Chương 5 - 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5

Sau khi xuất chiêu này, nháy mắt sắc mặt Quân Duệ Ngôn tái nhợt vô cùng, chiêu Ngưng Nguyệt này là bản thân hắn tự lĩnh ngộ được, so với kim quang kiếm lợi hại hơn rất nhiều nhưng tiêu hao linh khí cũng không ít

Linh thạch hạ phẩm nắm trong tay trong vài cái hô hấp liền hoá thành bột phấn, Quân Duệ Ngôn miễn cưỡng khôi phục ba phần linh lực

Chiêu Ngưng Nguyệt này không hổ là con át chủ bài giúp Quân Duệ ngôn chiến thắng trong một lần so đấu với một môn phái, lực sát thương quả thực kinh người,
Linh xà kia bị Chu Lỗi khống chế tránh né không kịp, đuôi rắn bị chém mất một nửa

Máu tươi đỏ rực từ đuôi rắn phun tung toé, Linh xà đau đớn tê một tiếng, càng thêm hung hãn đánh tới Chu Lỗi

Chu Lỗi nhìn thấy Linh xà bị đả thương liền mừng rỡ trong lòng, móng vuốt tiếp đón càng mau lẹ, để lại nhiều thêm vài đạo ma trảo thật dài trên thân rắn

Linh xà thấy bản thân không địch lại trong lòng càng hận, quay xe muốn tìm đường chạy thoát

Chu Lỗi sao có thể để nó đi dễ dàng, yêu đan yêu thú từ Trúc cơ kỳ trở lên đều có thể bán được cái giá tốt, Linh xà trước mắt tuy rằng nguy hiểm nhưng đã bán tàn, y đương nhiên sẽ không bỏ qua cái đống linh thạch di động này!

Chu Lỗi càng đánh càng hăng nổi giận gầm lên một tiếng bổ đôi tảng đá, tả hữu ngăn chặn đường chạy của Linh xà

Linh xà nổi giận nén lại đau đớn lại tiến công muốn táp tới Chu Lỗi

Chu Lỗi ngao một tiếng xoay người bỏ chạy, con Linh xà này rõ ràng là muốn liều mạng, y không muốn cùng nổ banh xác với nó đâu

Quân Duệ ngôn khôi phục vài phần thực lực, lần thứ hai nâng kiếm gia nhập chiến trường, nhìn thấy đồng bọn, Chu Lỗi vòng trở lại cùng Quân Duệ Ngôn tiếp tục hội đồng rắn con đáng thương

Bị chặt đứt nửa cái đuôi, hơn nữa trên người còn đầy rẫy vết thương, Linh xà mất máu quá nhiều, động tác càng ngày càng chậm, càng không linh hoạt

Chu Lỗi bắt lấy cơ hội, dốc hết sức từ thời cha sinh mẹ đẻ phối hợp với Quân Duệ Ngôn hạ tử thủ

Cuối cùng, Linh xà bị Quân Duệ Ngôn dùng kiếm đâm xuyên bảy tấc đầu xà, một kiếm lấy mạng....

Một người một khuyển liếc nhau, đều là một thân chật vật, Quân Duệ Ngôn ngồi phịch xuống đất, cười khổ một tiếng

"Ngươi con đại cẩu này thật không giống linh thú tí nào, quả thực thành tinh rồi"
Hắn dùng lực nhu nhu đầu Chu Lỗi

"Gâu gâu!"
( Lão tử vốn không phải linh thú!)

Chu Lỗi ngạo kiều xoay mặt

Quân Duệ Ngôn bật cười lại dùng sức nhu nhu cái đầu lông xù của đại cẩu

"Gâu!"
( Đệt! lại làm rối kiểu tóc của ca! )
Chu Lỗi liếc mắt trừng Quân Duệ Ngôn một cái, đem thân thể mỏi mệt xê dịch qua bên cạnh

Thu hoạch một cái ánh mắt vừa kháng nghị vừa xem thường của linh sủng, Quân Duệ Ngôn nhịn không được cười ha ha, lần này đến Kỳ Vân Sơn thật sự là lời lớn, mà thu hoạch lớn nhất đại khái là linh thú Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển thông minh này đi

Quân Duệ Ngôn điều tức trong chốc lát, sau khi khôi phục hơn phân nửa linh lực mới đứng lên nhìn về phía Chu Lỗi
"Hảo, Nguyệt Minh, ngươi dẫn ta đến đây không phải bởi vì cho ta xem mỗi con Linh xà này đi?"

Chu Lỗi oán giận gọi hai tiếng, trong tiểu thuyết rõ ràng không có đề cập đến cái mớ rắc rối này, ta là vô tội đó có biết hay không!?

Từ trên đất bò lên, Chu Lỗi chạy chậm đến bên xác Linh xà gọn gàng sạch sẽ đào yêu đan, loại sự tình này y ngày ngày làm đến quen tay, ban đầu có hơi khó chịu, bất quá ngẫm lại mấy thứ này đều là linh thạch, y một chút oán niệm liền bốc hơi sạch sẽ

Lấy được một cái yêu đan cấp bốn, Quân Duệ Ngôn cũng thực hưng phấn, chỉ cần một viên yêu đan này là đã hơn một nửa những gì hắn tìm được trước đó, lúc trở về hắn cũng có thể mua một ít pháp khí trung phẩm

"Gâu!"
( Bên này )
Chu Lỗi gọi một tiếng, ý bảo Quân Duệ Ngôn sang bên đây

Quân Duệ Ngôn nhíu mày theo hướng đó đi qua, hiện tại hắn đối với thứ Nguyệt Minh muốn cho hắn xem sinh ra một chút hứng thú, dựa vào tình huống lúc nãy, Nguyệt Minh rõ ràng cũng không biết nơi này có Linh xà cho nên mới không hề phòng bị mà đứng dưới gốc cây, nếu con Linh xà kia không chọn hắn mà đi đánh lén Nguyệt Minh, Nguyệt Minh trúng một kích kia không chết cũng sẽ bị trọng thương

Tập tính bảo vệ lãnh thổ của yêu thú rất mạnh, giết chết con Linh xà kia, Quân Duệ Ngôn cũng không lo lắng chỗ này sẽ có những yêu thú khác, hắn đi theo phía sau Chu Lỗi vòng quanh cây đại thụ hai vòng, không chờ Chu Lỗi lại mở miệng hắn liền cảm thấy ẩn ẩn có vài chỗ không đúng lắm

Hắn cẩn thận quan sát thân đại thụ, thoạt nhìn bên ngoài không có gì kì lạ, lại sờ sờ vỏ cây thô ráp, xúc cảm so với vỏ cây đại thụ thông thường hoàn toàn khác hẳn

Bàn tay dùng sức ấn xuống một cái, hắn rõ ràng cảm nhận được chỗ vỏ cây vừa ấn cư nhiên bị lõm xuống

Ảo trận!

Quân Duệ Ngôn hai mắt sáng ngời, trong mắt hắn vỏ cây phi thường bằng phẳng, nhưng cảm xúc dưới tay lại chứng thực rằng nơi đó không như những gì nó biểu hiện ra bên ngoài, hắn vươn tay sờ loạn trên thân cây một vòng, tổng cộng có tới năm chỗ lõm xuống, phỏng chừng năm chỗ lõm này tương tự như một "ổ khoá", yêu cầu phải có "chìa khoá" tương tự mới mở ra được

Trên tay Quân Duệ Ngôn dĩ nhiên không có "chìa khoá" nhưng may mắn hắn là một kiếm tu, là kiếm tu lấy chiến lực cường đại mà trứ danh!

Cái ảo trận này cho dù đến giờ vẫn chưa ai phát hiện nhưng nhìn cách người nọ bố trí ảo trận này, khẳng định cũng không phải là cao thủ gì

Hắn không thể giải trận nhưng có thể phá trận, chính là cái gọi là "dốc hết sức phá vạn pháp" chỉ cần hắn thi triển kiếm chiêu vượt qua khả năng thừa nhận của ảo trận này, tự nhiên ảo trận sẽ liền bị phá

"Ngưng nguyệt!"

Lần thứ hai xuất chiêu thức uy lực nhất của mình, Quân Duệ Ngôn vung trường kiếm, hồ quang bán nguyệt phóng tới thân cây đại thụ

Ầm vang một tiếng thật lớn, ảo trận quanh thân đại thụ nháy mắt vỡ tan, một cái động khẩu tối đen hiện ra bên dưới

"Gâu!"

Chu Lỗi hưng phấn đi vào, Quân Duệ Ngôn vội vàng mở miệng
"Chờ một chút!, nói không chừng bên dưới có cơ quan!"

Cước bộ Chu Lỗi nhất thời khựng lại, y dĩ nhiên biết trước trong tiểu thuyết khi Quân Duệ Ngôn đi vào không hề khởi động bất kì cơ quan nào nhưng vừa rồi bọn họ đã gặp một cái siêu bất ngờ lớn là Linh xà, ai dám cam đoan bên trong còn có cái siêu bất ngờ lớn nào khác đang chờ bọn họ hay không?

Hiện tại bọn họ một cái cấp ba, một cái Luyện khí tầng bảy, cách Nguyên anh kỳ xa lắc xa lơ, nếu hiện tại y một mình đi vào mà có cái siêu bất ngờ lớn nào xuất hiện, phỏng chừng sẽ ngủm luôn ở bên trong

Vì tránh cho xuất hiện loại tình huống này, Chu Lỗi vẫn là thành thành thật thật ngồi xổm bên cạnh Quân Duệ Ngôn chờ hắn điều tức ổn thoả mới đi theo vào

Có lẽ ông trời nhìn thấy bọn họ vừa khổ chiến một trận nên cái hầm này ngoài dự liệu không có bất kỳ cơ quan hay yêu thú nào cả, hai người một đường phi thường an toàn đi đến mật thất cuối đường hầm, Quân Duệ Ngôn đốt lên một nhóm lửa, mật thất nhỏ hiện rõ ràng trước mắt hai người

Không gian trong mật thất cũng không lớn, chỉ có một cái giá nhỏ, bên trên đặt vài kiện pháp khí, vừa nhìn đã biết được mấy kiện pháp khí này được đặt ở đây rất lâu, trên bề mặt pháp khí đều phủ một tầng bụi thật dày

Trung tâm mật thất có một cái bồ đoàn, ngồi trên bồ đoàn là một bộ xương khô, mặc dù không biết người này là ai và vì sao lại chết ở chỗ này nhưng Quân Duệ Ngôn biết đây chính là cơ duyên của hắn!

Tu chân, tu chính là thiên đạo, giảng chính là cơ duyên!
Trừ bỏ tư chất của bản thân ra, cơ duyên của tu giả cũng phi thường trọng yếu, tỷ như Quân Duệ Ngôn, hắn tư chất coi như không tồi nhưng tài nguyên hạn hẹp lại không có gia tộc và môn phái chống lưng, những tu sĩ giống như hắn trong môn phái chắc chắn sẽ khống duy trì nổi tại tu chân giới, nhưng một khi gặp cơ duyên nào đó, liền có thể cho hắn trợ giúp cực lớn

Quân Duệ Ngôn trên mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng lại hưng phấn không thôi

Nhìn Chu Lỗi lay động cái đuôi cắn ống quần mình, muốn đem hắn kéo đến cái giá, không khỏi mỉm cười

Cơ duyên này là do Nguyệt Minh mang đến cho hắn, hắn tất nhiên sẽ không phụ kỳ vọng!

Vươn tay kéo lại ống quần của mình, Quân Duệ Ngôn hướng Chu Lỗi khoát tay, xoay người đi hướng bồ đoàn

Chu Lỗi nghi hoặc nhìn hắn, lúc này không mau mau đi lấy pháp khí, còn lề mề cái gì a?

Quân Duệ Ngôn tới trước mặt bồ đoàn quỳ xuống dập đầu ba cái rồi thi pháp đem hài cốt kia an tán thật tốt, sau đó mới chậm rãi đi đến cái giá

Đối với hành động của Quân Duệ Ngôn, Chu Lỗi trong lòng cảm khái một phen, quả nhiên không hổ là nam chính y thích, cho dù tu sĩ cho hắn trợ giúp kia đã chết, hắn cũng sẽ mang ơn

Loại bản tính trọng tình trọng nghĩa này mới là nguyên nhân chính khiến y thưởng thức Quân Duệ Ngôn

Pháp khí trên cái giá cũng không nhiều, phần lớn là trung phẩm, còn lại là hạ phẩm, đối với một tu sĩ Trúc cơ kỳ mà nói vậy cũng đã không tồi, còn đối với Quân Duệ Ngôn chỉ có Luyện khí tầng bảy mà nói thì có thể xưng là một cái kinh hỉ

Hắn cầm lấy một cái pháp khí có hình cái ô yên lặng đem nguyên thần đắm chìm vào trong đó, qua một hồi lâu mới mở mắt ra

Cái tiểu tán này là một cái pháp khí phòng ngự, nếu hắn đem linh lực rót vào đó hẳn là có thể chắn được một kích toàn lực của tu sĩ Trúc cơ

Nếu trước khi vào đây hắn có thứ này, con Linh xà ngoài động kia căn bản không thành vấn đề, lợi dụng phòng ngự của tiểu tán sau đó công kích, hoàn toàn có thể dễ dàng tiễn con Linh xà đó đi gặp ông bà tổ tiên

Buông tiểu tán xuống, hắn lại cầm lên một cái ấn pháp khí, lại lần nữa tinh tế đánh giá

Chu Lỗi chán chết tại trong động xoay quanh, pháp khí gì đó y đều xài không được, chỉ có thể tiện nghi cho Quân Duệ Ngôn, Quân Duệ Ngôn bên kia kiểm tra từng cái từng cái pháp khí, mà y không có việc gì làm liền lười biếng ghé vào bên cạnh bồ đoàn

Hả?

Chu Lỗi nâng chân sau gãi cổ, từ góc nhìn của y vừa vặn nhìn đến trong góc phòng có một tiểu cầu mờ mịt, nếu không phải đầu của y vừa vặn xoay đến góc đó chỉ sợ không thể phát hiện ra

Tiểu cầu kia chỉ lớn bằng cái móng tay cái, không hiểu vì sao Chu Lỗi lại cảm thấy vật kia rất có lực hấp dẫn

Nhìn nhìn Quân Duệ Ngôn, đối phương còn đang ngồi xem xét đánh giá mấy cái pháp khí, Chu Lỗi chậm rãi đến gần, dùng thân thể cọ cọ trên đùi hắn

"Ngoan, sẽ xong nhanh thôi"
Quân Duệ Ngôn cho rằng Chu Lỗi đợi đến nhàm chán, ôn nhu cười cười sờ sờ đầu đại cẩu trấn an

Bị nhuận mao thực thoải mái cộng thêm ôn nhu tươi cười của Quân Duệ Ngôn làm cho hoa mắt, chờ tới lúc Chu Lỗi phục hồi lại tinh thần mới phát giác mình đã chạy về chỗ cái bồ đoàn gục xuống

Đệt!!! Hồng nhan hoạ thủy a!!!

Chu Lỗi vô lực che mặt, y rõ ràng muốn đến xem viên tròn đầy bụi kia nhưng không hiểu tại sao lại vô ý đi cọ cọ Quân Duệ Ngôn rồi còn bị vuốt lông các thứ!

Á! Này không khoa học !

__________________

Chương 6

Nhớ kỹ, Quân Duệ Ngôn là của nữ chính! Chu Lỗi ngươi biến thành một con chó rồi nhưng bản tính háo sắc vẫn không thay đổi sao!?

Đúng vậy...Ta biến thành chó cũng không thể nào đi tìm một con chó khác cùng làm gay đi...vậy nghía mỹ nam một chút coi như phúc lợi cũng không quá phận đúng không!?

Chu Lỗi nghĩ thông suốt, yên tâm thoải mái thưởng thức mỹ nam thu hút trước mắt

Quân Duệ Ngôn vóc người thon dài, dung nhan tuấn mỹ, y phục phổ thông môn phái cho đệ tử mặc trên người hắn lại toát ra vài phần khí chất xuất trần thoát tục

Chu Lỗi nhìn nhìn, nhịn không được chải nước miếng chải nước miếng, mợ nó, vì sao nam nhân tốt như vậy lại không phải là gay a! Thật làm người ta bi phẫn....

Hửm?

Thời gian dài bị cái loại tầm mắt "nóng rực" nhìn chằm chằm, Quân Duệ Ngôn mẫn cảm, tự nhiên sẽ không không chút ý, chỉ là...

Hắn quay đầu lại, dở khóc dở cười nhìn linh khuyển ngơ ngác nhìn mình, bên khoé miệng còn có vết tích khả nghi, trong lòng âm thầm đỡ trán

Nguyệt Minh là đang đói bụng sao? Nhưng đói bụng vì sao lại nhìn mình chăm chú như vậy?

Quân Duệ Ngôn phát hiện hắn thật sự là càng ngày càng không hiểu nổi tâm tư linh thú của chính mình....

Tại thời điểm Chu Lỗi chạm mắt với Quân Duệ Ngôn liền chột dạ dời mắt, y đích xác lúc đọc tiểu thuyết đã không ít lần tưởng tượng làm đủ thứ chuyện với nam chính, nhưng hiện tại người ở trước mặt nhìn mình, sao y lại cảm thấy ngại ngùng như vậy?

"Nguyệt Minh, ngươi đói bụng sao?"
Quân Duệ Ngôn hoà nhã nói

Đói? Chu Lỗi ngẩn người, lập tức phản ứng vội vàng dùng chân trước lau khoé miệng....

Đệt! Quả nhiên ướt!

Đờ mờ, cái thân thể Khiếu Nguyệt Thiên Khuyển này đang cố tình chơi ông có đúng không!? Cư nhiên lại chảy nước miếng trước mặt nam chính!!!

"Gâu!"
( Không đói bụng! )
Chu Lỗi hung tợn đáp

Hoàn toàn không thể lý giải cảm xúc chột dạ của Chu Lỗi, Quân Duệ Ngôn nhún vai, xoay người tiếp tục xem xét những pháp khí đó

Chu Lỗi phẫn nộ nằm úp sấp xuống, trong đầu cho mình mấy bạt tay, cho ngươi YY, cho ngươi não bổ! Lúc này dọa người đi!
Trước mặt đương gia chảy nước miếng, Chu Lỗi ngươi giỏi!!!

Mỗi một dạng pháp khí trên cái giá đều cần một ít thời gian để lưu lại ấn ký, Chu Lỗi lần nữa nhàm chán, bắt đầu xem xét xung quanh

A? Cảm thấy hình như mình đã quên mất cái gì đó, Chu Lỗi cân nhắc nửa ngày mới bừng tỉnh đãi ngộ, mình vừa rồi không phải muốn đi nhìn cái tiểu cầu kia thử sao? Sao lại có thể quên chứ!

Dùng móng vuốt tự đánh mình một cái, Chu Lỗi cảm thấy đầu óc mình thật sự là bị úng rồi, loại sự tình này cũng có thể quên!

Quân Duệ Ngôn thấy Chu Lỗi bối rối tự đánh mình bẹp bẹp, nhịn không được kéo khoé miệng

Sấm rền gió cuốn đi tới bên cạnh cái giá, Chu Lỗi không nhìn đến ánh mắt nghi hoặc của Quân Duệ Ngôn mà tùy tiện chọn một hướng nằm úp sấp xuống

Phải nói biến thành chó cũng có chỗ tốt, lông mao phủ dày đặc trên người nên không cần lúc nào cũng phải đem theo giường đệm linh tinh, không quản gió mưa bão tuyết, lông mao rậm rạp trên người đều có thể giữ ấm

Quân Duệ Ngôn nghĩ thầm Chu Lỗi cố ý chạy đến là bởi vì không muốn cách mình quá xa, tâm tình sung sướng cười cười

Lúc này đây, Chu Lỗi không còn bị nụ cười của hắn chói mắt, ngược lại tập trung tinh thần nhìn chăm chú tiểu cầu dưới cái giá

Cái tiểu cầu kia mặt trên che kín bụi đất, vừa nhìn thấy liền biết đã để rất nhiều năm, nhưng Chu Lỗi có thể cảm giác được cái tiểu cầu kia đối với y có một lực hấp dẫn kỳ lạ, khiến y vô pháp dời đi ánh mắt

Ngẩn đầu nhìn, Quân Duệ Ngôn đã cầm lấy kiện pháp khí thứ tư đang tập trung tinh thần lưu lại ấn ký nên không chú ý tới mình, Chu Lỗi nhịn không được vươn ra móng vuốt cố sức đi bắt tiểu cầu

Móng vuốt khuyển loại đệm thịt đầy đặn không linh hoạt giống nhân loại, Chu Lỗi dùng bao nhiêu sức cũng chỉ đem tiểu cầu đẩy ra xa hơn

Khó thật sự, Chu Lỗi lộ ra móng sắc, hai móng vuốt lại dùng sức bắt lấy hồi lâu...

Ngao! Đau quá!

"Nguyệt Minh, xảy ra chuyện gì?"
Quân Duệ Ngôn nghe được Chu Lỗi hô đau, ân cần hỏi han

Chu Lỗi mắt ngấn lệ gâu gâu nhìn móng vuốt của mình, trong lúc bắn ra móng vuốt vô tình làm mình bị thương, cái sự tình mất mặt như vầy y sẽ không nói ra đâu!!!

Chu Lỗi yên lặng xoay mặt, truyền đạt một ý : ta không sao

Quân Duệ Ngôn nhíu mày, thôi, dù sao linh thú này của hắn cũng đã làm ra không ít sự tình ngoài dự đoán

Quân Duệ Ngôn kiểu : Ta đã quá quen rồi

Chu Lỗi hung thần ác sát nhìn chăm chú cái tiểu cầu, trong lòng nghiến răng nghiến lợi nói : Dám hại ca mất mặt như này, xem khi ta đem ngươi ra được rồi làm sao chỉnh ngươi!!!

( Tiểu cầu vô tội nằm không cũng trúng đạn kiểu : cạn lời ing )

Lần thứ 2 cố sức đi bắt lấy cái tiểu cầu, Chu Lỗi dùng sức chín trâu hai hổ -- vẫn là không lấy được

Phi! Đổi cái vuốt khác tiếp tục!

Chu Lỗi đổi một cái móng vuốt khác thay cho cái vừa bị cắt, toàn bộ thân thể nằm trườn ra đất, dùng sức hướng phía trước duỗi

Quân Duệ Ngôn trong lúc vô ý liếc nhìn Chu Lỗi một cái, nhất thời bị động tác của y doạ sợ ngây người

Chu Lỗi lúc này tứ chi và cằm đều áp trên mặt đất, chân trước hướng cái giá phía trước ra sức tìm kiếm, hai cái chân sau không ngừng quậy đạp, thoạt nhìn giống như một con ếch bị đè bẹp dí...

Quân Duệ Ngôn yên lặng xoay mặt, trong lòng không ngừng lặp đi lặp lại : thấy nhưng không thể trách, đây là điều bình thường

Mắt thấy móng vuốt của mình sắp đụng đến quả cầu, Chu Lỗi phấn khởi, hai chân sau dùng sức mạnh hơn, chân trước tiếp tục tìm tòi, cái tiểu cầu kia đã bị y cố định được, dùng móng vuốt ép chặt trên mặt đất

Thực tốt! Kế tiếp chính là tìm cách lôi quả cầu ra!

Chu Lỗi trong lòng tự cổ vũ mình, nhưng theo sát là chút cảm giác không thích hợp

Cái tiểu cầu kia lúc tiếp xúc với máu tươi của y, tự nhiên liền biến mất

Chu Lỗi vội vàng rút móng vuốt trở về, tìm dưới cái giá một vòng

Không có, thật sự không có! Này làm sao có khả năng???

Chu Lỗi không hiểu kiểu gì nhìn mặt đất trống rỗng, trong lòng vô cùng nghẹn khuất, cái tiểu cầu này cố ý đùa giỡn y đi! Y phí nhiều sức lực như thế thật vất vả mới chạm đến, cái tiểu cầu này cư nhiên biến mất tăm

Đúng rồi!

Chu Lỗi bừng tỉnh, nơi này là thế giới tu chân, đồ vật lấy máu nhận chủ là quá bình thường!

Y cẩn thận nhìn móng vuốt của mình, bộ lông trắng noãn dính một ít vết máu, móng tay sắc bén co duỗi tự nhiên, trong đệm thịt còn có chút tê, lát nữa đi ra ngoài phải xem qua một chút.... không đúng, lạc đề!

Khụ khụ, y nhìn hồi lâu cũng không thấy trên móng vuốt có hoa văn hay ấn ký linh tinh gì cả

Nghĩ nghĩ, y quỳ trên mặt đất chìm vào trong thức hải

Chu Lỗi bụt mặt nhìn cái tiểu cầu kia khoan khoái bay tới bay lui chỗ khối băng đang phong ấn thân thể y

Dùng sức lau mặt một phen, Chu Lỗi mặt không đổi sắc nghĩ : Đến đây thì đến đây đi, dù sao thức hải ca cũng rộng, chứa nhiều hơn một cái tiểu cầu cũng không vấn đề gì

Từ thức hải đi ra, Chu Lỗi phát hiện Quân Duệ Ngôn đã đem mấy cái pháp khí kia cất kỹ

"Chúng ta đi thôi, Nguyệt Minh, ngươi thật sự là phúc tinh của ta"
Quân Duệ Ngôn cười tủm tỉm nói

Chu Lỗi bình tĩnh gật đầu, có ca đây, bao ngươi các loại cơ duyên không ngừng luôn

Quân Duệ Ngôn nhìn Chu Lỗi vẻ mặt đương nhiên gật đầu nhịn không được cười ha ha, từ khi thu Nguyệt Minh làm linh sủng, hắn cảm thấy số lần mình cười so với hai năm trở lại đây còn nhiều hơn

Dùng sức nhu nhu đầu Chu Lỗi, cố ý đem kiểu tóc suất khí nhu thành một đám lông mao lộn xộn

"Gâu, gâu gâu!"
( Tóc của ca! )

Chu Lỗi phẫn nộ quát

Quân Duệ Ngôn ý cười dạt dào, thậm chí nhịn không được lại xoa đầu Chu Lỗi thêm một hơi

Chu Lỗi nhất thời bị hành động này làm cho đỏ mặt, may rằng lông mao trên người tương đối dài, thật sự là xấu hổ chết người!

Hai người một đường thuận lợi không đụng phải yêu thú nào vượt quá cấp ba cả, đối phó với cấp ba, không cần Quân Duệ Ngôn ra tay, Chu Lỗi trực tiếp ra tay thu phục

Ước chừng đi bộ cả ngày, trước lúc hoàng hôn buông xuống thấy được bìa rừng rậm bên cạnh

"Hảo, nơi này an toàn" Quân Duệ Ngôn thở phào một hơi, tuy rằng quanh bìa rừng Kỳ Vân Sơn không có yêu thú cấp cao nhưng số lượng tu sĩ lại không ít, loại chuyện tu sĩ giết người đoạt bảo là rất bình thường, hắn một thân tu vi Luyện khí tầng bảy, nếu gặp một tu sĩ Trúc cơ kỳ liền nguy hiểm

Mảnh rừng rậm bên cạnh này an toàn hơn nhiều, nhiều người sinh sống ở đây, đặc biệt trên người hắn còn có đồng phục của Lăng Không Kiếm Môn, trừ phi có kẻ cố ý đi khiêu khích Lăng Không Kiếm Môn thì hắn vẫn tương đối an toàn

So với Quân Duệ Ngôn thở phào một hơi, Chu Lỗi hưng phấn tới độ tim đập nhanh muốn nhảy ra ngoài!!!

Chính là nơi này! Chính là trấn nhỏ cách Kỳ Vân Sơn không xa! Đây là nơi nam nữ chính gặp nhau, mặc dù là cái motip cũ rích anh hùng cứu mỹ nhân nhưng cái loại nhất kiến chung tình hẹn ngày tái ngộ này làm Chu Lỗi hâm mộ đến phát khóc

Mà hiện tại y rất muốn lập tức xem màn kinh điển này một lần, khẩn trương đến độ nhịn không được cong người

"Nguyệt Minh, ngươi có sao không?"
Quân Duệ Ngôn khó hiểu nhìn Chu Lỗi, từ lúc vừa rồi bắt đầu tiếp cận bìa rừng bên cạnh, Chu Lỗi liền đứng ngồi không yên, điều này làm Quân Duệ Ngôn không khỏi có chút lo lắng

"Gâu!"
( Không có việc gì, lão tử chỉ là đang cao hứng)

Chu Lỗi dĩ nhiên không thể đem chuyện này nói cho hắn biết, đành phải tùy tiện lừa gạt cho qua

Quân Duệ Ngôn không dấu vết nhíu mày, rất nhanh lại buông lỏng ra, linh thú của hắn không giống người khác, bất quá không sao hết, một ngày nào đó hắn chắc chắn có thể từng lớp từng lớp lột trần toàn bộ bí mật của nó!

Một người một khuyển cứ như vậy nhàn nhã đi vào trấn nhỏ, Chu Lỗi giống như đứa nhà quê lần đầu lên xì phố, tò mò nhìn ngắm hết chỗ này tới chỗ kia

Thôn trấn này là nơi tu sĩ chuyên môn làm sinh ý, hết một nửa cửa hàng đều là do một ít môn phái lớn nhỏ mở

Có đầy đủ hết từ bán tài liệu, bán pháp khí, bán đan dược trên cơ bản muốn cái gì có cái đó

Quân Duệ Ngôn thuần thục đem yêu đan, da lông, thịt thú cùng các đồ vật linh tinh trong túi càn khôn bán hết, tổng cộng bán được hai trăm sáu mươi tám linh thạch hạ phẩm

Sờ sờ số lượng linh thạch, Quân Duệ Ngôn an tâm mỉm cười, chỉ những thứ tạp vật đó có thể đổi nhiều linh thạch như vậy, lát nữa hắn cũng đem pháp khí vô dụng bán đi đủ có thể chống đỡ cho hắn chuyên tâm tu luyện ba năm

Ra khỏi cửa hàng, Quân Duệ Ngôn mang Chu Lỗi quẹo vào một cái lối tắt nhỏ, ngoài dự đoán, trong ngõ này rất nhiều người, hơn nữa hai bên bày đầy các loại hàng ăn vặt

Màn thầu, há cảo, mì sợi, tào phớ, rõ ràng đều là các món ăn vặt phổ thông nhưng lại khiến Chu Lỗi cảm động đến lệ rơi đầy mặt

30/4/24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl