Chương 64: Nương tựa gắn bó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng thì bài viết vẫn không được đăng trên Nhật Báo Tiên Trí, bởi những cái tên mà Potter đề cập đến có phạm vi ảnh hưởng quá rộng lớn, Malfoy, Goyle, Crabbe, Nott,...... Những người này đều là gia chủ quý tộc lớn, tuy mẹ đã thu mua phần lớn cổ phần của Nhật Báo Tiên Tri, trở thành cổ đông lớn nhất, nhưng tòa soạn còn rất nhiều cổ đông khác!

"Tiền rất quan trọng, nhưng so sánh với mạng sống, vẫn nên điệu thấp một chút mới tốt." Một cổ đông lớn tuổi đã nói vậy đấy.

Mẹ cũng vì việc cậu quan hệ với Harry Potter mà lo lắng, "Andrew, con nên giữ khoảng cách với bọn họ. Xin lỗi, con trai, không phải mẹ ngăn cấm con kết giao bạn bè, nhưng mà sự tình xung quanh Cậu Bé Vàng quá phức tạp, bảo bối con hãy suy xét một chút cho an nguy của mình."

Andrew phải liên tục cam đoan rằng mình nhất định sẽ rời xa Harry Potter, có gặp mặt cũng coi như không quen biết mới khiến Aliya yên lòng hơn một chút.

Không hiểu vì sao dạo gần đây Aliya luôn cảm thấy tâm thần hoảng hốt, đặc biệt là sau khi xảy ra sự kiện vượt ngục tập thể tại Azkaban.

Có lẽ tâm tình của Severus cũng anh hưởng đến cô, gần đây hắn càng ngày càng âm trầm, cũng cực kỳ bận rộn, có đôi khi còn không thể bảo đảm thời gian trò chuyện mỗi tối, thường xuyên đến khi Aliya ngủ rồi hắn mới xong việc, dùng Gương Hai Mặt đánh thức cô, mà thường thì hai người cũng chỉ kịp nói vài câu bình an liền cắt đứt liên lạc.

Những khi Severus có thời gian về qua nhà, Aliya lại phát hiện hắn thường xuyền gặp ác mộng! Cả người lạnh toát, không ngừng run rẩy, nhưng lại cắn răng không phát ra chút thanh âm nào, cho dù trong một cũng theo bản năng không nói hay rên rỉ gì, cơ bắp toàn thân đều khẽ co giật. Khi Aliya hoảng loạn đánh thức hắn, hành động đầu tiên luôn là ôm chầm lấy cô, không ngừng lẩm bẩm tên cô và Andrew......

Kỳ thực, từ năm ngoái, sau khi Voldemort sống lại, Aliya ít nhiều cũng có chút oán trách Severus, quá khứ của hắn khiến cho sinh hoạt của cô và con trai đều bị đảo lộn, chỉ vài tháng, Andrew nhanh chóng trưởng thành, lúc trước, phiền não lớn nhất của con trai chỉ là bài tập, hoặc là cha lại không cho cậu ăn đồ ngọt...... Mà năm nay thì sao, mỗi khi trò chuyện cùng cô, Andrew thường xuyên nói "Mẹ nhất định phải cẩn thận." hay "Mẹ, hôm nay cha vẫn ổn, không có chuyện gì xảy ra hết." Con trai đang lo lắng, Aliya biết, cũng khiến cô đau lòng không thôi, vì cái gì chứ? Thằng bé vốn nên vô tư mà học tập hay chơi đùa cùng bạn bè! Nếu, nếu lúc trước cô không tiếp xúc gần gũi với Severus đến thế, không sinh ra cảm tính với hắn, hoặc là trước kia cô chủ động ức chế không để cảm tình tiếp tục phát triển, có lẽ, phải chăng, sinh hoạt của cô và Andrew sẽ tốt hơn một chút.....

Nhưng, những ý niệm này chỉ chợt lóe mà qua, cô yêu Severus, không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng cô biết, mình đã không thể rời khỏi người đàn ông này, vì hắn, vì Andrew, cô có thể làm hết thảy mọi điều!

Hiện tại, điều Aliya lo lắng nhất chính là an nguy của Andrew và Severus, đặc biệt là mỗi khi nhìn thấy Severus vì hai mẹ con mà tiều tụy u buồn, Aliya đều đau lòng nhức nhối......

Không thể để hắn phải thừa nhận gánh nặng một mình, Aliya nghĩ, họ là người một nhà, giống như con trai từng nói, cha, mẹ, Andrew cùng với Little Bear, Bubble chính là một gia đình.

Thương tiếc khẽ hôn Severus lại một làn bị ác mộng làm bừng tỉnh, Aliya nắm lấy tay hắn, mười ngón đan chặt, họ nhất định sẽ vượt qua quãng thời gian khó khăn này, nhất định sẽ......

.............................................

"Cái gì? Không cần đi làm?" Aliya kinh ngạc nhìn Severus, "Sao vậy, Sev, nói cho em, đã xảy ra chuyện gì?"

Severus mấp máy môi, dường như chuyện rất khó nói, chăm chú nhìn đôi mắt xanh biếc ôn hòa kia, Severus mềm lòng, một lát sau mới khẽ nói: "Là Harry Potter, tên nhóc đó đã biết em."

"Hả?" Aliya khó hiểu, thế là thế nào?

"Em không hiểu," Severus thả người ngồi phịch xuống sô pha, đau khổ bóp trán, trên mặt tràn đây hối hận: "Dumbledore yêu cầu anh dạy Bế Quan Bí Thuật cho Potter, anh đã rút ra một vài ký ức quan trọng đặt vào Chậu Tưởng Ký, nhưng tên Potter tự đại kia dám nhìn lén! Tên nhóc chết tiệt đó nhìn thấy, nhìn thấy cảnh tượng khi hai ta ở bên nhau......"

"Hả? Vậy thì sao? Có liên quan gì đến chuyện em có đi làm hay không sao?" Aliya ngồi xuống canh Severus, nhẹ nhàng xoa bóp hai bên thái dương hắn, chỉ một thời gian ngắn thôi, bên tóc mai hắn đã có sợi bạc......

"Có! Em biết vì sao Dumbledore muốn anh dạy Bế Quan Bí Thuật cho nó sao?" Được Aliya nhẹ nhàng mát xa, Severus hơi thả lỏng thần kinh căng chặt, ngả lưng tựa vào lòng Aliya.

"Vì giúp cậu ta chống đỡ Chiết Tâm Trí Thuật?" Aliya từng đọc về hai pháp thuật này trong mấy cuốn sách Severus mang về nhà.

"Một phần thôi," Severus giơ tay lên nắm lấy bàn tay Aliya nói: "Dumbledore phát hiện, đại não của Potter và Chúa tể Hắc Ám sinh ra liên hệ, đôi khi Potter có thể nhìn thấy cảnh tượng mà Chúa tể Hắc Ám nhìn thấy, mà hắn ta cũng đã phát hiện điểm này."

Aliya giật thót, giọng nói trở nên hơi chói tai: "Ý ánh là, Chúa tể Hắc Ám có thể biết được toàn bộ ý tưởng của Potter?"

"Không," Snape ngồi thẳng dậy, vòng tay ôm lấy Aliya đang kinh hoàng phát run, khẽ vỗ vỗ lưng cô: "Không có khả năng biết được toàn bộ tư tưởng, nhưng mà, Dumbledore nghĩ rằng hắn ta có thể nhìn được một ít chuyện, tức là, Harry Potter đã thông qua Chậu Tưởng Ký nhìn thấy em, vậy thì Chúa tể Hắc Ám cũng có khả năng nhìn thấy......"

Mặt Aliya trắng bệch như bôi sáp, run rung hỏi, "Andrew thì sao? Hắn ta có biết Andrew không?"

"Không tạm thời tên nhóc đó còn chưa biết chuyện của Andrew, anh trở về kịp thời, chỉ là," nói tới đây, mặt Snape hơi vặn vẹo, "Nó nhìn được một vài chuyện thời niên thiếu, cùng với...... cùng với...... chuyện buổi tối hôm trước, chúng ta......"

Tối hôm trước? Aliya đỏ au, hôm trước Sev tới hơi muộn, hai người cũng khá lâu không...... ừm, nên hơi nhiệt tình một chút......

"Severus!!!" Aliya tức giận hô to, "Loại sự tình này...... loại sự tình này...... sao anh lại bất cẩn như thế! Để học sinh nhìn thấy...... em...... chúng ta......" nhịn không được vươn tay xoắn eo hắn.

"Ay!!!" Snape ăn đau kêu lên, lại vội vàng giải thích xoa dịu lửa giận: "Không, không đến mức, chỉ là đoạn trong phòng khách......"

Okay, Aliya thoáng an tâm, tối hôm trước hai người ở phòng khách...... Aliya nghiêm túc hồi tưởng, hình như, cô chỉ làm bữa khuya cho Severus, ngồi bên chờ hắn ăn xong, sau đó hai người liền đi phòng ngủ, nhiều nhất là ôm, hình như còn hôn một chút......

Ai nha, chết tiệt, lạc đề rồi! Aliya tức giận trừng Severus, "Nghĩa là, thật ra thì anh cũng không rõ, kẻ đó có thể biết được chuyện này hay không?"

Snape chần chờ một lát mới gật gật đầu, hắn không xác định Chúa tể Hắc Ám có xem xét phần ký ức này của Potter hay không, từ những gì hắn nhìn được trong đầu thằng nhóc đó, Chúa tể Hắc Ám đang dẫn đường nó đi lấy quả cầu có chứa lời tiên đoán năm đó...... Nhưng lỡ đâu? Lỡ hắn ta biết được thì sao?

"Hãy dạy Bế Quan Bí Thuật cho Harry Potter, làm cho Kẻ Thần Bí không có cơ hội nhìn thấy! Sev, đừng lo lắng, được không?" Aliya cố gắng khiến Severus yên tâm, gần đây hắn quá mức khẩn trương rồi, "Em luôn ở trong Bộ Pháp Thuật thôi mà, hoặc không thì chính là ở nhà, Sev, Em cũng thuần thục phép Độn thổ rồi, sau này em sẽ trực tiếp Độn thổ đi làm hoặc về nhà, em cam đoan sẽ không bước ra khỏi nhà hoặc khuôn viên Bộ Pháp Thuật," hôn nhẹ lên gương mặt Severus, Aliya cười nói: "Em bảo đảm, luôn luôn đeo Gương Hai Mặt mà Anrew đã cải tiến trên tay, có chút vấn đề sẽ lập tức báo cho anh, em cam đoan, Sev, em không muốn nhốt mình trong bốn bức tường, em sẽ lo lắng suy nghĩ đến điên mất, em sẽ giữ mình tránh xa mọi rắc rối, tuyệt đối không phô trương!"

Nhìn Aliya nghiêm túc kiên định, Snape chỉ có thể gật đầu đồng ý. Không đồng ý thì có thể làm gì? Một khi Aliya đã hạ quyết tấm, cô có hàng ngàng biện pháp thuyết phục hắn! Ngay từ ban đầu, Aliya đã dùng hành động của mình cho hắn biết, cô không phải một đóa hoa nhu nhược cần bảo hộ, cô là một người phụ nữ mạnh mẽ, một người mẹ...... một người vợ kiên cường!

.........................................

Khi Snape trở lại văn phòng giáo sư độc dược, nhìn thấy cái bản mặt đáng ghét của tên nhóc Potter, tâm tình sung sướng mà Andrew vừa mang tới lập tức tan thành mây khói.

Biết được hắn đang dạy Bế Quan Bí Thuật cho Potter, Andrew cũng ồn ào đòi thử. Cậu cảm thấy phép thuật này thật thú vị, Snape đồng ý cho cậu thử học, Aliya nói rất đúng, năm nay con trai đã phải chịu đựng quá nhiều chuyện rắc rối, hắn không đành lòng cự tuyệt.

Kết quả, Andrew không ngừng cười vang, từ đầu đến cuối đều dậm chân la lên kêu hắn không được xem, không được xem, đó là riêng tư của con. Nhưng cậu nhóc lại cảm thấy chuyện này rất thú vị, hoàn toàn không có ý định chống cự cha xâm lấn đại não mình, khiến Snape cũng bối rối không biết nên dạy như thế nào. Hai cha con coi như chuyện này thành một trò chơi, nhưng ít nhất thì cuối cùng Andrew cũng biết dùng thần chú bảo hộ Protego để bảo vệ đầu mình......

Riêng tư gì chứ, toàn là cảnh nhóc làm nũng Aliya hoặc hắn muốn thứ gì đó, hay lỡ tay làm vỡ lọ độc dược trong văn phòng hắn rồi trộm đổi cái mới. Nhưng mà, dường như Andrew đang cùng Hufflepuff Annabelle, ừm, kết giao? Snape cẩn thận hồi tưởng ngoại hình của cô bé kia, kinh ngạc nhìn Andrew, gu thẩm mỹ của con trai, hình như có chút...... không bình thường?

"Con và Hufflepuff kia đang kết giao?" Snape nhíu mày buông đũa phép.

"Cha~~~" Andrew đỏ rực tới tận cổ, "Bọn con chỉ, chỉ, chỉ là bạn bè thôi!"

Nhìn con trai ngượng chín người, Snaoe quyết định không hỏi nữa.

Thiếu niên tình hoài luôn ngây thơ, Snape đột nhiên nhớ tới lời Aliya nói. Khi đó, Aliya nằm trong lòng hắn, ép hỏi hắn kỷ niệm thời niên thiếu, sau khi moi ra chuyện hắn từng thích Lily, cô hài hước nói vậy.

Tuy rằng hắn đã nói rằng năm đó mình và Lily chỉ là bạn tốt, nhưng nhìn vẻ mặt của Aliya lúc ấy, Snape biết, cô ấy hiểu rõ mọi chuyện. Cho nên, thực ra thì, trong một vài chuyện, giấu diếm Dumbledore và Kẻ Thần Bí còn được, chứ muốn giấu người bên gối, đừng hòng!!!

So với Andrew vừa nãy, lại nghĩ tới Potter học liên tục mấy tháng mà hoàn toàn không có chút tiến triển, Snape không nhịn được thầm mắng, di truyền nhà Potter quá kém, tên nhóc này hoàn toàn không thừa hưởng tí thông minh lanh lợi nào của Lily!

Lẳng lặng nhìn chằm chằm Potter, đến khi tên nhóc hoảng hốt co rụt người lại Snape mới vừa lòng, cười khẩy: "Ta đây có thể hy vọng xa vời không? Rằng cậu Potter còn sót lại chút đạo đức?"

"Thực xin lỗi, giáo sư!" Potter có vẻ rất hổ thẹn, Snape khá vừa lòng thái độ này, "Em, em hứa sẽ không nhắc đến chuyện của thầy với bất kỳ ai, em cam đoan!" Từ buổi tối hôm đó, từ khi nhìn thấy một ít chuyện cũ năm xưa của thầy Snape từ trong Chậu Tưởng Ký, cậu luôn cảm thấy không thể ngẩng đầu lên trước mặt Snape, một phương diện là hổ thẹn vì tìm tòi riên tư của người khác, một phương diện là vì cha, cùng với cha đỡ đầu......

"Hừ! Hứa? Cam đoan?" Snape khịt mũi coi thường, con trai của James Potter dám hứa hẹn? Nực cười! Đây chính là 'nhân quả báo ứng' trong lời Aliya đúng không? Năm đó James Potter gây chuyện, hiện tại báo ứng trên người con trai của tên đó. Lại một lần Chiết Tâm Trí Thuật, nhìn Potter gần như tê liệt ngã xuống đất, Snape không nhịn được mà nghĩ.

Túm áo Potter nhấc tên nhóc đứng thẳng dậy, lại tiếp tục sử dụng Chiết Tâm Trí Thuật......

Khóa học liên tục tiếp diễn đến tận khi Potter thống khổ ôm đầu cuộn tròn trên sàn nhà không ngừng rên rỉ mới kết thúc, nếu không phải lo lắng Chúa tể Hắc Ám biết được sự tồn tại của Aliya và Andrew, hắn đã sớm đuổi tên nhóc ngu ngốc này đi từ lâu rồi! Nhưng, tư vị trả thù này, đúng là rất thống khoái, Snape cười lạnh nhìn Potter giãy dụa lồm cồm bò dậy.

"Ta không trông cậy vào cái đầu óc nhét đầy cỏ lác kia có thể cất chứ thêm điều gì khác, Potter!" Hắn chậm rì rì mở miệng, "Nhưng ít nhất phải nhớ kỹ thần chú cho ta! Khi Chúa tể Hắc Ám muốn xâm nhập vào đầu mi, nhớ kỹ Protego! Rõ chưa?!!!" câu cuối cùng gần như là rống ra.

"Đã nhớ rõ, thưa giáo sư!" Ánh mắt Potter nhìn sang hắn, gần như là thù hận.

Hận đi, có sao đâu, Potter có hận cũng chả làm gì được hắn, ngược lại, còn cần phải cầu xin hắn! Điều này làm Snape vui vẻ hơn nhiều. Khi kể về công việc hàng ngày ở Bộ, nhắc đến một người tên Devant, Aliya từng nói "Em thích nhất là nhìn tên đó nhăn nhó như ăn phải ruồi, căm ghét em mà lại chẳng làm gì được!" Snape cảm thấy câu nói ấy sử dụng trong trường hợp hiện tại cũng thật phù hợp.

Vui sướng đuổi Potter đi, Snape khóa cửa, bắt đầu tuần tra như thường lệ, Aliya nói quá đúng, thỉnh thoảng phải tìm nơi xả cơn tức mới có thể bảo trì được tâm tình tốt đẹp. Nhưng, đột nhiên, thân ảnh mụ cóc hồng đáng ghê tởm kia lại lọt vào tầm mắt, làm Snape cảm thấy như có một con ruồi bay lượn nhăng nhăng trước mắt, hắn quay ngoắt bước lên cầu thang ngay cạnh, không thèm để ý mục cóc hồng như muốn dừng chân nói chuyện với mình......

Mụ đàn bà này điên rồi, Snape nghĩ, như Aliya đã nói, dục vọng quyền lực cùng áp lực tâm lý đã biến mụ ta trở thành kẻ biến thái tâm lý vặn vẹo, trong thời điểm mà Fudge còn phải co đầu rút cổ trốn tránh, mụ ta lại nghênh ngang kiêu ngạo muốn thuyết phục Fudge cùng liên hợp đuổi Dumbledore đi rồi tự phong mình làm Hiệu trưởng? Vớ vẩn!!!

Chỗ ngoặt thang lầu, liếc thấy ánh mắt hung tợn trợn trừng của Umbridge, Snape không nhịn được mà cười khẩy khinh bỉ, hừ, để xem Dumbledore còn nghĩ nhịn mụ cóc ghẻ này bao lâu nữa.

Màu hồng phấn đáng ghét, Snape thầm nghĩ. Thời gian trước, hắn từng dùng phép thuật đổi màu toàn bộ đồ đạc màu hồng phấn của Aliya, cũng vì thế mà bị cô bắt lấy nhược điểm. Mỗi khi hắn chọc Aliya không vui, cô tuyệt đối sẽ mặc đồ hồng phấn tới lượn lờ trước mặt hắn! Từ đầu đến chân, từ trong ra ngoài!!! Toàn bộ đều là màu hồng!!! Lại còn cả đám viền ren diêm dúa nữa, okay, không thể không thừa nhận, thực ra thì, Aliya mặc màu hồng cũng không khó coi...... chiếc váy hồng nhạt viền ren nửa trong suốt...... khục khục...... Snape khẽ ho nhẹ vài tiếng xua tan hình ảnh đang hiện lên trong đầu, xụ mặt tiếp tục chậm bước tuần tra......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro