✨Thế giới 1✨ Chương 4. Hổ đói tranh đoạt chiến (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Thế giới 1: Chính muội & Đại thúc]
Chương 4. Hổ đói tranh đoạt chiến (H)

Edit + Beta: rich_3009

✨✨✨

.
.
.
.
.
"Ngươi. . ." Phương Ngân kinh ngạc trợn tròn mắt kém chút kêu lên hai chữ “ba ba”.

"Nguyệt Ngâm. . . Quá tốt rồi. . . Muội đã tỉnh." Đại sư huynh đi tới cạnh nàng với nội tâm mừng rỡ vạn phần, cầm thật chặt bàn tay trắng như ngọc của sư muội, tâm tình kích động khó nói lên lời.

". . ." Hàn Phương Ngân nội tâm bách vị tạp trần, nội tâm của nàng có rất nhiều lời muốn hỏi phụ thân, trước mắt lại không phải gương mặt quen thuộc mà là gương mặt lạ lẫm của người trẻ tuổi, bây giờ thân phận của nàng là Hàn Nguyệt Ngâm không phải Hàn Phương Ngân.

"Nguyệt Ngâm. . . Quá tốt rồi. . ." Đại sư huynh đối với sư muội này rất yêu thương, đã vượt xa tưởng tượng của chính mình, cho đến khi sư muội kém chút nữa mất đi sinh mệnh, hắn mới biết mình đối với nàng tình sâu vô cùng, không cách nào mất đi nàng.

Hàn Nguyệt Ngâm bị hắn chăm chú ôm vào lòng, hơi thở nam nhân đặc thù khí tức, làm nàng trong đầu một lần nữa trống không, ". . ." Mắt tối sầm lại, nàng thế mà bị hôn miệng nhỏ, "Ô ~~ "

Hàn Nguyệt Ngâm kinh ngạc trừng lớn mắt, kháng cự sự xâm lược cuồng vọng của nam nhân, bàn tay to lớn của hắn vươn vào quần áo màu trắng bên trong tới cái yếm, xoa nắn ngực nàng, "Ưm. . ." Đáng tiếc nữ nhân quá hư nhược, sức lực nam nhân quá cường đại, nàng không tránh thoát được, ngược lại bị áp chế ngã xuống giường, không thể động đậy.

"Không. . ." Đại sư huynh cảm nhận được tiểu sư muội  trong ngực chống cự kịch liệt, một hơi sắp không kịp thở, ngọn lửa kia mới rời khỏi miệng nhỏ ngọt ngào, cái trán của hắn chống đỡ cái trán trơn bóng của đối phương, hai mắt cực nóng nói nhỏ: "Nguyệt Ngâm. . . Đừng kháng cự. . . Đi theo ta. . . Trở thành nữ nhân của ta. . . Liền không sợ những người khác đến đoạt cưới. . ."

"Không. . . Chúng ta không thể. . ." Sư muội liều chết kháng cự không theo.

Mùi thơm xử nữ làm hắn tình dục tăng vọt, toàn thân là lửa, hắn muốn nàng, nghĩ đến tâm đều đau, dưới háng thịt điểu đã kiên cường như sắt, muốn đi vào địa phương ngọt ngào tiêu hồn trong hoa huyệt, chân chính kết hợp, làm thành một thể.

Khí tức nóng rực phun ra lên da thịt tỉ mỉ, cương nghị môi hôn lên cái cổ ở giữa động mạch, kiềm chế trấn an nói nhỏ, "Vì cái gì không thể, chúng ta là lưỡng tình tương duyệt , Nguyệt Ngâm. . . Huống chi những ngày gần đây, ta đã giúp muội chữa thương, thân thể của muội ta đều xem qua, còn có thể gả cho ai?"

Nam nhân mặc kệ nữ nhân giãy dụa cự tuyệt, cánh tay to lớn thô lỗ cởi quần áo trắng bên trong, nữ nhân giãy dụa kháng cự ngược lại bị kiềm chế càng chặt, "Không. . . Buông tay. . . Đừng như vậy. . ." Hắn nhanh chóng cởi quần lót, ngay cả tự thân quần đều cởi, móc ra thịt điểu cứng rắn như sắt chống đỡ tại cửa vào của hoa huyệt, không ngừng hoạt động kích thích hoa huyệt kiều nộn của thiếu nữ, giật ra cái yếm vướng bận, hai viên ngọc nhũ sung mãn ở trước mắt lắc lư, nam nhân cúi đầu hút nhụy hoa đỏ ửng, động tác vừa vội lại nhanh làm tê dại tất cả giác quan của Nguyệt Ngâm, khoái cảm mãnh liệt kéo đến, "Không. . ."

"Không!" Hàn Nguyệt Ngâm yếu ớt lắc đầu, "Nguyệt Ngâm, ta yêu muội, đời này chỉ yêu một mình muội."

"Chúng ta không thể. . . Không. . ." Nguyệt Ngâm cảm giác được thịt điểu cực nóng đang đưa đẩy cánh hoa, "Ngâm, đừng kháng cự, ta yêu muội!" Loại tình huống này, nam nhân căn bản không có khả năng dừng lại, không thể để lỡ, bỗng ngay tại lúc này, một cỗ sức mạnh đáng sợ đánh thẳng tới, Đại sư huynh trong chớp mắt bị điểm ở huyệt đạo, không thể động, dưới háng thịt điểu vừa vặn đầu chỉ mới đi vào, sư muội dưới thân liền bị một nam nhân khác đoạt đi.

Hàn Nguyệt Ngâm toàn thân trần trụi bị một nam nhân khác ôm vào trong ngực, thân thể kiều nộn của nữ nhân thoát ly khỏi sự áp chế của Đại sư huynh, động tác nhanh chóng, để Nguyệt Ngâm hoàn toàn lộ ra bên ngoài, Nguyệt Ngâm trợn tròn mắt, kẻ đoạt đi mình lại là một đại thúc, "Ngươi. . ."

"Thả ta ra. . ." Nguyệt Ngâm toàn thân trần trụi, lại bị nam nhân ôm vào trong ngực, hai mắt cực nóng nhìn chăm chú vuốt ve mỗi phiến da thịt nàng, "Thật đẹp. . ." Đáng tiếc bị nam nhân khác hôn qua nhũ hoa để lại dấu hôn, lòng ghen ghét của hắn bộc phát, "Đáng chết. . . Nữ nhân của ta cũng dám đụng. . ." Bàn tay to lớn đè ép hai viên ngọc nhũ đến biến hình, cúi đầu ngậm lấy nhũ quả kiều nộn kia, ý đồ muốn dùng môi mình đắp lên mình ký hiệu đáng ghét kia.

"A ~~ Không muốn. . . Buông tay. . ." Nguyệt Ngâm nghĩ thầm đáng chết, làm sao kiếp trước hay kiếp này đều trốn không thoát cái loại đại thúc đáng sợ này, thật là khổ cực.

"A ~~ Dâm tặc đáng chết. . . Thả sư muội của ta ra. . ." Tình huống trước mắt chuyển tiếp đột ngột, hắn không cách nào động đậy, trơ mắt nhìn sư muội chịu nhục, hắn tức giận gầm nhẹ.

"Câm miệng, ta thấy rõ ràng ngươi mới là dâm tặc, nàng Hàn Nguyệt Ngâm mới là nàng dâu chưa cưới của ta." Đông Phương Ưng nâng lên một chân, trong nháy mắt đem Đại sư huynh chướng mắt đá ngã xuống đất, "A ~~" Rầm! Phát sinh tiếng vang cực lớn, Đại sư huynh té lăn trên đất, lúc này thịt điểu đã nửa mềm không cứng rắn ở phía trước lắc lư, hắn rên thống khổ, thân thể lại hoàn toàn không thể động, trơ mắt nhìn miếng thịt thiên nga bên miệng bị người khác lấy đi, hắn tức giận đến mức nội thương, vận khí nghĩ muốn giải huyệt đạo, đáng tiếc không cách nào toại nguyện.

Ngoài cửa sổ mấy người tùy tùng, không có bảo chủ ra lệnh cho bọn họ, bọn họ cũng không dám mạo hiểm tiến vào, làm hỏng chuyện tốt của chủ nhân.
Nam nhân đem ngọc thể trần trụi kiều nộn mềm mại của thiếu nữ áp chế ở trên giường, cúi đầu nhẹ giọng thì thầm, hô hấp nóng rực tận lực thổi đến mỗi tấc da thịt một cách cẩn thận, làm cho mỹ nhân hư mềm run rẩy.

"Hàn Nguyệt Ngâm chuyện cho tới bây giờ, ta đêm nay trước hết cùng nương tử động phòng vậy. . ." Hai mắt hắn dị thường nóng bỏng, ngón tay ở trên ngọc nhũ vẽ vòng tròn, núm vú run rẩy cứng rắn lên, ngón tay kẹp lấy nhũ thịt, lôi kéo, bóp xoay mấy lần, "Ngô. . ." Nguyệt Ngâm kiềm chế lửa tình đang dần bốc lên, tay kia của hắn đồng thời đẩy ra hoa huyệt ướt át xoa nắn hoa tâm, kích thích càng mạnh mẽ cảm giác tê dại xung kích, "A ~~ ô ô. . ." Ngọn lửa kia thừa cơ xâm nhập vào miệng nhỏ đang rên rỉ, hút hết tư vị ngọt ngào trong miệng.

Hàn Nguyệt Ngâm trong đầu một lần nữa lại trống không, thân thể xụi lơ như bùn, hai mắt dần dần mông lung.

Đông Phương Ưng đối mặt với mỹ nhân đã ngưỡng mộ trong lòng từ lâu từ từ ôm nhuyễn ngọc vào lòng, hắn như là sắt Chân Chân hán tử, nào có thể chịu được, dưới háng thịt điểu đã cứng rắn giơ cao tư thế chờ phân phó, hắn cúi đầu tự lẩm bẩm, "Ngoan ngoãn nghe lời, bảo chủ ta nhất định hảo hảo yêu thương nàng." Cánh môi cương nghị đang run rẩy lề mề hôn cái miệng anh đào nhỏ nhắn của nàng, một tay xoa nắn nhũ thịt, một tay hướng âm hộ ẩm ướt giữa hai chân sờ soạng, ngón tay thuận thế cắm vào hoa huyệt run rẩy đang đóng chặt, "A ~~ không!" Hàn Nguyệt Ngâm bị dị vật xâm nhập vào trong cơ thể, thân thể chấn động, trợn tròn mắt thân thể nàng cứng ngắc, nghĩ đến trước đó từng bị phá thân đau đớn, vốn có thể chống cự, lại bù không được nam nhân trời sinh lực lưỡng bản tính cường hãn, nàng như dính trên bảng thịt mềm mặc người chém giết.

"Không. . . Không muốn. . ."

"Đều ướt cả. . . Nàng còn nói không muốn. . . Tiểu huyệt thật chặt, hừ. . . Cắn ngón tay ta không thả. . ." Nam nhân nheo lại hai mắt nguy hiểm, không cách nào chờ đợi thêm nữa, nhanh chóng tự mình cởi quần lộ ra thịt điểu dữ tợn, nhắm ngay hoa huyệt ướt át, không dài dòng một mạch thẳng tắp, một đường tiến lên vọt tới ngọn nguồn, bổ như chẻ tre, màng trinh cũng trong nháy mắt bị công phá, toàn bộ hoa huyệt bị chống ra, thịt điểu cứng rắn đem tiểu huyệt chen lấn chật như nêm cối, nam nhân đau lòng mỹ nhân, cũng không dám động chờ đợi Nguyệt Ngâm thích ứng, "A ~~ đau quá. . . Ra ngoài. . . Không muốn. . ." Nguyệt Ngâm đau đớn nước mắt rơi từ khóe mắt như bão tố, hai tay tự nhiên đánh bả vai mạnh mẽ của nam nhân.

Đông Phương Ưng hôn lấy, xoa nắn hai vú, vuốt ve thân thể gợi cảm, dưới háng thịt điểu vừa đi vừa vào lề mề, giảm bớt thống khổ cho nữ nhân, hai vú bị vò thành một khối hai viên đỏ bừng cứng rắn, nhụy hoa bị hắn ngậm lấy trong miệng hút, "A a a. . ." Dần dần thống khổ đi qua sau cảm giác tê dại thay thế đau đớn, nam nhân bắt đầu ba cạn một sâu chậm rãi lề mề co rúm.

( 1838 words )
.


.
.
.
.
✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨✨

Editor: mong mng iu thương nó mà đánh giá nó nhe ( T.T )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro