II-C23-C24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

23 Nữ Vu Rừng Rậm

Mai Lật một đường đi đều đoán "phu nhân Fries" trong miệng cú mèo rốt cuộc là thần thánh phương nào. Hiện tại chính mắt nhìn thấy bà ấy, cô lập tức minh bạch.

Chỉ diện mạo này, phu nhân Fries và phu nhân Pegg nhất định là chị em ruột không thể nghi ngờ.

"Mellie?" phu nhân Fries nhìn cô, đứng lên đi tới, thái độ thong dong mà ưu nhã, trong giọng nói mang theo tươi cười ôn hòa giống như trưởng bối: "Từ lúc cô sinh ra ta đã biết cô, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, cô hẳn đã đoán được quan hệ giữa ta và Pegg."

"Xác thật liếc mắt một cái là có thể nhìn ra" Mai Lật không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời.

Phu nhân Fries vì thể gật gật đầu khẳng định nói: "Đúng vậy, Pegg là em trai ta."

Mai Lật: "???" Cái gì, em trai gì? Chờ một lát đi, cái này tôi thật đúng là không đoán được. Làm như không thấy mặt cô đầy mê mang phu nhân Fries chỉ ngắm nghía cô, cười giơ tay vuốt một chút mái tóc màu nâu của cô, "cô lớn lên không giống mẫu thân cô a."

Mai Lật còn đang ở trong chấn động, nhất thời trong đầu chỉ quanh quần vấn đề triết học "Đó đến tột cùng là mẫu thân hay là phụ thân."

Cô thực xác định phu nhân Pegg là phụ nữ, bảo đảm.

Cho nên nói "Em trai" là đang đùa cô chơi?

"Có lẽ cô có một ít nghi vấn, nhưng cô lên đường nhiều ngày như vậy nhất định đã mệt mỏi, vẫn là đi nghỉ ngơi trước đi" phu nhân Fries chuyển ngữ khí, làm ra an bài. 

Mai Lật giống như mới xem được một nửa bộ phim, hận không thể tiếp tục xem nốt, để biết rõ ràng đến tột cùng bọn họ đang làm cái gì, nhưng người ta không muốn nói, còn vung tay lên liền đưa tới hai người hầu.

Hai hầu gái tay chân rắn chắc, không màng cô chống cự, đưa cô đến căn phòng nào đó trong trang viên lâu đài.

Còn khóa lại từ bên ngoài.

Tiếng khóa thanh thúy lại nhắc nhở cô, cô không phải được mời đến làm khách, vị phu nhân Fries đó có khách khí cũng không thể coi là thật.

Gần như là bị áp giải vào phòng, Mai Lật đi đến trước một cái cửa sổ duy nhất trong căn phòng này nhìn nhìn.

Phía dưới mặt tường trơn bóng, sợ không phải chỉ cao có 10 mét, nhảy xuống không chết cũng phải ngã gãy chân, nếu muốn từ nơi này chạy trốn, chỉ sợ phải học công chúa tóc dài, dùng mái tóc thật dài làm đây thừng trèo xuống.

Đáng tiếc cô cũng không có tóc dài như vậy.

*

Trong hoa viên, Alex quỳ một gối trước người Fries, nắm lấy một bàn tay bà ta, "Fries, người nàng muốn ta đã mang đến, nàng không cao hứng sao?"

"Đương nhiên cao hứng" Fries cười một tiếng, đặt tay ở trước mặt Alex.

Alex thực nhanh cởi xuống chuỗi vòng cổ ngọc bích quấn ở trên cổ tay đưa cho bà ta, lại từ trước ngực móc ra một chiếc vòng cổ khác bằng đá quý màu xanh lục, đồng dạng đặt ở trong tay.

Đây là thứ còn lại sau khi linh hồn phu nhân Pegg bị các yêu tinh cắn xé hầu như không còn, hắn thuận tay liền nhặt về.

Bàn tay Fries trắng nõn nâng lên hai cái vòng cổ.

"Vòng cổ ma pháp này thuộc về Pegg, còn là ta làm cho hắn."

Hiện giờ hai cái vòng cổ bày ở bên nhau, vòng cổ đá quý xanh lục bị phủ mờ đến ảm đạm không ánh sáng.

"Fries, nàng chuẩn bị khi nào cử hành nghi thức?" Alex hỏi. "Không vội" Fries lại uống một ngụm trà. 

"Nhưng mà" Alex ngược lại ngồi vào bên cô, cúi người ghé sát vào, biểu tình có vẻ sầu lo mà thâm tình, "Ta không đành lòng nàng lại chịu tra tấn, mỗi ban đêm, nàng đều không thể đi vào giấc ngủ."

Fries vẫn là biểu tình đoan trang mà ưu nhã, mĩm cười liếc nhìn hắn, " không cần nóng nảy, Alex, ta muốn xem xem thân thể đó bị em trai tốt của ta cải tạo thành cái dạng gì, tuy rằng là kiệt tác hắn tiêu phí tâm huyết, nhưng rốt cuộc cũng là thứ ta phải sử dụng sau này, ta muốn đích thân thử nghiệm mới yên tâm" 

"Được rồi" Alex sửa lại miệng lưỡi trơn tru và vẻ phong tao ở trên đường, trở nên lễ phép mà ngoan ngoãn, dán mặt ở trên tay cô, "Ta chờ một ngày Fries thành công, đến lúc đó chúng ta thành hôn, ở chỗ này tổ chức một hôn lễ long trọng!"

Fries vỗ vỗ đầu hắn, cười không nói lời nào.

*

Ngày hôm sau, buổi sáng. Mai Lật lại lần nữa gặp được phu nhân Fries, bà ấy chờ cô ở trong thư phòng thật lớn, như là một vị nữ vương tiếp kiến hạ thần.

Mai Lật ngồi vào trên sô pha đối diện, thấy trên đầu gối bà ấy có một quyển sách mở ra, cú mèo đứng ở một bên, ân cần thay bà ấy ngậm một cây bút lông chim.

"Tối hôm qua nghỉ ngơi thể nào?" Fries phu nhân giống như trưởng bối quan tâm cô.

Mai Lật mặt không đổi sắc, "Nghỉ ngơi không tốt lắm, trước khi chết, người ta đều nhịn không được nghĩ quá nhiều, ngài hẳn là có thể lý giải tâm tình của tôi."

Fries phu nhân: "À, phải không, vậy ta đây dạy cô một ma pháp ngủ say đi, có thể ngủ ngon hơn một chút." 

Không biết hẳn là cảm tạ hành vi của bà ấy muốn giết heo lại gây tê cho heo trước, hay là kinh ngạc vì bà ấy nguyện ý dạy cô ma pháp trước.

Mai Lật: "Dạy tôi học ma pháp?"

Fries phu nhân: "Đúng vậy, từ hôm nay trở đi, ta sẽ dạy cô học một ít ma pháp."

Mai Lật: "Tôi cho rằng bà muốn giết tôi."

Phu nhân Fries mỉm cười: "Hai điểm này cũng không có xung đột a."

Mai Lật quyết đoán ngậm miệng. "Tốt, vậy nhờ bà dạy tôi một ít ma pháp có lực sát thương cường đại."

Phu nhân Fries bị cô chọc đến cười ra tiếng, "cô đứa nhỏ này, sao ta lại dạy cô loại ma pháp đó, để cô tới đối phó ta sao?"

Hai người ngồi cùng nhau nói chuyện như vậy, nếu không nghe đến nội dung, thật là có chút ý tứ mẹ hiền con ngoan.

Thư phòng mấy cánh cửa sổ mở rộng, ngồi ở bên trong có thể nhìn thấu bên ngoài rừng rậm liên miên đến hẻm núi.

Phu nhân Fries cười xong, chỉ vào mảnh rừng rậm kia, "Ta và Pegg xuất thân từ gia tộc Huinita, có huyết mạch nữ vu Rừng Rậm, nhưng đến thế hệ chúng ta đây, cũng chỉ còn lại ta cùng với Pegg. Huyết mạch nữ vu chỉ chảy xuôi ở trên người hậu duệ nữ tính, lúc mới sinh ra, Pegg cũng không thể sử dụng ma pháp."

"Nhưng mà hắn chậm rãi lớn lên, không cam lòng với việc mình chỉ là người thường, lãnh hội được ma pháp thần bí và ảo diệu rồi, hắn trầm mê với ma pháp. Vì hắn khẩn cầu, ta tìm được biện pháp biến hắn thành nữ nhân, hắn mới được như ý nguyện, đi theo ta học tập ma pháp, trở thành nữ vu Rừng Rậm."

Phu nhân Fries chậm rãi thở dài, "Nhưng mà, là ta quá dung túng hắn, làm hắn đi lên lối rẽ. Nữ vu Rừng Rậm chúng ta muốn sử dụng ma pháp thì cần phải mượn dùng lực lượng của yêu tinh, hắn vì lực lượng càng cường đại hơn mà cầm tù giết hại rất nhiều yêu tinh, hiện giờ bị phản hệ......"

Mai Lật nghe những lời này, không có phản ứng gì. Phu nhân Fries có nói thật hay không, cô kỳ thật không thèm để ý, những chuyện về phu nhân Pegg cô cũng không phải thực quan tâm, hiện tại cô muốn biết nhất chính là --

"Phu nhân Fries, ngài cho người mang ta đến chính là vì khối thân thể này của ta đi, phu nhân Pegg muốn khối thân thể này là bởi vì bà ấy đã chết, yêu cầu một thể xác để sống lại, ngài thì sao? Ngài cũng sắp không được?"

Phu nhân Fries lại lần nữa thở dài, "Đứa bé, nói chuyện trực tiếp như thế, cũng không phải thói quen tốt."

Mai Lật vui vẻ thụ giáo, thay đổi cách hỏi, "Tốt, vậy xin hỏi ngài có phải bị bệnh gì trị không hết hay không?"

Phu nhân Fries đối với cô bày không nổi mặt mũi trưởng bối dày rộng, nhăn lại mi đẹp, "Mấy năm nay xem ra Pegg cũng không có dạy dỗ cô lễ nghi cho tử tế."

Mai Lật: "Cái này nhưng thật ra không có quan hệ gì với ông ta, chỉ cần ngài không muốn giết ta, ta có thể lập tức làm một đứa bé ngoan hiểu lễ phép."

Hai người đều không nói chuyện nữa, thư phòng an tĩnh, không khí căng chặt, lập tức chỉ có thể nghe thầy cú mèo bị kinh hách đến phát ra thanh âm vô ý nghĩa "tê...... ách...... ô......" linh tinh.

Hai đương sự ngồi vững vàng, cú mèo nhìn đến lông cũng xù lên, bất an đậu ở trên bàn.

"Thôi." Phu nhân Fries nhìn qua là từ bỏ đấu võ mồm cùng cô, câu ngón tay, nâng lên quyển sách màu đỏ trên đầu gối, làm nó tung bay đến trước người Mai Lật, "Vẫn nên để chúng ta học ma pháp đi."

"Tốt." Mai Lật cầm sách, thoáng ngoan ngoãn hơn một chút.

Dỗi người thì dỗi người, học ma pháp thì khẳng định là phải học. nói không chừng học giỏi còn có thể nghĩ cách chạy trốn đó, lại không được cũng là thêm kiến thức.

Cô căn cứ học thêm một môn ngoại ngữ, nắm giữ kỹ năng hạng nhất học thuộc lòng, nhìn vào quyển sách, thấy một đống ...... văn tự như tranh vẽ, không hề quy luật, nét bút qua loa.

Cái này? Có thể gọi là văn tự?

"Đây là ngôn ngữ yêu tinh." ngón tay phu nhân Fries điểm điểm lên văn tự trang đầu tiên, "cô trước thử đọc câu này một chút."

Bà ấy nói xong là một bộ dáng chuẩn bị nghe.

Mai Lật im lặng một lúc lâu, cầm lấy sách hỏi: "Từ đâu đến đâu là một câu? Cái này là chữ hay là cái đồ án giống hoa này là chữ? Đọc như thế nào?"

Bị học tra vô tri làm cho khiếp sợ, phu nhân Fries xuất thân nữ vu Rừng Rậm chính thức mất hẳn tươi cười.

*

Mưa liên tục ba ngày, bắt đầu từ ngày Mai Lật bị kỵ sĩ mang đi đó, nơi này vẫn luôn mưa.

Tòa nhà bị thiêu đến chỉ còn lại một cái vỏ rỗng cùng vài vách tường, đứng lặng trầm mặc ở trong mưa, ba ngày qua không có bất kì kẻ nào và động vật nào dám tới gần, bởi vì đây là nơi nữ vu và quái vật tà ác lui tới.

Đến các yêu tinh cũng không tới gần nơi này.

Vũng bùn chung quanh nhà, bởi vì trời mưa mà mở rộng hơn rất nhiều, cơ hồ sắp bao phủ hoa kim tước và hoa đỗ quyên trong hoa viên.

Bỗng nhiên, vũng bùn an tỉnh toát ra một cái bong bóng, tiếp theo, có một bàn tay từ vũng bùn duỗi ra, sau đó là đầu, thân mình cong queo, vai lưng gầy.

Quái vật đầm lầy màu xám như tượng từ vũng bùn bò ra, có chút mờ mịt mà nhìn quanh phòng ốc tàn phá bốn phía, đứng tại chỗ chuyển động đầu tựa hồ đang tìm kiếm cái gì.

Hắn đương nhiên không thể tìm được người mình muốn tìm, vì thế lại kéo dài bước chân đi ra bên ngoài, vòng quanh căn nhà bị thiêu hủy đi một vòng.

Ở bên ngoài, trên mặt đất nhặt được một cây đèn.

Hắn cầm cây đèn đi một lượt toàn bộ căn nhà, lại chậm rãi đi đến rừng rậm.

Bên đầm nước rừng rậm, nhà kho nhỏ đáp ở trên cây còn chưa bị hủy đi.

Hắn đi vào nhà kho nhỏ thăm dò nhìn nhìn, bên trong trống rỗng, vì thế xoay người bỏ đi.

Gần hồ nước thanh triệt có một con thuỷ điểu, bên bờ nở rất nhiều hoa dại, hắn từ bên cạnh đi qua, hai yêu tinh nấp ở phía dưới hoa dại khe khẽ nói nhỏ, nhìn thấy hắn quay đầu lại, rồi che miệng núp vào.

Một lát sau, quái vật đầm lầy từ rừng rậm đi ra, về tới bên ngoài tòa nhà bị thiêu hủy.

Hắn giống như trước, thập thò ở bên ngoài hoa viên, chỉ là không có ai sẽ từ trong nhà chạy ra gặp hắn.

Bồi hồi hồi lâu, rốt cuộc lần thứ hai hắn rời khỏi nơi này, đi nơi khác.

*

"Ngày hôm qua, ban đêm, hình như tôi nghe được động tĩnh có thứ gì đi qua cửa nhà tôi, buổi sáng dậy nhìn xem, phát hiện trước cửa thế nhưng có rất nhiều bùn!"

"Tôi cũng nghe thấy thanh âm kẽo kẹt kẽo kẹt, giống như ngọn đèn đong đưa!"

"Gần nhà tôi còn nhiều vũng bùn, ông nói, đây có phải là...".

"Suyt, đừng nói, nếu nghe được sẽ bị quấn lên!"

"Không phải nói nữ vu đã chết sao, sao còn có chuyện như vậy..."

Gần đây bởi vì nữ vu, trên chợ vẫn luôn không ngừng nghị luận, vốn là nhân tâm hoảng sợ, ở gần nhà rất nhiều người vô cớ xuất hiện vũng bùn và vết bùn, càng làm cho người cảm thấy sợ hãi, thậm chí có người chuẩn bị dọn đi.

Đối với những người sợ hãi hoàn toàn không biết gì cả này, không ai có thể nhìn thấy quái vật đầm lầy ngày ngày đêm đêm bồi hồi ở chung quanh chợ, đi ở trên đường phố hắn chưa bao giờ đi qua, theo một chút hơi thở nhàn nhạt sắp sửa biến mất, cầm theo một chiếc đèn, phí công lại mờ mịt mà tìm kiếm.

24 Lông Chim

Dưới kệ sách cao lớn dày nặng, thiếu nữ mặc váy dài màu lam nhạt cúi đầu đọc sách, ngẫu nhiên cầm bút lông chim sao chép cái gì, gió mang theo hơi thở rừng rậm từ cửa sổ mở rộng thổi vào, thổi tung mái tóc dài màu nâu hơi hơi cuốn khúc của cô.

Đối diện thiếu nữ, một vị phu nhân tóc đỏ ngồi ngay ngắn, đồng dạng cầm một quyển sách. Thân hình hai người đắm chìm trong ánh sáng hoàng hôn cam vàng, hình dáng các cô mơ hồ trong vầng sáng mông lung, thư phòng yên tĩnh có vẻ như là không khí hài hòa an tường. 

Khi Alex tìm tới, nhìn thấy trường hợp như vậy, đứng ở ngoài cửa nhất thời không dám ra tiếng quấy rầy. 

Phu nhân Fries bỗng nhiên buông quyển sách trên tay xuống, nhẹ nhàng hừ một tiếng, bà ấy hỏi: "Viết thế nào rồi?" 

Đối diện Mai Lật đầy mặt thâm cừu đại khổ mà buông bút lông chim, đưa thứ mình viết nửa ngày sang.

Phu nhân Fries chỉ nhìn thoáng qua, liền hít một hơi thật sâu, tựa hồ là có chút áp chế không được cảm xúc của mình.

Là người ưu nhã từ nhỏ đến lớn, nhưng mấy ngày nay, bà ấy kiến thức được cái gì gọi là học tra chân chính. Được bà ấy dốc lòng dạy dỗ, Mellie thế nhưng thứ đơn giản nhất, cơ bản nhất của ngôn ngữ yêu tinh cũng không thể nắm giữ, cô dường như không thể lý giải loại ngôn ngữ này, học vạn phần cố hết sức.

Phu nhân Fries nhìn bài tập lung tung rối loạn mấy ngày, thật sâu hoài nghi rốt cuộc cô có phải thân sinh của em trai mình hay không, rốt cuộc có phải hậu đại của gia tộc Noita nữ vu Rừng Rậm hay không. 

Tuy nói chỉ có kế thừa tóc đỏ mắt xanh mới đại biểu cho nữ vu có được thiên phú tuyệt hảo, nhưng cô cũng không thể không có thiên phú ma pháp như vậy.

"Cô đến tột cùng là viết cái gì, ngâm tụng cũng thôi, đến sao chép cơ bản nhất cũng không thể làm được sao?" thanh âm Fries nghiêm khắc.

Mai Lật xụ mặt, nhìn qua cũng có chút tức giận, "Tôi lại chưa từng học loại văn tự này, quá khó, đến cái từ đơn cơ bản nhất bà cũng không dạy tôi, lại bắt tôi học cả câu khó như vậy, tôi làm sao học được."

Fries: "Ta đã nói rồi, ngôn ngữ yêu tinh không có từ đơn, đây là môi giới của ma pháp, mỗi một câu đều có ý tứ độc đáo, cô viết theo sách cho ta, không cần nghĩ đến mấy thứ kia."

Mai Lật: "Tôi có đó, tôi có viết từng câu theo sách đó" 

Fries: "Ta bảo cô lý giải xong rồi viết, không phải bảo cô bôi vẽ theo trên đó!"

Mai Lật; "Lần trước tôi tự mình viết bà lại nói tôi viết không đúng!"

Fries: "Ta bảo cô lý giải ma pháp hơn nữa!"

Mai Lật: "Nhưng tôi không hiểu ma pháp!"

Nhìn các cô muốn cãi vã lên, Alex yên lặng đóng cửa lại, không chuẩn bị lúc này tới quấy rầy.

Hắn ở bên Fries mười năm, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy cô không thể duy trì bộ dáng ưu nhã, từ điểm này nói lên, Mellie thật đúng là dũng sĩ.

Sớm bị dạy học ma pháp bên trong bức cho phải ra ngoài cửa thủ vệ, cú mèo tiên sinh Boller đậu trên bình hoa ở ngoài, "phu nhân Fries phi thường có thiên phú đối với ma pháp, đây đại khái là lần đầu tiên bà ấy gặp học sinh không thông suốt, cũng khó tránh khỏi bị buộc đến tức muốn hộc máu ha hả a."

Alex: "Tiên sinh Boller, ngươi đang cười nhạo Fries sao?"

Cú mèo: "Ta cũng không có, phu nhân Fries là người giữ khế ước ta tôn kính, ta làm sao dám cười nhạo bà ấy ha hả a."

Phu nhân Fries mặt vô biểu tình đi ra, Alex và cú mèo ngoài cửa nháy mắt câm miệng.

Alex đi lên đón, lộ ra tươi cười sang sảng nói: "Fries, hoàng hôn thật đẹp, không bằng chúng ta đi rừng rậm ăn cơm dã ngoại? Có lẽ nàng muốn đi ở bờ biển một chút?" 

Fries phu nhân lại không có tâm tư đi chơi, "không, ta muốn đi phòng thí nghiệm một chuyến."

Alex tiếc nuối buông tay, nhìn cú mèo theo Fries cùng bà ấy đi phòng thí nghiệm ma pháp.

Đi vào phòng thí nghiệm, phu nhân Fries bỗng nhiên nói: "Ta hoài nghi con bé kia đang cố ý lừa gạt ta, làm bộ học không được, muốn kéo dài thời gian."

Cú mèo: " Ô.... phải không, cô ta sao dám làm bộ làm tịch ở trước mặt phu nhân Fries?"

Phu nhân Fries cười một tiếng, "cô ta chính là cố ý không học nghiêm túc, cho rằng như vậy là có thể tránh được vận mệnh tử vong."

Mặc kệ là loại nào, đều quá ngu ngốc.

Bà ta chỉ muốn nhìn một chút khối thân thể Mellie này được em trai cải tạo đến tột cùng có lực tương tác ma pháp hay không, nếu Mellie không muốn phối hợp, như vậy bà ta cũng không ngại đổi một loại phương pháp thử nghiệm khác.

"Xem ở cô ta là con của Pegg, ta sẽ lại cho cô ta một chút thời gian." phu nhân Fries dứt lời, vẫy vẫy tay, "Boller, ngươi đi nhìn cô ta, xem rốt cuộc là cô ta không học được hay cố ý không học."

"Được thôi, phu nhân Fries." Cú mèo lại từ cửa sổ bay ra ngoài.

Phu nhân Fries đi đến án thư, tùy tay vung lên, một quyển bút ký thật dày trên kệ sách bay đến trước mặt bà ta, tự động mở ra.

Trang giấy cổ xưa ngả vàng, bút ký hiển nhiên đã là nhiều năm trước lưu lại.

Ngón tay phu nhân Fries nhất nhất xét qua những chữ viết bất đồng đó, đây là gia tộc Noita lưu truyền tới nay, bên trên ghi lại, là phương pháp cải tạo nữ vu.

Gia tộc Noita tự cổ chỉ kim sinh ra rất nhiều nữ vu Rừng Rậm thiên tài, các cô đều có được lực tương tác ma pháp cường đại, có thể mượn dùng cơ hồ toàn bộ lực lượng của yêu tinh.

Nhưng mà, càng là nữ vu cường đại, thọ mệnh càng ngắn ngủi, bởi vì thân thể nhân loại không thể chịu tải ma lực quá mức khổng lồ, các cô đều sẽ theo ma pháp sử dụng mà trở nên suy yếu hoặc là chậm rãi hỏng mất.

Cho nên, rất nhiều nữ vu Rừng Rậm đều nghiên cứu làm thế nào cải tạo ra thân thể có thể thích ứng chịu tải càng nhiều ma lực, thậm chí làm thân thể trở nên giống yêu tinh, vĩnh viễn có được thanh xuân và sức sống.

Ở trong tay bà ta, nghiên cứu này cuối cùng hoàn thành. Mà em trai tốt của bà ta, cũng không cô phụ bà ta nhiều năm bồi dưỡng và dẫn đường, rốt cuộc cống hiến ra cái thành quả như Mellie này.

Lật qua những nghiên cứu tiền nhân ghi lại trên trang giấy cũ kỹ, về sau trang giấy dần dần trở nên mới tinh, trên đó là phu nhân Fries ghi lại nghiên cứu mấy năm nay.

Sớm từ mười mấy năm trước, Mellie mới sinh ra, trên quyển bút ký này đã ghi lại tên cô, trên đó viết Pegg thực nghiệm với Mellie.

Pegg dụ bắt vô số yêu tinh, ở tầng hầm ngầm bố trí phòng thí nghiệm ma pháp, lấy lực sinh mệnh của các loại hình yêu tinh khác nhau ra, chuyển dời đến trên người Mellie, bắt đầu từ lúc cô sinh ra, giằng co mười mấy năm.

Fries lúc trước cố ý để em trai thoát khỏi mình, lại âm thầm trợ giúp hắn dụ bắt yêu tinh, hắn thờ ơ lạnh nhạt sinh hạ một đứa bé huyết mạch phù hợp, dùng tư liệu ăn trộm từ nơi này tiến hành thực nghiệm---

Chờ đợi nhiều năm như vậy, là vì một cái sản phẩm thí nghiệm trân quý này, hiện giờ mắt thấy chỉ thiếu một bước, cho dù là bà ta cũng khó tránh khỏi tâm phù khí táo. [trong lòng không yên]

Bà ta thật sự chờ đợi lâu lắm, không muốn lại xuất hiện một tia ngoài ý muốn.

Thân thể này của Mellie, nếu không phải hoàn mỹ như trong dự đoán của bà ta, hết thảy đã làm liền toàn vô nghĩa.

Nhìn những ghi chép trên bút ký, phu nhân Fries hoảng hốt cảm thấy mỗi một hàng chữ đều dây dưa với nhau, như miệng vết thương bị khâu lại, từ bên trong đầm đìa chảy ra huyết sắc tươi đẹp.

Bên ngoài hoàng hôn chìm xuống, trong phòng đèn ma pháp hình dạng đóa hoa tự động sáng lên, ở trên thác đèn chậm rãi xoay tròn.

Fries cảm giác được đau đớn trong thân thể theo bóng đêm buông xuống mà sống lại, xé rách trái tim mình.

Đây là trả giá cho trì hoãn và ma lực.

*

Mai Lật ở trong thư phòng lớn, đốt đèn học tập ngôn ngữ yêu tinh.

Cú mèo đã ở ngoài cửa sổ đốc đốc đốc gõ khung cửa sổ thật lâu, Mai Lật cũng không có ý tứ đứng dậy cho lão vào.

Cô bưng sách ngôn ngữ yêu tinh thật dày, thường thường lộ ra biểu tình thống khổ, là cái bộ dáng đạo học tra tiêu chuẩn.

Cú mèo nhìn cô lâu như vậy, cũng cảm thấy phu nhân Fries khẳng định là hoài nghi sai rồi, cô gái nhỏ này có chỗ nào như đang lừa gạt, cô chính là thật sự học không được mà thôi.

Thấy cô lại nỗ lực một lúc, tựa hồ là muốn từ bỏ, đẩy sách trên tay, cả người ngã ngửa vào ghế. Ngoài cửa sổ cú mèo vội vàng lại phát ra tạp âm hấp dẫn cô chú ý.

"Hắc! Mellie, mau thả ta vào!"

"Tuy rằng ta là người mang tin tức của phu nhân Fries, nhưng cô phải tin tưởng ta đối với cô cũng không có ác ý."

"Học lâu như vậy, không bằng chúng ta tâm sự đi."

Mai Lật vẫn không nhúc nhích mà nhìn trần nhà.

Cú mèo lại nói: "Không bằng chúng ta tâm sự quái vật đầm lầy, cô muốn biết hắn thế nào sao?"

Mai Lật đứng lên mở ra cửa sổ thả lão tiến vào.

Cú mèo nhảy lên bàn sách nhìn nhìn, thấy cô viết ngôn ngữ yêu tinh vẫn lung tung rối loạn, không hề có ma pháp dao động, chép chép miệng, "Phu nhân Fries nói, nếu cô mãi vẫn không học được, vậy phải nhốt cô ở chỗ này, không để cô nghỉ ngơi, học không biết ngày đêm ......"

Mai Lật duỗi tay ra, túm chặt chân lão, "Nếu ông nói cái này, ta không muốn nghe."

Cú mèo vẫy cánh: "Ừ ừ, chúng ta tới nói quái vật đầm lầy!"

Lão cách Mai Lật xa một chút, chải vuốt lông chim mình bị túm đến lộn xộn, lẩm nhẩm lầm nhầm, "Lông chim của ta đều sắp bị cô túm rụng, lông chim của ta đây chính là thực trân quý, có tác dụng đặc thù."

Được lão nhắc nhở, Mai Lật nhớ tới mùa đông năm trước cú mèo này còn đưa cho cô một cọng lông vũ, nói là có thể truyền đạt tưởng niệm...... Á? Truyền đạt tưởng niệm?

Mai Lật đột nhiên biểu tình cổ quái mà liếc mắt nhìn cú mèo một cái, thấy nó còn đang đau lòng mà chải vuốt lông chim, phảng phất không ý thức được mình nhắc nhở cô cái gì.

Duỗi tay chọc một chút bộ ngực tròn trịa của nó, Mai Lật truy vấn: " Ông vừa rồi nói quái vật đầm lầy, ông biết hiện tại hắn thế nào sao?"

Cú mèo: "Ta đoán hắn khẳng định đã một lần nữa ngưng tụ, nói không chừng đang tìm cô nơi nơi, đáng tiếc không tìm thấy, thật là đáng thương a hắc hắc hắc hắc."

Nghe nó cười, Mai Lật lại một lần nữa bắt lấy nó, ném ra ngoài cửa sổ.

*

Đêm khuya, Mai Lật từ trên giường bò dậy, từ cái túi tiền nhỏ bên người lấy ra hai cọng lông chim nho nhỏ.

Một cái là mùa đông năm trước cú mèo đưa cho cô, được cô để bên người, cùng với khăn tay và một ít vật nhỏ vụn vặt mang theo tới nơi này. Một cọng khác là vừa mới lúc túm cú mèo, nhân cơ hội nhổ xuống từ trên người nó.

Nếu lông chim của "người mang tin tức rừng rậm" thật sự có thể truyền lại tưởng niệm.

Nếu có thể, cô thật sự rất muốn gặp lại quái vật đầm lầy đáng yêu, muốn cùng hắn trở về.

Cô nắm hai cái lông chim ngồi thật lâu, cũng không thấy chúng nó xuất hiện dị trạng gì. Đang thất vọng, không biết thế nào bỗng nhiên nhớ tới ngôn ngữ yêu tinh ban ngày đã xem qua.

Đó xác thật rất khó, cô học phải cố hết sức, nhưng cũng không dốt đặc cán mai như biểu hiện ra ngoài, trên thực tế cô đã lặng lẽ sờ soạng ra một chút nội dung.

Trong miệng vô ý thức phun ra một câu ngắn ngủn, phát âm cổ quái, Mai Lật bỗng nhiên cảm giác bàn tay nóng lên, hai mảnh lông chim biến thành hai con chim nhỏ bằng ngón cái, từ cửa sổ bay ra ngoài.

Mai Lật đuổi theo, ghé vào trên cửa sổ nhìn hai con chim nho nhỏ không khiến ai chú ý đã bay nhanh biến mất ở trong bóng đêm, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một ít mong đợi.

Đứng ở đỉnh tháp nhọn trên phòng cô, cú mèo mở một con mắt, nhìn nhìn phương hướng hai con chim nho nhỏ bay đi, rồi nhắm hai mắt lại, làm bộ mình không phát hiện.

Nó tuổi lớn như vậy, khó tránh khỏi có một chút sơ sẩy nho nhỏ.

*

"Kẽo kẹt kẽo kẹt --".

Cầm theo đèn ở hồ nước, đầm nước, chợ cùng rừng rậm, quái vật đầm lấy đi khắp nơi, khiến cho các yêu tinh nghị luận.

"Nó còn đang tìm cô gái nhân loại kỳ quái kia sao?"

"Đúng vậy, đã tìm rất nhiều ngày, còn chưa từ bỏ."

"A, nó lại tới nữa, mau tránh đi!"

Một lát sau, quái vật đầm lầy chảy bùn đi qua nơi này, đem một đoạn đường nhỏ sạch sẽ biến thành vũng bùn.

Các yêu tinh trốn đi tụ tập ở bên nhau nhìn nhìn vũng bùn này, đều có chút buồn rầu, "Có cách nào có thể làm nó không cần khổ sở nữa sao? Bên này sắp bị nó biến thành bùn!"

Lúc quái vật đầm lầy thống khổ, tốc độ biến chung quanh thành đầm lầy sẽ nhanh hơn.

Gần đây bên cạnh rừng rậm đều xuất hiện rất nhiều vũng bùn đầm lầy, các yêu tinh gần rừng rậm không có biện pháp nào với quái vật đầm lầy, đành phải vừa mắng hắn, vừa dọn vào chỗ sâu trong rừng rậm.

Hai con chim nho nhỏ bay qua căn nhà bị thiêu hủy, bay đến bên người quái vật đầm lầy đang hành tẩu, mổ mổ tóc của hắn.

Không ngừng đi lại, quái vật đầm lầy bỗng nhiên dừng lại, động tác chậm chạp mà nhìn về phía hai con chim nho nhỏ này, hắn ngửi được hơi thở quen thuộc.

Là người hắn muốn tìm kiếm-- người hắn thực yêu thích --

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro