Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hi Giai

Chương 21

Hứa Lạc Lạc vốn nghĩ rằng tiểu tử kia sẽ sớm đến tìm cô gây phiền phức, tuy rằng cô không biết Long Hạo và tiểu tử kia là ai, nhưng nhìn cách ăn mặc và tác phong làm việc cũng biết nhất định là phi phú tức quý(*)!

(*) Phi phú tức quý: không giàu thì cũng có địa vị

Nhưng cô – Hứa Lạc Lạc lớn như vậy còn chưa từng sợ ai! Thiên Vương lão tử nên đánh cũng đánh! Về phần hậu quả, có thể sử dụng tiền để giải quyết liền dùng tiền giải quyết, dùng tiền giải quyết không được cùng lắm thì cô đi tù ngốc mấy năm, ở đâu mà không phải là ở.

Thế nhưng ngoài dự liệu của cô chính là đối phương không tới tìm cô tính sổ! Chuyện này không bình thường, rất không bình thường! Nhưng cô cũng lười để ý tới!

Lý Mộng thôi học!

Hứa Lạc Lạc có thể hiểu được, cô ấy là nữ sinh nhát gan yếu đuối như vậy, bị người khác nhục nhã trước mặt mọi người, trở thành trò cười trong trường học, không có khả năng ở lại tiếp nữa!

Nhưng mà Hứa Lạc Lạc và Lưu Na triệt để trở mặt!

Cho nên lúc cô trở về không nhìn thấy búp bê Tây Dương của mình, tìm khắp nơi, cuối cùng mới tìm thấy ở thùng rác bên ngoài ký túc xá nhưng búp bê Tây Dương đã bị người ta xé thành chia năm xẻ bảy, không cần nghĩ cũng biết là ai làm!

Hứa Lạc Lạc tức giận đến mức phổi muốn nổ tung, đây là món quà sinh nhật duy nhất mà Hứa Gia Dương tặng cho cô! Cô phẫn nộ xông thẳng lên lớp một điện tử, nhưng lại nhìn thấy Lưu Na vẻ mặt thẹn thùng ngồi trong lòng Long Hạo, áp chế tức giận xuống, sau đó lạnh lùng cong cong khóe miệng, nở nụ cười!

***

Buổi tối thứ sáu, như bình thường Úc Dương đến Dạ Sắc đi làm, từ xa đã nhìn thấy được cô gái nhỏ đứng ở cửa quán bar cúi đầu nhịch ngón tay, bước chân dừng lại một lúc nhíu mày, cuối cùng vẫn đi qua.

Lâm Anh nghe thấy tiếng bước chân ngẩng đầu lên, thấy người tới mặt mày nháy mắt liền vui vẻ, chạy qua.

"Lance, anh tới rồi!"

Úc Dương đứng cách cô ta một mét, lạnh nhạt hơi gật đầu, hỏi: "Lâm tiểu thư có việc gì sao?"

Thấy thái độ lãnh đạm của thiếu niên khiến nụ cười trên mặt Lâm Anh cứng đờ, ngay sau đó lại nghĩ tới cậu bất kể đối với ai cũng là dáng vẻ lạnh như băng này, cũng không phải chỉ nhằm vào mỗi mình cô, lúc này mới lại nở nụ cười lần nữa, vẻ mặt thẹn thùng cúi đầu: "Ngày mai anh có thời gian rảnh không?"

Úc Dương sắc mặt lạnh lùng, đây là di chứng lần trước bồi nha đầu chết tiệt Hứa Lạc Lạc kia lăn lộn: "Không có thời gian!" Cậu lặp lại những lời này mà miệng đều tê tê.

"Do người ở Phật Sơn rất thưa thớt, dượng không yên tâm, nói là để anh cùng em..." Lâm Anh vừa nghe cậu nói không muốn, vội vàng trực tiếp đem át chủ bài nói ra. Rồi lập tức ảo não cắn cắn môi.

Trong lòng Úc Dương cười lạnh, đã sớm an bài như vậy rồi, mới đến hỏi ý tứ của cậu sao?

"Tôi sẽ cùng Long ca nói, để hắn đổi người khác hộ tống Lâm tiểu thư đi."

Cậu rất vội, không có tâm trạng nhàn rỗi bồi cô đi thắp hương bái Phật!

"Em không cần, em muốn anh cùng em đi."

Từ nhỏ cơ thể Lâm Anh đã yếu ớt, mẹ cô lại tin phật, cảm thấy năm đó nếu không phải mời sư phó chùa Thanh Tâm tới giúp cô làm phép, cô căn bản không sống được đến ngày hôm nay. Cho nên mỗi năm đến ngày sinh nhật của cô đều phải đi Phật Sơn vì cô cầu phúc.

Nhưng năm nay cha mẹ cô đều có việc phải đi ra nước ngoài, trong khoảng thời gian ngắn không thể về được. Việc này mới có thể đến lượt cô, tuy rằng cô đối với cầu thần bái phật không có hứng thú, nhưng mượn cơ hội này có thể quang minh chính đại đi tìm dượng muốn người.

Úc Dương lạnh lùng nhìn cô một cái, nhấc chân đi vào Dạ Sắc.

Vẻ mặt Úc Dương vẫn luôn lạnh lùng nhàn nhạt, Lâm Anh không nhìn ra cậu rốt cuộc có tức giận hay không, nhưng cũng biết chính mình vừa rồi giọng điệu quá điêu ngoa chọc Úc Dương không cao hứng. Vội vàng đuổi theo, nôn nóng giải thích.

"Anh đừng hiểu lầm, em không có ý gì khác. Ngày mai là sinh nhật em, anh coi như thỏa mãn nguyện vọng sinh nhật cùng em đi một chuyến được không?"

Úc Dương mắt điếc tai ngơ, sinh nhật cô cùng với cậu có quan hệ gì! Nguyện vọng sinh nhật, ha ~ từ sau mười ba tuổi mong muốn trong sinh nhật của cậu đều là muốn Long Hải đi tìm chết! Nhưng cho tới bây giờ không phải Long Hải vẫn sống rất tốt sao.

"Này! Lance, em vàanh họ hẹn nhau, anh ấy dẫn theo Hứa Lạc Lạc, em dẫn theo anh, bốn người cùng đi, anh đừng không cho mặt mũi như vậy được không?"

Lâm Anh cũng tức giận, cô lớn như vậy chưa từng ăn nói khép nép với ai như vậy.

Bước chân Úc Dương dừng lại, lông mày lập tức nhăn lại.

Ngày hôm sau Hứa Lạc Lạc từ trường học đi ra, thế nhưng lại nhìn thấy Úc Dương ở ngoài cổng trường. Thật ngoài ý muốn.

Cô biết Long Hạo có ý với cô, cho nên ngày hôm đó cố ý làm trò trước mặt Lưu Na quyến rũ Long Hạo, hẹn hắn hôm nay cùng nhau đi ra ngoài chơi.

Long Hạo đương nhiên là đồng ý, chẳng qua là phụng lệnh của ba, hôm nay phải cùng Lâm Anh đi Phật Sơn cầu bùa, cho nên có chút khó xử.

Hứa Lạc Lạc cũng không phải thật sự muốn cùng hắn đi hẹn hò, có người khác đi cùng ngược lại càng tốt. Lập tức nói cô không ngại, hẹn hôm nay gặp. Nhìn Lưu Na không thể tin được trợn mắt há mồm, tâm tình rất tốt rời đi!

Lưu Na dám phá hỏng đồ vật mà cô yêu thích nhất, làm cô khó chịu, cho nên cô ta cần chuẩn bị tâm lý thật tốt bị cô trả thù!

Úc Dương chưa bao giờ sẽ chủ động chào hỏi cùng người khác, bởi vậy nhìn thấy Hứa Lạc Lạc từ cổng trường đến, cũng chỉ là mở mắt ra nhìn, rồi vẫn như cũ đứng ở bên cạnh xe rũ mắt không nói.

Nếu là trước kia Hứa Lạc Lạc nhất định sẽ chạy tới chào hỏi Úc Dương. Nhưng hiện tại sẽ không, gần đây cô đã quyết định buông tha cho đóa hoa này, không muốn đi tới chào hỏi khiến cho chính mình ngột ngạt. Thứ hai là nhìn thấy nữ sinh quấn lấy bên người cậu ríu rít không ngừng khiến cô thấy khó chịu, cực kỳ khó chịu! Lười đi qua chào hỏi bọn họ!

Long Hạo nhìn thấy Hứa Lạc Lạc ra, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá cô một chút, nhìn thấy đôi chân trắng nõn của cô lộ ra lưu manh huýt sáo, vẻ mặt cười gian ác: "Hôm nay em rất xinh đẹp! Tôi thích ~"

Nghe vậy, Hứa Lạc Lạc cúi đầu nhìn quần áo của mình.

Biết hôm nay phải đi leo núi, cô chỉ mặc một bộ quần áo vận động, hơn nữa bởi vì trời nóng, cho nên là cô mặc áo cộc quần đùi, để lộ ra đùi và cánh tay trắng nõn.

Bị người ham mê sắc đẹp nhìn chằm chằm, mở miệng đùa giỡn, nếu là những nữ sinh có lẽ sẽ thẹn thùng hoặc là thẹn quá thành giận. Nhưng đối với Hứa Lạc Lạc là loại da mặt dày đến nỗi viên đạn cũng không bắn thủng, huống chi là chuyện này, dù sao cũng không gây chết người!

Nhưng có người lại không thể chịu được!

"Đi thôi, thời gian không còn sớm, chúng ta đi sớm về sớm."

Úc Dương xụ mặt ra nói, sau đó liền xoay người ngồi vào xe!

Hứa Lạc Lạc nhướng mày bĩu môi, tức giận cái gì nha! Ai lại trêu chọc đến cậu? Không phải có mỹ nữ làm bạn sao, trò chuyện với nhau rất vui vẻ mà!

Lâm Anh tất nhiên là không nói hai lời liền đi theo lên xe.

Long Hạo tâm tình rất tốt nghiêng người mời Hứa Lạc Lạc: "Công chúa xinh đẹp, mời ngài lên trước."

Hứa Lạc Lạc hoàn hồn, nhìn thấy bộ dạng khôi hài của Long Hạo bật cười, khom lưng đi vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro