VI-C23-C24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

23 Lệnh Cấm ( Triển Lãm Thủ Công ....)

Nhóm lão thái thái lão gia gia vây quanh Tần Minh Hồi, không nghe thấy 01 cùng tiểu tiểu thư của hắn giao lưu trong đầu, chỉ nhìn thấy hài tử bỗng nhiên sửng sốt chui vào phòng điều khiển bên trong người máy, một hồi lâu cũng không ra.

Nhóm lão nhân nhìn nhau, bắt đầu chỉ trích đối phương:

"Ông xem ông xem, có phải do ông nói chuyện quá dữ làm tiểu hài tử bị dọa tới rồi không?"

"Tôi làm sao, tôi cái gì cũng chưa nói, nhìn thế nào cũng là do bà quá dọa người, cái mặt già nếp nhăn dài đến cằm, còn mặc đồ kỳ kỳ quái quái."

"Thôi thôi, đừng cãi. Nhanh chóng dỗ hài tử ra đây, trốn tránh sao được."

Huệ nãi nãi mang theo một rổ trái cây lớn tới đây, nhìn một nhóm người này nói: "Các người đều vây quanh nơi này nhìn cái gì?"

Vĩnh gia gia: "Hài tử trốn vào trong người máy nhỏ của nó, không ra."

Huệ nãi nãi nhíu mày, ném xuống rổ trái cây kia, quét mắt nhìn qua huynh đệ tỷ muội, dẫm chân xuống đất một cái, giày phun khí, trực tiếp đem bà ấy đến trước ngực người máy.

Tần Minh Hồi đang xem chương trình mới của 01, bị 01 nhắc nhở một tiếng, nghiêng đầu thấy Huệ nãi nãi đứng ở bên ngoài, phảng phất như thời đi học chủ nhiệm lớp đột nhiên xuất hiện ở cửa sổ phòng học nhìn trộm.

Kiểm tra ngắn gọn bị bắt gián đoạn, một đường Tần Minh Hồi bị các cụ già vây quanh đi vào kiến trúc trung tâm bên trong một đám hình thù kỳ quái.

Đây là một kết cấu kiến trúc hình cây, từng tầng màu trắng là tán cây, giống như những chiếc quạt cối xay gió xếp chồng lên nhau, ánh sáng mặt trời có thể ở mức độ rất lớn xuyên qua những đỉnh màu trắng đó mà chiếu xuống dưới, làm bên trong kiến trúc vô cùng sáng ngời, đồng thời nhiệt độ bên trong rất thích hợp, so với bên ngoài càng thêm ấm áp.

Tần Minh Hồi vừa đi vào, liền nhìn thấy đài ăn cơm cùng bàn ghế thật lớn, các loại không gian hoạt động... Tóm lại nơi này nhìn qua như một trung tâm hoạt động cho người cao tuổi, phiên bản sang trọng.

"A, đã tới rồi, mau ngồi xuống, ta đã chuẩn bị xong thức ăn rồi." Một vị nãi nãi phi thường ưu nhã đứng ở bên cạnh bàn nấu ăn, một bên chỉ huy cánh tay máy móc bên cạnh bưng thức ăn lên đài phun nước, một bên để cho chúng thu dọn sạch sẽ bàn nấu ăn.

Cuối cùng bà ấy tự bưng một chén thức ăn dạng bột đến trước mặt Tần Minh Hồi, ôn nhu nhẹ nhàng mà nói: "Cháu còn bệnh, những thứ đồ ăn khác, đợi lát nữa thuốc giảm đau bớt hiệu quả sẽ càng đau hơn, trước tiên ăn cái này đi."

Tần Minh Hồi ngửi thấy một mùi thơm ngọt: "Cảm ơn nãi nãi."

Lão thái thái ưu nhã nói: "Ta là Lệ Trạch nãi nãi nha."

Tần Minh Hồi nhớ rõ, vừa rồi có mấy người từng nhắc qua về vị Lệ Trạch nãi nãi này, nghe nói bà ấy rất thích làm loại người máy ngoại hình giống như con người.

Lúc này đang ngồi ở đây, tổng cộng có mười một lão nhân, sáu nữ năm nam, chính là toàn bộ nhân số nơi này. Mọi người vây quanh một cái bàn cơm thật lớn ăn buffet, đề tài vẫn quanh xung quanh ở trên người Tần Minh Hồi. Bên trái cô Lệ Trạch nãi nãi ngồi, bên phải cô là Huệ nãi nãi.

"Quốc gia máy móc?" Nghe thấy Tần Minh Hồi nhắc đến cái tên này, Huệ nãi nãi hừ một tiếng, "Đã sớm không còn cái gì mà quốc gia máy móc, chỉ còn lại vài người như vậy, thêm hai năm nữa, một người cũng không còn."

Lệ Trạch nãi nãi thì lại càng kiên nhẫn cẩn thận hơn chút, lau lau miệng buông khăn ăn, tinh tế giải thích cho cô: "Bên ngoài đại khái đã bị mất một đoạn lịch sử đi. Cố quốc của chúng ta gọi là Ma [磨], lấy chế tạo máy móc mà nổi danh. Ở rất lâu trước kia, khi huyết trùng còn chưa tiến vào thế giới này, Ma của chúng ta đã từng là quốc gia lợi hại nhất, sau đó Ma bị các quốc gia khác liên hợp lại xâm lược đến gần như diệt quốc, chỉ còn dư lại một bộ phận nhỏ người trốn vào núi rừng xa xôi."

Khi bà ấy nói chuyện ngữ khí chậm chạp, không nhanh không chậm: "Huyết trùng đi vào cái thế giới đầy vết thương sau chiến tranh này, lần thứ hai nhấc lên gió tanh mưa máu, bên ngoài đã chết rất nhiều người, nơi di dân của Ma ẩn thân cũng vậy, bệnh trùng hút máu tàn sát bừa bãi, chỉ còn lại không đến trăm người, sau đó lại dời đến nơi này...Như cháu chứng kiến, đứa nhỏ, hiện giờ cũng chỉ còn lại vài người chúng ta."

"Quốc gia máy móc, sớm đã trở thành lịch sử."

Nghe lời nói cuối cùng, tựa hồ là tỏ vẻ ra một chút tiếc hận khổ sở, nhưng Tần Minh Hồi nhìn thấy các cụ già nhìn ngó khắp nơi, ai ăn gì thì ăn nấy, uống gì thì uống nấy, một bộ dáng yên vui nhàn tản, thật sự không thể xây dựng ra bầu không khí bi thương.

Huệ nãi nãi ở bên cạnh thậm chí còn dùng một loại ngữ khí như mẹ già dặn dò cô: "Đừng chỉ lo nói chuyện, nhanh ăn đi, cháu nhìn xem cháu ăn ít như vậy, bệnh có thể tốt lên sao? Một chén này phải ăn hết cho ta, ăn xong rồi còn phải uống thuốc."

Tần Minh Hồi cúi đầu ăn sạch cháo.

Ăn xong một bữa cơm, mọi người lại chuyển dời đến nhàn khu bên cạnh tiếp tục nói chuyện phiếm, Tần Minh Hồi vẫn bị Huệ nãi nãi và Lệ Trạch nãi nãi kẹp ở bên trong, Huệ nãi nãi đem cánh tay máy thay thế cánh tay bị hủy của mình đem ra bảo dưỡng một chút, giống như là lão nhân gia cơm nước xong lôi ra đánh răng giả.

Tần Minh Hồi tận mắt nhìn thấy bà ấy đem cánh tay bị hủy đi tới phía trước, cũng chưa phát hiện bà ấy có một cánh tay là làm giả. Cái tay kia làm quá mức giống thật.

"Tay này...?" Tần Minh Hồi hỏi.

Huệ nãi nãi: "Cánh tay máy, tay trước kia bị huyết trùng cắn đứt."

Chỉ với một câu này, cũng đủ để Tần Minh Hồi bổ não ra rất nhiều cốt truyện.

Lệ Trạch nãi nãi bắt đầu đan len sợi nói: "Hệ thống trình tự bên trong đều là bà ấy tự mình viết, ta làm da bên ngoài cho bà ấy. Ta có làm rất nhiều người máy mô phỏng nha, Minh Hồi muốn đi xem không? Nếu như có yêu thích, có thể đưa cho cháu chơi."

Người máy giống như người thật, Tần Minh Hồi vẫn là cảm thấy hứng thú, nàng nói: "Vâng, cháu muốn đi xem, nhưng đưa cho cháu thì không cần, cháu có 01."

Lệ Trạch nãi nãi cười nhìn người máy thân hình khổng lồ 01 ở bên ngoài một cái. Từ lúc Tần Minh Hồi vào cái nhà này, hắn vẫn ngoan ngoãn ngồi xổm chờ ở bên ngoài.

Bà ấy chỉ chỉ vào 01 ở bên ngoài nói: "Người máy của cháu quá lớn, không tiện để cho cháu chơi đùa, không bằng đổi một cái người máy hình thể nhỏ hơn một chút, cho dù đi đến nơi nào cũng có thể đi theo cháu, giúp cháu làm việc sẽ càng thêm thuận tiện hơn."

"Đúng vậy, máy móc giống như chúng ta này có thể bay lên trời, có thể lăn trên mặt đất, đưa cho cháu mấy cái, gặp nguy hiểm có thể công kích, có thể giám sát tình huống thân thể, còn có thể cấp cứu."

"Người máy mèo nhỏ của ta cũng không tồi, có thể chơi với cháu, còn có thể tặng lễ vật cho cháu."

[Tiểu tiểu thư, những công năng đó 01 đều có, cấp cứu còn chưa thuần thục, nhưng mà 01 đã có thể bắt đầu học tập.]

Tần Minh Hồi nghe 01 nói ở trong đầu, cảm thấy kỳ quái.

[01, tuy rằng anh đã mở ra chương trình học tập, nhưng anh làm thế nào học được thứ mà anh không có tư liệu đây?"

Cô nhớ rõ cơ sở dữ liệu của hắn không có phương diện tri thức về cấp cứu chữa bệnh.

[Sau khi 01 đi vào nơi này liền bắt đầu tự học, nơi này bao trùm một cái internet tư mật, bên trong có rất nhiều tri thức, còn có một cái cơ sở dữ liệu thật lớn.]

Thời điểm tiểu tiểu thư ngủ, ăn cơm, hắn một mình ngồi ở một bên chính là đang kết nối mạng học tập.

Tần Minh Hồi đột nhiên có dự cảm không tốt lắm, lại nghe 01 nói:

[Xin tiểu tiểu thư yên tâm, chế tạo máy móc hình cầu cùng mèo nhỏ 01 đã thấy được, có thể làm cho tiểu tiểu thư. 01 còn phát hiện ra cái kho người máy giống người kia, rà quét bên trong những người máy ấy, bề ngoài tinh xảo, nhưng mà cấu tạo thực thô ráp, so ra kém 01.]

Cảm giác được 01 mở ra chương trình mới có thay đổi, trước kia hắn nói chuyện sẽ không nói một hơi dài như vậy. Tần Minh Hồi nghĩ thầm, lại nghe 01 nói:

[Nếu tiểu tiểu thư thích người máy loại hình bề ngoài này, 01 có thể giúp tiểu tiểu thư chế tác tốt hơn.]

Tần Minh Hồi: [01, anh mới đến nơi này được bao lâu, học được cũng quá nhanh đi?]

[Tiểu tiểu thư, làm người máy, rất nhiều tri thức học tập chính là truyền số liệu. Trong khoảng thời gian này, 01 đã đem cơ sở dữ liệu của bản thân mở rộng ra rất nhiều lần.]

Biểu tình của Tần Minh Hồi không quá thích hợp, gia gia nãi nãi thấy cô đột nhiên không nói lời nào, cũng cảm thấy kỳ quái: "Sao lại không nói lời nào, đều không thích những thứ này?"

Tần Minh Hồi có một chút chột dạ: "Không có gì ạ."

Chủ yếu là, 01 bên này sắp lặng lẽ đem cơ sở dữ liệu của các gia gia nãi nãi đào rỗng a, nhưng bọn họ giống như còn chưa có phát hiện. Cái cơ sở dữ liệu này, có thể tùy tiện đào sao? 01 sao lại xông vào cơ sở dữ liệu của người ta?

"Cháu suy nghĩ một vấn đề." Tần Minh Hồi thử hỏi, "Các gia gia nãi nãi đều nói nơi này có rất nhiều người máy, vậy có người máy giống con người như đúc sao? Ý cháu là, sẽ tự chủ học tập, có được cảm tình giống như con người."

Đột nhiên trầm mặc.

Ngay sau đó Vĩnh gia gia ho khan một tiếng nói: "Đây là lệnh cấm từ thời cố quốc lưu truyền tới nay, không cho phép giao cho máy móc tình cảm. Chúng ta trước sau là nhân loại, muốn cho vật chết biến thành vật sống, chằng phải đem bản thân trở thành thần tạo người?"

"Như vậy sẽ không có kết cục tốt."

Tần Minh Hồi câm miệng.

Huệ nãi nãi mặt vô biểu tình, bỗng nhiên nói: "Lúc trước Tần Bá Dị chính là muốn làm ra chuyện này, hắn nói phải làm ra loại người máy giống như con người, bởi vì ta không cho phép, cho nên hắn mới rời đi. Hiện tại xem ra, hắn vẫn không hề từ bỏ."

Bà ấy nói, ánh mắt từ trên người Tần Minh Hồi chuyển rời đến trên người 01 bên ngoài, ánh mắt sắc bén mà đánh giá hắn, tựa hồ muốn đem toàn bộ hắn rà quét một lần: "Hắn làm được rồi? Hắn làm ra được cái người máy hiểu được cảm tình, có ý thức tự chủ?"

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía 01 ở bên ngoài.

Tần Minh Hồi có chút khẩn trương, cô cũng không biết ở cái quốc gia máy móc vậy mà lại có cái lệnh cấm này a! Cô dặn dò ở trong đầu:

[01, anh đừng để bị phát hiện! Giả ngu biết không?]

[Xin yên tâm, có được quyền hạn kiểm tra tôi chỉ có một mình tiểu tiểu thư, người khác không có cách nào phân tích hệ thống của tôi.]

"Lời tuy là nói như thế." Lệ Trạch nãi nãi buông len sợi trong tay, đè đè tay Tần Minh Hồi, giọng điệu nhẹ nhàng, "Cũng đã trôi qua lâu như vậy, đến đất nước cũng không còn, còn giữ cái lệnh cấm đó làm cái gì đâu. Từ nhỏ Bá Dị chính là thiên tài, nếu như hắn làm ra được một người máy có thể hiểu được tình cảm, ta một chút cũng không ngoài ý muốn, đây không phải khá tốt sao?"

Những người còn lại đều nhìn bà ấy, có vị gia gia ồn ào: "Cái đó không được, quy củ chính là quy củ, chưa bao giờ..."

Lệ Trạch nãi nãi: "Câm miệng."

Gia gia kia câm miệng, mang trà lên miệng nhấp một ngụm như chưa có việc gì.

Cuối cùng không khí vẫn có điểm cổ quái, Lệ Trạch nãi nãi lôi léo Tần Minh Hồi, nói muốn mang cô đi xem những người máy bề ngoài giống con người của bà ấy, tránh khỏi cái hoàn cảnh vi diệu kia.

Nhà của Lệ Trạch nãi nãi là một dãy nhà nhìn qua không lớn, nhưng thực ấm áp tinh xảo, nhưng ở bên cạnh dãy nhà này có một tòa nhà hình tháp rất lớn, đó là phòng làm việc của bà ấy.

Vừa đi vào cái kiến trúc này, Tần Minh Hồi đã bị cảnh tượng nơi này làm cho sợ ngây người. Từng tầng cầu thang tự động đi lên, ở chín tầng tháp cao, mỗi một tầng đều đặt vô số lồng pha lê, mỗi một cái lồng đều bày đầy người máy.

Chúng nó sinh động như thật, so với nhân loại cơ hồ giống nhau như đúc, làm đủ các loại tư thái, biểu tình khác nhau, ăn mặc quần áo xinh đẹp.

Liếc mắt một cái nhìn lại, hàng ngàn hàng vạn cá nhân đọng lại tại đây.

"Tất cả đều là tác phẩm của ta."

Lệ Trạch nãi nãi mang theo Tần Minh Hồi đi lên cầu thang hình xoắn ốc, một bên đặt cái lồng pha lê chứa đựng người máy.

"Thay vì nói là người máy, chi bằng nói là thú bông có được nội hạch của người máy. Rất lâu trước kia ở Ma, nghe nói từng xảy ra chuyện máy móc bạo động, tạo thành rất nhiều bi kịch, sau đó liền không cho phép người trong nước nghiên cứu máy móc có khả năng tự chủ ý thức. Cái lệnh cấm này đã duy trì vài trăm năm, tới thời đại của chúng ta vẫn là điều cấm kị, ta cùng Bá Dị giống nhau, từ nhỏ đã nghĩ có thể chế tạo ra người máy giống như con người hay không."

"Nhưng Bá Dị lớn mật hơn so với ta, Huệ không cho phép hắn làm, cho nên hắn tình nguyện rời khỏi nơi này cũng muốn làm, nhưng ta không dám, cho nên ta chỉ đem những máy móc đó làm ra bề ngoài càng ngày càng giống với nhân loại, nhưng lại không dám cải tạo hệ thống đại não của chúng nó, giao cho chúng nó nhiều sinh mệnh hơn. Giống như không cho chúng nó có được cảm tình, thì ta sẽ không đem chúng nó coi như con người, những người khác cũng sẽ không ngăn cản tà làm thế."

24 Bắt Được (Tiểu Tiểu Thư Yên Tâm, Không Bị Phát Hiện....)

Tần Minh Hồi nghe bà ấy nói mang theo thương cảm cùng thở dài, nhìn thấy bà ấy dừng lại trước mặt một người máy nào đó.

Người máy có vẻ ngoài như nữ nhân này mặc quần áo được may tinh tế, đầu tóc xõa tung, trên tóc còn mang theo đồ trang sức tinh xảo. Cô ấy ngồi trên một chiếc ghế, nhắm mắt lại như thể đã ngủ rồi.

Lệ Trạch nãi nãi dừng lại trước mặt nó, ấn vào pha lê, mặt kính pha lê biến mất, cùng lúc đó nữ nhân kia đột nhiên mở to mắt, nhìn về phía bọn họ cười nói: "Lệ Trạch thân mến, chào buổi trưa, thời tiết hôm nay thực sự tốt, phải không?" "

Tần Minh Hồi trong nháy mắt cảm thấy trước mắt mình là một con người thật sự.

Lệ Trạch nãi nãi mỉm cười duỗi tay ra dắt dắt tay cô ta, nói: "Đúng vậy."

Sau đó, nữ nhân kia liền mỉm cười gật đầu, một lần nữa nhắm mắt lại, lại khôi phục tư thái trầm mặc.

"Đây là người máy được chế tác y theo hình tượng của mẹ ta, bà qua đời nhiều năm trước vì bệnh trùng hút máu, khi đó Huệ còn chưa nghiên cứu ra thuốc ức chế bệnh trùng hút máu, cho nên có không ít người bởi vì căn bệnh này mà chết."

Lệ Trạch nãi nãi nhìn về phía những người máy khác: "Ở đây có rất nhiều người máy được chế tác dựa theo người thân cùng bạn bè của ta, là bộ dạng sống động nhất trong trí nhớ của ta. Người càng ngày càng ít, ta liền thường tới nơi này nhìn xem ... lấy đó để an ủi. "

Tần Minh Hồi đi theo bà ấy lại dừng lại trước một ngăn tủ người máy, một người đàn ông trẻ tuổi tuấn lãng, tuổi tác giữa thiếu niên và thanh niên.

"Có chút quen mắt." Tần Minh Hồi nói.

Lệ Trạch nãi nãi mỉm cười, nói, "Đây là Bá Dị a, khi hắn rời khỏi đây là ở tuổi này."

Tần Minh Hồi nhớ rõ một trong hai bức ảnh còn lưu giữ ở chỗ 01, có một tấm ảnh chụp chung của Tần Bá Dị và con gái Tần Nhạc Đan, chỉ là bộ dáng tang thương kia cùng cái này không quá giống nhau, cô chỉ cảm thấy quen mắt mà không nhận ra trước.

"Lúc Bá Dị rời đi, Huệ vô cùng khổ sở, cũng vô cùng lo lắng, còn đi tìm, kết quả lúc trở về liền mất đi một bàn tay, cũng không thể tìm được hắn." Lệ Trạch nãi nãi mở tủ kính này ra, người máy quả nhiên cũng động.

Hắn lập tức sống lại, lộ ra tươi cười nhìn hư không trước mặt: "Chị ơi! Em lại có một ý tưởng mới!"

Sau đó, có một chút khó xử, thì thầm: "Chị ơi, đừng tức giận nữa."

"Lời hắn nói cùng động tác thực hiện, đều là ta thiết lập, vốn là vì cho Huệ, nhưng bà ấy chỉ đến xem một lần, cũng không bao giờ tới nữa." Lệ Trạch nãi nãi thở dài, "Bề ngoài có giống đến đâu, thì nó cũng chỉ là giả mà thôi, không có trái tim, chỉ có thể xác."

Tiếp tục đi về phía trước, nam nữ già trẻ, trăm thái nhân sinh đều ở trong tủ trưng bày. Lệ Trạch nãi nãi một đường giảng giải: "Những người bên này ta không quen biết, đều là tùy ý chọn trên mạng cơ sở dữ liệu chính để tham chiếu làm ra người máy. Chúng ta ở chỗ này sinh ra rồi lớn lên, chưa bao giờ nhìn thấy nhiều người, kiến thức chúng ta có được, thế giới chúng ta nhìn thấy, tất cả đều đến từ một mạng lưới internet khổng lồ từ nơi này phát ra. "

"Đó là internet của chúng ta, cũng là chủ hệ thống của chúng ta."

Tần Minh Hồi không lên tiếng, đúng vậy, nơi này có một cái internet khổng lồ, 01 đã len lén lên mạng, còn đang đào tư liệu đó.

Nghĩ đến 01, 01 liền nói ở trong đầu cô:

[Tiểu tiểu thư, tôi ngoài thiết bị giám sát của tòa nhà này, còn có thể xâm nhập vào hệ thống của những người máy này, tiến hành giả mạo một phần đơn giản.]

01 quá lớn, không vào được bên trong tòa nhà, đành dừng ở bên ngoài chờ cô, nhưng khoảng cách không xa, có thể thông qua "chìa khóa" hình bảo thạch trên ngực cô tiến hành trao đổi. Trước đây hắn rất hiếm khi chủ động giao tiếp như vậy, nhưng kể từ khi chương trình mới được mở ra, hắn đã trở nên chủ động nhiều hơn.

Tần Minh Hồi nghe vậy ngẩng đầu nhìn, nhìn thấy trên đỉnh đầu có một cái máy giám sát hướng về phía cô, lóe lóe. Lại nhìn một người máy trong tủ kính bên cạnh, rõ ràng không có kích hoạt, lại xoay đầu cười với cô.

---Cảnh tượng dị thường như trong phim kinh dị.

Khẩn trương nhìn thoáng qua Lệ Trạch nãi nãi ở bên cạnh, thấy bà ấy không chú ý tới, Tần Minh Hồi lập tức ở trong đầu nói với 01:

[01! Đừng cử động!]

[Được, tiểu tiểu thư.]

Người máy cùng cameras đều bất động.

Lệ Trạch nãi nãi dẫn cô đi qua một tầng, bộ dáng liền có chút mệt mỏi, không tiếp tục đi lên, mà là trực tiếp từ bên kia đi xuống, giới thiệu cho cô phòng làm việc nằm ở giữa tháp.

"Đó là phòng làm việc của ta, những người máy này đều được chế tạo ở đây."

01 đúng lúc trong đầu nói: [ Đúng vậy, 01 tìm thấy tất cả tư liệu của quá trình chế tạo, nếu tiểu tiểu thư muốn xem, 01 có thể thao tác từ xa dể người quan sát.]

Tần Minh Hồi nói: [01, tôi biết anh mới học được rất nhiều thứ, rất muốn cho tôi xem, nhưng mà, ban ngày ban mặt, xung quanh còn có người, không thể làm chuyện này, hiểu không? ]

01 khả nghi lại thực nhân tính hóa mà trầm mặc một chút, mới trả lời: [Đã hiểu]

[Tiểu tiểu thư, muốn người máy ngoại hình như thế này sao?] 01 lại đặt câu hỏi.

Tần Minh Hồi lập tức cam đoan: [01, anh yên tâm, ta có anh là đủ rồi, anh rất hữu dụng! ]

[Tiểu tiểu thư, 01 cũng không phải đứa nhỏ lo lắng ba mẹ bị em trai và em gái mới sinh cướp đi!]

Tần Minh Hồi: "..." Ta bị 01 nói làm nghẹn lời? Ta bị 01 nói làm nghẹn lời!

Tần Minh Hồi quả thực không thể tin được cái hiện thực này. Thì ra đây mới là "nhân cách hóa" chân chính sao, thật sự là rất sinh động, so với 01 hiện tại, 01 trước kia quả nhiên còn chưa tính là mở ra chương trình tình cảm.

[Nếu tiểu thư thích, 01 đều có thể chế tác cho tiểu thư, 01 cũng không để ý đến những thứ này. ]

Phát hiện tốc độ trưởng thành của 01 quá nhanh, Tần Minh Hồi có chút không kịp phản ứng, không biết mình nói lung tung cái gì.

"Khụ, thích, ha ha, đều có thể đi, 01 giỏi quá, ha ha."

"Cái gì thích cũng được?" Lệ Trạch nãi nãi kỳ quái hỏi.

Lúc này Tần Minh Hồi mới phát hiện mình nói ra một tiếng, cô theo bản năng lộ ra nụ cười vô tội: "A, không..."

Cô đột nhiên cảm giác một trận đau đớn trong bụng.

" Khụ khụ, khụ!" Máu chảy từ lỗ mũi chảy xuống mặt đất trơn bóng. Tần Minh Hồi sờ đến một tay đầy máu trên mặt mình, nhất thời nói không nên lời.

Lệ Trạch nãi nãi nhẹ nhàng ở một bên bước đến đỡ lấy cô, ở trên máy truyền tin tùy thân gọi những người còn lại.

"Huệ! Minh Hồi đột nhiên lại phát bệnh!"

Một lát sau, Huệ nãi nãi cùng những người còn lại đều tới, cánh tay máy móc của Huệ nãi nãi lực lớn vô cùng, chỉ có một mình bà ấy đi tuốt đằng trước, dẫn đầu đưa Tần Minh Hồi lên máy móc, đem cô vận chuyển về phòng.

Đoàn xe người cao tuổi dừng ở không trung phía dưới căn phòng của Tần Minh Hồi, đợi đến khi Huệ nãi nãi đi xuống, những người còn lại đều hỏi: "Huệ à, thế nào rồi?" "

Huệ nãi nãi cau mày: "... Vấn đề của con bé tương đối nghiêm trọng. Vừa rồi kiểm tra tỉ mỉ hơn cho nó, hẳn là từ nhỏ nó đã bị nhiễm bệnh, lại bị mạnh mẽ áp chế, hiện tại bộc phát đặc biệt nhanh. Nó khẳng định còn nhìn thấy huyệt trùng mẹ ở cự li gần, hít vào nguồn virus kia."

"A!" Các lão nhân một trận xôn xao, "Vậy thuốc của bà cho con bé uống nhiều một chút a, phần của chúng ta cũng cho nó, dù sao chúng ta lớn tuổi như vậy, cũng không cần. "

Huệ nãi nãi: "Cũng không phải uống nhiều là có thể tốt hơn... Quên đi, các người lại không hiểu những thứ này, dù sao ta cũng sẽ nghĩ biện pháp. Vây quanh đây lo lắng cũng vô dụng, trở về nghỉ ngơi đi, đừng đến lúc đó người trẻ tuổi không có việc gì, mấy người tay chân già nua như các người lại có việc. "

"Aiz." Có một lão gia tử lo lắng nói, "Vẫn phải có người ở bên cạnh chiếu cố đi. "

"Nếu không ta ở lại chăm sóc trước." Một vị nãi nãi đề nghị.

Huệ nãi nãi trợn trắng mắt: "Nhọc lòng cái gì, cháu gái của ta ta tự chăm."

Người máy thật lớn 01 cũng đứng bên cạnh, hắn nhìn tiểu tiểu thư sau khi uống thuốc liền ngủ ở trong phòng, nghe các lão nhân nói chuyện. Đợi đến khi những người còn lại đi rồi, Huệ nãi nãi trở lại phòng Tần Minh Hồi, ngồi bên giường. 01 tựa mặt vào cửa, lên tiếng nói: "Xin chào, xin hỏi tình hình của tiểu tiểu thư bây giờ thế nào?" "

Huệ nãi nãi nâng mí mắt lên nhìn hắn một cái, thấp giọng nói: "Ngươi không phải là người máy Tần Bá Dị làm sao, không phải rất lợi hại sao, quét không ra được tình huống của con bé sao? "

01 nói: "Quét ra, tình hình không tốt lắm. "

Huệ nãi nãi: "Vậy ngươi còn hỏi cái gì. "

01 nói: "Vì nó không phải là rất tốt, tôi muốn nghe một câu trả lời có chút lạc quan từ bác sĩ."

Khóe miệng Huệ nãi nãi giật giật: "Ta không phải bác sĩ! "

Mặc dù mấy năm nay bà quả thật đảm nhiệm chức vụ bác sĩ, giúp mọi người chữa sốt cảm lạnh rụng tóc hay bệnh trĩ gì đó.

Thấy người máy thật lớn này nhìn Tần Minh Hồi đang mê man trên giường không lên tiếng, Huệ nãi nãi hỏi hắn: "Tần Bá Dị làm chương trình tình cảm cho ngươi, hắn có thành công không? "

Giọng điệu của 01 thay đổi, không có cảm tình mà nói: "Xin lỗi, ngài không có quyền hạn truy vấn."

Huệ nãi nãi: "Hừ, không nói ta cũng đoán được."

Qua chốc lát, Huệ nãi nãi hỏi: "Sao ngươi lại không nói lời nào?"

01 buồn bã nói: "Tôi muốn chăm sóc tiểu tiểu thư. Giống như ngài, ngồi ở bên giường, cho cô ấy uống thuốc, giúp đắp chăn cho cô ấy."

Huệ nãi nãi ha hả cười lạnh: "Ngươi vóc dáng lớn như vậy, còn đút thuốc đắp chăn, một ngón tay là có thể đè chết con bé. Một người máy như ngươi, ở chế độ chờ là được, suy nghĩ lung tung cái gì."

Quả nhiên 01 không nói gì nữa, đứng yên như một bức tường ở trước vách núi. Lúc tiểu tiểu thư ngủ, hắn không có bất kỳ ý nghĩ trao đổi nào với nhân loại khác, chỉ muốn chờ tiểu tiểu thư tỉnh lại.

Bóng đêm tối, Huệ nãi nãi trông coi Tần Minh Hồi hồi lâu rời khỏi phòng, trở về nghỉ ngơi.

Vào đêm khuya yên tĩnh, phòng làm việc của Lệ Trạch nãi nãi bỗng nhiên sáng lên, máy móc bên trong tự động bắt đầu làm việc, dựa theo quy trình trước đó chế tạo ra một thân thể mới.

Chẳng qua không giống trước kia, rất nhiều chi tiết chế tác thân thể này đều bị sửa đổi, nhất là bộ não. Dữ liệu được hiển thị trên màn hình nhanh chóng được nhập vào, tạo ra một hệ thống mới để cấy ghép vào não bộ.

Cuối cùng, một nam nhân ngồi dậy từ trên đài, động tác hơi xa lạ cầm lấy quần áo được chế tác thống nhất bên cạnh, lại chậm rãi đi ra ngoài.

Bóng đen này chậm rãi đi qua thiết bị theo dõi trải rộng trong bóng tối, đối với người ngoài mà nói nguy cơ trùng trùng điệp điệp, nhưng không có gây ra bất kỳ cảnh báo nào.

Người máy lớn đứng bên vách núi đã cho hắn quyền hạn an toàn, cho nên "con người" này bình an đi tới chân núi, tiến vào phòng Tần Minh Hồi, cuối cùng ngồi xuống bên giường cô, đưa tay dịch dịch chăn cho cô.

Tần Minh Hồi mê man đến nửa đêm, loáng thoáng luôn cảm giác được có một ánh mắt nhìn mình chăm chú, bên giường còn có một bóng đen đang động vào chăn của cô

Cô cố hết sức mà mở mắt ra vừa thấy, mơ hồ nhìn thấy một gương mặt của một nam nhân.

Tần Minh Hồi: "......"

"A a a a a ————!"

Nửa đêm vang lên tiếng kêu thảm thiết, máy cảnh báo kiểm tra đo lường phát hiện dị thường đồng dạng phát ra tiếng chuông báo động, thanh âm chói tai liên tiếp vang lên, đánh thức tất cả mọi người. Các lão nhân lão thái thái vốn đang ngủ không yên nhanh chóng chạy tới, ngay tại chỗ bắt được nam nhân xa lạ đang ở trong phòng Tần Minh Hồi, còn chưa kịp thoát khỏi.

Tần Minh Hồi ngồi trên giường kinh hồn chưa định, trong đầu vang lên một thanh âm nghi hoặc vững vàng:

[Tiểu tiểu thư, là 01.]

[Cái gì là 01?]

Bị nam nhân nửa đêm xuất hiện ở trong phòng làm bị dọa đến, Tần Minh Hồi có chút mờ mịt.

Sau đó cô rất nhanh phản ứng lại ý tứ của những lời này, di động đầu nhìn nam nhân bị một đám lão nhân đè trên mặt đất, biểu tình lộ ra mờ mịt, động tác mang theo chậm chạp, biểu tình hoảng sợ dần dần trở nên mê hoặc.

[...... 01, ý anh là, người nam nhân này là anh sao?]

[Đúng vậy, tiểu thư, tôi mới vừa chế tạo ra người máy, tôi kết nối hệ thống của nó vào internet của tôi, có thể cùng nhau tiến hành thao tác. Xin yên tâm, thời điểm buổi tối không có người tôi mới tiến hành chế tác, không có bị phát hiện.]

Tần Minh Hồi: "..." 01, anh không chỉ bị phát hiện, mà còn bị coi là sắc lang mà bị bắt được a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro