Chương 3: Chồng hào môn phản kích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm tốt lắm!
Đáy lòng Trình Tố Tố yên lặng tán thưởng Chung Sách, ngay sau đó nhanh chóng phản ứng lại, vô cùng hợp lí mà ôm eo Chung Sách, khụ, lần đầu ôm eo mình kiểu này, cô vẫn có chút không được tự nhiên, thế cho nên không khống chế tốt sức lực, không cẩn thận siết chặt Chung Sách, cũng mập mờ mà bóp một cái eo mềm của hắn.
Dùng cái đầu trên cổ thề, cô không phải cố ý đâu mà.
Chỉ là còn không ai cho phép Trình Tố Tố giải thích cái gì.
Chung Sách liền phối hợp, dáng vẻ kệch cỡm mà ngại ngùng đi lên, lại đỏ mặt chôn ở ngực cô lần nữa, một lúc lâu sau mới chậm rì rì mà ngẩng đầu lên, hàm răng khẽ cắn môi dưới, sau đó giận dỗi lườm cô một cái, còn vừa thẹn vừa bực mà dậm chân một cái, "Ở đây có nhiều người ngoài đấy."
Trình Tố Tố: "......"
Lúc này cô có phải nên cưng chiều tiếp một câu: "Sợ cái gì?"
Nhưng mà, mợ nó Chung Sách anh chính là mượn cơ hội hủy hoại hình tượng của tôi có phải hay không?
Tôi không phải như thế a a a a a a a a a vua trứng thối.
Rất muốn mắng chửi người.
Bình tĩnh, tiếp tục mỉm cười.
Hơi nheo mắt lại, nhìn về phía trước, giây tiếp theo lại chú ý tới ánh mắt "đáng khinh" của các phóng viên, Trình Tố Tố chậm rãi rũ mi nhìn theo tầm mắt của bọn họ.
Sau đó, dưới đáy lòng đờ mờ một cái.
Cô nghĩ đến mặt mũi của Chung Sách, cho nên dùng kem che khuyết điểm che dấu tay trên mặt đi.
Lại bởi vì Chung Sách không muốn trang điểm, mà quên mất dấu hôn hắn để lại trên cổ cô.
Lúc này Chung Sách ngẩng cao đầu lên nhìn cô, liền thấy trên cái cổ thiên nga xinh đẹp trắng nõn của hắn, vết đỏ trêu người.
Trình Tố Tố mặt không đổi sắc đưa tay lên, xem như thay chính cô ngăn cản.
Chỉ một hành động nhỏ này, ánh mắt mọi người cũng không dám liếc loạn.
Chung Sách cũng ngẩn người theo, sau đó càng thêm nhiệt tình mà nắm chặt tay cô, dựa vào diễn xuất tinh tế mà lộ ra bộ mặt cảm động muốn chết: "Chồng thật tốt."
Trình Tố Tố: "..."
Xin anh câm miệng lại!
Cô hít sâu một hơi, sau đó nghiến răng, nhịn xuống kích động muốn đánh chết Chung Sách tại chỗ, lúc này mới đặt sự chú ý lên câu hỏi của phóng viên. Mím môi, Trình Tố Tố giận tái mặt, mặt không cảm xúc: "Chuyện này đều là không có thật, không tồn tại."
"Paparazzi kỹ thuật chụp ảnh thật tốt, rõ ràng hôm qua có một đám người ở đó, đến cuối cùng trên tấm ảnh chỉ có tôi và Chúc tiểu thư, xem ra khả năng bịa chuyện thật mạnh mẽ.
Cho dù ai cũng có thể nghe ra lời nói châm chọc của "Chung Sách".
Có thể thấy được, lần này ai đem hắn kéo xuống nước bằng hot search là hoàn toàn chọc Chung nhị thiếu gia tức giận.
Nhưng hiện tại suy nghĩ của các phóng viên căn bản không để ý việc này. Bọn họ thỉnh thoảng lại quét ánh mắt về phía người phụ nữ tự xưng là "Chung phu nhân" bên cạnh Chung Sách, rất rõ ràng, tin tức Chung nhị thiếu gia kết hôn đối với các phóng viên đưa tin đang đau khổ ngồi xổm chờ đợi mà nói càng có giá trị.
Đương nhiên, kết cục Chung nhị thiếu tự mình vả mặt tân tấn tiểu hoa Chúc Lâm Vân, cái tiêu đề này nghe cũng không tệ, cũng đủ kích thích.
Rối rắm một lúc lâu, bọn họ dồn dập chuyển ống kính đến người "Chung Sách".
Trong ống kính, Trình Tố Tố mỉm cười: "Tất cả các tài khoản tiếp thị liên quan đến nội dung của tin đồn sai lệch trong buổi dạ hội lần này, nhớ mở cửa để nhận thư của luật sư."
Nếu như bây giờ cô là Chung Sách, vậy thì đừng trách cô ác,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro