Chương 6: Tẩy tủy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy rằng sư phụ nhà mình trải qua chuyện xưa như những câu truyện nàng đã đọc, nhưng chân chính biến những câu chữ thành hình ảnh xuất hiện trong đầu trong lòng nàng có một cảm giác không nói nên lời. Vừa rồi còn cảm thấy sư phụ nhà mình có chút đáng sợ, hiện tại nàng thật sự đồng tình và thương tiếc nhưng Vân Khinh cũng không cần người khác đồng tình. Mỗi người đều có những câu chuyện khác nhau, tính tình trở nên khó chịu cũng là bình thường. Tàn hồn cuối cùng mà sư phụ lưu lại hiện tại đã muốn tiêu tán, không biết còn có cơ hội tái kiến hay không.

Vân Khinh lưu lại trong trí nhớ Quý Lưu Niên ngoại trừ cuộc sống hắn trải qua còn có quá trình tu chân cùng với các loại tâm pháp. Việc này đối với Quý Lưu Niên mà nói so với những gì trong sách viết có tác dụng tốt hơn rất nhiều, nàng là một người hiện đại, đối với việc tu luyện một chút khái niệm cũng không có, hơn nữa nàng tự nhận mình không có thiên phú, không có kinh nghiệm của người đi trước đúng là không được.

Trong kí ức của Vân Khinh còn có rất nhiều thông tin về không gian này. Nguyên bản nơi này chẳng qua là do hắn luyện ra để ở tạm thời, nhưng một thời gian dài sau cũng không có ai đến quấy phá nên linh khí cũng được giữ rất tốt. Những thứ ở đây đều rất tiện nghi so với nàng, không gian cũng đã nhận Quý Lưu Niên là chủ nhân mới, đồ vật không cần thiết sau này nàng sẽ đem đi vứt bỏ vậy.

Quý Lưu Niên bắt đầu nhập môn tu luyện theo những gì được tiếp nhận từ Vân Khinh. Nàng biết mình không có tư chất tốt nên chỉ có thể từng bước một làm theo cẩn thận.

Giống như rất nhiều sách truyện đã nói, đầu tiên chính là phải tẩy tủy, gân cốt đối với tu chân giả là tiền đề quan trọng. Trong Tu Chân Giới, nếu không có thiên tư tốt bọn họ sẽ dùng tẩy tủy đan, Vân Khinh lúc trước chính là dùng tẩy tủy đan loại mạnh nhất, thoát thai hoán cốt. Thế nhưng dùng tẩy tủy đan thì một thời gian sau kinh mạch chống đỡ không nổi sẽ trở nên yếu ớt, đối với việc tu luyện bị ảnh hưởng rất lớn. Năm đó Vân Khinh sốt ruột muốn nhanh chóng báo thù mới chọn biện pháp này, mà hiện tại Quý Lưu Niên không giống như vậy, chỉ với chuyện nàng đang mang bộ dáng tiểu hài tử cũng hiểu được nàng sẽ không chống đỡ được, cho nên Quý Lưu Niên quyết định lựa chọn phương pháp ôn hòa là ngâm mình trong nước thuốc. Nước thuốc chuẩn bị có chút phiền phức, cũng may trong không gian có một khu vườn trồng thuốc, nàng có thể tìm được loại thuốc mình muốn. Nhờ trí nhớ mà sư phụ ban tặng cho Quý Lưu Niên cũng có nhận thức được vài phần dược lý.

Ngâm mình trong bồn nước thuốc nghe thì thấy có vẻ cần rất nhiều thời gian, nhưng bất quá tuổi của nàng hiện tại cũng chỉ có việc ăn với ngủ, mỗi ngày vào buổi tối có thể vụng trộm tiến hành. Quý Lưu Niên cũng không định đem chuyện không gian nói cho người khác biết, nhìn những đạo lý trong truyện nàng cũng hiểu được chút ít, nàng không muốn một ngày biến thành chuột bạch cho người ta giải phẫu a. Bây giờ việc quan trọng nhất là tu luyện thật tốt, sau đó có thể dùng năng lực chính mình bảo vệ người mà mình yêu thương.

Buổi tối, đợi cho ông bà ngoại ngủ say, Quý Lưu Niên lén lút tiến vào không gian chuẩn bị nước thuốc. Nàng chuẩn bị hai thùng nước, một thùng chứa dược liệu tẩy tủy còn một thùng khác chính là những thứ điều hòa kinh mạch gì đó.

Quý Lưu Niên ngồi vào thùng gỗ thứ nhất liền cảm giác thấy có cái gì đó xuyên vào làn da mình thâm nhập tận xương tủy, mặc dù có chút đau đớn nhưng cũng có thể chịu đựng được. Một lát sau đau đớn chậm rãi biến mất, Quý Lưu Niên biết đây là dươc lực trong thuốc đang phát huy tác dụng, tiếp theo chui vào cái thùng thứ hai làm cho gân cốt mình mạnh mẽ hơn.

Liên tục hơn mười ngày, Quý Lưu Niên đều vụng trộm tiến vào không gian ngâm mình. Ban đầu không có biến hóa gì nhưng trải qua một thời gian dài cũng thấy cơ thể có nhiều khác biệt, da dẻ của nàng cũng tốt hơn. Làn da tiểu hài tử của nàng thật ra cũng rất đẹp, trắng hồng vô cùng, làm cho ai nhìn thấy nàng cũng tưởng tượng đến một tòa bạch ngọc, mỗi lần ra khỏi nhà đều gặp những người muốn nhéo mặt nàng làm cho nàng sợ đến mức cho đến năm ba mươi hai tuổi cũng không dám xuất môn.

Đến lúc này, Quý Lưu Niên mỗi khi ngâm mình trong thùng thuốc cũng không cảm thấy đau đớn gì nữa thì nàng cũng biết dược lý không còn tác dụng gì đối với cơ thể mình nữa, nói cách khác chính là gia đoạn tẩy tủy của nàng đã hoàn thành. Đứng cạnh một cái hồ nhỏ trong không gian, Quý Lưu Niên cúi đầu nhìn bộ dáng hiện tại của mình, tuy rằng hiện tại nhìn qua nàng không khác những đứa nhỏ khác, bất quá chỉ là làn da đẹp hơn một chút, đáng yêu hơn một chút. Chỉ có một mình nàng biết gân cốt mình đã thay đổi trở nên vô cùng mạnh mẽ, so với những người chơi thể thao nhiều năm chỉ có hơn chứ không có kém.

Nhưng đây chẳng qua là tốt hơn người bình thường chứ không thể nào bằng tu chân giả. Võ công và chiêu thức một cái cũng không biết, nếu gặp một người có công phu chắc chắn sẽ lập tức bị hạ gục.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro