Văn Án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




                                     🌻Văn Án

🌟1.  Vân Khanh từ nhỏ liền thích dính Thích Hàn, nguyên nhân bởi vì Thích Hàn lớn lên đẹp.

Trưởng bối Vân gia cùng Thích gia thấy thế, cười cho hai người trẻ thân thiết.

Từ đây phía sau Thích Hàn vẫn luôn có một cái đuôi nhỏ, luôn là lôi kéo tay áo hắn làm nũng, muốn ôm một cái.

"Ca ca, mẹ anh nói về sau anh sẽ cưới em."

"Khanh Khanh thực ngoan thực ngoan."

Bạn bè Thích Hàn trêu chọc nói hắn có tiểu tức phụ rồi, cả ngày bị quản, thiếu niên ngạo khí lòng có tự trọng lớn, tích cách không thích bị trói buộc, luôn là vô tình dẫm đạp đi tâm ý của cô, rồi lại thói quen làm giá bản thân .

Vân Khanh vẫn luôn nghĩ rằng mình không tốt, bắt đầu nỗ lực học nấu cơm, lòng tràn đầy vui mừng mà đích thân đem đến cho hắn, lại bị hắn ném đi không thương tiếc.

Một ngày nào đó, trong lúc vô ý cô gặp được Thích Hàn cùng bạn bè hắn nói chuyện: "Ai sẽ cưới cái người thích bám dính người khác kia, thật phiền chết."

Vân Khanh hoàn toàn hết hy vọng, làm thủ tục liền đi ra nước ngoài.


🌟2. Vân Khanh đi rồi, Thích Hàn mới cảm thấy chính mình đã mất đi cái gì đó, trong lòng bỗng trống rỗng.

Chẳng qua, hắn vẫn như cũ ôm hy vọng rằng Vân Khanh vẫn luôn thích hắn, cảm tình thanh mai trúc mã nhiều năm như vậy , sao có thể mấy năm liền quên đi.

Nhưng khi gặp lại cô lúc về nước, bên người kéo theo một cái giá trị nhan sắc cùng khí thế không thua gì hắn, Thích Hàn hoàn toàn hoảng hốt.

Môi run rẩy hỏi: "Khanh Khanh, hắn ta là ai?"

Thường là cô gái vâng vâng dạ dạ đi theo phía sau hắn, lần này lại hào phóng đối với hắn mà cười cười, " Bạn trai tôi a"

Nam nhân thong dong tự phụ bên cạnh, cười đến phá lệ sủng nịch: "Bảo bối, buổi tối muốn ăn cái gì, anh làm cho em."

Vân Khanh đối với hắn làm nũng: "Muốn ăn thịt kho tàu, lần này...... Em làm cho anh ăn nha."

Đồng tử Thích Hàn hơi co lại, đây là thứ đồ ăn nàng đã từng học, đơn giản là vì hắn thích ăn, lúc trước lại bị hắn bỏ đi một cách vô tình như thế.


🌟3. Thiên tài thương giới Lục Lệnh Tắc, làm người hung ác vô tình, không gần nữ sắc, ai ai nghe tiếng cũng sợ hãi.

Không ai biết chính là, chín năm trước ,mẹ hắn qua đời ,hắn bị đuổi khỏi nhà, khắp nơi lang bạt, trong bóng đêm lẻ loi cô độc một mình.

Cô gái nhỏ thiện lương đã cho hắn một phần cơm nóng hầm hập, làm hắn nổi lên hy vọng
Từ đây, chín năm thương nhớ , đều vì cô.

Nhìn cô lần lượt trả giá, bị lạnh nhạt, tâm Lục Lệnh Tắc liền ẩm ẩm đau, nhưng lại vô cùng bất lực.

Hiện giờ, hắn rốt cuộc có thể ôm người bên mình, đem cô mà sủng ái.

"Tưởng ánh sáng ở trong ngân hà nhẹ nhàng hôn em, ôn nhu yêu em"


Tag: Yêu sâu sắc nhân duyên tình cờ gặp gỡ duyên trời tác hợp

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Vân Khanh, Lục Lệnh Tắc ┃ vai phụ: Thích Hàn ┃ cái khác:

Một câu tóm tắt: Hỏa táng tràng, ôn nhu nam nhị thượng vị

Lập ý: Yêu sẽ làm người ta trở nên càng ngày càng tốt,càng tự tin

(Hỏa táng tràng (火葬場): lò thiêu dùng để chỉ cái giá đắt gấp bội về vật chất về tinh thần để làm gì đó )

Đây là hố tui mới mở, hoan nghênh mọi người tới lọt hố💐💐 ( nhưng lấp hố thì không biết đến khi nào).Có lỗi gì sai sót mong mọi người nhắc nhở để mình chỉnh sửa kịp 🌞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro