Chương 41 + 42

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_CHƯƠNG 41 : GIAO KÈO ĐƯỢC ĐẶT RA_

Hoya định chồm người đến kéo cô lại ôm, nhưng Qri đột nhiên tránh né. Hắn liền nhíu mày.

Cô chỉ lẳng lặng nhìn hắn.

" Anh ngồi yên đi. "

Qri bây giờ mới dịch người tới gần hắn. Bàn tay nhỏ nhắn chạm vào lồng ngực rắn chắc. Bắt đầu gỡ miếng băng quấn quanh cơ thể hắn. Ánh mắt đau lòng nhìn những vết thương trên người hắn.

Hoya bị đánh đến mức tay trái thì gãy phải bó bột. Chân tay đầy những vết bầm tím, cây gậy giáng xuống mạnh đến mức tạo thành những vết thương rách sâu phải khâu lại.

Hoya ngay lập tức vòng tay phải ôm eo cô, kéo cô lại, giam cô vào không gian của hắn. Qri không phản ứng gì chỉ tập trung rửa vết thương để thay băng cho hắn.

" Qri... "

Hắn khẽ gọi tên cô.

Cô vẫn giữ sự im lặng. Ánh mắt vẫn chỉ nhìn vết thương, không hề nhìn hắn. 

Ngày hôm qua, sau khi Myungsoo và Woohyun xông vào cứu bọn cô. Ngay lập tức phải đưa Hoya về nhà, gọi bác sĩ riêng đến cấp cứu. Lúc đó hắn đã mê man bất tỉnh, còn Qri vì thế mà khóc suốt một đêm. 

Cũng may chất thuốc được đưa vào người hắn chỉ tác dụng trong một thời gian. Nhưng mà trên người Hoya còn phải khâu rất nhiều mũi.

Hoya khó hiểu chăm chú quan sát gương mặt xinh đẹp. 

Cô làm sao vậy? Cô giận hắn chuyện gì sao?

" Qri... "

Hoya lại gọi tên cô một lần nữa.

Cô vẫn không phản ứng. Đôi mắt lãnh đạm, hai tay chỉ thận trọng băng bó lại vết thương cho hắn.

Hoya cúi xuống nhìn cô. Hắn còn nhớ 10 năm trước, cô cũng đã từng xử lý vết thương cho hắn. Hai người cũng ngồi với khoảng cách gần nhau như thế này trong một chiếc xe.

Vẫn là đôi mắt to tròn này, vẫn là hàng mi cong rợp bóng như cánh quạt. Vẫn là đôi môi anh đào căng mọng hình trái tim lúc nào cũng khiến hắn chỉ cần nhìn thấy là khó khăn nuốt nước bọt. Vẫn là gương mặt diễm lệ, xinh đẹp động lòng người đó. Chỉ cần cô nở nụ cười thôi thì đã làm cả ngàn người khuynh đảo, làm hắn xao xuyên không thôi. 

Hắn đã bị cô làm cho mê hoặc. Park Hoya hắn chỉ muốn độc chiếm tất cả, tất cả của cô đều phải thuộc về hắn, chỉ là của riêng một mình hắn. Hắn không muốn ai nhìn thấy cũng không muốn ai được phép có được cô.

Lúc nghe tin cô bị bắt cóc hắn đã gần như phát điên. Park Hoya hắn nhất định sẽ không tha cho bọn người đó, từng kẻ, từng kẻ một, chúng đều phải tan xương nát thịt.

Qri thay băng xong thì đột nhiên cánh tay to lớn của hắn ôm chầm lấy cô. Chóp mũi xuyên qua làn tóc mây, thu hết hương thơm ngọt ngào. Hoya giọng trầm khàn lên tiếng. 

" Qri, anh yêu em... "

Hắn lại khẽ giật mình, hơi buông cô ra - " Em đang khóc sao? "

Không biết từ lúc nào, nước mắt đã chảy dài trên gò má cô. Qri đôi mắt xinh đẹp đỏ hoe. Từng giọt lệ lấp lánh trào ra từ hốc mắt. Cô ngước mặt lên nhìn hắn.

" Đừng khóc, em đừng khóc, anh không thích nhìn thấy em khóc. " - Hoya ôm chặt lấy cô dỗ dành.

Bỗng dưng Qri giẫy giụa, khẽ nổi giận đẩy hắn ra.

" Buông em ra, em ghét anh lắm...Buông em ra. " - Cô vừa khóc nức nở vừa nói. 

Hắn có biết cô đã sợ hãi đến mức nào không? Cô sợ rằng sẽ không còn gặp lại được hắn, sẽ mãi mãi đánh mất hắn. Qri chợt nhận ra hắn đối với cô quan trọng hơn bất cứ thứ gì trên đời. Cô càng sợ hãi lại càng rất giận hắn.

" Đừng hòng, cả đời này anh cũng không buông em ra. Cho dù em có muốn rời đi, anh cũng sẽ dùng mọi quyền lực của mình để giam giữ em lại. Em là của một mình anh. "

Hoya gầm gừ nói, càng ôm chặt cô hơn. Kiềm hãm cô trong vòng tay của hắn.

Qri vẫn tiếp tục đẩy hắn ra. Không nghĩ rằng lại chạm đến vết thương. Hoya khẽ rên trong cổ họng, đôi môi mỏng mím chặt kiềm nén đau đớn. Cô giật mình ngay lập tức dừng động tác.

Hắn bất thình lình chộp lấy môi cô, cuồng dã cắn mút. Nhấp nháp vị ngọt trong miệng cô. Khuôn miệng nhỏ nhắn bị đôi môi mỏng đoạt giữ, sít sao áp bức, đến một khe hở cũng không chừa ra. Khoang miệng bị hắn dùng lưỡi khuấy đảo, chiếc lưỡi mềm mại quấn chặt lấy lưỡi cô, ma sát cuồng nhiệt.

Qri chống tay lên ngực hắn. Khó khăn tiếp nhận sự siết chặt của hắn. Hô hấp của cô gấp gáp, gần như không thể thở nổi. 

Hơi thở nam tính nóng bỏng giam giữ cô, chiếm hết không gian hít thở của cô. Cả người cô bị hắn ôm lấy, dán chặt vào người hắn. Hai cơ thể khăng khít, khao khát lẫn nhau.

Hoya hận không thể đem cô hòa nhập thành một thể, trở thành là một phần của hắn. Để cả đời này ngoài hắn ra cũng không ai khác được phép đến gần cô. Bản thân lại muốn hòa nhập cùng máu thịt cô, cùng cô tan chảy trong sự khát khao cháy bỏng này.

Một lúc sau, khi cô thực sự hô hấp không còn nổi nữa. Hoya mới quyến luyến rời khỏi đôi môi anh đào. Hai cánh tay hắn vẫn giam giữ thân thể cô.

" Nếu đã đau thì phải buông ra. Vì sao cứ ôm em như vậy? Anh ngốc vừa thôi chứ! "

Đôi mắt ướt át nhìn hắn. Qri khẽ lên tiếng trách móc. Vừa trách móc chuyện vừa rồi lại như trách móc chuyện của ngày hôm qua.

Hoya thâm tình nhìn cô. Ngón tay vén sợi tóc bên tai cô, giọng trầm thấp nói - " Vì em, anh có thể chịu đựng tất cả. "

Lòng cô xao xuyến bởi lời nói của hắn. Người đàn ông này yêu cô đến như vậy, cô còn có thể đòi hỏi thêm gì nữa đây? 

Qri chủ động vòng tay ôm ngang thắt lưng hắn, gương mặt xinh đẹp dán vào lồng ngực rắn chắc. 

" Em không muốn, không muốn nhìn thấy anh vì em mà phải chịu đau đớn. Vì nếu như thế trái tim em càng đau đớn hơn gấp vạn lần. Em đã sợ rằng cả đời này sẽ không còn được gặp lại anh nữa. " - Cô ngẹn ngào nói.

Hoya trong lòng một tràn rung động, cánh tay ôm chặt lấy cô. Đôi môi mỏng chạm vào vầng trán thanh tú, hôn sâu lên đó. 

" Ngốc quá, sao lại nói những lời như vậy? Mạng sống cả đời này của anh đều dành cho em. Anh làm sao có thể bỏ rơi em? Em là của anh, vì thế anh phải sống thật lâu để giữ chặt em bên người. Cả đời này em cũng không được phép rời xa anh. "

Trái tim cô theo lời nói hắn mà cảm giác ngọt ngào không tả xiết.

" Tại sao lại đối tốt với em như vậy? Vì em mà chịu đựng đau đớn như vậy? Em không đáng, em từ trước đến giờ chỉ toàn làm cho anh đau lòng thôi. "

Qri lại nức nở trong lòng hắn. 

" Đã bảo em đừng nói mấy lời ngốc nghếch đó nữa. Tất cả mọi chuyện đều là vì...anh quá yêu em, Lee Qri. "

Hoya cúi xuống hôn hết nước mắt của cô. Lại di chuyển xuống, hôn lên đôi môi nhỏ nhắn. Bá đạo chiếm giữ, mang theo sự rung động cùng triền miên trong đó.

" Hoya...em cũng rất yêu anh. " - Cô vòng tay ôm lấy cổ hắn. Cùng hắn chìm đắm vào nụ hôn ngọt ngào. Giờ phút này cô mới có thể hoàn toàn buông lỏng, thành thật với trái tim mình.

Hắn khóe miệng cong lên hài lòng. Tiếp tục chiếm đóng môi cô. 

Đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên. 

" Hoya... "

Qri giật mình muốn đẩy hắn ra.

Hoya đành miễn cưỡng buông cô ra. Đôi lông mày nhíu sâu. 

Thật là, hắn lại bắt đầu không vui với người quản gia này rồi.

" Có chuyện gì? " 

Cô nói vọng ra cửa. 

" Thưa tiểu thư, có Lee chủ tịch đến. " - Tiếng của Jo Mi Hye vang lên từ sau cánh cửa.

" Cha? "

Qri kinh ngạc, nhưng chưa kịp phản ứng gì thì cánh cửa đã bị đẩy ra. Lee Bong Soo chống gậy bước vào, bị làm cho sửng sốt cứng ngắc nhìn hai người. 

Thấy cô và Hoya ngồi trên giường, còn đang ôm nhau.

" Hai đứa... "

" Cha, sao cha lại đến đây? Chẳng phải cha đang ở Luân Đôn sao? "

Cô có chút mất tự nhiên đẩy hắn ra, đứng dậy khỏi giường nhìn người đứng ngay cửa.

Lee Bong Soo là người lớn, sống lâu năm như vậy, đầu đã hai thứ tóc tất nhiên nhạy cảm nhận ra chuyện gì xảy ra giữa hai người. 

Ông nheo mắt nhìn cô - " Là tối hôm qua đột nhiên Jiyeon gọi điện cho ta, con bé khóc lóc nói con đã bị bắt cóc. Ta đã sốt ruột chạy về đây, nhưng về đến đây ta lại nghe tin con đã được cứu nên ta cũng bớt lo lắng phần nào. "

Hoya muốn bước xuống giường nhưng ông đã nhìn hắn, chậm rãi lên tiếng ngăn lại - " Cậu cứ nằm yên đó đi, không cần phải đứng lên chào hỏi. "

" Vết thương không sao chứ? " - Lee Bong Soo giọng ôn tồn hỏi. 

Hắn nằm trên giường thấp giọng trả lời - " Không có gì nghiêm trọng, cám ơn chủ tịch đã quan tâm. "

" Không cần cám ơn. Cậu đã cứu Qri, người nên nói lời cám ơn là ta mới phải phép. " - Ông nghiêm túc trả lời. 

Không để Hoya kịp lên tiếng, Lee Bong Soo một lần nữa mở miệng - " Nhưng cho dù cậu có cứu con gái ta, thì cậu cũng nên biết ta vẫn sẽ không chấp nhận cậu và con gái ta ở cạnh nhau. Lee gia chỉ chấp nhận hôn ước với người thừa kế. "

Ngay lập tức Hoya lại định lên tiếng, nhưng lần này là cô cướp lời.

" Cha, con yêu anh ấy. " - Qri ánh mắt kiên định nhìn cha. Vừa nói, bàn tay cô nắm lấy tay hắn. 

Lee Bong Soo không nghĩ lại nghe chính miệng con gái mình thừa nhận như vậy. Ông nhíu mày nhìn cô - " Ta đã từng nói với con thứ tình cảm đó không được phép tồn tại trong thế giới của chúng ta. Vì vậy ta vẫn sẽ không chấp nhận chuyện này. "

" Nếu như cháu trở thành người thừa kế, trở thành người sở hữu tương lai của tập đoàn Park thị. Vậy thì Lee chủ tịch sẽ chấp nhận? " - Hoya đột ngột cất giọng.  

Lee Bong Soo nghiêm nghị đáp - " Phải, nếu như cậu là người thừa kế thì ta sẽ chấp nhận. Nhưng cậu hiện tại đã mất đi quyền thừa kế. "

" Được, sau khi vết thương lành hẳn, chủ tịch hãy cho cháu 3 tháng. Sau 3 tháng, cháu nhất định sẽ ngồi lên vị trí tổng giám đốc tập đoàn Park thị, điều hành tổng công ty. "

Hắn nghiêm túc nói. 

" Sao cậu chắc là mình làm được? Park Min Suk chưa chắc sẽ chấp nhận cho cậu bước chân trở về. "

" Cháu chắc chắn làm được. Nếu cháu làm được, đến lúc đó nhất định chủ tịch sẽ phải đồng ý cho cháu cùng Qri kết hôn. "

Lee Bong Soo khẽ nhíu mày suy ngẫm. Gương mặt già nua có chút nhăn lại - " Được, giao kèo này sẽ được đặt ra. Ta cho cậu thời hạn 3 tháng sau khi trị lành vết thương. Nếu cậu làm được, ta sẽ chấp nhận cho Qri cùng cậu kết hôn. "

" Thôi, ta có công việc phải đi trước, con ở lại đây chăm sóc cho cậu ta đi. "

Ông thấp giọng nói, sau đó cất bước ra ngoài.

Cánh cửa từ từ khép lại. Hoya ngay lập tức kéo cô ngồi xuống, vòng tay ôm lấy cô.

" Sao anh lại làm như vậy? " - Qri khó xử nhìn hắn.

" Làm gì cơ? "

" Anh đã nói không thích kinh doanh mà. Sao bây giờ lại... "

" Qri, anh đã suy nghĩ kỹ rồi. Chuyện thích hay không thích đối với anh không còn quan trọng nữa. Đối với anh, bây giờ em là chuyện quan trọng nhất. Anh muốn đường hoàng lấy em về làm vợ của anh, muốn mọi người phải công nhận em là người phụ nữ của anh, tất cả đều phải chúc phúc cho chúng ta. "

Hoya hôn hôn lên chóp mũi cô, yêu chiều nói.

Cô lo lắng nhìn hắn, nhỏ nhẹ hỏi - " Nhưng anh chắc mình sẽ làm được chứ? Thứ mà bản thân ghét sợ rằng sẽ không thể miễn cưỡng làm được. "

Hắn bật cười trước bộ dạng của cô, lại đưa tay nhéo má cô - " Qri, đúng là anh ghét kinh doanh nhưng không có nghĩa là anh không biết kinh doanh. "

" Thật chứ? "

Qri tròn mắt nhìn hắn.

" Tin anh đi, có được không? Vả lại anh còn có em là thần đồng trong thương giới ở bên cạnh, sợ gì không làm được. "

Hắn nhếch miệng ranh mãnh nói.

" Lẻo mép. "

Cô bất mãn nhìn hắn.

Hoya đột nhiên ôm lấy cô, gương mặt anh tuấn vùi vào hõm cổ trắng mịn, hít lấy hương thơm dịu nhẹ ngọt ngào. Hắn giọng khàn khàn lên tiếng.

" Qri, để có được em cho dù bất cứ điều gì anh cũng sẽ đánh đổi. "

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

_CHƯƠNG 42 : CÔ LẠI BỎ TRỐN_

" Nhưng anh cũng đừng vì như vậy mà miễn cưỡng bản thân. Nếu anh không thích thì đừng làm. "

Qri ngọt ngào, hai tay ôm lấy mặt hắn.

" Chẳng phải em đã từng nói, thứ em muốn nhất là tập đoàn Park thị? Vậy anh sẽ lấy cho em. " - Hoya cúi xuống nhìn cô nghiêm túc nói.

Cô nghe vậy vội vàng lên tiếng - " Hoya, em lúc đó chỉ là thuận miệng nói ra. Thực sự bây giờ những thứ đó đối với em không còn quan trọng nữa. "

Ngón tay thô ráp khẽ vuốt ve gò má trắng mịn của cô, hắn giọng trầm thấp hỏi - " Vậy em muốn gì? Em nói đi, tất cả anh đều có thể cho em. "

Qri lại lắc lắc đầu, vòng tay ôm cổ hắn - " Em không muốn gì cả. Ngoại trừ tình yêu của anh ra, thứ gì em cũng không cần đến. "

" Qri... "

Hắn hạnh phúc vô bờ, siết chặt cô trong vòng tay. Thì thầm gọi tên cô.

Bỗng nhiên Hoya chăm chú quan sát gương mặt xinh đẹp, như phát hiện ra điều gì đó. Sau đó khẽ chau mày. Bàn tay to lớn nắm nhẹ cằm cô, xoay mặt cô qua.

" Qri, là cô ả kia làm em ra như vậy? "

Hắn tức giận nhìn gò má còn sưng đỏ của cô.

Qri cắn cắn môi, chần chừ lên tiếng - " Em không sao, chỉ qua ngày mai là hết sưng thôi. "

Con ngươi đen láy co dãn nhất thời, không khó để nhận ra hắn là đang rất tức giận. 

" Qri, anh nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta! "

" Hoya, không cần phải như vậy. Em... "

" Suỵt. "

Ngón tay thon dài chặn lại trước môi cô, không để cô nói hết lời. 

Hoya bá đạo mở miệng - " Những chuyện này em không cần phải bận tâm đến, tất cả hãy để anh lo. Qri, tâm tư của em chỉ cần đặt hết vào anh là đủ, những người khác em đừng quan tâm đến. " 

Gương mặt anh tuấn lại muốn chạm đến môi cô nhưng một lần nữa lại bị phá hỏng bởi tiếng gõ cửa.

Hoya dừng động tác lại, hắn quả thực lần này nổi giận. Người quản gia này không biết giây phút riêng tư của người khác là gì sao? Từ nãy đến giờ cứ làm phiền cô và hắn. 

" Chuyện gì? " 

Hắn lạnh lùng quát khẽ. 

" Thưa cậu chủ, có Kim thiếu gia và Nam nhị thiếu gia đến thăm. Họ còn mang theo rất nhiều người. "

Jo Mi Hye đứng sau cánh cửa, chần chừ nói. 

" Nhiều người? " - Hoya cau mày. 

" Ta biết rồi. Bà lui đi, nói với bọn họ ta sẽ xuống ngay. "

 " Hoya... " 

Thấy hắn định bước xuống giường, cô liền ngăn lại.

" Anh đang bị thương, vừa mới tỉnh dậy không nên di chuyển nhiều. " 

" Vậy em giúp anh xuống lầu đi. " - Hắn cười cười nói. 

Qri có chút buồn cười liền gật đầu - " Được, ra đây để em đỡ anh. "

*********************************************

Qri đỡ hắn đi xuống cầu thang. 

Vừa bước xuống, cô đã nhìn thấy Woohyun và Myungsoo ngồi trên ghế sopha, xung quanh căn phòng chỉ toàn là vệ sĩ của bọn hắn. 

Nhưng điều làm cô kinh ngạc hơn hẳn chính là bên cạnh ghế sopha có một đám người bị trói quỳ trên sàn nhà, mặt mũi bị đánh bầm dập. Cô vẫn còn nhớ bọn chúng chính là đám vệ sĩ ngày hôm qua định giở trò với cô, kế bên chúng không ai khác ngoài kẻ chủ mưu Jung Eunji.

Cô đỡ hắn ngồi xuống cái ghế sopha đối diện. Rồi ngồi xuống bên cạnh hắn. Hoya không do dự vòng tay ôm lấy eo cô. 

" Hai người nha, tình cảm thắm thiết vừa thôi. " - Myungsoo trêu đùa nói. 

Hoya chỉ trừng mắt nhìn người đối diện - " Thôi đùa giỡn đi, mình còn chưa tính sổ với cậu. "  

Myungsoo nghe vậy liền làm mặt trù ụ như ủy khuất. 

Woohyun ngồi bên cạnh lắc đầu rồi mới lên tiếng - " Lão đại, đây là bọn người cậu ra lệnh giữ lại mạng sống. "

" Vậy còn Yang Seungho và đám vệ sĩ kia cậu xử lý thế nào rồi? " - Hắn thấp giọng hỏi. 

" Theo ý lão đại cậu, mình đã cho ép bọn chúng thành nước rồi. " 

Woohyun cười nhạt nói. 

" Tốt. " 

" Lôi cô ta ra đây. " - Hoya thấp giọng ra lệnh.

Ngay lập tức, một người vệ sĩ lôi Jung Eunji đang bị trói lại đến trước mặt hắn. Cô ta vẫn chưa bị làm gì nên thân thể còn nguyên vẹn. Myungsoo và Woohyun cũng không muốn ra tay vì cô ta là nữ nhân. 

Nhưng đêm hôm qua, hai người đã để Jung Eunji chứng kiến cảnh hành quyết Yang Seungho và người của hắn. Cô ta sợ hãi đến mức hét lên, mặt cắt không còn giọt máu.

Jung Eunji mặt mày trắng bệch, vừa nhìn thấy hắn liền bò tới, nắm ông quần hắn - " Hoya, cứu em. Xin anh tha cho em. Em không có làm gì hết, tất cả là do tên họ Yang kia làm ra, không phải em. " 

Hoya ngay lập tức một cước đá vào mặt cô ta, khiến cho Jung Eunji ngã lăn ra đất. 

" Đừng có dùng bàn tay dơ bẩn của cô chạm vào người tôi. Tôi đã từng cảnh cáo cô rồi, đến giờ phút này cô mới biết sợ sao? " - Hắn cất giọng lạnh lẽo.

" Không, em... " 

Cô ta sợ hãi giọng líu nhíu. 

" Cô đã đánh Qri? " - Hơi thở nguy hiểm từ câu hỏi của Hoya phát ra. 

" Là vì cô ta dám mắng em! " - Jung Eunji tức giận nhìn cô. 

Hắn ánh mắt lạnh lùng nhìn người quỳ dưới đất - " Được, cô còn dám mạnh miệng đến như vậy. Xem ra tôi không thể từ bi thêm nữa. Người đâu? "

Người vệ sĩ lúc nãy ngay lập tức lại gần đứng kế bên cô ta, chờ trực sẵn. 

" Tôi cho cô biết, kẻ nào dám động đến người phụ nữ của Park Hoya tôi thì chỉ có một con đường duy nhất chính là xuống địa ngục. Nhung trước khi cho cô xuống thì phải cho cô chịu đựng những gì cô đã gây ra cho Qri. " 

Khí thái của hắn lạnh đến mức cực điểm, khiến cho ai ngồi gần đó cũng lạnh run người. 

Jung Eunji nghe hắn nói cả người run lên.

" Tát cô ta, tát đến chừng nào tay ngươi không thể đánh nữa thì thôi. " - Hoya lạnh lùng ra lệnh với người vệ sĩ. 

" Không... " 

* Bốp... * 

Jung Eunji chưa kịp mở miệng thì người vệ sĩ đã nhanh chóng xuống tay đánh cô ta. Bàn tay to lớn của người đàn ông tát thẳng vào mặt cô ta nghe một tiếng rất lớn. 

* Bốp... * 

* Bốp... *

" ...... "

Người vệ sĩ đánh liên tục, hết bên má trái rồi đến má phải của cô ta. 

Jung Eunji dù vô cùng đau đớn nhưng cũng không có thời gian để kêu lên, cô ta bị tát liên tục đến mức không thở nổi. 

Woohyun và Myungsoo ngồi xem rất thích thú, vì bọn họ trước giờ cũng không ưa gì cô ta.

Tát hết gần nửa tiếng đồng hồ, người vệ sĩ mới bắt đầu mỏi tay dừng lại. Jung Eunji muốn gục xuống đất, hai má cô ta sưng phù đến mức bầm tím, khóe miệng cũng bị chảy máu.

" Xong rồi thì các người mang cô ta đến động chứa đi, cho cô ta biết mùi đàn ông là gì. " - Hoya cười lạnh một cái. 

Jung Eunji kinh hãi nhìn hắn. Cả người run bần bật, bị hai tên vệ sĩ xách tay lôi đi. 

" Không, không! Buông tôi ra... "

Cô ta hãi hùng hét lên nhưng đã bị lôi ra khỏi cửa. 

" Còn đám người này... "

Hoya di chuyển ánh mắt sang sáu tên vệ sĩ của Yang Seungho đang quỳ ở kia. Bọn chúng nhìn hắn mà lạnh run người. 

Chúng trước giờ vẫn thường nghe nói ông trùm Mafia khét tiếng của Tam Vương hội nổi tiếng là hành xử tàn nhẫn, ngày hôm qua lại chứng kiến cái chết của Yang Seungho, bọn chúng càng thêm sợ hãi. 

" Lão đại cậu tính xử lý chúng như thế nào? " - Myungsoo nghiêm túc lên tiếng.

Hoya ánh mắt u ám nhìn bọn chúng. 

Dám chạm vào Qri của hắn, hắn nhất định sẽ không cho bọn chúng toàn thây. 

Hắn chậm rãi thốt ra bốn từ, đậm mùi máu tanh. 

" Ngũ mã phanh thây. " 

" Được nha, nhưng mà hiện tại không có ngựa, chúng ta dùng xe chắc nhanh hơn nhiều. " - Myungsoo thích thú nói. 

" Vậy bọn chúng giao cho hai người các cậu. "

Hoya lạnh lùng nói, sau đó ôm lấy cô - " Qri, chúng ta lên lầu thôi. "  

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

" Hoya, anh cũng không nên làm như vậy. " 

Trở lại phòng, Qri đỡ hắn nằm lên giường rồi ngồi bên cạnh, nhỏ nhẹ nói. 

Hoya vòng tay phải ôm eo cô, đầu hắn gác lên vai cô, có chút uể oải lên tiếng - " Chuyện gì cơ? "

Nhìn bộ dạng lười biếng của hắn, cô liền lắc đầu cười khổ - " Ý em là chuyện của Jung Eunji, chỉ cần cảnh cáo một chút là được, anh không cần nhất thiết phải đối xử với cô ấy như vậy. Em không muốn nhìn thấy... "

" Qri, anh không phải làm vì em. " 

Đôi mắt Hoya khép hờ gục trên vai cô, nhẹ nhàng mở miệng cướp mất lời cô. 

Qri hơi ngạc nhiên vì lời nói của người đàn ông, cô khó hiểu nhìn hắn. Lại thấy khóe môi ranh mãnh cong lên một đường hoàn hảo. Hắn mở mắt ngồi thẳng dậy, chăm chú nhìn cô.

" Anh làm như vậy là vì anh. Vì cô ta dám làm tổn thương đến người phụ nữ anh yêu nhất, người nắm giữ trái tim anh. Cô ta làm em tổn thương chính là làm trái tim anh đau đớn. Bởi vậy anh muốn trừng phạt cô ta là vì bản thân mình. " - Hắn ôn nhu nói với cô. 

Qri lồng ngực rộn ràng, trái tim rung động từng đợt. 

Người đàn ông này thật là...

" Qri, chỉ cần chờ một thời gian nữa thôi. Anh nhất định sẽ đường đường chính chính biến em thành người phụ nữ của anh. Cùng em kết hôn. " 

Hoya ôm lấy thân thể mềm mại. Đôi môi thốt ra những lời hứa hẹn chắc nịch. 

Cô nghẹn ngào gật đầu. Cô sẽ chờ, bao lâu cũng sẽ chờ hắn.

Hoya chịu không được lại cúi xuống hôn cô. Môi hắn quấn quýt lấy cánh môi anh đào. Trêu ghẹo lưỡi cô. Nóng bỏng ma sát giữa hai khuôn miệng.

Qri hai tay đặt lên vai hắn. Cùng hắn tạo nên một vũ khúc triền miên ngọt ngào, thâm tình không dứt. 

*********************************************

Mấy tuần liền Hoya cùng cô đều ở trong biệt thự. Cô suốt ngày đều ở bên hắn, chăm sóc cho hắn. Cho dù cô muốn rời đi nửa bước, hắn cũng không cho. 

Hoya gần như dính như sam trên người cô.

Trong thời gian này, Jiyeon có đến thăm cô nhưng cũng chỉ gặp được vài phút, vì hắn ở bên cạnh mặt mày đen sầm. Cô cũng chỉ biết cười khổ dỗ dành hắn như một đứa trẻ mỗi khi hắn nổi giận. 

Mà Myungsoo cũng chịu khổ không kém, bị Hoya điều việc muốn tắc thở. Bắt hết đi điều tra chỗ này lại điều tra chỗ khác dù chỗ đó chưa chắc có lợi ích gì cho Tam Vương hội.

Cũng vì bị thương nên Qri nhất quyết không cho hắn động vào người cô. Trên người hắn vết thương đầy rẫy, một tay lại bị gãy. Bó bột thì làm sao có thể vận động mạnh? 

Hoya nhiều lúc lên cơn đói muốn ăn cô, nhưng vì hắn đang bị thương. Vả lại cô nhanh nhẹn trốn thoát nên hắn không làm gì được. Nhiều lần cũng mở miệng dụ dỗ bên tai Qri nhưng đều bị cô thẳng thắn cự tuyệt. 

Hắn là bị bỏ đói đến mức lồng lộn.

Một đêm, trên chiếc giường lớn hắn vòng tay ôm cô chìm vào giấc ngủ. Đến khuya, Qri bị đánh thức bởi tiếng điện thoại rung lên nằm dưới gối. 

Hoya vẫn còn đang say giấc. Cô khẽ nhấc cánh tay hắn qua một bên, ngồi dậy cầm lấy điện thoại ra khỏi phòng. 

Cô vừa bắt máy đã nghe thấy tiếng cha mình vang lên.

Một lúc sau, gương mặt xinh đẹp sửng sốt, ánh mắt vô cùng nghiêm trọng.

Sau đó cô hít thở sâu một cái, lại hé cửa nhìn người đàn ông đang nằm ngủ trên giường. Tay nắm chặt điện thoại, nhỏ giọng nói - " Con biết rồi, con sẽ lập tức bay qua đó. "  

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Sáng hôm sau, Hoya tỉnh dậy vẫn chưa mở mắt. Cánh tay định ôm lấy người con gái, nhưng giường bên cạnh hoàn toàn trống trơn.

Hắn giật mình mở mắt ngồi dậy, trừng mắt nhìn khoảng giường trống trải. Đột nhiên hắn có cảm giác không an tâm. Cô từ trước đến giờ buổi sáng cho dù có tỉnh dậy trước thì vẫn nằm trên giường chờ hắn cùng tỉnh giấc. 

Vội vã bước xuống giường, Hoya nhìn qua phòng tắm, lại xem xét phòng đọc sách, gần như tất cả các phòng hắn đều xem qua nhưng bóng dáng cô hắn vẫn không thấy đâu. Trong lòng hắn nóng như lửa đốt.

Hắn đi nhanh xuống lầu, lạnh lùng hỏi người quản gia. 

" Sáng giờ bà có thấy Qri đâu không? " 

" Thưa, chẳng phải tiểu thư ở trên phòng ngủ cùng cậu chủ vẫn chưa dậy hay sao? " - Jo Mi Hye khó hiểu đáp.

Cơn giận của hắn như muốn trào lên. 

Hoya gọi hết tất cả vệ sĩ có mặt trong ngôi biệt thự đến. Điên cuồng ra lệnh - " Các ngươi cho dù phải lục soát hết toàn bộ thành phố này, lục địa này cũng phải tìm cho ra cô ấy! Nếu không ta sẽ cho từng kẻ một trong các ngươi bị ép thành nước! Nghe rõ chưa? " 

Đám vệ sĩ nhìn thấy bộ dạng của hắn, sợ hãi đồng loạt cúi đầu nghe lệnh - " Vâng, thưa lão đại. "

Hoya tay nắm chặt thành quyền, gầm lên một tiếng hất đổ chiếc bàn thủy tinh trước mắt. Toàn bộ đồ vật kể cả chiếc bàn đều bể nát dưới tay hắn. 

Hoya bây giờ thực sự chỉ muốn giết người. Cơn giận trong lòng hắn như nước sôi ùng ục. Mạch máu của hắn muốn căng ra. Hắn dần trở nên phát điên.

Cô! Hắn không ngờ cô lại đối xử như vậy với hắn một lần nữa! 

Cô một lần nữa lại lén lúc rời bỏ hắn! 

Một lần nữa dám tự tiện bỏ trốn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro