Chương 29 - 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 29

Vòng thi đấu thứ nhất đã kết thúc, Quân Duệ Ngôn và Tư Đồ Bán Nguyệt cùng đi tới nhà ăn bổ sung năng lượng

Đệ tử Luyện khí vẫn chưa tích cốc, nhà ăn ở Lăng Không Kiếm Môn là chuyên môn chuẩn bị cho đệ tử Luyện khí kỳ

Loại nhà ăn tập thể của môn phái đương nhiên sẽ không có sơn hào hải vị gì, cũng may người tu đạo thường ăn uống đạm bạc, bởi vậy cũng không có ai để ý chuyện này

Chỉ là không có ai để ý tự nhiên không bao gồm Chu Lỗi, vậy nên, trong khoé mắt còn đang co giật của Tư Đồ Bán Nguyệt, Quân Duệ Ngôn cư nhiên không lấy thức ăn miễn phí mà lấy linh thạch ra mua linh thực cho Chu Lỗi ăn, sau khi chứng kiến một màn này xong, cả người Tư Đồ Bán Nguyệt đều không ổn...

"Duệ Ngôn, nếu ngươi xài không hết linh thạch, có thể cho ta một chút....." Tư Đồ Bán Nguyệt giương mắt nhìn nhìn Quân Duệ Ngôn, nhìn bàn linh thực hơn phân nửa vào mâm của Chu Lỗi, lầm bầm lẩm bẩm nói

"Nguyệt Minh là thân nhân của ta, nó bình thường không có nhu cầu gì ngoại trừ dục vọng ăn uống, sao ta có thể hà khắc nó" Quân Duệ Ngôn dịu dàng cười nói

Tư Đồ Bán Nguyệt bĩu môi "Như thế này mà coi nó như người thân sao? Rõ ràng là cung phụng như tổ tông đi....Ta nói này linh thú cũng không nên quá sủng, không thôi cẩn thận sau này nó trèo lên đầu ngươi ngồi đó! Ngươi không nhìn thấy con linh miêu của Ly sư muội bị sủng thành cái dạng gì sao? Muốn phì thành con heo, hơn nữa cũng không có tác dụng lớn gì. Ngươi nói người ta dù sao cũng là một tiểu cô nương, bình thường không có việc gì dùng tới linh thú còn đỡ, Khiếu Nguyệt Thiên Lang của ngươi nhỡ đâu lúc lâm trận đánh nhau liền bắt đầu xoay người chạy lúc đó ngươi có mất mặt hay không a!"

Quân Duệ Ngôn mím môi nở nụ cười " Nguyệt Minh rất tốt " kỳ thực hắn cũng không để ý Chu Lỗi có thể giúp hắn chiến đấu hay không, thật giống như người bình thường đều sẽ không lưu ý xem thân nhân có thể mang đến chỗ tốt gì cho mình

( Ý QDN là cho đi không mong nhận lại )

Chu Lỗi đối với hắn giống như một loại ký thác tinh thần, có thể nói Chu Lỗi xuất hiện rất đúng lúc, vừa vặn bổ khuyết trống rỗng trong nội tâm hắn

Tư Đồ Bán Nguyệt không nói gì, Quân Duệ Ngôn này bình thường ôn nhu nhưng khi cố chấp cũng thực làm người nhức đầu

Quân Duệ Ngôn ôn nhu nhưng cũng cô độc, trong tiểu thuyết, sỡ dĩ hắn và nữ chính rơi vào lưới tình nhanh như vậy, một trong số đó là bởi vì nữ chính xuất hiện vừa vặn đúng lúc

Còn hiện tại, thứ tình cảm trống rỗng này của Quân Duệ Ngôn đã bị Chu Lỗi lấp kín, bởi vậy sự tồn tại của nữ chính cũng trở nên vi diệu

Trên đời này, không có vô duyên vô cớ yêu, bây giờ nữ chính tuy rằng vẫn sinh ra hảo cảm trong lòng với Quân Duệ Ngôn nhưng Quân Duệ Ngôn lại không có một chút hảo cảm trong lòng nào với nữ chính...

Chu Lỗi xem thường nhìn Tư Đồ Bán Nguyệt không biết gì cả : Ca là linh thú vô dụng à? Còn lâm trận liền xoay người bỏ chạy? Ngươi đúng là một tên gia hỏa không có mắt! Đời này của ngươi là mệnh tiểu đệ! Ca là người duy nhất ở thế giới này biết nội dung phát triển của tiểu thuyết, ca muốn chỉnh ngươi cũng không cần phí đầu óc!

Tư Đồ Bán Nguyệt không hề biết rằng Chu Lỗi đã âm thầm bắt đầu cân nhắc việc tìm thời cơ hố hắn một cái, hắn còn đang có chút bất đắc dĩ với việc Quân Duệ Ngôn sủng nịch linh thú quá mức đây

Linh thực a, đây chính là linh thực a!

Tu sĩ nghèo rớt mồng tơi như bọn họ lúc nào cũng nhịn ăn để tiết kiệm, cái tên Quân Duệ Ngôn này cư nhiên lại xuất ra linh thạch mua linh thực đến uy linh thú! Coi như ngươi xem linh thú này như người thân cũng không cần tới mức như vậy đi? Chính ngươi cũng không ăn được bao nhiêu, tất cả đều vào hết trong bụng đại cẩu kia!

Aizz...tính toán một chút, Tư Đồ Bán Nguyệt nhún nhún vai, ăn thì ăn đi, ngược lại cái tên Quân Duệ Ngôn này không phải người làm chuyện không đâu, nếu xuất tiền ra mua linh thực tất nhiên trong túi khá dư giả, hắn phải đi theo cọ một chút mới được

Tư Đồ Bán Nguyệt nghĩ thông suốt liền bình tĩnh không xoắn xuýt về vấn đề linh thạch nữa, đều là linh thạch của Quân Duệ Ngôn, hắn sợ cái gì...

Sờ sờ bụng của bản thân, Tư Đồ Bán Nguyệt quyết đoán buông thả sức ăn của mình, đây chính là linh thực a, đổ nghèo khỉ như hắn ngày thường căn bản không nỡ ăn, cơ hội tốt hiếm có thế này dĩ nhiên không thể lãng phí!

"Gâu gâu gâu!"
( Ngươi tên khốn này! Cư nhiên cướp đồ ăn của ca! )
Chu Lỗi trợn mắt ngoác mồm trừng Tư Đồ Bán Nguyệt, lập tức sủa một trận inh ỏi

Mợ nó! Ngươi có phải là quá vô liêm sỉ hay không?! Tới đồ ăn của linh thú cũng cướp!!!

Trình độ mặt dày của đối phương quả thực làm Chu Lỗi sợ ngây người, cái tên đáng chết kia cư nhiên dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai trộm một cái giò heo trong mâm của y...

"Ngươi xem trong mâm còn nhiều như vậy, thiếu một cái chân giò cũng không sao" Tư Đồ Bán Nguyệt giơ giò heo còn tản ra nhiệt khí, đắc ý dào dạt nói với Chu Lỗi

Quân Duệ Ngôn vô lực vịn trán, ai đó làm ơn tới lôi cái tên này đi đi, ngoài mặt nói vậy nhưng thâm tâm của hắn lại thật sự không ném nổi người này...

Chu Lỗi trơ mắt nhìn đối phương nhanh chóng đem cái chân giò gặm chỉ còn dư lại xương, sau đó tiếp tục thèm nhỏ dãi nhìn vào mâm của y, làm y nhất thời kinh hãi

Chu Lỗi quyết đoán cúi đầu nhổ một ngụm nước bọt vào mâm của bản thân....Này thì ta cho ngươi ăn! Này thì ta cho ngươi cướp!

Quân Duệ Ngôn, Tư Đồ Bán Nguyệt :.....

"Đệt! Duệ Ngôn, linh thú này của nhà ngươi cũng quá buồn nôn đi!" Tư Đồ Bán Nguyệt một mặt căm ghét, vãi ò, linh thú này cư nhiên nhổ nước miếng vào mâm!

Quân Duệ Ngôn :....

Cực kỳ "Ôn nhu" nhìn Chu Lỗi và Tư Đồ Bán Nguyệt, trên người Quân Duệ Ngôn toả ra hàn khí lành lạnh

"Nhanh! Chút! Ăn! Cơm!" Mấy chữ này hầu như đều toát ra từ kẻ răng, nụ cười ôn hoà trên mặt Quân Duệ Ngôn cũng phải phát nứt

Một người một chó nhạy cảm phát hiện một cỗ sát khí, nhất thời ai cũng không tiếp tục nói nữa, cắm đầu cắm cổ ăn

Quân Duệ Ngôn đau đầu xoa hai bên trán, một người một chó này ở cùng nhau quả thực là làm người ta sốt ruột!

"Này Duệ Ngôn, ngươi quen biết đệ tử Hoa Anh Tông sao?" Sau khi Tư Đồ Bán Nguyệt càn quét đồ ăn xong, móc ra một linh quả từ trong túi Càn khôn, vừa nhai vừa nói

"Không quen biết" Quân Duệ Ngôn nhìn dầu mỡ dính bên mép của Tư Đồ Bán Nguyệt, lấy ra một cái khăn tay cho hắn.

"Thật sự không quen biết?" Tư Đồ Bán Nguyệt tùy ý lau miệng vài cái, thuận tay đem cái khăn bóng nhẫy nhét vào túi Càn khôn của bản thân

Khoé mắt Quân Duệ Ngôn trừu một cái, trong túi Càn khôn của tên này không chừng có thể so với cái đống rác, đồ vật linh tinh gì đó cũng tùy tiện vứt vào trong...

"Thật sự không quen biết, có chuyện gì sao?"

"Nha, không có gì, chỉ là ta nhìn thấy bên kia có một nữ đệ tử cứ nhìn sang bên này, cứ tưởng ngươi quen biết, bây giờ xem ra đại khái là mê mẩn nhan sắc của ta" Tư Đồ Bán Nguyệt ăn sạch linh quả, cả hạt cũng nhét vào túi Càn khôn

Chu Lỗi vùi đầu ăn xong liền chạy ra ngoài rửa miệng, lúc này vừa vặn trở về, nghe vậy nhất thời đầu đầy hắc tuyến

Ta X, tên này da mặt thật đủ dày, nữ tu kia rõ ràng là đang nhìn Quân Duệ Ngôn được chứ? Không những vậy còn là nữ chính, căn bản không phải người ngươi nên mơ tưởng

Quân Duệ Ngôn nghe Tư Đồ Bán Nguyệt nói xong quay đầu xem xem, cách đó không xa vừa vặn có một bàn nữ đệ tử Hoa Anh Tông

Đại bộ phận trong nhóm nữ tu này là đệ tử Luyện khí, bất quá trong đó cũng có hai, ba đệ tử Trúc cơ

Nữ đệ tử mà Tư Đồ Bán Nguyệt đề cập đến nhìn có hơi quen mắt, chỉ là Quân Duệ Ngôn hồi ức một hồi vẫn không có gì ấn tượng

"Không quen biết, bất quá có chút quen mắt, có vẻ như đã gặp qua một lần đi" Quân Duệ Ngôn thản nhiên nói

Tư Đồ Bán Nguyệt nháy mắt tiến tới "Thật sự chỉ có "gặp qua một lần"? Không phải là người đem cô nương người ta mê mẩn đến muốn chết muốn sống, kết quả người ta đặc biệt đuổi đến tận nơi đi?"

Quân Duệ Ngôn liếc hắn một cái "Chớ có nói lung tung làm ảnh hưởng thanh danh của cô nương nhà người ta"

"Sớ, lần này Hoa Anh Tông đến vốn là muốn thân cận mà, không chừng người ta đã chọn xong mục tiêu rồi" Tư Đồ Bán Nguyệt nhún vai một cái

"Không liên quan gì tới ta" Quân Duệ Ngôn khe khẽ lắc đầu, hắn đã từng cân nhắc qua việc mình có muốn tìm một đạo lữ song tu hay không, bất quá bây giờ ý niệm này đã không còn, lại thêm hai tu sĩ Nguyên anh cho hắn chấn động lần tước, hắn hiện tại chỉ một lòng tu kiếm, hi vọng có một ngày có thể được chứng đại đạo, Độ kiếp phi tiên

"Chà chà, đáng tiếc rồi, trong lớp trẻ tuổi nhất của Lăng Không Kiếm Môn, thực lực của ngươi không chắc là lợi hại nhất nhưng khuôn mặt này chắc chắn có thể xếp vào ba vị trí đầu" Tư Đồ Bán Nguyệt cười giỡn nó

Quân Duệ Ngôn nhất thời thu liễm nụ cười trên mặt "Nam nhân lớn lên dễ nhìn có ích gì? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta sẽ lấy khuôn mặt này đi lấy lòng người khác?"

Trong Tu chân giới cường giả vi tôn, nữ tu tướng mạo xinh đẹp có thể bị bắt làm lô đỉnh rất nguy hiểm, nam tu tướng mạo đẹp cũng không an toàn, chỉ là Trì Thúc tiểu vực này tài nguyên thiếu thốn, dù cho có là ma tu cũng lười tới chỗ thế này tìm lô đỉnh thải bổ

Tướng mạo tuấn tú này đối với Quân Duệ Ngôn hắn mà nói là chuyện tốt cũng là chuyện xấu, mà điểm then chốt để cấu tạo nên chuyện xấu này chính là thực lực của hắn có đủ mạnh hay không

Bây giờ Quân Duệ Ngôn dĩ nhiên không đủ cường đại, cũng may Trì Thúc Vực này không có ma tu nguy hiểm gì, hắn mới có thể an ổn luyện kiếm ở Lăng Không Kiếm Môn

Tư Đồ Bán Nguyệt kỳ thực cũng chỉ vui đùa một chút, dù sao gương mặt đó của Quân Duệ Ngôn trong môn cũng phi thường có tiếng, không biết có bao nhiêu sư tỷ sư muội trồng cây si với hắn, tiếc rằng hắn tuy hoà ái dễ gần nhưng ở phương diện này lại giống y như khúc cây, đầu óc chậm chạp làm vô số tỷ muội ôm hận không ngớt

Về điểm này thì Tư Đồ Bán Nguyệt nghĩ sai rồi, Quân Duệ Ngôn không hề đầu óc chậm chạp, mà là hắn cố ý làm ra dáng vẻ đầu óc chậm chạp

Nhiều tỷ muội yêu mến hắn như vậy, nếu như hắn làm ra bất kỳ hành động nào đáp lại tất nhiên sẽ khiến tranh cãi càng nhiều, những nữ nhân bị đố kị làm mờ mắt sẽ làm ra việc gì, hắn không cần nghĩ cũng có thể đoán được, hắn đã từng thấy rất nhiều sư huynh đệ tự xưng phong lưu bởi vì không xử lý tốt quan hệ với đông đảo nữ tu, kết quả bị từng người từng người lộng đến mặt mày xám xịt, bị sư tôn của bọn họ trừng phạt

Hắn không muốn lãng phí thời gian nói chuyện yêu đương cùng với những tỷ muội kia, nếu có thời gian rảnh như vậy còn không bằng đi luyện kiếm

Có lúc Quân Duệ Ngôn nghĩ không ra rốt cuộc các sư tỷ muội tỏ tình với hắn đến tột cùng là suy nghĩ cái gì, Tu chân là đi ngược với lẽ trời, nếu ngươi đã lựa chọn một con đường gian nan như thế, không đem toàn bộ tinh lực tập trung vào tu luyện, trái lại lại lãng phí thời gian đi phong hoa tuyết nguyệt? Vậy còn không bằng đừng Tu chân nữa, trực tiếp trải qua cả đời ở thế tục không phải tốt sao?

"Được rồi, ta đùa chút mà thôi, đừng nóng giận nha" thấy Quân Duệ Ngôn nửa ngày không lên tiếng, Tư Đồ Bán Nguyệt vội vã lấy lòng nói

Quân Duệ Ngôn lấy lại tinh thần, cũng không giải thích điều gì, chỉ là cười cười đem chuyện này bỏ qua

Mắt thấy hai người này lại bắt đầu thảo luận về thi đấu buổi chiều, Chu Lỗi một bên lại bắt đầu sốt ruột

__________________

Chương 30

Nam chính ngươi làm sao vậy?! Nữ chính đang ngồi một cục bên đó lẽ nào chút ấn tượng ngươi cũng không có sao??!!

Mau nhanh qua đó chào hỏi người ta đi! Ngươi không đi qua, tình tiết đại thần sẽ khóc cho ngươi xem đó!

"Gâu gâu gâu!"
( Có mỹ nữ! )
Chu Lỗi nổ lực thử câu lên lực chú ý của Quân Duệ Ngôn

Đáng tiếc Quân Duệ Ngôn chỉ đối y cười mỉm, sau đó sờ sờ đầu chó tựa như động viên

( QDN : Giả ngu chi thuật =)) )

Đệt! Khế ước linh thú chó má a! Khả năng câu thông bị gián đoạn, ngôn ngữ không thông đúng là hố chết người!

Chu Lỗi khóc không ra nước mắt xoay quanh tại chỗ, khả năng câu thông của y và  Quân Duệ Ngôn tới giờ vẫn chưa đạt đến độ hoàn mỹ một trăm phần trăm, bởi vậy đôi lúc sẽ xuất hiện loại "Sóng chập chờn" này, nói một đằng truyền một nẻo

Giời ạ lúc khác còn chưa tính, vì sao nhất định phải là lúc này gặp sự cố a!

Chu Lỗi trơ mắt nhìn nữ chính một bộ tiếc nuối nhìn bên này, sau đó xoay người rời đi cùng nhóm nữ tu Hoa Anh Tông kia

Nữ chính, mau trở lại ( Tay Nhĩ Khang )...

"Nguyệt Minh, xảy ra chuyện gì? Ngươi ăn phải đồ không tốt sao?" Chú ý đến Chu Lỗi cảm xúc không tốt, Quân Duệ Ngôn hơi hơi nhíu mày lại, sờ sờ trán y

Chu Lỗi hiện tại đã không còn khí lực nói thêm gì nữa, giời ạ, nữ chính cũng đi rồi, bây giờ còn nói cái gì nữa đây! Đệt!

"Gâu..."
( Đừng để ý tới ta, ta chính là đang chia buồn cùng với tình tiết đại thần....)
Chu Lỗi một vuốt vỗ bỏ tay Quân Duệ Ngôn, trong nội tâm thắp cho tình tiết đại thần một ngọn nến

Quân Duệ Ngôn tính tình tốt cười, thuận tiện thu hoạch một ánh mắt khinh bỉ của Tư Đồ Bán Nguyệt : Dễ tính với linh thú nhà ngươi quá đó!

Tình tiết nam nữ chính gặp nhau lại tan thành mây khói, cho dù vậy thì Chu Lỗi cũng không dám để tình tiết Quân Duệ Ngôn bái sư cũng tan thành mây khói theo, y theo sát phía sau lưng Quân Duệ Ngôn, cân nhắc một lúc xem làm sao mới có thể làm cho nội dung tiểu thuyết tiếp tục thuận lợi phát triển, y không ngại làm đồng đội heo kéo chân sau Quân Duệ Ngôn, bất quá phương thức kéo chân sau cũng phải có kỹ xảo đàng hoàng!

Giống như trong tiểu thuyết, đối thủ của Quân Duệ Ngôn quả nhiên là một đệ tử Tử Ảnh Môn Luyện khí kỳ đại viên mãn

Tư Đồ Bán Nguyệt một mặt đồng tình nhìn, vỗ vai của hắn "Duệ Ngôn...ngươi bảo trọng"

Quân Duệ Ngôn cười không nói, loại thần thái trầm ổn này nhất thời câu lên tâm hiếu kỳ của Tư Đồ Bán Nguyệt, hắn nhướn mày, nhỏ giọng "Làm sao? Chắc chắn?"

Quân Duệ Ngôn khẽ cười một tiếng "Lát nữa ngươi sẽ biết thôi"

"Anh anh anh, ngươi thật quá đáng, đối với ta còn gieo tò mò rồi nỡ lòng dập tắt nó!" Tư Đồ Bán Nguyệt không biết từ đâu lấy ra một cái khăn tay, che mặt ríu rít nỉ non

Chu Lỗi nhìn vết bẩn bóng nhẫy trên khăn tay, khoé mắt liên tục co giật...

Quân Duệ Ngôn không để ý tới Tư Đồ Bán Nguyệt động kinh, hắn đề thần tĩnh khí, nhanh chân đi lên đài giao đấu

Đệ tử Tử Ảnh Môn kia là một nam tu khá anh tuấn, hắn ý cười dịu dàng nhìn Quân Duệ Ngôn, khắp toàn thân tràn đầy khí thế cực kỳ tự tin

Dùng tu vi Luyện khí đại viên mãn của hắn đấu với một tên đệ tử Luyện khí tầng tám, hắn có thể tự tin đến vậy không hề có điểm nào kỳ quái

"Thỉnh vị sư huynh này chỉ giáo nhiều hơn" Quân Duệ Ngôn chắp tay hành lễ nói.

"Không dám, tỷ thí với nhau mà thôi" đệ tử kia chắp tay đáp lễ, bầu không khí giữa hai người dị thường hài hoà

"Thi đấu bắt đầu!" Tu sĩ Ngung mạch kỳ của Lăng Không Kiếm Môn trôi nổi giữa không trung ra lệnh một tiếng

Bầu không khí vốn đang cực kỳ hài hoà của hai bên nháy mắt tràn đầy hàn ý sát phạt, bất kể là đệ tử Tử Ảnh Môn hay là Quân Duệ Ngôn, sau khi một tiếng này vang lên, đều thả ra khí thế của bản thân, mong áp chế đối phương

Những đệ tử phụ cận nhất thời đều bị khí thế lạnh lẽo này hấp dẫn lại đây vây xem, ngay cả vị tu sĩ Ngưng mạch kỳ cũng có vài phần kinh ngạc nhìn hai người phía dưới

Đệ tử Tử Ảnh Môn nháy mắt cảm nhận được khí thế của Quân Duệ Ngôn, lập tức thu hồi ý cười có chút nhẹ nhõm trên mặt, biểu tình nghiêm túc lên, Quân Duệ Ngôn tu vi Luyện khí tầng tám có thể chống trụ áp lực của hắn, dựa vào chính là một tia kiếm ý ẩn chứa trong đó

Tia kiếm ý này vẫn chưa hoàn toàn thành hình, tu vi Luyện khí kỳ mà lĩnh ngộ được kiếm ý đến mức độ như vậy, thiên phú ở phương diện tu kiếm của đối phương quả thực làm người ta nhìn mà than thở

Đệ tử Tử Ảnh Môn gọi là Thích Uy không còn một tia xem thường nào nữa, trong các loại tu sĩ, sức chiến đấu của kiếm tu vượt xa tu sĩ cùng cấp, đối phương bây giờ tuy rằng chỉ Luyện khí tầng tám nhưng đã lĩnh ngộ được kiếm ý, kia đối với hắn mà nói là phi thường có lực uy hiếp

Mặt Thích Uy ngưng trọng, tay bấm một cái pháp quyết, một tầng tường đất thâm hậu nháy mắt xúm lại chung quanh hắn

Hắn là tam linh căn Thổ Hoả Mộc, để cho ổn thoả, hắn dự định dùng tường đất này xem thử lực công kích của đối thủ

Quân Duệ Ngôn cầm Thanh Vân kiếm trong tay, từng đạo từng đạo kiếm quang màu vàng bắn thẳng về đối phương mà đi, hắn sử dụng chỉ là Kim Quang kiếm quyết bình thường nhất, khi chưa biết rõ lá bài tẩy của đối phương, hắn sẽ không dễ dàng sử dụng đại chiêu

Chu Lỗi thập phần căng thẳng nhìn chằm chằm trên đài giao đấu, trong lúc vô tình đuôi cũng đều cứng ngắc, những người khác không cảm giác được gì nhưng y lại rất rõ ràng, bây giờ trên Lăng Tuyệt Phong chính là có hai vị tu sĩ Nguyên anh đang quan sát trận thi đấu này

Thành bại ngay tại lúc này!

Chu Lỗi luôn miệng không ngớt : Quân Duệ Ngôn ơi Quân Duệ Ngôn, tương lai tiền đồ của ngươi tất cả đều phụ thuộc vào trận giao đấu này! Ngươi trăm ngàn lần biểu hiện cho tốt một chút, cho dù thế nào cũng phải hấp dẫn lực chú ý của hai vị tu sĩ Nguyên anh kia a!

"Nguyệt Minh này, ngươi đang kêu cái gì vậy?" Tư Đồ Bán Nguyệt cổ quái nhìn chằm chằm Chu Lỗi, con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này từ lúc bắt đầu lúc nãy liền luôn không ngừng thấp giọng gâu gâu kêu, xem ra rất giống đang lầm bầm lầu bầu....Ách, Linh thú cũng sẽ lầm bầm lầu bầu sao?

"Gâu gâu!"
(Liên quan gì đến ngươi! Ca đang vội đây! )
Chu Lỗi mặc kệ tên não tàn này, từ khi Tư Đồ Bán Nguyệt cướp một cái giò heo trong mâm y, đánh giá của y về tên gia hoả này đã tuột xuống giá trị âm

"Sao ta lại có cảm giác....ngươi thật giống như đang mắng ta vậy?" Tư Đồ Bán Nguyệt sờ sờ cằm mình, không có ý tốt nhìn chằm chằm Chu Lỗi

"Gâu!"
( Ca mắng ngươi đấy thì sao?! Ngươi còn có thể nghe hiểu sao?! )

Chu Lỗi liếc mắt xem thường nhìn Tư Đồ Bán Nguyệt, con hàng này đúng là tiểu đệ của Quân Duệ Ngôn? Hay là ta nhớ lầm kịch bản đi?!

Tư Đồ Bán Nguyệt hơi hơi nheo lại mắt, không biết có phải hắn bị ảo giác hay không, hắn luôn cảm thấy con linh thú này của Quân Duệ Ngôn tựa hồ có chút quá thông minh, đã có nhiều lúc hắn thậm chí cảm thấy rằng đối diện với mình không phải là một con linh thú cấp ba mà là một tu sĩ nhân loại

Chẳng lẽ -- -- đoạt xá?

Ý nghĩ này vừa nhảy ra trong đầu Tư Đồ Bán Nguyệt làm cho ánh mắt của hắn nhìn Chu Lỗi càng không tốt

Nếu như đúng là đoạt xá...

Tư Đồ Bán Nguyệt buông mắt, che khuất hàn quang lạnh lẽo trong đó, nếu như đối phương đúng là đoạt xá linh thú, hắn nhất định phải nhắc nhở Quân Duệ Ngôn cẩn thận nhiều hơn, nếu cần thiết......

Mợ nó! Tự dưng cảm giác lông tơ muốn dựng đứng cả lên là chuyện quái gì?

Chu Lỗi kỳ quái liếc nhìn xung quanh một lần, không phát hiện có chỗ nào không đúng a? Nhưng vì sao y lại cảm giác được một cỗ sát ý...tuy rằng cỗ sát ý này rất nhanh biến mất nhưng vẫn làm y cảm thấy sau lưng rét run

Chẳng lẽ là hai tu sĩ Nguyên anh kia?

Run run bạch mao trên người, Chu Lỗi lặng lẽ rụt cổ một cái, y cũng không muốn gây sự chú ý với hai tu sĩ Nguyên anh kia vào lúc này, vẫn chim cút trước thì tốt hơn

Nghĩ xong, trong ánh mắt nghi hoặc của Tư Đồ Bán Nguyệt, Chu Lỗi lười biếng nằm trên mặt đất lăn một cái, còn dùng lưng cọ qua cọ lại trên mặt đất

Tư Đồ Bán Nguyệt :....

Hắn lặng lẽ xoay mặt qua, vừa rồi chắc chắn là do hắn bị Overthingking! Bất cứ tu sĩ nhân loại nào cũng tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện mất tôn nghiêm như vậy!!!

Dưới sân Chu Lỗi còn đang giả ngu bán manh, nỗ lực đem mình ngụy trang thành linh thú giống nhất có thể, mà trên sân giao đấu của Quân Duệ Ngôn cũng đã chân chính hưng phấn lên

Luyện khí đại viên mãn của Thích Uy là do hắn từng bước từng bước tự thân tu luyện được, ngày thường hắn cũng đi ra ngoại làm nhiệm vụ môn phái, bởi vậy ở phương diện thực chiến cũng không hề thiếu hụt kinh nghiệm

Quân Duệ Ngôn và Thích Uy có thể coi là kỳ phùng địch thủ, tu vi của hai người tuy rằng có khoảng cách nhưng thực lực chân chính lại không có mấy cách biệt

Không một tia lưu thủ, Thanh Vân kiếm trong tay Quân Duệ Ngôn xuất ra đoá đoá kiếm hoa, mỗi một đoá đều có năm sợi kiếm quang tổ hợp mà thành

Chớ xem thường những đoá hoa vàng óng mini này, trong mỗi tâm kiếm hoa đều là một tia kiếm ý cực kỳ sắc bén

Tinh thần Thích Uy cũng thập phần nhảy nhót, có thể cùng một đối thủ như Quân Duệ Ngôn so chiêu, đối với hắn mà nói là một kỳ ngộ vô cùng tốt, pháp quyết trong tay hắn tiếp tục, Chuông Huyền Âm trong lòng bàn tay phát ra tiếng linh linh dễ nghe, giòn giã không đứt đoạn

Tiếng chuông thanh thanh rung động ra tầng tầng dư sóng, mỗi tầng ngăn lại một đoá kiếm hoa, bảo vệ hắn chu toàn, rất khó tưởng tượng rằng pháp khí có âm thanh linh linh này cư nhiên lại là một pháp khí phòng ngự đặc thù!

Quân Duệ Ngôn cười mỉm, hai mắt tinh quang lấp loé, xoay cổ tay một cái, một loạt năm đạo phù chú theo động tác tay văng ra ngoài

Năm đạo phù chú này đều là năm đạo Hoả cầu bình thường nhất, Quân Duệ Ngôn thêm vào chút kỹ xảo làm năm Hoả cầu tản bay về năm hướng khác nhau

Thích Uy thôi thúc Chuông Huyền Âm, lại lần nữa kích thích ra từng tầng từng tầng sóng âm, thời điểm sóng âm chạm tới một hai Hoả cầu, đột nhiên nổ tung, tuông ra một tiếng vang giòn

Không xong!

Thích Uy trong lòng cả kinh, hắn vốn cho rằng năm đạo phù chú kia chỉ là năm đạo Hoả cầu cấp thấp, bởi vậy chỉ dùng một chút linh lực để thôi thúc Chuông Huyền Âm, ai lại có thể ngờ Quân Duệ Ngôn lại tâm cơ như vậy, thời điểm tung ra phù chú đã lặng lẽ ẩn phía sau Hoả cầu một đạo ánh kiếm vô hình

Sóng âm phòng ngự của Chuông Huyền Âm đã bị Hoả cầu tiêu hao mất, theo sau đó là ánh kiếm phóng tới căn bản không kịp đề phòng, trực tiếp phá tan sóng âm của Chuông Huyền Âm

Tầng tầng lớp lớp phòng ngự của Chuông Huyền Âm bị đột phá liên tục, chỉ khi nào tầng trong cùng bị đánh tan, muốn một lần nữa hình thành vòng sóng âm mới phải cần một khoảng thời gian và linh lực nhất định

Quân Duệ Ngôn tuyệt không bỏ qua cơ hội này, Thích Uy hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được tiếp đến chờ đợi hắn chắc chắn là vô số công kích như mưa to gió lớn

17/7/24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl