Chương 4: chuẩn bị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngọc Phật đã dung nhập vào linh hồn của Dịch Nhạc.

Hai người trải qua nhiều lần thí nghiệm thì liền phát hiện, Dịch Nhạc chỉ cần trong lòng nghĩ đến, liền có thể tùy ý ra vào không gian, mà Thường Phong muốn vào không gian thì cần phải ở trong phạm vi một thước xung quanh Dịch Nhạc.

Không gian không tính là lớn, nho nhỏ đáng yêu.

Một tòa nông gia tiểu viện, có ba gian phòng chính rộng rãi sáng ngời, một gian là nhà chính, một gian phòng ngủ, một gian phòng khách.

Hai gian sương phòng, một gian làm phòng bếp, một gian làm nhà kho.

Trong tiểu viện, một cây đào tiên cao lớn đang nở ra những bông hoa hồng nhạt xinh đẹp; dưới tàng cây một cái giếng cổ, từ trí nhớ của ngọc Phật, bên trong giếng chính là linh tuyền, nhưng hiện tại chỉ còn giữ lại một chút linh khí.

Mở cánh cửa nhỏ ở phía Tây Bắc, đi ra ngoài. Chính là một vườn trái cây đang nở những bông hoa trắng trắng mềm mềm. Kế bên vườn cây ăn quả, là một bãi đất với những căn phòng làm bằng đất, nơi này dùng để nuôi dưỡng gia súc gia cầm.

Nhìn tiếp ra sau, chỉ thấy một mảng trắng xóa như sương không có bất cứ thứ gì khác.

Phía trước đại môn tiểu viện, là một con sông nhỏ, nước đang róc rách chảy. Ở trên thượng nguồn con sông là một cây cầu gỗ bằng đá xanh, khi đi qua liền nhìn thấy những mảnh ruộng ngăn nắp, tổng cộng 9 mảnh, toàn bộ đều chứa đất đen phì nhiêu.

Từ trong không gian đi ra. Thường Phong và Dịch Nhạc đều đã trở lại tâm lý bình thường sau khi thấy toàn cảnh không gian.

Cả hai liền bắt đầu tiến hành quy hoạch.

Bọn họ một lòng muốn đem toàn bộ nông gia trang hoàng lại thật đẹp đẽ, vì đây có lẽ là căn nhà duy nhất và cuối cùng về sau của hai người. Còn muốn đem đồng ruộng không gian xới lên, cùng nhau tìm ra tác dụng của linh tuyền.

Phải làm cho mọi thứ thật hoàn hảo, nhưng quan trọng nhất vẫn là tài chính, hai người bắt đầu kiểm kê tài sản lại lần nữa.

Hai người từ nhỏ chính là hàng xóm, thanh mai trúc mã lớn lên, kết quả cả hai bên cha mẹ cùng nhau đi ra ngoài du lịch liền xảy tai nạn xe cộ.

Nhà Thường Phong không tính dư dả, sau khi làm tang sự, tài sản chẳng còn bao nhiêu; số còn lại thì bị người của Thường gia cướp đoạt hết.

Gia đình của Dịch Nhạc cơ bản tính là khá giả, Dịch gia cũng không có thân thích, sau khi Dịch phụ Dịch mẫu qua đời thì hắn liền nhận được một căn nhà ở và một ít tiền trong công ti bảo hiểm.

Sau khi cha mẹ cả hai qua đời, một người nhập ngũ, người còn lại tiếp tục học tập, số tiền ấy chưa hề đụng tới.

Sau khi Thường Phong và Dịch Nhạc xác định quan hệ, cả hai cùng mua một căn hộ để ở, chính là căn hộ bây giờ. Thường Phong vốn là một quân nhân vô cùng xuất sắc, nhưng trong lúc làm nhiệm vụ bị thương, thân thể không còn đạt sức khỏe tiêu chuẩn nên đành trở về.

Trước khi mua căn hộ này, anh đã tính toán rất kỹ càng, cũng không tốn nhiều tiền lắm. Ba năm trôi đi, xung quanh chung cư đều được khai phá, trường học - bệnh viện - siêu thị và công viên đều gần kề. Hiện tại muốn bán đi, tính theo đánh giá của người môi giới thì phải trên 80 vạn.

Cộng thêm căn phòng mà cha mẹ Dịch để lại, tuy ở ngoại thành nhưng đi đến trung tâm thành phố cũng rất gần, căn nhà có tới 3 phòng rộng 1 khoảng sân lớn, phong cảnh xung quanh đều vô cùng tuyệt , nếu bán thì có thể kiếm thêm 150 vạn.

Vả lại trong mấy năm nay hai người cùng cố gắn tích góp, số tiền có đến 50 vạn. Họ còn có một chiếc xe, tuy giá trị không bao nhiêu tiền.

Như vậy, trong tay hai người giờ đây có khoảng 280 vạn. Vốn dĩ số tiền này, Dịch Nhạc muốn để dành về sau, hắn và Thường Phong già đi, có thể dựa vào chúng. Nhưng mà mạt thế đến, tiền cũng thành giấy vụn.

Ở trong căn hộ chuẩn bị bán đi, hai người bắt đầu lên kế hoạch mua đồ.

Hai người không tính toán sẽ đi siêu thị mua vật tư, vì số lượng vật tư họ mua rất nhiều, sẽ bị nhiều người để ý.

Việc đầu tiên là đi đặt mua thật nhiều cái giá bằng thiết để ở kế bên nhà kho. Tuy rằng nhà kho có công năng giữ tươi rất tốt, nhưng diện tích lại quá nhỏ, hai người chỉ có thể đặt thêm mấy cái giá thiết kế bên để đựng đồ, hi vọng chúng có thể hưởng dụng được một chút công năng của nhà kho.

Sau đó, họ lại đi ra chợ nông sản, mua rất nhiều hạt giống gồm: lúa nước, tiểu mạch, bắp, khoai lang, khoai tây, các loại đậu,... tiếp tục chọn lựa các loại hạt giống rau dưa, còn có một ít cây ăn quả.

Trên đường đi còn ghé vào cửa hàng bán gia cụ, mua một bộ bàn ghế kiểu Hoa quốc, cùng ít chăn bông để giữ ấm, mấy thứ này đều đang được giảm giá. Nên Dịch Nhạc không chút do dự mua rất nhiều. Bởi vì không gian có giường sưởi, hai người cũng không có mua giường, mà là mua một tấm thảm thật dày.

Ăn qua cơm trưa, hai người lái xe đi vào khu nông thôn, thu mua các loại cá con, vịt con, gà con, thậm chí còn mang trở về bốn con heo con .

Hai người về đến nhà liền bắt tay vào đống gói đồ đạc, tiến vào không gian, đem heo nhỏ vào chuồng heo, vịt con gà con thì nuôi thả ở vườn trái cây, cá con đem thả vào sông.

Liền lựa chọn một số hạt giống cây ăn quả cùng rau dưa mình thích gieo trồng ở bên cạnh con sông.

Thể lực của cả hai bắt đầu cạn kiệt, Thường Phong liền kéo Dịch Nhạc đến bên cạnh giếng cổ ngồi nghỉ. Vào thời điểm hai người mới ngồi xuống, thì không gian bỗng nhiên phát sinh biến hóa.

Không gian tựa hồ bắt đầu sống lại, từng cơn gió nhẹ thổi qua, sông nhỏ xuất hiện thủy thảo (là một họ chứa khoảng 116-130 loài trong 17-18 chi, nói chung gọi là thủy thảo (cỏ nước), và bao gồm những loài được nhiều người biết đến như (Hydrilla verticillata) hay (Vallisneria spp.) ), vịt con cùng gà con đang thi nhau bới đất tìm trùng ăn.

Thậm chí, những bông hồng nhạt của cây đào tiên trong viện bắt đầu nương theo gió rơi xuống mặt đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro