Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q3- C18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 58: Hồi sinh hay không

[ Ngươi không quấy nhiễu ta thu nạp tinh thần lực ở Trái Đất, ta có thể tạo chút thuận lợi cho ngươi trong trò chơi sinh tồn. ]

"Nếu như hiện tại ta ở chỗ này tu luyện tinh thần lực của mình lớn mạnh hơn, có phải sẽ có một ngày ta có thể mạnh hơn ngươi? Đã như vậy, vì sao ta phải cứ khăng khăng ở trong cái trò chơi sinh tồn ấy làm gì. "

[ Ta phải nói cho ngươi biết, bởi vì nhân loại được quy tắc bảo hộ, cũng bị quy tắc ràng buộc. Chính ta cũng như thế, ta bị quy tắc ràng buộc, thế nhưng quy tắc lại chấp thuận việc ta tự làm bản thân lớn mạnh ở trái đất. ]

"... Ta hiểu rõ ý của ngươi, ngươi chỉ muốn khiến cho ta không muốn công kích nữa ngươi a !?" Dung Tụ dùng biện pháp mà đầu não vừa nói, quả nhiên nói ra tiếng.

[ Đúng. ]

"Thế nhưng cho tới bây giờ ta đều không phải là người biết tuân thủ cam kết."

[ Ta nói rồi, nhân loại bị quy tắc trói buộc, nếu như ngươi lực chọn giao dịch với ta, như vậy ngươi liền mất đi quyền công kích ta. ]

Đầu não nói.

"Là biện pháp rất tốt, ta đồng ý. " Dung Tụ hóa thành hình người cười cười, bởi vì không thanh thạo, cho nên thoạt nhìn cảm giác có chút dữ tợn.

[ Như vậy, dừng công kích lẫn nhau. ]

"Tốt. Nếu như ngươi không giam ta ở cái nơi này mà nói. "

Dung Tụ cũng đem lời nói sửa cho trịnh trọng hơn chút ít.

Dừng việc công kích hệ thống, cũng không phải là không cùng hệ thống tranh đấu. Dung Tụ tin tưởng mình và hệ thống chắc là sẽ không đứng trên cùng một mặt trận.

[ Hiện tại, ngươi rời nơi này luôn a !. ]

"Tạm thời thì chưa, ta còn có vài thứ còn chưa biết rõ ràng." Dung Tụ nói.

[ Ta đi trước. ]

"Điều kiện của ta là ngươi không giữ ta ở lại chỗ này a. " Dung Tụ nhanh chóng ngăn trở hệ thống, nếu như không ngăn cản, ước đoán thực sự liền phải ở chỗ này ngây người đến khi mạnh hơn hệ thống mất.

[ Ngươi muốn hỏi cái gì... ]

"Ngươi và cái trò chơi sinh tồn này chắc là đã sớm tổ hợp tốt, mới có thể đi qua quy tắc địa cầu, như vậy ngươi làm thế nào đem ta đến được cái không gian này?. "

[ Không gian này là do bí cảnh không gian tách ra, cấp 40 mới có thể tiến vào. Vốn nên là một nửa người đạt cấp 40 mới mở ra, nhưng là bởi vì ngươi mà mở trước thời hạn. ]

"Nói như vậy ta còn thực sự có chút thụ sủng nhược kinh. " Dung Tụ trả lời một câu, "Cho nên ngươi dự định làm sao đem ta thả lại thế giới cũ? Để cho ta lại đoạt xá một lần nữa?"

[ Có thể. ]

"Ta đây không đi. Ta ở nơi này tu luyện." Dung Tụ gật đầu biểu thị đồng ý, sau đó liền phát biểu quan điểm của mình.

[ Ta không có công năng trọng tố thân thể, ngươi như thế là được rồi. ]

"Ta đây trở lại trò chơi của ngươi có tác dụng gì đâu? " Dung Tụ có chút kỳ quái hỏi.

[ Giúp ta đem tinh thần lực của người chơi cấp cao đều giết chết, như vậy tinh thần lực của bọn họ có thể thuộc về ta. ]

Đầu não hoàn toàn không ý thức được câu trả lời của mình có bao nhiêu... kỳ quái.

"Tốt, vậy ta còn nán lại chỗ này tu luyện a !. "

[ Tình trạng của ngươi không đúng lắm. ]

Đầu não có quan sát Dung Tụ một đoạn thời gian, chắc là một người rất nghiêm cẩn lại không có chút cảm tình nào, tại sao lại xuất hiện một mặt vô lại như thế này.

"Phải, ngươi có thể mang người khác đi uy hiếp người ta, nhưng lại không thể dùng chính mình đi uy hiếp người khác? Huống chi ngươi còn không phải là người. " Lần này Dung Tụ lại không thấy có gì kỳ quái.

[ Vậy ngươi muốn thế nào? ]

Dung Tụ cũng biết tạo lại thân thể của chính mình là chuyện không thể nào, nhưng là đối với việc cướp đoạt thân thể người khác nàng cũng không quá nguyện ý, cũng không phải là xuất phát từ đạo nghĩa gì, mà là đang dùng quen thân phận này, lại biến mình thành người khác quả thực không phải là cảm giác tốt đẹp gì.

"Chọn một người không có người thân, nhỏ tuổi chút. " Dung Tụ nói thẳng.

[ Ngươi có thể tự mình tìm. ]

"Ngươi không phải nắm cả hệ thống trong tay sao. " Dung Tụ cảm thấy có thể khiến cho người khác làm thay thì không cần đích thân động thủ. "Hơn nữa, không phải tất cả số liệu trong trò chơi này đều được khắc trên tinh thần thể đó sao !? Dù sao đây là bổn nguyên. "

Đầu não không trả lời, đoán chừng là đang giúp Dung Tụ tìm mục tiêu thích hợp.

[ Nếu có thân nhân thì ngươi biết xử lý như thế nào chứ? ]

"... Xử lý, còn cần xử lý như thế nào? Thật không ngờ ngươi thân là hệ thống lại suốt ngày nghĩ đến thủ đoạn giết người gian trá? " Dung Tụ thuận miệng giễu cợt một câu.

Sau đó đầu não tiếp tục trầm mặc.

Nó cảm thấy, cùng Dung Tụ đạt thành hiệp định này là một sai lầm.

Không bao lâu sau, hệ thống đã đưa Dung Tụ ra khỏi không gian này.

Lọt vào trong tầm mắt là bức tường trắng, trên mặt tường một mảng mờ mờ, nói rõ bề mặt tường đã lâu rồi không được sơn sửa lại, mặt ngoài thậm chí còn bị tróc sơn một phần.

Dung Tụ di chuyển một chút, sau đó biến thành hình dáng con người. Mặc dù là cô gái đối diện kia không nhìn thấy.

Thoạt nhìn thì nhỏ tuổi hơn so với Dung Tụ, bởi vì tuy Dung Tụ xinh đẹp, nhưng vô cùng âm trầm, cô gái này quả thực là mỹ nhân cổ điển, vóc người cao gầy, chỉ là sắc mặt tái nhợt gần giống như màu các bức tường xung quanh, thoạt nhìn vô cùng suy nhược.

Vấn đề mấu chốt tới, Dung Tụ sẽ không cướp đoạt thân thể người khác.

Tuy là tìm lại được ký ức lúc trước của người quần áo đen, thế nhưng chỉ biết là kết quả, không biết quá trình cụ thể, Dung Tụ cũng không có cách nào thực hiện hành động.

Dung Tụ thử trực tiếp tiến nhập thân thể của cô gái, nhưng sau khi tiến vào, lại không biết làm thế nào để đưa tinh thần thể của nàng ta tống ra ngoài.

Đương nhiên, bây giờ cướp đoạt quyền kiểm soát cơ thể vào tay là có thể, thế nhưng bên người lại lưu một tính cách không phải của Dung Tụ.

Trong lúc bất chợt, truyền đến thanh âm tiếng gõ cửa, cô gái kia từ từ đứng dậy kéo cửa ra.

"Khương Kiểu, ngươi sao lại sống ở chỗ này chứ?" là một người cao hơn cô, mặt mũi của nàng cũng có chút tái nhợt, nhưng nhìn rất có tinh thần.

"Đội trưởng bọn họ đã đi rồi sao? " thanh âm Khương Kiểu mềm mại, rất nhỏ, cộng thêm một chút cảm giác khàn khàn.

"Đúng vậy, hôm nay là ngày một đội các ngươi ra ngoài thanh lý tang thi." Thiếu nữ dựa vào cửa, rất không để ý nói.

"Ta hôm nay có chút khó chịu, xin lỗi, ngày mai ta và các ngươi cùng nhau đi." Khương Kiểu nói.

"Ngươi còn đang lo lắng về chuyện kia ư?" Thiếu nữ dựa cửa, hướng về phía Khương Kiểu nói, trong giọng nói tất cả đều là sự không thể tin nổi. "Quá khứ đã qua rồi, còn có thể thế nào nữa?"

"Ta... " Khương Kiểu cúi đầu, thanh âm mềm mại, làm cho thần tình thiếu nữ kia nhu hòa đi không ít.

"Quên đi, ta đáp ứng ngươi, ngày mai đúng giờ tới." Thiếu nữ đối mặt với Khương Kiểu, đi ra ngoài cửa, sau đó đem cửa gỗ khép lại.

Mà Dung Tụ trong lúc hai người nói chuyện thì nhìn quanh nơi đây một cái, đây cũng là một căn phòng rất cũ, đoán chừng còn may mắn sót lại sau trận mưa thái dương, cho nên mới bị vài đoàn đội chiếm dụng.

Nơi đây hẳn có ít nhất hai đoàn đội, thay phiên quét sạch tang thi.

Dung Tụ quyết định trước không đoạt lấy quyền khống chế, nhìn nơi đây đến cùng đang phát sinh chuyện gì đã.

Cô gái kia thân thể suy nhược, chậm rãi ngồi lên giường, đây là đồ vật duy nhất trong căn phòng này. Nàng ho khan vài tiếng, lại có hai giọt lệ theo hai gò má chậm rãi chảy xuống.

Dung Tụ cũng thật không ngờ hệ thống cư nhiên lại chọn một cái thân thể yếu đến như vậy, bất quá cũng may số liệu đều khắc lên tinh thần thể.

Bằng không hệ thống cũng không thể giúp Dung Tụ một lần nữa thiết lập lại một thân xác mới.

Sau một khắc, khí chất của cô gái suy nhược đại biến, nghiêm chỉnh đứng lên, sửa lại một chút nếp nhăn trên y phục, nhưng không chỉnh thẳng được, liền mặc kệ.

Dung Tụ đoạt lấy quyền khống chế thân thể, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa ra. Cánh cửa không có khóa, cho nên đóng cửa cũng chỉ là khép hờ, Dung Tụ đi mấy bước, cảm giác tồn tại chân thật lại lần nữa quay lại, điều này làm cho cước bộ của nàng cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Người đã chết, mất đi thân thể thì tinh thần thể tự nhiên sẽ bị một loại sức mạnh làm tiêu hao rồi biến mất, nhưng từ sau khi hệ thống xuất hiện thì xuất hiện hai trường hợp. Một là mạnh mẽ dùng chút tinh thần thể còn dư lại khống chế thân thể đã chết, đây chính là một trong những lý do mà tang thi xuất hiện. Mà một tình huống khác chính là thân thể triệt để để bị tiêu diệt, tinh thần cũng sẽ biến mất trên thế giới này.

Mà Dung Tụ thì không thuộc về bất kỳ trường hợp nào. Tinh thần vẫn còn, số liệu nguyên bản cũng vẫn còn ở đây.

Y phục Khương Kiểu vô cùng đơn bạc, trên tay mặc dù có vết máu, nhưng vẫn rất trơn bóng. Dung Tụ không có mạnh mẽ đem dung hợp trị số giữa thân thể này với linh hồn mình, cho nên bây giờ, trị số của cô gái này vẫn là của bản thân nàng. Vì vậy, thời điểm Dung Tụ bước đi, cũng cảm giác có một cỗ khí giấu trong cổ họng, vô cùng khó chịu.

Dung Tụ mở màn hình giả lập, nhìn thẻ trị số.

Nickname: Nguyệt Hoa Chi Linh

Đẳng cấp: 18

Danh hiệu: Thanh Huy

ID mới: 005246985

Cô gái này là một mục sư. Cũng chính là pháp sư sở hữu kỹ năng trị bệnh. Vẫn tương đối khó có được. Tuy cấp bậc của nàng không ở trong nhóm cao thủ, nhưng bởi vì nghề nghiệp đặc thù, cho nên vẫn có thể nhận một phần ưu đãi chứ!?

Sau một khắc Dung Tụ liền phát hiện cái suy nghĩ như vậy là sai lầm.

Bởi vì nàng nhìn xung quanh gian phòng tuy bên trong không phải rất vững chắc, nhưng đồ dùng coi như đầy đủ, chí ít còn có cái bàn, trên bàn có một tí thức ăn.

Đây là tình huống gì?

Trừ phi trong đội ngũ này có một mục sư khác đoạt bát cơm của nàng, bằng không dù có như thế nào đi nữa, một mục sư cấp 18 cũng sẽ không ở trong tình trạng như vậy.

Dung Tụ bất chợt nghĩ tới điều gì, lần nữa mở ra màn hình giả lập, hiện ra giá trị thuộc tính của nàng mục sư. Tuy là tổng giá trị rất ít, nhưng cũng coi như cân bằng, chưa từng xuất hiện tình huống giống Ti Ảnh Man Trúc. Như vậy vì sao thân thể của nàng lại suy nhược đến thế?

Dung Tụ lần nữa nhìn một chút, lại phát hiện giá trị sinh mệnh của nàng cư nhiên đã tụt hơn nửa.

Một loại cảm giác chân thật bất chợt dâng lên, Dung Tụ mới cảm thấy đói bụng. Thì ra, Khương Kiểu đã đói bụng rất lâu rồi, thảo nào thân thể lại có loại cảm giác mệt lả vô lực.

Thế nhưng đoàn đội này muốn ra ngoài đánh tang thi, thì không có khả năng không ăn cái gì, trừ phi Khương Kiểu bị người nào đó nhằm vào. Hoặc có lẽ là đoàn này đội này ăn thịt tang thi sống, nàng không muốn ăn.

Còn nữa, trong Thương Thành không phải có dược hoàn bão thực sao?

Càng ngày càng nhiều điểm kỳ quái xuất hiện, làm cho Dung Tụ cũng có chút không rõ ràng.

Nàng trở lại căn phòng, sau đó đem quyền điều khiển thân thể trả lại cho Khương Kiểu. Mà đối với Khương Kiểu, nàng chỉ là một lát thất thần mà thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro