Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q3- C1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quyển 3: Thiên taiChương 41: Người kỳ lạ"Ánh sáng và bóng tối, ngươi chọn cái gì? "

"Ánh sáng cùng bóng tối giao thoa, ta muốn làm chính ta. "

Lúc Dung Tụ tỉnh lại, đã sắp chạng vạng tối.

Thời điểm mở mắt, ngoại trừ một ráng trời chiều đỏ chói lọi, không có bất kỳ nguồn sáng nào khác.

[ Ding, người chơi lúc trước phóng 'Khống chế Phù' đã phát huy tác dụng. ]

[ Ding, người chơi lúc trước phóng 'Pháp thuật Phù' đã phát huy tác dụng. ]

Thấy thống báo này, đại não Dung Tụ cũng thanh tỉnh rất nhiều.

'Khống chế phù' là có thể ở bất kỳ khoảng cách nào, sử dụng tinh thần lực phát mệnh lệnh đối với những người khác; 'Pháp thuật phù', là đem pháp thuật bản thân mình có thể sử dụng lưu trữ lên một vật phẩm, sau đó người sở hữu có thể phóng ra hoặc xả những pháp thuật này ra ngoài, tổng cộng có thể dự trữ mười tám pháp thuật.

Mặc dù coi như rất tiện dụng, thế nhưng đều đồ dùng một lần, mà nguyên nhân trọng yếu nhất, vật này nhất định phải được đối phương đồng ý mới có thể sử dụng.

Hơn nữa còn có khả năng thất bại.

Cho nên những thứ này nhìn như lợi hại thế nhưng hạn chế rất nhiều. Vì vậy chỉ cần 1000 kim là có thể đem phù chú tới tay.

Thời điểm kéo Dung Khâm trước khi xuất phát, Dung Tụ đã đem 'Khống chế phù' đặt lên trên người hắn; mà vật đưa cho hắn lúc tiễn chính là 'Pháp thuật phù'. Thẳng đến sau khi Dung Khâm chết, Dung Tụ mới đem hai cái phù chú này mở ra.

Mà sau khi Dung Khâm chết đi, biến thành tang thi, là không có khả năng lựa chọn có đông ý cho người khác đặt phù hay không, cộng thêm tinh thần lực cực đại kém xa, cho nên rất dễ dàng khiến cho hai cái phù chú phát huy tác dụng.

Khi mặt trời hoàn toàn xuống núi, bóng tối cũng đổ xuống, sau đó lập tức bắt đầu mưa to.

Mặt trời lặn, ánh sáng rực rỡ giống như bị che đậy, đột nhiên khí tức lạnh lẽo dâng trào cơ hồ khiến tay chân Dung Tụ cứng ngắc.

Nơi này chăn giường rất đơn giản qua loa, căn bản không nghĩ đến sẽ có người tới ở, cho nên tùy tùy tiện tiện bố trí.

Mặt trời lặn, bởi vì không có đèn, phạm vi nhìn của Dung Tụ chỉ toàn một màu đen. Cũng liền lúc này, 'Mắt linh hồn' lần nữa phát huy tác dụng, bởi vì nơi này đồ đạc thật sự thiếu thốn, ngay cả bát cũng không có một cái, Dung Tụ liền đem cái tủ quần áo bằng gỗ không có tác dụng gì tháo ra, bẻ thành từng mảnh gỗ vụn, dùng Hỏa Cầu thuật châm lửa, không khí trong nháy mắt cũng ấm lên nhiều.

Sau đó, Dung Tụ hủy trạng thái 'Mắt linh hồn', lần nữa chui vào trong chăn.

Bất quá, 'Nếu đã mạnh như vậy tại sao lại che che giấu giấu' thì làm được rồi, thế nhưng nói 'Sành ăn vạn người kính ngưỡng' lại đi nơi nào rồi?

Hiện tại muốn giữ ấm áp đều phải tự mình châm lửa sao?

Mang theo oán niệm nho nhỏ đối với vị đăng ký viên, Dung Tụ lần nữa nhắm hai mắt lại.

...

Mà ở ngoại vi thành phố F xa xôi, một tòa nhà đột nhiên nhô ra trong rừng rậm, một con tang thi mới sinh mở ra con mắt đục ngầu, da xanh đậm hiện lên hắc sắc, hốc mắt hãm sâu, tay chân cứng còng, đi một bước các đốt ngón tay liền phát ra tiếng 'két' nhỏ, tựa hồ ngay sau đó sẽ gãy luôn. Mà phía sau quân trang trên người tang thi có rất nhiều dấu vết bị mài rách, nhưng thoạt nhìn lại vô cùng chỉnh tề.

Là Dung Khâm hóa thành tang thi.

Thời điểm tinh thần cùng hành động đều rất mơ hồ, nội tâm chỉ có một dục vọng sát phạt. Mà ngay tại lúc này, não bộ dường như chảy vào một dòng nước trong, khiến dục vọng muốn tìm một đồ đạc để nhào tới cắn xé cũng phai nhạt rất nhiều.

Sau đó trong đâu đột nhiên xuất hiện một cái ý niệm -- thăng cấp.

Nó không hiểu cái ý nghĩa của từ này, thế nhưng cái từ này lại nhồi nhét vào trong đầu nó.

Sau đó nó từ hoạt động, đi lại, bắt đầu một 'Sinh mệnh' mới .

...

Buổi tối thật lạnh, giơ tay không thấy được năm ngón. Cũng không biết tang thi nhận biết phương hướng như thế nào, nói chung có tang thi chậm rãi lắc lư vào trong chỗ tránh nạn, cũng may các cửa ở nơi lánh nạn đều có người gác, vừa nghe thấy tiếng động, đã có người chuẩn bị mở súng.

Trong bóng đêm mê man bất chợt vang lên tiếng súng cùng thanh âm đầu người rơi xuống đất, lại thức tỉnh một số nhỏ người.

Nếu như bình thường, khẳng định có người lên tiếng bày tỏ bất mãn, nhưng lại đột nhiên nghĩ nếu không có cái thanh âm này, tính mạng chính mình sợ rằng đã đi tận đâu rồi.

Cho nên, sau khi tiếng súng phát ra, không gian hoàn toàn yên tĩnh.

Mà Dung Tụ tựa hồ cũng không có thói quen nghỉ ngơi trong thời gian dài, liền mở diễn đàn lật vài trang xem.

Hiện tại thủ đoạn của chính phủ của quốc gia rất nhanh, lập tức ở mỗi thành phố lập nên nơi lánh nạn, tạo nên khu an toàn. Cũng không có giống như trong diễn đàn nói cái gì mà 'Phải đổi tích phân lấy đồ ăn' hay 'Phải làm nhiệm vụ quét sạch tang thi' còn có 'Đẳng cấp thấp liền không được đăng ký' .v.v.v..

Bây giờ còn tương đối nhân đạo, đem người còn sống tụ tập lại, sau đó để cho những quân nhân mỗi ngày gác bảo hộ, tiêu hao sản phẩm công nghệ cao cùng điểm ma lực của quân nhân. Mà có chút quần chúng vô luận là vì để cho người khác thoải mái hay là vì để mình kiếm điểm kinh nghiệm, cũng mỗi ngày tự giác leo lên đài cao phóng kỹ năng, đem tang thi ngăn lại bên ngoài.

Càng ngày sinh hoạt càng dần ổn định hơn để cho tâm mọi người cũng từng bước yên ổn trở lại. Thế nhưng thức ăn sẽ có một ngày cạn kiệt, đạn cũng sẽ có ngày dùng hết... Tang thi cũng tấn công vào một ngày.

Cũng không phải Dung Tụ bi quan, đây là sự thực.

Từ đẳng cấp của tang thi cùng số lượng của chúng đều cao hơn rất nhiều so với nhân loại, hơn nữa cây cối đã gần như dị biến, Dung Tụ đi đến bây giờ cũng không có thấy bao nhiêu động vật, đoán là động vật cũng gặp phải biến hóa không tốt rồi.

Bởi vì thực vật có điều kiện sinh trưởng và kết cấu khác so với sinh vật, cho nên thời gian tiến hóa cùng biến dị còn lâu mới nhanh được như sinh vật. Nếu thực vật đều đã xuất hiện biến hóa, sinh vật cũng khẳng định xuất hiện dị biến không tốt. Nhưng lại bị người thanh trừ và ngăn cản.

Chính phủ tuy là có thể biết mà không báo, thế nhưng coi như có báo, người khác cũng vô pháp chuẩn bị, ngược lại thì gây trở ngại đến hành động và xử lý của chính phủ. Ngay cả khi các hành động đó không đáng tin cậy, thế nhưng nếu là mình, còn có người của mình được an ủi, như vậy chuyện này cũng không thể không được coi trọng.

Cho nên ở trên diễn đàn nói chuyện giật gân cái gì mà chính phủ biết rõ tình hình nhưng không báo chính là muốn giữ an toàn cho bản thân, sợ nhân dân đứng lên làm phản, thật là đứng nói không đau lưng. (chắc ý là không biết ngượng)

Dung Tụ đối với những bài phân tích tình hình đất nước nhan nhản trên diễn đàn, cùng với những chủ đề như [Ta biết ×× vì sao phải ××], sau đó thu điểm kinh nghiệm của người khác, đoán cũng là do quá thiếu kinh nghiệm.

Dung Tụ lại từ chủ đề của mình thu được số lẻ -- hai nghìn kinh nghiệm, mà cái này được tính đến đơn vị hàng vạn, dự định của Dung Tụ vẫn là góp đủ rồi thăng cấp lại nói sau, dù sao bây giờ khoảng cách để thăng cấp coi như xa vời, mà giữ lại dự phòng thì tốt hơn nhiều.

Đem tắt màn hình giả lập đi, sau đó Dung Tụ nhìn một chút đoạn hội thoại của đám người Ti Ảnh Man Trúc.

Sau khi nói câu nói kia xong nàng liền đóng kênh giao tiếp lại, cũng không biết bọn họ thương nghị như thế nào rồi.

Những người này quả nhiên đều bày tỏ đồng ý, cuối cùng thương lượng thật lâu, chuyện này được [ Yên Hỏa ] tiếp nhận.

Mà lúc Dung Tụ lật xem bảng nhiệm vụ treo thưởng, cư nhiên ở trang thứ hai thấy được nhiện vụ [ Giết chết Dạ Oanh].

Hơn nữa phần thưởng của nhiệm vụ là 15 vạn kinh nghiệm. Bên cạnh ghi chú --

[ Nếu ai giúp ta giết nàng, ta dùng toàn bộ kinh nghiệm báo đáp! ]

Mà người nhận nhiệm vụ, chỉ có hai ba cái người tham gia náo nhiệt.

Nhiệm vụ này cũng có thể bị đẩy đến trang thứ hai, đoán chừng người đặt nhiệm vụ vẫn tính là có chút thực lực?

Thì ra người tuyên bố nhiệm vụ treo thưởng này, dùng chính ID mới của mình, cũng chính là 00000010.

Thảo nào lại được coi trọng, cái người này như thế nào đi nữa cũng sẽ không đến nỗi nào, trừ phi là vừa đến cấp 5 thì tùy ý chọn một cái chức nghiệp chuyển chức luôn.

Chức nghiệp ẩn đều rất khó kiếm, ước chừng không có bao nhiêu người có được, nếu như người người đều có thể kiếm ra, như vậy chức nghiệp ẩn cũng không cần thiết phải có chữ 'ẩn' nữa.

Cho nên, coi như là vừa lên cấp 5 liền chuyển chức, thời gian lên được cấp 5 của người này coi như sớm.

Nhưng thực lực bây giờ thế nào, có ân oán gì với Dung Tụ cũng không biết được.

Có thể chính là một trong những người trên bảng thực lực xếp hạng trước 10, đối với Dung Tụ ghi hận trong lòng.

Cũng có thể, lên được bảng xếp hạng thực lực đều là ID mới từ 1 đến 9, lúc đầu số 10 cũng nên có một vị trí, kết quả bị Dung Tụ chiếm vị trí đầu, cho nên ghi hận trong lòng. Tuy là Dung Tụ không hề cảm thấy có người biết ID mới của mình.

Phỏng đoán vô nghĩa tác dụng không lớn, Dung Tụ lật nhìn một hồi liền thấy có chút mệt mỏi. Mỗi ngày đều sống trong tranh đấu, hận không thể thời khắc ý thức đều thanh tỉnh, nhưng sau khi được sinh hoạt nhàn hạ, liền dễ dàng mệt mỏi.

Dung Tụ cũng biết loại trạng thái này không thể tiếp tục kéo dài, cho nên cũng không muốn lật nhiều, đem đống mảnh gỗ kia lật một mặt dưới, mặt khác sau khi đặt một cái Hỏa Cầu thuật sưởi ấm, lần nữa tiến vào trạng thái ngủ.

Mà ở nơi này trong đêm mưa lạnh giá, có một người với chiếc ô đen trên tay, quan sát tang thi bên cạnh nhưng không có gì, nhìn về một phương hướng nào đó, kín đáo thở dài.

Ngày thứ hai, sau khi Dung Tụ tỉnh lại, dự định đi ra ngoài một chút.

Thế nhưng vừa mở cửa đã thấy một gương mặt âm trầm, tựa hồ có thâm cừu đại hận với Dung Tụ.

Cũng không biết đã đứng ở cửa bao lâu.

"Ngươi là ai? " thấy người kia không có dự định mở miệng, Dung Tụ coi như thing dong hỏi một câu.

"Ngươi... " người kia bắt đầu dùng ánh mắt đặc biệt oán hận nhìn Dung Tụ.

Dung Tụ tuyệt không muốn biết đối phương cùng mình có ân oán gì, nàng chán ghét thứ ánh mắt này, cho nên lập tức đánh.

Da dẻ người này rất xốp, giống như là đầu khớp xương bị tháo xuống xong lần nữa được lắp lại, nên khi đánh lên có cảm giác rất nhanh sẽ thành những mảnh nhỏ. Mà người kia bị Dung Tụ vỗ một cái liền trực tiếp bay ra ngoài, đập trúng cánh cửa đối diện.

'Bịch' một tiếng, cánh cửa kia từ giữa khung cửa liền tróc ra, thế nhưng dường như trong phòng có vật gì đem cánh cửa đang lung lay giữ vững, mà người kia, cũng theo cánh cửa trượt xuống, cuối cùng ngã trên mặt đất, con mắt trừng lớn, tựa hồ không thể tin tưởng.

Cái người này làm cho Dung Tụ càng nhìn càng không được tự nhiên, mà khi ánh mắt Dung Tụ chuyển qua chỗ cánh cửa bị đập thủng phía sau, lại phát hiện nửa cánh tay thối rữa yếu ớt đưa ra ngoài.

Dung Tụ đi tới, đem người trên mặt đất kia kéo ra. Sau đó, ván cửa đã bị một cỗ ngoại lực phía sau đánh bay, Dung Tụ cũng thật không ngờ sẽ phản ứng lớn như vậy, vô ý thức đem người vừa mới kéo ra bắt lại làm vũ khí sử dụng, khẽ huy động, liền đem cánh cửa kia đánh bay.

Dung Tụ liếc mắt coi như xin lỗi với người này sau đó ném qua một bên.

Lúc này, Dung Tụ phát hiện, đối diện căn phòng này toàn là tang thi đang chen chúc!

Người kia cũng có chút thanh tỉnh, hướng về phía Dung Tụ nhỏ giọng mắng một tiếng.

"Có tin ta sẽ lấy ngươi làm cửa chặn bọn chúng lại không? " Dung Tụ lần này cũng không tức giận, chỉ là đối với người này, càng nhìn càng cảm thấy khó chịu.

Luôn cảm thấy cái mặt người này quá âm trầm, từ ngoại hình đến hành vi, đều giống đám tang thi đến lạ.

Nghĩ tới đây, Dung Tụ quả thực đem người kia nhét lên trên khung cửa.

Mà tang thi, lại tựa hồ như hoàn toàn không thấy người này, từ trong khe hở vươn tay muốn công kích Dung Tụ, mà Dung Tụ một tay đem người kia giữ ở cửa, tay kia chậm rãi xuất hiện ánh sáng nhạt màu đỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro