III-C23-C24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

23 Hình Thái Nhân Loại

Đám gấu nhỏ tiến vào hồ sớm nhất bắt đầu lục tục từ trong nước ngoi đầu, bò lên bờ.

Bọn họ so với lúc vừa tiến vào trong nước đã hoàn toàn bất đồng, toàn bộ thân thể trưởng thành rất nhiều, so sánh với những ma thú thành niên, cũng chỉ nhỏ hơn một chút mà thôi.

Đây là tốc độ trưởng thành đáng sợ thể nào!

Những ma thú vừa mới thành niên tìm được cha mẹ của mình, thân mật cọ cọ bọn họ biểu đạt vui sướng, sau đó thực nhanh rời khỏi nơi này.

Một con, hai con, ba con...... Liên tiếp đi lên rất nhiều con, bên hồ nhóm gấu cũng thực nhanh bớt đi một nửa.

Lại qua một khoảng thời gian, Mellie chú ý thấy con gấu nhỏ tới cùng bọn họ cũng đã từ trong hồ bò lên.

Không sao, Mellie nghĩ, Muri đi vào muộn nhất, khẳng định cũng sẽ phải muộn nhất mới ra.

Nhưng nhìn gấu trắng bên hồ càng ngày càng ít, một đôi mẹ con gấu trắng cuối cùng cũng rời khỏi nơi này, chỉ còn lại một mình cô còn ngồi ở bên hồ, cô không thể tránh khỏi cảm thấy thấp thỏm, đứng lên vòng vòng quanh hồ.

Vì sao Muri còn chưa ra đây? Chẳng lẽ bởi vì hắn là ma thú hỗn huyết, kỳ thành niên so với gấu nhỏ khác mới càng thêm gian nan sao?

Chỗ sâu trong đáy hồ màu xanh lá, thân hình Muri đã bành trướng gấp năm lần so với lúc vừa tới, giống những con gấu lớn bọn họ nhìn thấy dọc đường đi tới đây, hắn còn đang không ngừng ăn những cỏ nước màu hoàng kim đó.

Thân thể đầy thương tích đã chữa khỏi ở trong nước. Hắn mọc ra lông mới xoã tung, da xương thịt đều trở nên càng thêm chắc chắn, biến thành một con cự thú hàng thật giá thật.

Các con gấu nhỏ khác lớn đến một mức độ, cảm giác được thân thể không thể tiếp tục tăng trưởng nữa sẽ nổi lên trên, Muri trước sau không có cái cảm giác no đủ đó.

Hắn không ngừng ăn, thân thể vốn bành trướng, bỗng nhiên lại chậm rãi thu nhỏ.

Tốc độ thu nhỏ lại so với tốc độ hắn sinh trưởng lúc trước còn nhanh hơn rất nhiều, mắt thấy không bao lâu hắn trở nên so với gấu nhỏ ban đầu còn nhỏ hơn nhiều. Đồng thời với thu nhỏ, thân thể hắn còn có biến hóa khác.

Lông bị làn da thay thế, tứ chi và đầu đều biến hóa theo hướng càng giống nhân loại.

*

Mellie ngồi một mình ở bên hồ, cô đã đợi thật lâu, không thể nào lại tiếp tục chờ như vậy. Thử thử nhiệt độ nước hồ, cảm thấy mình có thể chịu nổi, cô cởi áo ngoài lao vào trong hồ chuẩn bị đi tìm Muri.

Cô không có thiên phú ma thú, không thể hô hấp lâu ở trong nước, chỉ có thể tận lực tìm thật nhanh.

Muri hiện tại hẳn cũng biến thành một con gấu lớn, thể tích như vậy ở trong nước sẽ tương đối thấy rõ, nhưng mà đáy nước nửa trong suốt căn bản không có bóng dáng màu trắng.

Một hơi sắp dùng xong, Mellie trở lại mặt nước để thở, lại lập tức lặn xuống lần nữa. Cô tìm cẩn thận, đi xem từng vòng chỗ đáy hồ có màu trắng.

Không thu hoạch được gì, Mellie ghé vào bên hồ nghỉ ngơi một lát, lần thứ hai xuống nước tìm.

Làm thế nào cũng không tìm thấy tung tích Muri, cô cơ hồ sắp tuyệt vọng, hơi thở lại một lần nữa dùng hết, cô cảm giác ngực tắc nghẹn. Đột nhiên, một bóng dáng từ đáy nước vọt ra, cô bị người nào ôm eo, nhảy lên mặt nước.

"Khụ khụ ––" Mellie ho khan, còn chưa thấy rõ ràng, đã kinh hỉ mà kêu trước: "Muri!"

Cô túm được một bàn tay, tay rất lớn, nhưng bên trên không có lông, cô nắm được đốt ngón tay thô thô.

Mellie ngẩn ra, không màng nước trong mắt, nhìn lại người phía trước.

Nam nhân mang theo cô từ trong hồ ra, nửa thân mình còn đứng ở hồ nước màu lục lam, hắn có làn da màu nâu thẫm và tóc ngắn màu trắng, hốc mắt thật sâu, mũi cao thẳng. Bởi vì khí chất nhanh nhẹn dũng mãnh hiển lộ ra dã tính và sắc bén không giống người bình thường.

Đặc biệt là đôi mắt của hắn, là kim sắc, kim sắc lộng lẫy như ánh mặt trời chiếu vào băng tuyết.

"... Muri?" Mellie hô lên cái tên này với nam nhân xa lạ, đáy lòng đã xác định chính là hắn.

"Ừ." Muri trả lời, chính hắn cũng không quá quen bộ dáng mới này, xòe xòe bàn tay, lại ngẩng đầu nhìn Mellie.

Cả người cô ướt đẫm ngồi ở trên tảng đá bên bờ, tóc đỏ hỗn độn tản ra đáp ở gương mặt và sau đầu. Vừa rồi hắn ở đáy nước, từ hôn mê tỉnh lại, ánh mắt đầu tiên liền nhìn thấy một mái tóc đỏ lướt qua phía trên. Màu sắc này lúc tản ra ở trong nước thật là đẹp mắt.

Hắn làm theo tâm ý mình, giang hai cánh tay ôm lấy eo Mellie, dùng cái đầu bạc cọ cọ trên bụng cô.

Mellie ở trong động tác này tìm được cảm giác quen thuộc, đồng dạng có loại vui sướng mất mà tìm lại, cẩn thận sờ sờ tóc hắn.

"Sao cậu biến thành dạng này?" Lúc trước những gấu nhỏ đó đều không thể biến thành người, chỉ có hắn không giống, cho nên đây là khác biệt của hỗn huyết sao?

Loại chuyện này hỏi Muri, Muri cũng không biết. Thay đổi bộ dáng tuy rằng không quen, nhưng hắn còn có thể cảm giác được lực lượng trong thân thể so với trước càng thêm dư thừa.

Nếu như vậy, thì không có gì phải sợ.

Bởi vì ngoài ý muốn này, bọn họ không lập tức rời đi.

Ban đêm, Muri dùng xương cốt ma thú tìm được ở khắp nơi đốt lên đống lửa, lại không biết chạy đến nơi nào bắt được một con ma thú lấp đầy bụng, hắn còn lại lần nữa lẻn vào đáy hồ, nhổ một đống cỏ nước ra.

"Lúc trước những có nước này đều là màu vàng kim, hiện tại biến thành màu xanh lục bình thường." hẳn đưa cỏ nước này cho Mellie ăn.

Vị giòn giòn, hương vị cũng không tệ lắm.

Mellie chia hai cọng cho hắn, Muri tức khắc lộ ra biểu tình ghét bỏ, "Ta không bao giờ muốn ăn cái này nữa."

Hắn đã ăn đầy bụng cỏ nước.

Muri mỗi lần ăn cái gì đều thực nhanh chóng tàn ác, hắn hình thành thói quen như vậy là bởi vì lúc còn rất nhỏ yếu, đồ ăn có được không dễ, không ăn nhanh luôn sẽ bị cướp đi, hiện giờ không ai có thể đoạt, hắn vẫn ăn thế này. Một con dã thú hung ác ăn thịt so với một người hung ác gặm thịt có cảm giác không giống nhau, bất quá Mellie ở động tác trước sau như một của hắn tìm được cảm giác thân thiết, xa lạ bởi vì khác biệt dựng lên lập tức tan đi.

Nhìn thấy dầu mỡ trên mặt hắn, Mellie vẫn giống như trước, duỗi tay xoa xoa bên miệng cho hắn. Ngón tay trắng nõn đụng tới gương mặt và môi hắn.

Muri ngước đôi mắt lên nhìn cô, một đôi mắt kim sắc ở trong bóng đêm vẫn cứ sáng ngời, hiện tại hắn có bộ dáng nhân loại, nhưng khi đôi mắt này nhìn ai, sát khí hung thú liền ập vào trước mặt.

Mellie bị hắn nhìn chằm chằm đến thu hồi tay. Muri tiếp tục ăn, bất quá lúc này hắn vừa ăn, vừa còn như suy tư gì mà nhìn Mellie, nhìn đến cô đứng ngồi không yên.

Làm sao vậy, vì sao muốn nhìn cô như vậy?

Lên đường lâu bọn họ đều mệt mỏi, ăn uống no đủ, Muri bế Mellie lên, tìm một cục đá nằm xuống ngủ, thảm lông đắp ở trên người, cũng giống lúc trước ở hải đăng.

Động tác của hắn quá nhanh, Mellie phản ứng lại thì chính mình đã nằm yên ở trước ngực Muri. Gấu nhỏ lông xù xù thay đổi bộ dáng, ngủ như vậy thật sự rất kỳ quái.

Cô dù có mệt, bộ dáng này cũng không ngủ được.

Quần áo của Muri sớm từ lúc lăn lộn dọc đường tới đây đã không còn, hắn từ trong hồ lên, Mellie đành phải tạm thời đem áo choàng của mình che thân thể cho hắn. Nhưng áo choàng vẫn là quá nhỏ, không bao được Muri đã cao lớn thành niên, dù cô nằm bất động ở đây, cũng có thể đụng tới làn da hắn nóng lên.

Thật vất vả quen thuộc gấu nhỏ, hiện tại lại phải quen thuộc một bộ dáng khác của hắn.

Mellie thở dài. Cô thở dài, đỉnh đầu cũng vang lên một tiếng thở dài. "Quá kỳ quái, cô nằm như vậy, ta không ngủ được." Chợt vừa nghe thanh âm thay đổi một chút này, Mellie còn không kịp phản ứng lại đây là Muri đang nói chuyện.

"Trên người không có lông, nằm ngủ không thoải mái." Hóa ra hắn cũng không quen.

Mellie theo bản năng muốn an ủi hắn. Trong nháy mắt quên mất hẳn đã biến hóa, ở trên cằm hắn thuận tay sờ soạng một chút, "Nếu đá cộm người, dùng thảm lông lót ở dưới đi."

Muri cảm giác cằm ngứa, cả người không được tự nhiên cực kỳ. rõ ràng trên người cũng không có lông, hắn còn cảm thấy lông của mình nổ tung.

Mellie bò dậy, lót xong cái thảm lông, để hắn nằm ở trên ngủ.

Muri không đáp ứng: " Không có thì cô sẽ lạnh."

Melie: " Không việc gì, nơi này không lạnh lắm."

Muri nghĩ ta một biện pháp, "Vậy cô nằm, ta ngủ trên người cô." Hiện giờ hắn lại không phải bộ dáng lúc trước, một chút cũng không nặng.

Melie: "..... không."

Muri kỳ quái, "Vì sao lại không?"

Không thì không, vì sao phải đỏ mặt.

Cuối cùng hai người vẫn duy trì cách ngủ ban đầu, thảm đắp ở trên người Mellie.

Buổi sáng dậy, Mellie phát giác mình giống búp bê bị Muri ôm vào trong ngực, hai tay chặt chẽ quấn lấy cô, tránh cũng tránh không ra.

Bị cô động đậy đánh thức, Muri ngồi dậy, nhìn tay và thân thể của mình thuộc về nhân loại, đột nhiên lộ ra biểu tình bị dọa nhảy dựng, một lát sau mới phản ứng lại, mình đã biến dạng, khôi phục bình tĩnh chạy đến bên hồ đi uống nước.

Mellie thấy hết thảy: "....." Vì sao lại bị chính mình dọa đến a.

Vẫn là gấu nhỏ đáng yêu, mới vừa tỉnh ngủ thể nhưng còn bị tay mình không có lông dọa đến.

"Muri, cậu còn có thể biến trở về sao?" Mellie ngồi ở bên hồ chải đầu.

Muri nhìn thoáng qua cô, lòng bàn tay đựng nước không ngừng nhỏ xuống, có chút thất thần mà trả lời, "Quá mấy ngày là có thể, bây giờ còn chưa được."

Hắn cũng muốn nhanh chóng biến trở về, kì quái như vậy, hắn hắt nước còn lại trong tay lên mặt, ghét bỏ mà nhìn thân thể của mình. Thân thể nhân loại còn có bộ vị không thể khống chế, so ra hoàn toàn kém ma thú.

Mellie đồng dạng thoáng nhẹ nhàng thở ra.

Nếu vẫn luôn như vậy, cô quá ngượng ngùng, buổi sáng lúc dậy, cô không cẩn thận nhìn thấy..... Tóm lại, vẫn là nhanh biển trở về từ trước như vậy tương đối tốt.

Lời tuy như thế, ánh mắt của cô không tự giác bay tới trên mặt Muri.

Muri như vậy, là nam nhân đẹp nhất cô từng gặp. Khác hẳn với làn da thâm sắc của thương nhân, không chỉ không làm người ta cảm thấy kỳ quái, ngược lại càng phụ trợ ra loại dã tính phức tạp trên người hắn, khiến cho hắn có loại cảm giác nguy hiểm hấp dẫn người.

Cô cũng bị dọa tới rồi, nhìn một cái tim đã sợ tới mức đập nhanh hơn.

Đáng sợ. Cô lặng lẽ thở ra một hơi, vỗ vỗ ngực.

"Ngực cô không thoải mái?" Vẫn luôn lặng lẽ chú ý, Muri đi đến trước người cô.

Hắn vừa có động tác mạnh, áo choàng trên người liền không bọc được, đôi mắt Mellie cũng không biết nên để nơi nào mới tốt.

Muri: "Cô đấm ngực là bởi vì nơi này đau?"

Tim Mellie dừng lại, luống cuống tay chân kéo tay hắn xuống, "Không được chạm loạn."

"Ta thường xuyên ôm cô đi tới đi lui, từng đụng tới rất nhiều lần." Muri phát hiện cô ngẫu nhiên sẽ để ý một ít việc kỳ quái.

"Đó không giống nhau." Mellie nói, phiền não mà xoay đầu đi, xoay sang hướng khác.

Muri thấy lỗ tai cô đỏ rực giấu ở dưới mái tóc đồng dạng màu đỏ, duỗi tay nhéo một chút, cười ha hả nói: "Biến thành màu đỏ giống hệt ha ha ha."

Mellie nhìn thấy hắn còn đang cười, bỗng nhiên tức giận mà ngẩng đầu, hôn lên chóp mũi hắn.

Muri cảm giác chóp mũi nóng lên, há hốc mồm tại chỗ, một lát sau hắn kì cục mà ngồi xuống, tay che che, không dám cười nữa, cũng không dám niết lỗ tai cô nữa.

Mellie: Xứng đáng, ai cho cậu cười.

24 Ngày Hè Đến

Ba ngày sau, lúc Muri đang bơi lội trong hồ xanh phỉ thúy, thì lại một lần nữa biến hóa.

Khi đi xuống là nam nhân cao lớn, đi lên liền biến thành một con cự thú ra khỏi nước. Mellie nghe thấy động tĩnh trong hồ quay đầu nhìn, thấy một con thú lông trắng hình thể so với những con gấu lớn lúc trước còn lớn hơn, giống ngọn núi nhỏ từ trong nước đi lên, bọt nước tí tách tí tách từ trên người hắn chảy xuống.

Mellie ngẩn ngơ, mắt lộ ra kinh hỉ.

Muri biến trở về rồi!

Cự thú đi lên bờ nước, theo thói quen mà lắc lắc bọt nước trên người, trong nháy mắt thật giống như là có một trận mưa, vô số bọt nước sáng lấp lánh bay ra bốn phương tám hướng. Mellie đứng mũi chịu sào, bị xối một thân nước.

Theo bản năng lắc bọt nước, Muri cứng đờ tại chỗ. Hắn đã quên hiện tại hình thể của mình không giống trước.

Mellie lau nước trên mặt, thấy hắn phản ứng giống như làm chuyện xấu, cười, tiến lên gãi gãi lông dài trên người hắn, "Mau lên đây."

Muri đi đến bờ, cách xa cô một chút mới tiếp tục động tác lắc vừa rồi.

Không chỉ thân hình có biến hóa, lông trên người hắn cũng biến thành màu sắc nửa trong suốt. Bởi vì tầng lông quá dày, phủ ở trên người nhìn qua vẫn cứ là một mảnh tuyết trắng, theo động tác hắn lắc người, toàn bộ gấu lớn giống như là quả cầu lông xoã tung, lại lớn thêm một vòng, lông ngoài cùng hơi dựng, sáng lên màu trắng mông lung.

Lắc như vậy có thể làm cho lông trở nên thanh tân thoải mái sạch sẽ, Mellie cảm thấy có chút hâm mộ.

Mỗi lần cô tắm rửa lau mình ở vùng địa cực, đều lạnh đến run run rẩy rẩy.

"Ta biến trở về rồi, chúng ta nên đi về."

"Ừ, chúng ta về nhà."

Muri bế cô lên, đặt ở trong lòng ngực. Mellie cảm giác cả người nhẹ bẫng, lập tức lăn vào trong một mảnh lông tơ, bị bao vây lấy.

Lông của Muri ở dưới cổ và trước ngực so với chỗ khác càng thêm mềm mại hơn, duỗi tay túm, bắt được một nắm lông thật dày, xúc cảm này thật sự làm người ta hạnh phúc nói không nên lời.

Sông Đỏ từng làm Muri chịu thống khổ lúc tới, hiện tại đối với hắn đã không có ảnh hưởng, còn có đồng băng, biển băng khi bọn họ tới..... Sau khi Muri thành niên, trong mắt hắn đều đã không còn là khiêu chiến.

Vì mau chóng lên đường, Muri bốn chân chấm đất chạy nhanh, Mellie thay đổi vị trí, ghé vào sau cổ hắn, dùng sức túm lông dài trên người hắn giữ cân bằng.

Lông và nhiệt độ cơ thể Muri giữ cho cô ấm áp, che chở cô vượt qua mảnh đất rét lạnh nhất.

Hắn dùng hình thái như vậy để chạy, tốc độ thật sự quá nhanh, khiến cho Mellie khi nhìn thấy cánh đồng tuyết quanh ngọn hải đăng mình quen thuộc kia, cũng chưa thể lập tức hoàn hồn.

Về đến nhà!

Mellie kích động mà từ trên người Muri trượt xuống, đeo cung tiễn chạy tới đẩy cửa hải đăng ra. Nhìn dụng cụ và nệm lông bên trong phủ bụi, trong lòng đương nhiên mà tự hỏi phải quét tước dọn dẹp như thể nào.

Cô đi vào nơi này, thật giống như trở lại lãnh địa của mình, cả người tản mát ra hơi thở tự tại, vén tay áo đi vào.

Hải đăng lung lay một chút, phía sau Muri đồng dạng cũng cao hứng, chuẩn bị cùng cô vào cửa đã yên lặng rút non nửa cái đầu đập ở trên cửa trở về.

Cửa hải đăng không lớn, lúc trước Muri kích thước kia lớn nhỏ còn miễn cưỡng chen vào được, hiện giờ trọng tải này là trăm triệu không có khả năng đi vào, đừng nói đi vào, hắn đẩy một cái là có thể làm hải đăng ngã xuống.

Mellie cũng phát hiện vấn đề này, đứng ở trong phòng che miệng không để mình cười ra tiếng.

Ngay sau đó, cô thấy Muri biến thành nhân loại từ bên ngoài đi vào, còn có chút hiếm lạ mà dùng bộ dáng nhân loại này vượt qua cửa chính, hơn nữa dẫm dẫm đá vào tấm ván gỗ trải trên đất.

Mellie xoay người không nhìn hắn, đi tìm quần áo trong rương.

Muri biến thành người, chiều cao không sai biệt lắm với gấu nhỏ lúc trước, nhưng không thô tráng như vậy, cả người tình trạng rắn chắc, cơ bắp rõ ràng không khoa trương, tay thô chân dài.

Hắn mặc vào quần áo lúc trước, quần áo có vẻ hơi rộng, nhưng áo trên hơi rộng tròng lên trên người, quần vừa vặn thu lại chân, ngoài dã tính nguy hiểm còn có một loại hương vị lười biếng khác, mười phần đẹp đẽ.

Muri buộc chặt đai lưng, cũng mặc kệ eo quần lớn bao nhiêu, liền chuẩn bị cứ như vậy mặc lung tung một hồi.

Mellie trầm mặc tiến lên, cởi bỏ đai lưng bị hắn thắt lung tung rối loạn, đo đo eo hắn, "Eo quần đều lớn hơn rất nhiều, tôi sửa sửa cho cậu, mặc càng thoải mái."

Đây là một câu nói thực bình thường, nhưng Muri nhìn tóc màu đỏ trên đầu cô cùng lông mi buông xuống, đột nhiên liền phát ngốc.

Trước khi gặp được Mellie, Muri sống rất tùy tiện, so với dã thú chân chính cũng chỉ là biết mặc quần áo, biết ăn chín, cái khác đều không chú ý.

Từ khi Mellie ở bên hắn, hắn mới có càng nhiều thói quen của nhân loại.

Cô so với hắn cẩn thận hơn, quan tâm hắn ở một vài chuyện rất nhỏ. Có đôi khi hắn cũng không biết cô làm gì, qua một thời gian đột nhiên phát hiện một chút, trong lòng có cảm giác rất kỳ quái, thoải mái giống như là ăn no lại ngủ ở nơi an toàn ấm áp.

Cả đời này, hắn rất ít có cảm giác như vậy, nay lại thường xuyên cảm giác được từ chỗ cô.

Ngày trước hắn chỉ có một mình, mỗi ngày đói bụng đi ra ngoài ăn một bữa, trong nhà chưa bao giờ trữ đồ ăn, nửa đêm bỗng nhiên đói bụng cũng không muốn đi ra ngoài, che đầu tiếp tục nằm.

Nhưng Mellie ở bên hắn, sẽ cẩn thận mà cất chứa đồ ăn, tới vùng địa cực một thời gian, nửa đêm có một lần nghe thấy bụng hắn kêu ục ục, yên lặn không lên tiếng bò dậy nhóm lửa, lại làm cho hắn một bữa ăn, để hắn ăn no mới tiếp tục ngủ.

Đoạn thời gian bởi vì hắn sắp đến kỳ thành niên, luôn thực nôn nóng, trở về càng ngày càng muộn, mỗi ngày cô đều sẽ ngồi ở bên đống lửa chờ hắn, cho hắn uống nước bỏ thêm đường, dùng ánh mắt lo lắng và thương tiếc nhìn hắn, vào ban đêm lâu dài mà mềm nhẹ vỗ đầu hắn.

Hắn săn thú hoặc là đánh nhau cùng ma thú khác, trên người ngẫu nhiên sẽ có vết thương nhỏ, chính hắn không thèm để ý, mỗi lần Mellie đều sẽ cẩn thận lật xem da lông hắn, xử lý tốt những miệng vết thương không đáng chú ý đó cho hắn. Thậm chí có đôi khi chính hắn cũng không phát hiện trên người mình có vết thương gì, cô lại có thể liếc mắt một cái là nhìn ra.

Cô còn may vá quần áo bị rách cho hắn, ở bên trên thêu gấu nhỏ, bên gấu nhỏ lại thêu lên mấy đóa hoa nhỏ.

Ở cửa hải đăng đắp một con gấu giống hệt hắn, dùng để chào đón hắn về nhà.

*

Cô không phải ma thú trời sinh thích hợp sinh hoạt ở vùng địa cực, chỉ là một nhân loại nho nhỏ, tay chân, đầu và thân thể đều nho nhỏ. Nhưng cô không chỉ có thể chiếu cố chính mình, còn đang chiếu cố hắn.

Ban đêm cô lạnh đến ngủ không được sẽ cuộn tròn thành một cục, so với toàn bộ ma thú non hắn từng gặp còn yếu ớt hơn, nhưng tay cô bị nứt cũng vẫn cắn răng luyện tập cung tiễn, dù không giết chết một con ma thú, chỉ thành công đuổi đi dã thú quanh hải đăng, cô cũng đã thật cao hứng.

Cô vẫn luôn ăn ma thú giống hắn, thân thể không thoải mái, nhưng cô không nói, bởi vì biết ở chỗ này đồ ăn trân quý, cũng không kén chọn ghét bỏ.

Muri nhìn cô, có thể cảm giác được cô đang vô cùng nỗ lực mà tồn tại, giống như cây non dưới tuyết.

Có một ngày, ban đêm không biết cô có ác mộng gì mà tỉnh lại, bỗng nhiên khóc, khóc đến vô thanh vô thức, cắn tay mình không phát ra âm thanh.

Cơ hồ lúc cô phát ra tiếng nức nở nhẹ nhàng thứ nhất hắn đã tỉnh lại, nhưng bị nước mắt của cô dọa đến, một cử động nhỏ cũng không dám, chờ cô khóc xong rồi lau mặt, rất là ỷ lại mà ôm cổ hắn, lần thứ hai ngủ thiếp đi, hắn mới dám đáp tay ở trên người cô.

Khi đó, trong lòng hắn trào ra rất nhiều cảm xúc xa lạ lại nói không rõ.

Hắn muốn giống những con thú mẹ giấu thú non đi, giấu cô ở trong lòng ngực mình.

Nhưng cô lại không phải thú non của hắn, hắn cảm thấy mình rất kỳ quái.

Mellie đo lưng quần, lại nhìn Muri chân trần suy xét làm thế nào sửa đôi giày cho thích hợp một chút. Làm một nữ chủ nhân dần dần bắt đầu nắm giữ sự vụ gia đình lớn nhỏ, cô phải chiếu cố tốt một gấu nhỏ đáng yêu mới vừa thành niên, còn cần suy xét rất nhiều vấn đề.

Đo xong vừa mới chuẩn bị lui về phía sau, Muri bỗng nhiên ôm lấy cô.

Mellie: "....." Vì sao đột nhiên ôm lại đây? Hơn nữa Muri quá cao, bị bế lên như vậy, chân cô không thể chạm đất.

"Muri?" Bị gấu nhỏ lông xù xù ôm lấy so với bị một người nam nhân ôm lấy như vậy là hoàn toàn không giống nhau, cho dù bọn họ là cùng một người.

Muri lại bỗng nhiên buông cô ra, chân trần đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau mang về một con ma thú, giao ma thú cho cô, thâm trầm nói: " Cô ăn nhiều một chút."

Mellie phát hiện, từ khi Muri thành niên, biến thành một con gấu lớn, càng ngày cô càng không rõ lắm rốt cuộc hắn suy nghĩ cái gì.

Bởi vì thể tích hắn lớn lên, hải đăng không chứa nổi hắn, chỉ cần ở hải đăng nhất định phải duy trì bộ dáng nhân loại, cho nên buổi tối cô không thể giống như trước kia dùng da lông hắn sưởi ấm, nhưng Muri kiên trì mình làm nhân loại cũng thực ấm áp, vẫn cứ cùng cô nằm bên nhau.

Hắn xác thật như một cái lò sưởi, nằm ở bên cạnh cảm thấy thực ấm áp, Mellie liền cam chịu việc này.

Muri săn về càng nhiều da lông dày, còn có cả da lông tương đối mỏng mềm mại, sắp phủ kín hải đăng.

Mellie cho rằng hắn đang thí nghiệm dùng bộ dáng nhân loại săn thú, cũng không có ngăn cản hắn tích trữ những da lông này.

Nhưng hắn không chỉ mang về da lông, còn chủ động tìm kiếm rất nhiều nhánh cỏ giòn ngọt cô có thể ăn, mỗi ngày mang về cho cô các loại cá bất đồng -- hẳn đập vỡ một cái lỗ to trên mặt băng, nhảy vào trong nước bắt cá.

Giống như thu thập chủng loại bất đồng, mỗi một loại cá đều bắt về cho cô thử.

Mellie hậu tri hậu giác phát hiện, hình như là hắn đang lấy lòng cô.

Hoặc là nói, hắn giống như cảm thấy mình lớn lên thành niên, có ý đồ gánh vác trách nhiệm chăm sóc cho cô. Học cô làm những việc đó cho hắn, cũng đồng dạng hồi báo cho cô.

Thật là một con gấu lớn thành thục.

Lúc hắn chậm rãi học tập làm gấu lớn thành thục chiếu cố nhân loại, mùa đông dài lâu vùng địa cực rất cuộc đi qua, ngày mùa hè ngắn ngủi mà trân quý ở vùng địa cực đã đến.

Nơi này ngày mùa hè, cũng không giống ngày hè trong trí nhớ của Mellie.

Ở thế giới của cô, ngày mùa hè là rừng rậm xanh đạm xanh nhạt đan chéo, là dương quang xán lạn. Cùng các loại hoa dại cỏ dại xán lạn, cùng với quả mọng no đủ.

Vùng địa cực ngày mùa hè một chút cũng không nóng, nhiệt độ đối với nhân loại mà nói còn tính là thích hợp, nhiệt độ như vậy cũng đủ làm băng tuyết bên ngoài vùng địa cực tan đi, làm những bình nguyên rêu hoang vu trong mấy ngày được nước tuyệt dễ chịu, mọc ra địa y và rêu xanh rờn, còn có đủ loại hoa.

Toàn bộ thực vật đều kề sát mặt đất sinh trưởng, không lớn lên quá cao, giống như tích tụ lực lượng cả mùa đông đều dùng để nở hoa, mười mấy buổi trưa, chúng nó mọc ra nụ hoa, hơn nữa nhanh chóng nở rộ.

Nhiều nhất chính là đóa hoa dạng cái bát, từng bụi mọc ở tầng đất hơi mỏng, trong khe đá.

Mellie nhìn thấy ngày mùa hè vùng địa cực mình mong đợi đã lâu, bị những đóa hoa tươi đẹp đó mê hoặc.

Hải đăng của bọn họ thuộc về trung bộ vùng địa cực, băng tuyết chung quanh không tan, ở nơi đó không nhìn thấy hoa này, Mellie không muốn bỏ lỡ mùa hoa ngắn ngủi, vì thế bọn họ quyết định vào toàn bộ ngày mùa hè, tạm thời ở bên ngoài vùng địa cực, chờ hoa trên bình nguyên rêu héo tàn, lại trở về hải đăng.

Muri biến thành bộ dáng gấu lớn, xõa tung lông, nằm ở trên bình nguyên rêu, tận lực mở ra thân thể, cùng hoa chung quanh hấp thu ánh mặt trời ấm áp. Mellie dựa vào bụng hắn mềm mại, ở bên hắn cùng nhau phơi nắng.

Gấu lớn màu trắng cảm thấy vô cùng thoải mái, nằm bò ra ngủ rồi. Bên cái mũi gác trên mặt đất có một tảng hoa lớn màu đỏ, lung lay theo hơi thở của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro