Chương 13 : Bắt đầu cuộc tình mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 - Chương này không được hay cho lắm chủ yếu là 2 nới về Couple Hyuna-Junhyun và Taehyun-Yeri mà thôi...còn bắt đầu chương sau chính 2 tụi nó.... =)) 



Hai người bọn nó chở nhau ra bờ sông trò chuyện
- Chuyện gì đã xảy ra? Cậu nói đi
- Junhyun...Junhyun...cậu ấy bảo muốn quen cậu
- Cái gì?_Nó như muốn nhảy dựng lên. Cái tên Junhyun đó muốn quen nó thật sao?_Là thật sao?
- Ừm
- Vậy sao cậu lại khóc?
- Tớ có khóc đâu!_Hyuna dẫu môi lên cãi lại nó
- Còn không? Nước mắt nước mũi tèm lem kìa!
- Có sao?
- Nói cho tớ biết đi. Cậu buồn khi nghe Junhyun   nói thế đúng không?
- Sao tớ phải buồn cơ chứ?
Nó nhìn Hyuna hồi lâu rồi thở dài
- Cậu biết Junhyun   thích cậu đúng không?
- Ừm
- Vậy còn cậu, có thích cậu ấy không?
Trước câu hỏi của nó,Hyuna chọn cách im lặng
- Cậu vì muốnJunhyun   ghen, muốn chọc tức cậu ấy nên mới nhận tớ làm bạn trai. Chuyện đó tớ chẳng lẽ không nhận ra. Trong lòng cậu, hình bóng Junhyun   đã khắc sâu rồi. Chỉ là cậu không chấp nhận thôi!
- Nhưng...tớ thật sự...tớ không đủ tự tin để yêu lần nữa._Hyuna cúi gằm mặt xuống đất. Từng giọt nước mắt bắt đầu trào ra
- Hyuna à, có một chuyện tớ chưa nói cho cậu biết_Nghe nó nói, Hyuna lập tức đưa con mắt đầy nước lên nhìn nó
- Chuyện gì?
- Thật ra Jin..._Nó chưa kịp nói hết câu đã bị Hyuna ngăn lại
- Tớ không muốn nghe đến cái tên đó nữa
- Nghe tớ nói hết đã. Thật ra Jin rất yêu cậu đấy. Cậu có biết anh Jin bị ung thư giai đoạn cuối không? Anh ấy đã đi rồi
- Sao?
- Đến bây giờ cậu vẫn không hề hay biết gì? Vì biết mình không qua khỏi nên anh ấy đã nhờ em gái mình đóng giả thành người yêu rồi tình từ trước mặt cậu. Cốt yếu cũng muốn cậu căm hận mà không đau khổ vì cái chết của anh ấy thôi!_Mặt nó buồn rười rượi. Nó buồn thay cho một kẻ si tình bạc phận_Anh ấy yêu cậu đến thế đấy!
- Không đâu. Cậu nói dối. Tớ chắc anh ta bây giờ đang vui vẻ bên cạnh cô người yêu của anh ta rồi_Nước mắt Hyuna càng ngày càng nhiều hơn. Thà là anh phụ tình cô còn hơn là anh vì cô mà làm vậy. Cô sẽ không tin anh đã chết đâu
- Tớ không còn gì để nói. Cậu tin hay không là chuyện của cậu. Anh ấy được chôn cất ở XXX ở Nha Trang đấy!_Nó đứng bật dậy_Trên bia mộ anh ấy có khắc "Em bảo em thích biển, em bảo em thích ngắm mặt trời mọc nên anh muốn sống ở đây để được hưởng thụ những điều em thích. Anh yêu em, Hyuna"
- Cậu đã đến đó sao? Làm sao cậu biết được những chuyện này?
- Tuy tớ không ở bên các cậu nhưng tớ biết rất rõ mọi thứ xảy ra xung quanh các cậu. Cậu cứ suy nghĩ đi, suy nghĩ về mọi chuyện. Và hãy đến đó thăm anh ấy một lần, anh ấy rất mong cậu đấy!_Nói rồi nó rời đi. Còn Hyuna thì cứ ngồi đó mà khóc mãi. Ngay sau đó, nhỏ đã đón xe đến đó để gặp Jin. Nó nói đi nhưng lại không đi. Nó đứng sau một cái cây rồi quan sát Hyuna từ đầu đến cuối
- Hãy đi đi, bạn của tôi! Đi và quên tất cả!
Rồi nó lôi điện thoại ra gọi cho Junhyun  
- [Alo]
- Tôi đây!
- [Sumin?]
- Ừ. Tan trường tôi muốn gặp cậu. Gặp nhau tại cafe Sweet nhé! Đưa Yeri đến đó luôn giúp tôi
- [Được rồi]
Sau khi tan học, cả bọn kéo nhau đến Sweet. Nó đã chờ ở đó từ bao giờ
- Sao anh cũng đến đây? Cả Taehyun nữa?_Nó nhìn hắn và Taehyun khó hiểu. Nó nhớ chỉ có hẹn với mình Junhyun thôi mà
- Nghe nói chuyện này có liên quan đến chị em, em phải theo
- Còn anh chán quá nên đi theo thôi!_Vì muốn gặp nó nên hắn mới theo đấy chứ chán gì
- Cậu gọi tôi ra đây làm gì?_Junhyun   khó chịu hỏi nó
- Nghe nói cậu muốn quen với Jiyeon?
- Cái gì?_Taehyun hét lên
- Là Hyuna nói với cậu à? Là người yêu thì chuyện gì cũng nói sao?
- Tôi và Hyuna không là gì của nhau cả.
- Sao?_Hắn, Junhyun   và Yeri đồng thanh
- Ngay từ đầu đã như thế rồi! Em cũng chả biết sao chị hai lại dàn dựng màn kịch đó nữa!_Taehyun xoa cằm suy nghĩ. Cậu nhóc đã suy nghĩ đến đau cả đầu nhưng vẫn không thể tìm ra câu trả lời

- Vì Hyuna muốn làm cậu ghen đấy Junhyun!
- Sao cô ấy phải làm thế?Junhyun  khó hiểu hỏi
- Khi yêu mà ai chẳng như vậy
- Khoan, ý em muốn nói Hyuna yêu Junhyun   sao?
- Đúng vậy.
- Sao có thể? Em thấy chị ấy thờ ơ với anh Junhyun   lắm mà. Không thể nào chị ấy không biết anh Junhyun   yêu chị ấy_Yeri cũng góp lời. Đến đây nó thở dài thườn thượt. Nó lại phải nói về cái chuyện đau lòng đó nữa rồi
- Hyuna đang ở đâu?
- Đang ở XXX. Cậu đến đưa nó về đi
Không cần nó nói, Junhyun   cũng sẽ đưa nó về. Cậu chạy như bay ra xe và phóng đến địa điểm nó đã nói. Không khí chỗ bọn nó vẫn lặng im. Đơn giản là đang thương tiếc cho một tình yêu đẹp
- Jin cũng vì muốn Hyuna sống hạnh phúc mới buông tay. Liệu Hyuna có chấp nhậnJunhyun   không?_Hắn hỏi
- Tùy vào nó thôi!_Nó thở dài
- Nhưng sao anh ấy lại chôn cất ở XXX?
- Vì chị em thích biển, thích mặt trời mọc. "Em bảo em thích biển, em bảo em thích ngắm mặt trời mọc nên anh muốn sống ở đây để được hưởng thụ những điều em thích. Anh yêu em, Hyuna" Trên bia mộ của anh ấy đã khắc những chữ đó
- Anh ấy thật ngốc. Sao anh ấy lại không nói với em và chị 2 cơ chứ?
- Em nghĩ có thể nói với người mình yêu rằng: "Anh sắp chết" và nhìn người đó lo lắng, đau khổ trong những ngày cuối đời của mình à. Nếu là anh, anh cũng không nói và chấp nhận buông tay như anh ấy. Nếu bị tổn thương thì còn có người khác chữa lành, còn nếu ôm khư khư hình bóng một con người thì làm sao yêu thêm người khác được nữa._Nó nâng cốc cafe uống một hơi rồi đứng lên
- Tình cảm của Junhyun   giành cho Hyuna cũng không thua kém gì anh Jin đâu! Yeri à, chúng ta về thôi
- Vâng_Yeri định đứng dậy thì bị Taehyun chụp tay lại
- Anh à! Cho em mượn Yeri tí nha!
- Cái này thì em hãy hỏi Yeri đi!
Taehyun liền quay phắt sang nhìn Yeri  
- Hôm nay cậu ở cùng tớ được chứ?
- Ừm.
- Bảo vệ con bé cẩn thận đấy. Nếu con bé mất một cọng tóc thì em hãy coi chừng_Nó buông lời đe dọa rồi mở cửa bước đi.
- Hai đứa đi chơi vui vẻ nha!_Hắn cười tươi rồi đuổi theo nó. 

Sau nhiều tiếng đi xe, cuối cùng Junhyun cũng đã đến được nơi cần đến. Trên ngọn đồi hướng ra biển kia có bóng dáng một người con gái đang gục mặt khóc trước bia mộ của người con trai tên Jin. Nhìn cô gái đó khóc. Nó càng đau hơn khi thấy cô khóc vì một tên con trai khác không phải cậu. Những bước chân nặng nề của cậu thả xuống nền cỏ xanh mượt. Cây cỏ cũng vì sức nặng của bước chân đó mà ngã rộp. Đứng lặng quan sát người con gái đó một lúc lâu, cậu mới lên tiếng gọi
- Hyuna!_Nghe có người gọi tên mình, Hyuna lập tức quay lại. Ngạc nhiên là từ để diễn tả trạng thái của nhỏ bây giờ
- Sao cậu lại ở đây?
- Cậu hãy quên Jin và sống vì tương lai đi. Đó chẳng phải là điều Jin mong muốn sao?_Junhyun dùng ánh mắt đau buồn nói với nhỏ
Layla khóc mãi không ngừng. Nhìn nhỏ như thế, tim cậu đau lắm, đau như có ngàn mũi kim đâm vào vậy. Không tự chủ được bản thân, Junhyun liền xoay mặt Hyuna lại và dùng môi mình phủ lên cánh môi mỏng của nhỏ. Nhỏ lập tức im bặt ngay. Bao nhiêu tiếng khóc đều bị nhỏ nuốt trôi vào bụng cả rồi. Sau một lúc ngỡ ngàng, cuối cùng nhỏ cũng đã định thần lại. Nhỏ dùng sức đẩy Junhyun ra nhưng đẩy thế nào Junhyun cũng không nhúc nhích. Nhỏ bất lực để Junhyun hôn mình như thế. Khi môi cậu vừa rời khỏi môi nhỏ thì một cái tát đau thấu trời xanh giáng xuống mặt Junhyun. Nhưng cậu không hề thấy đau vì tim cậu giờ đây càng đau hơn
- Cậu làm gì vậy hả?_Hyuna tức giận trừng mắt nhìn Junhyun
- Cậu ích kỉ lắm!
- Sao?
- Cậu có biết khi cậu đau khổ vì người khác thì tim tớ đau thế nào không? Nó như sắp nổ tung vậy. Tất cả đều vì cậu đấy! Cậu biết tớ yêu cậu thế mà cậu lại thờ ơ với tớ. Nếu không thích tớ thì chỉ cần nói tớ không thích thì xong thôi mà. Sao lại dày vò tớ như thế? Cậu cảm thấy có lỗi với Jin vậy còn tớ, cậu có thấy có lỗi với tớ không? Cậu có bao giờ quay đầu lại nhìn tớ đâu. Vậy sao tớ vẫn yêu cậu nhỉ? Sao cứ phải đau vì cậu thế này? Đã đến lúc tớ từ bỏ rồi, tớ không nên ép cậu yêu tớ_Junhyun mệt mỏi đứng dậy. Đúng! Cậu không nên mong đợi bất cứ thứ gì. Hyuna yêu cậu? Chỉ là suy nghĩ của những người ngoài cuộc thôi! Nhưng Junhyun đâu biết rằng suy nghĩ và cái nhìn của người ngoài cuộc bao giờ cũng nhạy bén hơn người trong cuộc. Nhìn theo bóng dáng đau khổ, đơn độc của Junhyun, bỗng dưng Hyuna bật khóc lên. Nhỏ đã làm tổn thương một người-người rất quan trọng với nhỏ. Junhyun nói đúng, trước giờ nhỏ chưa bao giờ quay lại nhìn Junhyun dù chỉ một lần dù biết rằng con tim mình đang hướng về phía đó. Trong tình yêu, con tim và lí trí luôn là hai lối đi trái nhau mà. Nhỏ quay sang nhìn Jin lần cuối rồi nở một nụ cười thật tươi
- Cảm ơn anh vì đã yêu em đến như vậy. Đã đến lúc em bắt lấy cánh tay khác rồi phải không anh? Em sẽ sống thật tốt. Em sẽ sống cho cả phần của anh nữa. Hẹn gặp lại anh nhé! Tình yêu đầu của em_Nhỏ hôn lên tấm ảnh trên bia mộ rồi đuổi theo bóng dáng đơn độc kia
- Junhyun!_Hyuna chới với gọi nhưng có người làm ra vẻ không nghe tiếp tục bước đi.

- Hix, đừng...đừng bỏ em...ở đây mà!_Nhỏ chạy thật nhanh đến bên Junhyun rồi vòng tay ôm cậu từ phía sau. Bóng dáng cao lớn đang di chuyển bỗng đứng khựng lại. Hơ, Em? Thật khó tin
- Buông ra đi, tớ không muốn ép buộc cậu_Junhyun gỡ những ngón tay của Hyuna ra, nhưng càng gỡ nhỏ càng giữ chặt hơn
- Không phải ép buộc, là em tự nguyện
- Sao?
- Em yêu anh, Junhyun à!_Thật ngoài sức tưởng tượng của cậu. Cuối cùng cậu cũng nhận được đáp án mong muốn rồi. Kìm nén mọi cảm xúc đang trào dâng trong lòng, Cậu quay người lại nhìn Hyuna  
- Em nói thật chứ?_Hyuna bẽn lẽn gật đầu
- Không phải thương hại chứ?
- Không phải!
- Còn Sumin? Em không yêu cậu ta chứ? Anh thấy hai người thân thiết quá mức cần thiết_Junhyun nhướng mày hỏi nhỏ. Nghĩ đến cảnh tượng Junhyun ghen với Sumin thì nhỏ phải bật cười. Junhyun nhìn nhỏ khó hiểu
- Gì vậy? Sao lại cười?
- Em nghĩ không nên giấu anh bất cứ điều gì nên em nói cho anh nghe một chuyện nhưng anh không được nói với bất kì ai đấy.
- Chuyện gì mà có vẻ quan trọng thế?_Hyuna ghé sát tai Junhyun
- Sumin thật ra là Jiyeon đấy!
- Cái...cái gì? Sao...Sao lại có chuyện đó?_Junhyun la lên. Chuyện này với cậu thật sự rất khó tin
- Chuyện này nếu lộ ra có thể gây nguy hiểm đến tính mạng của Sumin nên anh phải kín miệng đấy. Anh không được nói với ai kể cả Myungsoo  
- Nguy hiểm đến tính mạng sao?
- Nó là con bạn em trân trọng nhất. Em không cho phép điều gì xảy đến với nó đâu. Anh phải hứa với em
- Được rồi
Hai người lên xe rồi hạnh phúc lái xe về lại thành phố. Cái gì đã qua thì nên cho qua đi. Hãy giữ những kỉ niệm đẹp đẽ đã có và bắt đầu cuộc đời mới. Cứ sống mãi với quá khứ thì chẳng làm nên chuyện gì. Con đường phía trước đang rộng mở chào đón chúng ta mà. Hãy bắt lấy một bàn tay khác và làm lại từ đầu. Đôi khi người quan trọng đang ở bên cạnh bạn mà bạn không hề nhận ra hoặc do bạn không chịu chấp nhận sự hiện diện của người đó mà thôi! Hãy nhìn lại một lần! Có thể hạnh phúc đang ở phía sau bạn.

~*~

Sau khi rời khỏi Sweet, hai đứa nhóc kéo nhau đến bar. Trong căn phòng víp chỉ có hai người. Một cậu nhóc thì cứ ngồi uống rượu. Không biết cậu nhóc đó đã uống bao nhiêu chai nữa. Vô số vỏ chai rỗng rơi lăn lóc trên sàn. Còn cô nhóc thì cứ ngồi đó mà thở dài than ngắn, lâu lâu lại hé miệng ngăn cản cậu nhóc nhưng chẳng được gì. Nhìn thấy cậu nhóc như thế, cô nhóc bực kinh khủng. Bảo nhỏ đi cùng cậu là để ngắm cậu như thế này sao? Tức giận vì bị lơ, cô nhóc đập bàn đứng lên
- Cậu cứ ngồi đó uống đi, tớ về
- Yeri, Đừng đi
- Vậy cậu bảo tớ ở lại đây làm gì? Cậu chỉ biết uống rượu thôi có ngó ngàng gì tớ đâu. Tớ có khác gì tảng đá chứ!_Yeri phụng phịu giận dỗi
- Xin lỗi!_Taehyun rũ mặt xuống. Bây giờ cậu rất muốn có người ở lại cùng cậu tâm sự. Cậu đang rất rất buồn, Yeri có hiểu điều đó không? Nhìn vẻ mặt ủ dột đó của Taehyun, Yeri thở hắt một hơi rồi ngồi xuống
- Buồn thì cứ nói ra đi, đừng có giấu trong lòng rồi làm bộ dạng này nữa!
- Tớ...có lỗi với anh Jin! Tớ...tớ đã hận anh ấy, đã phớt lờ mọi chuyện về anh ấy! Tớ..._Giọng Taehyun ngày càng ngắt quảng và yếu ớt hơn. Nỗi đau đang dằn xé tâm can cậu. Yeri nhìn Taehyun như thế cũng đau lắm! Từ lúc quen biết đến giờ Taehyun luôn là người bên cạnh nhỏ. Trong lớp nhỏ cũng chỉ có mình Taehyunlà người bạn thật sự. Taehyun luôn là người bảo vệ nhỏ khi không có nó bên cạnh. Lúc trước nhỏ lệ thuộc vào nó rất nhiều nhưng bây giờ thì không còn nữa vì nhỏ đã có Taehyun. Nhỏ cũng đâu có ngốc đến nỗi không nhận ra sự thay đổi của mình. Nhỏ biết rõ con tim mình đang rung động và biết rõ mình đang hướng về ai. Yeritiến đến gần Taehyun hơn rồi vòng tay ôm lấy cậu nhóc
- Anh ấy không trách cậu đâu. Là do cậu không biết thôi mà. Có câu: Người không biết không có tội. Cậu đừng tự trách như thế!
Taehyun không nói gì chỉ vòng tay ôm chặt lấy Yeri. Nhờ có nhỏ mà nỗi buồn của cậu cũng vơi đi một phần. Một lúc sau, khi đã tỉnh táo hẳn cả hai mới buông nhau ra. Mặt ai cũng đỏ như trái gấc. Tim cả hai thì cứ như trống thúc mạnh trong ngực
- Tớ ra ngoài lấy thuốc giải rượu cho cậu_Yeri ngượng ngùng nói rồi bỏ đi
- Cảm ơn!_Khi Yeri đã quay lưng lại với mình, cậu nhóc mới đủ can đảm nhìn nhỏ. Cậu nhóc nhìn theo nhỏ cho đến khi nhỏ khuất dần sau cánh cửa mới thôi!
- Thật sự cảm ơn cậu!
Đã hơn 10' rồi sao Yeri vẫn chưa quay lại nhỉ? Taehyun ngồi trong phòng mà nóng ruột vô cùng. Rồi cánh cửa phòng cũng mở. Taehyun cứ tưởng Yeri đã quay lại nhưng không phải, là một cậu nhóc. Cậu ta hối hả chạy lại chỗ Taehyun
- Anh Taehyun, cô nhóc đi cùng anh đang bị đám Hắc Bang lôi đi kìa
- Cái gì?_Taehyun như nhảy dựng lên. Yeri bảo đi lấy nước mà sao lại bị đám HB đó lôi đi. Taehyun lập tức chạy đi với tâm trạng lo lắng không yên. Vừa mở cánh cửa ra thì đập vào mắt cậu nhóc là cảnh tượng Yeri đang bị hai tên con trai kéo đi một cách thô bạo. Ngay lúc đó, hỏa khí trong Taehyun bốc lên ngùn ngụt. Cậu nhóc như con hổ dữ lao về phía 2 tên đó. Chỉ với một cú đấm, cả hai tên đều ngã sõng soài ra đất
- Cậu không sao chứ?_Taehyun lo lắng hỏi Yeri. Còn Yeri thì nước mắt lưng tròng mà bám vào Taehyun
- Tớ sợ!
- Yên tâm đi, có tớ đây rồi!

- Oh, Chiến thần tốc độ của Devil làm gì ở đây và sao lại gây chuyện với HB bọn tôi?_một trong hai tên bị đánh cười cợt Taehyun .  
- Ngứa mắt_Dứt lời Taehyun   lại tặng thêm cho tên đó một đấm nữa. 
- Cái thằng này láo_Tên đó định xông lên đánh Taehyun   nhưng có một tên đã ngăn lại
- Anh à, nhịn đi. Đó là Taehyun   của Devil đấy. Nếu gây sự với cậu ta ngày mai bang chúng ta sẽ bị san bằng ngay
- Mày chờ đó_Tên đó hậm hực bỏ đi
- Cậu không sao chứ?_Taehyun   vẫn không ngừng lo lắng cho Yeri 
- Không...không sao! Taehyun  , tớ muốn về
- Ừ._Taehyun   kéo tay Yeri đi. Có lẽ nhỏ đã rất hoảng
- Tớ xin lỗi.Tớ không nên đưa cậu đến đây_Taehyun   xụ mặt xuống trông dễ thương cực. Yeri nhìn cậu nhóc cười cười rồi đi đến chiếc ghế đá bên vệ đường ngồi xuống
- Tớ nhát lắm đúng không?_Yeri cười chua chát_Trước giờ tớ luôn lệ thuộc vào anh. Đi đâu tớ cũng có anh bên cạnh nên tớ chưa bao giờ gặp phải mấy chuyện như thế này. Có lẽ tớ sẽ mãi như thế._Nhỏ nói rồi gục mặt xuống mà khóc.
Nhìn Yeri như thế, Taehyun   đau lòng lắm. Vừa rồi cậu nhóc còn đau khổ vì chuyện của Jin nhưng bây giờ thì chuyện đó đã bị cậu lãng quên đi mất rồi. Chuyện cậu quan tâm bây giờ là làm thế nào để Yeri vui lên. Cô bạn hay cười hay nói của cậu đâu mất rồi. Từ ngày gặp Yeri, cậu nhóc nhận ra mình cười ngày càng nhiều hơn. Khi LYeri buồn, cậu cũng buồn. Khi Yeri gặp nguy hiểm, cậu nhóc là người lo lắng đầu tiên. Vậy điều đó nói lên cái gì? Chỉ có một đáp án cho câu trả lời này mà thôi. Taehyun   đã yêu Yeri rồi. Cậu nhóc biết chứ nhưng cậu nhóc không thể chấp nhận được. Cậu và Yeri có kết cục không? Yeri là cháu gái của lão Thịnh-kẻ đã hại chết ba mẹ nó và cũng là kẻ thù của ba mẹ cậu mà. Cậu phải làm sao đây? Biết đi theo hướng nào đây? Lí trí hay tình cảm?
Và cuối cùng còn tim cậu nhóc không dằn lại được nữa. Sau này có xảy ra chuyện gì thì để sau rồi tính. Bây giờ cậu chỉ biết phải sống thật với lòng mình thôi!
- Ba mẹ, chị Jiyeon, em xin lỗi!_Dứt suy nghĩ của mình cậu dang đôi tay rộng lớn của mình ra ôm lấy Yeri  
- Đừng khóc mà. Con gái mạnh mẽ không phải luôn là chuyện tốt đâu. Sau này cậu không cần lệ thuộc vào anh Sumin nữa đâu. Tớ sẽ ở bên cạnh bảo vệ cậu mà.
Lời Taehyun   vừa nói ra làm Yeri ngơ ngác. Cô nhóc chưa tiêu hóa được những lời Taehyun   nói. Ý cậu nhóc là sao? Nước mắt nhỏ bây giờ cũng chẳng thể rơi được nói. Nói tóm lại, mọi cơ quan trong cơ thể nhỏ đang ngừng hoạt động. Cả tim cũng như ngừng đập luôn. Yeri ngơ ngác không nói lời nào làm cho không khí trở nên ngượng ngập vô cùng. Mặt Taehyun   bây giờ đã đỏ hơn trái cà chua rồi. Cậu lí nhí gọi Yeri 

- Yeri, cậu nói gì đi chứ! - Ơ!_Hồn nhỏ bây giờ mới chịu về với xác. Mặt nhỏ nóng rang. Toàn thân cũng vậy. Nhỏ phải nói gì bây giờ?_Cậu vừa nói gì thế?
- Hả? Cậu không nghe tớ nói gì sao?
- Ừ._Nói vậy thôi chứ nhỏ nghe chứ. Nhưng nhỏ chẳng biết nói gì cả
- Tớ...tớ sẽ bảo vệ cậu. Cậu hãy ở bên cạnh tớ nha!_Taehyun   nắm chặt lấy bờ vai của Yeri rồi nói. Mắt cậu xoáy sâu vào mắt nhỏ
- Ý cậu là sao? Tớ không hiểu! (Trời! Hiểu rồi mà còn làm bộ)
- Tớ muốn cậu làm bạn gái tớ! Được chứ?_Taehyun   thẳng thắn nói. Yeri vẫn chưa nhận được đáp án mong muốn nên tiếp tục hỏi
- Tại sao?
- Hở?_Taehyun   ngơ ngác. Yêu mà cũng có lí do sao? Nhìn Taehyun   nghệch mặt ra như thế, Yeri bật cười. Trêu cậu đúng là thú vui_Sao cậu lại muốn tớ làm bạn gái của cậu, trên đời này đâu thiếu gì con gái đâu
- Nhưng trên đời này chỉ có một Yeri để tớ yêu mà thôi!
- Ơ!_Lần này lại đến Yeriđơ người ra. Nhỏ không thể ngờ Taehyun   lại hỏi như vậy
- Thế nào? Làm bạn gái tớ được chứ?_Taehyun   rất mong đợi vào câu trả lời của nhỏ. Yeri nhìn Taehyun hồi lâu rồi gật đầu. Hạnh phúc đã đến với nhỏ rồi.

P/S : Tớ sẽ tạm dưng Fic Nếu như yêu nhé...Có thể thi xong tớ sẽ bắt đầu viết tiếp nhé =)) 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro