- Chap 20 -

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này tặng nhibii_nn nha ^^

---------------------------------------

Nghỉ ngơi một tuần, điều chỉnh tâm trạng thật tốt, Kim Tại Hưởng đến khách sạn KV trình diện, ký hợp đồng làm việc luôn. Chức vụ của cậu là trợ lí quản lí, đối với người vừa tốt nghiệp như Kim Tại Hưởng mà nói đó là một cơ hội tốt để tích lũy kinh nghiệm, ý chí chiến đấu của cậu sục sôi, quyết tâm làm nên sự nghiệp.

Ngày đầu tiên đi làm, trưởng phòng nhân sự đi cùng cậu đến gặp tổng giám đốc khách sạn. Vì là lần đầu tiên gặp sếp nên Kim Tại Hưởng có vẻ hơi căng thẳng. Trưởng phòng an úi: "Đừng lo lắng, chỉ cần cậu có thực lực, không làm trái lệnh, cấp trên sẽ không làm khó cậu đâu. Thực ra, vị sếp này của chúng ta là con trai thứ hai của chủ tịch, cũng mới đến nhậm chức mấy hôm trước, là người mới giống cậu".

"Là vậy ạ?". Kim Tại Hưởng thoáng an tâm.

"Hơn nữa ngoại hình còn không tồi, rất có khí chất, không giống như mấy vị công tử cả ngày chỉ ăn chơi, người ta rất chuyên tâm vào công việc, có điều...". Trưởng phòng ngập ngừng.

"Có điều gì cơ?". Kim Tại Hưởng hỏi tới.

"Có điều cái miệng khá lợi hại". Trưởng phòng lắc đầu, bỗng ý thức được mình đang nói xấu ông chủ trước mặt người mới, vội vàng lảng sang chuyện khác, "À này, ở đây này, cậu mau vào đi".

Kim Tại Hưởng chỉ vào mình "Một mình tôi?".

"Là ý của quản lí, bảo một mình cậu vào". Trưởng phòng giục, "Không sao đâu, cứ thả lỏng là ổn".

Kim Tại Hưởng hết cách, đành phải lấy lại tinh thần, hít thở sâu rồi đi vào. Phòng làm việc hơi âm u, rèm cửa sổ sát đất buông xuống, chắn hết ánh sáng mặt trời, ghế ngồi trước bàn làm việc trống không.

Không biết vì sao, tim Kim Tại Hưởng không tự chủ được đập loạn lên. Trong không khí có một hơi thở rất quen thuộc. Mùi trầm hương thoang thoảng nhè nhẹ tiến vào đầu Kim Tại Hưởng, mở ra ký ức kinh khủng nhất của cậu. Thân nhiệt nóng bừng, trên da hai người có một tầng mồ hôi mỏng, cơ thể trần trụi quấn lấy nhau trên giường lớn, còn có ... mùi trầm hương thoang thoảng?!

Là... mùi của Tuấn Chung Quốc! Kim Tại Hưởng không kịp nghĩ ngợi nhiều, vội vàng xoay người lao về phía cửa. Nhưng đúng lúc cậu vừa chạm vào tay nắm cửa thì một bàn tay đã chặn lại.

Không biết, không biết, cậu không biết gì hết. Kim Tại Hưởng không dám quay đầu lại, cậu quyết tâm làm đà diểu.

Giọng nói lạnh lùng của Tuấn Chung Quốc vang lên bên tai: "Kim Tại Hưởng, lâu rồi không gặp".

Không nghe thấy, cậu chưa từng nghe thấy cái gì hết. Kim Tại Hưởng tiếp tục giả làm đà điểu.

"Em cho rằng như vậy là có thể thoát sao?!". Tuấn Chung Quốc hoàn toàn mất kiên nhẫn, anh nắm lấy hai vai Kim Tại Hưởng, xoay người cậu lại.

Kim tại Hưởng đành phải cứng đờ mà cong khóe miệng lên, vẫy vẫy tay, "Hi, bạn học Tuấn, đã lâu không gặp".

"Đừng có giả ngu". Tuấn Chung Quốc nâng cằm cậu lên, mắt hơi nheo lại, "Kim Tại Hưởng, việc làm của em thực sự rất ác độc".

Kim Tại Hưởng nuốt nước bọt, "Tôi ...tôi đã làm gì?".

Tuấn Chung Quốc âm trầm nói: "Ăn tôi sạch sẽ đến tận xương rồi lén trốn đi, trên thế giới này có chuyện hời thế sao?".

Kim Tại Hưởng nhắm mắt lại, cắn môi, đấu tranh hồi lâu, rốt cục thể hiện vẻ mặt bi tráng nói: "Cậu ra giá đi... Có điều nhà tôi không khá giả lắm, trả góp được không?".

Tuấn Chung Quốc nghiến chặt hàm dưới: "Kim Tại Hưởng, em muốn chết hả?".

"Vậy cậu muốn thế nào?". Kim Tại Hưởng cẩn thận hỏi.

Mắt Tuấn Chung Quốc sáng lên, "Em đối xử với tôi thế nào thì tôi cũng muốn trả lại y như thế".

Km Tại Hưởng do dự hỏi: "Cậu muốn tôi... lên giường với cậu một lần nữa?".

Tuấn Chung Quốc lắc đầu: "Không phải".

Kim Tại Hưởng thở phào một hơi, hết hồn.

Ai ngờ Tuấn Chung Quốc lại nói tiếp: "Mà là lên giường rất nhiều, rất nhiều lần nữa".

Kim Tại Hưởng bắt đầu kinh ngạc sau đó bỗng tỉnh ra, hét lên một tiếng, dùng sức đẩy thật mạnh Tuấn Chung Quốc ra, chuẩn bị cướp cửa mà chạy. Điên rồi, điên rồi, người này tuyệt đối không phải Tuấn Chung Quốc, hắn là một tên đại sắc lang!

Thế nhưng Tuấn Chung Quốc lại chặn cửa đồng thời dùng hai tay chắn lối đi hai bên trái phải của Kim Tại Hưởng. Lúc này cậu đã thực sự rơi vào tay giặc.

Kim Tại Hưởng lùi lại, khuyên bảo hết nước hết cái: "Tuấn Chung Quốc, cậu.. cậu là Tuấn Chung Quốc mà, chẳng phải cậu luôn nói tôi là một cái bánh bao sao? Sao cậu có thể lên giường với cái bánh bao được chứ... Quá mất mặt ban đại diện :v Tôi đại diện cho tất cả sinh vật trên Trái Đất khinh bỉ cậu! bạn học Tuấn, bây giờ tỉnh táo lại vẫn còn kịp đấy, mau đá tôi ra ngoài đi, tôi van xin cậu. Nếu không cuộc đời này của cậu sẽ bị phá hỏng, thật đấy, tôi không lừa cậu đâu, tôi...ưm..ưm..ưm!".

Kim Tại Hưởng không thể nói hết vì mọi lời nói của cậu đã bị Tuấn Chung Quốc xấu xa nuốt hết vào trong bụng. Kim Tại Hưởng tròn mắt, ngơ ngác nhìn gương mặt tuấn tú của Tuấn Chung Quốc được phóng đại của Tuấn Chung Quốc trước mắt mình, đúng là quá đẹp trai đi.

Nhưng ngay sau đó, Kim Tại Hưởng đã tỉnh táo lại từ nỗi kinh hãi, cậu bắt đầu dùng sức đẩy anh nhưng Tuấn Chung Quốc không chút suy chuyển.

Lưỡi anh vẽ lên khung môi Kim Tại Hưởng mang đến cho cậu một cảm giác tê dại. Sau đó, lưỡi anh tách môi cậu ra, không chút chần chừ muốn xâm nhập vào miệng cậu. Da đầu Kim Tại Hưởng giật giật, cậu đóng chặt hàm răng, giữ vững phòng tuyến cuối cùng. Nhưng nó không làm khó được Tuấn Chung Quốc, anh rút một tay ra trườn vào từ thắt lưng Kim Tại Hưởng, lướt qua vùng bụng nhẵn mịn của cậu và dừng lại ở hai điểm nổi trước ngực, ngắt nhẹ...

"A!". Kim Tại Hưởng không kìm được há mồm thở nhẹ một tiếng, Tuấn Chung Quốc nhân cơ hội đưa lưỡi vào, bắt lấy cái lưỡi mềm mại ấm nóng của cậu, ngang ngược mà dây dưa, chinh phục cậu hoàn toàn. Cơ thể anh đè chặt cậu, mùi hương của anh quanh quẩn lấy cậu, nhiệt độ cơ thể anh bùng lên thiêu đốt cậu. Đôi môi ngóng rực kia hôn người ta đến run rẩy khiến Kim Tại Hưởng không hít thở nổi.

-End Chap 20-

-----------------------------------

#Sún

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro