Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ quyết tâm xong lúc sau, Lục Thời Niên liền để lại tâm ở chung quanh, thậm chí không ngừng một lần đem ánh mắt dừng trên người Thanh Hà bên cạnh.

Chi là người này vẫn luôn hầu hạ tiên hoàng, đợi cho đến lúc tiên hoàng băng hà lúc sau liền hầu hạ bên người Lý Thừa Huyễn, có thể tính là cùng Lý Thừa Huyễn chân chính sớm chiều ở chung, Lục Thời Niên lần đầu tiếp thu nhiệm vụ này không dám cam đoan kỹ thuật diễn của mình hơn người, hơn nữa rốt cuộc Thanh Hà vẫn là tuổi quá cao, cuối cùng chỉ có thế nhịn đau bài trừ.

Lúc sau lại quét qua vài người nhưng vẫn vì các loại nguyên nhân mà loại bỏ, cho nên vẫn là không có chọn được người vừa thích hợp lại vừa lòng.

Cho dù ngẫu nhiên nhìn đến mấy cái thuận một Lúc Thời Niên vẫn không dám tin tưởng ánh mắt của mình, đây chính là cổ đại van nhất tìm thấy một cái tiếu lí tàn đao*, hai mặt liền rất có khả năng đem chính mình mạng nhỏ bồi vào.

*Tiếu lí tàng đao:(笑裡藏刀) nụ cười giấu dao, lập mưu kín kẽ không để kẻ địch biết.

Rơi vào đường cùng Lục Thời Niên phàm là nhàn rỗi liền đem tư liệu về cốt truyện ra nghiền ngẫm thật kỹ, một lần lại một lần, tận lực tìm kiếm ở trong đó một nhân vật có vận mệnh tốt, lớn Lên cùng nam nữ chính không có quan hệ, còn đối chính mình trung thành và tận tâm.

Này vừa mới đó lại vài ngày đi qua, Lục Thời Niên vận dụng các phương pháp và thủ đoạn bài trừ cuối cùng hắn nhận ra chính là nhân vật như vậy --- hoàn toàn không có.

Thật là muốn mạng, đọc cốt truyện từ đầu đến đuôi không bỏ sót dù một chữ, nhưng vẫn thật sự không có lấy một người hợp với ba điều kiện mà hắn nêu ra.

Lục Thời Niên hoảng hốt chỉ còn có thể lấy cốt truyện ra xem lại từ đầu đến đuôi thêm một lần nữa, ý đồ không bỏ sót bất kỳ kẻ nào, thuận tiện đem những lúc nam nữ chính hại vận mệnh của nguyên thân ra dùng chu sa vẽ thành trọng điểm, nhìn nhiều mấy lần.

Chỉ là Lý Thừa Huyễn này vốn chỉ là một cái pháo hôi, miêu tả về hắn không nhiều lắm, có thể từ tư liệu xem được sự nhiệt tình đối người của hắn lại là thiếu càng thêm thiếu.

Xác thật theo lời nói của Tề An Nhiên chính là, từ xưa đế vương vốn nhiều kẻ vô tình, vị tiên hoàng chính là một cái ví dụ sống sờ sờ.

Hậu cung giai lệ ba ngàn, phi tần vô số, nhưng không biết là do huyết thống không tốt hay là như thế nào, con nối dõi được lưu lại cực kì thưa thớt, từ lúc ở trong bụng mẹ liền không thể sống, chính là dù có được may mắn sinh ra cũng không sống được bao lâu.

Bình an khỏe mạnh lớn lên ít ỏi không được mấy người, nếu là chiếu theo hoàng tử mà tính, vậy càng thiếu.

Lý Thừa Huyễn đứng hàng thứ ba, chính là năm đó do chính hoàng hậu sở sanh.

Hoàng hậu tính tình dịu dàng, rất được Hoàng đế yêu thích, hết sức thịnh sủng thừa ân* mang thai đến mấy lần nhưng sinh ra chỉ có duy nhất một Lý Thừa Huyễn, chỉ là lần sinh này cũng không tính là hữu kinh vô hiểm**, Hoàng hậu thân hình bạc nhược***, ở lúc cuối dùng toàn lực sinh hạ long ân liền còn chưa liếc nhìn được khuôn mặt của hài tử đã đi.
*Thịnh sủng thừa ân : ân sủng có thừa. **Hữu kinh vô hiểm : có có kinh hãi nhưng không có nguy hiểm.
***Bạc nhược : yếu ớt, mỏng manh dễ vỡ.

Tiên hoàng cùng hoàng hậu là phu thê tình thâm, cho dù không muốn nhưng vẫn không thể nghịch trời sửa mệnh, chỉ có thể đem tình yêu say đắm chưa kịp lộ này chuyển hóa thành thân tình cho Lý Thừa Huyễn.

Lý Thừa Huyễn từ nhỏ liền được Tiên hoàng yêu thích, thậm chí vì hắn phá bỏ quy cũ mà tự nuôi nấng dạy dỗ.

Tiên hoàng yêu thích cũng không có nghĩa sẽ cưng chiều, từ một khắc mà Lý Thừa Huyễn ra đời kia thì đã được quyết định là quân chủ tương lai của quốc gia, từ lúc nhỏ liền lao vào các bài luyện tập, khi còn nhỏ do tư chất bình thường bất luận học cái gì đều chỉ thường thường, không có cái gì là xuất sắc nhưng cũng không có cái gì phải đáng giá lên án, nhưng theo tuổi tăng trưởng liền bộc lộ tài năng, cũng coi như là không cô phụ một mảnh bồi dưỡng của Tiên hoàng.

Tại lúc sau Tiên hoàng băng hà đáng lý hẳn là Lý Thừa Huyễn phải bước lên ngôi vị hoàng đế, trở thành thế hệ đế vương mới.

Hoàng thượng còn có hai nhi tử, một cái đứng hàng lão Ngũ, một cái khác còn lại là nhi tử của Thái hậu đương triều đứng hàng thứ sáu, cũng là người vận mệnh của Tề An Nhiên ở thế giới này - Lý Thừa Triết.

Lý Thừa Triết là một cái nhàn tản vương gia, ngày thường yêu thích ngâm thơ vẽ tranh, đạp thanh du ngoạn, khi còn nhỏ cũng rất là bướng bỉnh thích gây sự, thường hay đi đến Thừa tướng phủ tìm ca ca của Tề An Nhiên chơi đùa, tự nhiên cũng cùng Tề An Nhiên là thanh mai trúc mã, hai bên quen biết, thậm chí tự định chung thân, không nghĩ tới chính là bị Lý Thừa Huyễn chặn ngang, cường ngạnh chặt đứt nhân duyên của hai người.

Tề An Nhiên không muốn, nhưng mệnh vua không thể từ chối.

Thừa tướng tuy là cũng sớm biết con gai mình cùng Lục vương gia lén lút qua lại, bọn họ áp dụng cho tiểu hài tử tự chọn tương lai, nhưng Lý Thừa Huyễn đối Tề An Nhiên hứng thú là cơ hội tốt để Thừa tướng cũng cố địa vị của mình trên triều, vì thế chỉ có thể nhẫn tâm bắt Tề An Nhiên vào kiệu đưa vào hoàng cung.

Lý Thừa Huyễn cùng Lý Thừa Triết vốn không phải cùng một mẹ sinh ra, huống chi Tiên hoàng lại dành hết sủng ái cho Lý Thừa Huyễn, dù cho hiện tại mẫu thân Lý Thừa Triết là Thái hậu nhưng cũng không đối Lý Thừa Huyễn có giao hảo qua lại, huống chi hiện tại Lý Thừa Huyễn còn trực tiếp phá hủy nhà mình nhân duyên nhi tử, càng là đối Lý Thừa Huyễn không lưu lại bao nhiêu hao cảm, may mà bọn họ phía trước còn có quan hệ mẫu tử nhưng trên thực tế lại hoàn toàn không tiếp xúc với nhau.

Lục Thời Niên cũng liền bỏ đi tâm tư nhờ vả Thái hậu.

Chỉ là Lý Thừa Huyễn nguyên bản không có tâm tư với đế vị, tuy noi tài trí hơn người nhưng hiện tại cũng chỉ là đang ở vị trí này mà tính toán thôi, đối với Thái hậu càng là không để ý, sau khi Tề An Nhiên vào cung, liền một lòng đặt trên người Tề An Nhiên, đối với ác ý của Thái hậu tuy là có phát hiện, cũng là hoàn toàn không để trong lòng.

Kết thúc của cốt truyện là Lý Thừa Triết nhờ vào thế lực của mẫu tộc duy trì chậm rãi ăn mòn triều chính, làm lung lạc nhân tâm, nội bộ thâm cung thì có Tề An Nhiên trợ giúp dụ dỗ Lý Thừa Huyễn trầm mê trong ôn nhu hương không thể tự thoát ra được, làm hoang phế chính vì, khiến cho đa số mọi người bất mãn.

Đoạn thời gian kia Lý Thừa Huyễn như là bị rót cho mê hồn thang* khiến cho thể xác và tinh thần hắn đều đặt trên người Tề An Nhiên, thậm chí ở trước ngày Lý Thừa Triết thành động liền có người dùng cái chết để can gián** ngay trên buổi lâm triều cũng không thể khiến cho hắn có một phân thanh tỉnh, cuối cùng đến ngày Lý Thừa Triết suất lĩnh đại quân tấn công Dưỡng Tâm điện, thời điểm Lý Thừa Huyễn bị chém giết dưới kiếm của Tề An Nhiên mới rõ ràng minh bạch nguyên lai chính mình từ đầu tới cuối chỉ là một trò cười, một cái thiên hạ đại chê chơi.

*Mê hồn thang: thứ thuốc mê hoặc tâm hồn con người.
**Dùng cái chết để can gián : dùng cái chết để ngăn cản một chuyện gì đó.

Chính mình yêu say đắm một đời chỉ hận không thể đem hết bảo bối trong thiên hạ phủng đến trước mặt nàng, chỉ hận không thể đem lòng mình móc ra cho nữ nhân kia thấy tình cảm của mình, cái kia một phen nhu mĩ điềm tĩnh cùng tiếng nói mềm mại kêu chính mình Hoàng thượng, nữ nhân rúc vào trong lòng ngực mình noi lời ngon tiếng ngọt, cái tên nhất thế an ổn, khi hắn đề cập đến hàm nghĩa tên nàng, nữ nhân kia cười duyên nói với hắn về sau bọn họ cũng sẽ có những ngày tháng bình yên thanh thản, nữ nhân tên gọi là Tề An Nhiên kia -- Nàng cho hắn hết thẩy chỉ vì dụ hắn rơi vào một vòng chê cười này thôi.

Lúc này Lý Thừa Huyễn càng minh bạch vì để làm cho hắn ở trong cái bẫy rập này lâu một chút, Lý Thừa Triết thế như không tiếc lợi dụng Tề An Nhiên bắt nàng ta bất chấp thân thể tê mỏi cử động.

Đến khoảnh khắc sắp chết Lý Thừa Huyễn ghé vào phía trên điện phủ lạnh lẽo, lắc đầu thở dài nhìn Tề An Nhiên mắt lộ hung quan mà không nhịn được cười: "An Nhiên, trẫm đối đãi ngươi còn không bằng bị Lý Thừa Triết lợi dụng sao? "

Tề An Nhiên gắt gao nắm kiếm nhắm ngay ngực Lý Thừa Huyễn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu không phải ngươi bức ta vào cung, làm gì đến nông nỗi này, ta kiếp này chỉ cầu một người thiệt tình đối đãi ta, vì sao đã biết ta có người trong lòng sao còn cưỡng bắt ta vào cung, Lý Thừa Huyễn ngươi chẳng lẽ không biết thời điểm ngươi tiếp xúc ta từ đầu đến cuối ta đều cảm thấy ghê tởm."

Lý Thừa Huyễn cười khổ một tiếng, dù vậy người nọ vẫn là lợi dụng ngươi nhưng ngươi cũng cam tâm tình nguyện bị lợi dụng.

Ha, nguyên lai không có gì đáng buồn bằng tâm đã chết, cùng lắm chỉ tới như thế này thôi.

Khóe mắt rơi xuống hai giọt nước mắt, Lý Thừa Huyễn trơ mắt nhìn thanh kiếm kia đâm vào trái tim cảm thụ da thịt vỡ ra đau đớn, thân mình đột nhiên hướng về phía trước làm cho thanh kiếm kia càng đâm sau một chút, tựa hồ muốn khiến cho trái tim bị chính thanh kiếm này làm cho đau đớn, mà trên thân kiếm sạch sẽ đều không có lấy chủ nhân không lưu lại nửa phần dấu vết, nhẹ nhàng nỉ non: "An Nhiên, kiếp sau vẫn là đừng để cho ta gặp được ngươi, nếu không thì chi cần gặp ngươi một lần ta liền sẽ trước tiên chém chết ngươi bằng kiếm."

Lục Thời Niên: "...." Tra nam tiện nữ sao?

Khi xem qua đại khái rồi Lục Thời Niên chỉ cảm thấy Lý Thừa Huyễn yêu quá mức hèn mọn, nhưng sau khi xem chi tiết hơn, biết được hành động cụ thể của Tề An Nhiên sau này, cho dù là người ngoài nhưng Lục Thời Niên vẫn bị đôi kim đồng ngọc nữ Tề An Nhiên cùng Lý Thừa Triết nhưng thật ra là cẩu nam nữ này làm cho ghê tởm vô cùng, cũng cảm thấy Lý Thừa Huyễn yêu như vậy là sâu sắc không đáng giá.

Bất quá nhiệm vụ hiện tại đúng là phải bắt nam nữ chính phải vì hành vi của mình mà trả giá gấp trăm vạn lần đại giới, cho nên muốn ngược liền tận tình ngược, chính là giúp đỡ hắn một sự tình trọng đại, quan hệ đến sinh tử tồn vong của hắn sau này cùng với tiến độ hoàn thành của nhiệm vụ, đành phải đi trước một bước, chính mình kiếm một số chuyện vui vẻ lại nói.

Lục Thời Niên tuy đại trí tuệ thì không có nhưng khôn vật lại có thừa.

Hắn biết Tề An Nhiên không thích Lý Thừa Huyễn, mà hắn muốn làm chính là khiến cho vận mệnh sau này của Tề An Nhiên trở nên bi thảm, tại anh vi xử sự không thiếu được chính là phải làm cho nàng ngột ngạt, liền ban ngày hay trong đêm tối chẳng phân biệt thời gian liền ở trước cung điện nàng thỉnh thoảng đi qua.

Cũng không có tính là làm cái gì nàng, chỉ là mỗi lần đi ngang qua đó đều dùng một ống nhòm xa xa nhìn nàng, còn muốn ở dưới mi mắt nàng làm như thế, làm nàng cũng không thể không phối hợp với chính mình.

Thậm chí ở cung của Tề An Nhiên an tĩnh mà ngồi đó cả ngày cái gì cũng không làm, ban ngày bất tri bất giác liền qua, thẳng cho đến khi mọi người đều nghĩ là hắn yêu thảm Tề An Nhiên, nguyên bản Lục Thời Niên chỉ là nhàm chán muốn thử xem, không nghĩ đến biện pháp này quả thật hữu dụng.

Thời điểm mỗi lần Lục Thời Niên có ý đồ hướng Tề An Nhiên thân mật thêm một chút, liền sẽ thu được nhắc nhở của hệ thống nói giá trị bi thảm của Tề An Nhiên bay lên 1 phần, lần đầu tiên thu được nhắc nhở của hệ thống Lục Thời Niên đúng là muốn ngửa mặt lên trời cười dài, nữ nhân mà Lý Thừa Huyễn nhiệt tình yêu thế nhưng cảm thấy thời điểm phải ngồi ngốc bên cạnh hắn là một loại cực độ thống khổ, cũng không biết hắn trước khi chết là cỡ nào tuyệt vọng.

Khó trách sẽ hận đến oán khí đầy trời, tìm tới hệ thống giúp hắn bình phục tức giận, nghĩ đến đúng là thiệt không cam lòng.

Hảo đi, nam nữ chính này đúng là tra tới Lục Thời Niên không nhìn được, phải chỉnh, cần thiết chỉnh, ngược ngược ngược, cần thiết ngược.

Lục Thời Niên đến đây đã được một năm từ khi Tề An Nhiên bước vào lãnh cung, hắn cái gì cũng không hiểu đành phải một bên tranh thủ kế thừa lại các tập tính sinh hoạt hằng ngày làm việc và nghỉ ngơi của Lý Thừa Huyễn, một bên cứ như trước dựa theo kế hoạch của mình mà bất động thanh sắc tiếp tục giả bộ như si tình làm ghê tởm nữ nhân kia, thẳng đến khi Tề An Nhiên đã tập quen với chuyện mỗi ngày đụng chạm, giá trị vận mệnh bi thảm không bay lên nữa mới bắt đầu chính thức thực hiện cốt truyện.

Trong cốt truyện thì sự kiện lãnh cung chỉ mới là một cái bắt đầu, sau khi Tề An Nhiên bị đưa vào lãnh cung, không chỉ là bản thân Lý Thừa Huyễn lo lắng, còn có một người đêm không thể ngủ, đó chính là thanh mai trúc mã của Tề An Nhiên - Lý Thừa Triết.

Lý Thừa Triêt sau khi biết được tin tức liền không đành lòng để cho nữ nhân mình yêu phải ở lãnh cung chịu khổ, chuyên môn đi cầu Thái hậu, Thái hậu vốn là sớm có ý tưởng phản nghịch, liền mượn chuyện này thúc giục hắn tạo phản, thuận thế chỉ dẫn hắn kết bạn với Thẩm Mộc Thẩm tướng quân lúc ấy đang trên đường về.

Cũng không biết Thái hậu rốt cuộc dùng biện pháp gì, Thẩm Mộc sau khi trở lại kinh thành mấy ngày liền bị xúi giục thành công trợ giúp Lý Thừa Triết đoạt vị.

Lục Thời Niên: "..." Này Thẩm Mộc chẳng lẽ là có thể đem đổi hoàng đế như đổi gia cụ? Muốn đổi liền đổi.

Tiên hoàng năm đó lúc bồi dưỡng nhi tử có dự Kiến trước, sợ hai nhi tử khác uy hiếp đến ngôi vị hoàng đế của Lý Thừa Huyễn, lại không hy vọng huynh đệ phản bội lẫn nhau khiến Lý Thừa Huyễn khó xử, cho nên khi dạy dỗ liền định hướng cho nỗi người một mục tiêu bất đồng.

Lý Thừa Huyễn đương nhiên là dựa theo thể chế chính thống của quân vương mà đào tạo, còn dư lại hai hoàng tử đều là hướng theo văn nhân, hơn nữa cũng đều chỉ là phong hoa tuyết nguyệt, làm câu đối, là trăm triệu không thể dùng trên triều đình nửa phần.

Thái hậu tuy có không cam lòng, thường xuyên dạy dỗ một phen nhưng e sợ Tiên đế nên không dám dạy nhiều, cho nên Lý Thừa Triết sau khi lớn lên cũng chỉ là một thư sinh phong lưu, ngay cả thân hình cũng là cao gầy gầy yếu, tựa hồ rất nhỏ một trận gió liền có thể thổi bay, cho nên Lý Thừa Triết cuối cùng soán vị thành công thống trị một phương là do sau lưng hắn có nhiều người, về phương diện khác vẫn là tại Lý Thừa Huyễn tự mình làm bậy không thể sống, bị Tề An Nhiên làm cho mê mẩn, cơ hồ là đem ngôi vị hoàng đế chắp tay dâng người.

Phân tích xong cốt truyện, Lý Thừa Triết vào thời khắc mấu chốt tiến công vào Dưỡng tâm điện hơn phân nửa công lao là của người gọi là Thẩm Mộc Đại tướng quân.

Lục Thời Niên mếu máo, chọn lông mày nghĩ, tướng quân nha, kia khẳng định rất lợi hại đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro