ!"

..................................................

"Mẹ, cảm ơn mẹ đã an ủi, mẹ nói đúng, dù sao thì giáo sư Dumbledore cũng là hiệu trưởng, mà con chỉ là một học sinh bình thường, con hiểu, đây là do địa vị bất bình đẳng tạo thành. Trong mắt giáo sư Dumbledore, chắc giá trị của con còn kém xa Cậu Bé Vàng Harry Potter, anh ta mới là học trò cưng của cụ.

Bộ đồ hóa trang Halloween mẹ gửi thật sự rất tuyệt, nhưng hình như Hogwarts không có truyền thống này, con đã đề nghị các bạn học năm nhất tự tổ chức một vũ hội hóa trang, nhất định sẽ rất tuyệt. Sau đó, các đàn anh đàn chị năm trên cũng muốn tham gia, bọn con tính sẽ tổ chức vũ hội trong phòng Sinh hoạt chung sau tiệc tối Halloween, mẹ nghĩ mọi người sẽ phản ứng thế nào nếu con giả dạng thành bí đỏ, hì hì hì, nhất định sẽ rất thú vị.

Yêu mẹ, Andrew."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro