Chương 10 : Cảnh cáo lần 3 - Jiyeon xuất hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Ngày hôm sau,Yeri đến trường một mình. Bọn hắn thấy lạ nên xúm vào hỏi
- Sumin đâu? Sao cậu ấy không đi học_Người hỏi là Hyuna. Yeri liền thở dài não nề
- Anh ấy bị thương rồi!
- Bị thương?_Cả bọn hét lên
- Ừm. Vì trận đấu ngày hôm qua đấy. Anh ấy bảo vì dùng chân để quay xe nên bị thương_Yeri lại tiếp tục thở dài
- Có nặng lắm không?_Hắn hỏi trong sự lo lắng
- Anh ấy bảo không sao nhưng em thì không thấy vậy. Bàn chân anh ấy chỗ nào cũng rướm máu. Cẳng chân còn bị rách một đường dài nữa. Hôm qua, máu chảy nhiều lắm. Nhìn mà phát sợ luôn kìa_yeri lè lưỡi_Đêm qua nếu em không sang đúng lúc anh ấy đang rửa vết thương thì chắc em không biết đâu. Mấy chuyện thế này anh ấy hay giấu nhẹm lắm!_Yeri thở dài lần thứ 3. Nó bảo nhỏ đừng lo nhưng làm sao mà nhỏ không lo được. Nó là người anh thứ 2 yêu thương nhỏ mà.
- Cái tên đó ngốc lắm!_Hyuna rũ mặt xuống. Nhỏ hiểu rất rõ con người nó. Nó là một người cam chịu, nó sẽ không nói những chuyện làm mọi người lo lắng đâu, dù chuyện đó nguy hiểm đến mức nào
- Thôi nào, đừng đứng ngoài này làm kiễng cho người khác ngắm nữa._Người im lặng nhất nãy giờ cuối cùng đã lên tiếng. Trên mặt Junhyun lúc này đang in rõ hai chữ "khó chịu" to tổ chảng. Cũng đúng thôi, bị người khác nhìn chăm chăm vào mặt ai lại không khó chịu. Cái bọn người này phải biết nỗi khổ của trai đẹp chứ! Muốn nói chuyện thì vào lớp rồi nói, sao lại đứng giữa sân trường mà tán gẫu vậy trời?
Cả bọn lập tức kéo nhau vào lớp.
- Nè, 2 người kia sắp về rồi kìa!_Hắn buông cặp xuống rồi nói
- Ai?_Hyuna hỏi
- ChanYeol và JiEun  
- Cái gì? Bao giờ họ về?_Hyuna bỗng nhảy dựng lên
- Đang trên máy bay, khoảng 1 tiếng nữa sẽ về đến nơi!
- 1 tiếng nữa? Sao nhanh vậy?_Hyuna loạn lên rồi lôi điện thoại ra gọi cho ai đó. Sau một hồi gọi, cô nàng chỉ nhận được cùng một kết quả "thuê bao quý khách...". Nhỏ chán chường gục mặt xuống bàn
- Sao vậy?_Hyuna quan tâm hỏi. Hyuna liền ngẩng đầu lên rồi nói chuyện phím với bọn hắn
- Tớ có hứa với anh ChanYeol khi anh ấy quay lại đây, tớ sẽ cùng với Jiyeon ra sân bay đón anh ấy. Tớ gọi cho Jiyeon hoài mà không được, kì này phải thất hứa rồi._Hyuna mặt ỉu xìu.
- Jiyeon? Là cô em mà ChanYeol hay nhắc đến phải không?_Hắn khoanh tay trước ngực hỏi
- Ừm. Mà anh ấy lớn tuổi hơn cậu mà, sao gọi ChanYeol cộc lốc vậy hả?
- Oầy, bạn bè thì cần gì câu nệ tuổi tác, vả lại ChanYeol thân là cấp dưới của tớ đấy nhá!
- Nói chuyện với các cậu riết cũng tăng xông mà chết thôi!_Hyuna sa sầm mặt mày. Không khí trong lớp đang khá yên lặng. Ai cũng cắm đầu vào học hết mà. Bỗng dưng tiếng hò hét ở đâu vang lên. Không phải trong lớp bọn hắn mà là từ những lớp khác vọng tới. Mà chỉ có bọn con trai hét thôi nha!
- Chuyện gì vậy nhỉ?_Hyuna tò mò hỏi.
- Lại một cô gái nào đó có khuôn mặt baby ấy mà. Tình trạng này xưa rồi!_Junhyun phe phẩy tay. Tuy nói vậy nhưng anh chàng cũng hướng mắt ra cửa để chiêm ngưỡng dung nhan cái kẻ đang gây náo loạn đó. Cả hắn và Hyuna cũng cùng một tâm trạng và mong muốn với Junhyun. Nhưng cuối cùng mong muốn của bọn hắn đã không được đáp ứng rồi. Người con gái đang sải những bước đi trên hành lang mang một vẻ gì đó rất kì bí. Cô gái đó vận trên người một cây màu đen. Áo thun đen ôm sát người kết hợp với quần Jeans dài màu đen cũng ôm sát cơ thể làm tôn lên 3 vòng cực chuẩn của cô. Cô đi một đôi giày cao gót cao 10 phân. Giày va xuống sàn làm vang lên những tiếng "lộp cộp" nghe chói tai. Mái tóc cô đen nhánh không uốn dập được thả tự nhiên. Tóc cô dài đến ngang lưng. Trên đầu là một chiếc mũ đen được cô đội sụp che mất nửa khuôn mặt. Vì thế chẳng ai nhìn ra được khuôn mặt cô như thế nào. Cô gái đó tự tin bước đi trên hành lang không một bóng người. Giờ này mọi người ai cũng ở trong lớp để chuẩn bị cho tiết học đầu tiên nên chả có ai rời khỏi lớp cả. Cô gái đó lướt ngang qua lớp hắn. Đám con trai bắt đầu hò hét chỉ có hắn và Junhyun vẫn im lặng.

- Cứ như xã hội đen ấy!_Junhyun nhìn cô gái đó bỗng thấy ớn lạnh trong người
- Phong cách đó rất giống Jiyeon. Con nhỏ đó cũng thích mặc...đồ đen_Hyuna nghĩ đến đây thì bật dậy rồi chạy khỏi lớp
- Cô ấy sao vậy?_Junhyun đưa ánh mắt khó hiểu nhìn hắn
- Đi theo sẽ biết!_Hắn nói rồi cả hai cùng đuổi theo Hyuna  
Trước cửa phòng 11A7
Cô gái đó nhìn khắp căn phòng như tìm ai đó. Tìm hoài mà không thấy người cần tìm nên cô liền chặn đường một cô gái trong lớp lại hỏi
- Naeun đâu?
Nhìn phong cách ăn mặc của nó, cô gái đó sợ sệt trả lời
- Cậu...cậu ấy...dẫn...dẫn một đám đông đi đâu đó rồi
- Một đám đông sao?_Nó lẩm bẩm_Chẳng lẽ..._Như nhận ra điều gì đó, nó liền quay lưng chạy đi. Chạy được một đoạn thì nó nhìn thấy Hyuna cũng đang hối hả chạy đi đâu đó. Theo sau Hyuna là bọn hắn. Nó cố tình làm như không quen biết, toan lướt qua bọn hắn nhưng tay nó đã bị Hyuna níu lại
- Jiyeon!_Nghe Hyuna gọi cái tên đó. Bọn hắn sững sờ rồi đồng thanh
- Là em gái của ChanYeol  
- Nhận ra rồi sao?
- Ừ
- Có gì nói sau. Tớ đi đây!_Nó hất tay Hyuna ra rồi bỏ đi nhưng nó lại bị Hyuna níu lại
- Có chuyện gì sao? Trông cậu gấp lắm
- Nếu tớ đoán không sai thì Yeri giờ này đã bị nhỏ Naeun bắt đi rồi! Có thể TaeHyun cũng bị liên lụy đấy
- Hơ! Vậy thì đi tìm bọn nhóc mau_Nói rồi Hyuna với nó chạy đi. Bọn hắn cũng đuổi theo sau. "Tại sao cô ta lại quen biết với Yeri?" Đó là câu hỏi đang hiện hữu trong đầu bọn hắn. Bọn nó chạy đến phòng học của Yeri. Nó nhìn khắp phòng nhưng không thấy Yeri và Taehyun đâu cả và nó lại chặn đường một cô bạn để hỏi
- Yeri và Taehyun đâu?
- Bị...bị chị Naeun dẫn đi rồi!_Cô gái đó bị hàn khí tỏa ra từ người nó dọa đến phát sợ
- Đi đâu?
- Sau...sau trường._Nhận được địa điểm, bọn nó liền chạy đi. Bọn hắn khá ngạc nhiên vì một người lạ mặt như nó lại biết rõ ngóc ngách, đường đi của trường như thế! Và câu trả lời hợp lí nhất cho câu hỏi này của bọn hắn là: Nó đã từng học ở đây! Hoặc đã đến đây tham quan.
Hiện giờ ở sân sau trường, Taehyun đang rất chật vật với hơn 100 tên nam sinh. Nhìn cũng biết cái đám này là cái bọn đâm thuê chém mướn giả dạng thành học sinh vào trường đây mà. Nhìn mặt tên nào cũng như ông cụ ấy. Trường này lại không mặc đồng phục khi đến trường nên cũng chẳng có ai để ý. Vả lại học sinh trong trường ai dám động đến Teahyun chứ? Động vào Devil xử đẹp lúc nào không hay, mà cần chi đến Devil, một mình Taehyun xử cũng được. Từng tên từng tên một xông vào Taehyun như hổ lâu ngày bị bỏ đói. Yeri nép sau Taehyun bắt đầu run bần bật. Nhỏ đã chứng kiến nhiều trận đánh nhau nhưng chưa bao giờ nhỏ phải đứng giữa trận chiến như thế này. Một tên lén ra sau Yeri và đánh lén nhỏ. Con gái mà tên đó cũng không tha. Hắn ta nỡ lòng nào phang nguyên cây gậy 2m vào người nhỏ vậy chứ! Nếu không có Taehyun đỡ thay chắc nhỏ đã ngất đi từ đời nào! Taehyun đau đớn ôm lấy tay. Thừa lúc đó, nhỏ Naeun kéo Yeri ra khỏi sự bảo vệ của Taehyun rồi trừng mắt nhìn cô bé. Ở cạnh Taehyun, Yeri sợ là thế nhưng đứng trước mặt mấy ả ti tiện này thì Yeri hết sức quật cường
- Tiểu nhân. Thừa lúc anh tôi không đi học liền kéo người đến ăn hiếp tôi. Còn thuê cả giang hồ nữa chứ!
  "Chát...chát...chát...chát...chát" 5 bạt tai liên tiếp giáng xuống khuôn mặt xinh xắn của Yeri. Mặt nhỏ in hằn năm ngón tay của nhỏ Naeun. Đau lắm! Nhưng Yeri không hề khóc nhé! Nhỏ còn trừng mắt nhìn ả Naeun cơ đấy! 

- Mày láo, dám trừng mắt nhìn tao!_Nhỏ Naeun toan túm tóc Yeri nhưng bị nhỏ Mimi ngăn lại
- Đừng nóng, phải sửa sang cho con nhỏ đó đã chứ!_Ả cười cười rồi lấy trong túi áo ra một cây kéo nhỏ đưa cho Naeun. Yeri nhìn cây kéo cũng chả có tí gì gọi là sợ sệt. Trong khi Yeri là thế còn Taehyun thì vẫn phải chiến đấu với mấy tên kia. Vừa bị thương lại vừa lo cho Yeri làm cậu nhóc không thể nào tập trung chiến đấu được. Cậu nhóc rất muốn bay đến bên Yeri mà bảo vệ, che chở cho nhỏ nhưng cậu nhóc không thể nào thoát khỏi vòng vây dày đặc này được. Nhìn Yeri bị đám con gái đó ăn hiếp, tim Teahyun như thắt lại. Trong lòng cậu bỗng dâng lên một ngọn lửa tức giận. Cậu rất muốn xông ra ngoài nhưng thực tế là cậu không thể. Cậu chỉ biết cố hết sức đánh thật mạnh làm cho bọn người kia ngã xuống nhưng 1 chọi 100, một con số quá lớn. Tên này ngã xuống thì tên kia lại đứng lên. Bọn chúng không phải là học sinh mà là côn đồ, sức lực của bọn họ cũng hơn hẳn cậu. Nhưng kinh nghiệm chiến đấu thì chưa biết đâu nha!
Quay lại với Yeri 
- Tao sẽ cho mày một mái tóc thật đẹp!_Nhỏ Naeun toan cắt tóc Yeri nhưng cây kéo còn chưa kịp động đến tóc Yeri thì ả đã bị hất văng ra xa. Mấy con nhỏ xung quanh cũng bị đá văng đến mấy mét. Nó quay sang nhìn Yeri. Năm ngón tay hằn trên mặt cô bé đã đập vào mắt nó. Nó cuộn tay thành nắm đấm rồi tiến về phía nhỏ Naeun. Bấy giờ Taehyun cũng đã đến bên Yeri mà hỏi han. Nhờ có sự giúp đỡ của bọn hắn nên bọn kia đã bỏ chạy toán loạn. Cả bọn đang xúm lại coi nó xử nhỏ Naeun. Dù ả là người của Devil nhưng bọn hắn cũng không thể giúp. Chuyện này là do ả gây sự trước mà. Nó chậm rãi đi về phía nhỏ Naeun rồi chộp lấy ả. Nó tát liên tục vào bản mặt khó ưa của ả. Máu mũi, máu miệng ả chảy ra từa lưa. Nó tát ả như muốn nổi sao trên đầu luôn.
- Taehyun, mang ả và nhỏ Mimi vào nhà kho!_Nó bảo
- Hơ, sao chị biết tên em?_Taehyun ngơ ngác. Cậu nhóc vẫn chưa nhận ra cô gái trước mặt mình là ai.
- Jiyeon đấy!_Hyuna trả lời thay nó
- Chị Jiyeon là chị thật sao?_Taehyun reo lên
- Ừ. Đừng quá khích. Mang 2 nhỏ đó vào nhà kho cho chị._Nói rồi nó bỏ đi một nước. Theo sau là Hyuna.Taehyun liền quay sang nài nỉ bọn hắn. Bọn hắn thương tình nhóc Taehyun đang bị thương nên ra tay nghĩa hiệp giúp nhóc Taehyun mang 2 con nhỏ kia vào trong. Còn cậu nhóc của chúng ta thì tung tăng đến chỗ Yảii rồi cả hai dìu nhàu đi vào nhà kho. Hắn và Juynhyun thẳng tay vứt hai nhỏ đó xuống sàn
- Yeri, cho em chơi đùa với nhỏ Mimi đấy!_Nó quay sang Yeri bảo
- Hơ, chị cũng biết tên em sao?_Yeri ngơ ngác
- Đừng hỏi nhiều! Cứ chơi đi.
- Vâng_Nhỏ Mimi bị Taehyun và Yeri lôi sang một góc mà chơi đùa. Nó lấy trong người ra 4 con dao rồi đưa cho Yeri một con dao để chơi.
- Để em sửa soạn nhan sắc cho chị!_Yeri cười tươi rồi bắt tay vào công việc hớt tóc của cô. Từng lọn tóc rơi xuống cùng với nước mắt của nhỏ Mimi. Ả đã van xin Yeri tha cho nhưng Yeri chẳng hề để tâm đến ả nhưng Yeri cũng chỉ dừng lại ở mức trừng phạt đó. Nhỏ không nghĩ sẽ nặng tay với ả.

Còn phía nó, nó coi nhỏ Naeun như tấm bia vậy. 3 con dao nó phóng ra đã găm sâu vào tay phải và hai chân của ả. 5 người kia nhìn mà thấy rợn cả người, tóc gáy dựng đứng cả lên
- Đây chỉ mới là cảnh cáo. Nếu còn quấy nhiễu cuộc sống của Yeri và Sumin thêm một lần nào nữa thì không phải ở tay và chân mà là ở chính trán cô đấy!_Nó lạnh giọng nói_Cô cũng nên tạ ơn trời đi. Nếu lần đó Sumin xảy ra bất cứ chuyện gì thì đời cô coi như kết thúc từ ngày hôm đó rồi.
- Sao chuyện này lại liên quan đến em trai tôi?_Hắn khó hiểu hỏi
- Chính chị đầu gấu và chị này đã làm hỏng chiếc xe mà anh đã thi._Yeri tiến về phía bọn nó
- Cô có quan hệ gì với Sumin và Yeri?_Hắn lại hỏi
- Người không tách rời!_Câu trả lời của nó thật mờ ám. Vậy mà hắn lại vì câu trả lời đó mà đau lòng, tại sao chứ?
- Cái tên Sumi đó có phúc quá nhỉ? Xung quanh toàn là con gái, đã có bạn gái rồi mà còn có người không thể tách rời kìa_Junhyun xỏ xiên. Cốt yếu cũng chỉ muốn chọc giận Hyuna để cô nàng chia tay Sumin ấy mà. Hyuna vẫn chẳng có biểu hiện nào cho thấy đang ghen tức.Junhyun buồn bực rũ mặt xuống, anh làm sao cũng không chia rẽ được nó và Hyuna (Có cho anh chia rẽ cả đời cũng không được đâu!)
- Jiyeon!
- Hử?_Nó quay lại nhìn Hyuna  
- Hôm nay anh ChanYeol về lại đây đấy! Chắc anh ấy nghe tin gì đó của cậu
- 2 về sao?
- Cậu đi đón anh ấy với tớ nha! Tớ đã lỡ hứa với anh ấy rồi
Nó ngẩng người ra hồi lâu rồi cũng gật đầu.
- Gặp anh một lần cũng không sao. Không thể để anh lo lắng cho mình được_Nó suy tư một lúc rồi ra về. Mọi chuyện nó đã giải quyết xong, không còn lí do phải ở lại để rồi gây náo loạn nữa. Bọn người kia vội vàng vào lấy ba lô rồi đi theo nó ra sân bay.  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro