7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Từ ngày hôm đó trở đi, Jung Kook trở nên lạnh lùng hơn, ít nói hơn. Lớp học cảm thấy thắc mắc , không hiểu tại sao Jungkook trở nên như vậy . Không ai có thể và thông cảm cho cậu cả. Cậu hay quát mắng mọi người dù cho đó có là những chuyện cỏn con. Vì sao ư? Vì cậu bị ức chế bởi con người kia.

Hắn xem cậu như một thứ đồ chơi, không hơn không kém. Vào giờ học, hắn bắt cậu chuyển xuống ngồi cạnh hắn. Hắn không cho cậu chỉ bài cho bất cứ ai, không cho thằng con trai trong lớp hay trong trường lại gần cậu.Jung Kook vẫn còn nhớ về buổi đi học sau cái đêm kinh hoàng đó. 

Giờ ra chơi, Jimin đột nhiên kéo cậu ra đứng giữa hành lang, vòng tay ôm eo cậu.- Tất cả! Chú ý nghe đây!_ Jimin hét lớn .Tất cả học sinh ào ra từ các lớp, bu lại chỗ anh và cậu- Từ nay, Jeon Jung Kook là người yêu của Park Jimin này! Không ai được đụng đến cậu ấy! Biết chưa?_ Jimin gằng giọng

Tất cả lao xao, rồi có vài tiếng dạ vâng. Jung Kook thì đang đỏ bừng mặt vì ngượng, vì tức và vì lo" Hắn điên sao? Lỡ umma biết thì sao? Tên ngốc! Tên điên! " Jimin nhìn sang cậu, thấy cậu đang cúi gầm mặt cắn môi lo lắng, hai tay bấu chặt lấy gấu áo của mình.

- Còn nữa..._Jimin .Tất cả im bặt- Ai mà hó hé cho giáo viên biết, đến tai hiệu trưởng thì kẻ đó sẽ không lết về nhà để gặp bố mẹ đâu! Nhớ lời Parl Jimin này nói! Hiểu chưa?

- Vâng..._Tất cả đồng thanh yếu ớt- Nói cho kiến nghe à?_ Taehyung quát- Vâng!_ Tất cả học sinh đồng thanh lớn hơn

- Giải tán!_ Jimin vẫn đặt tay trên eo Jung Kook rồi kéo cậu vào lớp.Jung Kook chỉ biết làm theo anh. Từ một Jeon Jung Kook hòa đồng , bướng bỉnh, không chịu thua ai ngày nào mà giờ đây lại phải ngoan ngoãn mà làm theo lời hắn, không cãi nửa lời.Cậu tức lắm, nhưng không làm được gì. Mỗi lần cậu cãi lời hắn là y như rằng, tiếng rên của cậu lại phát ra từ chiếc điện thoại của hắn, và rồi hắn lại làm tình với cậu một cách điên cuồng. Jung Kook cảm thấy sợ...


...

Hôm nay cũng như mọi ngày, Jung Kook ngồi bên cạnh hắn và cố gắng tập trung vào bài học để quên đi bàn tay đang đặt lên mông mình mà xoa nắn kia...

- Urmmm... Đừng! Đang trong giờ học mà!_ Jung Kook đánh lên tay anh 

Jimin mỉm cười rút tay lại, tiến sát đến tai cậu- Anh nhớ đêm qua_ Anh hôn lên tai cậu- Đừng!_ Jung Kook gắt nhẹ

- Hôm nay em chưa nói cho anh nghe câu nói đó. Muốn anh phạt sao?_ Jimin vòng tay qua eo cậu

- Em... yêu anh, Jiminie ah _ Jung Kook lí nhí

- Kookie của anh giỏi lắm_ Jimin hôn chụt lên má cậu rồi cầm bút và chép bài." Mình phải chịu đựng đến bao giờ? Mình không thể chống đối anh ta. Không những vậy, anh ta còn bắt mình nói 'Em yêu anh'. Không yêu tôi thì bắt tôi nói làm gì? "'

Reng

'- Em xuống canteen mua sữa dâu một chút_ Jung Kook nói với Jimin khi đứng dậy, cậu muốn thoát khỏi anh, một giây thôi cũng được

- Đi nhanh đi, đừng bắt anh đợi_ Jimin kéo cậu xuống vào hôn môi cậu

Jung Kook bỏ qua ánh mắt của mọi người rồi bước đi. Từ ngày trở thành người yêu của anh, cậu quen những ánh mắt soi mói, những lời bàn tán không hay về mình rồi.

- Kookie hyung!_ Một tiếng gọi, rồi cậu cảm thấy có một vòng tay ấm áp ôm trọn lấy mình.- Min... Minnie??_Jung Kook mở tròn mắt và nhìn chàng trai trước mặt mình , MinGyu là em họ của cậu, nhóc học năm nhất, ở dãy đối diện. MinGyu cũng chuyển về trường này học nhưng trễ hơn cậu một tháng.

- Hôm bữa em gọi điện cho anh rồi mà không có dịp đi chơi với anh. Xin lỗi anh nhé, em bận hòa đồng với lớp mới.

- Hyung cũng vậy, lâu rồi không gặp em, nhìn lớn xác nhỉ!? _Jung Kook kéo MinGyu ngồi xuống một chiếc bàn nào đó.

- Hehehe ~ Có quà cho anh nè!_ MinGyu lấy trong balo ra một hộp sữa dâu- Cảm ơn em, hyung đang định đi mua_Jung Kook nhận lấy

- Dạo này hyung ổn chứ? Em thấy hyung hơi ốm?_ MinGyu nhìn cậu, rồi đột nhiên nhéo má cậu_ Còn đâu hai cái má xinh xinh cho em nhéo nữa!

- Yah! Đau hyung! Cái thằng nhóc này!_ Jung Kook nhằn

- Giỡn tí mà_ MinGyu nhún vai cười rồi xoa nhẹ hai má đỏ ửng của cậu

- Dạo này sống thế nào? Cô chú không về Seoul sao?_ Jung Kook hỏi

- Không, em sống một mình, bố mẹ em bận việc ở nước ngoài. Nghe anh chuyển về trường này, mà còn có cả Yoongie xinh đẹp là hiệu trưởng nên em làm thủ tục chuyển luôn_MinGyu mỉm cười

- Sống một mình sao? Tội quá! Còn sợ ma không? Coi chừng tối có con ma sói cạp em đó_ Jung Kook giỡn

- Em chỉ sợ ma thỏ cạp thôi! Anh qua ở với em đi, ở một mình buồn_ MinGyu nhõng nhẽo với cậu

- Ừ. Để hyung nói umma.Cả hai ngồi nói chuyện cả giờ ra chơi, mà không để ý ánh mắt như có lửa ở cuối lớp nhìn mình. Jimin đang ghen, anh đã bảo là không đứa nào được đụng đến Kookie của anh. Tự nhiên giờ đây xuống hiện một tên nhóc, suốt ngày cứ Kookie hyung, cứ ôm ấp, nựng má cậu . Jimin bắt điện thoại lên, gọi cho ai đó

- Dạ! Đại ca gọi em.

- Mày điều tra cái thằng nhóc năm nhất mới chuyển trường về đây cho tao. Cuối giờ đập cho nó một trận, bảo nó tránh xa người của tao ra!

- Vâng đại ca!

Jimin cúp máy rồi bỏ ra khỏi lớp bằng cửa sổ. Lớp anh ở tầng trệt, nên phóng ra cửa sổ để ra sân là nhanh nhất." Chẳng phải tôi nói em là của tôi sao? Sao em lại thân mật với thằng nhóc đó như thế? Tôi biết là em không yêu tôi. Nhưng em là của tôi! "


...

'Reng'- chuông hết giờ ra chơi MinGyu vẫy tay chào cậu rồi trở về lớp.

- Em sẽ nói với Yoongie xinh đẹp, hyung chuẩn bị hành lí qua nhà em ở đi đó!

- Ừ 

Jung Kook quay về chỗ ngồi và nhận thấy rằng Jimin đã đi đâu mất. Chỉ thấy miếng stick note màu xanh dán trên sách của cậu.[Nghỉ 2 tiết cuối. Đến phòng 18 dãy nhà sau trường gặp anh.]Jung Kook thở dài

- Lại muốn gì nữa đây?Jung Kook chán nản đi vì phía cô bé lớp trưởng cũ

- SooJung à, điểm danh dùm tớ, tớ mệt nên lên phòng y tế một lát!

- Ừ, mình biết rồi!

Jung Kook đi nhanh đến dãy nhà sau trường. Vì đang trong giờ học nên chẳng có ai bên đó cả. Cậu thắc mắc không biết hắn kêu cậu qua đó làm gì chứ.Jung Kook lên lầu rồi đến phòng 18, bước vào trong rồi đóng cửa lại. Cậu thấy Jimin đang ngồi trên một chiếc bàn ở giữa lớp và nhìn ra ngoài cửa sổ.

- Chuyện gì vậy? Đang học mà tại sao lại..._ Cậu chưa nói hết cậu đã bị cắt lời

- Cởi đồ ra rồi nằm lên bàn!_ Jimin nói mà không quay lại nhìn cậu

- Tại sao? Chúng ta đang ở trường học... làm ơn đừng làm điều đó..._ Jung Kook cảm thấy cay cay ở khóe mắt

- Anh muốn làm tình với em ngay bây giờ! Cởi đồ ra!_ Jimin quay lại

- Không phải ở trường! Em không muốn!_ Jung Kook lắc đầu

- Em cãi lời anh? Em quên anh giữ gì sao?_ Jimin giơ chiếc điện thoại lên

- Đừng mà Jimin . Chiều nay em sẽ qua nhà anh... làm ơn..._Jung Kook bắt đầu khóc

- Một là em tự cởi. Hai là anh sẽ xé nát đồ của em. Em vẫn muốn còn đồng phục để về nhà chứ?_Jimin lạnh lùng nói 

Jung Kook cảm thấy sợ. Jimin hôm nay lạ quá, những lần làm tình trước, anh nhẹ nhàng và ấm áp hơn nhiều. Dù cho chẳng lần nào là cậu tự nguyện, nhưng lần này... nhìn anh dữ quá...


" Lại muốn chơi nữa sao?Cũng phải, mình là đồ chơi của anh ta màTại sao lại là ở trường học chứ?Tại sao lại lành lùng nhưng vậy?Tại sao lại quát tôi?Những lời nói đó thật kinh tởm!Anh ta coi mình chẳng khác gì một đứa trai bao cả "

Jung Kook cởi từng chiếc nút áo đồng phục của mình, cậu chiếc caravat ra. Mở thắt lưng, nút quần rồi tụt nó ra. Cậu nhắm mắt cởi chiếc boxer, cả thân hình trần trụi.Cậu bước đến chiếc bàn bên cạnh anh rồi nằm xuống. Cậu nhắm mắt mặc cho hai dòng nước mắt cứ rơi, cậu nguyện cho nó trôi qua thật nhanh...

Jimin cởi áo sơ mi rồi bước đến chỗ cậu, anh lau đi hai dòng nước mắt của cậu, hôn lên môi cậu. Cả hai bắt đầu làm tình , lần này Jimin rất mãnh liệt khiến cơ thể cậu rã rời như bị băm thành trăm mảnh .

- Em là của anh... Em không được đến gần... Không được gần gũi bất cứ ai . Cậu bám lấy tay anh và bắn lên ngực anh . Jimin nhanh và mạnh hơn, nghe những tiếng rên trong cuống họng của cậu kích thích anh. Anh rút ra rồi lại thúc vào....

- Hrmmmm...Jimin rên trầm rồi ra bên trong cậu, anh ra nhiều đến nỗi dịch tràn ra ngoài

- Nói điều đó đi!_ Taehyung thở hắc ra, anh ôm lấy cậu rồi thì thào vào tai cậu

- Em yêu anh, Jiminie !Jung Kook luôn nói câu nói đó khi cuộc làm tình kết thúc, vì anh muốn nghe nên cậu phải nói. Nếu là lúc trước, có lẽ câu nói này là sự thật, nhưng giờ đây, nó là ép buộc.

- Từ nay đừng gần gũi với bất cứ ai. Anh cấm!_ Jimin nói

- Em hứa_ Jung Kook chỉ trả lời theo phản xạ .Cậu không hề nhận ra, cuộc làm tình này xảy ra là vì anh ghen với MinGyu - em họ của cậu. Jung Kook quá mệt mỏi để suy nghĩ . Jimin mặc đồ lại cho cậu, cậu chỉ ngồi trên bàn và nhìn anh như một con búp bê vô hồn...


" Có thật sự anh luôn thích nghe câu nói đó không?Anh thật sự thích nghe tôi nói yêu anh?Tại sao anh không nói yêu tôi?Mà thôi... Đừng nói...Tôi không dám nhận tình yêu của anh đâu...Dù anh có yêu tôi... cũng chỉ như yêu một món đồ chơi nào đó...Rồi đến một ngày anh sẽ vứt bỏ tôi..."

Jimin mặc lại quần áo của mình, anh đến bên cậu vào hôn vào môi cậu

- Anh đưa em về nhà_ Jimin nắm tay cậu

- Không. Em sẽ ở nhà khác! Để em tự về_ Jung Kook giựt tay khỏi bàn tay anh

- Nhà ai?_ Jimin hỏi- Nhà của MinGyu- Thằng nhóc lúc nãy?_Jimin nhướn mày , là... là em họ của em?

- Phải. Đó là em họ của tôi_ Jung Kook trả lời . Hai từ 'em họ' văng vẳng trong đầu anh. Vậy là nãy giờ anh đã ghen vô cớ. Anh làm tình với cậu một cách mạnh bạo chỉ vì anh ghen với em họ của cậu.


" Anh xin lỗi...Chỉ vì anh quá yêu em...Anh không thể kiềm chế khi thấy em bên cạnh người khác...Anh sợ rằng một ngày nào đóEm sẽ rời xa anh để đến với người em yêu.Anh chỉ luôn muốn em nhớ rằng em là của anh.Anh không thể nói anh yêu em...Nếu anh nói điều đó, em sẽ biết điểm yếu của anh . Em sẽ rời xa anh...Anh không muốn! "

- Nhà em họ em ở đâu? Anh sẽ chở em đến đó_ Jimin  nhẹ nhàng nắm tay cậu lần nữa

Jung Kook ước rằng chỉ cần anh ấm áp với cậu như lúc này thôi. Đừng làm cậu sợ, đừng lạnh lung...

- Ở Seochogu

Jung Kook ngồi sau Taehyung, ôm chặt lấy anh, chiếc moto phóng như bay trên đường.


....

Anh ngừng lại ở một căn nhà nhỏ màu trắng mà cậu chỉ.Jung Kook bước xuống xe, cởi nón và đưa anh . 

- Tối nay em không cần đến nhà anh, nghỉ ngơi đi_ Jimin cầm lấy chiếc nón của cậu rồi treo nó ở phía sau

- Uhm_Jung Kook gật đầu rồi quay đi

- Anh xin lỗi..._Jimin  nói .

Jung Kook bất ngờ, Jimin  vừa xin lỗi cậu sao, cậu quay lại nhìn anh thì chỉ thấy khói. Chiếc moto của anh mất hút trong không gian.Jung Kook mở cổng bước vào trong, đi ngang qua chiếc moto của MinGyu. Nó vẫn mở máy, Jung Kook tắt mắt rồi rút chìa khóa. Cửa nhà không khóa. Trên cánh cửa có vết máu...Jung Kook hốt hoảng chạy vào nhà

- Minnie... Minnie...MinGyu đang nằm trên sofa với rất nhiều vết bầm, máu chảy ra từ tay và một vết rách trên trán và khóe miệng.

- Minnie! Em bị làm sao vậy? Tỉnh dậy nhìn hyung nè_ Jung Kook quỳ xuống bên cạnh MinGyu

- Hyung...- Đợi hyung!_Jung Kook chặt vào bếp lấy nước nóng, khăn, cùng hộp cứu thương.Jung Kook chạy nhanh ra rồi nhún khăn vào nước ấm, lau vết thương cho MinGyu.

- Hyung... nhẹ thôi... rát quá!_ MinGyu nhắm mắt kêu ca

- Hyung xin lỗi!_ Jung Kook lại khóc, cậu sợ.Thau nước dần đục đi vì màu đỏ, Jung Kook thoa thuốc sát trùng lên vết thương sau đó băng bó lại cho MinGyu.

- Sao hyung khóc? Kookie mạnh mẽ của em đâu mất rồi?_ MinGyu cố mỉm cười trấn an cậu

- Hic... Hyung lo cho Minnie... hic...

- Em không sao..._MinGyu lau nước mắt cho cậu- Ai đánh em thế này? Em có võ mà? Sao lại bị đánh?

- Đông lắm. Một tên đánh lén vào lưng em nên em mới ngã. Tụi nó nhào vô đánh em. Chúng nó nói em phải rời xa hyung. Không được đến gần hay đụng vào hyung. Hyung... Sao họ lại...?

Jung Kook sững sờ nhớ lại[- Thằng nhóc lúc nãy... Là... là em họ của em...?- Anh xin lỗi...]


" Park Jimin ! Anh điên rồi!Sao anh lại đụng đến những người xung quanh tôi ? Tôi cũng là con người, tôi cũng có những mối quan hệ xã hội .Anh là cái quái gì mà đụng đến họ?!Tôi không phải là của anh!Đồ điên! Tôi cấm anh đụng đến MinGyu lần nữa! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro