Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jung Jaehyun gọi cho Doyoung hỏi khi nào anh quay lại siêu thị, có cần mang đồ ăn tới không để hắn giúp một tay. Doyoung ở phòng tập luyện bị mẹ giáo huấn đến sứt đầu mẻ trán muốn nói sẽ không ăn, nhưng liền nghĩ đến đứa trẻ trong bụng, Jung Jaehyun vẫn chưa hề hay biết hôm nay anh đến bệnh viện phá thai, khi nhìn thấy những đứa trẻ gần đó đến nô đùa vui vẻ trong hội trường diễn tập, Doyoung có chút không nỡ, nhưng chính anh cũng không biết Jung Jaehyun phải làm gì mới khiến anh yên lòng.

Ở đằng sau, mẹ Doyoung đang cùng một chú trong dàn hợp xướng tranh cãi. Tiết mục Bạch Tuyết dự định ban đầu cho các em nhỏ bị người chú phản đối, cho rằng không nên cho trẻ em xem thể loại yêu đương hôn hít như vậy, nên diễn cho chúng ba chú lợn con hoặc chuyện nhà gấu. Jung Jaehyun nghe âm thanh phía Doyoung ồn ào liền hỏi có chuyện gì, Doyoung thuật lại cho hắn, lại nói người chú kia hình như đã theo đuổi mẹ anh khi còn trẻ, sau đó từ trong điện thoại truyền đến một câu hỏi: "Cho dù thích nhau, cuối cùng hai người vẫn có thể làm bạn có phải không". Jung Jaehyun không biết Doyoung rốt cuộc có ý gì, nhưng trong lòng cảm thấy rất hốt hoảng, cúp điện thoại xong liền đóng cửa siêu thị chạy đến hội trường diễn tập.


Lee Minhyung rón rén ôm con gấu trên tay đến phòng Donghyuck, Donghyuck còn đang ngủ, hắn đặt gấu trên thảm tại mép giường, sau đó cởi áo khoác cùng quần dài rồi nằm nghiêng bên cạnh Donghyuck. Trước đó Donghyuck đã đá tung chăn bông, bởi vì lăn lộn nhiều nên toàn bộ quần áo trên người đều bị cuốn lại, Lee Minhyung vốn định giúp nó chỉnh quần áo rồi đắp chăn lên, đột nhiên thấy chiếc bụng lộ ra của Donghyuck liền ngừng lại động tác. Từ lần biết Donghyuck đang mang thai, Lee Minhyung chỉ từng được ấn nhẹ và sờ qua chiếc bụng mềm kia duy nhất một lần, hắn bỗng trở nên phấn chấn, đồng thời cũng cảm thấy rất thần kỳ, bởi vì chưa có kinh nghiệm nên hắn cực kỳ thận trọng, đưa tay ra nhẹ nhàng chạm lên đến bụng Donghyuck khẽ nói: "Nhóc con, thật khoẻ mạnh nhé, là bố đây". Câu nói vừa dứt Donghyuck liền tỉnh dậy cười khúc khích, Lee Minhyung hôn Donghyuck một cái và nói rằng đã mua quà cho nó, sau đó đem con gấu ôm lên giường, Donghyuck cười hì hì nói "Lớn quá đi", trong nháy mắt Lee Minhyung cảm thấy mình dường như xong rồi. Donghyuck từ trong chăn ngồi dậy ôm con gấu chỗ kia lúc ẩn lúc hiện, trên người chỉ mặc mỗi quần lót, hai cẳng chân thon dài duỗi ra ngoài. Nó thấy biểu hiện của Lee Minhyung không đúng lắm, liền hỏi hắn có chuyện gì, Lee Minhyung lúng túng khai thật: "Donghyuck, của anh cũng lớn".

Cả hai kể từ khi phát hiện ra Donghyuck mang thai thì chưa từng làm tình, Donghyuck liếc nhìn đũng quần của Lee Minhyung một cách lộ liễu, nó bảo Lee Minhyung ngồi sát vào trong, con gấu được đặt sang một bên, còn Donghyuck thì nằm sấp trên giường mút cho hắn. Mới ngậm vào chưa tới nửa phút Donghyuck đã nôn khan, Lee Minhyung vỗ nhẹ vào lưng Donghyuck nói hắn mới tắm vào buổi sáng, nhưng Donghyuck càng lúc càng khó chịu, cuối cùng nó chạy vào nhà vệ sinh ôm bồn cầu nôn ra hết, một lúc sau mặt mũi tái nhợt được Lee Minhyung bế ra. Bố nó nói đó chỉ là ốm nghén bình thường, Lee Minhyung quyết định hắn sẽ xin nghỉ buổi sáng để cùng Donghyuck đi khám thai.


Lúc này Chenle mới ngủ dậy thấy Lee Minhyung đang ôm Donghyuck, cùng người bố ngồi bên cạnh nhưng không hề có phản ứng gì, nó nhỏ giọng hỏi Donghyuck vậy bố đã tiếp nhận Lee Minhyung rồi ư, Donghyuck nói rằng mình đã mang thai, bố nó còn có thể làm gì, còn nói rằng nhân lúc bụng chưa lớn phải nhanh chóng tổ chức hôn lễ. Nghe rằng anh trai Donghyuck có thể sắp kết hôn, tên ngốc số ba có chút hâm mộ, nó sờ chiếc nhẫn trên tay do Park Jisung chọn suốt một buổi chiều một lúc liền thấy trong lòng cảm động, đột nhiên ngộ ra tư tưởng "Em muốn mang thai" như Donghyuck năm xưa.


Jung Jaehyun mua rất nhiều bánh pizza trên đường đến phòng tập, đồng thời mua riêng một phần ăn cho Doyoung. Khi hắn tới nơi, mẹ Doyoung đang ngồi dưới sàn với hai đứa bé, một trai một gái, xem Doyoung cùng những người khác diễn tập, mẹ và người chú tranh chấp về vở kịch không có kết quả, vì vậy bọn họ quyết định xem phản ứng của lũ trẻ ngay tại hội trường. Đầu tiên Doyoung diễn rùa và thỏ so tài chạy đua, sau đó đổi thành ba chú heo con, phản ứng của bọn trẻ đều không đáng kể, đến khi Doyoung mặc quần áo hoàng tử đội vương miện bắt đầu cất tiếng hát, trong khi những đứa trẻ vẫn còn ngơ ngác thì ở dưới đã vọng lên tiếng vỗ tay của Jaehyun, Doyoung quay lưng lại mới biết Jung Jaehyun tới. Trước khi hai người kịp đối mặt chào hỏi, Jung Jaehyun đã bị dàn hợp xướng đến vây quanh, lại biết pizza là của hắn mang đến, tất cả mọi người đều cảm thấy hứng thú, không ngừng hướng hắn hỏi thăm hết cái này đến cái kia, một lúc sau, Jung Jaehyun vất vả lắm mới thoát ra được vòng vây, hắn cầm hộp cơm tới ngồi chung cùng Doyoung trên băng ghế hẹp, hắn hỏi câu anh nói trong điện thoại là có ý gì, Doyoung trả lời điều đó không có nghĩa gì cả. Jung Jaehyun nhìn chằm chằm vào chiếc vương miện nhỏ chưa kịp tháo xuống trên đầu Doyoung một lúc lâu, Doyoung hơi xấu hổ muốn nhờ Jaehyun giúp anh gỡ nó xuống, nhưng Jaehyun lại đưa tay chỉnh vương miện cho thẳng, hắn nói "Thật xinh đẹp", sau đó nhìn thẳng vào mắt Doyoung nhắc lại "Thật sự rất xinh đẹp".


Sau khi ăn xong, Doyoung lái xe đưa Jung Jaehyun trở lại siêu thị, mình cùng mẹ về nhà, trên đường mẹ hỏi Doyoung rằng Jung Jaehyun có ý trung nhân chưa, nói vừa rồi con trai con gái một số người trong dàn hợp xướng có điều kiện cùng tính cách cực kỳ tốt, Jung Jaehyun trẻ tuổi như vậy còn hiểu chuyện lại hiền lành, nhất định phải gặp thật nhiều người, rồi chọn người tốt nhất để yêu mới được. Mẹ kể rằng mình trước kia, cùng chồng quen biết ở trường học, chỉ dựa vào chút rung động tình yêu mà kết hôn, sau khi kết hôn mới thấy chỗ nào cũng không hợp, tuy rằng chung sống coi như hòa thuận, nhưng tóc vì ông mà bạc trắng biết bao nhiêu cái.

Mẹ anh thật ra chỉ muốn than vãn vài lời lúc nhàm chán, nhưng người nói vô tình, người nghe lại hữu ý, Doyoung ừ một tiếng cho biết Jung Jaehyun chưa có bạn gái, đồng thời nói hắn còn trẻ, tương lai vô định, hẳn là nên gặp nhiều người mới chọn được người phù hợp nhất với mình. Cuối cùng Doyoung càng quyết tâm với ý định từ bỏ đứa trẻ, khi mẹ xuống xe liền nói một tiếng con đi siêu thị, sau đó xoay người đánh xe thẳng đến bệnh viện.


Bố mẹ cặp đôi Donghyuck Minhyung sốc đến choáng váng trong phòng siêu âm, kết quả kiểm tra cho thấy Donghyuck đã mang thai được 40 ngày, nếu tính thời gian ngược về trước thì rất có thể Donghyuck đã thụ thai thành công sau lần quan hệ đầu tiên, lần đầu dùng que thử ra một vạch là do còn quá sớm để có được kết quả chính xác. Hai người trở ra, trên hành lang Donghyuck vỗ vai Lee Minhyung, nói: "Em từng nói anh sao có thể yếu như vậy, làm mãi mà lại không được, hóa ra là của Minhyung của chúng ta thật lợi hại, một lần là có thể trúng thưởng".

Được khen ngợi, Lee Minhyung cảm thấy rất cao hứng, nhưng sau khi đến bệnh viện, cảm giác chân thực đối với việc Donghyuck mang thai tăng lên không ít, cộng thêm bầu không khí của khoa sản khiến hắn không tự chủ được mà căng thẳng. Donghyuck lại chạy đến nhà vệ sinh nôn mửa thêm một lần, không nghĩ tới Minhyung cũng đi theo mình cùng ói ra.


Sau khi hai người một trước một sau bước ra khỏi nhà vệ sinh, họ thấy một bóng dáng quen thuộc đang hướng về phía khoa sản, Donghyuck và Lee Minhyung nhìn nhau một cái, thầm nghĩ tại sao anh Doyoung lại tự mình đến đây. Nhưng kể cả vì lý do gì, dù sao nó cũng đã thành lập liên minh "Anh em rể" cùng với Jung Jaehyun, trường hợp này gọi cho Jung Jaehyun là đúng đắn nhất.


Jung Jaehyun nghe điện thoại xong, cảm giác đã mơ hồ đoán được câu chuyện, vì vậy hắn bấm máy gọi cho Doyoung, cùng lúc nhanh chóng ra đường lao lên một chiếc taxi. Doyoung thấy điện thoại trong túi rung lên, nhìn một cái biết rằng Jung Jaehyun đang gọi, vốn anh không muốn trả lời, nhưng Jung Jaehyun kiên trì gọi liên tiếp không ngừng, cuối cùng anh cũng nhấc máy. Sau tiếng "Alo", Doyoung nghe được đầu kia điện thoại truyền đến thanh âm của Jung Jaehyun: "Anh ơi, em yêu anh, anh Doyoung, em yêu anh, Doyoung, em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh...", Jung Jaehyun trừ câu em yêu anh không còn nói gì khác, hắn chỉ tiếp tục nói em yêu anh và rơi nước mắt trên taxi, Doyoung gọi tên hắn hỏi hắn bị làm sao vậy, Jung Jaehyun nói với Doyoung rằng : "Cầu xin anh, hãy tin rằng em yêu anh rất nhiều".

Bác sĩ yêu cầu Doyoung ký vào giấy đồng ý phẫu thuật, Doyoung ngập ngừng trước khoảng trống cần viết tên mình, anh sau một hồi nói chuyện với Jung Jaehyun rồi cúp máy, lúc đó mới nhận ra có một tin nhắn chưa đọc trên điện thoại của mình, được gửi bởi Jung Jaehyun cách đây hai tiếng trước, chính là khi anh bị mẹ và chú chỉ đạo hết diễn thỏ diễn heo lại đến Bạch Tuyết, lúc sau Jung Jaehyun đi vào nhìn thấy Doyoung trong trang phục hoàng tử, hắn rút điện thoại gửi cho Doyoung một tin nhắn ngắn, trong tin nhắn chỉ có một câu: Anh trai đội vương miện ơi, kết hôn cùng em nhé?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro