Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q3- C2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 42: Lỗ thủng hệ thống

Cái này rất không bình thường.

Hỏa cầu thuật trong tay Dung Tụ coi như là hoàn thành, thế nhưng nàng không có ném về tang thi phía sau cửa, mà là hướng lên đỉnh đầu của người trước mặt đập xuống.

[ Ding, chúc mừng người chơi đánh chết 'Tang thi hình người cấp 28', thu được 2900 điểm kinh nghiệm. ]

Dung Tụ kiểm tra lại một lần, phát hiện con tang thi này có trị số không khác gì so với 'Tang thi phổ thông cấp 1', thế nhưng phía dưới lại xuất hiện một cái giá trị Nhân cách hóa.

Là 30%.

Ba mươi phần trăm nhân cách hoá.

Lực công kích của tang thi phổ thông cấp 1.

Là có thể làm cho con tang thi này đi tới cửa của mình đợi trong thời gian dài như vậy?

Hơn nữa Dung Tụ phát hiện con tang thi này khác thường, cũng không phải bởi vì bề ngoài của nó, mà là đối với tính mạng của nó Dung Tụ không phải quá quan tâm, cho nên không có kiểm tra, trực tiếp động thủ.

Dung Tụ đem con tang thi này chống lên, sau đó lại cho nó một quyền phía sau lưng. Con tang thi này liền nhào về phía nhóm tang thi phía sau, chí ít đập vào sâu năm thước.

Xem ra tang thi bên trong cũng không quá lợi hại.

Dung Tụ thoáng yên tâm chút, sau đó mới nhặt cánh cửa lên rồi nhét lên khung cửa.

Những thứ tang thi này hẳn không phải là gần đây mới xuất hiện, bởi vì đẳng cấp không cao, có thể là lúc mới đầu hệ thống phủ xuống, đã đem các loại tang thi tập trung lại với nhau.

Cư dân trong lầu lại có nơi tập trung tang thi. Dung Tụ còn bị an bài vào căn phòng đối diện.

Chờ đã...

Dung Tụ đột nhiên nghĩ đến một sự thật có chút không tốt.

Từ lúc Dung Tụ đi vào gian phòng được phân phối cho mình, nàng còn chưa đi vào phòng bếp, không đi vào phòng ngủ, càng không đi ngang qua bạn công, mà trực tiếp ở trên ghế salon tại phòng khách nghỉ ngơi.

Mà cửa phòng ngủ và phòng bếp đều đang đóng chặt, bởi vì vẫn không có động tĩnh gì, Dung Tụ lúc đầu còn đề phòng lúc sau lại trực tiếp không nhìn.

Có thể, tình huống bên trong, cũng giống như bến kia!

Sau khi nghĩ thông suốt sự thật này, Dung Tụ đem cánh cửa trước mặt tháo xuống.

Trước Dung Tụ thấy nơi lánh nạn này đều đâu vào đấy, cảm thấy nơi này chắc chắn sẽ không tồn tại được lâu dài, bởi vì tài nguyên sẽ có một ngày tiêu hao hết, nhân loại sẽ không thể nhanh như thế đã an ổn sinh hoạt được.

Thật không ngờ, cái an ổn tạm thời này lại bị đánh vỡ nhanh như vậy.

Bởi vì là tang thi hình người xuất hiện.

Dung Tụ dùng một cái 'Đại mạc chi sa', nhóm tang thi hàng trước nhao nhao ngã xuống, cư nhiên cũng chỉ là 'Tang thi phổ thông cấp 1'.

Đến khi Dung Tụ đem hơn năm mươi con 'Tang thi phổ thông cấp 1' trong này giết sạch, kinh nghiệm cũng chỉ được có 5100 điểm.

Bởi vì vết tích quá nặng, tầng lầu này rất quỷ dị.

Trong lúc bất chợt, trước mặt Dung Tụ lóe lên một khung cảnh lúc trước, thời điểm mình mở cửa, con tang thi kia lặng yên không một tiếng động đứng trước.

Nhưng bộ dạng dường như đã đợi rất lâu rồi.

Nhà lầu này Dung Tụ không biết, thế nhưng tầng thứ mười, cũng chính là tầng cao nhất, ở trong trí nhớ của Dung Tụ, trên chốt cửa đều có một lớp bụi, dường như không có ai ra vào đây cả.

Nhưng nếu như... Cái người làm ra những chuyện này, chỉ ngây người ở bên trong, chưa bao giờ đi ra ngoài thì sao?

Như vậy nếu có ai có thể ra vào cánh cửa này, e rằng, chính là con tang thi bị nhân cách hóa này rồi.

Sau khi hiểu rõ điều này, Dung Tụ gần như liền có thể kết luận có ai đó đang dùng những con tang thi này làm việc cho mình.

Tầng lầu này tổng cộng có năm gian phòng, từ bỏ chỗ nàng ở cùng với phòng vừa mới bị triệt để thanh trừ, còn có ba gian phòng.

Phòng thứ nhất bên cạnh cầu thang, dưới tình huống bình thường chắc là động tĩnh lớn nhất; mặt khác hai phòng cửa đối diện nhau, đều ở chỗ tương đối khuất, thế nhưng không khí cũng không tệ, bởi vì hai cánh cửa sổ đang mở.

Trước con tang thi đứng trước cửa của mình, chẳng lẽ là cho là mình muốn tìm "Người" hay là 'Tang thi" ở bên trong cánh cửa kia?

Ước đoán cùng động tĩnh lúc trước của mấy người kia có liên quan.

Nghĩ đến con tang thi kia, Dung Tụ đột nhiên ý thức được một sự thật nàng chẳng bao giờ nghĩ tới.

Con tang thi kia khả năng có ý thức của người.

Từ ban đầu kinh ngạc khi thấy Dung Tụ, đến tức giận khi bị Dung Tụ lấy làm vũ khí. Đều biểu lộ nó tựa hồ vẫn tồn tại ý thức của người, mà nhân cách hóa, có thể chỉ là thân thể mà thôi.

Chuyện này so với chuyện Dung Tụ nghĩ lúc trước còn nghiêm trọng hơn.

Dung Tụ tạm thời không có dự định đi vào xem xét phòng ngủ của mình, nàng lôi thi thể con tang thi hình người kia dậy, sau đó cho nó dựa vào cầu thang trước cánh cửa kia, còn dùng mấy con tang thi chống xung quanh cho nó không bị đổ xuống.

Dung Tụ là một người không thích chờ đợi lắm, cho nên sau khi đem tang thi hình người sắp đặt xong, nàng liền hướng về phía cửa gõ vài tiếng, mặc dù không quá ầm ĩ, thế nhưng người ở bên trong khẳng định nghe được rõ ràng.

Sau đó, nàng ngừng nhìn chằm chằm vào đó.

Mười mấy phút sau, Dung Tụ mở hai cánh cửa ra, phát hiện bên trong có một đống lớn vật phẩm kỳ quái, khi chưa rõ đó là vật gì, nàng nghe thấy một giọng nam khàn khàn.

"Thực là, sau khi được nhân cách hóa càng ngày càng không nghe lời! Ta nói tất cả đừng quấy rầy ta đừng quấy rầy ta đừng quấy rầy ta!"

Người kia tựa hồ là nửa điên nửa dại đóng cửa lại, lúc Dung Tụ bước tới, thấy một người đan ông trung niên với mái tóc lộn xộn che khuất nửa khuôn mặt. Nửa bên mặt rất thô ráp, thân thể nhỏ gầy, làm cho Dung Tụ cảm thấy có thể lập tức bóp chết hắn.

Mặc trên người bộ quần áo bình thường không rõ màu gì, đi một bước nhỏ liền run rẩy hai cái.

Kỳ quái hơn chính là, thời điểm Dung Tụ kiểm tra, lại hoàn toàn không kiểm tra được hắn đến tột cùng là cái gì.

Mà khi người này thấy con tang thi được nhân cách hóa kia không còn sinh cơ, cư nhiên rống lên một tiếng trầm thấp như dã thú.

Ánh mắt đỏ thẫm, chậm rãi nhìn bốn phía xung quanh, có loại cảm giác khiến cho người khác khiếp đảm.

Dung Tụ còn chưa biết chắc chắn về thực lực của hắn, lúc đầu dự định thăm dò một chút, lại nghe thấy một giọng nữ nói to.

"A, là nơi này sao? "

Là giọng của Thiệu Tử.

Ngày hôm qua sau khi nàng lén vào lại không tìm được Dung Tụ, ngược lại bị kéo ra ngoài ghi danh, sau khi đăng ký xong bởi vì mặt trời quá mức gay gắt, đứng lâu cũng sắp ngất xỉu, cho nên nàng liền tới gian phòng được phân phối đi nghỉ ngơi trước. Bây giờ vừa lúc tìm đến Dung Tụ.

Cái người kỳ quái kia lập tức nhìn chòng chọc nàng, mang theo u mịch sát ý.

Thiệu Tử co rụt cổ lại, nàng đi đường rất dài, lúc đầu rất nóng, nhưng cũng cảm nhận được sát ý lạnh thấu xương.

"Là ngươi, ngươi, làm! " người kia nói như bị hết hơi, nói một chữ lại thở một hơi, mặc dù có chút sợ nhưng Thiệu Tử không khống chế được liền cười một tiếng.

"A... Xin lỗi, ngươi nói cái gì?" Thiệu Tử ho khan vài tiếng mới hỏi.

Người nọ lại lẩm bẩm mắng một câu không rõ, sau đó đã muốn quay qua hướng Thiệu Tử công kích, nhưng một bước cũng chưa đi được bởi vì cước bộ hư phù mà ngã trên mặt đất.

Thiệu Tử suýt chút nữa lại cười ra tiếng nhưng đồng thời nàng nhìn thấy từ trong phòng ông ta cư nhiên có mấy con tang thi lảo đảo đi ra.

Toàn bộ là cấp 1.

Thiệu Tử không có kiểm tra, bởi vì nàng còn chưa đăng nhập, lúc hệ thống mới xuất hiện, nàng vẫn ẩn núp, sau khi quân đội đến nơi này, nàng mới từ trong gian phòng lạnh lẽo mỗi ngày nghe thanh âm tang thi sục xạo đi ra, hô một tiếng 'Cứu mạng'.

Nàng biết rất có thể sẽ chết ở chỗ này.

Dung Tụ tự nhiên cũng biết chuyện Thiệu Tử còn chưa đăng nhập, thế nhưng nàng không có ý tưởng 'Cho nàng (Thiệu Tử) lịch luyện một chút nếu như tâm tính đạt chuẩn thì thu', mà bỗng nhiên nhớ tới thời điểm xếp hàng ghi danh ngày hôm qua.

Nàng phóng kiểm tra với Thiệu Tử, nhưng lại hoàn toàn không có phản ứng, bây giờ mới biết được, nàng không chừng chưa đăng nhập.

Mà cái người tựa như người lại tựa như quỷ kia, phản ứng khi bị kiểm tra giống nhau như đúc.

Dung Tụ lúc đầu không nghĩ tới là hắn chưa đăng nhập, bởi vì tang thi cũng không công kích hắn.

Vì vậy, suy nghĩ của nàng lâm vào ngõ cụt.

Mà tỏng nháy mắt nhìn thấy Thiệu Tử, Dung Tụ lại tiếp tục suy luận một lần nữa.

Bên kia Thiệu Tử liên tục bại lui, mà suy nghĩ của Dung Tụ lại dần dần sáng tỏ.

Mọi thứ đều được xây dựng trên giả thiết — người kia chưa đăng nhập.

Như vậy sẽ có hai nguyên nhân khiến hắn có thể khống chế tang thi. Thứ nhất hắn rất đặc thù, hoặc là hắn cùng tang thi có quan hệ gì đó.

Có đặc thù thì Dung Tụ cảm thấy khả năng không lớn.

Mà một người có quan hệ với tang thi, Dung Tụ vẻn vẹn chỉ nghĩ tới 'Người sáng tạo' .

Cho tới nay, lý giải của Dung Tụ đều dừng lại ở " Tang thi do hệ thống sản sinh ra", thế nhưng, vì sao lại không thể dùng sức người tạo ra?

Rất nhiều giả thiết xuất hiện lại bị phủ định, mà lời giải thích duy nhất lại làm những kẻ khác suy nghĩ vô cùng tỉ mỉ sợ hãi.

Lời nói dối có đôi khi còn đáng tin hơn sự thật và sự thật được cố ý che giấu lại khiến người ta không thể tin được.

Nếu như, trên địa cầu tang thi đều do nhân tạo mà nói.

Hệ thống xuất hiện khẳng định không phải là cùng người địa cầu chơi một trò chơi, bất kỳ cái gì tồn tại đều có nguyên nhân của nó.

Dung Tụ hiện tại không đoán ra.

Chỉ biết là, có khả năng hệ thống phát hiện trên trái đất tồn tại tai hoạ ngầm là tang thi, sau đó lại tích hợp chính vật đó dung nhập vào trái đất. Mục đích sau đó là khống chế được người chơi.

Nếu như đây là thật, như vậy hệ thống khẳng định từ trên người nhân loại đổi lấy vật gì đó, chí ít, phải tỉ lệ thuận với những gì nó thể hiện ra.

Như vậy, đến tột cùng là cái gì chứ?

Dung Tụ trong giây lát nghĩ tới phát hiện khi nhân loại bị chết sẽ biến thành tang thi.

Nếu như bổn nguyên lực lượng của hệ thống chính là tinh thần, như vậy thứ nó muốn lấy từ trên người nhân loại chính là tinh thần lực rồi.

Thế nhưng nó không có lựa chọn trực tiếp cướp đoạt, vậy đã nói rõ cái hệ thống này tồn tại cũng có rất nhiều hạn chế.

Thời điểm Dung Tụ gần chạm tới chân tướng, Thiệu Tử sợ hãi kêu thảm một tiếng. Thì ra người kia dưới sự trợ giúp của tang thi, đã bóp cổ Thiệu Tử, muốn giết chết nàng.

Dung Tụ từ góc khuất xuất hiện, bị dư quang của Thiệu Tử quét qua.

Người kia dùng ánh mắt đỏ thẫm như trước nhìn qua đây, mà Thiệu Tử đã sắp không còn cách nào mở mắt cũng vẫn hướng về phía Dung Tụ, gào thét trong im lặng.

"Đây là ngươi làm ra? " Dung Tụ không nói với Thiệu Tử.

"... Đúng... Ha ha... Đúng!" Người kia lại khàn khàn nói, lực cổ tay lại mạnh thêm. Thiệu Tử rốt cục không thể chịu đựng được, con mắt chậm rãi khép lại, phảng phất mí mắt của nàng nặng trĩu.

"Tốt, ta thích đáp án này." Dung Tụ cũng lắc mình một cái đến trước mặt của hắn, rất thoải mái bắt được cổ của hắn.

Thanh âm xé rách vang lên.

Trong đôi mắt mờ đục mở to của người đàn ông, phản chiếu một người cùng với cát vàng sau lưng nàng.

Đã như vậy, Dung Tụ có thể xác định suy đoán của mình rất có thể sẽ chính xác.

Hệ thống thông qua trái đất mơ hồ tồn tại nguy cơ về tang thi, muốn khống chế con người, để cho bọn họ sau khi chết đi đem tinh thần lực tách ra, hóa thành bổn nguyên lực lượng của mình.

Mà tinh thần lực của nhân loại được đề cao như thế nào, cướp đoạt như thế nào, Dung Tụ bây giờ không nghĩ ra, cũng không muốn tiếp tục suy nghĩ nữa.

Bởi vì nàng dường như phát hiện hệ thống có một cái lỗ thủng nho nhỏ...

Một cái lỗ thủng đủ để hoàn toàn phá hủy nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro