Chương 19 - 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19

Âm thầm lắc lắc đầu, mấy phương pháp luyện đan của mình vẫn chưa đến nổi thiếu, lại chờ lần sau đi

Không ngờ tới lúc Chu Lỗi chuẩn bị từ bỏ, Quân Duệ Ngôn thế mà lại ngồi xuống cầm lấy mấy cái ngọc giản kia lên kiểm tra

Chủ quán bán ngọc giản là một ông lão hơn năm mươi tuổi, cho dù đã bước vào độ xế chiều nhưng ông cũng chỉ có Luyện khí tầng bốn, những tu sĩ giống như vậy cơ thể đã mặc định không thể nào tăng tiến Trúc cơ, bởi vậy đa số bọn họ sẽ đi học luyện đan hoặc luyện khí để kiếm thêm chút linh thạch để dành cho đời sau của bọn họ có thể có cơ hội tiếp tục tu tiên

"Vị đạo hữu này, những ngọc giản ở đây đều là do sư phụ ta để lại, bên trong ghi chép nhiều phương pháp luyện đan sơ kỳ, là lựa chọn tốt nhất cho người mới học luyện đan" Ông lão cười nịnh nọt, Quân Duệ Ngôn tuổi còn trẻ đã đạt tới Luyện khí tầng tám, ông dĩ nhiên hi vọng có thể cùng đối phương tạo mối quan hệ

Hắn quay lại nhìn Chu Lỗi, Chu Lỗi do dự một chút cuối cùng đi lên phía trước kiểm tra những cái ngọc giản kia

Nếu đã gặp, Quân Duệ Ngôn lại không ngại, y đương nhiên muốn nắm chặt cơ hội mua mấy cái ngọc giản kia, làm một con linh thú, tới một nửa cục linh thạch y cũng không có, vậy nên tất cả đành phải hi vọng vào con sen này!

Đơn giản kiểm tra một hồi, bên trong mấy ngọc giản này đều là phương pháp luyện đan sơ cấp, cũng không phải đồ gì giá trị, thế nhưng đối với Chu Lỗi mà nói lại vừa vặn dùng được, y kêu hai tiếng với Quân Duệ Ngôn, Quân Duệ Ngôn liền lấy ra mười mấy viên linh thạch mua ngọc giản

Ông lão ban đầu vốn cho rằng Quân Duệ Ngôn muốn học luyện đan nên mới mua ngọc giản, không ngờ lại là mua cho linh thú

Trên mặt có chút ủ rũ, ông liều sống liều chết bất quá mới có thể buôn bán ngọc giản và một ít linh thảo cấp thấp, nhưng đệ tử của môn phái lớn tùy tùy tiện tiện liền có thể đem mấy miếng ngọc giản mua được xem như đồ chơi quăng cho linh thú chơi

Đúng, là đồ chơi! Lẽ nào con chó kia còn có thể xem hiểu và luyện đan? Nội tâm ông lão căm giận nhưng trên mặt không dám biểu hiện ra chút bất mãn nào, những tán tu không môn phái như ông cho dù có thế nào cũng không dám đi đắc tội đệ tử của những môn phái lớn

"Quân sư huynh, linh sủng của ngươi....Thật là đặc sắc" Hồ Linh Linh cười duyên nói, ánh mắt nhìn về phía Chu Lỗi y như check var

Chu Lỗi làm như không thấy ý tứ sâu xa của ánh mắt dò xét kia, cho dù trời sập xuống cũng có Quân Duệ Ngôn gánh, ca là một con linh thú còn sợ cái gì

"Nếu Nguyệt Minh cảm thấy vui, ta cũng tùy nó" Quân Duệ Ngôn ôn hoà cười nói, không chút nào để ý chỗ kỳ quái của Chu Lỗi, đơn giản liền đem tất cả những thứ kỳ quái kia quy đến hai chữ "chơi vui"

"Ha ha, Quân sư huynh đúng là rất chìu chuộng linh thú, chỉ là sao huynh không chọn con khác lợi hại hơn?"

Quân Duệ Ngôn ôn nhu sờ sờ đầu chó của Chu Lỗi "Nguyệt Minh và ta đồng sinh cộng tử trong Kỳ Vân Sơn, dĩ nhiên ta không thể nào vứt bỏ nó"

"Hoá ra là như vậy" Hồ Linh Linh bỗng nhiên tỉnh ngộ nói nhưng trong lòng vẫn không chấp nhận như cũ, bất quá nàng cũng sẽ không đi quản việc không đâu, chỉ đem đề tài này cười cười liền cho qua

Lỗ Mạn Nghiêu chờ người bên cạnh có chút khó xử, đệ tử nội môn trong Lăng Không Kiếm Môn cạnh tranh cũng rất kịch liệt, ba người bọn họ vốn tư chất bình thường, bây giờ có cơ hội kề cạnh tiểu sư muội, tự nhiên mọi chuyện lấy nàng làm đầu, mà Quân Duệ Ngôn tu vi Luyện khí tầng tám, bọn họ đồng dạng cũng không dám đắc tội

Quân Duệ Ngôn đem ngọc giản mua được cất vào một cái túi Càn khôn trống sau đó thắt túi lên một sợi dây rồi cột lên cổ Chu Lỗi

Chu Lỗi dùng móng vuốt vỗ túi Càn khôn trước ngực, ném cho Quân Duệ Ngôn một ánh mắt tán thưởng : Đúng rồi, tinh mắt đấy!

Quân Duệ Ngôn chớp chớp mắt, lộ ra một nụ cười sủng nịch, đối với Nguyệt Minh hắn thật là càng xem càng yêu mến

Quân Duệ Ngôn tướng mạo vốn nổi bật, cho dù Tu chân giới nhiều tuấn nam mỹ nữ hắn cũng vẫn là một người tài ba thuộc trong số đó, một nụ cười tươi sáng lúc này nhất thời làm Chu Lỗi chói muốn mù mắt chó, Chu Lỗi một mặt biểu tình hoa si, nhịn không được xoay mặt đi chỗ khác

Đối với màn tương thân tương ái này của cặp chủ tớ kia, Hồ Linh Linh thu hết vào mắt nhưng không phát biểu bất kỳ câu nào, trong nội tâm nàng rất không đồng ý với việc Quân Duệ Ngôn sủng nịch một con linh thú quá mức như vậy, bất quá nàng không cần thiết vì loại chuyện nhỏ này mà có khúc mắc với Quân Duệ Ngôn, dĩ nhiên tự ngậm chặt miệng

Một nhóm năm người nghỉ ngơi trong khách điếm một đêm, vừa rạng sáng ngày thứ hai liền tiến vào Vân Phong Cốc

Thời điểm mới vừa vào cốc, trên đường đi thường thường sẽ gặp phải một ít tu sĩ từ môn phái khác hoặc tán tu, theo bước chân bọn họ từ từ tiến sâu vào, tần suất gặp người càng ngày càng thấp

Dọc theo con đường này bọn họ cũng có một chút thu hoạch, ngoại trừ một con yêu thú cấp hai, còn hái được vài cây linh thảo

Lỗ Mạn Nghiêu thập phần hưng phấn, đây là lần đầu tiên bọn họ đi ra ngoài săn giết yêu thú, tuy rằng trận chiến đầu tiên làm bọn họ có chút chật vật nhưng có Quân Duệ Ngôn bên cạnh hỗ trợ, ba người bọn họ ngược lại cũng có thể thoải mái ra tay

Con yêu thú cấp hai kia là một con chuột yêu, tốc độ rất nhanh, khi không thể chống đỡ được công kích của ba người bọn họ thì nỗ lực chạy trốn, may là Quân sư huynh xuất kiếm mấy lần mới miễn cưỡng bức con chuột yêu kia về lại vòng vây, cuối cùng chỉ cơ thể không cam lòng chết dưới kiếm của bọn họ

Ba người lấy đi nguyên liệu đáng giá, vốn định chia cho Quân Duệ Ngôn một phần nhưng đối phương lại từ chối, trên người Hồ Linh Linh không thiếu linh thạch, ban nãy nàng không ra tay dĩ nhiên là không muốn

Thu thập những thứ có giá trị trên người yêu thú cấp hai, bình quân mỗi người có thể thu được hai mươi linh thạch, cái này đối với tân thủ như Lỗ Mạn Nghiêu mà nói cũng coi như tài lộc bất ngờ

Năm người đi chừng sáu ngày trong Vân Phong Cốc, lại lục tục giết thêm mấy con yêu thú, bọn họ năm người đi thành một nhóm nên không có người có mắt không tròng đi đến đánh cướp, cứ như vậy thuận buồm xuôi gió đi tới trước một cái vách núi

"Ở đây sao?" Quân Duệ Ngôn nhìn vách núi mọc đầy dây mây hỏi

"Ừm" Hồ Linh Linh gật gù, đợi Lỗ Mạn Nghiêu đi chung quanh kiểm tra một phen, sau khi xác nhận không có người mới lưu lại ký hiệu, nàng vừa bấm quyết chỉ, một quả cầu lửa liền bắn lên vách núi

Những dây leo trên vách núi này cũng không phải thực vật bình thường mà là yêu thực cấp một, loại yêu thực này đối với tu sĩ Luyện khí không có nguy hiểm gì, chỉ cần tránh xa một chút liền an toàn, nó cũng không có bất cứ giá trị nào hết cho nên cái vách núi này từ trước tới giờ mới không có bất kỳ ai chú ý

Hoả cầu đánh lên yêu thực, lửa bắt đầu cháy hừng hực, dây leo kia như cảm nhận được cổ liệt diễm, dồn dập lui về lộ ra một cửa động nhỏ hẹp một người nghiêng thân tiến vào mới qua lọt

"Đi thôi" Hồ Linh Linh đi đầu lắc mình chui vào cửa động, mấy người Lỗ Mạn Nghiêu cũng theo sát chui vào

Quân Duệ Ngôn đi sau cùng, Hồ Linh Linh quay lại dập tắt lửa của hoả cầu sau đó vứt ra vài con Sơn tước bình thường, đám dây leo vừa rồi còn nhao nhao tránh né liệt diễm hiện giờ thần tốc đánh tới cuốn lấy mấy con sơn tước, bắt đầu cắn nuốt huyết nhục của nó

Có vài con Sơn trước này là mồi dụ, cửa động trên vách núi lại lần nữa bị dây leo che khuất, đến ngay cả mấy sợi vừa rồi bị đốt cháy bây giờ cũng không nhìn ra chút giấu vết

Sau khi vào sơn động, trước mắt là một cái đường hầm thật dài, bên trong không có ánh sáng, bất quá chuyện này đối với tu sĩ cũng không thành vấn đề

Bốn người một cẩu đi theo sau Hồ Linh Linh, đi ước chừng nửa canh giờ, trước mặt mới ẩn ẩn xuất hiện ánh sáng

"Chính là ở đây" giọng nói Hồ Linh Linh khó nén mừng rỡ, từ tình huống bên ngoài, xem ra nơi này vẫn chưa bị ai phát hiện

Sau khi mấy người ra khỏi đường hầm liền tiến vào một cái cốc lục ý dạt dào, phần lớn địa phương trong sơn cốc đều bị thảm thực vật rậm rạp bao trùm, chỉ có phía tây là có một mảnh đầm lầy

Ở trung tâm đầm lầy kia có một chỗ đất khô, cây Tuyên Dương Thảo chính là mọc trên chỗ đất khô nhỏ đó

"Là ở đó" Hồ Linh Linh nhẹ giọng nói "Con Hắc Thủy Ngạc kia hiện giờ đang ở trong cái đầm lầy đó, nếu chung ta tiêu diệt được nó thì cây Tuyên Dương Thảo kia sẽ là của chúng ta"

Quân Duệ Ngôn quan sát xung quanh một hồi, xem ra nơi này là địa bàn của con Hắc Thủy Ngạc, ngoại trừ nó ra chỉ có một ít dã thú, không có bóng dáng một con yêu thú nào

"Ta sẽ đi dụ con Hắc Thủy Ngạc đó ra, Lỗ sư huynh, Đặng sư huynh và Phạm sư huynh sẽ phụ trách vây hãm nó, cuối cùng là Quân huynh ra tay, thế nào?"

Quân Duệ Ngôn tính toán một chốc, thấy phương pháp này tương đối an toàn liền đống ý

Hồ Linh Linh chủ động ra làm mồi nhử dĩ nhiên là đã có chuẩn bị từ trước, lần đi này nàng cố ý xin mẫu thân một cái pháp khí phòng ngự thượng phẩm để chuyên môn đối phó với con Hắc Thủy Ngạc

Hồ Linh Linh cầm trường kiếm cẩn thận từng li từng tí một tiếp cận mép đầm lầy, toàn bộ cái đầm lầy này đều là địa bàn của nó, nàng tự nhiên không dám khinh thường

Lỗ Mạn Nghiêu, Đặng Anh Du và Phạm Thanh Mục chỉnh tề đứng một vòng tạo thành một trận đồ tam giác, tuy rằng với tu vi của bọn họ mà nói hiệu quả không lớn nhưng có còn hơn không

Quân Duệ Ngôn ngưng thần tĩnh khí, Thanh Vân kiếm trong tay vang lên ong ong, lần bế quan này hắn không những thăng lên Luyện khí tầng tám mà còn có chút thành tựu với lĩnh ngộ kiếm ý

Ba người Lỗ Mạn Nghiêu nhìn kiếm ý nhàn nhạt vờn quanh thân Quân Duệ Ngôn, trong lòng kinh hãi, bọn họ chỉ biết Quân sư huynh đột phá Luyện khí tầng tám, không nghĩ đến ngay cả phương diện kiếm tu cũng có thiên phú như vậy, kiếm khí này rõ ràng đã sắp muốn ngưng tụ thành kiếm ý

( Nghe nói kiếm ý chỉ có thể tự dựa vào bản thân ngộ ra chứ không thể nào từ tu luyện có được, khi đạt tới hợp nhất thì không cần dùng kiếm mà chỉ với kiếm ý ngưng tụ cũng có thể đả thương được đối phương, người lĩnh ngộ được kiếm ý đặc biệt kiếm ý càng mạnh thì thiên phú càng kinh người)

Hồ Linh Linh cảm nhận được khí thế sau lưng, không nhịn được quay đầu lại nhìn, kiếm khí nhàn nhạt quấn quanh Quân Duệ Ngôn làm nàng giật cả mình, kinh ngạc vô cùng với thiên phú tu kiếm của đối phương, đồng thời cũng âm thầm than một tiếng, cho dù Quân Duệ Ngôn tam linh căn cũng vẫn tốt hơn loại song linh căn kim hoả bị khắc nhau này

Quay người lại hướng phía trước từng chút từng chút di chuyển, bản thân Hồ Linh Linh chỉ có Luyện khí tầng bảy tự nhiên không dám khinh địch, nàng tập trung quan sát động tĩnh xung quanh, dư quang ở khoé mắt loé qua một vệt bóng đen, nàng khẽ quát một tiếng, Thiên La Sa tầng tầng lớp lớp che ở trước người của nàng

Đùng!

Một tiếng âm vang, cái đuôi tráng kiện hung hăn đánh lên trên Thiên La Sa, Thiên La Sa mờ ảo lưu chuyển giữa không trung bị chấn động đến hơi chậm lại

"Quân sư huynh!" Hồ Linh Linh hét lớn một tiếng, xoay người chạy tới hòng dẫn con Hắc Thủy Ngạc to lớn tiến vào vòng vây

Ánh sáng màu xanh loé lên trong tay Quân Duệ Ngôn, một đạo bạch quang chói mắt ầm ầm đổ xuống trên thân con Hắc Thủy Ngạc

__________________

Chương 20

Gào!

Hắc Thủy Ngạc phẫn nộ gầm rú, kiếm của Quân Duệ Ngôn đâm lên da nó như đang đâm vào sắt thép, chỉ lưu lại trên lưng nó một vết thương thâm thâm

Lỗ Mạn Nghiêu lập tức ra tay, trường kiếm tung bay, từng đạo từng đạo kiếm khí chém tới lớp da của Hắc Thủy Ngạc, vết thương tuy không nghiêm trọng nhưng cũng có thể làm chậm tốc độ của nó

Sau khi dẫn nó đến chỗ vây phục, Hồ Linh Linh nhanh chóng thu hồi Thiên La Sa, vọt tới phía Tuyên Dương Thảo, nàng lấy ra một cái hộp ngọc hái Tuyên Dương Thảo thả vào, mãi đến tận khi thu hồi hộp ngọc vào túi Càn khôn mới thở phào nhẹ nhõm

"Ta đến giúp một tay!" Hồ Linh Linh cầm trường kiếm gia nhập chiến đoàn, có sự gia nhập của nàng, vết thương trên thân Hắc Thủy Ngạc liền tăng thêm vài đạo

Dùng tu vi Luyện khí tầng tám của Quân Duệ Ngôn chiến đấu với yêu thú cấp ba cũng không thoải mái, chỗ tốt là có những người khác làm chậm tốc độ của nó, Chu Lỗi cũng trợ giúp không nhỏ

"Gâu!" Chu Lỗi xoắn xuýt sủa inh ỏi với Hắc Thủy Ngạc, Hắc Thủy Ngạc quanh năm ở trong đầm lầy, toàn thân đều dính bùn nhão tanh tưởi trơn tuồn tuột, móng vuốt của y mỗi lần chụp tới đều bị trơn trượt tránh thoát, còn đi dùng miệng cắn....Oẹ.....

Giời ạ mùi hương lúc chiến đấu đã đủ "ngất ngây" rồi, còn muốn dùng miệng cắn.... Khiếp! Đánh chết y cũng không được!

Lớp da của Hắc Thủy Ngạc quá dày, công kích của Chu Lỗi không có bao nhiêu tác dụng, may là mí mắt của nó rất mỏng, sở dĩ y luôn luôn nhìn chằm chằm cặp mắt kia là đang muốn tìm cơ hội ra tay

Miệng cá sấu rất lớn, hình thể của Chu Lỗi trong khuyển loại cũng coi như lớn nhưng đem nhét vô cái miệng to đó không chừng vẫn còn thừa chỗ

Hắc Thủy Ngạc da dày thịt béo, bò sát rất nhanh nhưng chuyển hướng không được linh hoạt cho lắm, Chu Lỗi liền nhân cơ hội này hết lần này tới lần khác dùng vuốt cào vào mắt nó

Gào!

Bị đánh hội đồng, con Hắc Thủy Ngạc hết sức uất ức lại bị Chu Lỗi cào một bên mắt, máu đỏ tươi từ trong viền mắt phun tung toé ra, Phạm Thanh Mục vừa vặn đứng bên cạnh đó nhất thời bị bắn một thân toàn máu...

Mất đi một con mắt làm nó triệt để kích phát bản bản năng cuồng tính, nó nổi giận gầm lên một tiếng, rìa ngoài đuôi cùng tứ chi đều mọc ra gai nhọn đen kịt

"Cẩn thận! Nó muốn liều mạng!" Hồ Linh Linh lớn tiếng hô, động tác trên tay càng nhanh hơn, trường kiếm kéo ra một kiếm hoa hung hăn đâm tới đuôi cá sấu

Lỗ Mạn Nghiêu không dám sơ xuất, Hắc Thủy Ngạc hình thể khổng lồ, bây giờ trên thân lại che kín gai nhọn hoắc, sơ ý một chút là đăng xuất liền, bọn họ từ từ kéo dài khoảng cách với nó

"Gâu!" ( Đau chết lão tử!)
Chu Lỗi nãy giờ đều đánh cận chiến, thời điểm Hắc Thủy Ngạc phát sinh biến hoá chưa kịp chạy đi, trên sống lưng liền bị phá một miệng vết thương khoảng ba tấc

"Gâu gâu!" ( Giết chết nó ! )
Chu Lỗi bị đau đớn kích thích cơn giận dữ, lớn tiếng kêu to

Quân Duệ Ngôn nhìn vết máu chói mắt trên lông mao màu trắng của Chu Lỗi, sầm mặt lại, Thanh Vân kiếm rung lên càng mạnh, một tia nguyệt quang phá không lao thẳng ra

Bạch Nguyệt treo cao, trăng lưỡi liềm hiện lên phóng ra cắt lên cổ cá sấu

"Ngưng nguyệt!"

Nó điên cuồng hét lên một tiếng, trên thân hắc quang lóng lánh, đột nhiên vết thương ở cổ nháy mắt lại lớn hơn một vòng, lưu lại một vệt cắt đẫm máu sâu thấy được tận xương

"Gâu!" ( Vãi chuối! Đến cả chiêu này vẫn chưa lấy được mạng của nó! )
Chu Lỗi trợn tròn cặp mắt kêu to, chiêu này là át chủ bài của Quân Duệ Ngôn, cư nhiên vẫn không thể cắt phăng đầu cá sấu, tiếp đến chắc chắn không dễ xử!

Khoé môi Quân Duệ Ngôn câu lên một vệt cười nhạt, ánh kiếm Thanh Vân bắn ra bốn phía

"Lưu Nguyệt!"

Chu Lỗi ngớ người, lúc này mới chú ý, sau khi Quân Duệ Ngôn phóng xuất Ngưng Nguyệt, u nguyệt uốn cong đáng lẽ ra phải biến mất nhưng trái lại càng thêm phát sáng chói mắt, hào quang lóng lánh nhàn nhạt

Theo tiếng quát nhẹ của Quân Duệ Ngôn, đạo u nguyệt uốn cong đột nhiên nổ tung, lưu quang màu bạc từ trên trời giáng xuống, nhẹ nhàng xẹt qua thân thể Hắc Thủy Ngạc

Chu Lỗi nhìn tia lưu quang màu bạc chợt loé lên, khoảnh khắc đó giống như bị ấn nút pause, Y chưa từng gặp ánh sáng nào chói mắt đến như vậy, chỉ dựa vào vẻ ngoài, một chiêu Lưu Nguyệt này có thể đạt hẳn 5 cmn sao!

Hắc Thủy Ngạc trước vẫn còn duy trì tư thế xông về phía trước, nhưng sau đó thân hình to lớn kia chỉ một cái chớp mắt đã ầm ầm phân thành hai nửa

Nơi lưu quang màu bạc xẹt qua máu tươi dâng trào, rất khó tưởng tượng nổi lưu quang mỹ lệ sẽ có lực sát thương cường đại đến như vậy

Đám người Hồ Linh Linh trợn mắt há hốc mồm nhìn hai nửa Gojo....à nhầm con Hắc Thủy Ngạc trên mặt đất, lại nhìn về phía Quân Duệ Ngôn, ánh mắt tràn đầy kính nể

Tu vi Luyện khí tầng tám này ở Lăng Không Kiếm Môn chỉ thuộc tầm trung nhưng một chiêu Lưu Nguyệt này lại đủ khiến yêu thú tương đương tu sĩ Trúc cơ kỳ không chống đỡ được

"Sư huynh....Ngươi....đây là loại kiếm quyết gì?" Lỗ Mạn Nghiêu hai mắt toả sáng nhìn Quân Duệ Ngôn, hắn là đệ tử thuộc Hồ Thiên Thành, công pháp học tập bất quá chỉ là Kim quang kiếm quyết bình thường nhất, bây giờ có cơ hội mục sở thị kiếm chiêu lợi hại như thế, hắn quyết định sau này nhất định phải học loại kiếm quyết này!

Quân Duệ Ngôn cười nhạt "Đây là kiếm chiêu ta lĩnh ngộ được, không phải kiếm quyết gì"

Lỗ Mạn Nghiêu không nhịn được tặc lưỡi, Quân sư huynh bất quá mới có Luyện khí tầng tám đã lĩnh ngộ được kiếm chiêu, thật là khiến người ta khâm phục bội phần

Hồ Linh Linh nghe xong trên mặt khó có thể che giấu vẻ kinh ngạc, nàng biết bình thường Quân Duệ Ngôn trong đám đệ tử có chút danh tiếng, nhưng nàng chưa từng nghĩ đối phương đã đạt đến trình độ như vậy

Sư huynh của nàng, cũng là đệ tử thân truyền của phụ thân -- -- Doãn Mặc, thiên linh căn thuộc tính thủy, ở phương diện tu tập Ngưng Băng kiếm quyết có thể được coi là kỳ tài ngút trời, bây giờ mới hai mươi đã thành công thăng cấp Trúc cơ, cho dù là vậy Hồ Linh Linh cũng không dám nói đối phương có thể tự ngẫm ra kiếm chiêu lợi hại như thế

Một bên có sư phụ, tu tập kiếm quyết thượng phẩm, cảnh giới Trúc cơ nhưng vẫn chưa tu luyện ra kiếm ý
Một bên không có sư phụ, tu tập Kim Quang kiếm quyết bình thường nhất, mới Luyện khí tầng tám, không chỉ tự nghĩ ra kiếm chiêu mà kiếm ý hầu như muốn hoá thành hình

So sánh hai bên, cao thấp tự khắc phân

"Hồ sư muội" Quân Duệ Ngôn ôn nhu đánh gãy cảm khái của Hồ Linh Linh "Nếu đã giải quyết xong Hắc Thủy Ngạc vậy chúng ta rời khỏi đây đi"

"Đúng, nên rời khỏi" Hồ Linh Linh có chút bừng tỉnh, ngày hôm nay Quân Duệ Ngôn cho nàng quá nhiều chấn động rồi, trong khoảng thời gian ngắn nàng có chút khó bình tĩnh nổi

Lỗ Mạn Nghiêu chủ động đi xử lý thi thể của Hắc Thủy Ngạc, ngoại trừ yêu đan, lớp da của nó cũng là vật liệu phòng ngự vô cùng tốt

Chu Lỗi miễn cưỡng mới từ chiêu Lưu Nguyệt của Quân Duệ Ngôn hồi hồn trở về, nhìn đến hành động của những người đối diện, lập tức vội vã xông tới, một vuốt chụp nát đầu Hắc Thủy Ngạc

Lỗ Mạn Nghiêu :......

Hắc Thủy Ngạc đã đăng xuất không còn lực phòng hộ biến thái kia nữa, Chu Lỗi rất dễ dàng dùng vuốt đào yêu đan trong đầu nó ra

Nhìn đống óc trắng toát, Chu Lỗi cảm thấy có chút buồn nôn, y dùng sức đem yêu đan đẩy tới trước người Quân Duệ Ngôn

Hồ Linh Linh nhìn hành động của đại bạch cẩu, khoé mắt hơi giật giật, con hàng này trong lúc chiến đấu không ra tí lực nào nhưng tới lúc đào yêu đan thì lại nhanh như chớp nhỉ....

Quân Duệ Ngôn tán dương sờ sờ đầu chó của Chu Lỗi, không vội nhặt yêu đan lên mà tìm tòi trên lưng Chu Lỗi một hồi

Sau lưng Chu Lỗi mới vừa rồi bị gai nhọn của Hắc Thủy Ngạc cắt ra chảy không ít máu, xem thì dọa người nhưng may chỉ là bị thương ngoài da

"Gâu!" Chu Lỗi thập phần vui vẻ lắc lắc cái đuôi, lúc trước chọn đi theo Quân Duệ Ngôn quả thật chính xác, ngươi xem hắn quan tâm vết thương của ta còn nhiều hơn ta!

"Lần sau cẩn thận một chút, nếu như không đánh lại thì không cần phải cố sức" Quân Duệ Ngôn ôn nhu khuyên nhủ, lấy ra Kim sang dược bôi vào trên sống lưng Chu Lỗi

Hồ Linh Linh khoé mắt lại giật giật, loại vết thương nhỏ xíu này đối với linh thú rất nhanh liền có thể khép lại, hoàn toàn không cần lãng phí Kim sang dược, vị Quân sư huynh này thật sự là cực kỳ sủng linh thú của hắn

Đám người Lỗ Mạn Nghiêu bên kia đã lấy da và xương cốt Hắc Thủy Ngạc xong, tất cả tài nguyên đáng giá đều được lấy đi, sau đó hứng thú bừng bừng đi tới

Lần này bọn họ gần như không gặp bất kỳ nguy hiểm nào liền hoàn thành nhiệm vụ, tuy rằng Tuyên Dương Thảo và Hắc Thủy Ngạc bọn họ chỉ được chia một phần, nhưng nhiêu đó cũng đã đủ khiến bọn họ hài lòng

Đem vật liệu của Hắc Thủy Ngạc chia thành vài phần, trong đó đưa cho Quân Duệ Ngôn một phần, Quân Duệ Ngôn mặt mỉm cười nhận lấy, đây là phần hắn thắng được, tự nhiên không cần khách khí

Lần này không chỉ thuận lợi đạt được mục đích của bản thân mà còn kéo gần quan hệ với Quân Duệ Ngôn, thưởng thức hộp ngọc chứa Tuyên Dương Thảo, Hồ Linh Linh vui vẻ ra mặt

Lỗ Mạn Nghiêu thu hoạch cũng không tồi, trên mặt cũng mang theo mấy phần vui mừng

Chu Lỗi đi theo sau mông Quân Duệ Ngôn, nhìn biểu cảm của từng người, trong lòng âm thầm bĩu môi khinh thường, chỉ có một cây Tuyên Dương Thảo mà đã khiến các ngươi vui vẻ như vậy, nếu để cho các ngươi biết trong Tu di cảnh của ca chứa một đống lớn linh thảo thượng phẩm còn không đem các ngươi cười đến điên

Nếu không phải vì hiện giờ ca không thể để lộ Tu di cảnh ra, ca liền đem một đống linh thảo ra đè chết các ngươi!

Chu Lỗi khổ bức tồn kho một đống linh thảo cấp tám, chín, đã không thể bán lấy tiền còn không thể đem đi luyện đan, trong lòng vô số lần nhổ nước bọt Hợp hoan đạo quân sao lại không biết đạo lý đối nhân xử thế, chủng điền có nhiều linh thảo như vậy cũng không thể dùng a! Moé!

Sau ba ngày thuận buồm xuôi gió rời khỏi vách núi, lần này lại gặp một bất ngờ

Phong Vân Cốc là thiên đường của tu sĩ cấp thấp, tuy rằng không có luật nào cấm tu sĩ cấp cao đi vào nhưng trong này vốn dĩ chả có yêu thú hay linh thảo cấp cao nào đáng giá cho bọn họ ra tay, dĩ nhiên không ai đếm xỉa tới, mà thời điểm đoàn người Quân Duệ Ngôn đi ngang qua một cái khe núi, một cỗ uy áp kinh người đột nhiên từ trên trời giáng xuống

Ba người Lỗ Mạn Nghiêu lập tức phun ra một ngụm máu tươi ngất đi, Hồ Linh Linh tuy rằng kịp thời lấy ra Thiên Sa La nhưng sắc mặt cũng đồng dạng tái nhợt

Một cái dù nhỏ chầm chậm xoay tròn trên đỉnh đầu Quân Duệ Ngôn, khoé miệng hắn đã tràn ra một vết máu

"Gâu!" ( Mé! )
Lúc uy áp giáng xuống, Chu Lỗi xém chút nữa bị ép gãy hai chân, cả người nằm bệt trên mặt đất như tấm chiếu, không thể nào động đậy

"Đây là...Kim đan?" Hồ Linh Linh sợ hãi nhìn lên hai thân ảnh trên bầu trời kia, thân thể không kìm chế được run lẩy bẩy

14/6/24
Đọc mấy bộ Hoá thần, Đại thừa giờ thấy Kim đan trong thế giới này bá quá có hơi không quen

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl