Phần 1: Kì sinh lý

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"A a a a a a a a!"

Tiếng phát ra từ trong phòng chính là tiếng hét thê thảm của tôi.

Tôi ôm lấy bụng dưới, đau đến mức trở mình cũng không làm được, chỉ có thể đem sức lực toàn bộ đều dồn vào trong tiếng gào thét.

Đau quá, chưa bao giờ đau như vậy!

Cứ như thể bị những cây kim của mẹ đâm vào da thịt bụng dưới của tôi vậy, một chút một chút lực độ mạnh nhẹ khác nhau càng làm trán tôi đổ mồ hôi.

Ngay khi tôi sắp đau đến ngạt thở, một giọng nói từ bụng dưới vang lên: " Bảo bối của tôi, buổi sáng tốt lành nha."

Tôi mới đầu không có chú ý, bởi vì tôi đã đau đến thần trí không rõ.

Nhưng vẫn luôn có một giọng nói gọi tên của tôi, cuối cùng tôi cũng nghe thấy.

"Giáp? Là anh sao Giáp?"

Tôi tưởng chừng như không dám tin vào tai mình! Đó có phải là giọng của Giáp bạn trai cũ của tôi?

Anh ta có vẻ hưng phấn, giọng nói lớn hơn: "Là anh"

A a a a, bụng dưới càng thêm đau, những chất lỏng ấm áp không ngừng chảy ra, làm tôi đau đến co quắp.

Tôi muốn tìm ra anh ta ở đâu, nhưng ngay cả sức lực để hỏi cũng không có.

Đột nhiên, cơn đau ở bụng dưới của tôi đột ngột dừng lại, trước mắt xuất hiện một cái bóng mờ, tôi dụi nước mắt vào gối, cuối cùng cũng nhìn rõ người trước mặt – đó là Giáp bạn trai cũ của tôi.

"Anh vừa rồi ở trong bụng của tôi???"

Tôi bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, lúc này vậy mà không đau một chút nào!

"Anh cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, sáng hôm nay vừa tỉnh dậy đã như thế này rồi."

"Nhưng em đừng lo, thứ mà anh nhìn thấy trong bụng em vẫn là cảnh tượng bên ngoài, cùng với ngày thường cũng không khác là mấy, nhưng ngay khi anh thức dậy liền nhìn thấy bảo bối đang ngủ rồi, thật ngoan nha, kích động đến chảy cả máu mũi hì hì."

Giáp ngược ngùng co ngón chân lại, tuy chỉ mặc đồ ngủ đơn giản nhưng cũng không ngăn được vẻ đẹp trai tỏa nắng của thiếu niên.

Đáng tiếc là lúc này tôi cũng không có tâm trạng để thưởng thức, thì ra là vậy, trách không được buổi sáng hôm nay tôi từ trong cơn đau mà bừng tỉnh. Tên gia hỏa này phấn khích đến làm tôi khổ sở!

Tôi hét vào mặt anh ta một cách dữ dội: " Tốt hơn hết là anh không nên quay lại! Anh muốn nhìn tôi đau đến chết à?"

"Không không không, anh cũng không muốn bảo bối bị thương, anh ở bên trong tâm đều đau muốn chết. Nhưng không biết tại sao lúc trước không ra được, vừa nãy cảm thấy em hô hấp khó khăn, đang lo lắng thì bị mà bắn ra ngoài."

Giáp gãi đầu, bộ dáng như thực khổ não.

"Được rồi được rồi, tôi biết rồi, anh đừng làm ra bộ dáng đáng thương nữa. Tôi sẽ không đau lòng cho anh đâu! Đừng quên chúng ta hiện tại ngoại trừ là bạn cùng lớp thì không còn gì khác, anh mau quay về trường đi." Tôi từ trong cơn đau chưa hết đi ra ngoài, lòng còn sợ hãi, thật sự một giây cũng không muốn nhìn thấy anh ta.

"A." Thần sắc của Giáp có chút bi thương, hắn cười khổ nói: " Bảo bối một chút cũng không thích anh sao? Nhưng là anh vẫn rất thích rất thích em a, làm sao bây giờ....."

"Làm sao bây giờ.....Bảo bối đuổi anh đi như thế, nhưng là anh không muốn đi a....."

Giáp đột nhiên liều mạng đập đầu, ngồi xổm trên mặt đất lẩm bẩm một mình.

Thật sự lại tới nữa sao.

Thật ra đây chính là nguyên nhân tôi chia tay anh ta: Quá dính người, nếu tỏ ra một chút biểu hiện lời nói không yêu anh ta, anh ta sẽ tự mình hại mình cho bạn xem.

Loại thích này quá dọa người rồi, tôi thật sự sợ hãi.

Tôi bực bội vò tóc, miễn cưỡng quỳ xuống kéo bàn tay đang đánh đập của anh ta ra.

"Quay về đi, được không? Đừng tìm tôi nữa." Tôi cố gắng nói chậm lại giọng điệu của mình.

Ánh sáng trong mắt anh ta lập tức mờ đi, những đường gân xanh nổi lên trên trán.

"Anh chưa bao giờ nói đồng ý chia tay." Giáp ôm chặt lấy tôi, tuy chỉ là ánh sáng và bóng mờ nhưng thực ra nó rất ấm áp. Tôi sững sờ trong giây lát.

Một giây tiếp theo Giáp biến mất.

Cơn đau bụng dưới lại đột ngột xuất hiện, lần này dữ dội hơn trước. Tôi trực tiếp ngã xuống đất, đau đến mức muốn chết ngay lập tức.

"Giáp.....Anh.....A a a a!" Tôi đau đến không thể nói thành lời.

"Rất thích bảo bối a, dùng cách này cùng em ở bên nhau cũng không tồi. Chỉ cần em không nói những lời khiến tôi tức giận, tôi sẽ không làm em đau hì hì." 

------------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Ánh mắt oán hận thầm kín của quân chủ tác giả từ đang chịu đựng đến giày vò....

Tôi chỉ là "Tiểu quái vật" tâm huyết dâng trào mà thôi, tôi nhận xét nó như vậy, quả thực là lời văn rất kỳ quái, thậm chí ngay cả hệ thống cũng đã phát hiện ra, vì vậy đừng để tôi thuộc bất kỳ thể loại nào....

OK, đây là lời than phiền của tôi (không phải) yêu mọi người!!

# Cầu mong mọi người luôn bình an và hạnh phúc

####

Tuy còn nhiều chỗ còn sai sót nhưng mong mọi người có thể yêu thương và góp ý nhẹ nhàng để giúp mình tốt hơn cho những uyện sau.

Cảm ơn 3000 lần ^ 3 ^

(lời nhạt nhẽo của editor> "<)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro