Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q1- C14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 14: Bầy sói vây công

Dung Tụ phát hiện mình thích cầm dao trong tay, dụ dỗ người khác đến chơi đùa cùng mình.

Coi như là cách một lớp ba lô, xung lượng cũng không thể khinh thường. Dung Tụ có chút hối hận tại sao mình chỉ đem có một con dao đặt trong ba lô, nếu nhiều hơn chẳng phải là rất tốt?

Đương nhiên, Dung Tụ cũng không có thời gian suy tính cái này, những người vừa bị Dung Tụ cố sức đẩy ra lại lần nữa vây quanh nàng. Dung Tụ thêm điểm tuy rằng không nhiều lắm, nhưng còn lâu mới sợ bị khống chế hoàn toàn. Thế nhưng thoát ra một lần lại bị vây một lần, vẫn có chút gây trở ngại.

Nam tử trước mặt Dung Tụ cũng nâng cánh tay lên, chuẩn bị công kích lần nữa.

Cùng lúc đó, Dung Tụ đột nhiên phát hiện, ma lực giá trị của mình đầy!

Điểu này nói lên, Dung Tụ có thể xử lý đám người kia chỉ trong vài phút mà không có chút áp lực nào.

Dung Tụ bắt đầu dùng kỹ năng 'Uyên phi mười dặm', một đám tử sắc yên vụ (sương mù màu tím) bắt đầu tỏa khắp nơi, tuy rằng mờ mịt, thế nhưng bất ngờ xảy ra. Hơn mười con chim không nhìn rõ hình dáng từ trong sương mù nhanh chóng bay ra, bay khắp bốn phương tám hướng.

Đám người bị kỹ năng mê hoặc khiến tinh thần có chút hoảng hốt, đều phản ứng không kịp đã bị những con chim bay tới chạm vào người, sau đó phát hiện, những nơi bị chạm vào bắt đầu xuất hiện một lỗ máu to, còn có xu hướng mở rộng thêm.

Tiếng cầu xin tha thứ trong nháy mắt tràn đầy không gian.

"Ta còn không muốn chết... Van cầu ngươi..."

"A —— đây là cái gì!"

Một tiếng kêu sợ hãi bén nhọn làm chấn động lỗ tai Dung Tụ, thế nhưng tiếng kêu này đã quét sạch uể oải lúc trước của nàng.

Dung Tụ lại dùng một 'Trì dũ thuật', vết thương trên mặt lúc trước cũng đã khỏi hẳn rồi. Thế nhưng uể oải và đói khát khiến cho Dung Tụ rất là khó chịu.

"Đồ ăn ở nơi nào..." Dung Tụ rốt cục chậm rãi nói ra những lời này, thế nhưng đám người đang giãy dụa, hoàn toàn không cách nào trả lời Dung Tụ.

[Ding, chúc mừng người chơi đánh chết người chơi cấp 0, thu được kinh nghiệm 100 điểm, cự ly thăng cấp còn kém 800 kinh nghiệm, mời người chơi tiếp tục cố gắng! ]

[Ding, chúc mừng người chơi đánh chết người chơi cấp 0, thu được kinh nghiệm 100 điểm, cự ly thăng cấp còn kém 700 kinh nghiệm, mời người chơi tiếp tục cố gắng! ]

Có hai người đã không nhịn được thống khổ, té trên mặt đất không nhúc nhích.

Liên Châu dùng ánh mắt tràn ngập hận ý nhìn Dung Tụ. Thế nhưng Dung Tụ không nói gì với hắn.

Dung Tụ đi về phía nơi tụ tập lúc trước của đám người kia, đá văng một thi thể còn trẻ khoảng chừng mười tuổi, thấy hắn đè lên một cái ba lô màu nâu, mặt trên nhăn nhúm.

Dung Tụ giật lại ba lô, thấy bên trong có nửa chai nước. Lấy chai nước ra, dưới đáy bỏ vào một ít đồ ăn vặt. Đồ ăn đã mở ra, bị ỉu trương lên, được nhét bên dưới. Lấy ra xem, đồ ăn đã vỡ vụn, từng mảnh từng mảnh lẫn lộn.

Dung Tụ có chút ghét bỏ những thức ăn này, thế nhưng cũng không thể bỏ đi như thế.

Phía sau là một mảnh tử vong, người còn sống thì đau khổ gào thét, Dung Tụ đem một túi bánh bích quy lấy ra, rất nhanh liền ăn xong, người sau lưng còn đang giãy dụa, nhưng không có cách nào đứng dậy, vô pháp dùng lực.

Kỳ thực kỹ năng này không phải rất cường đại, thế nhưng đẳng cấp của Dung Tụ cùng đẳng cấp của bọn họ hoàn toàn không cùng trình độ, cho nên mới bị Dung Tụ dễ dàng giết chết như vậy.

Chiếc điện thoại của Dung Tụ đã sớm hết điện nên nàng đã ném đi. Bởi vậy, Dung Tụ bây giờ chỉ có thể tự ước chừng thời gian.

Nếu như trong ngoài bí cảnh không có chênh lệch thời gian nhiều lắm, bây giờ chắc là qua 12 giờ một chút. Ma lực giá trị đã khôi phục, nhưng sinh mệnh giá trị vẫn không có thay đổi.

[Ding, chúc mừng người chơi đánh chết người chơi cấp 0, thu được kinh nghiệm 100 điểm, cự ly thăng cấp còn kém 400 kinh nghiệm, mời người chơi tiếp tục cố gắng! ]

Bất tri bất giác lại chết ba người a.

Dung Tụ xoay người nhìn lại, còn sống đã không còn bao nhiêu.

Thế nhưng vẫn không có rơi trang bị và kỹ năng.

Lẽ nào, số đồ rơi xuống trong một ngày là cố định? Hay là phải theo vật gì đó mà thay đổi?

Bằng không, vô pháp giải thích vì sao những người đi tới đây đánh trang bị không trực tiếp đem tất cả người mới giết chết một lần, mà là trước thì nuôi ở chỗ này.

Dung Tụ đi tới, tử sắc yên vụ đã tiêu mất hơn phân nửa, vẫn còn có chút quanh quẩn ở trên không.

Mấy người vẫn còn sống, trên thân thể lỗ máu cũng lớn như cái chậu, đem tính mạng của bọn họ dần dần cắn nuốt.

Dung Tụ từ trên người nữ nhân đã chết kia đem đoản đao rút xuống, trực tiếp đem ba người còn dư lại cắt yết hầu.

Lại vang lên ba lần hệ thống nêu lên.

Mà lần này, cự ly thăng cấp của Dung Tụ, cũng chỉ còn một cái mạng.

Dung Tụ tìm một góc thi thể chồng chất, lần thứ hai nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Lần này, sợ rằng không ai dám tới quấy rầy nàng đi?

Cảnh trong mơ xuất hiện lần nữa, thiếu nữ tóc đen mắt đen lại giống như sát thần.

"Ngươi đã không phải là Dung Tụ."

"Ta cho tới bây giờ đều không phải."

...

Lúc Dung Tụ mở mắt lần nữa, tử sắc yên vụ đã hoàn toàn tiêu tán. Dung Tụ cũng không biết chính mình đã ngủ bao lâu, lại lấy ra vài cái bánh quy nuốt xuống. Dung Tụ thả một ít đồ ăn vào trong ba lô, liền chuẩn bị rời phòng.

Có vết xe đổ của Vĩnh thúc bị cô đánh lén, lúc Dung Tụ đi ra phá lệ cẩn thận, cũng may cũng không có ai mai phục. Dung Tụ vừa ra khỏi phòng liền thấy được đại mạc cát vàng.

Mắt bởi vì không thoải mái mà chớp vài cái, Dung Tụ lần thứ hai tùy ý chọn một cái phương hướng đi tới.

Mới vừa đi không xa, chung quanh phong cảnh biến ảo cũng đã không sai biệt lắm dừng lại.

Dung Tụ cảm thụ được một cơn gió hướng về phía của nàng thổi tới.

Dung Tụ nhíu mày, sau đó chợt lui, quả nhiên, một con sói màu xám tro nhảy ra ngoài. Quỷ dị nhếch môi lộ ra hàm răng dính đầy nước bọt, giống như đang cười.

Quỷ dị là cái miệng của con sói hầu như chiếm một nửa khuôn mặt của nó, kỳ quái phi thường, làm người khác buồn nôn.

Sau đó, cát vàng nghìn trượng cuốn lên trước mặt Dung Tụ.

Một đàn sói màu xám tro chui ra, đều quỷ dị nhe răng há mồm, làm cho nàng nổi da gà.

Dung Tụ vô ý thức dùng tay trái nắm lấy các khớp ngón tay phải, phát hiện mình không có phản ứng gì, mới bày ra tư thế chiến đấu.

Trong sa mạc thế nào lại xuất hiện sói?

Hệ thống sinh vật là thế nào xây dựng lên đây?

Dung Tụ ném qua đầu sói đứng phía trước một cái kiểm tra.

[Ding, kiểm tra thành công, lấy được tin tức về 'Sa mạc ngân lang'. ]

Dung Tụ nhìn một chút, phát hiện những con sói này ngoại trừ trí tuệ dưới 15 điểm, những thứ khác toàn bộ đều cao hơn điểm trung bình của người bình thường, cũng cao hơn Dung Tụ.

Hơn nữa, chúng nó đều cấp 4.

Dung Tụ suy đoán, 'Uyên phi mười dặm' tối đa tạo cho bọn chúng một chút thương tổn, nhưng không cách nào gây trí mạng.

Dung Tụ cũng không có ý muốn cùng đám sói lao vào chém giết cận thân. Nàng là pháp chức giả, đối với kỹ năng độ ỷ lại vẫn tương đối cao. Trong tương lai khi con người đều trở nên mạnh hơn, Dung Tụ liền không thể dùng mỗi kỹ xảo của bản thân mình để thắng.

Dung Tụ triệu hồi ra 'Uyên phi mười dặm'.

Quả nhiên, tuy rằng trước mặt đám này sói xuất hiện thương tổn cao thấp không đồng nhất, nhưng đã khiến chúng tản ra, thậm chí còn có chút chọc giận bọn chúng.

Nếu như Tiểu Ngưu đứng ở chỗ này, mười người như hắn cũng bị đám sói này nuốt hết.

Về phần Lâm Thanh kia, đàn bọ cạp còn không đánh lại đừng nói tới bầy sói này.

Dung Tụ nhận định mình không có cách nào chạy, bởi vì tốc độ của nàng xa xa không bằng đám sói này.

"Ngao ô —— "

Dung Tụ nghe đám sói bắt đầu đồng thanh tru lên, thanh thế lên tận trời. Ở trong tử sắc yên vụ phát ra, gây ra một phen quỷ dị.

Dung Tụ vẫn là không cách nào nhìn thẳng miệng bọn chúng, quả thực đáng sợ.

Dung Tụ phóng xuất "Đại mạc chi sa', bão cát bắt đầu điên cuồng cuốn lên, đem vài đâu sói hất bay, trên không trung đảo quanh, hơn nữa bởi vì 'Uyên phi mười dặm' gây ra thương tổn lúc này lại thêm bão cát cắt, mức độ đau đớn quả thực khiến cho người khác sợ hãi. Chớ nói chi là những con sói này, bọn chúng gần như phát cuồng, bắt đầu giương nanh múa vuốt, nhưng bởi vì 'Đại mạc chi sa' bị Dung Tụ khống chế, chúng không có cách nào có thể đến trước mặt nàng.

Ở trong sa mạc như này phát ra đúng sở trường là làm ít công to, đám sói này vốn là cấp 4, tự nhiên sẽ không dễ dàng đột phá vòng vây như vậy.

Đám sói này đối với Dung Tụ mà nói, thứ duy nhất đe dọa nàng là số lượng. Chen chen nhốn nháo, khiến Dung Tụ nhìn không thấu rốt cuộc có bao nhiêu.

Mà sự tình để cho Dung Tụ lo lắng đã xảy ra.

Bầy sói phía trước toàn bộ bị 'Đại mạc chi sa' khống chế, thế nhưng bầy sói phía sau lại vòng qua hai bên trái phải đi về phía Dung Tụ, tạo thành một thế tấn công gọng kìm.

Nếu như một người chơi bình thường mà gặp được cảnh này, phỏng chừng sẽ chết luôn ở chỗ này.

Dung Tụ cũng đã biết mức độ nguy hiểm ở nơi đây. Trước vì sao chậm chạp không có gặp mấy thứ này?

Dung Tụ lúc này cũng không có cái tâm tình này để suy nghĩ những điều này, nàng liên tục phóng 'Đại mạc chi sa' ba lần liền, đem bốn phía đều khống chế. Đồng thời, nàng cũng không thể từ nơi này đi ra ngoài.

Hơn nữa, những con sói kia cũng không thể đi ra ngoài trong một khắc được.

Tìm một phương hướng để phá vòng vây đi là một phương pháp tuyệt không khoa học, bởi vì sói nhiều lắm, hầu như giữa chúng không có khoảng cách, dù có đánh ra một lỗ hổng, cũng sẽ nhanh chóng được lấp lại.

Trừ phi, Dung Tụ có thể đem trăm ngàn con sói giết chết chỉ còn lại vài chục con.

Có thể sao?

Đương nhiên là không có khả năng.

Dung Tụ tựa hồ lâm vào lưỡng cảnh.

Dung Tụ thử dùng 'Hỏa cầu thuật' đánh chết từng con sói, nhìn xem sau khi thăng cấp có chức năng gì mới.

[Ding, chúc mừng người chơi đánh chết ba con 'Sa mạc ngân lang', thu hoạch 1800 điểm kinh nghiệm, thành công tăng đến cấp 7. ]

[Ding, chúc mừng người chơi tăng đến cấp 7, thu được 5 điểm tự do kỹ năng, ]

Không có mở ra chức năng mới, hơn nữa không có điểm thuộc tính.

Xem ra sau này thăng cấp, ngoại trừ cần nhiều giá trị kinh nghiệm hơn, mà đạt được gì đó cũng ít đi.

Dung Tụ tình hình hiện tại và tình hình trong tương lai đều gặp phải thách thức.

Nếu như phải nhanh chóng đề cao sức chiến đấu của mình thì chỉ có một biện pháp —— chuyển nhập nhất giai.

Thế nhưng Dung Tụ tạm thời còn chưa gặp được nghề nghiệp thích hợp.

Tình trạng khó xử hiện nay khiến Dung Tụ không còn hăng hái tiếp tục đánh, hơn nữa nếu cứ tiếp tục đánh tiếp, ma lực giá trị của nàng mới khôi phục liền nhanh chóng dùng hết.

Nhìn thuộc tính điểm, Dung Tụ bỏ thêm 10 điểm vào trí tuệ. Mà tự do kỹ năng điểm còn lại không hề động tới.

Lúc Dung Tụ làm xong đây hết thảy, đã có mười mấy con sói thoát được khỏi 'Đại mạc chi sa', tới trước mặt Dung Tụ.

Không thể lui cũng không thể tránh, chiến thì không thể chiến.

Dung Tụ vừa đánh chết ba con 'Sa mạc ngân lang', ngoại trừ bản thân sử dụng 'Uyên phi mười dặm' cùng 'Đại mạc chi sa', tiếp theo cũng chỉ dùng hỏa cầu thuật.

Đối thủ cấp 4 đối với Dung Tụ mà nói thì nàng giết tốt, thế nhưng khi số lượng trở nên rất lớn, Dung Tụ đột nhiên cảm thấy, đây là một đối thủ rất khó ăn...

Nếu như không lo lắng có sói tiếp tục thoát ra khỏi phạm vi 'Đại mạc chi sa', mỗi con 'Sa mạc ngân lang' cần vận dụng hai cái hỏa cầu thuật thì nàng cần dùng 20 hỏa cầu mới có thể hoàn toàn đánh chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro