Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q3- C10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 50: Bạo loạn khắp nơi

Đây quả thật không phải do Dung Tụ làm, mà là Ti Ảnh Man Trúc động thủ sau khi dùng một chai hồi máu.

Nàng là một pháp sư hệ khống chế rất mạnh, thế nhưng thân thể rất yếu, xoát kinh nghiệm lại chậm, dần dần sẽ không đuổi kịp người khác nữa.

Biện pháp duy nhất, chính là quyết tâm tàn nhẫn dùng kỹ năng có thể có hiệu quả như dùng pháo đài.

Đám dân trong thành kia thấy thế cũng từ từ lui ra, vốn là kêu gào nói lớn ồn ào đều biến thành sợ hãi thấp giọng nói chuyện với nhau.

Thời điểm Dung Tụ đi qua, Ti Ảnh Man Trúc vẫn đứng, chính là sắc mặt tái nhợt đến tình trạng kỳ quái.

Đem tất cả điểm kỹ năng đều thêm vào cùng một thuộc tính, vô cùng hậu hoạn. Hiện tại thể lực của Ti Ảnh Man Trúc không chịu nổi đánh nhau trong thời gian dài như vậy.

"Trúc Tử, ngươi vẫn ổn chứ?" Yên Hỏa thử hỏi một câu.

Ti Ảnh Man Trúc gật đầu, sau đó lập tức ngã ngồi xuống đất, Hoa Đóa bên cạnh lúc đầu muốn tự tay đỡ lấy, thế nhưng tay lại dừng lại ở giữa không trung.

"Đi về nghỉ ngơi đi, ngày mai lại tiếp tục thủ thành." Giai Hào nói một câu.

"Bị động như vậy thật không tốt, bên ngoài bây giờ tường thành đã sụp rồi, còn không biết có tang thi nào kỳ quái hay không, bên trong thì dân trong thành đã tạo phản chạy trốn, chúng ta nhất định phải có hành động gì mới được. " Yên Hỏa cũng đứng bên cạnh Ti Ảnh Man Trúc, nhưng lại hướng tới Dung Tụ nói câu này.

"Ngươi cảm thấy thế nào, Dạ Oanh?" Ti Ảnh Man Trúc thấy Dung Tụ không có ý muốn trả lời, cũng hỏi một câu.

"Ân, rất đúng." Dung Tụ đương nhiên hiểu rõ ý tứ của bọn họ, nhưng lại không muốn phí tâm phí sức.

Có năng lực cùng nguyện ý xuất lực là hai chuyện khác nhau.

"Chúng ta có thể tạm thời đem những người dân trong thành khống chế, sau đó ở xung quanh đắp một cái pháo đài tạm thời. " Lăng Tiêu Mỹ Nam kiến nghị nói.

"Các ngươi có nghĩ tới hay không, nhiệm vụ thủ thành có khả năng chỉ là một phần của phó bản? " Yên Hỏa đột nhiên nói.

Hoàn toàn chính xác, thời điểm hệ thống đưa ra nhiệm vụ thủ thành, cũng không có nói sau khi thông qua là kết thúc phó bản, rất có thể, sau đó còn có nhiệm vụ như chấn hưng thành phố...

Kỳ thực lúc đầu hệ thống an bài nhiệm vụ phó bản vẻn vẹn chỉ là thủ thành thôi, thế nhưng sau khi Dung Tụ đem "Nữ thần quang minh" bắt đi, hệ thống muốn loại trừ Dung Tụ, thế nhưng quyền hạn không đủ, cho nên một mực tăng mạnh liên kết với trái đất. Thế nhưng vẫn không có quyền hạn loại trừ Dung Tụ, cho nên cũng chỉ có thể tăng mạnh độ khó trò chơi sinh tồn, để đạt tới mục đích tốc chiến tốc thắng.

" Biện pháp này liền còn cần cải thiện. " Tự Thủy Nhu Tình đánh giá một câu.

"Ngươi không thuộc về nhóm người suy nghĩ biện pháp, ngồi một bên hóng mát đi. " Yên Hỏa liếc mắt một cái, liền đem Tự Thủy Nhu Tình đẩy ra, một bộ rất không muốn nhìn thấy hắn.

"Ngươi --" Tự Thủy Nhu Tình cảm thấy Yên Hỏa quả thực là chuyên chĩa mũi nhọn vào hắn, rất bất mãn đứng lên muốn phản bác.

"Câm miệng, nếu như hai người các ngươi đánh nhau, ta sẽ giúp Yên Hỏa." Ti Ảnh Man Trúc trừng Tự Thủy Nhu Tình một cái, sau đó chậm rãi ngồi thẳng biểu hiện mình đã khôi phục lại rồi.

Những lời này có chút quen tai.

Tự Thủy Nhu Tình mắt trừng lớn, luôn cảm giác kỳ quái.

Yên Hỏa nhưng lại cười một tiếng, sau đó nói: "Khống chế dân trong thành cũng không thể dùng thủ đoạn cưỡng chế, để cho bọn họ đều cách xa trung tâm thành một chút, như vậy sẽ dễ dàng hơn cho chúng ta tập trung bảo hộ. Thực lực gì gì đó không cần che giấu, người nào dám phản kháng sẽ giết, để cho bọn họ biết là ai làm chủ! "

Yên Hỏa lúc nói chuyện có một cỗ ngạo khí, nghe kỹ lại giống như nàng tỏ ra xinh đẹp ngang ngược. Nhưng tính cách của nàng so với giọng nói tốt hơn rất nhiều.

"Tốt, chuyện này liền làm phiền các ngươi, ta đi về nghỉ trước. " Ti Ảnh Man Trúc cũng bởi vì trạng thái của mình bày ra dáng vẻ xin lỗi, thế nhưng nàng quả thực bất lực.

Nàng luôn luôn ngây người trong một cái đại bộ đội, đứng ở chính giữa thả kỹ năng, việc vặt cũng không tới phiên nàng làm. Cũng chỉ khi ở cùng đoàn đội nhỏ hay thời điểm ở một mình, nàng mới phải cật lực như vậy.

Dung Tụ lại trái ngược với nàng, đồng dạng đều là Pháp chức giả, thế nhưng Dung Tụ lại có thói quen một người dộc hành.

Sau đó Dung Tụ cũng biểu thị bản thân mình không có hứng thú đối với chuyện này.

Cuối cùng Tự Thủy Nhu Tình, Giai Hào, Lăng Tiêu Mỹ Nam cùng Phất Lai Khắc bốn Chiến chức giả bị đẩy ra ngoài.

"Dạ Oanh, Yên Hỏa, ta cảm thấy hai người các ngươi vẫn muốn đi theo một chuyến a !? " Thời điểm Phất Lai Khắc bị điểm tên rất nhanh chóng nhảy vọt qua đứng giữa nhóm Yên Hỏa, Dung Tụ và Hoa Đóa.

"Ta không muốn đi. " Yên Hỏa không thèm nhìn hắn, dáng vẻ cực kỳ tùy hứng.

"Ta đi, còn có thể còn người sống sao? " Dung Tụ tự tiếu phi tiếu nhìn Phất Lai Khắc, làm cho hắn cảm thấy lông tơ dựng hết lên.

Sự tình Dung Tụ đem Liệt giết chết lúc trước đối với bọn hắn mà nói ấn tượng vẫn như cũ vô cùng sâu sắc a.

Dung Tụ lúc đầu dùng Hồn diễm đem linh hồn của Liệt thiêu hủy sau đó đã nghĩ sẽ thu tay lại, lưu lại cho mình một chút ấn tượng ôn nhu, thế nhưng nghĩ đến người bị chết sau đó sẽ biến thành tang thi, mặc dù không biết người không có linh hồn có biến thành tang thi hay không, Dung Tụ vẫn rất trực tiếp làm nổ banh xác hắn.

Nếu là vì lót đường cho tương lai, vậy sẽ phải lót tốt chút, hà tất lưu lại cho mình một tảng đá giữa đường?

Sau đó tám người tùy ý chọn rồi một chỗ vào nghỉ ngơi, lần này cũng không tiết kiệm làm gì, một người chọn một phòng, đem dân bên trong dân đuổi ra, sau đó nghỉ ngơi.

Mà ở bên ngoài phó bản, cùng chỗ với kỷ nguyên băng hà trên trái đất, một con tang thi đang chật vật hành tẩu, trong tay còn ôm một con mèo mập mạp, đem cái tay kia ép thành dị dạng.

Mà bên cạnh tang thi có một người, là người mới được vào bảng xếp hạng thực lực bài danh thứ 10.

"Chào ngươi, ta gọi Tống Quân. " người nọ rất tò mò nhìn Dung Khâm, dáng vẻ rất ngây thơ, còn không ngừng đùa với mèo, làm cho con mèo gần như đã xòe móng vuốt ra cào hắn.

Nếu như quên đao trong tay của hắn, cùng với hắn tận lực giữ khoảng cách với Dung Khâm mà nói, thật không ai nghĩ Tống Quân sẽ thành công leo lên bảng.

Dung Khâm nhìn hắn một cái cảm giác mình hẳn là đánh không lại, cho nên liền mặc cho cái nhân loại này đi theo, nhưng lại vẫn bảo trì tư thế phòng bị.

Tống Quân là Tốc chức giả rất hiếm thấy, tuy cảm giác thực lực của mình tốt, thế nhưng đẳng cấp nhưng vẫn nửa vời, thế nhưng đoạn thời gian trước hắn đột nhiên nhận được một gợi ý của hệ thống, hỏi hắn có nguyện ý dùng bản thân mình đổi lấy điểm kinh nghiệm hay không.

Điều này làm cho hắn cảm thấy rất kỳ quái, thế nhưng đã có điểm kinh nghiệm, cũng đồng ý a !.

Hệ thống bởi vì hạn chế quy tắc, cùng trái đất ràng buộc không có đạt được trình độ như nó mong muốn, cho nên chỉ có thể hạ thủ từng cá nhân một.

Sau khi đồng ý, Tống Quân liền trở thành vật chứa của hệ thống trong đám VIP, chiếm được đại lượng kinh nghiệm, tuy thực lực bản thân không có mạnh hơn bao nhiêu, nhưng cũng đủ làm cho hắn chen vào top 10 bảng xếp hạng thực lực.

...

Mà ở trong phó bản, một sau khi vượt qua một buổi tối an ổn, vài Chiến chức giả trước đó đã đi xử lý dân trong thành rồi. Còn dư lại bốn người vốn còn muốn hướng phía cửa thành đi giết tang thi, thế nhưng Hoa Đóa mang đến một tin tức không tốt cho lắm.

Tang thi từ các phương hướng bắt đầu tiến công vào thành, bốn phương tám hướng đều tang thi, mà không phải chỉ có cửa thành mới có tang thi.

Nhân số vốn rất có hạn, còn bị Dung Tụ xử lý một người, trong thành thì xử lý dân cũng cần thời gian, cho nên bây giờ chỉ có bốn Pháp chức giả có thể đi đối phó với địch.

"Mỗi người thủ một hướng a !. Tường phía đông kiên cố hơn chút, Trúc Tử ngươi đi thủ a !. " Yên Hỏa hướng về phía Ti Ảnh Man Trúc nói một câu, sau đó liền suy nghĩ chính mình nên đi hướng nào.

"Mỗi người đi một góc, Như vậy một người có thể chú ý hai mặt, cũng có thể giúp người khác. " Dung Tụ cắt đứt suy nghĩ của Yên Hỏa.

"Ân, biện pháp tốt, Trúc Tử ngươi liền đi cùng Dạ Oanh và ta, rất an toàn." Yên Hỏa nghe phương pháp này xong cũng thật cao hứng.

Hoa Đóa cảm giác mình bị bỏ rơi.

"Nói, ta vẫn thật tò mò ngươi tại sao vẫn là nhất giai chức nghiệp. " Yên Hỏa thấy Hoa Đóa còn muốn nói chuyện, hứng thú dồi dào xoay người hỏi.

"Ta là -- đặc thù chức nghiệp ẩn! " Hoa Đóa buồn bực nói, thế nhưng tránh được vấn đề mà Yên Hỏa hỏi.

"Nói a, nếu không ta thả đạo cụ đặc thù kiểm tra ngươi. " Yên Hỏa làm bộ hung ác nói.

"Ta sẽ không nói. " Hoa Đóa trợn to hai mắt, sau đó cự tuyệt nói, "Chúng ta đi nhanh một chút. "

"Từ từ, chúng ta ngược lại không chết được. Ta thực sự kiểm tra... " Yên Hỏa híp mắt lại, sau đó còn lôi màn hình giả lập ra.

Màn hình giả lập của mình người khác không thấy được, Hoa Đóa cũng không biết Yên Hỏa đến cùng là đang làm gì.

"Là... Là hoa thần được chưa." Hoa Đóa rất miễn cưỡng nói, nhắc tới nhất giai chức nghiệp của mình hắn vẫn rất phiền muộn.

"Nói sạo, ta thực sự dùng đạo cụ rồi." Yên Hỏa cũng không nói tới chuyện thủ thành nữa, hướng về phía màn hình giả lập điểm vài cái, sau đó tắt đi, định hướng về phía Hoa Đóa thả kiểm tra.

"Rồi rồi rồi... Ta nói! Là hoa tiên, được chưa. " Hoa Đóa lúng túng che mặt lại.

"Được rồi, đi làm chính sự. " Ti Ảnh Man Trúc thử hòa hoãn tình huống có chút lúng túng này, thế nhưng một giây kế tiếp nàng cũng xì một tiếng bật cười.

Toàn bộ tràng cảnh liền không giải thích được thay đổi nhanh đến quỷ dị.

Cuối cùng, tại thời điểm đối phó tang thi, Yên Hỏa vẫn gào thét cái gì mà "Tuyệt đối linh độ" "Liệt diễm địa ngục " "Địa ngục hắc viêm " "Quang tiêm phá đạn " "Băng chi cực bích " một loạt tên các kỹ năng nghe rất huyễn khốc, sau đó Hoa Đóa bên cạnh rất muốn triệu hồi ra một đóa hoa hồng có gai bịt kín miệng nàng lại.

Sau đó hắn đột nhiên nhớ tới lời Dung Tụ cùng Ti Ảnh Man Trúc đã nói.

Nếu như đánh nhau, các nàng đều sẽ giúp Yên Hỏa.

Cái này là sự thực bất đắc dĩ làm cho Hoa Đóa gần như sụp đổ khi một bên là tang thi bạo nổ còn một bên là Yên Hỏa nói vừa nhiều vừa nhanh.

Mà Ti Ảnh Man Trúc cùng Dung Tụ bên này, bởi vì lực công kích của Dung Tụ mạnh hơn chút, thỉnh thoảng trợ giúp Ti Ảnh Man Trúc một cái. Nhưng bởi vì ai sát thương nhiều, kinh nghiệm liền thuộc về người đó, thông thường Ti Ảnh Man Trúc phí thời gian rất lâu để khống chế đại quy mô tang thi, đều bị Dung Tụ một cái kỹ năng đập phát thất linh bát lạc.

Lần này tang thi cơ hồ là liên tục không ngừng, tiếng la hét ầm ĩ bên trong thành cũng càng ngày càng kịch liệt, tiếng thét chói tai vẫn truyền đến phía Dung Tụ bên này, cũng biết đại khái bọn họ đã làm cái gì.

Dung Tụ trừ bỏ kinh nghiệm dùng để mua mấy bình bổ sung ma lực, tổng cộng cũng chiếm được hơn ba vạn kinh nghiệm, mà Ti Ảnh Man Trúc tựa hồ ngay cả cấp 25 cũng chưa tới.

Từ cấp 24 đến cấp 25, ước đoán chỉ cần một vạn kinh nghiệm a !.

Dung Tụ đột nhiên có chút minh bạch cảm giác của nàng rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro