Chương 1: Scandal của chồng hào môn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm khuya, trên Weibo bỗng chốc cập nhật một hot search mới.
# Tân tấn tiểu hoa Chúc Lâm Vân ban đêm gặp Chung nhị thiếu gia Chung Sách #
Cùng lúc đó, Chúc Lâm Vân đăng Weibo, là một viên ái tâm đỏ rực, không có bất kì bài viết nào giải thích, nghi là thừa nhận tình cảm.
*
Sự việc đã tiến triển giống trong mơ.
Sân thượng biệt thự, một bình rượu đỏ đã thấy đáy để bên trên bàn trà pha lê nhỏ, bên trong chiếc ly đế cao thì còn có đọng lại rượu đỏ, Trình Tố Tố nằm vùi ở trên ghế, híp mắt nhìn lên trời sao, qua ba cốc rượu, trên gương mặt trắng nõn phấn nộn lộ ra màu hồng.
Trình Tố Tố bây giờ ở trong trạng thái hơi say, nhưng còn không đến mức bất tỉnh nhân sự không biết hoàn cảnh, từng đợt từng đợt gió đêm phất qua, càng thổi tan không ít men say.
Tỉnh táo không ít!
Đèn tường mờ nhạt, cô lười biếng ngáp một cái, lát sau, ánh mắt hơi trầm xuống, cau mày suy nghĩ sự kiện hot search nổi lên lần này.
Nhân vật chính trong hot search có quan hệ phức tạp với cô.
Chung gia nhị thiếu Chung Sách là chồng mới cưới của cô.
Hoặc gọi là đối tượng liên hôn.
Cô và Chung Sách là vật hy sinh mà hai nhà đẩy ra vì lợi ích chung.
Cô không biết vì cái gì mà Chung Sách chịu cưới mình.
Nhưng cô rất rõ ràng tại sao mình phải gả cho Chung Sách.
Trình Tố Tố cô muốn mượn cơ hội thoát khỏi Trình gia.
Nói đến cũng thật cẩu huyết buồn cười.
Ý nghĩ thoát khỏi Trình gia là liên quan tới nữ chủ nhân hot search Chúc Lâm Vân.
Cô và Chúc Lâm Vân là thiên kim bị đánh tráo thật giả, cô là thiên kim lấy máu nghiệm thân hàng thật giá thật, mà Chúc Lâm Vân là cháu ngoại bảo mẫu Chúc Tuệ của Trình gia, năm đó, con gái bảo mẫu Chúc Yến và bà Trình  sinh cùng một ngày, Chúc Yến khó sinh mà chết, cha của đứa bé lại không biết là ai, Chúc Tuệ khổ cả đời, bây giờ đứa bé lại cần sữa, cũng đoán chừng là bị kích thích bởi cái chết của con gái, bà quên mất ân huệ của Trình gia, trong mắt chỉ có Trình gia tráng lệ huy hoàng, dần dần liền sinh ra tâm tư không nên có, đánh tráo cuộc đời Chúc Lâm Vân với Trình Tố Tố.
Cho nên, trong mười tám năm, Trình Tố Tố sống với họ Chúc tên Tố Tố, mà Chúc Lâm Vân thì dùng thân phận Trình Lâm Vân làm tiểu công chúa ở Trình gia.
Sau này trùng hợp đổi lại trật tự, Trình Tố Tố cô cuối cùng là trở về Trình gia.
Làm con gái ruột của cha mẹ Trình, Trình Tố Tố vốn cho rằng mình sẽ cảm nhận được tình thương của cha mẹ đã lâu, đáng tiếc cô quá ngây thơ, toàn thân cô đều là hơi thở chợ búa, không có nửa bộ dạng của thiên kim danh viện, so sánh với tư thái của Chúc Lâm Vân, chính là khác nhau một trời một vực, mang ra ngoài cũng chỉ làm mất mặt mũi Trình gia, tình huống như vậy làm cho cha Trình mẹ Trình càng muốn thừa nhận Chúc Lâm Vân là con gái của bọn họ.
Chúc Lâm Vân tuy rằng đổi lại họ Chúc, cũng cùng Chúc Tuệ nhận nhau rời khỏi Trình gia, nhưng cha Trình mẹ Trình vẫn như cũ đem hết yêu thương tới trên người Chúc Lâm Vân, cái gì tốt nhất đều muốn cho cô, lấy mong muốn của cô làm chủ, thậm chí còn giúp cô tiến vào giới giải trí.
Ngược lại, Trình Tố Tố sống tại Trình gia chính là người có cũng được mà không có cũng không sao.
Gia đình có cha mẹ với không cha mẹ giống nhau như vậy, Trình Tố Tố đã sớm chịu đủ rồi, cho nên khi Trình gia đẩy cô ra liên hôn cùng Chung gia, cô không chút nghĩ ngợi mà đồng ý ngay.
Trình Tố Tố và Chung Sách kết hôn hơn ba tháng.
Là lặng lẽ thành hôn.
Vợ chồng chung sống hài hoà.
Mặc dù vẫn còn trong giai đoạn hiểu rõ nhau, nhưng hai người đều hiểu trong lòng mà không nói đem cuộc hôn nhân này duy trì quan hệ tốt đẹp.
Nếu không có những ác mộng chân thật kia, cùng với những lời nói trong mơ xảy ra ở hiện tại, Trình Tố Tố cảm thấy thật ra mình có thể cùng Chung Sách sống một đời. Nhưng trên thế giới này không có nếu.
Hiện tại Chung Sách cùng Chúc Lâm Vân quả nhiên bị truyền thông đồn thông tin mập mờ.
Hơn nữa Chúc Lâm Vân đăng weibo cũng tồn tại trong mơ của cô.
Theo như quỹ đạo phát triển này...
Cô đại khái phải trở thành vật hi sinh vợ cũ.
Trình Tố Tố nheo mắt lại, sờ sờ cằm, có suy tính mới.
Cô vẫn rất tiếc mạng, cho nên điều tất yếu là tránh né tương lai sẽ gặp phải cảnh ngộ không xong. Cùng lắm thì ly hôn, chia tài sản cao chạy xa bay.
Đúng lúc này, có đèn ô tô đảo qua.
Chung Sách gặp Chúc Lâm Vân ban đêm đã trở lại.
Trình Tố Tố nâng tay ấn ấn trán, cảm giác thoải mái đánh đến, cũng xua đuổi dần dần tiềm thức hỗn độn, sau khi con ngươi dần trở nên trong trẻo, lúc này mới đứng dậy, đầu tóc lộn xộn thành ổ gà, thảnh thơi xuống lầu.
Chung Sách được trợ lí của hắn Tiểu Cao nâng vào.
Nhìn dáng vẻ là say rượu, chỉ là Chung Sách tửu lượng cũng không tồi, có thể làm hắn uống đến đông oai tây đảo, có thể thấy hôm nay hắn vui biết mấy.
Trình Tố Tố bĩu môi, tiến nhanh đến đỡ Chung Sách từ tay Tiểu Cao.
Chung Sách vừa chạm vào cô, giống như rắn rết mỹ nhân đè nặng cô, gắt gao ôm chặt, da thịt chạm nhau, có thể cảm nhận được được nhiệt độ cơ thể cực nóng của hắn. Trình Tố Tố cả người không được tự nhiên, cứng đờ, lại ngẩng đầu giả vờ ngượng ngừng nhìn về phía Tiểu Cao.
Tiểu Cao cũng đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô, muốn nói lại thôi, "Phu nhân..."
Trình Tố Tố đương nhiên biết Tiểu Cao muốn nói cái gì.
Đơn giản là Chung tiên sinh đã làm chuyện sai trái, cậu làm trợ lí định thay ông chủ giải thích vài câu, nhưng có đạo lí rằng giải thích chính là che giấu sự thật, những chuyện lung tung lộn xộn kia cô đã biết đến, không có hứng thú nghe lại một lần nữa, huống hồ hiện tại cô cũng không muốn làm "phu nhân", còn có thể đi quản Chung Sách hắn cùng ai nhảy Disco sống về đêm ?
Liền phất phất tay, ý bảo Tiểu Cao rời đi trước.
Tiểu Cao cẩn thận mỗi bước đi, lưu luyến không rời.
Nội dung trên hot search mười phần thì có tám, chín phần là sự thật!
"Rầm" một tiếng.
Cổng lớn biệt thự bị Tiểu Cao đóng lại.
Cùng lúc đó, Chung Sách như bị ai nhấn nút, bỗng chốc ôm lấy Trình Tố Tố, xoay tròn, lại xoay tròn, Trình Tố Tố bị động tác bất thình lình dọa sợ hét chói tai, "Á" một tiếng, dùng cả tay chân bám vào hắn, một giây sau liền bị hắn mạnh mẽ đè ở trên tường, ngăn chặn môi.
"Ưm." Trình Tố Tố tựa như phát điên vỗ bả vai hắn, ý bảo hắn dừng tay.
Nhưng so với cô Chung Sách còn điên hơn, thậm chí là phát dồ, hắn thở hổn hển, một tay sờ thân thể một tay cởi thắt lưng, hoàn toàn là bộ dạng muốn tử hình cô tại chỗ.
Thật lâu sau, hắn mới thoáng buông lỏng tay, dúi đầu cọ cọ vào hõm vai Trình Tố Tố, cọ đủ rồi, ngẩng đầu, kéo dãn khoảng cách, mày hắn nhăn lại, híp mắt nhìn cô hồi lâu, lúc mà Trình Tố Tố cho rằng hắn muốn gọi cô là "vợ" như thường ngày, Chung Sách bỗng nhiên ngừng lại.
Hắn thô lỗ cởi cà vạt, lộ ra lồng ngực tinh xảo xinh đẹp.
"Sao, cũng không biết con gà rừng từ đâu tới, dám hạ dược ông."
Trình Tố Tố: "..."
Kịch bản này không đúng lắm!
Trình Tố Tố cố gắng bình tĩnh lại, mu bàn tay dán vào trán Chung Sách, giây lát lại kề sát cẩn thận hít ngửi, lúc này mới phát hiện Chung Sách bây giờ căn bản không phải say rượu, thậm chí còn không có mùi rượu, nhưng bộ dạng hắn mặt đỏ tai hồng cả người khô nóng không chịu nổi, tuyệt đối không bình thường.
Thật giống như, giống như phát tình.
Cô một phen ấn xuống cái tay sờ loạn trước ngực mình của Chung Sách, lại ngước nhìn đôi mắt thâm thuý của hắn, liền thấy hốc mắt hắn phiếm hồng, dục niệm nghẹn lại làm người ta run sợ.
Nhìn đại soái ca trước mắt, Trình Tố Tố không ngừng làm công tác tư tưởng cho mình, giữ lấy lý trí còn sót lại, "Chồng à, trên thế giới này, thực sự có xuân dược sao?"
Chung Sách: "..."
Vì thế, Chung Sách tự thể nghiệm nói cho Trình Tố Tố, xuân dược có hiệu quả.
Tuy rằng là cuộc hôn nhân không có tình cảm.
Nhưng ngay từ đầu Chung Sách cùng Trình Tố Tố đã nói được, sau khi kết hôn rồi chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, hơn nữa đều là nhu cầu của người trưởng thành, hai người đều mở miệng ra nói, kế tiếp cũng tự nhiên sẽ làm chuyện vợ chồng bình thường.
Rất hài hoà, rất hài hoà, đặc biệt hài hoà.
Thật sự nếu như không có băn khoăn nội dung bên trong giấc mơ, Trình Tố Tố nghĩ rằng chính mình không bao lâu sẽ rơi vào bể tình.
Mà buổi tối nay, đặc biệt phá vỡ quy tắc bình thường.
Hoặc là nói, thuốc kia quá mạnh, dễ dàng lột đi lí trí nam nhân.
Trình Tố Tố ngay từ đầu nghĩ đến chuyện ly hôn còn có chút kháng cự, nhưng sau này rốt cuộc không ngăn cản được thân thể thành thực.
Chân cô rất nhanh liền mềm nhũn, chỉ có thể chú tâm dựa vào Chung Sách.
Thêm nữa là cô cũng uống chút ít rượu, đầu óc hỗn loạn, sau lại càng ỡm ờ bị Chung Sách đưa đến trên giường.
Một đêm đặc biệt điên cuồng.
Nơi bình thường không có làm qua đều làm một lần.
Ngất xỉu, Trình Tố Tố nhịn không được cảm khái con gà rừng kia hạ dược thật tàn nhẫn, cau mày, cảm giác có nhiều chỗ không thích hợp.
Hình như là có vài thứ lệch khỏi quỹ đạo trong giấc mơ.
Hơn nữa hướng đến lĩnh vực không biết điên cuồng khai thác.
Nhưng dù vậy, ý nghĩ ly hôn vẫn còn xoay quanh ở trong đầu.
Nếu vẫn quấn lấy phiếu cơm Chung Sách này, cô sẽ chết rất thảm.
Đều nói chết tốt không bằng sống tiếp.
Huống chi cô vẫn là chết thảm.
Trình Tố Tố lật người, bị Chung Sách kéo vào trong ngực.
Dược hiệu qua đi, còn lại cảm giác kích thích, Chung Sách lúc này tỉnh táo không ít, dưới ngọn đèn nhỏ màu vàng cam, hắn buông mí mắt nhìn Trình Tố Tố tan thành một vũng bùn trong ngực, nghe được tiếng cô rầm rì khó chịu, săn sóc xoa eo vì cô.
Một minh tinh nhỏ bé, làm cho Chung Sách tâm trạng không tốt.
Tuy rằng lúc này đã tốt hơn nhiều, nhưng vẫn thật khó chịu.
Hắn như có chút đăm chiêu hút điếu thuốc, sau đó ném đầu mẩu thuốc lá vào thùng rác,lúc này mới điều chỉnh cảm xúc, cảm thấy mỹ mãn chui vào chăn.
Ông đây ngày mai sẽ giết chết đứa rác rưởi kia.
Chung Sách cảm thấy mình không chịu nổi cảm giác uỷ khuất này, cần phải trả thù lại.
Nhưng là, vạn vạn không nghĩ đến...
Mặc kệ là làm ầm ĩ đến muộn thế nào.
Chung Sách đều có đồng hồ sinh học của chính mình, đến bảy giờ rưỡi tự nhiên tỉnh.
Hắn biết rõ đêm qua cùng Trình Tố Tố có bao nhiêu hoang đường, đóng cửa lại không có chú ý nhiều như vậy, chung quy thể xác và tinh thần hắn đều sung sướng a. Nghĩ đến đây, hắn nhếch nhếch môi cười.
Nhưng rất nhanh, Chung Sách cười không được.
Tia nắng ấm áp buổi sáng vụng trộm xuyên vào khe hở bức màn, nhẹ nhàng chiếu vào người trên thảm phòng ngủ.
Ngoài cửa sổ chim nhỏ líu lo, kêu gọi mọi người đang ngủ say.
Chung Sách tuy rằng tỉnh, nhưng còn nhắm hai mắt.
Xoay người lại cảm giác được phía sau có cây gậy đang đánh vào mông mình.
Liền thật rõ rệt, là đàn ông.
Chung Sách: "..."
Như là không có tự hỏi cái gì, xoát một cái nhảy dựng lên, một chân đá người bên cạnh xuống.
Đồng thời, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt.
Á á á á ngày hôm qua mình đã làm cái gì!
A, eo thật nhỏ!
A, ngực thật lớn!
"Rầm" một tiếng rớt xuống phía sau giường.
Trình Tố Tố cũng tỉnh, cô chạm vào gáy mình, ánh mắt nửa nhắm nửa mở, "Chung Sách anh làm gì vậy!"
Tiếng nói vừa dứt, âm thanh có chỗ là lạ.
Trình Tố Tố nhíu mày, mở mắt ra.
Ngước mắt, nhìn về Chung Sách phía trên giường.
Chung Sách cũng đang nhìn về phía cô.
Không đúng, là Trình Tố Tố đang nhìn cô.
Lại buông mi nhìn tay mình, là tay đàn ông.
Ngẩng đầu, hai mặt nhìn nhau, im lặng vô hạn.
Chung Sách/ Trình Tố Tố: "A a a a a ——

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro