#14: Tạm biệt tình đầu của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

. Bạch Hiền nhìn gương mặt vô cùng đẹp trai của Xán Liệt, nói:

"Việc ấy... Xán Liệt, tối hôm qua là do tôi uống nhiều quá, cho nên mới xảy ra chuyện như vậy. Tôi không biết người ngoại quốc nghĩ sao về chuyện này, nhưng tôi biết tôi với anh hoàn toàn bất đồng. Chúng ta sẽ đem chuyện ngày hôm qua quên hết đi, đây chẳng qua là sai lầm!"

Bạch Hiền vừa nói xong nước mắt liền không ngừng chảy xuống, cậu sợ khống chế không nổi tâm tình của mình liền xoay người chạy ra phòng..Tay của Bạch Hiền vừa đụng tới tay cầm cái cửa, người bỗng nhiên bị một lực đạo phía sau kéo về. Xán Liệt nắm lấy cánh tay của cậu nói:
"Bạch Hiền, không sai, thật sự tôi đã nghĩ rằng nếu yêu thì sẽ cưới em, nhưng hai ta hoan ái vẫn là do nhu cầu của hai bên mà thôi. Thật sự tôi rất có tình cảm với em, cho nên mới muốn em đến vậy. Nhưng nếu chỉ vì vậy mà kết hôn với em, thứ cho tôi nói thẳng, tôi không làm được."

Bạch Hiền nhẹ nhàng mà cũng rất kiên quyết thoát khỏi sự kiềm chế của Xán Liệt. Cậu buộc chính mình phải cười, cười đến động lòng người, sau đó nói với Xán Liệt:

"Xán Liệt, tôi sẽ đem chuyện ngày hôm qua quên đi, đó là một sai lầm. Tôi nói vậy không phải để kích anh, mà là trong lòng tôi thật sự nghĩ như vậy. Chúng ta mới quen không lâu, mà tôi đã có thể cùng anh lên giường! Chỉ riêng chuyện này thôi cũng đủ buồn cười rồi, nếu lại vì không cẩn thận lên giường với anh mà sống chết không cưới anh không được thì không phải là càng buồn cười sao? Anh có tiền, có bản lĩnh, có công ty, có địa vị, tôi là một người chưa từng trải, qua hai ngày anh cũng đã thấy khi đùa với tôi rất vui nên mới có chút tình cảm. Rồi anh sẽ thấy, hai ngày nữa anh nhất định sẽ quên tôi ngay thôi!"

Nói xong những lời này Bạch Hiền nhẹ nhàng xoay người mở cửa. Mở cửa, đi ra phía trước, cậu quay đầu lại nhìn Xán Liệt một cái. Cực phẩm mỹ nam như vậy, hơn nữa còn cùng mình phát sinh quan hệ, muốn nói không động tâm thì nói dối, nhưng cậu biết, người này không cùng một thế giới với cậu! Không nên động tâm.

Bạch Hiền nhìn Xán Liệt, trên mặt cố gắng cười thật rạng rỡ nói với anh ta:

"Xán Liệt, tôi nói được sẽ làm được, chuyện ngày hôm qua sẽ coi như chưa có gì, cũng sẽ không hối hận đâu! Chờ tôi lớn lên, chừng hai năm, tôi vẫn còn có thể cưới người khác mà! Tôi sẽ cho anh thấy, tôi cũng không phải không thể lấy được ai!"

Nói xong Bạch Hiền cũng không nhìn biểu tình của Xán Liệt ra sao, làm bộ thoải mái mở cửa đi. Đến khi đã ra ngoài, nước mắt cậu liền vỡ òa. Bạch Hiền vừa khóc vừa tiến vào tiệm thuốc, khẩn cấp mua thuốc tránh thai. Dì bán thuốc thấy vừa cậu khóc thương tâm muốn chết vừa mua thuốc tránh thai uống, cho rằng cậu đã gặp người xấu, bị cưỡng gian. Bạch Hiền tôi không phải bị người ta cưỡng bức, mà chỉ là bị mỹ nam mê hồn cường bạo thôi! Bạch Hiền ngu ngốc, Xán Liệt là người mày có thể ảo tưởng lấy được sao? Thật sự là một đứa ngốc! Bạch Hiền vừa lau nước mắt, vừa nói với chính mình:

- "Tạm biệt, lần đầu tiên của tôi!"

- "Tạm biệt, tình đầu của tôi!"

***********

CMT&VOTE cho Au nhez :*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro