Chương 43 + 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_CHƯƠNG 43 : HIỂU LẦM HÓA THÀNH NGỌT NGÀO_

Cánh cửa gỗ được đẩy nhẹ ra, bên trong là căn phòng ngủ tối om chìm trong bóng tối. Có thể nghe thấy được mùi rượu thoang thoảng đâu đây. Trên sàn nhà đầy rẫy các vỏ chai rượu nằm lăn lóc. 

Đối diện khung cửa sổ phòng ngủ được kê một chiếc ghế sopha đơn màu đỏ, che khuất đi ánh sáng ít ỏi của ánh trăng chiếu vào căn phòng.

Người đàn ông cao lớn ngồi trên ghế đối diện với khung cửa sổ. Không thể thấy được gương mặt hắn, nhưng lại có thể nhìn thấy cái bóng của hắn in dài trên mặt đất. 

Cái bóng đen lạnh lẽo cùng tĩnh mịch. Hơi thở hắn thô ráp nồng nặc mùi rượu. 

Một người vệ sĩ bước vào trong phòng, đứng đằng sau chiếc ghế cúi người cung kính nói.

" Thưa lão đại, chúng tôi điều tra được Lee tiểu thư đã mua một vé máy bay bay đến thành phố Berlin nước Đức vào rạng sáng ngày hôm nay. " 

Anh ta vừa dứt lời, ngay lập tức ly rượu thủy tinh trên tay người đàn ông bị bóp nát đến mức vỡ ra. Từng mảnh thủy tinh đâm sâu vào da thịt hắn. Nhưng Hoya một chút cũng không cảm thấy đau đớn.

Trong lòng hắn còn đau đớn hơn gấp vạn lần, trái tim dường như bị ai xé nát. Hắn còn nhớ rõ từng câu từng chữ cô đã nói với hắn. 

" Hoya...em yêu anh. Suốt đời này chỉ yêu một mình anh, chỉ sẽ ở bên cạnh người đàn ông tên là Park Hoya... "

Tất cả chỉ là lừa gạt thôi sao? 

Hoya không ngờ sau bao nhiêu tình cảm hắn dành cho cô, vậy mà cô lại một lần nữa tàn nhẫn vứt bỏ tất cả. Hắn tưởng rằng mình đã có thể nắm giữ trái tim cô, nhưng thóa ra tất cả đều là do hắn ảo tưởng. 

Yêu càng sâu thì hận càng nhiều. Làm sao hắn có thể tha thứ cho cô?

Lee Qri, nếu lần này tôi bắt được em thì suốt đời suốt kiếp này em cũng đừng hòng rời khỏi tôi nửa bước. 

Tôi nhất định dùng dây trói chặt em vào cơ thể tôi. Để em không có cách nào bỏ trốn! 

" Ngươi lui đi. " 

Một lúc sau Hoya giọng khàn khàn lên tiếng. 

" Vâng, thưa lão đại. " - Người vệ sĩ cẩn trọng cúi đầu rồi lùi ra khỏi phòng.

***********************************************

- Thành phố Berlin - Đức - 

......Công ty Gemma...... 

Qri rời khỏi phòng họp đã là lúc mặt trời vừa lặn. Theo sau cô là người thư kí thân cận. 

Bước vào trong thang máy, cô thấp giọng lên tiếng - " Mọi chuyện còn lại giao lại cho anh. Anh tự biết sắp xếp rồi chứ? " 

" Vâng, thưa tổng giám đốc cứ yên tâm. Tôi sẽ sắp xếp ổn thoả. " - Luke kính cẩn đáp.

Ra khỏi công ty, Qri ngồi vào đằng sau chiếc Maybach màu trắng. Lạnh lùng ra lệnh - " Về khách sạn KingWorld. " 

Người tài xế nghe lệnh, khởi động máy nhanh chóng cho xe rời đi. Qri ngồi trong xe ngước nhìn ra bên ngoài cửa sổ, hai tay day day mi tâm. 

Từ lúc xuống máy bay đến giờ, cô đều là ở trong phòng họp công ty xử lý công việc. Chưa được ăn uống hay nghỉ ngơi gì cả. Tinh thần không tránh được có chút mệt mỏi.

Cha cô nửa đêm gấp gáp gọi điện cho cô là vì có một chút rắc rối ở công ty ở Đức. Chuyện này ở mức độ khá nghiêm trọng, sơ sót cũng có thể ảnh hưởng đến tập đoàn rất nhiều nên chỉ có thể giao cho cô xử lý. 

Gemma tuy là một công ty thuộc chi nhánh của tập đoàn Auheron nhưng sức ảnh hưởng của nó rất lớn, mỗi năm đều thâu về cho tập đoàn lợi nhuận khổng lồ. Tầm quan trọng là không thể thiếu.

Vì chuyện này rất gấp cần phải xử lý nhanh, Qri bất đắc dĩ nên mới lựa chọn trốn đi mà không kịp báo cho hắn. Chắc hẳn, Hoya rất không vui. 

Cô vẫn đang suy nghĩ xem khi trở về nên dỗ dành hắn ra sao mới chịu nguôi giận.  

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

......Khách sạn KingWorld......

Thang máy chạy thẳng lên tầng trên cùng của khách sạn. Qri ra khỏi thang máy, rút chiếc thẻ từ trong túi xách ra, cà lên máy khóa được gắn trên cánh cửa phòng tổng thống. 

Chiếc máy kêu lên một tiếng ' tít ' rồi chớp đèn mở khóa. Cô đẩy cửa bước vào, định với tay bật đèn cảm ứng. 

Bất thình lình, người nào đó đẩy mạnh Qri vào cánh cửa. Cô giật mình hoảng hốt chưa kịp kêu lên thì bị người đó ép chặt vào cánh cửa. Hắn điên cuồng hôn cô. Hơi thở của hắn càn quét môi cô, cuốn lấy hơi thở yếu ớt. 

Thoạt đầu Qri sửng sốt ra tay đánh người đàn ông, nhưng hắn cả người cao lớn như bức tường rắn chắc giam giữ cô. Sau đó cô lại ngửi thấy hương thơm nam tính quen thuộc. Cảm nhận đôi môi mỏng quen thuộc nhấm nháp môi cô, Qri càng giật mình.

Cô tay chân loạng choạng với tới bật đèn. Ánh sáng phát ra chiếu rọi lên gương mặt anh tuấn mị hoặc, ngũ quan hoàn hảo bất phàm. 

" Hoya... " 

Qri không thể lên tiếng nổi khi mà hắn cứ liên tục tấn công môi cô. Hai cánh tay to lớn ôm chặt lấy cơ thể mềm mại, nhấc bổng cô lên, hắn đi nhanh vào phòng ngủ. 

" A... " 

Cô bị hắn ném xuống chiếc giường cao cấp cỡ lớn không thương tiếc. 

" Hoya... "

Qri muốn mở miệng nhưng hắn đã nằm đè lên người cô, cúi xuống ngấu nghiến đôi môi anh đào như trút bỏ giận dữ. 

Cánh môi của cô bị hắn cắn mút cuồng dã. Hoya ép chặt cô xuống giường, thân thể cứng rắn cảm nhận từng đường cong mê người trên cơ thể cô. Làm hắn dục vọng sâu thẳm như muốn bùng lên.

Lưỡi hắn sục sạo trong khoang miệng cô, tìm kiếm lưỡi cô quấn lấy chặt chẽ mà mút. Môi hắn ma sát khít chặt với môi cô, mê hoặc nóng bỏng. Hoya hôn lên cánh môi đầy thô bạo làm cô cơ hồ muốn nghẹt thở lại có chút đau. 

" Hoya...Dừng lại, dừng lại đi. " - Qri hai tay muốn đẩy hắn ra. 

" Dừng? Không bao giờ. Hôm nay tôi sẽ bắt em trả giá vì một lần nữa em to gan dám tự tiện rời bỏ tôi! "

Hắn tức giận gầm lên. 

" Rời bỏ? Hoya, anh đang nói cái gì vậy? " 

Cô chống tay lên ngực hắn, muốn cản hành động của hắn lại. Đôi môi đã bị hắn hôn đến mức sưng tấy. Ánh mắt khó hiểu nhìn người bên trên.

Hoya đôi mắt sắc bén nhìn cô. Cất giọng đầy giận dữ - " Em là nửa đêm trốn khỏi biệt thự. Em tưởng rằng bay ra nước ngoài thì có thể cao chạy xa bay sao? Em muốn rời bỏ tôi? Dẹp ngay ý nghĩ đó đi, em cả đời này cũng không thoát khỏi tay tôi, em là thuộc quyền sở hữu của tôi! "  

Nghe lời nói của hắn, cô liền giật mình vội vã lên tiếng - " Hoya, anh hiểu lầm rồi. Tất cả mọi chuyện không phải như anh nghĩ đâu. "

" Không phải như tôi nghĩ? Vậy em muốn tôi phải nghĩ như thế nào? " 

Hoya lạnh lùng nói. 

" Hoya, anh nghe em nói. Hôm qua, khoảng 1 giờ sáng cha em gọi điện đến nói công ty ở Đức đang gặp rắc rối rất nghiêm trọng, nên cần phải giải quyết gấp.

Em là tổng giám đốc cũng là người thừa kế, em không thể không có trách nhiệm với tập đoàn. Mọi chuyện lại quá gấp gáp nên em mới bất đắc dĩ phải đi vào lúc nửa đêm. Em sợ làm anh thức giấc nên không báo cho anh. " 

Qri nhỏ giọng giải thích. 

Hắn ngồi dậy, đôi môi mỏng mím chặt nhìn cô. Cơ mặt hắn đã dãn ra đôi chút.

Cô thấy thế vội vội vàng vàng vòng tay ôm cổ hắn - " Em xin lỗi, là lỗi của em. Anh đừng giận nữa có được không? Em chỉ định sau khi giải quyết xong công việc sẽ ngay lập tức bay về với anh. Em không có nói dối, khi em đi chỉ đem theo túi xách và hai bộ đồ, còn lại tất cả đồ đạc em đều để lại ở biệt thự mà. "

Hoya nhìn thấy bộ dạng khẩn trương của cô, lòng hắn như mềm ra. Không nỡ lòng nào trách cứ cô. Hắn hai tay ôm chầm lấy thân thể nhỏ nhắn, gương mặt anh tuấn chui rúc vào hõm cổ trắng nõn của cô, hít lấy hương thơm mê hoặc. 

Hắn lúc nào cũng rất sợ, cũng rất lo lắng sẽ có một ngày cô lại rời bỏ hắn. Tình yêu chính là như vậy, càng yêu lại càng sợ mất. 

" Anh đừng giận nữa có được không? " - Giọng cô dịu dàng năn nỉ người đàn ông một lần nữa.

Hoya không trả lời. Cô chỉ cảm nhận thấy tiếng thở dài của hắn bên vai cô. Qri không ngờ hắn lại bay đến đây, càng không ngờ hắn lại tức giận đến như vậy. Có lẽ cô không nên tự hành động như vậy. 

Đã biết hắn thường cảm thấy bất an vậy mà cô lại bỏ đi không nói một lời. Lần này quả thật là cô có phần không đúng. 

" Lúc nãy anh có làm em đau không? " 

Giọng hắn trầm khàn vang lên.

Qri vội lắc đầu. Đau lòng ôm lấy hắn. Lại phát hiện mùi rượu trên cơ thể hắn. Cô sốt ruột lo lắng mở miệng hỏi - " Hoya, anh lại uống rượu sao? Em đã nói không cho phép anh uống rượu nữa cơ mà. " 

Hơi thở hắn thô ráp, khẽ hít thở. 

Hoya hai tay vẫn siết chặt cơ thể cô. Cất giọng khàn khàn - " Anh có uống một ít. Vì anh cứ nghĩ em lại rời bỏ anh. "

Giờ đây hắn cảm thấy bản thân mình mềm yếu hơn bao giờ hết. Cuộc sống của hắn thực sự hoàn toàn phụ thuộc vào cô. Tất cả đều dựa dẫm vào cô. 

Hoya hắn không thể không có cô ở bên cạnh. Cô chính là hơi thở của hắn, không có cô cũng giống như hắn sống mà không thể thở.

" Người đàn ông ngốc, anh không tin em sao? Rượu rất có hại cho sức khoẻ của anh. Từ nay về sau nhất định em không cho anh uống rượu nữa. " - Cô nhẹ giọng nói lời trách móc.

Sau đó Qri nhìn xuống tay hắn lại giật mình thảng thốt, đôi lông mày lá liễu nhíu chặt - " Anh sao lại để bị thương như vậy? " 

Tay hắn vừa được tháo bột chưa bao lâu mà bây giờ trên bàn tay lại bị băng bó một lớp dày như vậy. Làm cô cứ lo lắng sốt ruột không thôi. 

" Anh không sao, em không cần phải lo. "

" Sao lại bảo không sao? Em làm sao mà không lo cho anh được. Anh cứ suốt ngày làm bản thân bị thương như vậy, làm em rất lo lắng. Anh có biết không? " 

Cô nói như muốn khóc, cổ họng dường như nghẹn lại. 

" Qri...anh xin lỗi. " 

Trái tim hắn thổn thức vì lời nói của cô. Giây sau Hoya đã ngay lập tức chiếm đóng môi cô. Quấn lấy đoạn lưỡi mềm mại, hút hết tư vị ngọt ngào.

Cánh môi cô bị hắn đoạt chiếm, tấn công mạnh mẽ. Tất cả khao khát trong lòng dường như đều bộc phát vào nụ hôn của hắn. 

Park Hoya hắn cả đời muốn có được đôi môi này, hương thơm này, thân thể này, trái tim này của cô. Tất cả đều phải là của hắn.

Qri hô hấp gấp gáp. Hai bàn tay phấn hồng ôm chặt gáy của hắn, từng ngón tay thanh mảnh luồng vào mái tóc bồng bềnh của hắn. Hơi thở yếu ớt của cô hòa quyện vào hơi thở nam tính thô ráp tạo nên một luồn không khí nóng bỏng dâng lên trong cơ thể hai người. 

Lee Qri cô yêu người đàn ông này vô cùng.

" Anh yêu em, rất yêu em... " - Hoya nhẹ nhàng nỉ non lời yêu bên tai cô.

" Em cũng rất yêu anh. " - Qri cảm thấy ngọt ngào trong lòng, chậm rãi đáp. 

Một lúc sau hắn day dưa tạm thời rời xa môi cô, thấp giọng nói - " Qri, anh suy nghĩ kỹ rồi. Ngày mai về Seoul chúng ta cùng nhau đi đăng kí kết hôn đi. " 

" Nhưng chẳng phải anh nói... "

" Anh biết mình đã hứa với cha em sau khi có được Park thị mới được phép cùng em kết hôn. Nhưng anh không thể đợi được nữa, anh muốn có em ngay bây giờ, muốn luật pháp thừa nhận em là vợ của anh. 

Chúng ta chỉ đi đăng kí thôi, sau khi anh thực hiện lời hứa với cha em thì lúc đó chúng ta hãy cử hành hôn lễ. " 

" Hoya, em cảm thấy chuyện này... " - Qri dè dặt lên tiếng.

" Qri, em trước sau gì cũng phải gả cho anh mà thôi. Em là người phụ nữ của anh. Người được phép ở bên cạnh em chỉ có thể là Park Hoya này. " 

Hắn kiên quyết mở miệng. 

" Anh đó, bá đạo vừa thôi. " - Cô bất mãn nhìn hắn. Cuối cùng cũng đành phải gật đầu đồng ý. 

Cô còn có sự lựa chọn nào khác sao? Với lại hắn là người đàn ông cô yêu, cô còn phải dè chừng điều gì chứ?

Cô yêu hắn cũng đã quyết định trở thành vợ của hắn, thì cho dù sớm hay muộn cùng đâu còn quan trọng.  

Hoya khóe miệng giơ cao vô cùng hài lòng. Đột nhiên hắn ôm chầm lấy cô, đè cô nằm xuống dưới thân. 

" Qri, vết thương của anh lành rồi. " 

Đối diện với ánh mắt nóng bỏng của hắn, cô đương nhiên biết hắn muốn gì. Qri khẽ nuốt nước bọt. 

Hắn sẽ không đòi hết nợ của mấy tuần qua chứ?

" Vậy thì làm sao? " - Cô ra vẻ tự nhiên nhất mở miệng hỏi. 

" Còn hỏi sao? Qri, em hành hạ anh bao nhiêu lâu vậy rồi. Hôm nay phải đền bù cho anh chứ? "  

Hắn xấu xa lên tiếng. 

Bàn tay to lớn bắt đầu thăm dò cơ thể cô, vuốt từng đường cong đẫy đà. Hoya cắn nhẹ lên vành tai tinh xảo của cô, giọng trầm khàn gợi cảm dụ dỗ cô - " Qri, anh muốn em. Muốn được lạc lối trong cơ thể mềm mại của em... "

Qri mặt đỏ bừng bừng, xấu hổ đến mức chỉ muốn kiếm cái lỗ chui vào. Người đàn ông này thật không biết xấu hổ. Lại dám ngang nhiên nói ra những lời vô sỉ như vậy. 

Từ từ quần áo trên cơ thể hai người đều rơi xuống tấm thảm lông. Trên chiếc giường lớn màu đỏ, bắt đầu một cuộc hoan ái ngọt ngào. Người đàn ông thân thể tráng kiện cứng rắn như thép bao bọc người con gái nhỏ nhắn.

Tiếng rên rỉ kiều mị vang lên hòa vào hơi thở đục ngầu của người đàn ông. Một tiếng gầm nhẹ trong họng, cũng là lúc mọi động tác trở nên cuồng dã. Người con gái quấn chặt lấy cơ thể người đàn ông như dây leo. Bám lấy bờ vai to lớn, nương theo từng nhịp điệu kích tình.

Hai cơ thể dính chặt vào nhau. Cùng nhau va chạm, cùng nhau cảm nhận, cùng nhau hít thở, tất cả đều như muốn hòa nhập lại làm một. Tạo nên một vũ khúc ái tình, lạc vào trong bóng đêm mờ ảo. Nóng bỏng như dung nham phun trào. Khiến cả hai người muốn bừng cháy lên vì nhau.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

_CHƯƠNG 44 : CON ĐƯỜNG HẦM TÌNH YÊU_(END)

Sáng hôm sau, cô và hắn rời khỏi Berlin về Seoul. 

Hoya quả thực vừa xuống máy bay đã lôi cô đến cục dân chính đăng kí kết hôn. Tất nhiên là chuyện này không thể cho Lee Bong Soo biết, nếu không cha cô sẽ nổi trận lôi đình.

Sau khi vết thương lành hẳn, Hoya đã đến gặp cha hắn. 

10 năm nay, hắn không mấy lần gặp Park Min Suk. Hai cha con gần như cắt đứt liên lạc hoàn toàn. Seo Mina cũng đã khuyên hắn trở về xin lỗi cha, nhưng Hoya chưa bao giờ nghe lời. Ngày hôm nay là vì cô nên hắn mới đến gặp cha, nhưng không phải để xin lỗi mà là thương lượng.

Mấy năm nay, tuy rằng Park thị vẫn nắm vững vị trí là tập đoàn hùng mạnh nhất châu Á, nhưng vị thế của Park Min Suk trong tập đoàn đã có phần giảm sút. Vì ông không có người thừa kế nên các cổ đông có phần nghi ngại. 

Lúc đầu khi nhìn thấy Hoya, ông tất nhiên vẫn còn rất giận ra lệnh đuổi hắn. Nhưng hắn lại ngang nhiên ngồi xuống trước mặt Park Min Suk, thong thả nhả ra từng chữ.

" Thưa cha, con muốn được quay trở lại thừa kế tập đoàn. "

Nghe hắn nói, ông lão bật cười lạt lẽo sau đó giận dữ nói - " Anh xem tôi là cái gì? Nghĩ bản thân mình là ai? Muốn vứt bỏ thì vứt bỏ tất cả, bây giờ lại muốn quay lại nhận. Anh nghĩ tôi sẽ đồng ý sao? " 

" Cha sẽ đồng ý. " - Đôi môi ranh mãnh cong lên, chắc nịch lên tiếng. 

" Anh dựa vào cái gì mà dám nói như vậy? "

" Bởi vì trong chuyện này cha cần con hơn là con cần cha. " 

Park Min Suk lại bật cười, lạnh lùng mở miệng - " Nực cười, anh dựa vào đâu mà nói tôi cần anh. " 

" Thưa cha, 10 năm nay trong ngoài Park thị vì biết cha không có người thừa kế, sức khoẻ của cha lại có phần nhiều giảm sút nên đã có một số kẻ lăm le vị trí chủ tịch của cha. Không phải sao?

Trong các cuộc họp đại hội cổ đông, lời nói của cha cũng không còn được trọng lượng như trước. Vì vậy con nghĩ nếu như con có thể lấy lại quyền thừa kế, đối với cha là lợi chứ không có hại. "  

" Chỉ vì điều này mà anh nghĩ tôi cần đến anh? Tôi cho anh biết vị trí người thừa kế này có hàng vạn người muốn, tôi có thể dễ dàng kiếm một người khác thay thế anh. Đứa con nghiệt tổ nghiệt tông như anh tôi vốn dĩ không cần đến. " - Park Min Suk nhướn mày.

Lần này hắn lại cười nhạt - " Thưa cha, giống như lời cha nói con là đứa con nghiệt tổ nghiệt tông. Nhưng xét cho cùng vẫn là đứa con do chính cha sinh ra. Nếu như thực sự cha muốn kiếm một người thừa kế khác để thay thế...vậy thì vì sao 10 năm nay cha không làm?

Con nghĩ lý do là gì cha cũng đã hiểu. Con muốn trở về thừa kế Park thị là để giúp sức cho cha giữ vững vị trí của mình. Mong cha hãy suy nghĩ thật kỹ lưỡng, có con là điều bất lợi hay có lợi. "

Ông lão trước mắt gương mặt khẽ nhăn lại, cau mày nhìn hắn. Hừ lạnh một cái. 

Park Min Suk thật sự không thể không thừa nhận hắn nói quả thực không sai. Ông quả thực rất cần một người thừa kế, một người có thể củng cố vững chắc vị trí chủ tịch của ông.

Hoya đã thuyết phục được cha của hắn mà không phải chịu bất cứ sự uy hiếp nào. Park Min Suk tuy còn rất giận nhưng là không còn cách nào khác, đành miễn cưỡng chấp nhận cho hắn thừa kế trở lại. Đưa hắn ngồi lên vị trí tổng giám đốc tài chính của tập đoàn.

Ngay lập tức bố cục trong tổng công ty dường như được sắp xếp lại hoàn toàn. Vị trí chủ tịch của Park Min Suk được nâng lên rất nhiều.

Báo chí truyền thông xôn xao đưa tin liên tục về tổng giám đốc mới của tập đoàn Park thị. Thiếu gia nhà họ Park đã quay trở lại giành lấy quyền thừa kế. 

Chỉ mới vài tháng ngồi lên chiếc ghế tổng giám đốc, nhưng hắn đã tỏ rõ cho mọi người thấy thực lực của bản thân. Khi mà liên tục đưa ra những chính sách mới, đầu tư vào những hạng mục đem lại lợi nhuận khổng lồ cho tập đoàn.

Đến cả Qri cũng bị làm cho bất ngờ trước tài trí của hắn trong khoảng kinh doanh. Giải quyết công việc nhanh gọn hoàn hảo, lựa chọn chuẩn mực sắc bén. Có tầm nhìn rất xa lại biết khai thông mọi chuyện. Hắn vốn dĩ không cần đến cô giúp đỡ.

Cái tên Hoya trước giờ đã nổi tiếng nay lại càng nổi tiếng hơn. Trở thành vị tổng tài quyền lực trong giới thương nghiệp châu Á, một lãnh huyết sát thủ trong giới hắc bạch đạo. 

Giới quý cô vì thế mà đêm ngày đều mơ mộng về hắn.

Đúng 3 tháng sau khi hắn đã nắm giữ quyền hành của mình trong tập đoàn, các phe cánh đều đổ vào hắn. Hoya ngay lập tức tuyên bố ngày kết hôn cùng cô. Cùng lúc, hắn lên tiếng công khai mẹ ruột của mình chính là Seo Mina. 

Giới truyền thông vô cùng sửng sốt, không ít bài báo giật tít được đưa ra. Nhưng là vẫn không thể nào làm ảnh hưởng đến quyền lực của hắn.

Park Min Suk khi nghe được việc này, lại một lần nữa nổi cơn lôi đình nhưng ông không thể làm gì được. Bởi vì phe cánh trong tập đoàn bây giờ đều thuộc về Hoya, quyền lực của hắn rất lớn. 

Đôi khi trọng lượng trong lời nói còn hơn cả ông. Vậy nên Park Min Suk chỉ có thể im lặng cho qua việc này.

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Cuối tuần, Qri cùng Jiyeon ra ngoài dạo phố mua sắm. Từ lúc đi đăng kí kết hôn, Hoya có phần nới lỏng cho cô nhiều hơn. Nhưng cô cũng phải năn nỉ gãy lưỡi để hắn cho phép cô đi ra ngoài cùng Jiyeon mà không có vệ sĩ bảo vệ. 

Từ vụ Qri bị bắt cóc đến giờ, hắn không thích Jiyeon đưa cô đi đâu cả. Cả hai người đều không ưa nhau, tuy không thể hiện ra ngoài mặt nhưng mà lúc nào cũng làm cô đứng giữa khổ sở chọn lựa.

" Này cậu thực sự lấy tên họ Park đó sao? " 

Ngồi trong quán cà phê, Jiyeon mặt hậm hực hỏi. 

Cô thở hắt ra gật gật đầu - " Phải, mình là muốn kết hôn cùng Hoya. " 

" Mà hôm đó cậu nhất định phải làm phù dâu cho mình đấy. " - Qri tươi cười nói.

Cô nàng ngồi đối diện tặc lưỡi - " Thật là, mình không muốn đụng mặt tên đó chút nào. Cậu không biết đâu, lúc nghe tin cậu bị bắt cóc, ánh mắt của anh ta như muốn nhào vô giết mình vậy. Cũng may là có Myungsoo nói giúp. " 

" Anh ấy vì quá lo cho mình nên mới như vậy, cậu thông cảm đi mà. "

" Biết rồi, biết rồi. Mình biết tên họ Park đó yêu cậu đến chết rồi. "

Cô lắc đầu cười khổm sau đó đột nhiên phát hiện ra điều bất bình thường liền nghi hoặc nhìn người đối diện - " Mà sao hôm nay cậu lại gọi thẳng tên Myungsoo nghe thân thiết quá vậy? Không gọi là tên bê đê này nọ nữa sao? "

Jiyeon có chút giật mình, hắng giọng một cái - " Ờ thì...mình cảm thấy gọi như vậy có chút bất lịch sự quá nên đổi qua gọi tên thôi. "

" Cậu đó nha, mình cảm thấy kỳ lạ là cậu từng nói chỉ ở Seoul một thời gian ngắn rồi bay về Luân Đôn liền...vậy mà mấy tháng rồi cậu vẫn cắm rễ ở đây. " - Cô nghiêng đầu hỏi. 

Cô nàng mất tự nhiên trừng mắt nhìn cô, giọng điệu luống cuống - " Này...Chẳng lẽ cậu không muốn mình ở đây lâu với cậu hay sao? Mình là có lòng tốt ở đây chăm sóc cho cậu, vậy mà cậu còn nói. " 

Qri chớp chớp hàng lông mi công vút.

" Vậy sao? Mình hôm qua còn nghe nói Myungsoo đã đưa cậu về biệt thự Aries. " 

" Thì cậu cũng biết mình không biết rành đường Seoul mà, nên mới bất đắc dĩ nhờ anh ta. " - Giọng cô nàng hơi biến đổi.

" Vậy thì cũng thật kì lạ, cậu đến Seoul cũng đã được hơn 4 tháng. Vậy mà vẫn không nhớ được đường về nhà sao? Còn nữa, lúc trước mỗi lần mình nhờ Myungsoo chở cậu là cậu ta nhất quyết không chịu, vậy mà bây giờ chỉ cần cậu mở miệng là cậu ta ngay lập tức bay đến. " - Cô nheo mắt nghi ngờ hỏi. 

" Ý cậu là gì? "

Jiyeon cử chỉ mất tự nhiên cầm ly trà lên uống. 

" Ý mình là gì cậu hiểu mà. Nhưng thôi mình không nói, bảo mất công cậu lại nói mình nhiều chuyện. " - Qri nhún vai trưng ra bộ mặt vô tội. 

" Này, mình nói thế lúc nào chứ? Cậu đừng có biến mình thành người có lỗi nha. " 

Cô nàng nhoẻn miệng cười.

Đang nói chuyện vui vẻ, cô bỗng dưng nhìn đồng hồ rồi quay sang nói với Jiyeon - " Thôi, sắp đến giờ trưa rồi. Mình phải đi đây. " 

" Lại đi gặp người đàn ông của cậu à? " 

Vẻ mặt cô nàng hơi trùng xuống. 

" Thông cảm cho mình đi, mình đã có hẹn với anh ấy trưa hôm nay rồi. " 

Qri giở giọng năn nỉ.

" Biết rồi, biết rồi. Cậu mau đi đi, không thôi người đàn ông của cậu lại nổi trận lôi đình đến kiếm mình thắt cổ. " - Jiyeon xua xua tay. 

Cô buồn cười lắc đầu. 

" Được rồi, mình đi đây. Tạm biệt. " 

" Bye bye. " 

***********************************************

......Tổng công ty Park thị......

Qri vào thang máy, đi thẳng lên tầng trên cùng của tòa cao ốc. 

Vừa bước ra khỏi thang máy, người thư ký của tổng giám đốc đã nhận ra cô. 

" Lee tiểu thư... " 

Anh ta nhanh chóng cúi đầu chào. 

Cô mỉm cười lên tiếng - " Hoya đâu? Anh ấy có trong phòng làm việc không? " 

" Thưa, Park tổng đang bận họp. Có thể một lát nữa mới xong. Có cần tôi nói với Park tổng một tiếng không thưa tiểu thư? "

Qri liền lắc đầu - " Không cần đâu, cứ để anh ấy tập trung giải quyết công việc. Tôi sẽ vào phòng làm việc đợi anh ấy. "

" Vâng thưa tiểu thư, mời đi lối này. " 

Người thư kí bước đến cánh cửa gỗ lớn, đẩy cửa ra mời cô vào. 

" Cám ơn, anh cứ đi làm việc của mình đi. Không cần quan tâm đến tôi đâu. " 

Qri gật đầu một cái rồi bước vào phòng đóng cửa lại. Đây là lần đầu tiên cô bước vào phòng làm việc của hắn. Quả là rất rộng lớn, sang trọng, tinh tế lại trang nhã với hai màu chủ đạo là màu trắng đen.

Cô cởi áo khoác vắt lên thành ghế, rồi ngồi xuống ghế sopha dài màu trắng. Tùy ý lấy một cuốn tạp chí trên bàn để ngồi đọc chờ hắn. 

Khoảng 15 phút sau, cánh cửa phòng được đẩy mạnh ra. Người đàn ông mặc bộ âu phục đắt tiền, thân hình cao lớn bước vào. Gương mặt hắn anh tuấn lạnh lùng, khí thái vương giả bức người khiến cho ai ai cũng cúi đầu trước hắn.

Vừa bước vào phòng làm việc, Hoya đã nhìn thấy thân ảnh xinh đẹp quen thuộc ngồi trên ghế sopha đọc báo. Liền ngạc nhiên, gương mặt hắn có chút dãn ra, vẻ mặt chứa đầy nhu tình.  

" Qri... " 

Nghe tiếng động, Qri ngay lập tức đặt tờ tạp chí xuống, chạy đến chỗ hắn. Gương mặt xinh đẹp thoáng nét vui mừng lại lo lắng. 

" Hoya, anh họp xong rồi sao? Có mệt lắm không? "

Hoya lắc đầu, kéo cô ngồi xuống ghế sopha. Đặt cô ngồi trên đùi, đầu hắn gác lên vai cô. 

" Sao em không chờ anh đến đón? " 

Qri nở nụ cười - " Em đi mua sắm gần đây nên tiện thể ghé qua luôn. Không cần phải mắc công anh. " 

" Anh mệt à? " - Cô lại lo lắng hỏi. 

" Không có, chỉ là anh nhớ em quá thôi. "

Hắn cất giọng trầm khàn. Đặt lên cần cổ cô một nụ hôn. Khẽ cắn cắn. 

Qri có chút nhột liền bật cười thành tiếng. 

Nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của cô mà trong lòng hắn liền ngọt ngào như kẹo mạch nha. 

" Hoya, đừng đùa nữa. Chúng ta phải đi thôi. Đã có hẹn với nhà thiết kế đồ cưới thì phải đúng giờ chứ? " 

Cô cười cười nói.

Hoya khóe miệng cong thành một đường hài lòng, nhéo má cô - " Được rồi, đi thôi. Anh còn nóng lòng hơn cả em nữa. " 

Sau đó cô và hắn rời khỏi tổng công ty. Hoya lái xe đưa cô đi đến một cửa hàng áo cưới cao cấp. Ở đây, cô và hắn đã đặt sẵn nhà thiết kế nổi tiếng một bộ váy cưới riêng biệt.

Lúc nhân viên cửa hàng vén tấm màn lụa lên, Qri từ trong phòng thử đồ bước ra thì tất cả mọi người có mặt ở đó dường như nín thở vì vẻ đẹp của cô. 

Qri bình thường vốn dĩ đã xinh đẹp như một nữ thần. Nay lại khoác lên mình bộ váy cưới màu trắng lộng lẫy, tinh khôi. Khiến cho người người bị mê hoặc.

Hoya đặt tờ tạp chí trên tay xuống, có chút cứng ngắc nhìn cô. Ánh mắt của hắn hoàn toàn bị đắm chìm vào dung nhan kiều diễm và khí thái mị hoặc của cô. Trái tim của hắn bỗng dưng ngay tại giây phút này đập loạn xạ cả lên.

Cô nhìn thấy hắn như vậy có chút ngại ngùng đi tới gần - " Hoya, anh thấy bộ váy này có được không? " 

" Đẹp, rất đẹp....Qri, em thực sự quá xinh đẹp. " 

Hoya không kiềm được thốt ra lời khen ngợi. 

Nghe vậy gò má của Qri lập tức phiếm hồng. Cô chậm rãi lên tiếng - " Vậy được rồi, em vào thay đồ đây. "

Nhân viên xung quanh ai cũng nhìn hai người đầy ngưỡng mộ. Làm cô xấu hổ muốn chết, chỉ muốn vào lại phòng thay đồ ngay lập tức. 

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Một tuần trước khi hôn lễ diễn ra, Hoya đã đưa cô đến một nơi nhưng lại không cho cô biết đó là nơi nào. Lúc xuống máy bay cô mới biết là mình bị hắn bắt cóc đến Ukraine.

Qri không thể hiểu nổi nhìn hắn - " Sao lại đến đây? " 

Nếu muốn đi du lịch thì cũng không nên chọn nơi này, không phải sao? 

Khóe miệng hắn cong lên, ra vẻ mờ ám - " Em nhắm mắt lại, lát nữa sẽ biết ngay thôi. " 

Cô ngồi lên chiếc xe hơi đã chuẩn bị sẵn. Suốt cả đoạn đường đi, Qri đều nghe lời hắn nhắm mắt. Cô thực sự là tò mò muốn chết, hắn là lôi cô đi đâu.

Chiếc xe dừng lại ở đâu đó, Hoya nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn đỡ cô xuống xe. Sau đó hắn nắm tay cô dẫn đi, Qri vì nhắm tịt mắt nên không thấy đường chỉ đành đi theo sự hướng dẫn của hắn.  

Một lúc sau, giọng Hoya trầm thấp vang lên - " Em mở mắt ra đi. " 

Đôi mắt xinh đẹp từ từ hé mở, ngay lập từng cô bị cảnh vật trước mắt làm cho kinh ngạc. Một con đường hầm trên mặt đất được tạo nên bằng hai hàng cây mọc xung quanh.

Cô sực nhớ ra mình đã từng nhìn thấy nơi này trên một cuốn tạp chí. Nó được gọi là đường hầm tình yêu. 

Con đường này vốn dĩ là đường ray xe lửa, nhưng không hiểu vì sao những bụi cây hai bên sau một thời gian tự nhiên mọc trùm lên bao quanh hết cả con đường. Những tán lá đan vào nhau tạo thành mái hiên che, biến đoạn đường thành con đường hầm tuyệt đẹp.

Con đường được che phủ bởi hai hàng cây xanh mướt xung quanh, tạo nên khung cảnh huyền ảo hệt như trong truyện cổ tích. Khiến cho người đi vào trong đó có cảm giác như mình bị lạc vào con đường hầm ngay trên mặt đất. 

Qri không ngờ hắn lại dẫn cô đến đây. 

" Qri, anh từng nghe người ta nói nếu hai người nào chân thành trong tình yêu của họ, cùng nắm tay nhau đi trên con đường tình yêu bất tận này, thì sẽ có thể ở bên nhau mãi mãi. " - Hoya thấp giọng nói.

Cô thực sự rất ngạc nhiên. Không nghĩ rằng một người như hắn cũng nghĩ ra những chuyện lãng mạn như vậy. 

Qri có chút buồn cười muốn trêu chọc hắn - " Anh không phải là lặn lội đưa em đến đây để chúng ta tản bộ hết con đường này thôi đấy chứ? "

Khác hẳn với dự đoán của cô, Hoya rất nghiêm túc gật đầu một cái. 

Hắn chìa bàn tay mình ra đến trước mặt cô - " Qri, em có thể cùng anh đi hết con đường này được không? Dù có thể nó rất dài, cũng có lúc rất khó đi. Nhưng anh vẫn mong muốn người có thể cùng anh đi đến cuối con đường chính là em. "

Đột nhiên nghe thấy lời này của hắn, cô bỗng cảm thấy nghẹn ngào. Có cảm giác giống như Hoya đang cầu hôn cô vậy. 

Qri chậm rãi đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình lên tay hắn. Khẽ dịu dàng nhìn người trước mặt - " Vâng, em sẽ cùng anh đi hết con đường này. "

Hắn mỉm cười nắm chặt tay cô, dắt cô bước đi. Hai người cứ như thế nắm chặt lấy tay nhau. 

Hoya bước một bước, cô lại bước một bước. Cùng nhau đi hết con đường hầm tình yêu này, và cả đoạn đường đời người sau này nữa. Sẽ cùng sánh bước với nhau đến răng long đầu bạc.

Ban đầu chỉ là một sự sắp đặt, nhưng không biết tự lúc nào đã rung động triền miên. Sau đó lại hóa thành nhung nhớ. Để rồi cuối cùng sau 10 năm cách biệt hai người vẫn tìm về nhau. 

Tin rằng đây chính là định mệnh. Định mệnh đã sắp đặt hai người ở bên nhau.

__________HOÀN CHÍNH VĂN__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro