Thư sinh cấm dục 5 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A.... Lâm công tử...." Miệng lưỡi nam nhân ấm áp cuồng liếm, khiến Ninh Uyển không kiềm hãm được duyên dáng kêu to, cảm giác tê dại trơn ẩm khó tả truyền đến giữa hai chân nàng, làm nàng xấu hổ vặn vẹo khép chặt chân.

Tiếng hút Lâm Nguyên Khê phát ra đặc biệt dâm mỹ, nhận thấy được nữ tử dưới thân dần dần biến hóa, hận không thể xé ra nhập vào trong người mình, nhẹ nhàng nắn bóp rồi lại chậm rãi xoa xoa. Một bàn tay to đỡ lấy eo thon nàng nắm chặt, một tay khác di chuyển khắp nơi, kích thích từng đợt dục vọng.

Ninh Uyển cả người căng thẳng, giống như một cây cung đã giương hết cỡ, tâm trí nàng lúc đó vừa muốn từ chối vừa lại muốn nghênh đón, dâng bản thân đưa vào miệng nam tử. Trong dục vọng thăng trầm, hai tay nàng ôm lấy lưng nam nhân, làn da dưới tay mềm mại, cơ bắp mỏng manh ẩn chứa sức lực đáng sợ, loại liên tưởng này để cho nàng lại mê ly thêm mấy phần, bàn tay nhỏ bé dời xuống, câu lấy khố hắn mà từ từ rút lui...

Lâm Nguyên Khê vốn đã trầm mê trong đó, tay phải cũng lặng lẽ trượt xuống, ngang qua bụng dưới bằng phẳng, xẹt qua bụi cỏ thưa thớt, đi đến khu vực cấm địa.

"Lâm công tử.... không cần..." Nữ tử từ chối lại giống như một loại mời gọi.

Lâm Nguyên Khê buông viên hồng mai cứng rắn ra, lại cắn vành tai tinh xảo nhỏ nhắn của nàng: "Gọi ta Nguyên Khê, Ninh Nhi."

"A....." Bất tri bất giác Ninh Uyển đã trần như nhộng, xấu hổ đến mặt đỏ bừng, như bị mê hoặc nhỏ giọng nói, "Nguyên Khê..."

"Ninh Nhi ngoan, cho ta." Bàn tay to của Lâm Nguyên Khê không chút do dự vươn ra, hạ thể cứng rắn sắp nổ tung, nhưng nữ nhân dưới thân non nớt xúc cảm mềm mại khiến hắn nhẫn lại tính tình, một lòng muốn lấy lòng với nàng.

Hai chân khép chặt chỉ hơi hơi buông lỏng ra chút, lập tức bị một cái đùi hữu lực chèn vào, ngón tay thon dài chạm đến nơi ẩm ướt giữa hai chân nàng, lúc này cả người nàng như bị điện giật: "A... Nơi đó...Không được..."

Kìm lấy nữ nhân đang giãy giụa, Lâm Nguyên Khê dùng ngón tay vuốt ve hạt châu nhỏ, cảm giác được tiếng rên rỉ của nàng càng lúc càng gấp gáp, cánh hoa khép chặt đã ướt đẫm.

Trong lúc quấn quít, hai người đã trần như nhộng đối diện nhau, giao hòa với nhau, lồng ngực rộng lớn nóng bỏng của Lâm Nguyên Khê sáp sát vào hai luồng mềm mại dưới thân, vật giữa chân nóng bỏng theo khê cốc* chôn vào đó.

*Khê cốc: suối nhỏ, khe suối => ám chỉ nơi nào thì mng tự hiểu

Cơ thể tựa ngọc của Ninh Uyển nhuộm một tầng hồng phấn, vô cùng quyến rũ, nàng nhắm chặt hai mắt, cảm thụ nhiệt độ của côn thịt ở nơi kín đáo, chờ đợi cơn đau xuyên thấu.

Lâm Nguyên Khê ôm nàng thật chặt, chồng chéo quấn quít nhau nhưng lại không có động tác tiếp theo.

"Nguyên Khê..." Ninh Uyển nghiêng đầu tìm đến môi mỏng của hắn, khẽ cắn một cái.

"Ninh Nhi... Ta... Ta sẽ không..." Thanh âm nam nhân rầu rĩ chấn động lồng ngực, vừa thẹn lại vừa quẫn nói: "Ta...Ta sợ làm đau nàng..."

Tức khắc tim Ninh Uyển đập như trống bỏi, nàng quên mất nhiệm vụ của mình, đây là nam tử ngây thơ cỡ nào cơ chứ...Khẽ cắn nhẹ trên vành tai đỏ của nam nhân, bàn tay nhỏ bé của Ninh Uyển đưa xuống phía dưới tìm kiếm, thanh âm kiều mị như tơ: "Đừng sợ, ta dạy cho chàng..."

Tay nàng đụng tới nam căn nóng rực, vật trong tay kích động run rẩy, kích thước kia khiến nàng không khỏi kinh sợ, vừa nóng lại vừa cứng, tiếng hét kinh hãi đều bị hắn nuốt vào trong miệng, miệng lưỡi nóng lên.

Nàng dẫn đường nó đến nơi bí mật chưa bao giờ mở ra của bản thân, sự thẹn thùng xấu hổ dường như khiến nàng tiết ra càng nhiều mật dịch.

Côn thịt có ý chí riêng của mình, dũng mãnh lao về phía trước...

"A...."

"Ách..."

Dị vật xâm phạm, Ninh Uyển lần đầu cảm nhận được cảm giác đau đớn bị xé rách, không khỏi rên rỉ kêu thành tiếng.

Lâm Nguyên Khê cảm thấy bộ phận bao bọc lấy hắn vừa khít khao vừa trơn ẩm, thậm chí kẹp hắn hơi đau nhói, sau khi vượt qua rào cản nháy mắt bị khoái cảm đột kích, là sự kích thích mà hơn mười năm qua hắn chưa bao giờ có được, trong đầu "Oanh" một tiếng, toàn bộ đầu hàng nộp vũ khí...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro