Chương 89: Hồi sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôn lễ của Aliya và Severus diễn ra vào tháng ba, thời điểm mỹ lệ nhất trong một năm ở Anh quốc.

Hai người không mời nhiều người, họ đều không phải người yêu thích xã giao, hơn nữa hai bên đều không có thân thíhc, ngoại trừ các giáo sư tại Hogwarts, Dumbledore cũng chuyên môn rời khỏi nơi ẩn cư, tiếp nhận lời mời chứng hôn cho Aliya và Severus, đây là do Aliya kiên trì mời cụ tới!

Điều càng khiến người khác bất ngờ hơn chính là, trên hỗn lễ, cả Lupin, Black, Potter và một nhà Weasley cũng tới, thành viên Hội Phượng Hoàng cũng trình diện hơn phân nửa, Andrew cũng mời mấy người bạn tốt của mình, đương nhiên có cả bạn gái của cậu, Annabella......

Hoa tươi trải khắp mặt đất, cánh hoa và bướm bay đầy trời, lần đầu tiên trong đời mặc vào áo cưới, kiểu dáng có chút lỗi thời, nhưng trong cảm nhận của Aliya, đây là bộ áo cưới tuyệt vời nhất.

Năm mười hai tuổi ấy, khi đi theo đoàn người cô nhi viện ra ngoài chơi xuân, Aliya vô tình nhìn thấy một buổi hôn lễ, đó là một cảnh tượng thực hoàn mỹ, tuy cô đã quên mất rất nhiều chuyện, nhưng nụ cười hạnh phúc của cô dâu cùng với bộ áo cưới tầng tầng lớp lớp kia như khắc sâu vào trong đầu cô. Trong giây phút đó, cô liền biết được chính mình muốn cái gì, cô muốn hạnh phúc, vĩnh viễn, muốn có một người nắm tay cô thẳng đến khi tóc bạc da mồi......

Nắm tay Severus, nhìn hắn từ từ lồng chiếc nhẫn cổ xưa trang nhã lên ngón tay mình, Aliya rơi lệ đầy mặt...... Cảm ơn anh, Severus, cám ơn anh, người em yêu, cám ơn anh đã cho em một gia đình, làm em không còn phiêu lãng, cám ơn, tình yêu của em......

"Cảm ơn em, Aliya, cám ơn em đã ở bên anh, cảm ơn vì dũng khí, vì những gì em đã làm cho anh," thanh âm Severus vang lên, trầm thấp mà du dương, Aliya kinh ngạc nhìn hắn biểu lộ chân tình, nhìn kỹ, nơi khóe mắt hắn cũng thoáng hiện ngấn lệ, "Nếu không có em, Aliya, anh không biết được, cuộc đời mình sẽ trở nên như thế nào, có lẽ đã sớm chết đi, có lẽ sẽ sống lay lắt trong cô độc và đau khổ, chậm rãi biến thành một lão già cổ quái đáng ghét," Lời Severus nói làm những người tham dự hôn lễ đều cười vang, nhưng Aliya không cười, cô rưng rưng lệ nhìn chăm chú người đàn ông trước mắt, một người không biết nói lời ngọt ngào có cánh......

"Đúng vậy, anh đã nghĩ tới rất nhiều, nghĩ nếu không có em, cuộc đời anh sẽ tiếp diễn như thế nào, nhưng, mỗi một lần tưởng tượng đều kết thúc trong một cảnh tượng u ám. Aliya, từ khi có em, sinh mệnh của anh mới bắt đầu chuyển biến, từ một vận mệnh tối tăm u ám dần dần trờ nên tốt đẹp, Aliya, cảm ơn em, cảm ơn em của mười chín năm trước đã nói 'Xin chào, tôi có thể ngồi cùng anh chứ?'; cảm ơn em vì đã kiên trì nắm tay anh bước tới, cảm ơn tình yêu của em, Aliya, người anh yêu......"

Rất nhiều năm sau, mỗi khi nhớ lại hôn lễ của chính mình, cô nhớ rõ rất nhiều chi tiết, nhưng điều khiến cô ấn tượng nhất, khó quên nhất chính là, trong ngày hôn lễ của mình, vốn nên là ngày mỹ lệ nhất, một ngày vui sướng hạnh phúc nhất, vậy mà...... cô lại khóc từ đầu đến cuối!!!

Khi trao nhẫn, khóc; khi Severus kể ra tâm sự nói hết cảm nghĩ, cô khóc; khi Dumbledore chứng hôn, cô vẫn còn khóc!!!

Ngay cả Andrew cũng nói một câu, "Đây chính là điển hình thai phụ tổng hợp chứng!"

Đúng vậy, khi hôn lễ diễn ra, Aliya đã mang thai bốn tháng, may mắn nhất là, đứa nhỏ này nhoại trừ tháng đầu tiên nháo loạn tương đối nhiều, những thời điểm khác đều khá ngoan ngoãn......

Theo thời gian, bụng Aliya càng lúc cang lớn, thần kinh Severus cũng ngày càng căng chặt, hắn thực mong chờ đứa nhỏ này, đối với Severus mà nói, năm đó không thể làm bạn bên người Aliya chính là điều khiến hắn ăn năn nhất, hiện tại, đứa nhỏ này chính là một cơ hội, cơ hội làm cha hoàn hoàn chỉnh chỉnh!

"Nói không chừng lại là một bé trai nha." Aliya ôm bụng ngả người dựa vào lòng Severus cười nói

Sev muốn một bé gái. Tên đã dự định liệt kê kín một tấm da dê, nhưng đại đa số đều bị hắn lần lượt phủ quyết, gạch bỏ. Aliya từng nhìn lướt qua tấm da dê kia, ngón tay dừng thật lâu trên cái tên 'Eileen', nhưng nhìn đường gạch qua trên cái tên, Aliya im lặng......

Tháng chín, Aliya ở St.Mungo thuận lợi sinh hạ đứa nhỏ thứ hai, là bé trai, cuối cùng đặt tên Zachary Severus Snape. Zachary, người được Thượng đế yêu thương, Aliya hy vọng thằng bé có được một cuộc đời bình an trôi chảy.

Tiếp đó, Aliya cũng đổi tên mình thành Aliya Viên Lâm Dashwood Snape.

Zachary là bé trai, điều này khiến Severus thất vọng vài ngày, nhưng, cái cảm xúc này lập tức tan thành mây khói khi bác sĩ đưa đứa nhỏ đặt vào vòng tay hắn......

Đứa bé nho nhỏ mềm mại, cho dù thoàn thân đỏ hồng, gương mặt nhăn nhăn chẳng khác nào con khỉ con, Severus lại cảm thấy, giờ khắc này, thằng bé chính là thiên sứ mỹ lệ nhất, cúi đầu nhìn con trai, Severus Snape đột nhiên cảm giác được một dòng nước ấm áp chảy xuôi trong lòng, hốc mắt có chút ướt át, thực tốt, hết thảy đều thực hoàn mỹ......

"Cha, mau cho con nhìn với." Andrew khom lưng ghé đầu vào đứa nhỏ trong lòng Severus, khẩn trương, kinh ngạc nhìn đứa em trai nhỏ xíu yếu ớt, nhẹ nhàng đặt ngón tay mình tới gần cho thằng nhóc nắm lấy, khẽ nói: "Hi, Zachary, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, anh là anh hai của em nha, anh là Andrew, Andrew Snape. Người đang ôm em là cha của chúng ta nha, là người cha tốt nhất trên thế giới này. Còn nữa, mẹ của chúng ta chính là người mẹ dũng cảm nhất thế giới. Sau này a, Zachary Snape, xin chỉ giáo nhiều hơn."

Đúng, Zachary, in chỉ giáo nhiều hơn, Severus dịu dàng nhìn con trai, thầm nói trong lòng.

Có Zachary, đối với Severus mà nói, sinh hoạt trở thành cuộc chiến, chưa đầy hai tháng, hắn gầy đi thấy rõ.

Aliya sinh xong, chỉ nhớ nhìn con trai một cái, sau đó biết được Severus và Andrew đều ở bên thằng bé, liền an tâm thoải mái mà hôn mê bất tỉnh. Hai cha con lúc trước đã bị tiếng Aliya kêu trong phòng sinh làm cho kinh hãi, tháy cô ngất đi thì càng sợ hãi, Severus mềm nhũn, nếu không phải Lupin kịp thời đỡ lấy, khẳng định hắn đã té ngã ngửa rồi......

Sau đó, nghe Nymphadora Tonks nói đó chỉ là tình huống bình thường khi sinh sản, hai cha con đều không hẹn mà cùng thở phào một hơi vươn tay xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán.

Sự tình tiếp sau đó, an trí phòng bệnh, thông tri bạn bè người thân, chuyển giao sự vụ Hogwarts...... ít nhiều nhờ có Lupin cùng Andrew giúp đỡ mới miễn cưỡng hoang thành, đối với những chuyện đó, Severus không quan tâm, cũng không muốn nhọc lòng đi quản, hắn hiện tại chỉ nghĩ muốn ở bên Aliya và đứa nhỏ mới sinh ra, nhìn gương mặt dần dần trở nên hồng hào nhờ sự trợ giúp của độc dược, cùng với con trai bé nhỏ đang yên tĩnh ngủ say, Severus cảm thấy mỹ mãn cực kỳ......

Một tháng sau sinh, thân thể Aliya đã khôi phục khỏe mạnh, Severus liền đưa cô tới một nơi - Thung lũng Godric, ban đầu Aliya còn tưởng hắn muốn đưa mình đến thăm giáo sư Dumbeldore, nhưng, hai người đi xuyên qua trấn nhỏ, tới một khu mộ......

Aliya nhìn cái tên trên bia mộ, trong lòng hoàn toàn bình tĩnh. Severus khom lưng thành kính đặt hoa tươi lên mộ, lui ra sau vài bước đứng bên cạnh Aliya, nhìn chăm chú vào cô gái cười tươi tắn trên ảnh bia, nắm chặt lấy tay Aliya, không nói một lời.

Thật lâu sau, hắn mới chuyển dời tầm mắt, ý bảo Aliya rời đi thôi.

Aliya nhìn Severus yếu ớt lúc này, hiểu được nỗi lòng hắn, cô không động, chỉ cầm lấy tay hắn, không tiếng động an ủi.

Sau đó, Aliya ngồi xổm xuống, nhìn thẳng cô gái trong ảnh, ôn nhu nói: "Lily, xin chào, rất vui được nhìn thấy cô, tôi tên Aliya, Aliya Snape, vợ của Severus. Tôi, tôi thường xuyên nghe được tên của cô, không, không phải trong miệng, mà là trong lòng, Severus thường xuyên tưởng niệm cô. Làm người bạn tốt nhất của Sev, chắc cô cũng hiểu được tính tình của anh ấy, Sev rất ít nói, có chuyện gì cũng đè dưới đáy lòng mặc người khác đi đoán, may mà tôi tương đối am hiểu giải đố."

Aliya mỉm cười, không nhìn thần sắc Severus, tiếp tục nói: "Lily, hiện tại chúng tôi sống rất tốt, có hai đứa con trai, đứa lớn nhỏ con con trai cô hai tuổi, đứa nhỏ thì mới được một tháng. Cả hai đứa nhỏ đều rất giống Sev, mắt đne tóc đen. À, đúng rồi, con trai của côm Harry, cũng trưởng thành rồi, đã kết hôn, cô dâu mới cũng rất xinh đẹp, hai người rất yêu thương nhau. Chiến tranh đã hoàn toàn kết thúc, vĩnh viễn, mọi chuyện sẽ càng ngày càng tốt hơn. Lily, tôi nghĩ, hôm nay Sev đưa tôi tới đây là vì muốn nói," khẽ nghiêng người nhìn qua Severus ủ dột đứng đó, Aliya nắm lấy tay hắn, nói tiếp: "Sev muốn nói xin lỗi, đúng vậy, Severus muốn nói 'thực xin lỗi, Lily', vì những sai lầm thời niên thiếu. Tha thứ cho anh ấy nhé, Lily? Mong cô sẽ tha thứ cho Sev, anh ấy đã dùng thời gian hơn hai mươi năm đền bù lại sai lầm của mình, Sev đã hy sinh rất nhiều điều để bảo vệ con trai của cô, Lily, thực xin lỗi, nhưng, mong cô hãy tha thứ cho Sev, đây là lời thỉnh cầu từ một người vợ. Tạm biệt, phu nhân Potter."

Nói xong, Aliya đứng dậy túm Severus, sải bước rời khỏi khu mộ địa.

Thời điểm trở về, Severus và Aliya đều không vội vã Độn Thổ, hai người chậm rãi dạo bước trên con đường nhỏ, không nói một lời.

"Em?" Severus dẫn đầu đánh vỡ không khí trầm lặng.

"Hửm?" Aliya ngẩng dầu, "Muốn hỏi vì sao em biết chuyện giữa anh và phu nhân Potter?"

Severus không nói gì. Tỏ vẻ cam chịu.

"Không phải giáo sư Dumbledore đâu, Sev, tuy rằng em cũng từng có ý định hỏi cụ, nhưng cụ vẫn luôn kiên trì cho rằng chuyện này phải để anh tự nói cho em mới được. Kỳ thực cũng không khó đoán, thái độ kỳ quái của anh đối với Harry Potter, hơn nữa, mấy tháng ở chung với các thành viên Hội Phượng Hoàng, chừng đó thời gian đủ để em xâu chuỗi ra toàn bộ chân tướng từ lời nói của Lupin và Black.

Giọng điệu Aliya thực cường thế, lúc này cô không nhu hòa như ở mộ địa ban nãy, hoàn toàn như một chiến sĩ chuẩn bị ra trận, đôi mắt nhìn chằm chằm người đàn ông bên cạnh mình, như thể cảnh cáo nếu hắn dám nói sai một câu, cô liền cho hắn một trận!

Severus trầm mặc một lát, mới cúi đầu nói: "Thực xin lỗi, Aliya, anh và Lily, ừm, hết thảy là chuyện đã qua, hôm nay đưa em cùng tới nơi này, chính là để cáo biệt quá khứ, anh......"

Aliya cười, sự tức giận vẫn luôn tích tụ nãy giờ bị câu xin lỗi ngập ngừng đứt quãng này làm cho tan thành mây khói, chỉ cần những lời này của hắn, cô liền an tâm rồi.

Aliya lật tay nắm lấy bàn tay Severus, nhoẻn miệng cười, ôn nhu nói: "Không sao đâu, Sev, em bỏ qua cho anh đó."

Hít sâu một hơi, Aliya vươn tay che cha ánh mặt trời chói mắt, nhìn cành lá đong đưa trong gió, cười nói: "Mau về nhà thôi, có lẽ Zachary đã tỉnh rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro