TG 8 Chương 13: Anh ấy mê luyến cô

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Salad

Lý Khả Anh đợi năm phút, mười phút, mười lăm phút.

Ở đầu bên kia Ngụy Tư lại không muốn đáp lại.

Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi cô từ thấp thỏm, khẩn trương, chuyển sang mất mát, tuyệt vọng. Cô nắm chặt tay, hung hăng cắn môi dưới.

Bất ngờ, cửa tự nhiên mở ra.

Tiếng bước chân vững vàng truyền đến từ phía sau cô, Lý Khả Anh bất ngờ quay đầu, nhưng đối diện lại là gương mặt tuấn lãng cương nghị của Phan Văn.

Anh nhìn nước mắt trong suốt trong khóe mắt cô, cùng với thất vọng trong phút chốc, không khỏi thở dài một hơi:
"Đi thôi."

Nói như thế nào cũng là cùng lớn lên từ nhỏ, Ngụy Tư có thể mặc kệ,nhưng hắn không thể mặc kệ.

Lý Khả Anh ngơ ngẩn rũ mắt xuống:
"Tư ca ca đâu?"

Vì sao, cô đã làm ra thế này rồi, Ngụy Tư vẫn thờ ơ.

Phan Văn xoa xoa đầu cô, ôm cô vào trong lòng. Vòm ngực ấm áp dày rộng làm chóp mũi cô nhất thời chua xót, cô vùi người vào, nước mắt chảy ra mãnh liệt.

Bây giờ Lý Khả Anh đã hiểu, tình yêu thầm lâu dài này cuối cùng cũng kết thúc bằng một dấu chấm hết câu.
----
Bởi vì đã khóc thành con mèo hoa, Lý Khả Anh không thể không nhờ Lê Sân giúp mình sửa sang lại.

Kỳ thật Lê Sân chỉ ở phía sau cánh cửa năm phút, xong cô đi lên, để lại cho Ngụy Tư một câu:
"Không phải anh đã có đáp án rồi sao?"

Cô bình tĩnh giống như người phụ nữ vừa mới cùng anh triền miên không phải là cô, nếu không phải môi cô còn hơi sưng đỏ, thậm chí anh còn cho rằng lúc nãy chỉ là ảo giác.

Thân ảnh của cô chậm rãi đi xa, Ngụy Tư cũng dần dần hồi thần.

Cuối cùng, anh gọi Phan Văn lên.

Cho nên mới có một màn sau, khi chỉ có Lý Khả Anh và Lê Sân cùng đi vào trong phòng Lê Sân, thiếu nữ mẫn cảm cảm nhận được trên người cô còn tàn lưu một mùi quen thuộc.

Có khi trực giác của phụ nữ tự dưng trở nên nhạy bén, Lý Khả Anh cũng không ngoại lệ. Huống hồ cô ấy rất thông minh, liên kết mọi việc lại là có thể suy đoán ra một vài chuyện.
"Cô và tư ca... Ngụy Tư, có quan hệ gì?

Thời điểm Lê Sân giúp cô lau vết bẩn trên mặt, Lý Khả Anh đi thẳng vào vấn đề nói.

Đầu tiên Lê Sân sửng sốt, lát sau cười nhợt nhạt. Môi mềm mại như cánh hoa, sóng mắt liễm diễm như hàm xuân thủy:
"Tôi tưởng, mọi người đều biết rồi không phải à?"

Mẹ kế và con riêng, chim sẻ bay lên làm phượng hoàng cùng thiên chi kiêu tử.

Lý Khả Anh nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt của cô thuần tịnh thanh triệt, thật ra không làm người khác cảm thấy chán ghét.

"Tôi không muốn nghe quan hệ trên giấy tờ."
Nếu chỉ là nông cạn như vậy, cô cần gì phải tốn công hỏi.

Lê Sân cảm thấy cô gái này rất có ý tứ:
"Cô cảm thấy quan hệ của chúng tôi là gì?"

Thực ra, cô rất khó có thể ghét tính cách của Lý Khả Anh, cô ấy giống như một đứa trẻ ấu trĩ bảo vệ trông giữ đồ chơi của mình.

Nhưng đôi mắt của cô ấy thật sạch sẽ.
"Tôi không biết,"

Lý Khả Anh lắc lắc đầu, trong đầu hiện lên ánh mắt của Ngụy Tư,
"Tôi đã thích anh ấy từ rất lâu rồi, nhưng bây giờ tôi cảm thấy, anh ấy mê luyến cô."

Nói rồi cô nhìn Lê Sân, tỉ mỉ đánh giá một lần:
"Có lẽ đàn ông đều thích loại hình như cô vậy."
Lý Khả Anh tự giễu nói.

Lê Sân ném khăn giấy bẩn sang một bên, nhìn dung nhan của Lý Khả Anh, tú lệ hơn vừa nãy rất nhiều.

"Không một người phụ nữ nào có vạn người mê thật sự."
Lê Sân giúp Lý Khả Anh vén sợi tóc ra sau tai, động tác ôn nhu:
"Ngược lại tôi cảm thấy, chưa chắc Ngụy Tư đã thích hợp với cô. Nếu cô ở bên anh ta, cô sẽ thật vất vả."

Anh không phải là người đàn ông tốt truyền thống, dã tâm của anh bừng bừng, trương dương không kềm chế được, người phụ nữ giống như Lý Khả Anh không xuyên qua được tâm anh.

=====
Đàn ông không xấu phụ nữ không yêu, kỳ thật Ngụy thiếu thật sự cần được dạy dỗ ~ bản chất của em gái Khả Anh không  xấu~ cô ấy có tuyến tình cảm riêng nha ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro