Chương 2: Thế thân xuyên sách hắn OOC.(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Rùa An.

Beta:Arist

"Trình tiên sinh."

Âm thanh nhẹ nhàng của nhân viên công tác khiến Trình Mộc Quân hoàn hồn.

"Chuyến bay sẽ lập tức đóng cửa khoang."

"A, xin lỗi, tôi lập tức lên máy bay. "Trình Mộc Quân đứng dậy, đi về phía đường lên máy bay.

Hệ thống kêu lên: "Cậu muốn làm gì?"

Trình Mộc Quân kiên nhẫn giải thích: "Với tình huống hiện tại này, rời đi và tránh xa một chút là tốt nhất, để tránh kích thích Du Thiếu Ninh đem tấm ảnh tung ra."

"Không được."

"Vì sao?"

Trình Mộc Quân không hiểu được tại sao hệ thống muốn ngăn cản, đây rõ ràng là cách tối ưu nhất.

"Ngươi yên tâm, qua ba tháng, chờ tình cảm của trúc mã và Tần Lý ổn định, ta sẽ tìm lý do để trở về, khi đó Du Thiếu Ninh vì Tần Lý sẽ không đem chuyện này nói ra."

Hệ thống: "Trước đây ở thế giới này cậu rời đi, đó là bởi vì lên chuyến bay này. Máy bay xảy ra sự cố dẫn đến cái chết, Tần Lý vì cậu chết, không cùng Tống Cảnh Thần ở chung một chỗ mà là rơi vào trong nỗi nhớ vô tận và tự trách, dẫn đến tuyến cốt truyện hoàn toàn sụp đổ."

". . ."

Trình Mộc Quân không còn lời nào để nói, chỉ đành từ bỏ kế hoạc trước đó: "Được rồi, vậy thì ở lại, còn điều gì cần lưu ý? Sẽ tốt hơn nếu ngươi nói xong trong một lần."

Hệ thống: "Thời điểm khi cốt truyện chính diễn ra, cậu nhất định phải ở đó, nếu không khó đảm bảo những tại nạn như máy bay rơi sẽ xuất hiện bất ngờ."

Nó liền đưa ra mấy cái ví dụ.

"Chẳng hạn như, cậu làm khó dễ trúc mã, loại phân cảnh này Tần Lý sẽ che chở trúc mã, nếu cậu trốn tránh có khả năng khiến cho cơ chế vận hành bị lỗi dẫn đến cậu bị xe đụng chết ở trên đường. Bị xe đụng chết là chuyện nhỏ, cốt truyện lại sụp đổ một lần nữa thì phiền toái."

Trình Mộc Quân: ". . . , ta đâu biết thời điểm những sự kiện chính liên quan đến cốt truyện diễn ra."

Hệ thống: "Không cần lo lắng, tổ kế hoạch đã đặc biệt phát triển hệ thống tìm đường, thời điểm cốt truyện chính diễn ra có thể tự động tìm đường đi tới. A, hiện tại đúng lúc có sự kiện liên quan đến cốt truyện đang xảy ra, xin hỏi có tự động tìm đường không?"

Trình Mộc Quân: "Ừ."

Dù sao cũng không thể tránh được đầu sóng ngọn gió, trước tiên cứ thử hệ thống tự động tìm đường một lần cũng không sao.

Lời vừa nói ra, cậu liền không tự chủ mà đứng lên, nhìn về một phía khác đi qua.

Cảm giác thân thể bị điều khiển, đổi thành những người khác có lẽ sẽ cảm thấy khó chịu.Nhưng Trình Mộc Quân hoàn toàn không có loại cảm giác đó, cậu không để ý đến quá trình, có thể đạt được mục đích là tốt rồi.

Thừa dịp có hệ thống tìm đường giúp cậu di chuyển, Trình Mộc Quân tiếp tục nói chuyện cùng hệ thống.

"Các ngươi chỉ phát triển ra hệ thống tìm đường thôi sao? Vì sao không trực tiếp tạo một cái tự động hoàn thành nhiệm vụ, nhìn thấy người, dựa theo văn bản đã đặt ra mà đối thoại, ta có thể lấy thân thể cho các ngươi mượn dùng."

Lời nói của Trình Mộc Quân nghe âm dương quái khí, nhưng là xuất phát từ đáy lòng. Cậu nghĩ, phương pháp này có thể đạt được mục đích một cách nhanh chóng và dễ dàng.

Tổ kế hoạch có thể mau sửa chữa hệ thống, cậu cũng có thể sớm rời khỏi thế giới trừng phạt, đôi bên cùng có lợi.

Về phần thân bất do kỷ gì gì đó, chẳng qua là bỏ ra một chút nỗ lực nhỏ.

Không quan trọng.

Hệ thống: "Chúng tôi cũng muốn, tiếc là không làm được. Nhưng mà còn có mội cái hệ hống là hệ thống giám sát tiến độ sửa chữa, có thể theo dõi và điều khiển tiến độ sửa chữa ."

Hệ thống vừa nói, vừa biểu diễn cho Trình Mộc Quân xem.

Một thanh tiến độ thô sơ xuất hiện, phía trên hiển thị số lượng: 0%.

"Mỗi lần hoàn thành một điểm cốt truyện chính, sau khi qua quá trình đánh giá, thanh tiến độ sẽ di chuyển lên phía trước một phần, thời điểm tới 100% thì cho thấy đã hoàn thành sửa chữa, sau đó cậu có thể rời đi!"

Trình Mộc Quân: "Ừ, đã hiểu, đợi sau khi đến, ta tự do phát huy?"

Hệ thống thở dài: "Cậu không cần làm loạn a, tổ tông."

Trình Mộc Quân: "Nhưng ta không biết cái gì là làm loạn, cái gì là làm từng bước."

"Được rồi, tôi gửi gửi cho cậu một phần bản mẫu nguyên tác trước, cậu tập trung nhìn những phân cảnh nhắc tới ' Trình Mộc Quân', ngàn vạn lần không được phép OOC."

"Không có phần đề cập đến 'Trình Mộc Quân' ư?"

Trình Mộc Quân không tranh cãi.

Đây dù sao cũng là một thế giới vô cùng giống với thế giới thực, hơn nữa dưới sự tác động trước đây của cậu, tình hình hiện tại cùng nguyên tác đã có sự khác biệt rất lớn. Cậu cũng không thể đảm bảo, trong những trường hợp không được nhắc tới sẽ xuất hiện tình huống 'Trình Mộc Quân' và nhân vật chính đối đầu khác.

Hệ thống: "Vậy thì phiền ngài căn cứ theo bản mẫu, suy ra phương án ứng phó thích hợp, thượng thần có toàn bộ ký ức, nhất định có thể cân nhắc thiệt hơn đúng không?"

"Đó là đương nhiên." Trình Mộc Quân nhíu mày, "Trước đây còn không phải do các ngươi nhất định phải làm cái gì loại bỏ ký ức, khiến ta tin là thật, đối với mỗi một thế giới đều coi là sự thật. Nói đến cùng, các ngươi cũng phải chịu trách nhiệm."

Hệ thống không nói lời nào, cậu nói cái gì thì là cái đó đi, chỉ cần cốt truyện có thể sửa chữa là được.

Hệ thống tìm đường tự động kết thúc, đến nơi cần.

Cửa khẩu A của chuyến bay quốc tế. Ở cửa ko ít người đứng đợi, tất cả đều tới đón máy bay.

Trình Mộc Quân trước tiên không tùy tiện đi qua, mà là bước một bước vòng qua, trốn sau cây cột quan sát tình hình.

Rất nhanh, cậu tìm ra nguyên nhân hệ thống tìm đường đưa mình đến đây.

Vai chính công, Tần Lý.

Tần Lý cao gần một mét chín, ở trong dòng người rất dễ làm người khác chú ý. Hắn mặc trên người bộ âu phục sọc xám đậm, phác họa bờ vai rộng và eo thon hoàn hảo, cộng với lông mày sâu, sống mũi thẳng và đường quai hàm sắc nét.

Bất kể người nào nhìn thấy hắn, ấn tượng đầu tiên đều là, một nam nhân tuấn mỹ mà thân phận bất phàm, đồng thời loại tuấn mỹ này mang đến cảm giác nghiêm nghị khiến kẻ khác sinh lòng kính sợ không dám đến gần.

Trình Mộc Quân lần đầu nhìn liền thích mặt của Tần Lý, bị mê hoặc đến thần trí không rõ, bây giờ vẫn như thế. Thế giới này là thế giới đầu tiên Trình Mộc Quân trải qua khi tiến vào hệ thống độ kiếp, tính ra cũng đã mấy trăm năm cậu chưa nhìn thấy Tần Lý.

Thời điểm mới vào đây, Trình Mộc Quân thậm chí không nhớ nổi Tần Lý dáng dấp như thế nào. Ánh mắt đầu tiên nhìn thấy đối phương, cậu lại cảm thấy trái tim đập thình thịch.

Trình Mộc Quân phát ra tiếng thở dài thỏa mãn: "Thật là đẹp mắt, tôi lại thích hắn."

( Đừng REUP. Hãy đọc tại nhà chính https://www.wattpad.com/myworks/296615662-edit-lp-xe-d-phng-hn-occ-ri-tc-gi-miu-bt-tin-sinh)

Hệ thống: "A, cậu không phải là không có trái tim sao? Không có tim còn có thể thích người khác?"

Hệ thống không phải là âm dương quái khí, mà là nó không hiểu hoạt động tâm lý kỳ lạ của Trình Mộc Quân.

Trình Mộc Quân sờ sờ cằm: "Ngươi không hiểu, không có tim cùng không có cảm xúc không phải là một khái niệm, ta cũng sẽ thích một ai đó, cũng sẽ động tâm, chỉ là. . .A."

Hệ thống tò mò: "Chỉ là cái gì?"

"Loại cảm giác này sẽ không lưu lại được, cũng sẽ không để ý."

Trình Mộc Quân thuận miệng giải thích một câu.

Bị tình kiếp vây hãm một nghìn năm, cậu đã sớm hiểu ra vấn đề ở đâu, giãy dụa lâu như vậy, Trình Mộc Quân cũng không cách nào làm cho những rung động hay yêu thích này lưu lại lâu dài, sau đó lên men trở thành tình yêu.

Cậu từ bỏ, không nghĩ về sau nữa, có thể sống bao lâu thì chính là bấy lâu.

Sau mấy phút thưởng thức Tần Lý, Trình Mộc Quân lúc này mới nhìn về phía một người khác bên cạnh.

Du Thiếu Ninh. Hắn có khuôn mặt trẻ con, còn có hai chiếc răng nanh hiện ra khi cười, ngày thường cũng là loại hình thu hút gây chú ý với mọi người, là kiểu hình cún con gần đây rất được yêu thích, lúc này lại gần như bị sự sắc bén của Tần Lý hoàn thoàn che đi.

Sự khác biệt trong cách ăn mặc, đem khoảng cách về ngoại hình từ ba phần lớn đến bảy phần.

Ngoại trừ khuôn mặt và dáng người, phần còn lại trên người hắn, đều do một tay Trình Mộc Quân lo liệu.

Âu phục là Trình Mộc Quân làm riêng, từ vải vóc đến kiểu dáng, ngay cả kích thước, đều là cậu và phòng thiết kế đặt làm riêng xác nhận từng cái một.

Túi áo trước ngực âu phục xám đậm đặt khăn lụa vuông, là sáng nay Trình Mộc Quân tự tay gấp nó đặt vào.

Tần Lý giơ tay lên, xác định thời gian. Trong lúc giơ tay lên, lộ ra khuy măng sét, ngọc lục bảo chất lượng, tạo hình đơn giản tao nhã, là Trình Mộc Quân tự mình ở cửa hàng trang sức xác nhận kiểu dáng.

Mọi chỗ đều thỏa đáng, không chỗ nào không toát lên khí chất cao quý.

Trình Mộc Quân càng nhìn càng thỏa mãn: "Không hổ là mình, ánh mắt hạng nhất."

Hệ thống: "A, không hổ là cậu, có thể đem kim chủ baba chơi đùa như thay quần áo cho búp bê."

Đây là một phần của sự thật.

Tần Lý dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, khoa học công nghệ mới nổi, ngắn ngủi trong mười năm liền trở thành nhân vật hàng đầu trên bảng tài phú, đồng thời hắn còn rất trẻ, hiện tại cùng lắm chỉ hơn ba mươi tuổi.

Chưa kết hôn, độc thân.

Trình Mộc Quân quen biết hắn bảy năm,so với lần đầu gặp gỡ, đối phương hoàn toàn khác biệt.

Bọn họ là bạn học, khi Trình Mộc Quân lần đầu tiên nhìn thấy Tần Lý, đối phương lấy tư cách một cựu sinh viên thành đạt trở về trường diễn thuyết.

Trình Mộc Quân tới nghe diễn thuyết, thấy người trên đài liền ngây ngẩn cả người.

Suy nghĩ đầu tiên, thật giống. Suy nghĩ thứ hai, mặc trang phục gì đây, quá lãng phí tướng mạo và dáng người tốt. Ngày đó, Trình Mộc Quân xác định mục tiêu, trở thành người thân cận nhất bên cạnh Tần Lý.

Như vậy, có thể bất động thanh sắc ảnh hưởng đến Tần Lý.

Hồi ức vừa biến mất Trình Mộc Quân liền cảm khái: "Ta cảm giác mình cũng quá tuyệt vời, cư nhiên lại có thể đem Tần Lý từng bước một thay đổi thành bộ dáng hôm nay."

Hệ thống: "A, không nên đem quan hệ bao nuôi giữa các ngươi nói thuần khiết như vậy."

Trình Mộc Quân nhún vai, nói: "Ngay từ đầu ta thật sự không muốn có suy nghĩ không thuần khiết, sau này lại phát hiện muốn đạt được mục đích, lòng dạ phải đen tối một chút, dù sao có một số việc. . ."

Hệ thống: "Dừng, cậu nói thêm gì nữa tôi bên này sẽ bị cưỡng chế im lặng."

Trình Mộc Quân cười một cái, không trêu chọc hệ thống nữa, cũng không nhìn Tần Lý nữa, bắt đầu sắp xếp kịch bản và cốt truyện.

Thì ra thời gian này, trúc mã là Tống Cảnh Thần vừa mới trở về nước, đương nhiên Tần Lý và Du Thiếu Ninh phải tới sân bay đón, cũng có thể việc Du Thiếu Ninh uy hiếp.

Tình cảm của bọn họ bắt đầu từ nhỏ, cùng lớn lên tại một khu nhà máy lớn, từ nhà trẻ đến cao trung liên tiếp học cùng lớp. Sau khi gia đình Tống Cảnh Thần di dân, mấy người Tần Lý ở lại trong nước.

Tần Lý là người rất thông minh, trong lúc học đại học đã độc lập phát triển phần mềm kiếm được số tiền đầu tiên, năm thứ tư đại học đăng ký công ty riêng, đích thị là kịch bản tiêu chuẩn của vai chính công.

Du Thiếu Ninh sau khi tốt nghiệp gia nhập công ty Tần Lý để hỗ trợ, ngoài ra, còn có một số bạn bè cùng nhau lớn lên, mỗi người đều có sự nghiệp riêng.

Họ luôn có một mốt quan hệ tốt, định kỳ tụ họp.

Chỉ có Tống Cảnh Thần, vì nguyên nhân đặc biệt mười mấy năm cũng không trở về Trung Quốc, nhưng thật ra vẫn nhiều lần liên hệ , cùng cái vòng tròn bạn bè nhỏ chưa bao giờ xa lạ.

Về phần Trình Mộc Quân, từ trước đến giờ không được cái vòng này chấp nhận. Dù sao, cậu và Tần Lỳ bắt đầu bằng, một hợp đồng bao nuôi .

Người trong vòng nhỏ đều nhìn Trình Mộc Quân không vừa mắt, đặc biệt trong đó là Du Thiếu Ninh. Hắn vốn là tính thẳng tính, hơn nữa phụ trách bộ phận kỹ thuật ở công ty Tần Lý, không tránh được cùng Trình Mộc Quân tiếp xúc.

Tiếp xúc nhiều hơn, hắn càng chán ghét Trình Mộc Quân bình tĩnh lý trí nhìn hắn giống như thiểu năng trí tuệ.

Lúc này, Du Thiếu Ninh càng thêm bất mãn, tin nhắn hắn gửi Trình Mộc Quân không trả lời.

Đối phương hình như không bị uy hiếp? Nếu như Tống Cảnh Thần trở về, nhìn thấy sự tồn tại của Trình Mộc Quân, không chừng sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ với Tần Lý.

Du Thiếu Ninh không muốn bời vì người như vậy mà phá hư tình bạn từ nhỏ của họ, hắn lại mở WeChat ra, xác nhận Trình Mộc Quân có trả lời hay không.

"Ngươi có việc tìm Mộc Quân?" Tần Lý đột nhiên mở miệng hỏi.

Bắt đầu từ lúc rời khỏi, Du Thiếu Ninh liền liên tục nhìn điện thoại di động, Tần Lý vốn cũng không để ý, chỉ là vừa nãy tuỳ ý lướt qua, thấy được ảnh đại diện quen thuộc.

Là Trình Mộc Quân.

Du Thiếu Ninh và Trình Mộc Quân quan hệ cũng không tốt, hắn thấy có chút kỳ quái, liền hỏi thêm một câu.

Du Thiếu Ninh run lên, lúc ngẩng đầu đã nghĩ xong lí do giải thích: "Không có gì, hỏi một chút về dự án, được rồi, không phải chiều nay cậu có cuộc họp sao? Người cuồng công tác lại có thể sẽ đem công việc hoãn lại?"

"Mộc Quân sắp xếp là được rồi."

Vẻ mặt Tần Lý hờ hững, trong lời nói đối với Trình Mộc Quân hoàn toàn tín nhiệm.

Du Thiếu Ninh nghe xong, khẽ nhíu mày gần như không thể nhận ra.

Trình Mộc Quân đã xâm nhập quá sâu vào sinh hoạt của Tần Lý, ban đầu cùng lắm là mối quan hệ hợp đồng bao nuôi. Sau khi Trình Mộc Quân đi vào công ty, trở thành trợ lý cho Tần Lý, bắt dầu chăm sóc Tần Lý trong công việc và sinh hoạt hằng ngày.

Cậu thậm chí không yêu cầu bất kỳ đãi ngộ gì quá mức, lấy tiền cũng là mức lương trung bình nhất của trợ lý.

Bọn họ thảo luận qua, đều cho rằng Trình Mộc Quân có thể là thật lòng đối với Tần . Ngay từ đầu coi trọng tiền của Tần Lý, nhưng bây giờ lại muốn được chân thành.

Cho dù Du Thiếu Ninh thấy bức ảnh kia, hắn cũng không hề nghi ngờ tâm ý của cậu đối với Tần Lý. Lúc bắt đầu chỉ là vì lấy tiền, bây giờ trở thành bắt đầu vì mặt của Tần Lý.

Sau một thời gian dài bên nhau, thật sự động tâm. Từ việc Trình Mộc Quân đối với Tần Lý tỉ mỉ chu đáo mà chăm sóc cũng có thể thấy được, cậu đối với Tần Lý khăng khăng một lòng, không thể tự kiềm chế tình cảm được.

Du Thiếu Ninh dám khẳng định.

Đáng tiếc là, Trình Mộc Quân không biết người trong lòng của Tần Lý là Tống Cảnh Thần.

Lúc đầu bao nuôi Trình Mộc Quân, cũng bất quá là hết hi vọng nên đến với người có mấy phần tương tự Tống Cảnh Thần, tìm kiếm thuốc giảm đau mà thôi.

Giao dịch tiền bạc, không liên quan đến tình cảm.

Du Thiếu Ninh vừa nhìn về phía điện thoại di động, bên trong có ghi lại hắn cùng Tống Cảnh Thần nói chuyện phiếm.

Tống Cảnh Thần đột nhiên trở về nước, là bởi vì Tần Lý.

Có lẽ những năm gần đây ở bên ngoài gặp qua nhiều kiểu tình cảm, đối với đồng tính không không trốn tránh nữa, quay đầu lại nhớ tới Tần Lý lặng lẽ chờ đợi nhiều năm.

Vì phần tình cảm này, hắn liều lĩnh trở lại quê hương đã lâu không đặt chân lên.

( Đừng REUP. Hãy đọc tại nhà chính https://www.wattpad.com/myworks/296615662-edit-lp-xe-d-phng-hn-occ-ri-tc-gi-miu-bt-tin-sinh)

Mặc kệ thế nào, Du Thiếu Ninh đều cảm thấy, Tống Cảnh Thần mới là càng đơn thuần hơn, người thích hợp cùng Tần Lý ở chung với nhau hơn. Tình cảm thời niên thiếu, sau khi trưởng thành chợt nhìn lại, cảm thấy so với chút tình cảm bao dưỡng thì tình đầu chân thành hơn hiều.

Du Thiếu Ninh cau mày, liền gửi tin nhắn qua.

"Trình Mộc Quân, cậu tốt nhất hiểu rõ, bây giờ rời đi còn có thể lưu lại một chút thể diện cuối cùng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro