Chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hi Giai

Chương 20.

Long Hạo xách theo hành lý và chai nước vừa mua từ quán đồ ăn vặt đi ra, nhìn thấy Úc Dương đứng cách đó không xa, lại nhìn Lâm Anh ở trước mặt khó hiểu hỏi: "Các người biết nhau?"

Lâm Anh bình tĩnh lại, vẻ mặt thẹn thùng nhìn Úc Dương: "Vâng ạ, Lance là nam thần trong quán bar Dạ Sắc, anh họ không quen biết sao?"

Long Hạo sững sờ sau khi nghe xong, vẻ mặt khinh thường: "Là hắn, lại còn là nam thần! Nhưng mà còn là một..." Sau đó nhìn thấy vẻ mặt thẹn thùng xấu hổ của biểu muội nhà mình thì hiểu ra cái gì đó, bĩu môi, đem lời chuẩn bị nói đến miệng nuốt trở về.

Hắn hiểu biểu muội nhà mình hơn ai hết, vừa tùy hứng lại còn rất kiêu căng, nếu hắn dám ở trước mặt con bé xúc phạm người trong lòng của con bé, nhất định sẽ trở mặt với hắn! Đến lúc đó không chừng hắn sẽ bị mẹ của nó chỉnh đốn mất!

Chuyện mất nhiều hơn được hắn sẽ không làm!

Nhắc đến quán bar Dạ Sắc, hắn cũng có nghe tới một chút, dù sao mười ngày trước hắn vẫn còn đang học ở trung học Lâm Thị ở thành phố kế bên, chuyển tới trường học này chẳng qua là vì chọc phải chút chuyện! Nhưng hắn chưa bao giờ đến đó, là chưa kịp đi! Không nghĩ tới người được gọi là Lance lại là cậu ta!

Úc Dương nhìn bọn họ, ánh mắt trầm xuống xoay người tiếp tục đi vào khu dạy học.

Cậu cũng không nghĩ tới Lâm Anh với Long Hạo lại là anh em họ!

Thế giới này thật là nhỏ!

"Lance, anh chờ một chút!" Lâm Anh vội vàng gọi lại.

Úc Dương làm lơ.

Long Hạo nhíu mày: "Úc Dương, cậu đứng lại ngay cho tôi, tiểu thư gọi cậu, cậu không nghe thấy à!"

Bước chân Úc Dương dừng lại một chút, rũ mắt, mím môi. Do dự một lát, quay người đi qua. Lạnh giọng hỏi: "Long thiếu, Lâm tiểu thư. Có việc gì không?"

Ý tứ rất rõ ràng, không có việc gì thì tôi liền đi!

Lâm Anh ngẩn người!

Long Hạo ném một ánh mắt nhìn Úc Dương, hừ lạnh một tiếng: "Cậu ta là là vệ sĩ của ba anh. Em có việc gì cần yêu cầu thì cứ việc phân phó!" Nói xong liền ném hành lý trong tay qua: "Giúp tiểu thư cầm theo!"

Úc Dương hơi nhíu mày, nhưng mà vẫn đem hành lý cầm lấy, vẻ mặt lạnh nhạt nói: "Lâm tiểu thư muốn đi đâu? Tôi đưa cô đi."

Lâm Anh rất xấu hổ: "Tôi vừa mới tới đây!"

Úc Dương không nói gì.

Hứa Lạc Lạc vẫn luôn nhìn bọn họ. Bởi vậy lúc Long Hạo ngẩng đầu lên nhìn qua liền đối mặt với Hứa Lạc Lạc, sửng sốt, cong cong khóe miệng muốn đi lên cùng cô chào hỏi!

Hứa Lạc Lạc làm lơ hắn, tầm mắt lại di chuyển trên người Úc Dương và Lâm Anh, vẻ mặt lạnh nhạt xoay người đi vào khu dạy học!

Khoảng cách giữa Hứa Lạc Lạc và bọn họ gần đến một trăm mét, vì vậy mà cô không nghe thấy bọn họ nói cái gì!

Khi Úc Dương và Lâm Anh ngẩng đầu lên chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của cô!

Biểu cảm của Lâm Anh nhất thời có chút vi diệu!

Bàn tay cầm hành lý của Úc Dương nắm chặt lại, nhìn bóng lưng đang dần biến mất mím môi ánh mắt trầm xuống!

Cảnh tượng vừa rồi khiến trong lòng Hứa Lạc Lạc không thể hiểu được có chút khó chịu, cúi đầu chạy lên trên tầng. Kết quả là không cẩn thận đụng vào người đang vội vã từ trên tầng chạy xuống.

Hứa Lạc Lạc còn chưa kịp nói lời nào, đối phương đã khóc sướt mướt xin lỗi: "Rất xin lỗi, rất xin lỗi. Tôi không phải cố ý."

Hứa Lạc Lạc nghe được giọng nói quen thuộc kia, kinh ngạc ngẩng đầu lên: "Mộng Mộng? Em làm sao vậy?"

Hai mắt Lý Mộng đẫm lệ mơ hồ ngẩng đầu lên, nhìn thấy là Hứa Lạc Lạc liền trực tiếp nhào tới, khóc sướt mướt nói: "Chị Lạc Lạc, em không muốn sống nữa!"

Hứa Lạc Lạc nhíu mày: "Xảy ra chuyện gì? Trước tiên đừng khóc, nói rõ ràng cho chị nghe."

Lý Mộng giống như tìm được một người đáng tin, khóc lóc đem chuyện đã xảy ra kể lại cho Hứa Lạc Lạc nghe một lần, sau đó lại càng khóc thê thảm hơn.

Hứa Lạc Lạc lập tức trầm mặt xuống, tức giận nói: "Khóc cái mẹ gì mà khóc! Loại súc sinh như vậy em con mẹ nó phải để cho lão nương trực tiếp đi phế hắn!"

Sau đó lôi Lý Mộng chạy lên tầng ba: "Hắn ta học lớp nào?"

Lý Mộng đã bị dọa sợ choáng váng, lắp bắp trả lời: "Lớp ba cơ khí!"

Hứa Lạc Lạc nhìn lên tầng ba một cái, rồi chạy vọt về phía lớp ba cơ khí, mặc kệ bên trong có đang học hay không, nhấc một chân đá văng cửa lớp ra. Đúng lúc nghe thấy tên đê tiện ngu ngốc nào đó nào đó ở kia vui sướng nói: "Đứa con gái tên Lý Mộng kia thật sự là ngu ngốc, thật là tmd ngốc, lão tử chỉ muốn chơi cô ta, vậy mà còn tưởng là thật, cho rằng lão tử nhất định sẽ coi trọng cô ta? Chỉ bằng cái đức hạnh kia của cô ta mà cũng muốn mơ mộng hão huyền. Chơi đùa cũng không thú vị, giống như một khúc gỗ!"

Được! Lần này Hứa Lạc Lạc không cần hỏi cũng biết là ai! Ngước đôi mắt lạnh như băng nhìn tên nam sinh kia, lớn lên còn rất ra hình ra dáng, trách không được Lý Mộng lại coi trọng tên này! Đáng tiếc lại là loại không bằng heo chó không bằng đồ vật!

Vương Thần đang ngồi ở chỗ dựa lưng vào tường cùng mấy đứa bạn xung quanh nói chuyện phiếm. Hứa Lạc Lạc bước qua, cười lạnh: "Lão nương cũng thích mày nha!"

Một đám người hai mặt nhìn nhau, từ đâu ra một cô bé xinh đẹp thế này, thật là cởi mở nha!

"Lão nương thích làm cho mày tmd không cương lên nổi!" Nói xong liền nhấc một chân lên hung hăng đạp vào hạ thể Vương Thần.

Vương Thần theo phản xạ muốn tránh đi, nhưng cũng chỉ tránh được một chút, vẫn bị Hứa Lạc Lạc đá gào thảm thiết một tiếng, đau đến mức thiếu chút hắn muốn ngất xỉu!

Mọi người nhất thời choáng váng, này, này đây rốt cuộc là tình huống gì vậy?

Long Hạo và Úc Dương đều đi theo Hứa Lạc Lạc lên, vừa vào cửa liền nhìn thấy một màn tàn bạo kia của Hứa Lạc Lạc, vội vàng chạy tới.

Chẳng qua là mục đích không giống nhau.

Long Hạo duỗi tay muốn bắt Hứa Lạc Lạc lại, nhưng bị Úc Dương ở bên cạnh chặn lại.

Long Hạo nhíu mày trừng Úc Dương: "Tránh ra!"

Úc Dương làm như không nghe thấy, không nhìn thấy.

Từ nhỏ cậu đã luôn bảo vệ nha đầu ở phía sau, chưa bao giờ để cho người khác động tới một cọng tóc!

"Lạc Lạc tại sao cậu lại vô duyên vô cớ đánh người?"

Lưu Na hồi thần vội vàng la về phía Hứa Lạc Lạc, cô ta sợ Long Hạo sẽ tức giận với cô ta, dù sao thì đó cũng là bạn cùng phòng của cô ta!

Hứa Lạc Lạc nghe được liền quay đầu nhìn sang, cười lạnh nói: "Vô duyên vô cớ? Cô nói rất nhẹ nhàng nhỉ!"

Buổi sáng thứ năm ở lớp ba cơ khí, tiết ba tiết bốn là tiết học vẽ bản đồ cơ khí. Nhưng giáo viên đúng lúc đó có việc bận xin nghỉ, cho nên cả lớp ngồi tự học. Hết tiết ba Lưu Na đi tìm Long Hạo, rồi nghe nói đến tiết bốn Long Hạo mới đến. Cho nên vừa đến tiết bốn cô ta liền nói với giáo viên là bị đau bụng muốn đi WC! Ai biết là đi cũng không trở lại.

Lý Mộng lo lắng cho cô ta nên xin phép giáo viên ra ngoài tìm cô ta. WC của trường nằm ở phía bên phải khu dạy học, ngành điện tử nằm bên trái tầng ba trong khu dạy học, ngành cơ khí ở bên phái tầng ba. Nếu Lý Mộng muốn từ lớp cô đi WC tìm Lưu Na, nếu như không cố tình đi xuống từ cầu thang ở giữa thì nhất định sẽ phải đi ngang qua lớp cơ khí.

Không nghĩ tới lúc đi ngang qua lớp ba cơ khí nghe được cuộc nói chuyện của Lưu Na và Vương Thần, biết được bản thân mình bị người ta coi như đứa ngốc chơi đùa! Cho nên mới khóc lóc chạy xuống dưới, vừa đúng lúc đụng phải Hứa Lạc Lạc đang lên lầu!

Lưu Na nghe vậy chột dạ liếc mắt nhìn Lý Mộng, vẫn cố cậy mạnh nói: "Loại chuyện này vốn dĩ là do em tình nguyện! Chuyện này cũng không thể trách Vương Thần!"

Cơ thể Hứa Lạc Lạc hoàn toàn lạnh xuống khi nghe cô ta nói vậy, đi đến chỗ Lưu Na, giơ tay lên hung hăng tát cho cô ta hai bạt tai: "Lưu Na tmd cô làm tốt lắm! Tôi chờ xem tương lai cô sẽ khóc như thế nào!"

Lưu Na bị đánh lỗ tai ù ù lên, cho đến khi Hứa Lạc Lạc kéo Lý Mộng đi mới bớt đau! Khóc lóc nhào vào trong ngực Long Hạo, cầu an ủi, để chô Long Hạo trút giận cho cô ta.

Úc Dương lạnh lùng nhìn cô ta một cái.

Sắc mặt Long Hạo khó coi một tay đem Lưu Na đang dính trên người hắn đẩy ra, tức giận quát: "Khóc khóc khóc, ngoại trừ khóc tmd cô còn có thể làm gì! Còn khóc nữa thì cút ra ngoài ngay cho tôi!"

Rồi nhìn Vương Thần đang nằm trên đất che mông bị đau lại, lại càng tức giận hơn: "Con mẹ nó đều bị ngu hết rồi à! Còn không đưa người đến bệnh viện đi!"

Nghe những lời này Úc Dương nhấc mắt lên nhìn, hơi cong cong khóe môi lên cười nhạt.

Nhiều năm không gặp như vậy mà nha đầu này vẫn đanh đá y như năm đó, không thay đổi chút nào! Một cước kia thật sự muốn khiến cho tên tiểu tử kia đoạn tử tuyệt tôn nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro