Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q3- C13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 53: Rời khỏi phó bản

Sau khi đem mâu thuẫn giải quyết xong, đợt tấn công ngày thứ ba cũng vừa tới, tại mâu thuẫn nội bộ cũng giải quyết xong nên tang thi ngày thứ ba được giải quyết một cách nhẹ nhàng.

Lần này thăng cấp cần hai mươi hai vạn kinh nghiệm. Đợt tang thi ngày thứ ba càng nhiều hơn, thế nhưng vẫn có thể khống chế, cuối cùng Dung Tụ cũng nhận được hơn bảy vạn kinh nghiệm.

[ Ding, thành công thông quan, tất cả người chơi được thưởng 'Kinh nghiệm đan'x10 ]

[ Ding, thành công thông quan, được thưởng 'Trang bị'x9. ]

Chín là nhân số đi vào phó bản, bởi vì thiếu Liệt, cho nên vừa lúc thừa ra một trang bị có thể cho Yên Hỏa bỏ tiền ra mua.

Yên Hỏa chọn trước một cái "Tì Lư Khôi" . Mặc lên tuy là có chút khó coi, nhưng cái này lại là cái có số liệu tốt nhất trong đống trang bị.

Thuộc tính bên ngoài của tất cả trang bị đều không khác mấy, đều là trang bị cấp hai mươi lăm.

Ti Ảnh Man Trúc chọn "Hổ Thân Tự Kim Khôi ", mà Tự Thủy Nhu Tình đối với trang bị có tên dài rất có hứng thú. Vì vậy chọn "Tỏa Tử Liên Hoàn Thanh Đồng Giáp " .

Giai Hào chọn "Khảm Kim Bảo Quán", mà Lăng Tiêu Mỹ Nam thì lấy "Thất Bảo Bàn Long Quán" .

Ti Ảnh Man Trúc chọn một cái trang bị rất thích hợp cho pháp sư hệ khống chế là "Hải Cát Ni Tư Hạng Liên", mà "Khô Nuy Hạng Liên" đã bị Hoa Đóa chọn mất rồi.

Dung Tụ cầm một cái "Thuật Sĩ Thúc Oản", cuối cùng còn dư lại "Tân Ti Tí Hoàn" thì Yên Hỏa lấy.

Trang bị tên gọi: Thuật Sĩ Thúc Oản

Loại hình: Bao cổ tay

Hiệu quả: Lực lượng + 10; thể chất + 10

Trang bị đẳng cấp: Cấp 25

Ghi chú: Vật phẩm cho nữ, giống như lắc tay xinh đẹp.

Dung Tụ đao nó vào, là màu bạc, hiện lên chút ánh sáng, thế nhưng luôn có một loại tà khí ở phía trên lắc.

Dung Tụ cũng không quá để ý, vẫn đeo cái lắc trên tay.

[ Ding, tiến nhập không gian thứ hai. ]

[ Tiến nhập không gian thứ hai thất bại... Lần nữa tiến vào ]

[ Tiến nhập không gian thứ hai thất bại... Lần nữa tiến vào ]

[ Tiến nhập không gian thứ hai thất bại... Lần nữa tiến vào ]

[ Hệ thống trục trặc, cưỡng chế rời khỏi. ]

Hệ thống trước mắt lóe lên quang mang, liền trở về nơi chính mình trước khi tiến nhập phó bản.

Mà trước mắt hay bên cạnh, chỉ có một mảng lớn phế tích mù mịt, mặt trên có một tầng băng thật dày.

Theo điểm trí tuệ tăng lên, người cũng sẽ tai thính mắt tinh; thể chất tăng, đối với nhận biết lạnh nóng cũng từ từ giảm xuống, nhưng mặc dù như vậy, Dung Tụ vẫn bị lạnh đến run lên.

Một mảnh đất đai hỗn độn đều bị che giấu dưới lớp băng thật dày, thoạt nhìn sạch sẽ hơn rất nhiều.

Dung Tụ thử đi mấy bước, lại cảm thấy lớp băng kiên cố này tựa hồ đang hút đế giày lại. Dung Tụ cảm thấy hẳn nên kiếm lấy một đôi giày mới.

Nàng từ Thương thành dùng ba chục ngàn điểm kinh nghiệm đổi một đôi giày bó màu đen, trước đây cảm thấy giá cả rất đắt nhưng bây giờ thì thấy cũng không phải quá đắt.

Trang bị tên gọi: Tất hắc bì ngoa

Trang bị loại hình: Trường ngoa

Trang bị hiệu quả: Tốc độ + 10; may mắn + 10

Trang bị đẳng cấp: 20 cấp

Ghi chú: Bì ngoa của nữ

Dung Tụ đi trên lớp băng mấy bước, bởi vì tốc độ được tăng thêm nên đi nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Trước khi diễn đàn bị nàng phong bế, có người nói mưa mặt trời, sau đó xuất hiện thời tiết cực kì băng giá như hiện tại.

Dung Tụ đem diễn đàn mở lại, sau đó đem tất cả những chủ đề giống chủ đề của mình xóa sạch. Bởi vì hệ thống diễn đàn đã bị bắt lại, cho nên đã cắt đứt liên hệ với hệ thống kinh nghiệm, điểm kinh nghiệm kiếm từ viết chủ đề cũng bị ngừng. Muốn có kinh nghiệm thì phải từ từ kiếm.

Dung Tụ đi một quãng đường rất dài, lại không thấy bất kỳ ai, ngay cả tang thi cũng không nhìn thấy.

Tựa hồ biến hóa của trái đất hiện giờ hệ thống cũng không thể nắm trong tay.

Kể từ sau khi các hệ thống đồng thời xuất hiện, cảm giác hệ thống vạn năng cũng biến mất, bất quá là từ vô số tinh thần thể ráp thành đại hình tinh thần thể mà thôi.

Mà tại nơi có địa tâm, dưới tầng tầng lớp lớp cây gai màu u lam che đậy, ánh sáng màu đỏ nhạt dường như con mắt chớp một cái.

[ Phát hiện uy hiếp... Thỉnh cầu loại bỏ ]

[ Quyền hạn không đủ, loại bỏ thất bại ]

[ Thỉnh cầu mở ra kế hoạch loại bỏ, thỉnh cầu mở ra kế hoạch loại bỏ. ]

[ Tinh thần tra xét mất liên lạc với hệ thống khống chế, tiến hành phó bản xảy ra sai sót. ]

Vô số tinh thần thể liên tục báo cáo phản hồi tin tức thế nhưng đầu não nằm ở bụi gai trung tâm xử lý tin tức vẫn đâu vào đấy.

Mà lúc Dung Tụ tìm hồi lâu lại chỉ vẻn vẹn thấy được tầng tầng băng lạnh, một chiếc máy bay bay qua phía nàng, tiếng máy móc tiếng va chạm cùng thanh âm đặc hữu trở thành thanh âm duy nhất trong bầu không khí im lặng này.

Dung Tụ cảm thấy, mình nhất định muốn lên đó.

Dung Tụ hiện tại dùng Thủy cầu thuật trong nháy mắt đều kết thành băng, cũng không thể phóng một cái Thủy cầu thuật bay về phía máy bay, sau đó theo lớp băng truyền qua một cái Lôi long thuật đem máy bay đánh xuống a!.

Trên thực tế, giữa một mảnh băng trắng xanh, Dung Tụ một thân màu đỏ rất dễ phát hiện ra.

Cũng may người bên trong máy bay này được cử đi cứu người, bằng không, chiếc phi cơ này thật sự có khả năng bị Dung Tụ đánh rơi.

Máy bay chậm rãi hạ xuống, sau đó lộ ra một cái đầu người.

"Ngươi là người sống sót sao? "

Lần này mưa mặt trời vốn không có nghiêm trọng nhiều, chí ít Dung Tụ xem trong diễn đàn hình dung thì cảm thấy như vậy. Cho nên hẳn không chết quá nhiều người.

Đoán là bọn họ cảm thấy trang phục của Dung Tụ như vậy vừa nhìn đã không phải là cường giả a !.

Dung Tụ cũng vui vẻ thuận theo, gật đầu liền theo lên máy bay. Máy bay một lần nữa xẹt qua mặt băng cất cánh, sương mù dày đặc phủ phía trên, Dung Tụ lúc đầu cho rằng phía dưới hẳn là lắp camera quan sát gì đó, nhưng nhìn đến nhân viên cứu người đều đứng từ cửa sổ nhìn xuống phía dưới, đoán là bây giờ điện đã không còn mấy.

Ngoại trừ những nhân viên phụ trách quan sát cứu người hết sức chuyên chú vây quanh ở bên cạnh cửa sổ, còn có năm sáu người ngồi ở đằng sau.

Từ khi hệ thống xuất hiện tới nay, Dung Tụ cũng chưa nhìn thấy qua lão nhân và hài tử. Mà bây giờ, năm sáu người phía sau hiển nhiên là người một nhà, một người trong đó là nam nhân đang ôm một đứa con nít dỗ dành, tay chân lóng ngóng vừa nhìn là biết rất ít khi làm qua chuyện như vậy, người bên cạnh tuy cử chỉ vô cùng thân thiết thế nhưng vẻ mặt lại rất nghiêm túc.

Đoán chừng là một gia đình khó khăn sinh tồn ở mạt thế, thế nhưng mưa mặt trời phủ xuống làm cho mẹ của đứa bé qua đời, cho nên mới xuất hiện tình trạng như bây giờ.

Dung Tụ không có tâm tư bắt chuyện, mà bên cạnh cửa sổ cũng không có chỗ trống để cho nàng ngắm phong cảnh, liền nhắm mắt lại chuẩn bị nghỉ ngơi.

Dung Tụ dùng Khống chế phù, muốn thông qua mắt Dung Khâm nhìn một chút chỗ hắn đang ở.

Thế nhưng nàng ngạc nhiên phát hiện, Dung Khâm hiện tại cư nhiên đang ở thủ đô, cũng không biết hắn là làm sao qua được kiểm soát. Mà con mèo trong tay hắn, thấy thế nào cũng rất quen mắt.

Dung Khâm đi thủ đô, sau đó về nhà, đem con mèo kia cứu ra.

Những việc hắn trải qua rất kỳ quái a.

Dung Tụ không trở thành tang thi, tự nhiên cũng không biết nhân loại biến thành tang thi sau một đoạn thời gian, một lần nữa bị thả vào những địa phương khác.

Mà đây không phải là điều bất đắc dĩ nhất, Dung Tụ phát hiện, mình bây giờ ngồi máy bay tựa hồ cũng là đi tới thủ đô.

Bởi vì lúc trước gặp một đội đứng dưới máy bay hỏi.

Đám người kia hỏi: "Chiếc máy bay này muốn đi đâu? "

"Chúng ta đi thủ đô." một nhân viên cứu nạn nói.

"Quên đi, chúng ta không đi thủ đô. " Đội trưởng đoàn thể kia luôn miệng cự tuyệt, sợ mình bị cho rằng không lễ phép.

Nhân viên cứu nạn cũng không có tức giận, bày tỏ sự tiếc nuối rồi tiếp tục bay.

"Xin hỏi, các ngươi có cái gì ăn không?" Nam tử đang ôm đứa bé rụt rè hỏi, tựa hồ rất sợ.

Hắn vừa mở miệng, Dung Tụ mới phát hiện hắn kỳ thực rất trẻ.

Ước đoán không phải là cha đứa bé này, mà là anh trai a !.

"Xin lỗi, nhịn một chút đi, đến thủ đô rồi thì có ăn, nơi đó có kho lúa được bảo hộ. " Nhân viên cứu hộ gần nhất nói.

Dung Tụ trước khi lên máy bay đã ăn một viên thuốc ăn no, cũng không có cảm thấy đói, dần dần liền tiến vào trạng thái nửa mê nửa tỉnh.

Mặc dù là hệ thống phủ xuống tầm một tháng rồi, Dung Tụ vẫn không có thói quen ngủ ở nơi có nhiều người.

[ Dung Tụ? Ngươi ở đây không? ]

Là thanh âm Tinh thần thể số 1, lần này vẫn xuất hiện ở não bộ, thế nhưng Dung Tụ cũng không có nói muốn thiêu hủy nó các loại, mà là hoàn toàn coi như không thấy.

Tinh thần thể số 1 suy đoán suy nghĩ của Dung Tụ bây giờ là "Không thể trả lời trước mặt nhiều người", cho nên lại truyền lại thanh âm.

[ Ta có thể tra xét cùng phân tích tinh thần, ngươi suy nghĩ gì ta có thể biết. ]

"Chuyện gì? "

Dung Tụ cũng không cảm thấy suy nghĩ của mình bị tra xét có gì nghiêm trọng, còn cảm thấy rất bớt việc.

[ Chuyện chúng ta mất tích, đầu não đã biết... Đầu não tinh thần thể đứng giũa lãnh đạo tất cả chúng ta. ]

"Mới biết được? " Dáng vẻ Dung Tụ rất kinh ngạc.

Sau đó Tinh thần thể số 1 trầm mặc thật lâu.

[ Nó nhật lí vạn ky*... ]

*nhật lý vạn ky: ý chỉ người vô cùng bận rộn

"Ta còn tưởng rằng hệ thống rất vạn năng chứ." Những lời này của Dung Tụ trực tiếp đem Tinh thần thể số 1 nghẹn đến từ bỏ việc quấy rối Dung Tụ.

Sau đó Dung Tụ thuận lợi nghỉ ngơi thật lâu. Máy bay trên đường hạ xuống rất nhiều lần, thế nhưng bên trong tới bây giờ vẫn có rất ít người.

Chắc chiếc máy bay này chuyên môn đi những nơi vắng vẻ, có thể cứu người nào liền cứu người đó a !.

Đến thủ đô rồi, Dung Tụ mới phát giác được không mất quá nhiều thời gian.

"Phía dưới chính là chỗ tị nạn ở thủ đô từ trước cho tới nay." Nhân viên cứu hộ nói.

Dung Tụ mở mắt, biểu đạt một chút cảm tạ liền xuống máy bay.

Người một nhà kia cũng vội vã xuống, tựa hồ rất gấp tìm đồ ăn cho đứa bé.

Xa xa nhìn lại, rất nhiều người, giống như là cảnh tượng trước ngày tận thế. Nhưng sự náo nhiệt nhất thời bây giờ đổi lấy bằng những nơi tiêu điều khác.

Ước đoán rất nhiều khu lánh nạn lâm thời ở thành phố nhỏ đều đã thất thủ.

Dung Tụ được phân đến một chỗ, nơi lánh nạn này nếu so với những thành thị khác thì lớn hơn nhiều, hơn nữa thiết bị cũng rất hoàn thiện, xung quanh còn có nhân viên y tế lành nghề. Mà chung quanh tường cao tường thấp an bài rất có quy luật, hầu như làm người ta không thể tin được đây là nơi lánh nạn được xây dựng khi đang có nguy hiểm phủ xuống.

Sức mạnh của một quốc gia khác xa với sức mạnh một cá nhân. Nó đôi khi, thật sự có thể dựa vào.

Tuy là Dung Tụ cảm thấy có thể nhất vẫn là dựa vào chính mình.

Trên đường xếp hàng, cả đám đều ở đây xem diễn đàn, sau đó Dung Tụ cũng bắt đầu sắp xếp lại diễn đàn.

Đầu tiên đem diễn đàn chia thành các khu theo quốc gia rồi phân khu theo chức nghiệp, cung cấp tin tức đều miễn phí, như vậy thuận tiện hơn rất nhiều. Cũng là một cái nơi giao lưu và trao đổi tin tức. Trước kia diễn đàn quá mức hỗn loạn.

Dung Tụ sau khi đem diễn đàn sửa soạn xong hết, đột nhiên nghĩ tới một cái vấn đề có chút nghiêm trọng.

Tựa hồ cái diễn đàn này cùng hệ thống phiên dịch đã cắt đứt liên lạc?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro