1. Đêm dài

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Kha Vũ hạ cửa kính xe xuống. Đây là lần thứ tư trong tuần hắn nhìn thấy Lưu Vũ bước ra từ cửa hàng tiện lợi ở phía bắc đường Thiểm Tây.

Mà lần nào cũng vào đúng 17 giờ.

Chạm mặt như thế này vốn là điều khó có thể tình cờ xảy ra, hầu hết những lần bọn họ gặp nhau đều là những cuộc gặp mặt có chủ đích.

Tuần trước Châu Kha Vũ mới trở về Trung Quốc, mang theo loại thuốc công ty mới nghiên cứu về sản xuất ở thị trường trong nước. Hắn vô tình nhìn thấy Lưu Vũ tay xách nách mang túi lớn túi bé bước ra từ cửa hàng tiện lợi, đi về phía tiểu khu gần đó.

Mỗi ngày đều ngồi một chỗ chờ người ấy "tình cờ đi ngang qua", mỗi ngày đều có thể nhìn thấy người ấy.

Thế nhưng Châu Kha Vũ không vui một chút nào.

Hắn hiểu Lưu Vũ. Cậu thường xuyên tới cửa hàng tiện lợi mua một đống đồ, thực chất chỉ là để che giấu.

Ba năm trước, Châu Kha Vũ cùng Lưu Vũ đi siêu thị, hắn nhìn thấy cậu ôm một đống lớn đồ ăn vặt bỏ vào xe đẩy, sau đó lại thản nhiên cầm lấy chiếc dương vật giả dài 10 inch ở kệ hàng bên cạnh.

Cuối cùng cũng không thể khống chế nổi chính mình, Châu Kha Vũ lặng lẽ đi theo phía sau Lưu Vũ, vừa đi vừa cầu nguyện sự tình không phải như hắn nghĩ.

"Này! Cậu tìm ai? Số nhà bao nhiêu?"

Bảo an của tiểu khu không phải là tên ngốc, vừa nhìn thấy Châu Kha Vũ một thân đen sì, lại còn mang theo cái kính râm to tổ chảng trên mặt, lén lén lút lút muốn đi vào liền lên tiếng cản lại.

Châu - bị bảo an bắt - Kha Vũ vừa đáng thương lại vừa quẫn bách. Phản ứng đầu tiên của hắn là ngẩng đầu nhìn về phía Lưu Vũ... Không có kết quả. Hắn nghiến răng, là do bản thân hắn vô dụng...

Hắn vĩnh viễn không thể giữ được lý trí ở trước mặt Lưu Vũ. Cho dù hai người chia tay đã nhiều năm như vậy rồi, hận cậu đến thấu xương thấu tủy, nhưng lại không có cách nào không thương cậu.

"Anh Vương, người này là khách của em."

m thanh quen thuộc vang lên, Châu Kha Vũ ngẩng đầu đối mặt cùng người nọ. Ba năm không gặp, Lưu Vũ vẫn xinh đẹp động lòng người như vậy.

Bảo an phất tay ý bảo Châu Kha Vũ đi theo Lưu Vũ. Vốn là ngày ngày vẫn ngồi trong tối rình rập người ta, bây giờ bị lôi ra chỗ sáng, vừa chói mắt lại vừa xấu hổ.

"Về nước từ khi nào?"

Lưu Vũ lên tiếng trước, vừa nói vừa tìm một đôi dép lê size lớn trong tủ giày, đưa cho Châu Kha Vũ.

"Thứ sáu tuần trước."

"Mới vừa về nước đã đến chỗ tôi ngay phải không?"

Nghe những lời này, Châu Kha Vũ hơi nhíu mày.

Hắn có thể phủ nhận, thế nhưng Châu Kha Vũ là người ngay thẳng, sẽ không bao giờ nói ra những lời trái với lương tâm.

"Đúng vậy. Ngay lập tức tới gặp cậu, rất nhớ cậu."

Lưu Vũ cười cười, nói: "Ồ, tiếc quá, tháng này tôi đã sắp xếp xong xuôi rồi, tháng sau sẽ liên lạc với cậu."

Cơ hồ là trong nháy mắt đã hiểu được ý Lưu Vũ muốn nói tới chuyện gì, khó có thể áp chế được lửa giận, Châu Kha Vũ mắng một câu: "Đệt!"

Tin tức tố của Châu Kha Vũ là hương bạc hà.

Bởi vì người này từ nhỏ tới lớn dung mạo rất ưa nhìn, dễ khiến người khác yêu thích, cho nên bạn học từ tiểu học cho tới trung học của Lưu Vũ, thậm chí là cả ông lão hàng xóm, cũng luôn thích mua vài thứ có hương bạc hà thơm mát để xịt khắp phòng.

Lưu Vũ có thể ngửi thấy hương bạc hà bao quanh bốn phía, nhưng lại chẳng thể cảm nhận được tin tức tố của Châu Kha Vũ đang muốn biểu đạt điều gì.

Độ xứng đôi trong tin tức tố của Châu Kha Vũ và Lưu Vũ chỉ có 27%.

Chờ Lưu Vũ tỉnh táo lại, cậu đã bị Châu Kha Vũ ôm lên giường rồi.

Vị khách không mời này quả thật vô cùng quá phận. Vừa mới bước vào cửa đã đè chủ nhà dưới thân.

Châu Kha Vũ điên thật rồi. Tin tức tố của alpha tỏa ra nồng nặc, mặc dù độ xứng đôi không cao nhưng đủ tạo ra sức áp chế vô cùng lớn đối với một omega đang phát tình.

Lưu Vũ còn chưa kịp phản kháng đã bị Châu Kha Vũ cởi bỏ hết cả quần áo. Một tay hắn bóp lấy cằm cậu, tay kia đưa vào trong khuôn miệng nhỏ nhắn khuấy đảo làm càn, mãi tới khi hai ngón tay ướt đẫm nước bọt mới chịu lấy ra.

Hậu huyệt omega bị cưỡng ép nhét ngón tay vào. Châu Kha Vũ không ngừng đưa đẩy đâm rút. Hai mắt hắn đỏ ngầu, mặc kệ tiếng rên rỉ thống khổ của người dưới thân, cúi đầu nhìn chằm chằm mật huyệt mê người đang không ngừng chảy nước kia.

"Bảo bối, cục cưng, vợ yêu, Tiểu Vũ."

Châu Kha Vũ cởi cúc quần, đặt cự long quá khổ trước miệng huyệt, nơi đó hơi mấp máy đem quy đầu to lớn nuốt vào. Lưu Vũ đã không còn giãy dụa nữa. Cảm giác vô lực xâm chiếm toàn bộ đại não, cậu nhắm mắt lại, nghiêng đầu sang chỗ khác.

"Bảo bối, cục cưng, vợ yêu, Tiểu Vũ."

Châu Kha Vũ gọi lại một lần nữa. Lầy này, hắn dứt khoát đẩy toàn bộ gậy thịt to lớn vào, hai tay dịu dàng ôm lấy hai bên má Lưu Vũ.

"Mở mắt ra có được không? Nhìn tôi một chút có được không?"

Dứt lời, Châu Kha Vũ vừa nhìn chằm chằm mặt Lưu Vũ vừa liều mạng đẩy đưa đâm chọc, lực độ lớn đến kinh người, dường như muốn đem cả hai túi trứng nặng trịch nhét vào toàn bộ.

Lưu Vũ bị đâm, hưng phấn đến mức không thể phủ nhận những khoái cảm mà Châu Kha Vũ mang lại. Rốt cục, sau một cú thúc thật sâu của Châu Kha Vũ, cậu bất đắc dĩ phải mở mắt ra. Cự long khổng lồ màu đỏ tía nổi đầy gân xanh đang không ngừng xâm nhập cơ thể cậu. Có thể cảm nhận rõ ràng vách thịt mềm ấm va chạm cùng từng đường gân xanh, theo từng chuyển động của người phía trên mà phác họa rõ ràng hình dáng của gậy thịt.

Tuyệt, thật sự rất tuyệt.

Nhưng sao Châu Kha Vũ lại khóc?

"Bảo bối, cục cưng, vợ yêu, Tiểu Vũ."

Châu Kha Vũ vẫn đang gọi cậu. Lưu Vũ nhớ lại, mấy năm trước, Châu Kha Vũ luôn thích gọi cậu như vậy. Rõ ràng chỉ cần gọi một tiếng cậu đã liền đáp lại ngay, tại sao lại phải sử dụng nhiều danh xưng như vậy?

"Cậu nhìn xem, cho dù chỉ có 27% chúng ta cũng có thể hòa hợp."

Thấy Lưu Vũ không đáp lời, Châu Kha Vũ gằn lên một tiếng, côn thịt vẫn chôn sâu bên trong huyệt động mềm mại, hắn nắm lấy eo Lưu Vũ, xoay người cậu lại. Tư thế này làm Châu Kha Vũ xâm nhập càng thêm sâu. Lưu Vũ vùi mặt vào gối, cắn răng không để bản thân phát ra âm thanh.

Châu Kha Vũ ngửa đầu, giống như một cái máy đóng cọc liên tục thúc sâu không biết mệt. Chẳng biết đã qua bao lâu, Lưu Vũ đã ngất đi rồi lại bị kích thích mãnh liệt làm cho tỉnh lại, Châu Kha Vũ mới thả chậm tốc độ, nhưng mỗi cú thúc càng lúc lại càng mạnh.

Lưu Vũ phát hiện hắn đang muốn tiến vào khoang sinh sản.

"Không muốn... Châu Kha Vũ..." Lưu Vũ nắm chặt thành giường, cố gắng muốn thoát khỏi những chấn động kinh hoàng này. "Đừng mà... Xin cậu..."

Nhưng Lưu Vũ có chống cự bao nhiêu cũng vô ích. Thể lực của alpha và omega vốn đã chênh lệch, huống chi là omega đang phát tình.

Châu Kha Vũ nâng cao thắt lưng Lưu Vũ, để mông cậu áp sát khung xương chậu của hắn.

"Vậy còn 27% thì sao? Thì phải làm sao?"

Châu Kha Vũ gầm nhẹ, ngay sau đó, hắn phá vỡ hàng phòng tuyến cuối cùng, một luồng bạch dịch nóng hổi phun thẳng vào khoang sinh sản. Châu Kha Vũ sợ Lưu Vũ lộn xộn, cúi xuống giữ chặt người cậu, hạ thân từ từ thành kết.

Châu Kha Vũ động tình hôn lên gáy Lưu Vũ, lại lè lưỡi cẩn thận liếm. Cùng lúc đó, đánh dấu vĩnh viễn cũng hoàn thành, để lại trên gáy cậu một vết cắn sâu hoắm.

"Vị đào, ngọt thật."

"Là hương vị ngọt ngào nhất mà tôi từng nếm."

Châu Kha Vũ nhắm mắt lại, ôm lấy Lưu Vũ thật chặt, như muốn đem cậu khảm vào trong lồng ngực.

"Mười năm, hai mươi năm, rồi ba mươi năm nữa, cậu sẽ không còn cho là như vậy." Lưu Vũ đã bình tĩnh trở lại, lãnh đạm đáp.

2 giờ 29 phút sáng, Châu Kha Vũ bừng tỉnh từ cơn mộng mị, Lưu Vũ vốn đã ngủ say bên cạnh hắn lúc này lại không thấy bóng dáng. Hắn dè dặt bước xuống giường, đi đến phòng dành cho khách, ghé sát tai vào cửa, lúc nghe được bên trong có tiếng ngáy nhè nhẹ mới yên lòng.

Vội vã trả lời mười mấy tin nhắn công việc, Châu Kha Vũ trốn lên sân thượng hút thuốc. Mùi thuốc lá tràn ngập cả khoang phổi cũng không làm hắn thanh tỉnh hơn được bao nhiêu, nhưng từng đợt gió rét tháng mười một thổi qua bệ tường lại có tác dụng.

Châu Kha Vũ cùng Lưu Vũ vốn là trúc mã trúc mã cùng nhau lớn lên. Hai gia đình là hàng xóm của nhau, hai đứa nhỏ vì thể mà dính nhau như sam từ khi còn học lớp mầm, trước khi phân hóa giới tính còn thường xuyên ngủ lại ở phòng của đối phương.

Tiểu học, trung học cơ sở, trung học phổ thông, rồi đại học, họ luôn sóng vai đồng hành cùng nhau. Châu Kha Vũ phân hóa sớm hơn một chút. Khi đó hắn nghĩ, nếu Lưu Vũ cũng là alpha, hắn sẽ bất chấp quy luật tự nhiên, cùng cậu bỏ trốn đến một nơi không ai có thể quản thúc bọn họ. Còn nếu như Lưu Vũ phân hóa thành omega, vậy thì không phải ông trời đã giúp hắn một bước rồi sao.

Châu Kha Vũ căn bản chưa bao giờ nghĩ rằng Lưu Vũ sẽ phát sinh quan hệ bất chính với người khác. Hai người quen biết nhau mười ba năm, sẽ không có bất kì người nào yêu Lưu Vũ nhiều hơn hắn.

"Lưu Vũ", Châu Kha Vũ thở ra một vòng khói, "Cậu không tìm được một người khác yêu cậu nhiều hơn tôi đâu."


Chúc mừng sinh nhật bảo bối muộn 1 tiếng 🥳🥳🥳

Cắm chiếc flag ở đây là bao giờ chương 1 được 50 vote thì chương 2 ra lò 🌝

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro