Chương 17 - 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 17

Cho dù không có thường thức nhưng Chu Lỗi vẫn biết từ Luyện khí lên Trúc cơ không hề dễ dàng chút nào, thậm chí có thể nói Luyện khí vẫn còn thuộc về trình độ của phàm nhân, chỉ có chân chính đạt đến Trúc cơ kỳ mới xem như là chính thức bước vào con đường tu chân

Từ Luyện khí đại viên mãn muốn đột phá Trúc cơ có hai trường hợp, một là kỳ tài tu luyện tự thân đột phá cảnh giới, hai là giống như phần lớn tu giả, dựa vào Trúc cơ đan

Chu Lỗi nhận thức sâu sắc rằng dùng cái thân thể linh thú này mà muốn tự thân đột phá là không có khả năng, nhưng hiện tại điều làm người ta phiền muộn cũng chính là Trúc cơ đan cũng không hề dễ làm

Ngẫm đi ngẫm lại cũng chỉ biết phiền muộn,  nếu như y là con người, y khẳng định sẽ nghĩ hết mọi cách để đeo bám Quân Duệ Ngôn, dù sao hắn cũng là nam chính, tuy rằng lúc làm newbie lăn lộn không quá suôn sẻ nhưng Trúc cơ đan vẫn có cơ hội lấy được một hai viên, y bên cạnh nhất định cũng được hưởng ké

Nhưng mà hiện tại y là một con chos...

Giời ạ ai sẽ đem viên Trúc cơ đan quý giá đi đút cho một con chos đây!!! Mà linh thú bình thường căn bản cũng không cần Trúc cơ đan để làm gì nữa chứ!!!

Chu Lỗi buồn rầu, nhìn cây linh thảo vừa bị trồng vào cũng vui không nổi, xuyên qua thành một con linh thú đã đủ khổ bức, bây giờ nội đan cũng nát, rốt cuộc còn muốn nháo đến cái gì nữa đây!!

Ông trời, bộ ông không vừa mắt ta sao, QAQ, cầu buông tha!!!

Dùng móng vuốt mặt, Chu Lỗi quyết định đem mấy phiền não này vứt ra sau đầu, mặc kệ thế nào, thời gian vẫn còn dài, Trúc cơ đan lại nói sau đi

Từ trong linh điền chạy ra, Chu Lỗi lại đến phụ cận mấy ngọn núi đi dạo một chút, ngoại trừ hàm lượng linh khí bất đồng ra thì đại khái trên cơ bản đều giống nhau, Chu Lỗi đi dạo một vòng liền cảm thấy nhàm chán, lại trở về Lăng Vân Phong

Mấy ngày tiếp theo, Chu Lỗi tẻ tẻ nhạt nhạt cũng thành thói quen, sau khi trôi qua ba tháng, Quân Duệ Ngôn cuối cùng cũng coi như là xuất quan

"Gâu gâu gâu!"
( Giời ạ ca nhớ ngươi muốn chết!!!)
Chu Lỗi nhìn thân ảnh Quân Duệ Ngôn quả thực muốn khók, không người nào nói chuyện cùng cảm giác quá khủng khiếp, ở trước mặt người ngoài y không dám để lộ tư duy của nhân loại

"Nguyệt Minh rất nhớ ta sao?"
Quân Duệ Ngôn nở nụ cười ôn nhu

"Gâu gâu!" Chu Lỗi lập tức khẳng định

"Ta cũng rất nhớ ngươi" Quân Duệ Ngôn sờ sờ đầu Chu Lỗi, cười híp mắt nói

Chu Lỗi trong lòng âm thầm xem thường một chút, nếu không phải vì ca chỉ có thể trò chuyện với ngươi thì có cái nịt ca nhớ ngươi nhé

Quân Duệ Ngôn không hề biết "tâm sự" trong lòng Chu Lỗi, hắn vẫn còn đang bận vui vẻ không ngớt với sự ỷ lại của linh thú mình, bây giờ Chu Lỗi giống như thân nhân của hắn vậy, có thân nhân mong nhớ luôn là điều làm người khác cảm thấy vui vẻ

Lần bế quan này, Quân Duệ Ngôn triệt để tiếp thu cảm ngộ có được từ lần rèn luyện ở Kỳ Vân Sơn, cộng thêm nguồn linh thạch sung túc cung cấp, hắn từ Luyện khí tầng bảy trực tiếp thăng cấp lên Luyện khí tầng tám

Vô cùng hài lòng với thu hoạch lần này, Quân Duệ Ngôn liền đem theo Chu Lỗi đến xin nhờ một vị sư muội có chuyên môn giúp mình chế biến một chút linh thực, hắn còn nhớ lúc trước khi còn trong Kỳ Vân Sơn, Chu Lỗi thường xuyên quăng cho tay nghề của hắn ánh mắt khinh bỉ, bây giờ nếu không thiếu linh thạch thì thoả mãn một chút dục vọng ăn uống cũng không sao

Ăn một bữa no nê, Chu Lỗi thoả mãn muốn lăn lộn, nhìn cái đuôi phía sau không ngừng lay động chứng tỏ tâm tình của y lúc này vô cùng vô cùng tốt

Bất quá cái tâm tình vô cùng vô cùng tốt này rất nhanh liền bị một số người đến cắt ngang

"Quân sư huynh!" Một nữ tử áo lông màu tím trên mặt treo nụ cười vui vẻ hướng Quân Duệ Ngôn chào hỏi

Quân Duệ Ngôn khẽ mỉm cười "Hồ sư muội" vừa nói ánh mắt vừa quét qua ba nam đệ tử đứng phía sau nàng

"Sư huynh đột phá?" Hồ sư muội kinh hỉ nói

"Ừm" Quân Duệ Ngôn nhàn nhạt đáp

"Quá tốt rồi, Quân sư huynh, chúng ta vừa hay muốn đi săn yêu thú, không bằng cùng đi đi" Hồ sư muội mắt mang ý cười nói

Quân Duệ Ngôn lắc lắc đầu "Không được, ta vừa mới xuất quan, dự định nghỉ ngơi một chút"

Con ngươi Hồ sư muội chuyển động, tới gần Quân Duệ Ngôn thì thầm nói "Không giấu diếm sư huynh, lúc trước chúng ta đi ra ngoài một lần có phát hiện một cây Tuyên Dương Thảo...."

Quân Duệ Ngôn nhíu mày, Tuyên Dương Thảo? Đây là linh thảo cấp bốn, nếu như đem nộp lên môn phái mà nói có thể đổi không ít điểm cống hiến, coi như lấy ra đem bán cũng có thể đổi được không ít linh thạch, chỉ là.... chuyện tốt như vầy, tại sao Hồ sư muội là nói cho hắn biết?

Hồ sư muội nhìn thấy Quân Duệ Ngôn đang nhìn mình, cũng không che giấu "Cây Tuyên Dương Thảo này có một con Hắc Thủy Ngạc canh giữ, con Hắc Thủy Ngạc này là yêu thú cấp ba, chỉ có mấy người chúng ta muốn đối phó cũng có chút khó khăn" Nàng chỉ ba vị sư đệ phía sau

( Ngạc = Cá sấu )

Ban đầu nàng căn bản muốn đi tìm Quân Duệ Ngôn nhưng lúc ấy hắn vẫn chưa xuất quan, bất đắc dĩ nàng mới phải tìm mấy vị sư đệ này, chỉ là so sánh với Quân Duệ Ngôn, ba sư đệ chỉ có Luyện khí tầng sáu này vẫn khiến nàng không yên lòng

Hồ Linh Linh là nữ nhân rất thông minh, người khác có lẽ không biết nhưng lúc trước nàng vô tình nhìn thấy Quân Duệ Ngôn triển khai chiêu Ngưng Nguyệt, ban đầu nàng cho rằng hắn đang học tập kiếm quyết cao thâm gì đó nhưng sau khi biết đó là kiếm chiêu hắn tự ngộ ra, thái độ đối xử của nàng đối với hắn lập tức bất đồng

Có thể lĩnh ngộ kiếm chiêu không phải không có nhưng để tạo ra uy lực như thế thì lại không nhiều

Phụ mẫu của Hồ Linh Linh đều là tu sĩ Ngưng mạch kỳ trong Lăng Không Kiếm Môn, từ nhỏ nàng tai nghe mắt thấy qua không thiếu người được gọi là thiên tài, những người này đồng trang lứa nhưng phần lớn tốc độ tu luyện đều vượt xa Quân Duệ Ngôn, thậm chí có không ít người đã Trúc cơ, nhưng người có thể từ Luyện khí kỳ lĩnh ngộ được kiếm chiêu có thể so với kiếm chiêu của cảnh giới Trúc cơ, nàng từ trước tới nay chưa từng gặp qua

Nàng rất khó hiểu vì sao với thiên phú của Quân Duệ Ngôn mà lại không có trưởng lão Kim đan nào thu hắn làm đồ đệ, sau đó biết được đối phương là song linh căn kim hoả mới hiểu ra

Đáng tiếc, hoả khắc kim, rõ ràng là song linh căn nhưng lại khắc chế lẫn nhau, đặc biệt kim linh căn thích hợp tu kiếm nhất lại bị hoả linh căn đàn áp, sau này Quân Duệ Ngôn e rằng rất khó đi được lâu dài trên con đường kiếm đạo

Những lời này đều là cha của nàng nói với nàng, bất quá bây giờ cũng không trở ngại nàng giao hảo với hắn, dù sao cái gọi là không đi được lâu dài chỉ là tương lai hắn sợ rất khó đạt đến Kim đan, nhưng dùng tu vi Luyện khí tới xem thì sức chiến đấu của hắn lại phi thường hùng hậu

"Nếu sư huynh đi cùng chúng ta, chúng ta sẽ chia cho huynh ba phần mười" Hồ Linh Linh đương nhiên sẽ không kêu Quân Duệ Ngôn làm không công, bởi vậy rất thoải mái đưa ra giá cả

Quân Duệ Ngôn ban đầu không hề có hứng thú nhưng lúc vô tình nhìn Nguyệt Minh đứng bên cạnh lại chợt đổi ý

Nuôi dưỡng linh thú không phải chỉ cho bọn nó ăn no là được, Linh thú thăng cấp khác với con người, ngày thường cũng cần cấp một ít linh đan cho linh thú tu luyện, trong tay Quân Duệ Ngôn hiện tại tuy rằng không thiếu linh thạch nhưng bao nhiêu đây sau khi mua đan dược chỉ sợ cũng không còn dư lại bao nhiêu

Nếu hắn đã xem Nguyệt Minh như thân nhân, tự nhiên không thể để mặc nó tu luyện, phải biết yêu thú tự thân tu luyện không mất mấy trăm thì cũng trên ngàn năm mới có thể tu thành hình người

Linh thú kết thành khế ước, chỗ tốt lớn nhất mà nói chính là có nguồn cung cấp đan dược, Quân Duệ Ngôn tự nhận là một chủ nhân hợp lệ đương nhiên không thể nào đứng nhìn linh thú của mình sau này trong chiến đấu trở thành bia đỡ đạn, nếu như Nguyệt Minh không tiến giai thì sau này chắc chắn sẽ rơi vào vận mệnh đó, bởi vậy chủ nhân số khổ phải bắt đầu nổ lực kiếm linh thạch, không những vậy còn phải là hai phần....

Hơi trầm ngâm một lát, Quân Duệ Ngôn đồng ý nhập bọn cùng Hồ Linh Linh đi hái cây Tuyên Dương Thảo kia, kết quả này cũng khiến ba đệ tử phía sau thập phần cao hứng

Quân sư huynh làm người hoà ái, xử sự công chính, bình thường rất có uy danh với các đệ tử trong môn phái, nhưng quan trọng nhất hắn hiện tại là Luyện khí tầng tám, so với bọn họ Luyện khí tầng sáu trâu bò hơn nhiều, cũng làm cho bọn họ lúc ác chiến với Hắc Thủy Ngạc cũng an tâm hơn

"Gâu!" Chu Lỗi khẽ xoát độ tồn tại của bản thân một chút, y rõ ràng đứng một cục chỗ này nhưng vẫn bị tất cả làm lơ, cảm giác quả thực quá sốt ruột

Quả nhiên sau khi y kêu lên, Hồ Linh Linh nhoẻn miệng cười "Đây là linh thú của Quân sư huynh sao?"

Quân Duệ Ngôn mỉm cười gật đầu, thuận tay sờ sờ mao dài của Chu Lỗi

Chu Lỗi quay đầu né tránh bàn tay lớn đang nổ lực vò loạn tóc của mình, xem thường kêu lên hai tiếng

Hồ Linh Linh nhất thời nhịn không được cười lên "Linh thú của sư huynh rất thú vị a"

"Đúng vậy, Nguyệt Minh rất thông minh" Quân Duệ Ngôn cười nhạt nói

Hồ Linh Linh tâm tư thấu triệt, ngoài miệng vội vả khen "Đúng đúng, linh thú thông minh như này quả thật không thấy nhiều, sư huynh ngươi nhớ phải bồi dưỡng nó thật tốt đấy" Hồ Linh Linh ngoài mặt nói nhưng trong lòng lại không cho là vậy, chỉ là một con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển cấp ba thôi, loại linh thú này hầu như không có giá trị nào để bồi dưỡng, nó thăng cấp quá khó khăn, chỉ cần tới Trúc cơ kỳ sẽ tự nhiên bị đào thải

Tuy nhiên, nếu Hồ Linh Linh biết con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này đã từng thành công thăng cấp thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang, chỉ là không cẩn thận bị thương giáng cấp thì chắc chắn nàng sẽ không nghĩ như thế, dù sao Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển muốn thăng cấp rất khó khăn, nhưng nếu đã thăng cấp thành công thì thực lực có thể tăng lên gấp đôi

( Âu shjt, con Khiếu Nguyệt Thiên Lang gốc tới tận cấp 6, nó mà còn khoẻ chắc nuốt QDN không còn miếng xương =)) )

Trở về tiểu viện chuẩn bị một hồi, Quân Duệ Ngôn liền dẫn Chu Lỗi hội hợp cùng bọn Hồ Linh Linh

Đoàn người rất nhanh liền ra ngoài sơn môn, Hồ Linh Linh lấy ra trong túi càn khôn một pháp khí phi hành, sau khi truyền linh lực vào, chiếc thuyền gỗ đơn sơ bắt đầu biến lớn, mọi người nhanh chóng leo lên Mộc Chu, Mộc Chu dưới sự điều khiển của Hồ Linh Linh phi nhanh mà đi

Trên Mộc Chu, ba vị sư đệ đi theo Hồ Linh Linh lần lượt là Lỗ Mạn Nghiêu, Đặng Anh Du và Phạm Thanh Mục, ba người này cũng chính là đệ tử dưới trướng của phụ thân Hồ Linh Linh - Hồ Thiên Thành, lúc này ba người họ khó nén vẻ mặt ướt ao ngồi trên Mộc Chu, dù sao đây cũng là một cái pháp khí phi hành, đã vậy còn chở được nhiều người, là thứ mà bọn họ chưa bao giờ tiếp xúc qua

__________________

Chương 18

Hồ Linh Linh không bỏ qua nét hâm mộ trên mặt ba đệ tử kia, trong lòng có chút xem thường, ngược lại đối với Quân Duệ Ngôn ôn hoà lãnh đạm lại thêm chút xem trọng. Bây giờ Quân Duệ Ngôn đang nhắm mắt tựa vào vách thuyền, bàn tay như có như không vuốt ve lông tóc linh thú, mà con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển cũng thoải mái híp mắt nằm nhoài ra Mộc Chu dưỡng thần, một người một chó mang lại cho người ta một loại cảm giác thản nhiên

"Sư muội, cái pháp khí phi hành này là do sư mẫu cho muội đi" Lỗ Mạn Nghiêu lấy lòng nói, thường ngày hắn trong môn hạ cực kỳ không đáng chú ý, hiện tại được tiểu sư muội gọi tới cùng đi hái Tuyên Dương Thảo làm hắn có cảm giác thụ sủng nhược kinh

Hồ Linh Linh khẽ mỉm cười "Không phải, cái pháp khí này là chính ta luyện chế"

"A? Sư muội quả nhiên lợi hại, cư nhiên với cảnh giới hiện tại mà đã có thể tự thân luyện chế pháp khí!" Đặng Anh Du và Phạm Thanh Mục không khỏi kinh ngạc nói

"Ha ha, miễn cưỡng mà thôi, cũng nhờ mẫu thân ta giúp đỡ mới có thể luyện thành" Hồ Linh Linh khẽ liếc Quân Duệ Ngôn trong góc, trong giọng nói khó nén tự đắc

Dùng thực lực Luyện khí tầng bảy luyện chế pháp khí cũng không khó, nhưng có thể luyện ra pháp khí phi hành chở được nhiều người thì không đơn giản, cho dù có mẫu thân nàng giúp đỡ cũng có thể nhìn ra đối phương ở phương diện luyện khí quả thật có thiên phú

Quân Duệ Ngôn mở mắt nhìn Hồ Linh Linh, cười nói "Hồ sư muội tương lai nói không chừng sẽ trở thành một vị đại sư luyện khí"

Hồ Linh Linh nghe vậy mím môi nở nụ cười nhưng trong lòng không nhịn được có chút nai con ngơ ngác

Quân sư huynh tướng mạo tuấn mỹ, dung mạo tuyệt luân, không những vậy trên thân còn toả ra một cổ khí tức ấm áp rất dễ khiến nữ tử sinh ra hảo cảm trong lòng

Chỉ là.....nghĩ đến lời phụ thân nói Quân sư huynh rất khó đi xa trên con đường kiếm đạo, Hồ Linh Linh có chút âm u tiếc hận nhìn Quân Duệ Ngôn, cái vỏ ngoài tốt như vậy mà lại là song linh căn tương khắc....

Hồ Linh Linh thân là con gái của tu giả Ngưng mạch kỳ, đối với đạo lữ tương lai có yêu cầu rất cao, Quân Duệ Ngôn mặc dù không có chỗ chê nhưng vừa nghĩ đến hắn đã định trước không cách nào đạt đến Kim đan, nàng cũng chỉ có thể thở dài tạo hoá trêu ngươi

"Sư huynh quá khen rồi" Hồ Linh Linh khẽ mỉm cười, rất nhanh lại đem câu chuyện chuyển tới trên thân ba vị sư huynh còn lại

Quân Duệ Ngôn cũng không muốn tham gia vào đề tài của bọn họ, từ đầu tới cuối chỉ mỉm cười ở một bên quan sát, tình cờ trong lúc trò chuyện ai đó sẽ thốt lên một hai câu, tuy không nhiều nhưng không thể không làm người khác để ý

Mấy người này tùy ý trò chuyện bát quái, Chu Lỗi nằm nhoài bên người Quân Duệ Ngôn vểnh tai nghe trộm, không ít nội dung trong đoạn hội thoại này lúc trước khi y đi dạo xung quanh đã nghe qua, dù sao cũng chỉ là một con linh thú, y vô cùng có ưu thế ở phương diện này, không ai sẽ đi cố kị một con linh thú khi trò chuyện đâu

Đem cằm gác lên đùi Quân Duệ Ngôn, ánh mắt Chu Lỗi đảo tới đảo lui trên người bốn người kia

Lỗ Mạn Nghiêu tương lai sẽ trở thành tu sĩ Kim đan kỳ, Đặng Anh Du sau vài năm thăng cấp Trúc cơ thì ngã xuống ở bí cảnh thí luyện, Phạm Thanh Mục....A, Phạm Thanh Mục sau đó thế nào? Chu Lỗi cố vắt óc nhưng không thể nhớ ra được nên đành đem chuyện đó quăng ra phía sau

Mà Hồ Linh Linh -- --

Chu Lỗi nhìn Hồ Linh Linh, ánh mắt có chút quái dị

Hồ Linh Linh này cũng là một trong những nữ phụ tâm duyệt Quân Duệ Ngôn, nhưng nàng là người tương đối nịnh bợ, sau khi nghe tin Quân Duệ Ngôn đột phá Kim đan mới biểu hiện ra là bản thân có tình cảm với hắn, còn trước đó nàng đối với Quân Duệ Ngôn nhiều hơn là lợi dụng

Bất quá Chu Lỗi ngược lại không có ác cảm gì với Hồ Linh Linh, bởi vì nói nàng lợi dụng Quân Duệ Ngôn không bằng nói cả hai có cùng mục đích hợp tác đôi bên cùng có lợi

Chỉ là....trong truyện chưa bao giờ viết qua tình tiết Hồ Linh Linh mời Quân Duệ Ngôn đi hái Tuyên Dương Thảo....sẽ không là do mình xuất hiện nên mới thay đổi một số chuyện chứ?

Không thể không nói, Chu Lỗi chính xác là chân tướng! Chỉ là y còn chưa biết đây chỉ mới là một chuyện bé nhỏ không đáng kể bị con bướm thay đổi, vẫn còn có rất nhiều sự tình chấn động đang chờ y đây....

Đoàn người điều khiển Mộc Chu tới Vân Phong Cốc, nơi này là địa phương để các đệ tử Luyện khí kỳ rèn luyện, yêu thú trong cốc cao nhất cũng chỉ có cấp bốn, đối với đệ tử Luyện khí mà nói là một nơi rèn luyện vô cùng lý tưởng

Tìm được Tuyên Dương Thảo trong Vân Phong Cốc kỳ thực làm Hồ Linh Linh cũng rất bất ngờ, bất quá nghĩ đến chỗ mà nó đang ẩn nấp thì cây Tuyên Dương Thảo có thể tồn tại đến tận bây giờ cũng là điều dễ hiểu

Thời điểm năm người đến bên ngoài Vân Phong Cốc đã là chạng vạng, mọi người thương nghị, quyết định trú bên ngoài Vân Phong Cốc một đêm. Vân Phong Cốc là nơi rèn luyện tương đối nổi danh ở Trì Thúc Vực, bởi vậy bên ngoài cốc cũng thuận thế phát triển ra một cái chợ

Trong chợ bán phần lớn là một ít đan dược Luyện khí, pháp khí phổ thông v.v....không có đồ vật gì quý giá nên cũng không sợ sẽ bị tu sĩ cấp cao đến cướp đoạt

Bọn họ quyết định nghỉ bên ngoài cốc một đêm liền đi ra chợ nhìn một chút, Hồ Linh Linh con nhà khá giả, thẳng tay mua bổ sung cho bản thân chút đan dược, Lỗ Mạn Nghiêu không dư giả mấy nên chỉ tùy tiện xem xem, còn Quân Duệ Ngôn, hắn bây giờ không thiếu linh thạch nhưng bản thân là một kiếm tu, đối với những món pháp khí đa dạng loại hình kia không có hứng thú cho lắm

Chu Lỗi đi bộ phía sau lưng Quân Duệ Ngôn, những quán nhỏ hai bên đông tây không thiếu nhưng vật phẩm hữu dụng thì không có mấy cái

Vân Phong Cốc có một truyền thuyết kể lại rằng đã từng có một vị đại năng Nguyên anh quyết chiến cùng một con Yêu thú đã hoá hình tại đây, sóng kình của hai người lan gần hết toàn bộ sơn cốc doạ những yêu thú cấp cao bỏ chạy toàn bộ, chỉ có những yêu thú cấp thấp chưa mở linh trí miễn cưỡng mới có thể từ trong khe hở uy áp sống sót

Có người nói hai vị đại năng kia đã lưu lại khí tức dẫn đến trong sơn cốc không còn cách nào xuất hiện yêu thú cấp cao, từ đó về sau, nơi này liền trở thành địa phương săn bắn của các đệ tử Luyện khí kỳ

Trận quyết chiến này có thật hay không Quân Duệ Ngôn không biết, chỉ biết là từ khi truyền thuyết này được lưu truyền ra bên ngoài, chợ phiên bên ngoài Vân Phong Cốc liền bắt đầu xuất hiện nhiều người bán một ít mảnh vỡ pháp bảo

Những mảnh vỡ kia dĩ nhiên không phải hàng real, đại đa số đều là mấy người đó không biết nhặt được mảnh vỡ pháp khí từ chỗ nào liền đem đến đây bán, bảo rằng đây là mảnh vỡ pháp bảo của vị đại năng Nguyên anh kia

Chỉ có mấy tán tu lần đầu đến đây rèn luyện mới bị lừa, nếu là đệ tử môn phái chắc chắn sẽ có các sư huynh tỷ nhắc nhở tránh xa

Lúc trước Quân Duệ Ngôn đã từng đến nơi này nên đối với tình huống ở đây cũng không xa lạ gì, nhìn nhóm tu sĩ chào hàng "Mảnh vỡ pháp bảo" đến khàn cả giọng, hắn cũng chỉ khẽ mỉm cười không nói nhiều

Hồ Linh Linh cũng không phải lần đầu đến đây, tự nhiên cũng sẽ không mắc mưu, đồng thời còn không quên nhắc nhở ba vị sư huynh còn lại vấn đề này

"Gâu!" Chu Lỗi nhìn bên này xem bên kia, mấy hàng quán nhỏ bán pháp khí dĩ nhiên không lọt mắt nhưng y lại rất thích xem những miếng ngọc giản

Làm một độc giả biết rõ nội dung tiểu thuyết, trong khoảng thời gian ban đầu Quân Duệ Ngôn sẽ không gặp thứ tốt gì, Chu Lỗi đang dự định thu thập thêm một vài phương pháp luyện đan để tăng cấp trình độ luyện đan của bản thân lên một chút

Bên trong Tu di cảnh cất giữ đều là cực phẩm đan dược, mà nguyên liệu để luyện chế nó cũng vô cùng đắt đỏ, Chu Lỗi chỉ đang luyện tập nên đương nhiên không thể lãng phí cho nên mới muốn tìm thêm phương pháp phổ thông bên ngoài để luyện tập thêm

"Nguyệt minh, ngươi muốn mua cái gì sao?" Quân Duệ Ngôn thấp giọng hỏi

Chu Lỗi hướng quán nhỏ chất đầy ngọc giản kêu hai tiếng

Quân Duệ Ngôn kinh ngạc nhìn Chu Lỗi, hắn biết linh thú của mình khác với những linh thú khác nhưng.....linh thú muốn xem ngọc giản? Này cũng quá ly kỳ đi?

"Gâu gâu!"
( Phát ngốc cái gì đấy?)
Chu Lỗi ngậm ống quần Quân Duệ Ngôn kéo hắn tới chồng ngọc giản kia

Quân Duệ Ngôn thuận thế đi tới, nhìn chồng ngọc giản rồi hỏi "Ngươi muốn mua mấy cái ngọc giản này?"

"Gâu!" ( Không, là toàn bộ! )

"Ngươi muốn mua về để làm gì?"

"Gâu!" ( Tò mò! )

Biểu tình Quân Duệ Ngôn nhất thời trở nên cổ quái
Tò mò? Một con linh thú tò mò với ngọc giản của tu sĩ nhân loại?

Chu Lỗi mất kiên nhẫn dùng móng vuốt vỗ vỗ ngọc giản
"Gâu!"
( Ca muốn mua còn cần lý do sao? )

Quân Duệ Ngôn :....

Được rồi, hắn ký khế ước linh thú với Nguyệt Minh đã gần nửa năm nên đối với ý niệm truyền đạt của Nguyệt Minh cũng có thể hiểu tám chín phần, chỉ là linh thú kỳ lạ này hình như luôn xem bản thân mình là một nhân loại, xong còn là cái bộ dáng vênh vang đắc ý, có thể vênh mặt hất hàm sai khiến nhân loại là hắn nữa....

Hắn hơi nheo mắt quan sát một lúc, loại ánh mắt dò xét như check var này nhất thời làm cúc hoa Chu Lỗi căng thẳng....

Xong....Mợ nó....Hình như ca hơi kiêu ngạo quá thì phải QAQ

Bình thường thái độ của Quân Duệ Ngôn rất hoà ái làm y xuýt chút nữa tưởng bở.....

Chu Lỗi đối diện với Quân Duệ Ngôn, mồ hôi lạnh tuôn trên gáy như thác, sao y lại quên mất Quân Duệ Ngôn tên này ôn nhu thì ôn nhu nhưng đồng thời cũng không phải người hiền lành gì, nếu không phải như vậy thì hắn không có khả năng đi xa trên con đường tu tiên như thế, y chỉ là một con linh thú nho nhỏ muốn vây xem nam chủ thăng cấp trên con đường tu chân, vẫn là không nên quá kiêu ngạo thì tốt hơn......Hay là bởi vì bản thân chiếm được bàn tay vàng siu vjp pro Tu di cảnh vốn dĩ nên thuộc về hào quang nam chính nên mới kiêu ngạo như vậy sao....

Chu Lỗi cọ cọ lên đùi Quân Duệ Ngôn lấy lòng, sau khi phát hiện đối phương không hề bị lay động đành âm thầm lăn trên đất một cái, lần nữa lộ ra cái bụng trắng ngần của bản thân

Trong nội tâm lặng lẽ lưu lại một hàng nước mắt, Chu Lỗi cảm thấy liêm sỉ của bản thân hoàn toàn bốc hơi sạch, hoá thân đại cẩu đáng yêu bán manh hoàn toàn không áp lực a....

Tựa hồ bị hành vi hết sức lấy lòng này của Chu Lỗi đả động, Quân Duệ Ngôn ngồi xổm xuống sờ sờ lên bụng Chu Lỗi

Quả nhiên vẫn không nên quá sủng linh thú, nếu không chắc liền muốn sủng lên trời

Ngón tay cố ý vô tình quay một vòng tại vị trí mẫn cảm nào đó, thấy Chu Lỗi vẫn như cũ ngoan ngoãn nằm trên đất tùy ý bản thân âu yếm, Quân Duệ Ngôn lúc này mới lại lần nữa lộ ra bộ mặt tươi cười, gãi gãi cằm chos, ra hiệu y đứng dậy

Chu Lỗi đẫm lệ ngước đầu góc bốn mươi lăm độ nhìn trời, quấy rối ti'nh duj© khốn kiếp, ca mới không thèm để ý, không phải bị ngươi mò hai lần thôi sao? Ca cũng biến thành một con chos, còn sợ cái gì!

"Ngươi rất muốn nó?" Quân Duệ Ngôn vừa đánh vừa xoa, sờ sờ đầu Chu Lỗi, ôn nhu hỏi

Chu Lỗi suy nghĩ một chút, cảm thấy nếu hiện tại mình đến gần dùng thần thức kiểm tra mấy cái ngọc giản kia liệu có phải quá kinh thiên hãi tục hay không?

1/6/24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl