Chương 41 - 42 - 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 41

Đừng thấy Chu Lỗi chỉ có Luyện khí tầng bảy, à không, hiện tại là Luyện khí tầng tám, nhưng thần thức của y lại cường đại hơn người thường rất nhiều

Có lẽ đây là bàn tay vàng bản thân xuyên qua mà có, mặc kệ thế nào, có thần thức mạnh mẽ trợ giúp, thời điểm y luyện đan càng thêm thuận tiện quan sát đan dược hình thành bên trong lò

Y có thể dễ dàng phóng thần thức ra bên ngoài, chính vì vậy nên lúc ban ngày y mới phát hiện ông lão khô gầy kia từ lúc rời khỏi phố chợ đã theo dõi bọn họ, do đó mới nhắc nhở Quân Duệ Ngôn đào cho đối phương cái hố to

"Gâu gâu!"
( Ta muốn! Ta muốn! Cho ta đi! )
Hai mắt Chu Lỗi lập loè hai ngôi sao nhỏ, đôi ngươi màu vàng óng nhìn Quân Duệ Ngôn không chớp mắt

Quân Duệ Ngôn nháy mắt bị bắn trúng tim, cái gì nghi hoặc, cái gì không rõ liền bị quăng đi mất hút, hắn dùng lực xoa đầu Chu Lỗi "Được, ta sẽ cho ngươi"

Quân Duệ Ngôn thoải mái đáp ứng như vậy, Chu Lỗi cũng không tiện từ chối, tuy định rằng chờ Quân Duệ Ngôn đến Trúc cơ kỳ sẽ trả lại đồ cho hắn....Ách, hoặc là hai người bọn họ có thể dùng chung, nhưng cho dù nói thế nào thì món đồ này cũng là do Quân Duệ Ngôn liều mạng kiếm về, y thoải mái lấy đi như vậy hình như cũng không được tốt lắm....

Bất quá nghĩ tới viên Tiểu hoàn đan hôm nay, Chu Lỗi bình tĩnh trở lại, Tiểu hoàn đan của ca cũng đem ra cống hiến cho ngươi rồi, dùng kính thực tế ảo của ngươi một chút thì đã làm sao? Huống hồ là đồ ngươi tạm thời không dùng được

Không sai, chìa khoá Mộng La này có chút giống như kính thực tế ảo hiện đại, nó không có mấy công năng tính toán này nọ, mà chỉ đơn giản thông qua thần thức đem tu sĩ tiến nhập Mộng La Vực

Mộng La Vực trong thế giới này là một cái vực cực kỳ đặc thù, cư trú trong vực là một tộc yêu tu tên Mộng Mô, tộc Mộng Mô thiên tính ôn hoà, không những vậy sinh ra đã có thể hoá hình, bởi vậy có thể ở cùng tu sĩ nhân loại không sai biệt lắm

Sau đó không biết là vị đại năng nào hợp tác cùng một vị lão tổ của tộc Mộng Mô, cả hai lợi dụng một bộ công pháp đặc thù, đem toàn bộ Mộng La Vực hư hoá, tiến vào một không gian tách biệt

Không gian này không hề tồn tại trong thế giới chân thực, chỉ có thể dựa vào thần thức tiến vào, mà chìa khóa Mộng La chính là thứ then chốt để làm được điều đó, lúc trước chìa khóa Mộng La được chế tác rất nhiều, nhưng đối mặt với mấy ngàn tu vực lớn nhỏ liền có chút không đủ

Một ít môn phái cao cấp ở đại vực sẽ đều có một hai chìa, số còn lại thì truyền lưu ở một số ít trung vực, không hẳn tiểu vực không thể có, mà là trong tiểu vực tài nguyên có hạn, dù cho lấy được chìa khóa Mộng La cũng không trao đổi được thứ tốt gì bên trong

Mộng La Vực có thể nói là một đại vực thương nghiệp phi thường phát đạt, tại trong Mộng La Vực, hoàn toàn không có chuyện giết người đoạt bảo phát sinh, bởi vì chỉ có thần thức tiến vào nơi đó, mỗi người chỉ chia ra một tia thần thức để hoá thân, việc giết người cùng lắm chỉ tiêu diệt tia thần thức của đối phương, mặc dù cũng bị thương nhưng chắc chắn sẽ không trí mạng

Mà một khi chuyện như vậy phát sinh, vậy chìa khoá của kẻ giết người sẽ bị niêm phong lại, không thể tiến vào Mộng La Vực được nữa, sở dĩ Mộng La Vực có rất nhiều thiên tài địa bảo có thể giao dịch là vì đại vực này có liên kết trực tiếp với mấy ngàn tu vực lớn nhỏ khác, đối với tu sĩ mà nói, thiên tài địa bảo có thể giúp tu vi tăng tiến đều là mục tiêu tất cả mọi người theo đuổi, không thể tiến vào Mộng La Vực được nữa chính là tuyệt con đường tu tiên của bọn họ, loại sự tình cái được không đủ bù đắp cái mất đương nhiên sẽ không có ai làm

Hài lòng đem chìa khóa Mộng La bỏ vào Túi càn khôn của bản thân, Chu Lỗi ngẩng đầu lên, giương mắt nhìn nhìn Quân Duệ Ngôn

"Còn có việc?" Quân Duệ Ngôn kinh ngạc nhìn về phía Chu Lỗi, đồ vật cũng thu dọn cả rồi, Nguyệt Minh đây là ý gì?

Nghe vậy Chu Lỗi nhất thời một bộ biểu tình sét đánh....Ca...Lễ vật ca tặng ngươi ngươi cư nhiên không nhìn!! Quả thực quá xem thường ca!!

"Gâu gâu gâu!"
( Không lương tâm, lễ vật ca tặng ngươi ngươi không thèm mở ra xem, ngươi này là không để ca vào trong mắt! )

Chu Lỗi tức giận nhìn chằm chằm Quân Duệ Ngôn, tuy nói cái đỉnh này vốn là của ngươi...ách, mà còn là dùng tiền của ngươi mua... nhưng dù sao cũng là từ tay ca đưa cho ngươi, ngươi không có chút cảm xúc vui mừng nào hay sao?!

Quân Duệ Ngôn nửa ngày không nói gì, cuối cùng sờ đầu Chu Lỗi "Được rồi được rồi, là ta sai, là ta không xem trọng lễ vật của ngươi, bây giờ ta liền xem được không"

Hoàn toàn không phát hiện thái độ của Quân Duệ Ngôn đối xử với mình đã vượt qua phạm vi sủng nịch linh thú, toàn bộ lực chú ý của Chu Lỗi đã tập trung lên chiếc đỉnh nhỏ sắp nhận chủ

Lấy đỉnh nhỏ từ Nạp hư giới ra, Quân Duệ Ngôn lại kiểm tra một phen, vẫn giống như lúc trong phố chợ, hắn không nhìn ra đỉnh nhỏ này có gì khác biệt, đen thùi không nói, còn có một cái khe lớn như vậy, nói thật nếu như Chu Lỗi không kiên trì, hắn sẽ không bỏ ra bốn trăm linh thạch để mua nó, tuy rằng hành động của lão giả kia khiến hắn có chút hoài nghi, nhưng hắn thật sự không nhìn ra được chiếc đỉnh nhỏ này có chỗ gì kỳ lạ

"Gâu gâu"
( Tới, đưa ca xem xem )
Chu Lỗi đưa cái đầu lông xù tới, một mảng lông xù trên đầu chó dán đến bên người Quân Duệ Ngôn

Quân Duệ Ngôn tay nâng đỉnh nhỏ, để tới trước mặt Chu Lỗi, cặp mắt tròn vo của y chăm chú nhìn chằm chằm đỉnh nhỏ kia nửa ngày, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn Quân Duệ Ngôn

"Gâu gâu"
( Nhịn xuống a )

Quân Duệ Ngôn chưa kịp phản ứng xem hai chữ 'Nhịn xuống' là có ý gì, liền cảm thấy bàn tay một trận đau nhức, Con ngươi của hắn đột nhiên co rụt lại, cảm giác lòng bàn tay nóng lên, cái đỉnh đen thùi kia bắt đầu hấp thụ máu của chính mình, từ từ phát ra
ánh sáng màu xanh.

"Đây là..." Quân Duệ Ngôn khó nén kinh sắc, đỉnh nhỏ trong tay dùng một tốc độ không nhanh không chậm hấp thụ tinh huyết của hắn, số lượng không nhiều, cũng sẽ không làm hắn tổn thất gì, nhưng chấn động mang lại cho Quân Duệ Ngôn lại không nhỏ

Nhỏ máu nhận chủ !

Chỉ có pháp bảo hoặc tiên khí mới có yêu cầu như vậy, còn tất cả các pháp khí đều chỉ cần lưu lại ấn ký là có thể sử dụng

Cho nên nói, cái đỉnh nhỏ này là pháp bảo?

Mắt Quân Duệ Ngôn phát sáng, ánh mắt nhìn về phía Chu Lỗi cũng càng trở nên phức tạp

Chu Lỗi là người thân mà hắn nhận định, nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ Chu Lỗi có bản lĩnh đến như vậy

Cho dù là Mịch Linh Thử cấp cao bất quá cũng chỉ có thể tìm ra khí tức của các loại thiên tài địa bảo, thế nhưng loại pháp bảo linh lực bị che giấu không hề có chút gợn sóng này căn bản không thể nào bị phát hiện

"Nguyệt Minh..." Quân Duệ Ngôn môi giật giật.

Hả? Làm gì? Nhìn ca làm gì? Mau mau xem pháp bảo của ngươi đi!

Ca cũng không phải pháp bảo!!!

Hoàn toàn không biết trong lòng Quân Duệ Ngôn y còn quan trọng hơn pháp bảo, Chu Lỗi lần đầu tiếp xúc gần với pháp bảo cấp cao, trong lòng hưng phấn không cần phải nói...tuy rằng pháp bảo này không phải của y

Bất quá y cũng là linh thú của Quân Duệ Ngôn, đồ của Quân Duệ Ngôn, ít gì y cũng có thể xài ké một chút mà....

Đỉnh nhỏ hấp thu đầy đủ tinh huyết bắt đầu toả ra một tầng bạch quang nhàn nhạt, sơn đen nguyên bản trùm lên đỉnh nhỏ bắt đầu bốc ra từng mảng, khe nứt cũng từ từ thu nhỏ lại, chỉ trong chốc lát, đỉnh nhỏ màu đen không hề bắt mắt chút nào kia liền biến thành một cái Ngọc Đỉnh xanh ngọc nhu thuận trắng loáng

Trên thân đỉnh, hai chữ Hoa Mạc ánh bạc lưu chuyển với bút pháp cực sâu, bất luận ai tới xem cũng không thể nào liên tưởng đỉnh nhỏ này cùng với chiếc đỉnh đen thùi trên phố chợ kia là một

"Mạc Hoa Đỉnh..." Quân Duệ Ngôn nhẹ nhàng vuốt ve hai chữ Hoa Mạc trên thân đỉnh, một cổ ý niệm nhàn nhạt trên thân đỉnh liền truyền tới

"Quả nhiên là pháp bảo." Nhắm mắt tiếp nhận ý niệm Mạc Hoa Đỉnh truyền tới, Quân Duệ Ngôn cảm khái vạn phần, ai có thể nghĩ tới hắn chỉ là một tu sĩ Luyện khí tầng tám bình thường, cư nhiên có thể nắm giữ pháp bảo đến cả tu sĩ Kim đan cũng vạn phần thèm muốn

Mà Mạc Hoa Đỉnh trong hàng pháp bảo lại thuộc về tồn tại đỉnh cấp, tuy rằng chỉ có tác dụng khi luyện đan, nhưng hắn biết rõ, chỉ cần bản thân để lộ ra một chút xíu tin tức của Mạc Hoa Đỉnh, sợ rằng toàn bộ người ở Trì Thúc Vực sẽ lập tức đến truy sát mình, pháp bảo cực phẩm chính là có mị lực như vậy đấy!

Dù cho những người kia không biết luyện đan, không cách nào sử dụng, nhưng chỉ cần nắm giữ Mạc Hoa Đỉnh, nói không chừng có thể trao đổi lấy một cái pháp quyết cao cấp ở trung vực hoặc đại vực khác, thậm chí còn có thể đổi đến hai ba cái pháp bảo hạ phẩm

Người xưa có câu, cố quá là quá cố, Quân Duệ Ngôn khẽ thở dài một cái, Mạc Hoa Đỉnh tuy rằng là pháp bảo cực phẩm nhưng đối với hắn mà nói, tựa hồ không có bất kỳ tác dụng gì

Hắn là một Kiếm tu, đối với luyện đan một chữ bẻ đôi cũng không biết, hắn cũng biết, muốn trở thành một luyện đan sư ưu tú, không có bối cảnh hùng hậu thì đó là chuyện không thể nào

Luyện đan sơ kỳ cần nguyên liệu luyện tập rất lớn, nếu như thiên phú của hắn trên phương diện này thuộc hạng tầm thường, nói không chừng có luyện cả đời cũng chưa chắc luyện đến trình độ luyện đan sư

Cái gọi là ăn không ngon bỏ thì tiếc, Quân Duệ Ngôn xem như đã lĩnh ngộ được, pháp bảo cấp cao trong tay mình, ngoại trừ phiền phức thì không còn tác dụng nào khác....

"Nguyệt Minh, ngươi nói ta đem Mạc Hoa Đỉnh này tặng cho sư phụ có được không?" Quân Duệ Ngôn ôn nhu nói với Chu Lỗi.

Hắn lúc này đã vô thức coi Chu Lỗi là tồn tại ngang bằng với bản thân, Mạc Hoa Đỉnh là do Chu Lỗi tìm tới, đương nhiên phải thương lượng với y một hồi

Chu Lỗi: E( ° A °---) ! Quân Duệ Ngôn ngươi nói cái quái gì ?

Ngươi bị điên rồi sao !!! Đây chính là cực phẩm pháp bảo ! Ngươi lại muốn đưa người khác?!!

Đoán chừng từ mặt của Chu Lỗi nhìn ra ý tứ,  Quân Duệ Ngôn dừng một chút, giải thích một chút nguyên nhân vì sao mình lại đưa ra quyết định như vậy, nghe Quân Duệ Ngôn giải thích xong, Chu Lỗi lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cũng còn may đối phương không bị úng não đem đồ tốt quẳng đi, hoá ra là lo lắng bản thân không giữ nổi Mạc Hoa Đỉnh này

Không sao! Ca giúp ngươi giải quyết ! Chút chuyện nhỏ thôi!!

Một cái tát đem Mạc Hoa Đỉnh trên tay Quân Duệ Ngôn đánh rớt, Chu Lỗi không nhìn ánh mắt kinh ngạc của đối phương, bắt đầu dùng đầu lưỡi liếm láp vết thương trên tay hắn

Nguyên bản miệng vết thương không sâu, dù sao Chu Lỗi chỉ cần chút máu của Quân Duệ Ngôn để đỉnh nhỏ nhận chủ, thành ra không mất máu quá nhiều, bởi vậy liếm không tới mấy lần, miệng vết thương đã không còn chảy máu

Quân Duệ Ngôn vẻ mặt kỳ dị nhìn Chu Lỗi liếm láp miệng vết thương của mình, gai trên lưỡi đâm nhói chen lẫn cảm giác nóng ướt làm tâm tình của hắn hơi hơi vi diệu

__________________

Chương 42

Tựa hồ rất lâu rồi không người nào đụng chạm da thịt cùng mình, cha mẹ đã từng yêu thương xoa xoa khuôn mặt hắn, nghĩa phụ thì chỉ có thể vỗ vỗ vai

Cảm giác ngứa ngáy trên bàn tay biến mất, trong mắt Quân Duệ Ngôn hiện lên bất mãn sau đó lập tức bật cười

Cảm giác ấm áp kia làm người ta lưu luyến không ngớt, bản thân hắn trong khoảnh khắc cư nhiên muốn oán giận Nguyệt Minh vì sao dừng lại

Chu Lỗi xem thường liếc nhìn Quân Duệ Ngôn : Nhìn cái gì mà nhìn, ca là đang chữa thương cho ngươi được chứ?! Ánh mắt ngươi một bộ ca đang chiếm tiện nghi của ngươi kia là có ý gì? Coi như ca chiếm tiện nghi ngươi thật thì đã làm sao? Ca hiện tại là một con chó, ngươi cho một con chó liếm hai cái sẽ chết à?!

Nghĩ tới đây, Chu Lỗi mạc danh bi phẫn, người ta xuyên qua, ca cũng xuyên qua! Người ta là văn ngựa giống, ca chỉ có một cơ hữu! Mà cơ hữu này còn chỉ có thể ngắm không thể khinh nhờn, chờ tới lúc lão tử có đủ tu vi hoá người đi tìm người yêu chắc lúc đó ta đã lên cấp đại ma đạo sư luôn rồi....

Giời ạ đây chính là điểm không tốt nhất của giới Tu chân, mệnh ai cũng dài! Đặc biệt là linh thú, muốn hoá hình ít nhất cũng phải Nguyên anh kỳ, hơn nữa còn phải dưới tình huống không ngủm dưới lôi kiếp....Đệt! Cảm phiền số này quá khổ!

Quân Duệ Ngôn: ???

Hoàn toàn không biết vì sao Chu Lỗi đột nhiên một mặt biểu tình thâm khổ đại thù, Quân Duệ Ngôn nhanh chóng ngồi thẳng người dậy thu liễm lại nụ cười trên mặt

Hmm, có lẽ là một loại trực giác, hắn luôn cảm thấy rằng nếu hiện tại còn lộ ra mỉm cười ôn hoà kia thì Nguyệt Minh sẽ rất tức giận →. →

Nhìn Quân Duệ Ngôn mặt không cảm xúc nhìn bản thân, Chu Lỗi đột nhiên nảy ra một ý : Làm nam nữ chính tạm thời không gặp được mặt nhau cũng là một ý tưởng không tồi

Làm một tên FA, quả nhiên có một đứa bạn FA chung vẫn tốt hơn [ Cười trên sự đau khổ của người khác ]

Đã thu liễm nụ cười nhưng vẫn không tránh được vòng xoay vận mệnh -- -- Quân Duệ Ngôn :...

Bất lực vịn trán, hắn thật sự càng ngày càng không lý giải được suy nghĩ của Nguyệt Minh, tư duy của đối phương cứ thay đổi liên hồi, biểu hiện cũng nhiều đến nổi làm hắn không kịp phản ứng...

Tỷ như hiện tại, rõ ràng vừa rồi còn là một bộ phẫn nộ xoắn xuýt mà giờ đã treo biểu tình cười trên nỗi đau của người khác...tuy rằng không biết đối phương nghĩ tới thứ gì, nhưng Quân Duệ Ngôn có thể chắc chắn rằng thứ đó có liên quan đến mình

( Quân Duệ Ngôn lặng lẽ thắp một ngọn nến cho bản thân mình... )

"Gâu!"
( Xem ca biểu diễn cho ngươi một trò hay! )

Chu - đã tìm được cơ hội trả đũa thành công - Lỗi khôi phục sức sống hướng Quân Duệ Ngôn kêu hai tiếng, sau đó chạy đến Hoa Mạc Đỉnh mới vừa rồi bị y đập rơi bên cạnh

"Gâu!"
( Đi ra! )

Quân Duệ Ngôn nhíu mày, Hoa Mạc Đỉnh vẫn lẳng lặng nằm trên đất

Chu Lỗi lại đem móng vuốt đạp lên Hoa Mạc Đỉnh, lăn qua lại

"Gâu gâu!"
( Mau ra đây! )

Hoa Mạc đỉnh vẫn không có phản ứng, chỉ là ánh sáng nhàn nhạt kia tựa hồ càng sáng hơn một chút?

"Gâu gâu?"
( Thật không ra? )

Chu Lỗi giống như đang chơi với quả bóng, dùng móng vuốt đẩy qua đẩy lại Hoa Mạc Đỉnh, vừa lăn vừa giữ bằng hai chân trước

Ánh sáng trên Hoa Mạc Đỉnh lúc sáng lúc tối, giống như đang cười nhạo hành động của Chu Lỗi quá tầm thường

Quân Duệ Ngôn hơi nheo mắt lại, Nguyệt Minh là người nhà của hắn, ngoại trừ hắn ra không ai có quyền bắt nạt Nguyệt Minh cả, huống hồ hắn còn không nỡ làm vậy, Chỉ là một cái Hoa Mạc Đỉnh, không tôn trọng Nguyệt Minh nửa phần, lại còn dám cười nhạo Nguyệt Minh, thật là khiến người ta nổi nóng!

"Gâu gâu!"
( Được được, đây là ngươi ép ta xài chiêu! )

Chu Lỗi bất đắc dĩ nhún vai một cái, ca là bị bức ¯⁠\⁠_⁠༼⁠ ⁠•́⁠ ͜⁠ʖ⁠ ⁠•̀⁠ ⁠༽⁠_⁠/⁠¯

Quân Duệ Ngôn đầy hứng thú nhìn Chu Lỗi, hắn thấy được trí tuệ của Nguyệt Minh không hề thua kém nhân loại bao nhiêu, a....nói không chừng còn thông minh hơn nhiều người khác, sau này có chuyện gì có thể thương lượng với Nguyệt Minh một hồi, tuy rằng Nguyệt Minh có vài bí mật nhỏ nhưng bản năng của hắn nói cho hắn rằng đối phương chắc chắn sẽ không gây bất lợi cho mình

Chu Lỗi trong ánh nhìn chăm chú của Quân Duệ Ngôn làm một cái e thẹn, sau đó giơ chân sau hướng trên Hoa Mạc Đỉnh

"Gâu?"
( Cho ngươi cơ hội cuối, thật không ra? )

Hoa mạc đỉnh: ヽ⁠(⁠(⁠◎⁠д⁠◎⁠)⁠)/!!! Kyaaaa! tên khốn này muốn làm gì !!!

Quân Duệ Ngôn: = =

Được rồi, Quân Duệ Ngôn không thể không thừa nhận chiêu này của Nguyệt Minh quả thật quá vô liêm sỉ, nhưng cũng không thể phủ nhận được chiêu này cũng rất có hiệu quả

"Ngươi... Ngươi muốn làm gì?!"

Phía trong Hoa Mạc Đỉnh truyền tới một âm thanh nhuyễn nhuyễn nhu nhu

"Gâu!" (quyết định đi ra ? )

Chu Lỗi mặt xem thường, gà con, ca còn chỉnh không được ngươi sao

Hoa Mạc Đỉnh loé bạch quang, một đứa trẻ con tầm bốn, năm tuổi mặc một cái yếm xanh lục mặt ủy khuất nhìn Quân Duệ Ngôn "Chủ nhân...hắn bắt nạt ta"

Quân Duệ Ngôn mỉm cười: "Chủ nhân?"

Đứa bé liền vội vàng gật đầu, ngữ
điệu mềm mại nói "Ta là khí linh của Hoa Mạc Đỉnh, đương nhiên phải gọi người là chủ nhân a"

Quân Duệ Ngôn gật gù: "Ừm, quả thật không tệ."

Đứa bé nghe vậy ánh mắt sáng lên, cười hì hì bước chân nhỏ chạy tới, nỗ lực nhào vào trong lồng ngực Quân Duệ Ngôn "Chủ
nhân, linh thú của người thật xấu, người mau trừng phạt nó!"

Thân thể Quân Duệ Ngôn hơi nghiêng một bên, né tránh đứa bé nhào vào ngực, trên gương mặt vẫn treo nụ cười như cũ nhưng ánh mắt đã mang thêm mấy phần lạnh lẽo "Khí linh? Nếu là Khí linh vì sao vừa rồi Hoa Mạc Đỉnh nhận chủ ngươi lại không ra? Còn phải để Nguyệt Minh dùng tới loại thủ đoạn này mới chịu ló mặt?"

Đứa bé nhất thời nghẹn họng, ủy ủy khuất khuất đan ngón tay "Người ta... Người ta là rất sợ mà..."

"Sợ cái gì?" Quân Duệ Ngôn căn bản không hề bị lay động, trong Tu chân giới người có thể biến ảo thành hình dáng tiểu hài đồng gì đó rất rất nhiều, những tên không hề cảnh giác khi đối mặt với một đứa bé, nói không chừng đã chết tám mươi đời vương rồi

Tuy nói Nguyệt Minh chắc chắn sẽ không hãm hại hắn, bất quá tâm cẩn thận vẫn là nên có

Đứa bé con mắt hơi chuyển động, lập tức oa oa khóc lớn "Oa... Chủ nhân không yêu mến
Tiểu hoa. Tiểu hoa thực sự là quá vô dụng! Tiểu hoa thật sự lá gan rất nhỏ mà..."

Khóc nửa ngày, đứa bé lặng lẽ từ khe hở bên trong nhìn ra phía ngoài, Quân Duệ Ngôn vẫn như cũ mặt mỉm cười, không hề bị lay
động, mà con bạch mao đại cẩu kia lại là một biểu tình xem kịch vui!

Đứa bé biểu tình hơi ngưng lại, ngượng ngùng thả tay xuống, mím mím miệng "Xin lỗi... Ta... Ta là sợ chủ nhân không yêu mến ta, muốn hủy đi linh trí của ta..."

Nói như vậy là bởi vì pháp bảo rất khó sản sinh Khí linh, một khi đã sản sinh thì cũng giống như Kiếm linh vậy, có thể làm chủ nhân tiết kiệm rất lớn khí lực, nhưng vấn đề là phải được Khí linh công nhận, nếu Khí linh không công nhận mà muốn điều khiển nó thì khí lực phải bỏ ra lại càng nhiều, thậm chí có khả năng phá hỏng nó ngay thời khắc mấu chốt

Thông thường khi tu sĩ gặp phải pháp bảo có Khí linh, nếu không phải là Khí linh do bản thân bồi dưỡng, phương pháp tốt nhất là hủy đi linh trí đó, tuy rằng muốn đem nó bồi dưỡng thành Khí linh thuần thục một lần nữa cần tiêu phí thời gian rất dài, nhưng chỗ tốt là sẽ không có nghi ngờ hay phản bội

Khí linh Hoa Mạc Đỉnh lo lắng cũng không sai, nếu như tu sĩ cấp cao muốn sử dụng Hoa Mạc Đỉnh, chắc chắn sẽ đem hủy đi linh trí của nó, tránh bị nó cản đường, dù sao có Khí linh tồn tại, khống chế của tu sĩ đối với pháp bảo sẽ không hoàn chỉnh, Quân Duệ Ngôn căn bản không có ý định sử dụng Hoa Mạc Đỉnh, tự nhiên cũng sẽ không hủy đi linh trí của đối phương

"Được rồi, ta biết rồi." Quân Duệ Ngôn nhẹ như mây gió ném câu nói tiếp theo

Khí linh của Hoa Mạc Đỉnh - Tiểu Hoa một mặt xoắn xuýt, biết rồi là ý gì? Này là muốn giữ lại nó sao?

"Gâu" Chu Lỗi kêu một tiếng, đem Hoa mạc đỉnh từ trên mặt đất ngậm lên, thả vào trong tay Quân Duệ Ngôn

"Ách...Thật bẩn! Nước miếng của ngươi đều dính hết lên người ta!!!" Đứa bé một mặt căm ghét trừng Chu Lỗi, đều là tại cái tên này nên chủ nhân mới có thái độ không tốt với ta, chết tiệt, bây giờ cư nhiên còn dùng cái mồm đầy nước miếng đến ngậm ta!

"Gâu!"
( Ngươi cho rằng ca muốn à? Có thấy ca không có tay không?! )

Chu Lỗi xem thường trừng Hoa Mạc Đỉnh, đệt, ca cư nhiên bị cái đỉnh hỏng ghét bỏ! Có tin ca tìm thêm tám - mười cái pháp bảo có Khí linh khác để thay thế ngươi hay không!!!

"Tiểu Hoa... không được vô lễ với Nguyệt Minh" Quân Duệ Ngôn không vui nhìn Hoa Mạc Đỉnh, sau đó quay đầu nói với Chu Lỗi "Nguyệt Minh, nó tính khí không tốt, không bằng đưa nó cho sư tôn đi, sau này ngươi và nó đỡ phải cãi nhau"

Tiểu Hoa nghe xong như sét đánh ngang tai, không dám tin vào tai mình, tân chủ nhân của nó lại vì một con linh thú hư mà đem một cái pháp bảo cực phẩm tiễn đi!!! 

"Gâu"
( Khụ khụ, không có gì, ca không so đo với con nít )

Chu Lỗi giả vờ hào phóng nói, trong lòng lại không nhịn được có chút buồn bực, trong tiểu thuyết thái độ của Quân Duệ Ngôn đối với đỉnh hỏng rất tốt a, quả thực giống như sủng đệ đệ, sao bây giờ...lại lạnh nhạt như  vậy?

Hoàn toàn không biết bản thân đã sớm chiếm cứ vị trí trong lòng Quân Duệ Ngôn, Chu Lỗi vẫn còn đang bận nghi ngờ vì sao địa vị của tiểu Hoa giảm xuống...Quân Duệ Ngôn không phải là thánh mẫu, tuy rằng mặt ngoài ôn nhu, nhưng trên thực tế số người có thể làm hắn để trong lòng có hạn, trong tiểu thuyết, chiếm cứ hai vị trí quan trọng trong cuộc đời cô độc của Quân Duệ Ngôn là Liễu Thi Hàm ( nữ chính ) vị trí người yêu, còn Khí linh Hoa Mạc Đỉnh - tiểu Hoa là vị trí người thân

Do Chu Lỗi xuất hiện quá sớm, trực tiếp bổ khuyết nội tâm Quân Duệ Ngôn, thế là tạo ta phản ứng dây chuyền làm bay màu thân phận người yêu của Liễu Thi Hàm và thân phận đệ đệ của tiểu Hoa...

Tất cả đều là do con búm xinh của Chu Lỗi
( Lặng lẽ thắp ngọn nến cho hai người này...)

Không hề liếc mắt nhìn tiểu Hoa một cái, Quân Duệ Ngôn rất rõ ràng dùng hành vi để thể hiện vị trí của Chu Lỗi trong lòng mình

Tiểu Hoa ủy khuất nhìn Quân Duệ Ngôn một cái, hai mắt đẫm lệ nhìn về phía Chu Lỗi "Thực....xin lỗi"

"Gâu"
( Khụ khụ, không có gì...Ngoan, không khóc nữa, sau này theo ca lăn lộn, ca sẽ chăm sóc ngươi )

Chu Lỗi lúng túng muốn chết, y không biết cách dỗ tiểu hài tử, một khi nhìn đối phương khóc lên là lại luống cuống tay chân

Chu Lỗi dùng lưỡi liếm nước mắt rơi xuống của tiểu Hoa, dùng chân trước an ủi vỗ vỗ vai nó

Tiểu Hoa lau nước mắt, đột nhiên cảm thấy kỳ thực đại cẩu này cũng không xấu xa cho lắm....

Lặng lẽ kéo lông dài của Chu Lỗi trả thù, nhìn Chu Lỗi nhe răng nhếch miệng nhưng cũng không phát ra tiếng nào, còn quay lưng về phía Quân Duệ Ngôn quăng cho bản thân cái mặt quỷ, tiểu Hoa nháy mắt nhịn không được ha ha bật cười, đem mặt chôn trong cổ Chu Lỗi cọ cọ

__________________

Chương 43

Nhìn linh thú của mình và Khí linh ở chung khá hoà hợp, Quân Duệ Ngôn liền mỉm cười, tán dương sờ sờ đầu Chu Lỗi, sau đó quăng cho tiểu Hoa một ánh mắt cảnh cáo, bảo nó đừng làm trò, Chu Lỗi bị dáng vẻ khóc lóc của nó lừa, hắn sẽ không

Có thể tồn tại lâu như thế trong pháp bảo, Khí linh này ít nhất cũng phải có mấy trăm tuổi, nói nó vì ủy khuất mà khóc nấc lên thì ai tin cho được?!

Được rồi, Chu Lỗi tin...Quân Duệ Ngôn lặng lẽ thở dài, ánh mắt nhìn về phía Chu Lỗi tràn đầy bất đắc dĩ, linh thú của mình tuy thông minh như người nhưng cũng rất ngốc, bất quá vậy cũng tốt, nếu không như vậy thì không phải Nguyệt Minh

Còn về việc Khí linh kia, Quân Duệ Ngôn biểu thị không đáng kể, chỉ cần gia hoả này đừng giở trò mưu ma chước quỷ, hắn cũng không cần thiết phải hủy đi linh trí của nó

Nhìn Tiểu hoa cùng Chu Lỗi ở bên kia 'Tương thân tương ái' , Quân Duệ Ngôn cười cười, xoay người đi vào tĩnh thất

Cửa tĩnh thất nháy mắt đóng lại, vẻ mặt hắn lập tức ác liệt cực kỳ, vào lúc này toàn thân Quân Duệ Ngôn từ trên xuống dưới không có bất kỳ một tia ôn hoà như ngày xưa nào, trái lại là thần sắc sắc bén tựa như một thanh kiếm, kiếm ý toàn thân hiện lên, từng tia kiếm ý vẫn chưa thành hình vờn quanh bên cạnh Quân Duệ Ngôn

Hắn chậm rãi khép lại hai mắt, trong đầu hồi ức lại cảm ngộ khi dùng Ngưng Nguyệt và Lưu Nguyệt vào sáng nay, kiếm chiêu sử dụng trong chiến đấu và luyện tập hoàn toàn khác nhau, hắn từng chút từng chút lĩnh hội cảm ngộ lúc đó, kiếm ý nhỏ vụn vờn quanh cơ thể bắt đầu tụm năm tụm ba lại, dần dần hình thành một đạo bạch giao oánh nguyệt uốn cong

Mắt thấy oánh nguyệt sắp thành hình, kiếm ý quanh thân phảng phất giống như lực kiệt ầm một tiếng vỡ vụn ra, tan biến trong không khí

Quân Duệ Ngôn chậm rãi mở mắt ra, trong mắt không có lấy một tia thất vọng, ngược lại còn có chút hưng phấn, tuy rằng hôm nay chưa cảm ngộ hoàn toàn kiếm ý của bản thân, nhưng mô hình cơ bản đã xuất hiện, chỉ cần dựa theo phương hướng này nỗ lực, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày hắn hoàn toàn lĩnh ngộ ra được kiếm ý hoàn chỉnh của bản thân

......

Phía chân trời đã nổi lên màu trắng bạc, Quân Duệ Ngôn bấm tay tính toán một chốc, lần cảm ngộ này cư nhiên mất đến năm ngày, từ Nạp hư giới lấy ra một bình Ích cốc đan nuốt xuống, hắn cũng không vội rời khỏi tĩnh thất, tận dụng trạng thái tinh thần thoải mái khi vừa mới tu luyện xong, bắt đầu ngẫm lại một đống lớn ý niệm Chu Lỗi truyền tới trong lúc chiến đấu

Không biết lúc đó có phải khế ước linh thú của bọn họ phát huy tác dụng hay không, lúc sau khi Lôi phù của lão giả bộc phát, Chu Lỗi liền truyền đến một ít câu nói hết sức kỳ quái

Cái gì Ma pháp sư, cái gì hảo cơ hữu, còn có cái gì xuyên qua đại thần

Những ý niệm kia ngổn ngang hỗn loạn, thậm chí có chút không thể tạo thành một câu nói, Quân Duệ Ngôn khá hoài nghi lúc đó Nguyệt Minh không phải muốn truyền đạt tin tức gì mà chỉ là lời nói lộn xộn trong lúc hỗn loạn

Cuối cùng Nguyệt Minh tựa hồ là bởi vì cơ duyên gì đó gọi là "Ma pháp sư" mới phát động đột phá, còn những ý niệm sau khi Nguyệt Minh hướng mình chạy tới thì rõ ràng vô cùng

Cẩn thận Lý Bình... Lý Bình hình như là một sư đệ bản thân từng cứu một lần, hắn cùng người sư đệ đó giao du không nhiều, nhưng dù sao cũng từng cứu đối phương một lần, đối phương không lý nào lại hãm hại hắn chứ?

Cái này tạm bỏ qua, Liễu Thi Hàm là ai? Phụ thân của người đó là nhạc phụ của hắn? Đây là đang ám chỉ tương lai hắn sẽ kết hôn với một nữ tử tên Liễu Thi Hàm sao? Nghĩ tới đây, Quân Duệ Ngôn mạc danh có chút không vui, Nguyệt Minh đây là nghĩ rằng hắn sẽ có ham muốn với sắc đẹp sao?

Đi Bí cảnh đừng nên dễ dàng tin tưởng người khác....tín nhiệm của Quân Duệ Ngôn luôn rất khó có được, hắn rất khó tin rằng bản thân ở trong Bí cảnh sẽ tùy ý tin tưởng người khác

Đến nỗi cuối cùng Nguyệt Minh cường điệu rằng đừng quên nó, nó rất yêu mến hắn, trừ hắn ra sẽ không có người nào nhớ tới nó nữa

Nghĩ tới đây, Quân Duệ Ngôn tự dưng có chút đau lòng, hắn không biết vì sao Nguyệt Minh lại nghĩ như vậy, nhưng khi đó hắn có thể cảm giác được rõ ràng dậy sóng trong lòng đối phương, không cách mào dùng lời nói kể rõ tuyệt vọng

Nhẹ nhàng sờ sờ ngực, Quân Duệ Ngôn ngữ điệu ôn nhu "Yên tâm đi Nguyệt Minh, ta sẽ không quên ngươi, dù có thể nào cũng sẽ không quên, nếu như ngươi thật sự yêu mến ta đến vậy, còn lo lắng ta ham mê sắc đẹp mà nói....." Hắn không nhịn được mỉm cười "Không bằng chờ ngươi hoá hình, gả cho
ta là được, dù gì đi nữa ta cũng đã hứa sẽ trợ giúp ngươi hoá hình, cứ như vậy, mọi vấn đề đều được giải quyết"

Tu sĩ nhân loại kết đạo lữ cùng Yêu tử không ít, chỉ cần đôi bên đều là hình người thì chẳng có vấn đề gì lớn, cho dù đều là nam nhân cũng đơn giản, phương pháp song tu xưa nay đều không hạn chế là nam hay nữ...

( Cong dần theo thời gian X
  Cong dần theo suy nghĩ ✓ )

Chỉ là....Quân Duệ Ngôn ngươi thật sự không cảm giác được có cái gì không đúng à??!! Chu Lỗi vẫn còn là một con bạch mao đại cẩu đây! Đối mặt thổ lộ với một con bạch mao đại cẩu, ngươi có thể tiếp thu không thành vấn đề sao?!!

Không biết bản thân đã bị gắn mác "Con dâu nuôi từ bé" Chu Lỗi vẫn còn đang tràn đầy phấn khởi chơi đùa cùng tiểu Hoa

Làm một Khí linh, còn là Khí linh của pháp bảo không tầm thường, tiểu Hoa từ lúc bắt đầu sinh ra liền luôn chờ trong Hoa Mạc Đỉnh, chưa từng đi ra ngoài, nếu là thanh kiếm còn được mang ra bên ngoài chứ trước giờ chưa từng thấy ai mang một cái lò luyện đan đi dạo cả...

Chu Lỗi tuy rằng mới tới Tu chân giới, nhưng y đã xem qua [ Từng bước thăng thiên ] nhiều lần, tình tiết quan trọng dĩ nhiên không thể nói ra, bất quá đem những kỳ ngộ của nhân vật qua đường hay tình tiết của những bộ tu chân khác ra thêm mắm dặm muối biến tấu một chút đem ra lừa con nít thì không thành vấn đề

Kể xong một câu chuyện, nghỉ ngơi một lúc, Chu Lỗi đứt quảng trò chuyện cùng tiểu Hoa năm sáu ngày chờ Quân Duệ Ngôn bế quan ra, hiện tại tiểu Hoa trên cơ bản đã trở thành tiểu Tuyết số hai, cả ngày dùng ánh mắt sùng kính nhìn Chu Lỗi

Thi đấu môn phái đã kết thúc, đệ tử Hoa Anh Tông và Tử Ảnh Môn đương nhiên không thể ăn nằm dầm dề ở Lăng Không Kiếm Môn

Mắt thấy đệ tử hai phái cưỡi tàu bay và Tường Vân rời đi, Chu Lỗi chỉ có thể giương mắt nhìn nữ chính cười duyên dáng nói lời từ biệt với Lôi Thiên, sau đó ngồi lên Tường Vân rời đi

Nữ chính ngươi không thể di tình biệt luyến a...( Tay Nhĩ Khang )

Toàn bộ người Chu Lỗi đều Spatra, y dự định chỉ trả thù Quân Duệ Ngôn một chút, để Quân Duệ Ngôn bồi bản thân chứ không phải là muốn nữ chính di tình biệt luyến a!!!

Giời ạ, tuyệt thế người yêu của ngươi đang ở đây! Mau quay lại a mỹ nữ!!!!

Nhìn Quân Duệ Ngôn không cảm xúc tán gẫu cùng Tư Đồ Bán Nguyệt, Chu Lỗi liền có cảm giác thất bại, lão bà của ngươi sắp bị người khác câu đi rồi, ngươi còn cùng cái tên mập mạp này tán gẫu! Quân Duệ Ngôn ngươi là muốn chơi gey sao?!!

Sau khi đệ tử hai phái rời đi, Quân Duệ Ngôn phát hiện Nguyệt Minh tựa hồ lâm vào ảo não, cả ngày không có tí tinh thần nào, ngay cả ánh mắt sùng kính của tiểu Tuyết hay tiểu Hoa quấn lấy đòi kể chuyện xưa cùng không thèm để ý

"Nguyệt Minh, ngươi không sao chứ?"nhẹ nhàng sờ trán đại cẩu, thông qua khế ước linh thú, hắn biết Nguyệt Minh không hề có bệnh tật gì

"Gâu"
( Đừng để ý tới ta, chỉ là bà dì ghé thăm, tâm tình không tốt )
Chu Lỗi lười biếng đem đầu chuyển qua một bên khác, y hiện tại là vì hạnh phúc tương lai cua nam chính mà sốt ruột, tuy rằng sự tình xem ra không có quan hệ gì tới y, nhưng y cũng biết đây chính là hậu quả của hiệu ứng cánh bướm mà y tạo ra

Xuyên qua một lần, lại vô tình đá lão bà của nam chính y thích nhất ra chuồng gà, việc này rơi trên đầu ai cũng đều sẽ cảm thấy sốt ruột....

Không biết "bà dì" là thứ gì, bất quá Quân Duệ Ngôn cũng hiểu được hiện tại tâm trạng của Chu Lỗi không được tốt, hắn quan tâm thân thiết sờ đầu chó, sau đó ra hiệu cho tiểu Hoa đừng quấy rầy, để Chu Lỗi yên tĩnh vượt qua đoạn tâm lý này

Qua hai ba ngày, Chu Lỗi quả nhiên khôi phục, y cũng đã suy nghĩ thông suốt, tương lai Quân Duệ Ngôn và nữ chính còn rất nhiều cơ hội tiếp xúc a, tên Lôi Thiên thô lỗ như vậy làm sao có thể thu được tâm của nữ chính

Không sai ! Quân Duệ Ngôn còn có cơ hội, cho dù vốn thả thính của Quân Duệ Ngôn ở đáy xã hội, y cũng không tin không cua được nữ chính!!!

Lại nói....Hắc hắc hắc, với cái nết của tên Lôi Thiên kia, nhìn thấy phụ thân của nữ chính còn không giận tới mức lật bàn sao? Nhớ lúc đầu tới chỗ dựa sư tôn Nguyên anh kỳ của Quân Duệ Ngôn cũng bị lão gia hoả của Liễu Thi Hàm kia khinh không đáng một đồng, càng khỏi nói sư tôn Kim đan của Lôi Thiên

Phỏng đoán khả năng thành công của Lôi Thiên xong, Chu Lỗi nhất thời an tâm, Liễu Thi Hàm có lão cha Liễu Nguyên cao cao tự đại như vậy, muốn gả ra ngoài chắc cũng phải lên bờ xuống ruộng đây

Khôi phục tinh thần, Chu Lỗi lại bắt đầu cân nhắc thuật luyện đan của bản thân, rõ ràng có vô số linh thạch pháp bảo nhưng lại không thể sử dụng, cái cảm giác này thật sự quá cmn yomost

Tiểu Hoa ngày đầu tiên bị Quân Duệ Ngôn uy hiếp một trận xong liền thành thật, nó xem như rõ ràng, bản thân là Khí linh của pháp bảo cực phẩm trong mắt Quân Duệ Ngôn tuyệt đối không sánh được với bạch mao đại cẩu kia, cho dù đó chỉ là linh thú cấp ba, QAQ, lặng lẽ nuốt nước mắt vào lòng, Tiểu hoa bắt đầu đàng hoàng làm việc,  nó cũng nhìn ra Quân Duệ Ngôn mặt ngoài nhìn như ôn nhu văn nhã, bên trong lại đen như cái đít nồi, nếu như nó không ngoan ngoãn, đối phương chắc chắn có thể đem nó tặng cho người khác

Người tu vi càng cao, càng dễ dàng phát hiện sự tồn tại của nó, chủ nhân tiếp theo có thể giữ lại linh trí của nó hay không thì không chắc....

Vì mạng nhỏ của bản thân suy nghĩ, nó quyết định vẫn là theo Quân Duệ Ngôn thì tốt hơn, tiểu Hoa là Khí linh của Hoa Mạc Đỉnh, đối với công năng của đỉnh dĩ nhiên rõ ràng, bởi vì chủ nhân đời trước của nó là một cao thủ luyện đan, nó làm Khí linh cũng học hỏi được không ít kinh nghiệm

Quân Duệ Ngôn rất kinh ngạc với năng lực của tiểu Hoa, bởi vì trừ bỏ truyền thụ tri thức luyện đan bên ngoài, bản thân tiểu Hoa thậm chí còn có thể tự điều khiển Hoa Mạc Đỉnh luyện chế một ít đan dược, pháp bảo thần kỳ như vậy cho dù là pháp bảo trong truyền thuyết cũng hiếm khi thấy được, vì an toàn của bản thân, Hoa Mạc Đỉnh này tuyệt đối không thể để lộ trước mặt người khác

May mắn lần trước sau khi Chu Lỗi lôi tiểu Hoa ra liền bảo hắn triển khai pháp thuật che lại khí tức của Hoa Mạc Đỉnh, chỉ cần không để tu sĩ từ Kim đan trở lên tiếp xúc trực tiếp, bằng không không ai có thể phát hiện ra bí mật của Hoa Mạc Đỉnh

Thời gian Quân Duệ Ngôn học tập luyện đan, Chu Lỗi cũng trộm học vội vã trôi qua...

Dưới sự phối hợp của tiểu Hoa, Chu Lỗi cũng trộm một ít nguyên liệu luyện Ích cốc đan từ chỗ Quân Duệ Ngôn

16/9/24

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bl