Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q3- C14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 54: Âm mưu dần hiện

Lúc Dung Tụ vẫn còn đang tiến hành phân chia chỉnh lý trên diễn đàn thì đã đến phiên mình rồi, chỉ có thể nói hiệu suất làm việc ở đây cũng thật nhanh.

[ Có người tiến hành kiểm tra với ngươi, có che giấu hay không? ]

Là Tinh thần thể số 1, nó có kiểm soát một ít quyền lợi kiểm tra cấp thấp.

"Che giấu."

"Ngươi làm cái gì vậy? Ta chỉ thử xem cấp bậc và nickname của ngươi." Nhân viên phụ trách kiểm tra nói.

"Tra không ra được. " Dung Tụ trả lời nàng, sau đó trên mặt nàng hiện lên một nụ cười rất kỳ quái, "Ta gọi Dung Tụ. "

"Ngươi không đem nó che giấu gì đó là ta có thể kiểm tra được!" Nhân viên kiểm tra kia cũng là bận rộn cả ngày, vì vậy tính khí từ đó không quá ôn hòa, những lời này cơ hồ là hét lên, ngay cả những người phía sau Dung Tụ cũng chấn động.

Nếu không phải là cảm thấy trường hợp hiện tại không đúng, Dung Tụ thực sự muốn đem cái bàn cùng nhân viên ngồi đây bóp nát.

Bất quá cũng may Dung Tụ không phải là một người tính toán xét nét, bằng không nhân viên kiểm tra ở đây nên tạm thời trốn đi một thời gian.

Dung Tụ cũng biết nhân viên kiểm tra phải mua đạo cụ thì mới kiểm tra được đẳng cấp người khác, vô duyên vô cớ lãng phí một cơ hội người nào cũng sẽ không hài lòng.

"Như vậy ngươi muốn thế nào? " Dung Tụ hơi mất kiên nhẫn, nàng cũng không muốn lãng phí thời gian ở nơi này.

"Để cho ta kiểm tra một lần." Nhân viên kiểm tra hất cây bút đang cầm trong tay, cây bút rơi xuống làm một lớp bụi đất bay lên.

Tính khí thật nóng vôi.

Dung Tụ nhíu nhíu mày, mà nhân viên kiểm tra này lại bắt đầu kiểm tra một lần nữa.

Đoán là thu được một màn hình đầy dấu hỏi chấm.

"Tụ? Vì sao ta không kiểm tra được tin tức bên ngoài của nàng, còn ngươi chính là 'Tụ' người đạt cấp 25 đấy sao? "

Dung Tụ cũng không phải người thích ẩn giấu thực lực, có thể hảo hảo qua thì sẽ không làm oan chính mình, cho nên nàng nhịn xuống ý tưởng ném cả người lẫn bàn này ra khỏi thủ đô, nhẹ giọng nở nụ cười: "Ta danh hiệu là Dạ Oanh, cần ta lên diễn đàn lên tiếng chứng minh một chút không? "

...

Sau đó Dung Tụ được an bài sát vách Ti Ảnh Man Trúc, nhân viên kiểm tra kia từ ban đầu vô cùng kinh hách, về sau lại liên tục nói xin lỗi nhưng Dung Tụ tuyệt không quan tâm, ý nghĩ của người khác đối với nàng mà nói đều không có bất kỳ tác dụng gì. Nàng quan tâm là người ta có làm phiền nàng hay không.

Sau đó Ti Ảnh Man Trúc tới thăm nàng, thấy quả nhiên là người nhìn thấy trong phó bản, cũng liền ngồi cạnh trò chuyện.

Ti Ảnh Man Trúc tên thật là Lâm Trúc.

Bên trong phòng một bầu không khí hòa hợp, trái ngược với bên ngoài sôi sùng sục

Địa vị nước Z bởi vì có Lâm Trúc và Dung Tụ, hiện tại từng bước có phong thái thống trị. Nước Z vừa mới bị phân chia tất cả đều vui vẻ kinh ngạc. Mà tình trạng những quốc gia khác sẽ không tốt như vậy.

Đặc biệt lúc trước lại xuất hiện chuyện Liệt ở nước M tử vong.

Làm cho quan hệ hai quốc gia dần dần trở nên cứng ngắc.

Mà bất kể bản chất của những phân tranh này là gì, đều chỉ là chủ đề mà Lâm Trúc và Dung Tụ đang nói.

"Thấy ngươi, ta thật cao hứng. " Lâm Trúc nói.

Lâm Trúc cũng coi như hữu hảo, chuẩn bị cho Dung Tụ không ít thức ăn, người cũng trầm mặc không giống như lúc ở phó bản nói chuyện tình yêu.

"Ngươi tới nơi này làm cái gì? " Lâm Trúc hỏi một câu.

"Không có chỗ đi mà thôi." Dung Tụ lúc đầu muốn trả lời nơi nào nàng cũng có thể tới, nhưng cuối cùng lại không nói như vậy.

Lâm Trúc tựa hồ còn muốn mở miệng, thế nhưng một giây kế tiếp đột nhiên nhảy ra thông báo của hệ thống làm cho bầu không khí trở nên có chút kỳ quái.

[ Hoàn thành thăng cấp hệ thống, giá trị thiện lương hắc ám bị loại bỏ. ]

Giá trị thiện lương hắc ám bị loại bỏ đoán chừng là bởi vì Tinh thần thể số 1 chuyên kiểm tra phân tích trạng thái bây giờ đang ở trong tay Dung Tụ, cái này cố ý nói thành thăng cấp hệ thống lại có chút kỳ quái.

Dung Tụ luôn cảm thấy trạng thái của hệ thống bây giờ không phải là rất tốt.

...

Sinh hoạt ở nơi lánh nạn coi như tốt, qua đợt vừa rồi thì tang thi cũng ít, ngoại trừ việc thường thường có người tới quấy rầy Dung Tụ, thời gian qua ngược lại cũng thanh nhàn. Lâm Trúc thường xuyên đến tìm Dung Tụ, nhưng lại không nói gì.

Mà kỳ quái là, mỗi lần Lâm Trúc tới, cao tầng của khu lánh nạn liền phái người tới xin hỗ trợ, sau đó bị Ti Ảnh Man Trúc đuổi về.

Cái trạng thái kỳ quái này vẫn xuất hiện liền ba ngày.

Buổi tối, vắng vẻ không tiếng động, không có tiếng xe huyên náo và ánh đèn sáng sủa, nếu không phải còn tồn tại tang thi, cả thế giới giống như là được tinh lọc lần nữa.

Dung Tụ vẫn như cũ dùng Hỏa Cầu thuật đốt lửa, đốm lửa tỏa ra ánh sáng hơi yếu nhảy nhót ánh trên cửa sổ, chiếu ra một bóng người.

Dung Tụ nghe thấy tiếng gõ cửa, nàng mở cửa ra, Lâm Trúc lại đến.

"Hôm nay sao qua muộn thế?" Dung Tụ hỏi một câu. Mà sắc mặt Lâm Trúc lại tái nhợt.

"Dung Tụ... Ta cảm thấy được linh hồn của ta dường như đang bị kéo ra từng chút... "

Giọng của Lâm Trúc nhẹ bẫng, truyền trong không khí, sau đó giống như bị đốm lửa thiêu rụi.

"Dung Tụ, ta còn chưa nói cho ngươi biết chuyện về Liệt a !? Hiện tại, ta dường như đã hiểu." Lâm Trúc thở hổn hển, im lặng không lên tiếng nhìn trần nhà, biểu tình rất khó coi.

"Bởi vì, hiện tại ta cũng trở nên kỳ quái giống Liệt."

"Mấy hôm trước, ta nghe được thông báo từ hệ thống. Nói có nguyện ý để cho ta dùng bản thân để đổi lấy số lượng lớn điểm kinh nghiệm hay không, ta lựa chọn đồng ý." Lâm Trúc nói.

"Sau đó trong khoảng thời gian này, ta cảm thấy ta càng ngày càng ngẩn ngơ, giống như không tồn tại ở cái thế giới này. "

Dung Tụ nghe được hai câu, trong nháy mắt liền được hiểu được tình trạng của Lâm Trúc bây giờ.

Hệ thống không có cách nào trực tiếp mạnh mẽ cướp đoạt tinh thần lực, nên dùng điểm kinh nghiệm để trao đổi tinh thần lực với người chơi.

"Ta lúc đó còn cảm thấy vận khí của thật tốt... Dung Tụ, trên trời sẽ không tự dưng rơi xuống cái bánh, ta thật ngu xuẩn a." Lâm Trúc thở dài nói, không có điên cuồng cùng phẫn nộ, chỉ có một tia thê lương, nàng thử bắt cánh tay của Dung Tụ, thấy Dung Tụ không có cự tuyệt, liền dựa đầu lên trên.

"Hy vọng ngươi không phạm sai lầm giống như ta." Lâm Trúc nói xong, liền đứng lên, rời khỏi nơi này.

Dùng điểm kinh nghiệm không có ích lợi gì để đổi tinh thần của người khác, đây chính là tính toán của hệ thống sao?

Dung Tụ có chút không hiểu được, thế nhưng hiển nhiên, đối với rất nhiều người mà nói, những điểm kinh nghiệm này lại quan trọng như mạng sống.

Dung Tụ cảm thấy mình hẳn nên cách chỗ này xa một chút. Bởi vì vừa rồi Lâm Trúc đánh rơi một vật trước cửa phòng Dung Tụ.

Nếu không phải được ánh lửa soi sáng, Dung Tụ quả thật không phát hiện được.

Sau khi Dung Tụ nhặt lên, mới phát hiện đây là một món đồ trang sức, đồ trang sức phân nửa sẽ không dễ dàng rơi xuống đất mà chủ nhân cũng không phát giác như vậy.

Có phải có người cố ý?

Dung Tụ đem món đồ đặt trong tay, tâm tư đem trả lại cho Lâm Trúc cũng phai nhạt. Nàng đem vật trang sức nắm trong tay, lúc mở bàn tay ra đồ trang sức kia cũng không thấy nữa.

Vô luận là người nào nhằm vào nàng, đều sẽ lộ ra chân tướng.

Bao gồm cả bản thân Lâm Trúc.

Màn đêm đang dần phủ khắp mặt đất, băng tuyết vốn có khả năng phản xạ tia sáng, nhưng đứng ở bên ngoài, phạm vi nhìn vẫn đen kịt một màu.

Thanh âm dẫm lên mặt băng truyền đến trong tai người khác.

Một cái bóng đen đang chậm rãi hành tẩu trong màn đêm tối thui, giơ tay không thấy được năm ngón, tựa hồ cùng đêm tối hòa làm một thể.

Nó chậm rãi di động, cuối cùng dừng lại ở trước cửa phòng người lãnh đạo khu lánh nạn. Nó đẩy cửa ra, dễ dàng tựa như cánh cửa vốn dĩ không bị khóa.

Trong đêm tối hoàn toàn yên tĩnh, một nữ nhân nằm trong căn phòng kia, chậm rãi lại bình tĩnh hô hấp.

...

Dung Tụ rất muốn bắt hệ thống kiểm tra lại, nhưng lại vừa cảm thấy tựa hồ không có gì hữu dụng.

Mà Tinh thần thể số 1 sau khi biết được ý tưởng của Dung Tụ, đơn giản là sợ run lên, cả ngày cũng không lên tiếng tạo cảm giác tồn tại.

Mà chuyện xấu thì lại đén từng đợt liên tiếp.

Ngày thứ hai chuyện Ti Ảnh Man Trúc trọng thương bất tỉnh, Trì dũ thuật cũng không thể trị liệu liền truyền khắp nơi lánh nạn.

Dung Tụ mới tới vài ngày hơn nữa cũng là người tiếp xúc với Lâm Trúc nhiều nhất, là người bị hiềm nghi.

Mà trước còn truyền ra sự kiện Dung Tụ giết chết Liệt, cho nên bây giờ tựa hồ tất cả đầu mâu đều chĩa vào nàng.

Dung Tụ mặc dù không quan tâm đến ánh mắt đại chúng, thế nhưng làm một người sinh tồn trong một đoàn thể, bảo trì hình tượng thiện lương bình hòa vẫn thật quan trọng.

Cho nên Dung Tụ đổi một cái kỹ năng khôi phục tinh thần lực.

Kỹ năng tên gọi: Ca tụng chi âm

Kỹ năng đẳng cấp: 30

Cần điểm ma lực: 20 điểm.

Hiệu quả: Hồn sư có thể dùng, trong khoảng thời gian ngắn liên tục hồi phục tinh thần lực của người được dùng.

Ghi chú: Liên tục sử dụng kỹ năng ba lần, thân thể sẽ rơi vào thời kỳ suy yếu ngắn.

Nàng cũng không có quản thời kỳ suy yếu của thân thể gì gì đó, hướng về phía Lâm Trúc thả kỹ năng thẳng đến khi nàng thức tỉnh mới thôi.

Sau đó Lâm Trúc cũng đứng ra làm sáng tỏ giải thích việc không liên quan đến Dụng Tụ, là do thời điểm mình thông quan phó bản bị trúng vết thương kỳ quái.

Chuyện này phảng phất liền cứ như vậy trở thành quá khứ, Lâm Trúc cũng không tới tìm Dung Tụ nữa.

Cũng vì vậy, khi chủ nhân của nơi lánh nạn tới tìm Dung Tụ, một đường đều thông suốt.

"Dạ... Dung Tụ, chào ngươi. " Người lãnh đạo này cười rất hòa ái, thoạt nhìn giống như một người đàn ông trung niên bình thường, nhưng lại có loại cảm giác rất khôn khéo.

"Có việc?" mặc dù đã ngồi đối diện qua một cái bàn, trên mặt bàn trước mặt Dung Tụ cũng một mảnh sạch sẽ, nàng ăn thật nhiều dược chống đói, Người lãnh đạo ở đây cho tới bây giờ cũng chưa từng phát thức ăn cho nàng.

"Đoạn thời gian trước ta muốn mang cho ngươi ít đồ, bất đắc dĩ vẫn bị người ngăn." Lãnh đạo, cũng chính là Trương Thuận rất xin lỗi lên tiếng.

Dung Tụ đương nhiên sẽ không tin hắn đến hoàn toàn không có mục đích.

"Tình trạng xung quanh nơi lánh nạn xử lý có chút khó khăn, hy vọng ngươi có thể giúp một tay tẩy rửa một cái." Trương Thuận nói.

Sự tình xảy ra chắc chắn có quỷ, nơi lánh nạn có nhiều người chơi như vậy, tang thi phía ngoài còn cần tìm đến nàng sao?

Dung Tụ đem Tinh thần số 1 thể triệu hoán ra, sau đó bảo nó phân tích dao động tinh thần của người này, cũng tùy tiện trả lời một câu: "Ta không có thời gian. "

Đối mặt với cái lý do trăm ngàn kẽ hở này, Trương Thuận lại gật đầu chấp nhận.

[ Ý nghĩ của hắn là: Vợ của hắn mấy ngày trước làm sao cũng đều không thể tỉnh lại, hắn cũng không dám nói cho người khác biết, vô cùng sốt ruột thế nhưng bất lực.

Nhìn thấy ngươi tới hắn thật cao hứng muốn ngươi giúp hắn cứu trợ vợ hắn. Thế nhưng bị ngăn cản, cho nên hắn âm thầm phái người và ngăn cản Ti Ảnh Man Trúc can thiệp rất nhiều lần, đều thất bại.

Sau đó hắn thấy ngươi cư nhiên có thể trị Ti Ảnh Man Trúc có bệnh trạng giống với vợ hắn, hết sức cao hứng. Thế nhưng vẫn như cũ bị Ti Ảnh Man Trúc ngăn cản, lần này hắn là trộm đến được. ]

Nguyên lai là trốn đến, thảo nào đi cầu người khác lại chẳng mang vật gì.

"Ta biết suy nghĩ của ngươi rồi, như vậy ngươi muốn cho ta vật gì để trao đổi." Dung Tụ không thích quanh co lòng vòng nói nhảm nhiều, trực tiếp gõ gõ mặt bàn hỏi.

Trương Thuận ngây ngẩn cả người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro