Chương 3 - 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3

Hơn nữa, Lăng Không Kiếm Môn lấy kiếm tu làm chủ mà hết lần này đến lần khác thuộc tính kim của Quân Duệ Ngôn lại bị khắc chế , dẫn đến hắn vẫn luôn không thể đột phá cảnh giới

Vị tu sĩ đã đem Quân Duệ Ngôn về cảnh giới cũng không cao, miễn cưỡng được Trúc cơ kỳ, đã sống hơn nữa số tuổi thọ, bất quá vị ấy là thật tâm xem Quân Duệ Ngôn như con ruột mà đối đãi

Câu chuyện bắt đầu vào hai năm trước, vị tu sĩ kia vì không đột phá cảnh giới, thọ nguyên khô kiệt mà đăng xuất, từ đó Quân Duệ Ngôn từng ngày trải qua trong Lăng Không Kiếm Môn càng không dễ chịu

Không có bối cảnh, không có gia tộc, con đường tu tiên của Quân Duệ Ngôn dị thường nhấp nhô, được cái hắn ngày thường là người hiền lành, tính tình ôn hoà nên mới không bị chèn ép

Chẳng qua, không chèn ép cũng không có nghĩa là người khác sẽ trợ giúp hắn, là kiếm tu, Quân Duệ Ngôn đối với luyện đan luyện bùa hoàn toàn là dốt đặc cán mai, dần dần từ ngượng ngùng ban đầu biến thành thái độ nhàn nhạt

Tận đến khi hắn bán ra một cái yêu đan yêu thú kiếm được món tiền đầu tiên, rồi duyên phận đưa đẩy học được thuật luyện đan, lúc đó mới chính thức mở ra con đường bá chủ

Vấn đề hiện tại là...

Cái thứ giúp hắn phát tài phát lộc kiếm được món tiền đầu tiên hiện giờ đang nguyên vẹn hảo hảo nằm trong bụng Chu Lỗi đây, không có yêu đan bán lấy tiền, hắn làm sao có thể mua được cái Mạc Hoa Đỉnh có dấu hiệu của một tu sĩ Hoá thần kỳ tâm đắc để lại a

Chu Lỗi : <(⁠ʘ⁠ᗩ⁠ʘ⁠’⁠)>

Không được! Mình đây chắc không phải là đang hại nam chính đi! Các cơ duyên luyện đan phía sau của nam chính hết thảy đều bắt đầu từ việc hắn có được yêu đan, vạn nhất bởi vì sự xuất hiện của mình mà cốt truyện bị dính hiệu ứng cánh bướm, kia Chu Lỗi có chết ngàn lần cũng không đền hết tội!

Đương nhiên Chu Lỗi không chỉ lo lắng chuyện đó, nếu Quân Duệ Ngôn muốn mua Mạc Hoa Đỉnh mà lại không có tiền, lúc đó chắc chắn sẽ đánh chủ ý lên yêu đan của y lần nữa!

Tiền tiền tiền!

Một đồng tiền làm khó anh hùng, câu này tuyệt đối là chân lý, nhìn xem hiện tại Quân Duệ Ngôn đã là Luyện khí tầng bảy, trên người trừ bỏ một bộ y phục tượng trưng cho môn phái bên ngoài, còn lại một kiện pháp khí phòng thân cũng không có, bằng không trong tiểu thuyết cũng không viết hắn thương tích đầy mình rời khỏi Kỳ Vân Sơn

Chỉ là thương tích đầy mình gì đó hiện giờ đã bị hiệu ứng cánh bướm của Chu Lỗi mang đến bế đi rồi, có một linh thú cấp ba đã từng đột phá cấp sáu như y toạ trấn bên người, yêu thú trên Kỳ Vân Sơn quanh khu vực bọn họ đều là muỗi~~

Khụ khụ....Lạc đề

Chu Lỗi ngượng ngùng kéo lại cái suy nghĩ không biết đã chạy đến đâu của mình về, tiếp tục tự hỏi vấn đề trước đó

Linh thạch là một thứ tốt, trừ bỏ tiêu dùng, khi tu luyện có thể giúp đẩy nhanh tốc độ, trong trận chiến có thể giúp hồi phục linh lực v.v... nói tóm lại, đi ra bên ngoài thì mang càng nhiều càng tốt, nhưng vấn đề là tìm nó ở đâu?

Quân Duệ Ngôn nhìn biểu tình không ngừng thay đổi trên mặt Chu Lỗi, không khỏi âm thầm bật cười trong lòng

Hắn hiện tại càng ngày càng cảm thấy lúc ấy thu phục con linh thú này mà không lấy yêu đan nó là một quyết định đúng đắn, một cái yêu đan yêu thú chỉ có thể đổi lấy một chút linh thạch, không giống với nó có thể mang lại cho mình nhiều khoái hoạt như thế

Bản thân là một đại cẩu, các loại thói quen của nó đều làm người ta không nhịn được cười, đặc biệt là lúc ăn uống, đừng tưởng rằng hắn không phát hiện ánh nhìn ghét bỏ của đối phương

Khụ khụ, hắn thừa nhận tay nghề nướng thịt của mình quả thật chẳng ra sao, nhưng là một kiếm tu, thời gian trong ngày đều là dùng đi luyện kiếm đâu thể lãng phí tại trù phòng, ngày thường hắn cũng là đến phòng cơm dành cho các đệ tử để ăn cơm, tay nghề nướng thịt này bởi vì hắn phải đi ra ngoài một mình hành tẩu núi non mới không thể không học tới

Ngón tay Quân Duệ Ngôn như có như không vuốt ve lông mao của Chu Lỗi, hắn đặt cho Chu Lỗi cái tên Nguyệt Minh chính là vì hắn cảm thấy một thân lông mao trắng noãn này giống như ánh trăng thanh lãnh vậy, đáng tiếc đối phương hình như không quá thưởng thức nó, mỗi lần hắn gọi, cái loại rối rắm hiện lên trong cặp mắt kia làm Quân Duệ Ngôn nhìn sung sướng không thôi

Từ sau khi nghĩa phụ qua đời, Quân Duệ Ngôn đã thật lâu rồi không vui vẻ đến thế, ngày thường trong môn phái tuy hắn vẫn thường xuyên treo nụ cười trên mặt nhưng đó đều là vì tạo hảo cảm với đồng môn, không có chỗ dựa, không có bối cảnh, bản thân linh căn hắn cũng không tốt, nếu ngay cả đồng liêu cũng chán ghét vứt bỏ hắn vậy thì hắn trong môn phái liền sẽ không có chỗ sống yên ổn

Nhớ tới các sư huynh đệ trong môn phái, Quân Duệ Ngôn có chút bất đắc dĩ cười khổ, thật sự là tránh vỏ dưa gặp vỏ sầu riêng, hắn hoà ái dễ gần không sai, nhưng hắn từ trước tới giờ dối với nhóm sư muội đều là ôn hoà hữu lễ, chưa bao giờ vượt quá phận đi? Nhưng cố tình tôn tử của một vị trưởng lão Kim đan kỳ thầm crush một vị sư muội, mà sư muội kia lại nói nàng chỉ thích hắn, rõ ràng hắn đã uyển chuyển từ chối nhưng tôn tử của vị trưởng lão kia vẫn tìm hắn đối đầu

Thật là...hắn đã tận lực điệu thấp chỉ sợ chọc đến người không nên chọc, nhưng tai bay vạ gió vẫn dừng lại trên đầu của hắn

Tôn tử của vị trưởng lão kia cùng hắn đối nghịch, hắn vốn đã không dư dả lại càng rách mồng tơi hơn, vì để mình còn có đường tu luyện, rơi vào đường cùng hắn đành phải đi Ngọc Hằng Phong nhận nhiệm vụ tạm thời né tránh tên kia

Đến Kỳ Vân Sơn làm nhiệm vụ có thể đạt được điểm cống hiến cho môn phái, dùng những điểm cống hiến đó quy đổi có thể đổi được một bộ kiếm pháp cao cấp, hơn nữa dọc theo đường đi hắn cũng có thể giết chết yêu thú lấy yêu đan, nếu vận khí tốt còn có thể gặp được một ít thảo dược linh tinh, ra ngoài một chuyến, hắn tính sương sương đã kiếm được thu nhập đủ để tiêu dùng một năm

Còn việc bắt được một con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển làm linh thú là chuyện vui ngoài dự đoán, hơn nữa sau khi bắt nó xong, việc càn quét mấy yêu thú khác lại càng thoải mái

Quân Duệ Ngôn nhìn bộ dáng ngẩn người của Chu Lỗi, trong mắt tràn ngập ôn nhu, linh thú này có lẽ thật sự có duyên với mình đi....Hmmm, hình như hắn vẫn chưa biết linh  thú của mình là đực hay cái đâu?

Chu Lỗi im lặng không nói cố gắng tìm phương pháp kiếm tiền, việc cấp bách bây giờ là gom đủ tiền để mua được Mạc Hoa Đỉnh, nếu thật sự vì việc này mà ảnh hưởng đến phát triển sau này của nam chính, vậy y có muốn khóc cũng không kịp

Trầm mê trong suy nghĩ của chính mình, Chu Lỗi không hề để ý tới có người hướng y vươn ra ma trảo...

Thẳng đến khi một bàn tay trắng nõn sờ vào bộ lông bên dưới bụng, tại chỗ bộ vị mẫn cảm kia bóp một cái, Chu Lỗi mới giật mình tỉnh táo

"A, thì ra là đực"
Quân Duệ Ngôn khoé mắt mang ý cười hoà nhã nói

Chu Lỗi : (⁠╯"□')⁠╯⁠︵⁠ ⁠┻⁠━⁠┻ !

Mợ nó, đây là quấy rối ti'nh duj© đó có biết không!? Chim chích bông của lão tử là thứ ngươi có thể tùy tiện sờ à!!!??? Trừ bỏ lão tử ra, cho tới bây giờ chưa có ai được chạm qua nó! Kháo, có tin lão tử cắn ngươi hay không!!!???

Chu Lỗi tạc mao vèo một tiếng tốc biến ra xa, sắc mặt bạo hồng, đối Quân Duệ Ngôn là một trận gâu gâu gâu...

Quân Duệ Ngôn nhìn Chu Lỗi thẹn quá hóa giận, chỉ là xác định đực cái thôi mà, Nguyệt Minh kích động như vậy làm chi

Sau khi Chu Lỗi tức giận xả một tràng "sua" xong, đối mặt là Quân Duệ Ngôn một vẻ mờ mịt

Tên hỗn đản này căn bản không biết mình sai chỗ nào!! Chu Lỗi nghiến răng nghiến lợi nghĩ, thuận tiện đem ý niệm cấm đối phương động chạm đến chỗ riêng tư truyền đạt qua

" Được rồi được rồi, ta chỉ là muốn xác định đực cái một chút thôi, nếu ngươi không thích, sau này ta không chạm vào là được "
Quân Duệ Ngôn nhún vai

Chu Lỗi nhất thời có loại cảm giác đấm vào cái gối, làm thâm tâm đại cẩu tổn thương không kể xiết, bị người quấy rối td cũng không có biện pháp kháng cự!!!

Yên lặng trở về bên cạnh lửa trại, chỉ là lúc này Chu Lỗi cực kỳ cảnh giác với Quân Duệ Ngôn phía xa xa mà nằm úp sấp xuống

Quân Duệ Ngôn rũ mắt nhìn mặt đất trống rỗng bên dưới bàn tay, vì không được sờ bộ lông mềm mại mà có chút tiếc nuối

Đoạn nhạc đệm này nhanh chóng qua đi, Quân Duệ Ngôn bắt đầu nhập định khôi phục linh lực, Chu Lỗi nằm úp sấp bên kia vẫn đang suy nghĩ phương pháp kiếm tiền, lúc đầu trong tiểu thuyết, nam chính không có kỳ ngộ gì, chỉ có duy nhất một cái cơ duyên là Khiếu Nguyệt Thiên Lang đã bị Chu Lỗi K/O, mà cái thứ hai là Mạc Hoa Đỉnh

Thẳng đến sau khi có được Mạc Hoa Đỉnh, hắn mới bắt đầu tiền vào như nước, hiện tại chỉ dựa vào ba cái linh thảo cấp hai hay nội đan cấp ba, tiền kiếm được không biết có mua nổi cái chân vạc không nữa chứ đừng nói đến nguyên cái

Xung quanh Kỳ Vân Sơn này cũng không có linh thảo ngàn năm gì gì đó, nếu y biết địa chỉ thì đã sớm trực tiếp đi đào, dù sao sớm hơn vài năm hiệu quả cũng không kém gì nhiều, Kỳ Vân Sơn này ....

Từ từ!

Kỳ Vân Sơn!

Chu Lỗi chợt nhớ đến một tình tiết, lúc nam chính bắt đầu toả ra bá khí đã từng một lần trở lại Kỳ Vân Sơn, lần đó là vì tiến vào một cái bí cảnh

Cũng tại thời điểm đó trong núi, Quân Duệ Ngôn trong lúc vô ý phát hiện ra một cái động phủ của một tu sĩ Trúc cơ kỳ, nói là động phủ nhưng thực ra đó chỉ là một cái sơn động do đối phương bị thương trốn vào để chữa thương thôi

Lúc đó Quân Duệ Ngôn đã là tu sĩ Nguyên anh kỳ, đối với tài vật của tu sĩ Trúc cơ tự nhiên chướng mắt, cho nên những cái đồ vật pháp khí trung phẩm linh tinh đều bị hắn ném vào Nạp hư giới, sau khi đem về thì tùy ý đưa cho nhóm tiểu đệ gia tộc

Chu Lỗi bỗng nhiên nghĩ đến quả thực là vui muốn điên luôn rồi, Quân Duệ Ngôn Nguyên anh kỳ không hiếm lạ gì tài vật tu sĩ Trúc cơ nhưng Quân Duệ Ngôn Luyện khí thì hiếm lạ a!
Những pháp khí trung phẩm đối với Quân Duệ Ngôn hiện tại mà nói tuyệt đối là thích hợp nhất, hơn nữa số còn dư lại có thể bán cho cửa hàng, đổi lấy tiền dùng để mua Mạc Hoa Đỉnh!

Quá tuyệt vời! Ta quả thực là quá thông minh!!!

Chu Lỗi hưng phấn kêu một tiếng, nan đề này cuối cùng cũng được giải quyết! Có tiền rồi, trừ bỏ mua Mạc Hoa Đỉnh, y còn có thể hảo hảo ăn một bữa no ở bên ngoài

Thời gian này Chu Lỗi đã triệt để quên mất chính mình vẫn là một con chó, Quân Duệ Ngôn có thể tiêu số tiền lớn mua linh thực cho một con chó hay không cũng là một vấn đề lớn a....

Quân Duệ Ngôn bị tiếng sói tru của Chu Lỗi làm cho bừng tỉnh từ trong nhập định, đầu đầy hắc tuyến nhìn đại bạch cẩu hưng phấn gọi tới gọi lui, cuối cùng còn nhào vào trong lồng ngực mình, chỉ kém chỗ chưa liếm cho hắn một mặt đầy nước miếng

Quân Duệ Ngôn : "....."

Vẫn là thôi đi, hắn vô pháp hiểu được suy nghĩ của linh thú này, hay là....chỉ có mỗi linh thú này của hắn mới có lối tư duy kỳ lạ như thế?....

Sáng sớm ngày hôm sau, Quân Duệ Ngôn từ nhập định tỉnh lại, Nguyệt Minh bên cạnh còn vươn chút nước miếng đang ngủ say, chất lỏng kia cơ hồ đem vạt áo của hắn đều thấm ướt

Quân Duệ Ngôn : "......"

Chán ghét đem Nguyệt Minh đẩy ra, Quân Duệ Ngôn sử dụng tịnh trần thuật, xác nhận những chất lỏng đó đều đã triệt để biến mất, lúc này mới nhu nhu đầu Nguyệt Minh

"Tỉnh dậy, chuẩn bị trở về thôi"

__________________

Chương 4

Há to mồm ngáp một cái, Chu Lỗi cố sức mở mắt ra, đêm qua vì quá hưng phấn nên có chút mất ngủ, y hiện tại cảm giác mình vẫn chưa ngủ đủ

Bất quá vừa nghĩ tới chỉ chốc lát nữa là có thể lấy được một vài kiện pháp khí đổi ra linh thạch, y rất nhanh liền lên tinh thần

Trong ánh mắt tập mãi thành quen của Quân Duệ Ngôn, Chu Lỗi đi đến bên hồ nhỏ để rửa mặt, trong lòng cân nhắc làm sao dẫn đường cho Quân Duệ Ngôn đi đến chỗ cái sơn động kia
Nếu nhớ không lầm sơn động kia quả thực cách nơi này không xa, mà cái hồ nhỏ trong Kỳ Vân Sơn này có thể coi như là dấu hiệu rõ ràng nhất

"Đi thôi"
Sau khi ăn sáng xong, Quân Duệ Ngôn chỉnh lý một chút đồ vật linh tinh trong túi, lần này ra ngoài vận khí không tồi, có Chu Lỗi trợ giúp, con mồi so với dự đoán lúc trước nhiều hơn rất nhiều, tài nguyên trong túi càn khôn có thể đổi lấy ước chừng khoảng 50 linh thạch hạ phẩm, nếu dùng tiết kiệm có thể đủ cho hắn dùng được một năm rưỡi

"Gâu gâu gâu!" Chu Lỗi không chịu đi hướng Quân Duệ Ngôn kêu to

"Hửm? Ngươi muốn ta đi theo ngươi?"
Quân Duệ Ngôn nhướng mày

"Gâu!"

"Có thứ tốt?"

Quân Duệ Ngôn nhếch khóe miệng, dù sao hắn cũng không vội trở về, đi xem một chút cũng không mất gì, coi như thỏa mãn nguyện vọng linh sủng của mình đi

"Gâu!"
Chu Lỗi hưng phấn kêu một tiếng, mang Quân Duệ Ngôn hướng thượng du hồ nhỏ đi

Y nhớ rất rõ ràng lúc ấy Quân Duệ Ngôn từ trong bí cảnh thu được không ít thứ tốt bởi vậy tâm tình cực kỳ khoái trá, thời điểm đi ngang qua hồ nhỏ chợt hồi tưởng lại năm đó khi mình ở kỳ Luyện khí đã từng vào trong Kỳ Vân Sơn này đi săn yêu thú, liền dọc theo hồ nhỏ chậm rãi tản bộ, sau đó hắn bắt gặp được một gốc cây đại thụ cực kỳ kỳ lạ, hình dạng cây đại thụ kia thoạt nhìn giống y như hai người đang quấn lấy nhau, cảm thấy có chút thú vị, hắn đi qua nhìn kỹ thì phát hiện cấm chế của một vị tu sĩ Trúc cơ kỳ lưu lại

Một cấm chế của tu sĩ Trúc cơ kỳ đương nhiên không thể làm khó tu sĩ Nguyên anh, Quân Duệ Ngôn tùy tay phá vỡ cấm chế liền phát hiện ra động phủ của người nọ

Nghĩ vậy, bước chân của Chu Lỗi đột nhiên ngừng một chút -- tu sĩ Nguyên anh kỳ có thể thoải mái phá vỡ cấm chế, vậy tu sĩ Luyện khí có thể không?

Y giương mắt nhìn Quân Duệ Ngôn, Quân Duệ Ngôn theo thói quen mỉm cười, Chu Lỗi yên lặng xoay mặt lại...hy vọng là.... có thể đi....

Sau khi mỉm cười với Chu Lỗi, Quân Duệ Ngôn bất giác lại lần nữa bật cười, đại khái là bởi vì nhất cử nhất động của linh thú này quá giống nhân loại, cho nên hắn cũng theo thói quen dùng loại thái độ đối với nhân loại mà đối đãi với nó đi

Hai người hướng thượng du hồ nhỏ đi chậm, tuy Chu Lỗi thả chậm tốc độ từ từ mà đi, Quân Duệ Ngôn đầy hưng trí theo sau cũng không hề có ý thúc giục
Ước chừng đi nửa canh giờ, Chu Lỗi cuối cùng cũng thấy được cây đại thụ thô to nhìn như hai người đang quấn vào nhau kia, y hưng phấn gọi vài tiếng, sau đó liền chạy tới

"Chính là nơi này?" Quân Duệ Ngôn nhìn xung quanh, không phát giác địa phương nào đặc biệt, cuối cùng nhìn cây đại thụ kỳ lạ không khỏi buồn cười nói "Ngươi không phải muốn cho ta xem cây đại thụ này đi?"

"Gâu gâu "
( Đương nhiên không phải)

Chu Lỗi liếc mắt xem thường, lão tử không phải muốn xem cái hình thù khôi hài này, cái hình thù này có gì hay ho mà thưởng thức, quan trọng là bên dưới nó có nhiều thứ tốt a, nhanh lên, mau tới đây đi!

Quân Duệ Ngôn mỉm cười hướng đại thụ đi đến, mới vừa bước vài bước vẻ mặt hắn đột nhiên biến đối, một đạo hắc ảnh bắn ra từ phía thân đại thụ, hướng thẳng mặt hắn lao tới

Quân Duệ Ngôn triệu ra trường kiếm, hướng phía bóng đen lao tới xuất ra kiếm chiêu, bóng đen gập người lại trên không, đáp lên trên một nhánh cây

Hoá ra là một con hắc tiểu xà

Hắc tiểu xà dùng ánh mắt âm u gắt gao nhìn chăm chú Quân Duệ Ngôn

Linh xà! Yêu thú cấp bốn!

Quân Duệ Ngôn vẻ mặt biến đổi, đây chính là yêu thú tương đương với Trúc cơ sơ kỳ, nhưng hắn hiện giờ mới có Luyện khí tầng bảy, này quả thật là một phiền toái lớn!

Thời điểm Chu Lỗi nhìn thấy Linh xà quả thực bị doạ muốn ướt quần

Đờ mờ, trong đám yêu thú cấp bốn thì độc tính của Linh xà này là ghê gớm nhất, chỉ cần bị cặp nanh của nó "hỏi thăm" nhẹ, nếu trong thời gian ngắn không uống giải dược là hết cứu

Quân Duệ Ngôn là Luyện khí tầng bảy, Chu Lỗi cấp ba tương đương với Luyện khí tầng một, hai người bọn họ hợp sức lại cũng chưa chắc chơi nổi con Linh xà này, thực sự ông trời đang chơi y mà!!

Đáng nói lúc trước trong tiểu thuyết không có nói chỗ này có một con Linh xà a, cái này rõ ràng là lừa đảo đi!!!???

( Linh xà trong tiểu thuyết tỏ vẻ : ngươi mới lừa đảo, cả nhà ngươi đều lừa đảo!!!, đây chính là tu sĩ Nguyên anh kỳ đấy, lão tử không chạy không lẽ còn lắc lư đi đến làm món tráng miệng cho hắn à!!!??? )

"Gâu gâu!"
( Chạy mau! )

Chu Lỗi nhảy tới chắn phía trước Quân Duệ Ngôn, đối mặt với Linh xà

Y cũng không phải vì người quên mình gì đâu mà là y cảm thấy Quân Duệ Ngôn chỉ mới Luyện khí tầng bảy, muốn kéo dài chút thời gian, nếu cả hai cùng chạy chưa chắc đã thoát được vậy còn không bằng ở lại liều mạng một phen tranh thủ cho Quân Duệ Ngôn chạy thoát

Dù sao Quân Duệ Ngôn cũng là nam chính, nói không chừng gặp nguy hiểm như này sẽ xuất hiện kỳ ngộ gì đó từ Luyện khí nhảy một phát lên Trúc cơ kỳ, sau đó quay lại xử đẹp con tiểu xà này

Tỉnh mộng đi, những thứ ở trên tất cả chỉ là vọng tưởng của Chu Lỗi thôi, từ Luyện khí tầng bảy nhảy một phát lên Trúc cơ kỳ là chuyện không có khả năng, suy nghĩ thực tế hơn của Chu Lỗi bây giờ là sống đến đâu tính đến đó

Nhìn Nguyệt Minh chủ động chắn phía trước mình, trong mắt Quân Duệ Ngôn toát ra một tia cảm động

Từ khi nghĩa phụ của hắn qua đời liền không còn ai bất chấp tất cả mà bảo vệ hắn, đương nhiên ý của hắn không phải nói các sư huynh đệ đồng môn không tốt, chẳng qua, đứng trước ít lợi lớn hoặc hoàn cảnh cực kỳ hung hiểm, loại hữu hảo này có thể kiên trì bao lâu, hắn không có tự tin chắc chắn được

Nhưng Nguyệt Minh lại khác, Nguyệt Minh là linh thú của hắn, bọn họ đã ký khế ước linh thú, nếu hắn chết đi Nguyệt Minh sẽ được tự do, nhưng hiện tại đối mặt với tình huống nguy hiểm, Nguyệt Minh không những không vứt bỏ hắn mà ngược lại còn xả thân câu chút thời gian cho hắn chạy thoát thân

Hắn có thể cảm giác được Nguyệt Minh đối đầu với Linh xà trong lòng cũng có sợ hãi, nhưng cho dù như vậy nó cũng không rời đi, vẫn như cũ kiên định che chắn ở trước người mình

Trong phút chốc Quân Duệ Ngôn suy nghĩ rất nhiều điều, cuối cùng hắn chậm rãi mở miệng

" Nguyệt Minh, Quân Duệ Ngôn ta hôm nay lấy đạo tâm phát thệ, nếu hôm nay may mắn sống sót, chỉ cần tu luyện thành công, ta nhất định sẽ trợ giúp ngươi thăng cấp!"

Chu Lỗi : "......"

Bây giờ Chu Lỗi rất muốn quay lại tặng cho Quân Duệ Ngôn một cái quỳ lạy, giờ này mà ngươi còn ở đó thề thốt cái gì không biết, nhanh chân chạy thoát mới là chuyện quan trọng, lão tử đã bất chấp liều mạng tranh thủ cho ngươi chút thời gian, ngươi còn ở đó lề mề cái qiqi gì a!

Nói gì thì nói, khi Chu Lỗi nhìn thấy Quân Duệ Ngôn siết chặt linh kiếm trong tay một chút ý tứ rời đi cũng không có, nói không cảm động chính là giả, nhưng đối mặt với một con Linh xà, nội tâm y lo lắng cũng chắc chắn là thật

Con Linh xà màu đen kia sau khi tập kích thất bại cũng không tiếp tục tấn công tiếp mà cứ dừng trên nhánh cây tựa hồ như đang đánh giá thực lực của hai địch nhân trước mặt

Bạch mao toàn thân Chu Lỗi dựng đứng --- đừng hiểu lầm, y không có sợ, chỉ là y muốn phóng ra một chút khí thế của mình, hy vọng với uy thế của yêu thú đã từng là cấp sáu này sẽ đem con Linh xà kia doạ chạy mất dép

Đáng tiếc uy thế đâu không thấy, lông mao lại toàn bộ dựng đứng lên, thoạt nhìn giống y như một quả cầu lông màu trắng khổng lồ...

Quân Duệ Ngôn khắc chế xúc động muốn vươn tay sờ vài cái trên người Chu Lỗi, tay nắm trường kiếm,  kim quang kiếm quyết vận khởi, kiếm khí nhắm thẳng về phía Linh xà

Linh xà tê tê phun đầu lưỡi, nó biết rằng nhân loại trước mắt căn bản không phải đối thủ của nó, nhưng con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này lại cho nó một cảm giác rất kỳ quái

Theo lý thuyết Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển cấp ba không thể nào đánh lại nó, cũng không biết do nguyên nhân gì, nó lại ngửi được trên người con Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển kia một cỗ mùi vị nguy hiểm

Do dự một chút, Linh xà vẫn quyết định -- Múc!

Phàm là những kẻ xâm nhập gia cư bất hợp pháp, đến là đón đụng là trụng, nó nhất định phải giết hết!

Mắt thấy Linh xà lại lần nữa nhắm hướng Nguyệt Minh lao đến, Quân Duệ Ngôn kiếm quang chợt loé, hướng bảy tất đầu xà mà đâm tới

Linh xà dĩ nhiên không thể nào dễ dàng bị đánh bại như thế, thân rắn linh hoạt hơi chuyển, né tránh mũi kiếm của Quân Duệ Ngôn

"Gâu!" Chu Lỗi nhìn Linh xà lao về phía mình, vội vàng né sang một bên, Linh xà dùng thân thể tấn công không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là nọc độc của nó, Thanh Vân kiếm trong tay lưu chuyển, Quân Duệ Ngôn xuất ra thất huyễn hoa kiếm, đem Linh xà vây vào chính giữa

Thân rắn uốn một cái cung, đuôi dài nhỏ ba ba mấy cái cư nhiên đánh nát hết ngũ đoá kiếm hoa

Quân Duệ Ngôn vẻ mặt đại biến, Thanh Vân kiếm vũ kín không kẻ hở, tầng tầng kiếm quang tinh tế hắn tự nhận vô cùng kín kẽ, đuôi Linh xà tùy tiện rung động vài cái đã phá gần hết

Linh xà không công kích Quân Duệ Ngôn mà quay qua hướng Chu Lỗi nhào tới

Nhân loại này không đáng để nó để trong mắt, nó quyết định vẫn là đi xử lý cái con yêu thú khiến nó sinh ra chút bất an này trước

"Gâu!"
Đờ mờ, xem ta là quả hồng mềm phải không!? Chu Lỗi lông mao toàn thân dựng lên, cái đuôi dựng thẳng cao cao, đồng tử yêu thú thu lại một vệt dài màu đen thẳng tắp, một cỗ tàn nhẫn xông lên hướng Linh xà gào một tiếng nhào qua, móng vuốt giẫm lên trên cái đuôi xà dài nhọn

Đã từng tấn thăng thành Khiếu Nguyệt Thiên Lang, thân thể Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này rắn chắc hơn Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển bình thường nhiều lắm, một vuốt vồ xuống để lại ba vết móng vuốt thật sâu, Linh xà phát ra âm thanh tê tê, mở to miệng muốn táp trả lại Chu Lỗi

Đậu mớ!

Chu Lỗi hú lên một tiếng, lăn một vòng tại chỗ chật vật né tránh công kích, Quân Duệ Ngôn theo sát cầm Thanh Vân kiếm hướng Linh xà đâm tới

Hai người phối hợp ăn ý vây ẩu con Linh xà này, không biết là do Chu Lỗi đã từng thăng cấp qua hay bởi vì Quân Duệ Ngôn là kiếm tu lực cận chiến tương đối cường hãn, tóm lại hai người bọn họ cùng một chỗ, cư nhiên lực chiến ngang ngửa với Linh xà

Âm thanh gào thét phẫn nộ của Linh xà càng lúc càng lớn, nó không nghĩ tới cái tên nhân loại yếu ớt mà nó không để vào mắt kia lại cùng yêu thú này phối hợp ăn ý đến thế

Lấy linh trí của nó hiện tại, tự nhiên không biết đến cái gì gọi là linh sủng

Quân Duệ Ngôn ngưng thần tĩnh khí, Thanh Vân kiếm trong tay ngưng xuất ra một đạo lành lạnh kim quang, Chu Lỗi chỉ cảm thấy lông tơ trên sống lưng đều dựng đứng hết lên, loại khí lạnh như băng thấu đến tận xương này làm y không khỏi rùng mình một cái

"Ngưng nguyệt!"

Quân Duệ Ngôn hét lớn, Thanh Vân kiếm khí tung hoành, một ánh trăng rằm ẩn ẩn hiện hiện lên, ánh trăng nhẹ nhàng chấn động, một đạo hồ quang hình bán nguyệt hướng Linh xà đánh thẳng tới

25/4/24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl