Mạt thế chi sinh tồn trò chơi- Q3- C7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 47: Liệt hóa tro bụi

Một giây kế tiếp, thân thể của Liệt dưới sự công kích từ Hỏa cầu thuật, cư nhiên nổ tung, hóa thành bột phấn rơi đầy đất, trên Linh hồn bích chướng cũng dính một tầng bụi.

"Ngươi đây là..." Ti Ảnh Man Trúc cố gắng muốn nói gì đó với Dung Tụ.

[ Hệ thống thông báo: Người xếp thứ 3 bảng xếp hạng thực lực 'Liệt' bị người chơi danh hiệu 'Dạ Oanh' giết chết. ]

Chết?

[ Ding, chúc mừng bạn đã giết chết người chơi cấp 31, lấy được 3200 giá trị kinh nghiệm. ]

[ Ding, chúc mừng bạn đã giết chết người chơi cấp 31, thu được vật phẩm 'Xích vỹ y' . ]

"Ngươi mới vừa muốn nói gì, có thể tiếp tục. " Dung Tụ quay đầu, dùng Thủy cầu thuật rửa tay sạch sẽ, sau đó đem 3600 kinh nghiệm đều chuyển hết thành kim tiền.

Mà bảy người còn lại đều nhất tề nhìn về phía Ti Ảnh Man Trúc.

Ti Ảnh Man Trúc đột nhiên phát hiện mình rất khó mở miệng.

Mà ở bên ngoài phó bản, lúc đầu mọi người vì tốc độ thăng cấp của Liệt mà kinh ngạc, lại đột nhiên thấy hệ thống thông báo Dạ Oanh đã diệt luôn Liệt.

Trong lòng thấy khí lạnh từ lòng bàn chân lan thẳng lên cổ.

Sau đó, diễn đàn lần nữa sôi sục. Lúc đầu đề tài về 'Liệt' hết thảy bị 'Dạ Oanh' thay thế.

Từ cách xử trí đối với người đạo chủ đề, hay giết người hơn mình một cấp, động tác của Dung Tụ đều có thể được xưng là thủ đoạn độc ác.

Giống như nàng trả lời ở trước mặt "Nữ thần quang minh".

Dung Tụ, có thể vì con đường mình đã chọn, sát phạt quả quyết, coi mạng người như cỏ rác.

"Ta lúc trước nói với ngươi, ta cảm thấy Liệt rất kỳ quái... " Ti Ảnh Man Trúc từ từ nói, "Là bởi vì... "

Nàng nói càng ngày càng chậm, đến cuối cùng, đột nhiên "A " một tiếng, liền xông vào trong phòng, cũng không biết làm gì.

"Các ngươi có biết, hắn gần đây có chỗ nào kỳ quái?" Dung Tụ hướng phía những người khác hỏi một câu.

Sắc mặt Yên Hỏa rất khó coi, nàng nhìn Dung Tụ vài giây, sau đó mới đuổi theo Ti Ảnh Man Trúc.

Lăng Tiêu Mỹ Nam khe khẽ hừ một tiếng: "Đáng đời hắn. "

Sau đó liền không để ý thêm chút nào đi vào phòng.

Những người khác cũng đều lục tục ly khai, chỗ này chỉ còn Dung Tụ và Phất Lai Khắc.

Phất Lai Khắc nuốt nước miếng, sau đó mới có chút khó nhọc nói: "Ta quả thực cảm thấy hắn rất kỳ quái... "

[ Tin tức tổ đội ] Quái vật đợt thứ nhất đã tới chân thành, xin nhanh chóng nghênh tiếp.

Dung Tụ không có nửa phần ý định chờ đợi, bay thẳng đến cửa thành.

Nàng đối với điểm kỳ quái của Liệt, tuyệt không hiếu kỳ.

Cửa thành nơi này quả nhiên giống với trong tưởng tượng của nàng, không ít người đã tới đây chuẩn bị.

Những người trong phó bản này là NPC* trong game hay là một người sống thực sự đây?

*non-player character

Vấn đề này, Dung Tụ suy nghĩ một giây, sau đó đứng một chỗ. Cửa thành quả thực rất giống với kiến trúc nghệ thuật của nước Z, cũng chính là nước sở tại thời cổ đại của Dung Tụ, ở giữa cũng có một lỗ dùng để phóng mũi tên.

Dung Tụ lấy cùi chỏ để nâng cả người lên. Đi qua nơi đây, nhìn xa xa, cách nơi này đại khái khoảng 2000m, có một đoàn quái vật đen xì đang hướng về nơi này. Nhìn kỹ, lại phát hiện những thứ này không phải là tang thi sao.

Vì sao một cái phó bản " Tang thi vây thành " lại bị biến thành bộ dạng này, hơn nữa, vì sao nhóm tang thi lại phá hoại thực vật?

Dung Tụ hơi nghi ngờ một chút, thời điểm đang suy nghĩ, nhóm tang thi đã áp sát gần hơn rất nhiều.

Mà bảy người đồng đội khác của Dung Tụ cũng lục tục đều tới cả, hai người lúc đầu hành sự rất tích cực là Ti Ảnh Man Trúc và Yên Hỏa lại tới cuối cùng.

Dung Tụ thấy ánh mắt bọn họ nhìn mình rất kỳ quái, thế nhưng cũng không có suy nghĩ gì nhiều.

"Chào, các ngươi tới đây làm gì? " Một thanh âm tràn ngập địch ý đột nhiên vang lên bên tai.

Là thủ vệ trên tường thành.

"Chúng tôi muốn đến giúp đỡ các bạn, cùng nhau đối phó tang... quái vật." Phất Lai Khắc thấy những người khác ước chừng cũng chẳng có tâm tư trả lời, cho nên ra tay trước trả lời một câu.

"Tùy tiện, chú ý một chút. " Lính gác tùy tiện trả lời một câu rồi rời đi. Thuận lợi tới mức làm cho Phất Lai Khắc có chút giật mình.

"Cái này... "

"Bọn họ chắc đã sớm mong lũ dân chạy nạn đáng ghét này đi lên trên tường thành đánh quái." Tự Thủy Nhu Tình đột nhiên nói, có loại cảm giác bất thiện.

Nếu như Liệt ở đây, đoán là sẽ thẳng thừng phản bác hắn.

Tự Thủy Nhu Tình đột nhiên sững sờ, cũng không có tâm tình nói thêm gì nữa.

Trong lúc Dung Tụ bất chợt xử lý Liệt, ở trong lòng bảy người này, dường như để lại ấn tượng tương đối khắc sâu a.

"Tang thi tới rồi." Ti Ảnh Man Trúc nhắc một câu.

Quả nhiên, đám tang thi trùng trùng điệp điệp tới, có chừng năm, sáu ngàn con, ở phía dưới chen chúc nhốn nháo.

Dung Tụ kiểm tra một cái, đều là 'Tang thi phổ thông cấp 25'. Ở giữa xen lẫn là 'Tang thi trí tuệ' và 'Tang thi cự lực' các loại.

"Những thủ vệ này..., chúng ta trực tiếp dùng kỹ năng có phải ảnh hưởng không tốt đến họ hay không? Dù sao người ta vẫn đang dùng vũ khí lạnh đó? Nếu như bị coi thành quỷ thì có bị thiêu hay không a? " Phất Lai Khắc hỏi một câu.

Yên Hỏa hiển nhiên tâm tình không được tốt lắm: "Ngươi cầm vũ khí lạnh xuống phía dưới chiến đấu cùng bọn họ a! "

"Thế nhưng... " Phất Lai Khắc muốn trả lời, nhưng bị Ti Ảnh Man Trúc ngăn lại.

"Sau khi giết hết tang thi thì đem tất cả bọn họ đẩy hết xuống là được rồi." Dung Tụ nói.

Thiết kế của tường thành đã định trước người ở bên trong sẽ không nhìn thấy tình trạng phía ngoài. Cho nên coi như những thủ vệ này toàn bộ đều chết hết, vậy cũng không thể nói rõ cái gì.

Hơn nữa nếu như đám người Dung Tụ trốn bên cạnh tường thành, tới một lớp thủ vệ thì đẩy một lớp, như vậy ba ngày sau trực tiếp rời đi là xong.

Cũng sẽ không có người phát hiện dị thường nào hết.

Nếu như những thủ vệ này vẫn trú thủ tại chỗ này, vậy thì càng thêm dễ dàng.

"Ngươi có phải người hay không a! " Tự Thủy Nhu Tình đột nhiên đứng lên hướng về phía Dung Tụ mắng một câu.

"Những lời này ta phản bác, ta muốn đẩy xuống không phải người. " Dung Tụ nói một câu.

Tự Thủy Nhu Tình mới nhớ sự tình trước đó Dung Tụ đột nhiên giết Liệt, cũng không dám lại nói chuyện lớn tiếng nữa. Mà nghe được câu trả lời của Dung Tụ, cũng có chút bất đắc dĩ.

Những người này vốn chính là người ở bên trong phó bản.

Chính như theo lời Dung Tụ nói, dựa theo định nghĩa của bọn họ, những thứ này cũng không thể coi là người.

"Thế nhưng những người này rất giống người thật a! " Phất Lai Khắc thấy những người khác đều không nói lời nào một dáng vẻ ngầm thừa nhận, có chút lo lắng phản bác.

"Dù có thực sự giống nhưng cũng không phải là thật. " Ti Ảnh Man Trúc cắn răng nói.

Yên Hỏa nghiêng khuôn mặt, không muốn nhìn Ti Ảnh Man Trúc.

"Vậy cứ như vậy đi." Dung Tụ tổng kết một tiếng.

"... Vậy nếu như tang thi còn chưa giải quyết xong, bọn họ liền cho là chúng ta là quái vật động thủ trước thì sao? " Tự Thủy Nhu Tình đưa ra tình huống khác.

"Lẽ nào, ngươi còn không biết?" Giọng nói của Yên Hỏa rất hung hăng, biểu thị tâm tình bây giờ của nàng thật không tốt.

Nói chung, phương pháp này dưới sự cam chịu của tất cả mọi người bắt đầu được thi hành.

Tang thi phía dưới tường thành, thủ vệ ở phía trên dùng vũ khí lạnh công kích, trạm gác cũng ở phía trên. Ngày hôm qua cho Dung Tụ, Ti Ảnh Man Trúc và Yên Hỏa vào chính là cái trạm gác kia.

Ti Ảnh Man Trúc thời điểm thấy hắn hiển nhiên lại có chút do dự, nhưng vẫn không lựa chọn làm ra cái gì khác.

Qúa trình người khác đấu tranh đối với Dung Tụ mà nói là không trọng yếu, cái Dung Tụ quan tâm là lựa chọn cuối cùng của họ.

Nếu như cùng mình nhất trí, vậy tất cả đều vui vẻ.

Nếu như không phải vậy, nàng đành phải đi "Thuyết phục" một chút.

Mấy người bắt đầu hướng xuống phía dưới tung kỹ năng, sau khi những thủ vệ kia chứng kiến quả nhiên xuất hiện từng vẻ mặt kinh dị, nếu không phải bởi vì phía dưới địch nhân vẫn còn, thì họ muốn trực tiếp lên hỏi một chút rồi.

Dung Tụ lúc quần công đồng thời cũng đang chăm chú quan sát người khác.

Ngoại trừ Tự Thủy Nhu Tình còn có Lăng Tiêu Mỹ Nam, mà đứng ở trong tường thành cận chiến, vì khoảng cách công kích ngắn, không thể dùng kỹ năng công kích tầm xa, không thể làm gì khác hơn là dùng vài cái kỹ năng thông dụng bình thường, tốc độ đánh quái rất đáng xấu hổ.

Mà tốc độ đánh quái của Lăng Tiêu Mỹ Nam rất nhanh, chỉ kém Dung Tụ có một chút. Đẳng cấp và điểm thuộc tính của Dung Tụ còn có cả kỹ năng cũng đều cao hơn cường đại hơn nàng, thế nhưng tốc độ đánh quái lại chỉ mau hơn một chút.

So với Lăng Tiêu Mỹ Nam thì Tự Thủy Nhu Tình chậm hơn một chút, hắn ở phía dưới công kích rất nhanh, vô luận là xuất thủ hay là né tránh, cho nên hắn mất lượng máu không nhiều lắm. Ở phía trên tường thành, Yên Hỏa cùng Hoa Đóa đều là Pháp chức giả, tốc độ thi pháp đều không khác mấy. Sau đó là Ti Ảnh Man Trúc, Phất Lai Khắc.

Ti Ảnh Man Trúc cũng ý thức được giá trị kinh nghiệm của mình có hơi thấp, tốc độ đánh quái cũng hơi chậm, thế nhưng nàng bất lực, không thể làm gì khác hơn là ngừng phóng kỹ năng, sau đó thoáng nghỉ ngơi một chút rồi lại tiếp tục phóng.

Dung Tụ đối với thể chất và lực lượng của Ti Ảnh Man Trúc coi như là có nhận thức mới.

Thời điểm Dung Tụ phóng 'Đào Hoa Mạn Thiên', Hoa Đóa đột nhiên triệu về một bông hoa to lớn đập xuống phía dưới.

Hương thơm xộc vào mũi, hình dạng là bông hoa hồng, coi như đẹp, nhưng luôn luôn gây ra cảm giác quỷ dị.

"Hoa Đóa, ngươi thực sự là hoa đóa*. " Phất Lai Khắc khách sáo nói một câu.

*bông hoa

Phất Lai Khắc là một Chiến chức giả, nhưng lại vẫn đứng ở trên tường thành không đi xuống, Hoa Đóa cũng nhờ vào đó hảo hảo đùa cợt một chút rồi lại tiếp tục chuyên tâm công kích.

"Ta chỉ muốn biết, các ngươi đang làm cái quái gì đây!" Tự Thủy Nhu Tình ở phía dưới rống lên một câu. Vài thủ vệ xung quanh cũng đều từ kinh ngạc vây xem biến thành miễn cưỡng ở bên cạnh xem diễn. Đột nhiên nghe thấy tiếng gầm sắc bén như vậy, nhao nhao đứng lên, nhìn người phía dưới một chút xem còn hoàn hảo không.

Mà Tự Thủy Nhu Tình chính là một trong những người bị đóa hoa hồng vĩ đại kia đập trúng người.

Mà một người nữa, dĩ nhiên chính là Lăng Tiêu Mỹ Nam rồi.

"Nhìn cho kỹ rồi thả kỹ năng, pháp chức giả. " Lăng Tiêu Mỹ Nam sửng sốt thật lâu rồi chỉ nói một câu như vậy.

"Cho pháp chức giả mất thể diện a !. " Phất Lai Khắc hướng về phía Hoa Đóa giễu cợt một câu.

Hoa Đóa cũng không cam chịu tỏ ra yếu kém: "Ngươi là chiến chức giả lại đứng ở phía trên, càng mất thể diện hơn. "

Sau đó hai người kia một bên ném kỹ năng một bên bắt đầu cãi vã.

Mà Dung Tụ cũng giết được đại khái khoảng 400 con tang thi, thu được 17000 điểm kinh nghiệm, cũng chuyển số lẻ thành kim tiền. Khoảng cách thăng cấp, còn 115000 kinh nghiệm.

Dung Tụ hiện tại cũng không có ý muốn thu hồi kinh nghiệm trong diễn đàn để thăng cấp. Sau cấp 30 mỗi một cấp cũng rất khó thăng, cho nên vị trí thứ nhất của mỗi cấp đều sẽ bị hệ thống thông báo. Mà hệ thống thông báo của cấp 31 đã bị Liệt đoạt, Dung Tụ cũng không có ý định cho tên mình nổi danh lần nữa sớm như vậy.

Gây gổ thì gây gổ, nói chuyện thì nói chuyện. Bất mãn thì bất mãn, tức giận thì tức giận, dần dần, chừng hai ngàn tang thi, cứ như vậy đều bị giết hết.

"Trúc Tử, ngươi thăng cấp sao?" là Yên Hỏa hỏi Ti Ảnh Man Trúc.

"Tăng lên một cấp." Ti Ảnh Man Trúc thở ra một hơi nói, "Kẹt lại năm ngày rồi, cuối cùng cũng thăng cấp. "

"Còn hơn ba ngàn tang thi, ma lực của ngươi còn đủ dùng không?" Yên Hỏa tiếp tục hỏi.

"Không đủ. " Ti Ảnh Man Trúc lắc đầu nói.

"Vậy ngươi mua một bình bổ sung ma lực a !?" Yên Hỏa thử hỏi dò.

"Không được, bằng không cấp bậc của ta lại tụt xuống... " Ti Ảnh Man Trúc nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro